Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (62.67 KB, 2 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>Câu 1.</b> Hãy nêu những sự việc tạo thành cốt truyện Những hạt thóc giống. Cho
biết mỗi sự việc được kể trong đoạn văn nào.
<b>Câu 2. </b>Dấu hiệu nào giúp em nhận ra chỗ mở đầu và chỗ kết thúc của đoạn
văn?
<b>Câu 3.</b> Từ hai bài tập trên, hãy rút ra nhận xét:
a) Mỗi đoạn văn trong bài văn kể chuyện kể điều gì?
b) Đoạn văn được nhận ra nhờ dấu hiệu nào?
<b>Trả lời:</b>
<b>Câu 1.</b> a) Những sự việc tạo thành cốt truyện Những hạt thóc giống.
1. Nhà vua muốn tìm người trung thực để truyền cho ngôi báu mới nghĩ ra kế:
luộc kĩ thóc giống rồi phát cho dân chúng, giao hẹn: ai thu hoạch được nhiều
thóc thì sẽ truyền cho ngơi báu.
2. Chú bé Chơm dốc nhiều cơng sức chăm sóc mà thóc chẳng nảy mầm đã dám
tâu sự thật trước sự kinh ngạc của mọi người.
3. Nhà vua khen ngợi chú bé Chôm trung thực và dũng cảm nên đã quyết định
truyền ngôi báu cho Chôm.
b) - Sự việc 1 được kể trong đoạn 1 (3 dòng đầu).
- Sự việc 2 được kể trong đoạn 2 (10 dòng tiếp).
- Sự việc 3 được kể trong đoạn 3 (4 dòng cuối).
- Chỗ kết thúc đoạn văn là chỗ chấm xuống dòng.
<b>Câu 3. </b>Từ hai bài tập trên, rút ra nhận xét.
- Mỗi đoạn văn trong bài văn kể chuyện kể một sự việc trong một chuỗi sự việc
làm nòng cốt cho diễn biến của truyện.
- Hết một đoạn văn cần chấm xuống dòng.
<b>Hướng dẫn giải phần Luyện tập SGK Tiếng Việt 4 trang 54</b>
<b>Câu 1 (trang 54 sgk Tiếng Việt 4):</b> Dưới đây là hai đoạn văn được viết theo
cốt truyện Hai mẹ con và bà tiên trong đó một đoạn đã hồn chỉnh, cịn một
đoạn chỉ có phần mở đầu và kế thúc. Hãy viết tiếp phần còn thiếu (SGK TV4,
tập 1 trang 54)
<b>Trả lời:</b>
Vừa đi cô bé hiếu thảo vừa lo mấy đồng bạc mang theo không đủ trả tiền thuốc
cho mẹ. Bỗng cô thấy bên đường có vật lạ tay nải ai để qn. Cơ bèn liền bước
tới, cầm lên xem:
- Ô, một túi tiền! Của ai đánh rơi nhỉ. Biết đâu, người đánh rơi túi tiền này đang
đi mua thuốc chữa bệnh cho người thân như mình bây giờ? Thế thì khổ thân họ
quá!
Đang suy nghĩ miên man về túi tiền thì cơ bé bống phát hiện phía trước một cụ
già tay cầm gậy trúc đang lê từng bước trên đường. Cơ bé đốn chắc là bà cụ
đánh rơi túi tiền. Cô liền chạy thật nhanh, đuổi kịp bà cụ rồi lễ phép hỏi:
- Dạ thưa cụ! Cái tay nải này có phải của cụ không ạ?
Bà lão cười hiền hậu: