Tải bản đầy đủ (.pdf) (24 trang)

An ninh văn hóa và truyền thông về an ninh văn hóa trên các chương trình của truyền hình Công an nhân dân

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (298.97 KB, 24 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>NGUYỄN THỊ THU HẰNG </b>


AN NINH V¡N HóA Và TRUYềN THÔNG



Về AN NINH VĂN HOá TRÊN CáC CHƯƠNG TRìNH


CủA TRUYềN HìNH CÔNG AN NH¢N D¢N



<b>LU</b>

<b>Ậ</b>

<b>N V</b>

<b>Ă</b>

<b>N TH</b>

<b>Ạ</b>

<b>C S</b>

<b>Ĩ</b>



<b>CHUN NGÀNH: V</b>

<b>Ă</b>

<b>N HĨA H</b>

<b>Ọ</b>

<b>C </b>



<b>Mã s</b>

<b>ố</b>

<b>: 60 31 06 04 </b>



<i><b>Ng</b><b>ườ</b><b>i h</b><b>ướ</b><b>ng d</b><b>ẫ</b><b>n khoa h</b><b>ọ</b><b>c</b></i><b>: TS. VŨ THỊ PHƯƠNG HẬU</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

<i>Tôi xin cam đoan đây là công trình nghiên cứu của </i>
<i>riêng tơi. Các số liệu, kết quả nêu trong luận văn là trung </i>
<i>thực, có nguồn gốc rõ ràng và được trích dẫn đầy đủ theo </i>
<i>quy định. </i>


<b>Tác giả </b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

Trang


<b>MỞĐẦU</b> 1


<b>Chương 1: CƠ SỞ LÝ LUẬN VÀ THỰC TIỄN VỀ AN NINH VĂN HÓA VÀ </b>
<b>TRUYỀN THÔNG VỀ AN NINH VĂN HỐ TRÊN CÁC </b>


<b>CHƯƠNG TRÌNH CỦA TRUYỀN HÌNH CÔNG AN NHÂN DÂN</b> 12



1.1. Cơ sở lý luận 12


1.2. Cơ sở thực tiễn 26


<b>Chương 2: THỰC TRẠNG TRUYỀN THƠNG VỀ AN NINH VĂN HĨA </b>
<b>TRÊN CÁC CHƯƠNG TRÌNH CỦA TRUYỀN HÌNH CƠNG </b>


<b>AN NHÂN DÂN</b> 36


2.1. Những nội dung truyền thơng về an ninh văn hóa trên các chương


trình của Truyền hình Cơng an nhân dân 36


2.2. Đánh giá nội dung truyền thông về an ninh văn hóa trên các


chương trình của Truyền hình Cơng an nhân dân 71


<b>Chương 3: ĐỊNH HƯỚNG VÀ KHUYẾN NGHỊ MỘT SỐ GIẢI PHÁP </b>
<b>NÂNG CAO HIỆU QUẢ BẢO ĐẢM AN NINH VĂN HÓA </b>
<b>TRÊN CÁC CHƯƠNG TRÌNH CỦA TRUYỀN HÌNH CƠNG </b>


<b>AN NHÂN DÂN</b> 80


3.1. Định hướng của Kênh Truyền hình Cơng an nhân dân về an ninh


văn hóa 80


3.2. Giải pháp nâng cao chất lượng thông tin an ninh văn hóa trong


các chương trình của Kênh Truyền hình Cơng an nhân dân 8



<b>KẾT LUẬN </b> 97


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

ANTV : Kênh Truyền hình Cơng an nhân dân


CAND : Công an nhân dân


CTV : Cộng tác viên


HTVC : Truyền hình cáp thành phố Hồ Chí Minh


SCTV : Truyền hình cáp Saigontourist


VCTV : Truyền hình cáp Việt Nam


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

Trang


Biểu đồ 2.1: Nguồn tiếp cận, nghe, đọc về an ninh văn hóa 73


Biểu đồ 2.2: Thơng tin mà khán giả tiếp nhận được thông qua việc xem


các chương trình của Truyền hình cơng an nhân dân 74


Biểu đồ 2.3: Những nội dung nào trực tiếp đề cập đến vấn đề an ninh


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

<b>MỞ ĐẦU </b>
<b>1. Tính cấp thiết của đề tài </b>


An ninh văn hố có vai trị vơ cùng quan trọng đối với sự tồn vong và
phát triển của mỗi quốc gia, dân tộc. Đó là một bộ phận không thể tách rời


của an ninh quốc gia, an ninh cộng đồng. Trong điều kiện hội nhập quốc tế


hiện nay, an ninh văn hố có thể coi là "sức mạnh mềm" trong quan hệ đối
ngoại. Dựa vào chiến lược văn hoá, các quốc gia, dân tộc có thể mở rộng
phạm vi ảnh hưởng của mình trên các phương diện chính trị, kinh tế - xã hội


và an ninh quốc phòng.


Về bản chất, an ninh văn hoá là đảm bảo an toàn cho phát triển văn
hố, trong đó có các giá trị văn hố, các quyền tham gia sáng tạo và hưởng
thụ các giá trị văn hố của con người. Do đó, an ninh văn hoá cũng bao gồm
cả những biện pháp cảnh báo, phòng ngừa, răn đe đối với những hành vi xâm
phạm các giá trị văn hoá và các quyền văn hố, nhằm đảm bảo lợi ích cộng


đồng, quốc gia, dân tộc.


Là một quốc gia đang phát triển, Việt Nam hiện đang phải chịu những
tác động hết sức to lớn từ tiến trình tồn cầu hóa. Chúng ta có nhiều cơ hội,
vận hội mới để phát triển đất nước nhưng cũng gặp khơng ít những nguy cơ,
thách thức lớn trên nhiều lĩnh vực, trong đó có lĩnh vực an ninh văn hố. Về


mặt tích cực, nhờ mở rộng không gian giao lưu quốc tế, chúng ta có khả năng,


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

Bảo đảm an ninh văn hoá, xây dựng và phát triển nền văn hoá tiên tiến,


đậm đà bản sắc dân tộc trong hoàn cảnh hội nhập quốc tế ngày càng sâu rộng
là một trong những yêu cầu cấp thiết và ưu tiên hàng đầu của đất nước.
Nhiệm vụ quan trọng này phải đặt dưới sự lãnh đạo trực tiếp, toàn diện của


Đảng, sự quản lý tập trung, thống nhất của nhà nước, phát huy sức mạnh tổng


hợp của cả hệ thống chính trị với sự tham gia tích cực, hiệu quả của các cơ


quan, ban ngành, tổ chức xã hội, đoàn thể quần chúng bằng nhiều giải pháp
thiết thực, trong đó đặc biệt coi trọng vai trị, sức mạnh của truyền thơng, báo
chí trong lĩnh vực bảo vệ an ninh văn hoá.


Truyền hình Cơng an nhân dân là một đơn vị thuộc Tổng cục Chính trị


- Bộ Cơng an, với chức năng, nhiệm vụ là cơ quan truyên truyền, giáo dục
chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách pháp luật của Nhà nước, Chỉ thị,
Nghị quyết của Đảng uỷ Công an Trung ương và Bộ Công an về lĩnh vực bảo
vệ an ninh quốc gia, giữ gìn trật tự, an tồn xã hội, xây dựng lực lượng Cơng
an nhân dân và phong trào toàn dân bảo vệ an ninh Tổ quốc; tuyên truyền đấu
tranh chống luận điệu xuyên tạc, phản động của các thế lực thù địch. Tuyên
truyền nâng cao tinh thần cảnh giác cách mạng, cổ vũ, động viên nhân dân
tích cực tham gia phong trào toàn dân bảo vệ an ninh Tổ quốc; biểu dương kịp
thời gương người tốt việc tốt...


Với chức năng, nhiệm vụ của mình, kể từ khi ra đời đến nay (tháng


11/2011), Kênh Truyền hình Cơng an nhân dân (ANTV) ln bám sát định


hướng tuyên truyền và nhiệm vụ chính trị được giao, đặc biệt quan tâm tới
lĩnh vực tư tưởng, văn hố, trong đó chú trọng tới mảng đề tài an ninh văn
hoá. ANTV đã tổ chức sản xuất hàng ngàn chương trình, chuyên mục về an
ninh văn hoá như: bảo vệ các di sản văn hoá, chống lại sự xâm hại của tự


</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

điểm, luận điều sai trái, thù địch, các vấn đề lợi dụng văn hoá, tư tưởng để


truyền bá tư tưởng, chống phá chủ trương, đường lối, chính sách của Đảng;


tuyên truyền nâng cao tri thức về văn hoá và an ninh văn hoá đối với quần
chúng nhân dân; tôn vinh, phát huy giá trị văn hố dân tộc, bảo tồn, gìn giữ,
phát triển văn hố nghệ thuật truyền thống... Các chương trình Truyền hình
Cơng an có tính giáo dục và chiến đấu cao, mang đặc thù chuyên biệt của lực
lượng Công an nhân dân trong lĩnh vực bảo vệ an ninh văn hố. Nhiều
chương trình, tác phẩm có chất lượng tốt được lãnh đạo các cấp và nhân dân
khen ngợi, góp phần tích cực định hướng tư tưởng, thẩm mỹ cho mọi tầng lớp
nhân dân, đảm bảo an ninh văn hố, giữ gìn an ninh chính trị, trật tự an tồn
xã hội.


Tuy nhiên, là một Kênh Truyền hình cịn non trẻ, các chương trình về


lĩnh vực an ninh văn hố của Truyền hình Cơng an nhân dân vẫn cịn nhiều


hạn chế, bất cập. Đó là:


- Do chưa có sựđầu tư đúng mức về lĩnh vực này, nên các chương trình
truyền hình về an ninh văn hố chưa thật sự sâu sắc; nội dung, phương pháp
tuyên truyền còn thiếu phong phú, đa dạng và hấp dẫn.


- Chưa đi sâu đẩy mạnh các chương trình truyền hình chính luận, mang
tính phản biện; các chương trình, chun mục đấu tranh, phản bác các luận


điệu phản động, sai trái, thù địch chưa nhiều và còn thiếu sắc bén...


- Lực lượng phóng viên về mảng văn hố của Truyền hình Cơng an
nhân dân (CAND) cịn mỏng, đa số phóng viên, biên tập viên tuổi đời, tuổi
nghề cịn rất trẻ, chưa có nhiều kinh nghiệm và chưa được trang bị kiến thức
cơ bản, chuyên sâu về lĩnh vực văn hoá.



</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>

<b>2.Tổng quan tình hình nghiên cứu </b>
<i><b>2.1. Tình hình nghiên c</b><b>ứ</b><b>u </b><b>ở</b><b> n</b><b>ướ</b><b>c ngoài </b></i>


Thuật ngữ an ninh văn hóa xuất hiện khoảng trên nửa thế kỷ nay. Tần
suất sử dụng thuật ngữ này bắt đầu gia tăng từ những năm 30 của thế kỷ XX.
Cùng với sự gia tăng về tần suất, nội hàm của khái niệm này cũng ngày một
thêm phong phú. Trong thiên niên kỷ mới, việc bảo tồn văn hóa của mỗi quốc
gia trong bối cảnh tồn cầu hóa và sự phát triển mạnh của khoa học kỹ thuật,
công nghệ đã đặt mỗi quốc gia phải chú trọng hơn tới vấn đề an ninh văn hóa.
Chính vì vậy, số lượng các nghiên cứu mang tính học thuật cũng như các
công ước, pháp luật quốc tế về vấn đề này cũng xuất hiện nhiều hơn.


Từ góc độ pháp lý, Liên hiệp quốc đã quan tâm đến vấn đề an ninh văn
hóa ở những khía cạnh khác nhau: bảo vệ bản sắc văn hóa dân tộc quốc gia
trong bối cảnh tồn cầu hóa, đảm bảo quyền tiếp cận và thụ hưởng giá trị văn
hóa của mọi người, bảo vệ di sản văn hóa, thúc đẩy sự đa dạng về văn hóa…
Liên hiệp quốc đã xây dựng và thông qua nhiều Công ước về văn hóa và con
người. Đây là những bảo đảm quốc tế đối với quyền văn hóa nói chung, là


điều kiện quan trọng cho việc duy trì, thúc đẩy và phát huy đa dạng văn hóa.


Đồng thời, chính những bảo đảm pháp lý quốc tế về đa dạng văn hóa như các
Tun ngơn và cơng ước của Liên hợp quốc về đa dạng văn hóa đã và đang
góp phần hiệu quả vào việc tơn trọng, bảo đảm an ninh văn hóa của các quốc
gia. Chỉ tính từ năm 1970 cho đến nay Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn
hóa của Liên hợp quốc (UNESCO) đã thông qua gần chục Tuyên ngơn và
Cơng ước liên quan đến văn hóa và quyền văn hóa. Chẳng hạn, Cơng ước về


Bảo vệ Di sản Thiên nhiên và Di sản Văn hóa (năm 1975), Tuyên bố về hợp
tác văn hóa (1966), Tuyên bố về Chủng tộc và Thành kiến chủng tộc (1978),


Cơng ước Bảo vệ Di sản Văn hóa Phi vật thể (năm 2003, hiệu lực năm 2006),
Công ước về Bảo vệ và Thúc đẩy Sự Đa dạng của Các Biểu thức Văn hóa
(Cơng ước Đa dạng Văn hóa) năm 2005, Tuyên ngơn về Đa dạng văn hóa


</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>

Tuyên ngôn và Công ước do Đại hội đồng Liên hợp quốc thông qua như


Tuyên ngôn về Quyền của Các dân tộc bản địa (2007), Tuyên ngôn về Quyền
phát triển (1986),... đều đặc biệt nhấn mạnh đến sự cần thiết phải duy trì và
phát huy đa dạng văn hóa, tơn trọng và bảo vệ các quyền văn hóa, đặc biệt đối
với những nhóm xã hội và tộc người yếu thế, có nguy cơ bịđe dọa.


Những năm cuối thế kỷ XX, đầu thế kỷ XXI ở Nga đã có một số cơng
trình nghiên cứu liên quan đến vấn đề an ninh văn hóa. Vai trị của văn hóa


được nhìn nhận như là một nhân tố của an ninh quốc gia, được thể hiện trong
nghiên cứu với nhan đề: "<i>Văn hóa với tính chất là nhân tố của an ninh quốc </i>
<i>gia</i>"của A.I. Flier [30] đã coi văn hóa là đối tượng của an ninh, cần phải được


đảm bảo sự an toàn trong phát triển, đồng thời thấy rõ mối quan hệ khăng khít
lẫn nhau giữa an ninh văn hóa và an ninh quốc gia. Một cơng trình khác:
"<i>Những giá trị văn hóa và thời đại</i>" của V.P. Bonsakov V.P [9] đã đề cập đến
việc giữ gìn và phát huy những giá trị văn hóa trong bối cảnh tồn cầu hóa.


Ảnh hưởng của văn hóa phương Tây đến văn hóa Nga khiến một số học giả


Nga cũng chú ý đến vai trị của an ninh văn hóa. Có thể thấy điều đó qua các
cơng trình: "<i>Nhìn sang phương Tây: Tồn cầu hóa và văn hóa thanh niên </i>
<i>Nga"</i> của Xanh-pe-tec-pua [97]; "<i>Những vấn đề hiện nay của giao tiếp liên </i>
<i>văn hóa"</i> của Xanh-pe-tec-pua [99]. Vấn đề an ninh văn hóa được đặt thành
chủ trương, chính sách của Nhà nước trong quản lý lĩnh vực văn hóa, thể hiện


trong các cơng trình nghiên cứu: "<i>Quản lý trong lĩnh vực văn hóa: Kinh </i>
<i>nghiệm của Nga và nước ngoài"</i> của Xanh-pe-tec-pua [101]; "<i>Văn hóa quần </i>
<i>chúng và nghệ thuật quần chúng. Xây và chống" </i>của Xanh-pe-tec-pua [96].


Ở Trung Quốc, gần đây vấn đề an ninh văn hóa cũng được nghiên cứu.
Năm 2011, Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc đã thông qua một quyết


</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>

hóa trong nước để chống lại cuộc tấn cơng về văn hóa và ý thức hệ của


phương Tây. Tân Hoa Xã số ra ngày 27 tháng 10 năm 2011 có bài viết nêu


lên quan điểm của các nhà lãnh đạo Trung Quốc về an ninh văn hóa: "<i>An ninh </i>
<i>văn hóa Trung Quốc hướng tới sự cởi mở và trao đổi"</i> của Hồ Cẩm Đào [20]


đã nhấn mạnh duy trì an ninh văn hóa của một quốc gia khơng có nghĩa là


đóng cửa và nói "khơng" với phần cịn lại của thế giới. Đơi khi, nó chỉ đơn
giản là an tồn hơn để mở cánh cửa càng rộng hơn. Chính phủ Trung Quốc
nhấn mạnh đến vấn đề an ninh văn hóa trong các diễn đàn quốc tế và trong


chính sách ngoại giao. Các nhà lãnh đạo Trung Quốc tuyên bố sẽ phát triển


văn hóa Trung Quốc theo hướng hiện đại, sẵn sàng đối mặt với thế giới và


tương lai. Trung Quốc thành lập Trung tâm nghiên cứu an ninh văn hóa quốc


gia và xây dựng ý thức hệ. Ngày 28/2 và ngày 1/3 năm 2013, Diễn đàn quốc
tế xã hội chủ nghĩa lần thứ nhất được tổ chức tại Bắc Kinh với sự tham gia
của các nhà khoa học Trung Quốc, Việt Nam và Lào. Vấn đề an ninh văn hóa
là 1 trong 5 nội dung chủ yếu của hội thảo này. Để có thể ngăn chặn nguy cơ,


tiếp nhận cơ hội mà toàn cầu hóa mang lại, xây dựng và bảo vệ an ninh văn
hóa của mình, các học giả cho rằng, cần kiên trì vai trị chủđạo của chủ nghĩa
Mác, xây dựng chính đảng vững mạnh, tăng cường giao lưu quốc tế với các
nước tiên tiến, sáng tạo lý luận văn hóa xã hội chủ nghĩa cho phù hợp với tình
hình mới, dám bảo vệ và biết bảo vệ lợi ích của đất nước mình, bảo vệ bản
sắc dân tộc của mỗi nước, bảo đảm tính hồn chỉnh và tự chủ của chủ quyền
văn hóa mỗi nước. Như vậy, theo quan điểm của Chính phủ và các học giả


Trung Quốc, an ninh văn hóa bao gồm cả 2 phương diện: một là chống lại các


ảnh hưởng tiêu cực của nước ngoài (đặc biệt là phương Tây), hai là xây dựng
và phát triển nền văn hóa dân tộc quốc quốc gia.


</div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12>

<i>vệ di sản văn hóa trên Web" </i>của V.Cappelinni [13]; "<i>An ninh văn hóa:vai trị </i>
<i>của nghệ thuật trong an ninh văn hóa" </i>của E. Nemetha [60]. Một cơng trình
tiêu biểu khác ở Anh, nghiên cứu về bản chất của an ninh văn hóa là: "<i>Tổng </i>
<i>quan các lý thuyết về bản chất của an tồn văn hóa" </i>của tác giả F.W.


