Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Tải Văn mẫu lớp 6: Cảm nhận về bài Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - Để học tốt Ngữ văn lớp 6

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (66.38 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Đề bài: Em hãy cảm nhận về bài Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng</b>


Từ xưa đến nay, ông cha ta ln có một nhận thức đúng về đồn kết, mối quan hệ qua lại lẫn nhau
giữa các cá nhân trong đời sống cộng đồng. Khơng một ai có thể tách biệt xa khỏi cộng đồng vì
khi đó sẽ bị cô lập và sẽ không thể làm được bất cứ việc gì. Truyện ngụ ngơn “Chân, Tay, Tai,
Mắt, Miệng” đã phản ánh chân thực nhất hiện tượng trên, để lại một bài học vô cùng quý giá và
cho chúng ta có một cách nhìn nhận đúng đắn về thế giới khách quan.


Câu chuyện xoay quanh năm nhân vật: Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng, đó là những bộ phận trên cơ
thể con người, mỗi cái có một nhiệm vụ và chức năng riêng biệt nhưng đều phục vụ cho nhu cầu
sinh hoạt của con người. Tác giả dân gian đã nhân hóa những bộ phận ấy như một con người cụ
thể.


Chuyện kể về suy nghĩ dại dột của năm nhân vật Chân, Tay, Tai và Mắt vì suy nghĩ rằng lão
Miệng khơng làm gì mà cũng có ăn trong khi họ phải làm việc vất vả suốt ngày. Suy nghĩ nông nổi
ấy được đẩy lên cao trào khi cô Mắt đã đưa ra quan điểm của mình và lơi kéo bác Tai, anh Chân,
anh Tay đến nhà lão Miệng để nói rõ đầu đi câu chuyện là từ nay họ sẽ khơng làm việc nữa, tự
lão Miệng tự tìm cách mà kiếm ăn. Ai nấy đều nghĩ rằng hành động của mình như vậy là hợp lí.
Sai lầm là ở chỗ Chân, Tay, Tai, Mắt không nhận thức được rõ mỗi người sẽ đảm nhận một nhiệm
vụ, khơng có ai là ăn khơng ngồi rồi mà có ăn cả. Suy nghĩ nông cạn ấy đã làm cho các nhân vật
phải trả một hậu quả nghiêm trọng. Mỗi ngày trôi qua, những con người ấy dường như không thể
hoạt động, sinh hoạt được như mọi ngày. Mặc dù họ không làm việc nữa nhưng họ còn cảm thấy
mệt mỏi, ủ rũ hơn là khi họ làm việc, sinh sống bằng chính sức lao động của mình. May mắn thay,
trong tất cả bọn họ đã có bác Tai phát hiện ra vấn đề. Cuối cùng, sau 7 ngày không chịu đựng được
nữa, Chân, Tay, Tai và Mắt đến nhà lão Miệng và xin lỗi lão về hành động dại dột của mình. Khi
đến nhà lão Miệng, cả 4 nhân vật đều thấy lão Miệng cũng sống dở chết dở, mơi thì nhợt nhạt, hai
hàm khơ cứng, khơng buồn nhếch mép. Sau đó, tất cả mọi người đều quay trở lại làm việc như cũ,
mỗi người làm một công việc khác nhau để rồi cùng chung sống vui vẻ, hịa đồng với nhau.


Thơng qua câu chuyện, tác giả dân gian muốn nhắn nhủ đến chúng ta nhiều điều. Trong một xã hội
cần có sự đồn kết, thống nhất, khơng nên so bì, tỵ nạnh nhau. Nếu ai cũng như Chân, Tay, Tai,


Mắt trong truyện ngụ ngơn kia thì lấy ai làm việc, lấy ai xây dựng và phát triển đất nước, làm cho
xã hội ngày càng văn minh, giàu đẹp. Nếu một cá nhân tự tách mình ra khỏi xã hội thì sẽ khó tồn
tại, sống sốt.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2></div>

<!--links-->

×