Tải bản đầy đủ (.docx) (1 trang)

CHUC MOI NGUOI AN KIENG VUI VE

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (133.88 KB, 1 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<i>CHÚC MỌI NGƯỜI ĂN KIÊNG VUI VẺ</i>



Giáng sinh ở phương Tây là những ngày ăn uống tá lả, và thế là sau dịp đó thì bài thơ này ra


đời:



“The day after Christmas, and all through the house
Nothing would fit me, not even a blouse.


The cookies I’d nibbled, the eggnog I’d tasted
At the holiday parties had gone to my waist
The wine and the rum balls, the bread and the cheese


And the way I’d never said, “No, thank you, please.”
I won’t have a cookie- not even a lick


I’ll only want to chew on a long celery stick
I won’t have hot biscuits, or corn bread, or pie,


I’ll much on a carrot and quietly cry
I’m hungry, I’m lonesome, and life is a bore –


But isn’t that what January is for?
Unable to giggle, no longer a riot


Happy New Year to all and to all a good diet!”



---(Taûm dëch:


Vào ngày sau lễ Noel, tơi tìm khắp nhà khơng thấy cái gì mặc vừa!



Bao nhiêu bánh tôi đã gặm, bao nhiêu rượu đánh trứng tơi đã uống ở các bữa
tiệc,


Bây giờ đang phình ra hết ở bụng tôi đây!


Những bữa tiệc rượu, những chiếc bánh mì và phomat,


cộng với cả việc tơi khơng bao giờ biết nói: “Thơi đủ rồi, tơi cảm ơn”.
Tơi sẽ không ăn bánh nữa, …liếm cũng không


Tôi sẽ chỉ ăn mấy cọng cần tây dài ngoẵng


Tôi sẽ không ăn bánh mì quy nóng, khơng ăn bánh ngơ, khơng ăn bánh táo
Tôi sẽ chỉ ngồi nhai cà rốt và lặng lẽ khóc vậy


Tơi đói lắm, tơi cơ đơn lắm, cuộc sống thật tẻ nhạt
Nhưng phải chăng tháng Giêng của ai cũng thế này?


Không cười nổi, không tiệc tùng được nữa


</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×