Guldenmund [34]. An ninh văn hóa ở đây được coi là sự bảo đảm an tồn cho


các quyền văn hóa, các quan điểm và các giá trị văn hóa. An ninh văn hóa
cũng đưa ra những cảnh báo, răn đe đối với những hành vi xâm phạm các
quyền, các giá trị văn hóa. Đồng thời, an ninh văn hóa cũng là chiến lược
quốc gia, nhằm bảo đảm an ninh quốc gia. Cuốn sách: <i>"Chính sách an ninh </i>
<i>châu Âu và văn hóa chiến lược"</i> của B. Zyla<b> [</b>101<b>]</b> đã đánh giá việc đảm bảo
an ninh văn hóa là một nỗ lực của liên minh châu Âu trong việc khẳng định
vai trò của mình với thế giới, là một phần trong việc thực thi chính sách an
ninh của châu Âu. Trong bài viết đăng tải trên website của nhà trường: "<i>Giữ</i>


<i>gìn bản sắc như một chiến lược an ninh văn hóa</i>" của S. Forrest [31] đã quan


niệm an ninh văn hóa là "khả năng của một xã hội bảo tồn tính chất đặc thù
của nó trước sự thay đổi các điều kiện và các mối đe dọa". Ông cũng cho rằng
các khái niệm an ninh đã có sự thay đổi, mở rộng từ sự hiểu biết quân sự


truyền thống sang những hình thức khác, theo tiêu chí mềm dẻo hơn, tồn
diện hơn. An ninh văn hóa có lẽ là lĩnh vực an ninh mềm dẻo linh hoạt nhất.
Vì thế, an ninh văn hóa khơng chỉ là sự đương đầu với các mối đe dọa mà nó


đi kèm với kỳ vọng tích cực vào việc đảm bảo và thúc đẩy các điều kiện mà
một nền văn hóa có thể phát triển một cách an toàn theo cách riêng của nó.


Ở Mỹ, trong một số cơng trình nghiên cứu gần đây như: "<i>Làm việc </i>
<i>hướng tới một định nghĩa về an ninh văn hóa" </i>của E. Nemetha [61] đã đề cập


</div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13>

trong việc đảm bảo an ninh quốc gia. Cuốn sách xây dựng một khung lý
thuyết mà ở đó nhấn mạnh đến mối quan hệ giữa văn hóa, năng lượng, an
ninh và chiến lược. Tác giả lập luận rằng văn hóa đã là cơ sở cho sự biến đổi
chính sách an ninh của châu Âu và của Mỹ trong bối cảnh Chiến tranh Lạnh -
bao gồm cả sự phát triển của NATO và việc mở rộng của EU. Michael
Williams cho rằng văn hóa tiếp tục đóng vai trị mạnh mẽ trong chính trị quốc tế


ngày hơm nay, điển hỉnh là trong chính sách đối ngoại của Mỹ. Chính vì vậy, an
ninh văn hóa góp phần kiến tạo nên an ninh quốc gia. Việc xây dựng chính sách
an ninh quốc gia phải quan tâm đến nhân tố văn hóa, đến an ninh văn hóa.


Tiến sĩ Robert Albro (Service American University), Chủ tịch Ủy ban nhân
quyền của Hiệp hội nhân học Mỹ cũng đã công bố một số bài viết liên quan đến
an ninh văn hóa. Theo ơng, vấn đề an ninh văn hóa gần đây đã thu hút được sự


quan tâm của nhiều nhà nghiên cứu. Minh chứng cho vấn đề này, ông liệt kê một


số các cuộc hội thảo có chủ đề liên quan như: "<i>Văn hóa và an ninh</i>" của Viện
Aspen [90], "<i>Ngoại giao văn hóa và an ninh</i>" của Hội đồng tình báo quốc gia
[45]… Các diễn đàn này đã nhìn nhận an ninh văn hóa là lĩnh vực an ninh phi
truyền thống. Văn hóa được nhìn nhận theo hai chiều hướng có vẻ đối lập nhau,
thứ nhất, văn hóa tiềm ẩn những dấu hiệu bất an đe dọa an ninh quốc gia, thứ hai,
văn hóa là một phần giải pháp để đảm bảo an ninh quốc gia. Các thảo luận xung
quanh vấn đề an ninh văn hóa tập trung vào việc bảo vệ tác phẩm nghệ thuật, di
tích, di chỉ khảo cổ và các hiện vật, chống lại tình trạng phá hoại, bn bán, cướp
bóc bất hợp pháp. Trong các bài viết của mình, Robert Albro cũng nhận định rằng
chính sách an ninh văn hóa của mỗi quốc gia có những điểm riêng biệt, phụ thuộc
vào văn hóa, bối cảnh của mỗi nước. Tuy nhiên, các nước hiện có xu hướng tìm


được tiếng nói chung về một số khía cạnh của an ninh văn hóa thơng qua luật
pháp quốc tế về vấn đề di sản văn hóa, tài sản văn hóa.


Như vậy, nhìn chung vấn đề an ninh văn hóa đã được nghiên cứu khá
nhiều ở các nước trên thế giới. Trong các công trình đó, các tác giả cũng đưa


</div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14>

cứu và quan niệm cũng khơng hồn tồn giống nhau. Và cho đến nay, chưa có
một cơng trình nào tiếp cận vấn đề an ninh văn hóa một cách hệ thống trên cả hai
phương diện lý thuyết và thực tiễn. Mặc dù những đường nét cơ bản về bản chất,
vai trị của an ninh văn hóa đã được đề cập đến nhưng mỗi quốc gia lại nhấn mạnh
tới những vai trò và nội dung nhất định của an ninh văn hóa mà thiếu đi một cái
nhìn tổng thể, tồn diện. Các cơng trình nghiên cứu đều khẳng định, rằng tìm ra
giải pháp cho an ninh văn hóa trong điều kiện hội nhập ngày nay là một điều khó
khăn và phụ thuộc vào bối cảnh cụ thể của mỗi quốc gia.


<i><b>2.2. Tình hình nghiên c</b><b>ứ</b><b>u </b><b>ở</b><b> trong n</b><b>ướ</b><b>c </b></i>


Ở Việt Nam, an ninh văn hóa là một khái niệm khá mới mẻ, chỉ xuất


hiện trong khoảng 10 năm trở lại đây. Số lượng các cơng trình khoa học trực
tiếp bàn đến vấn đề an ninh văn hóa cịn khá mỏng. Có thể kể đến các cơng
trình sau:


- "<i>Khái niệm an ninh văn hóa</i>" của Trần Ngọc Thêm [76].


- "<i>Đảm bảo an ninh văn hóa ở nước ta hiện nay</i>" của Bùi Quảng Bạ [1].
- "<i>Bảo đảm an ninh văn hóa quốc gia trong tình hình mới</i>" của Nguyễn
Duy Bắc, Vũ Phương Hậu [5].


