Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (83.01 KB, 3 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>Tóm tắt truyện ngắn Chữ người tử tù - Mẫu 1</b>
Chữ người tử tù kể về nhân vật Huấn Cao, ông là một tử tù do chống lại triều
đình nên bị bắt. Huấn Cao là một nhà nho tài hoa nhất là tài viết chữ.
Trước khi ông bị xử bắn, ơng được giải đến nhà ngục nơi có viên quan ngục và
thầy thơ, hai người này rất yêu và mến mộ cái đẹp và hâm mộ tài viết chữ tuyệt
vời của Huấn Cao. Vì thế, trong những ngày Huấn Cao ở ngục, hai người này
đối đãi với ông rất tốt, còn trịnh trọng hầu hạ như kẻ dưới nhưng Huấn Cao
không hề màng tới. Khi viên quản ngục có được tin ngày xử tử Huấn Cao, ơng
và thầy thơ quyết hoàn thành tâm nguyện là xin chữ của Huấn Cao. Trước thái
độ chân thành và tình yêu với cái đẹp, Huấn Cao vơ cùng cảm mến những tấm
lịng đó nên đã quyết định cho chữ.
Một chuyện trước đây chưa hề có đã diễn ra vào buổi tối trước ngày Huấn Cao
bị xử tử, tại nhà lao tỉnh Sơn đó là cảnh ba con người chụm đầu, một người là
tử tù đang mang trong mình đầy xiềng xích, nhưng lại đang vẽ ra, phóng ra
từng nét chữ trên tấm lụa trắng, bên cạnh là hai cái đầu đang dõi theo, run rẩy,
khúm núm chờ đợi của viên quản ngục và thầy thơ.
Huấn Cao đã khuyên viên quản ngục và thầy thơ nên tìm một nơi thơn dã để
giữ gìn tấm lịng thanh cao, u cái đẹp. Vì tình u đó khơng phù hợp với
cuộc sống nơi tù ngục, một nơi đầy hỗn loạn và rối ren. Viên quản ngục vơ
cùng cảm động vì lời khun đó, ơng đã cúi đầu lạy tạ Huấn Cao với sự biết ơn
và trân trọng.
<b>Tóm tắt truyện ngắn Chữ người tử tù - Mẫu 2</b>
chính diện và phản diện nhưng lại có mối quan hệ rất đặc biệt từ đó để làm bật
Phần 1: Từ đầu cho đến "Xem sao rồi sẽ liệu": Tác giả nói về tâm trạng của
viên quản ngục khi nghe tin có một đồn tử tù sáu người sắp được dẫn đến nhà
tù do viên quản ngục quản lí. Trong đám tử tù này có một người rất nổi tiếng
đó là Huấn Cao khơng những có tài viết chữ đẹp mà còn là một người văn võ
đều tài cả, viên quản ngục đã trằn trọc suốt đêm không ngủ vì hai lẽ, một mặt
muốn biệt đãi Huấn Cao vì nể trọng, một mặt sợ thầy thơ lại tố giác với cấp
trên.
Phần 2: Tiếp theo cho đến "Thiếu chút nữa ta đã phụ mất một tấm lòng tốt
trong thiên hạ": Diễn tả tâm trạng và thái độ của Huấn Cao và viên quản ngục.
Khi đoàn tử tù vừa đến nhà tù thì Huấn Cao được viên quản ngục biệt đãi,
khơng chỉ biệt đãi cơm rượu đàng hồng mà cịn đích thân viên quản ngục đến
phịng giam của Huấn Cao để bày tỏ tấm lịng của mình. Sau đó khi nghe tin
Huấn Cao sắp bị đưa đi hành hình, viên quản ngục đã nhờ thầy thơ lại đến gặp
Huấn Cao để bày tỏ sợ nguyện của mình và rất may Huấn Cao đã khơng bỏ phí
một tấm lịng tốt trong thiên hạ và quyết định cho chữ viên quản ngục.
Phần 3: Phần còn lại: Là cảnh Huấn Cao cho chữ và khuyên bảo viên quản
ngục. Dưới một bó đuốc sáng rực Huấn Cao ngồi ung dung trước tấm lụa bạch
để cho chữ, còn viên quản ngục và thầy thơ lại thì khúm núm run run và cúi
đầu bái lĩnh trước lời khuyên bảo của Huấn Cao. Nội dung của tác phẩm thực
sự bùng nổ ở phần cuối của tác phẩm này.
<b>Tóm tắt truyện ngắn Chữ người tử tù - Mẫu 3</b>