- <i>"Vai trị của an ninh văn hóa đối với việc xây dựng nền văn hóa dân </i>
<i>tộc hiện nay</i>" của Vũ Phương Hậu [37].


- "<i>An ninh văn hóa - một số vấn đề lý luận và thực tiễn</i>" của Vũ Thị


Phương Hậu [38]...


Các bài viết này đã đề cập đến khái niệm an ninh văn hóa, vai trị của
an ninh văn hóa và tính cấp thiết của việc đảm bảo an ninh văn hóa trong bối
cảnh hiện nay.


- Đề tài khoa học cấp Nhà nước "<i>An ninh văn hóa trong điều kiện hiện </i>
<i>nay</i>" do PGS.TS. Nguyễn Duy Bắc làm chủ nhiệm [4] đã phản ánh khá toàn
diện những vấn đề lý luận và thực tiễn về an ninh văn hóa ở nước ta.


- Đáng chú ý là cơng trình: "<i>Truyền thơng giao lưu văn hóa với vấn đề</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15>

Vũ Trọng Lâm [8] đã đề cập đến khái niệm an ninh văn hóa và vai trị của
truyền thơng trong bảo đảm an ninh văn hóa quốc gia.



Các cơng trình kể trên là những tài liệu tham khảo hữu ích cho luận


văn. Tuy nhiên, cho đến nay, chưa có một cơng trình khoa học nào bàn thảo


đến vấn đề đảm bảo an ninh văn hóa trên một kênh truyền hình, mà cụ thể ở
đây là Truyền hình cơng an nhân dân. Chính vì vậy, luận văn cần phải kế thừa
các thành tựu nghiên cứu của các công trình khoa học trước đó, đồng thời
phải bổ sung những nội dung nghiên cứu mới mang tính hệ thống trên cả hai
phương diện lý luận và thực tiễn cho việc đảm bảo an ninh văn hóa quốc gia


trong các chương trình của Truyền hình cơng an nhân dân.


<b>3. Mục đích và nhiệm vụ nghiên cứu </b>
<i><b>3.1. M</b><b>ụ</b><b>c </b><b>đ</b><b>ích nghiên c</b><b>ứ</b><b>u </b></i>


Làm sáng tỏ những vấn đề lý luận và thực tiễn về an ninh văn hóa trên


các chương trình của Kênh Truyền hình Cơng an nhân dân.


<i><b>3.2. Nhi</b><b>ệ</b><b>m v</b><b>ụ</b><b> nghiên c</b><b>ứ</b><b>u </b></i>


Để thực hiện mục đích trên, đề tài phải giải quyết những nhiệm vụ sau:


- Hệ thống những vấn đề lý luận về khái niệm, bản chất, đặc điểm của
an ninh văn hóa.


- Khái quát về hoạt động của Truyền hình Cơng an nhân dân.


- Khảo sát, phân tích, đánh giá thực trạng bảo đảm an ninh văn hóa trên



các chương trình của Truyền hình Cơng an nhân dân.


- Khuyến nghị một số giải pháp nhằm nâng cao hiệu quả bảo đảm an
ninh văn hóa của Truyền hình Cơng an nhân dân trong thời gian tới.


<b>4. Đối tượng, phạm vi nghiên cứu </b>
<i><b>4.1. </b><b>Đố</b><b>i t</b><b>ượ</b><b>ng nghiên c</b><b>ứ</b><b>u </b></i>


Nội dung an ninh văn hóa trên các chương trình của Truyền hình Cơng


an nhân dân.


<i><b>4.2. Ph</b><b>ạ</b><b>m vi nghiên c</b><b>ứ</b><b>u </b></i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16>

an nhân dân, đó là chương trình An ninh văn hóa, Góc nhìn văn hóa và
Chuyển động cuộc sống.


- Giới hạn về phạm vi thời gian nghiên cứu: luận văn nghiên cứu các
chương trình văn hóa của truyền hình cơng an nhân dân từ năm 2013 đến nay.


<b>5. Cơ sở lý luận và phương pháp nghiên cứu </b>
<i><b>5.1. Ph</b><b>ươ</b><b>ng pháp lu</b><b>ậ</b><b>n </b></i>


Đề tài được thực hiện dựa trên cơ sở phương pháp luận duy vật biện
chứng và duy vật lịch sử của chủ nghĩa Mác - Lênin: xem xét vấn đề một cách
khách quan, toàn diện, trong những điều kiện lịch sử, cụ thể, trong mối liên hệ


phổ biến và phát triển.


<i><b>5.2. Ph</b><b>ươ</b><b>ng pháp c</b><b>ụ</b><b> th</b><b>ể</b><b> </b></i>



Luận văn sử dụng phương pháp nghiên cứu liên ngành: văn hóa học,
báo chí. Bên cạnh đó luận văn cịn sử dụng phương pháp thống kê, phân tích
số liệu, tổng hợp, so sánh.


<b>6. Ý nghĩa khoa học và thực tiễn của luận văn </b>
<i><b>6.1. Ý ngh</b><b>ĩ</b><b>a khoa h</b><b>ọ</b><b>c </b></i>


Làm sáng tỏ những vấn đề lý luận về an ninh văn hóa và truyền thơng
an ninh văn hóa.


<i><b>6.2. Ý ngh</b><b>ĩ</b><b>a th</b><b>ự</b><b>c ti</b><b>ễ</b><b>n </b></i>


Đề tài đánh giá một cách khách quan những thành tựu, hạn chế và
những vấn đề hiện đang đặt ra trong lĩnh vực truyền thơng đảm bảo an ninh


văn hóa thơng qua trường hợp Truyền hình Cơng an nhân dân.


Luận văn có thể sử dụng làm tài liệu tham khảo cho Truyền hình Cơng


an nhân dân trong việc nâng cao hàm lượng bảo đảm an ninh văn hóa trên các


chương trình của Kênh.


<b>7. Kết cấu của luận văn </b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(17)</span><div class='page_container' data-page=17>

<b>DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO </b>


1. Action (2010), "Từ điển Oxford", tại trang <i>orddictionaries </i>
<i>.com/definition/english/security</i>, [truy cập ngày 15/10/2016].



2. Bùi Quảng Bạ (2008), "Đảm bảo an ninh văn hóa ở nước ta hiện nay",


<i>Tạp chí Cộng sản,</i> (13), tr.15-16.


3. Nguyễn Duy Bắc (Chủ biên) (2014), <i>Sự biến đổi các giá trị văn hóa </i>
<i>trong bối cảnh xây dựng nền kinh tế thị trường ở Việt Nam hiện </i>
<i>nay, </i>Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.


4. Nguyễn Duy Bắc (Chủ nhiệm) (2015), <i>An ninh văn hóa trong điều kiện </i>
<i>hiện nay, </i>Đề tài khoa học cấp Nhà nước, Học viện Chính trị quốc


gia Hồ Chí Minh, Hà Nội.


5. Nguyễn Duy Bắc, Vũ Phương Hậu (2015), "Bảo đảm an ninh văn hóa
quốc gia trong tình hình mới", <i>Tạp chí Cộng sản</i>, (5), tr.24-25.
6. Đỗ Văn Bích (1996), <i>Đổi mớihồn thiện pháp luật trong phịng chống văn </i>


<i>hóa độc hại và tệ nạn xã hội ở nước ta hiện nay, </i>Luận án Phó tiến sĩ


khoa học Luật, Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh, Hà Nội.


7. Trần Văn Bính (Chủ biên), <i>Tồn cầu hóa và quyền cơng dân ở Việt Nam </i>


<i>- nhìn từ góc độ văn hóa</i>, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.


8. Lê Thanh Bình, Vũ Trọng Lâm (Chủ biên) (2015), <i>Truyền thơng giao </i>
<i>lưu văn hóa với vấn đề bảo vệ lợi ích và an ninh văn hóa quốc gia, </i>


Nxb Thông tin và truyền thông, Hà Nội.



9. V.P. Bonsakov (2002), <i>Những giá trị văn hóa và thời đại</i>, Nxb Văn hóa


thơng tin, Hà Nội.


10. Bộ Chính trị (2015), <i>Chỉ thị số 46 về tăng cường sự lãnh đạo của Đảng đối </i>
<i>với công tác bảo đảm an ninh, trật tự trong tình hình mới, </i>Hà Nội.
11. Bộ Công an (2011), <i>Đề án xây dựng và phát triển Kênh truyền hình </i>


<i>Cơng an nhân dân</i>, Hà Nội.


</div>
<span class='text_page_counter'>(18)</span><div class='page_container' data-page=18>

13. V.Cappelinni (2004), <i>Bảo vệ di sản văn hóa trên Web</i>, Nxb Văn hóa
thơng tin, Hà Nội.


14. Ngơ Hồng Chương (Biên dịch) (2003), <i>Phân tích và dự báo ngành công </i>


<i>nghiệp thông tin trong tương lai</i>, Nxb Bưu điện, Hà Nội.


15. Nguyễn Văn Dững (Chủ biên), Đỗ Thị Thu Hằng (2012), <i>Truyền thông, </i>
<i>lý thuyết và kỹ năng cơ bản, </i>Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.


16. Đảng Cộng sản Việt Nam (1998), <i>Văn kiện Hội nghị lần thứ năm Ban </i>
<i>Chấp hành Trung ương khóa VIII, </i>Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.
17. Đảng Cộng sản Việt Nam (2005), <i>Văn kiện Đại hội Đảng thời kỳ</i> <i>đổi mới </i>


<i>(VI, VII, VIII, IX)</i>, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.


18. Đảng Cộng sản Việt Nam (2011), <i>Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc </i>
<i>lần thứ XI, </i>Nxb Chính trị quốc gia - Sự thật, Hà Nội.



19. Đảng Cộng sản Việt Nam (2016), <i>Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc </i>
<i>lần thứ XII, </i>Nxb Chính trị quốc gia - Sự thật, Hà Nội.


20. Hồ Cẩm Đào (2011), "An ninh văn hóa Trung Quốc hướng tới sự cởi mở


và trao đổi", <i>Tân Hoa Xã</i>, (27), tr.7-8.


21. Nguyễn Khoa Điềm (Chủ biên) (2000), <i>Về xây dựng nền văn hóa Việt Nam </i>
<i>tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc</i>, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.
22. Đỗ Xuân Định (1994), <i>Lãnh đạo và quản lý văn hóa văn nghệ trong điều </i>


<i>kiện kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa</i>, Luận án Phó
tiến sĩ Triết học, Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh, Hà Nội.
23. Phạm Duy Đức (Chủ biên) (2006), <i>Những thách thức của văn hóa Việt </i>


<i>Nam trong q trình hội nhập kinh tế quốc tế</i>, Nxb Văn hóa thơng
tin, Hà Nội.


24. Phạm Duy Đức (Chủ biên) (2009), <i>Phát triển văn hóa Việt Nam giai </i>


<i>đoạn 2011 - 2020 - Những vấn đề phương pháp luận,</i> Nxb Chính trị


quốc gia, Hà Nội.


25. Phạm Duy Đức (Chủ biên) (2009), <i>Đường lối văn hóa của Đảng Cộng </i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(19)</span><div class='page_container' data-page=19>

26. Phạm Duy Đức (Chủ biên) (2010), <i>Thành tựu trong xây dựng và phát </i>
<i>triển văn hóa Việt Nam giai đoạn 2011 - 2020,</i> Nxb Chính trị quốc
gia, Hà Nội.



27. Phạm Duy Đức (Chủ biên) (2010), <i>Phát triển văn hóa Việt Nam giai </i>


<i>đoạn 2011 - 2020 - Xu hướng và giải pháp,</i> Nxb Chính trị quốc gia,
Hà Nội.


28. Phạm Duy Đức, Vũ Phương Hậu (Chủ biên) (2012), <i>Nghiên cứu xây </i>
<i>dựng và phát triển ngành công nghiệp văn hóa Thủđơ Hà Nội</i>, Nxb
Văn hóa thơng tin, Hà Nội.


29. M.Faber (2006), <i>Tương lai vàng, thời </i> <i>đại khám phá của châu Á, </i>


(Nguyễn Thị Tâm dịch), Nxb Trẻ, Thành phố Hồ Chí Minh.


30. A.I. Flier (1998), <i>Văn hóa với tính chất là nhân tố của an ninh quốc gia</i>,


Nxb Văn hóa thơng tin, Hà Nội.


31. S. Forrest (1998), <i>Giữ gìn bản sắc như một chiến lược an ninh văn hóa</i>,


Đại học Lapland, Phần Lan.


32. Th.L. Friedman (2008), <i>Thế giới phẳng. Tóm lược lịch sử thế giới thế kỷ</i>


<i>XXI</i>, Nxb Trẻ, Hà Nội.


33. Phan Hồng Giang (Chủ nhiệm) (2010), <i>Quản lý văn hóa Việt Nam trong </i>


<i>bối cảnh đổi mới và hội nhập quốc tế</i>, Đề tài khoa học cấp Nhà
nước, Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh, Hà Nội.



34. F.W. Guldenmund (1992), <i>Tổng quan các lý thuyết về bản chất của an </i>


<i>toàn văn hóa, </i>Nxb Văn hóa thơng tin, Hà Nội.


35. Phạm Minh Hạc (Chủ biên) (1996),<i> Phát triển văn hóa, giữ gìn và phát </i>


<i>huy bản sắc dân tộc kết hợp với tinh hoa nhân loại</i>, Nxb Khoa học
xã hội, Hà Nội.


36. Phạm Minh Hạc, Nguyễn Khoa Điềm (Chủ biên) (2003), <i>Về phát triển </i>


<i>văn hóa và xây dựng con người thời kỳ cơng nghiệp hố, hiện đại </i>
<i>hố</i>, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.


37. Vũ Phương Hậu (2015), "Vai trị của an ninh văn hóa đối với việc xây
dựng nền văn hóa dân tộc hiện nay", <i>Tạp chí Khoa học cơng nghệ</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(20)</span><div class='page_container' data-page=20>

38. Vũ Thị Phương Hậu (2015), "An ninh văn hóa - một số vấn đề lý luận và
thực tiễn", <i>Tạp chí Văn hóa học</i>, (2), tr.16-18.


39. Dương Phú Hiệp (2010), <i>Tác động của tồn cầu hóa đối với sự phát triển </i>
<i>văn hóa và con người Việt Nam</i>, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.
40. Dương Phú Hiệp (2010), <i>Nghiên cứu văn hóa và con người hiện nay</i>,


Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.


41. Dương Phú Hiệp (Chủ biên) (2012), <i>Cơ sở và phương pháp luận nghiên cứu </i>
<i>văn hóa và con người Việt Nam</i>, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.


42. Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh (2000), <i>Tồn cầu hố với văn </i>


<i>hóa</i>, Viện Thơng tin Khoa học, Hà Nội.


43. Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh (2003), <i>Nghiên cứu văn hóa, </i>
<i>con người, nguồn nhân lực đầu thế kỷ XXI</i>, Kỷ yếu Hội thảo khoa
học quốc tế, Hà Nội.


44. Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh (2004), <i>Những vấn đề cơ bản </i>
<i>của chủ nghĩa Mác - Lênin</i>, Hà Nội.


45. Hội đồng tình báo quốc gia (2010), <i>Ngoại giao văn hóa và an ninh</i>, Mỹ.


46. S.Huntington (2003),<i> Sự va chạm của các nền văn minh</i>, Nxb Lao động,


Hà Nội.


47. Đỗ Huy (2002), <i>Nhận diện văn hóa Việt Nam và sự biến đổi của nó </i>
<i>trong thế kỷ XX</i>, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.


48. Nguyễn Văn Huyên (2006), <i>Văn hóa, mục tiêu và động lực của sự phát </i>
<i>triển xã hội</i>, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.


49. Nguyễn Xn Kính (2009), <i>Con người, mơi trường và văn hóa</i>, Nxb
Khoa học xã hội, Hà Nội.


50. Trần Bảo Khánh (2012), <i>Cơng chúng truyền hình Việt Nam</i>, Nxb Thơng


tấn, Hà Nội.


51. A.L. Kroeber, Kluckhohn (1952), <i>Văn hóa, điểm lại bằng cái nhìn phê </i>



<i>phán các khái niệm và định nghĩa</i>, Nxb Sự thật, Hà Nội.


</div>
<span class='text_page_counter'>(21)</span><div class='page_container' data-page=21>

53. Vũ Trọng Lâm, Lê Thanh Bình (Chủ biên) (2015), <i>Văn hóa đối ngoại </i>
<i>Việt Nam trong quá trình hội nhập quốc tế, </i>Nxb Chính trị quốc gia,
Hà Nội.


54. Đặng Mộng Lân, Nguyễn Như Thịnh (2000), <i>Thế kỷ 21 thách thức và </i>
<i>triển vọng, </i>Nxb Khoa học và Kỹ thuật, Hà Nội.


55. Trương Gia Long, Nguyễn Văn Long (Chủ biên) (2005), <i>Triển vọng của </i>


<i>chủ nghĩa xã hội hai thập niên đầu thế kỷ XXI</i>, Nxb Công an nhân
dân, Hà Nội.


56. Mai Quỳnh Nam (2009), <i>Con người, văn hóa, quyền và phát triển, </i>Nxb


Chính trị quốc gia, Hà Nội.


57. Phạm Xuân Nam (Chủ biên) (2001), <i>Quản lý sự phát triển xã hội trên </i>


<i>ngun tắc tiến bộ và cơng bằng</i>, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.
58. Phạm Xuân Nam (Chủ biên) (2002),<i> Triết lý phát triển ở Việt Nam, Mấy </i>


<i>vấn đề cốt yếu</i>, Nxb Khoa học xã hội, Hà Nội.


59. Phạm Xuân Nam (2008), <i>Sự</i> <i>đa dạng và đối thoại giữa các nền văn hóa. </i>
<i>Một góc nhìn từ Việt Nam</i>, Nxb Khoa học xã hội, Hà Nội.


60. E. Nemetha (2007), <i>An ninh văn hóa:vai trị của nghệ thuật trong an </i>
<i>ninh văn hóa</i>, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.



61. E. Nemetha (2013), <i>Làm việc hướng tới một định nghĩa về an ninh văn </i>
<i>hóa</i>, Nxb Văn hóa thơng tin, Hà Nội.


62. Phan Ngọc (2001), <i>Bản sắc văn hóa Việt Nam</i>, Nxb Văn học, Hà Nội.
63. Lê Hữu Nghĩa, Trần Khắc Việt (Đồng chủ biên) (2007), <i>Xu thế tồn cầu hố </i>


<i>trong hai thập niên đầu thế kỷ XXI</i>, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.
64. Hoàng Văn Nghĩa (Chủ nhiệm) (2010), <i>Quyền tiếp cận văn hóa trong </i>


<i>q trình phát triển ở nước ta hiện nay</i>, Đề tài khoa học cấp bộ,
Học viện Chính trị - Hành chính quốc gia Hồ Chí Minh, Hà Nội.
65. Nguyễn Tri Nguyên (2006), <i>Văn hóa tiếp cận lý luận và thực tiễn</i>, Nxb


Chính trị quốc gia, Hà Nội.


</div>
<span class='text_page_counter'>(22)</span><div class='page_container' data-page=22>

67. Hồng Đình Phú (2000), <i>Xu thế thế giới trong những thập niên đầu thế</i>


<i>kỷ XXI</i>, Nxb Khoa học và Kỹ thuật, Hà Nội.


68. Trần Hữu Quang (2006), <i>Xã hội học báo chí, </i>Nxb Trẻ, Thành phố Hồ


Chí Minh.


69. Quốc hội nước Cộng hịa xã hội chủ nghĩa Việt Nam (2003), <i>Luật Di sản văn </i>
<i>hóa và văn bản hướng dẫn thi hành</i>, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.
70. Tơ Huy Rứa, Hồng Chí Bảo (Đồng chủ biên),<i> Quá trình đổi mới tư duy </i>


<i>lý luận của Đảng từ 1986 đến nay</i>, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.
71. Tô Huy Rứa và các cộng sự (Đồng chủ biên) (2011),<i> Quá trình đổi mới </i>



<i>tư duy lý luận của Đảng từ 1986 đến nay</i>, Nxb Chính trị quốc gia,
Hà Nội.


72. Đỗ Tiến Sâm, Phạm Duy Đức (2010), <i>Văn hóa Đơng Á trong tiến trình </i>


<i>hội nhập</i>, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.


73. Tạ Ngọc Tấn (2006), <i>Truyền thông đại chúng</i>, Nxb Chính trị quốc gia,
Hà Nội.


74. Đặng Xuân Thanh (2015)<i>, An ninh con người: Từ lí luận đến thực tiễn ở</i>


<i>Việt Nam</i>, Đề tài nghiên cứu khoa học cấp bộ, Bộ Văn hóa, Thể


thao và Du lịch, Hà Nội.


75. Trần Chiến Thắng (Chủ nhiệm) (2009), <i>Hoạt động văn hóa và sản phẩm </i>
<i>văn hóa trong cơ chế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa ở</i>


<i>nước ta hiện nay</i>, Đề tài độc lập cấp Nhà nước, Học viện Chính trị


quốc gia Hồ Chí Minh, Hà Nội.


76. Trần Ngọc Thêm (1998), <i>Bài viết về khái niệm an ninh văn hóa</i>, Nxb


Văn hóa thơng tin, Thành phố Hồ Chí Minh.


77. Ngơ Đức Thịnh (2010), <i>Những giá trị văn hóa truyền thống Việt Nam</i>,
Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.



78. Nguyễn Hữu Thức (2005),<i> Về văn hóa và xây dựng đời sống văn hóa</i>,
Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.


79. Nguyễn Hữu Thức (2007),<i> Một số kinh nghiệm quản lý và hoạt động tư</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(23)</span><div class='page_container' data-page=23>

80. Tổng cục I, Bộ Công an (1995), <i>Tổng kết về âm mưu, phương thức, thủ</i>
<i>đoạn hoạt động chống phá Việt Nam của các thế lực thù địch</i>, Đề


tài nghiên cứu khoa học cấp Bộ, Hà Nội.


81. Tổng cục I, Bộ công an (1998), <i>Quản lý nhà nước về an ninh quốc gia - thực </i>
<i>trạng và giải pháp</i>, Đề tài nghiên cứu khoa học cấp Bộ, Hà Nội.


82. Tổng cục Thống kê (2015), <i>Niên giám thống kê năm 2015</i>, Nxb Thống


kê, Hà Nội.


83. Trung tâm Khoa học xã hội và nhân văn Quốc gia (1996), <i>Văn hóa trong </i>


<i>phát triển và tồn cầu hố</i>, Hà Nội.


84. Truyền hình Cơng an nhân dân (2012), <i>Báo cáo thành tích 40 năm xây </i>


<i>dựng và phát triển của Truyền hình Cơng an nhân dân</i>, Hà Nội.


85. Truyền hình Cơng an nhân dân (2015), <i>Báo cáo tổng kết công tác năm </i>


<i>2015</i>, Hà Nội.



86. Nguyễn Thanh Tuấn (2005), <i>Văn hóa ở các nước tư bản phát triển - đặc </i>


<i>điểm và dự báo, </i>Nxb Văn hóa thơng tin, Hà Nội.


87. Nguyễn Thanh Tuấn (2010), <i>Đa dạng văn hóa và quyền văn hóa hiện </i>
<i>nay ở Việt Nam, </i>Nxb Văn hóa thơng tin, Hà Nội.


88.

E.B. Tylor (2001), "Văn hóa ngun thủy",<i> Tạp chí Văn hóa nghệ thuật</i>,
(15), tr.23-24.


89. Vũ Thanh Vân (2013), <i>Quyền riêng tư và ứng xử của nhà báo, Văn hóa </i>


<i>truyền thông trong thời kỳ hội nhập</i>, Nxb Thông tin và truyền
thông, Hà Nội.


90. Viện Aspen (2009), <i>Văn hóa và an ninh</i>, Mỹ.


91. Hồng Vinh (1999), <i>Mấy vấn đề lý luận và thực tiễn xây dựng văn hóa ở</i>


<i>nước ta. </i>Nxb Văn hóa thơng tin, Hà Nội.


92. Hồng Vinh (2006), <i>Những vấn đề văn hóa trong đời sống xã hội Việt </i>
<i>Nam hiện nay</i>, Nxb Văn hóa thơng tin, Hà Nội.


</div>
<span class='text_page_counter'>(24)</span><div class='page_container' data-page=24>

94. Hồ Sĩ Vịnh (1999),<i> Văn hóa Việt Nam trong tiến trình đổi mới, </i>Nxb
Chính trị quốc gia, Hà Nội.


95. M.Williams (2007), <i>Văn hóa và an ninh: Biểu tượng quyền lực và chính </i>


<i>trị của an ninh quốc tế</i>, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.



96. Xanh-pe-tec-pu (2003), <i>Văn hóa quần chúng và nghệ thuật quần chúng. </i>


<i>Xây và chống</i>, Nxb Văn hóa thơng tin, Hà Nội.


97. Xanh-pe-tec-pua (2004), <i>Nhìn sang phương Tây: Tồn cầu hóa và văn </i>


<i>hóa thanh niên Nga</i>, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.


98. Xanh-pe-tec-pua (2006), <i>Quản lý trong lĩnh vực văn hóa: Kinh nghiệm </i>


<i>của Nga và nước ngồi</i>, Nxb Văn hóa thơng tin, Hà Nội.


99. Xanh-pe-tec-pua (2007), <i>Những vấn đề hiện nay của giao tiếp liên văn </i>
<i>hóa, </i>Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội.


100.Nguyễn Xuân Yêm (2008), <i>Bảo vệ an ninh quốc gia, trật tự an tồn xã </i>


<i>hội trong tình hình mới</i>, Nxb Cơng an nhân dân, Hà Nội.


101.B.Zyla (2013), <i>Chính sách an ninh châu Âu và văn hóa chiến lược</i>, Nxb


</div>

<!--links-->

×