Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Nỗi nhớ trong tình yêu

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (42.71 KB, 3 trang )

Đề: Nỗi nhớ trong tình yêu
Từ bao đời nay, ca dao tục ngữ là một phần không thể thiếu trong nền văn học, thơ ca Việt Nam. Nó
đã trở thành một món ăn tinh thần để dăn dạy, khích lệ tinh thần của biết bao thế hệ. “Khăn thương nhớ
ai” là một trong những bài ca dao tiêu biểu diễn tả nỗi niềm thương nhớ của một cô gái với nỗi nhớ
thương tới da diết, cồn cào mà chỉ có thể kìm chặt trong tim.
Người xưa thường gửi gắm tình thương nỗi nhớ của họ thông qua rất nhiều cách rất riêng, họ
thường mượn những vật dụng gần gũi, gắn bó với đời sống để bày tỏ nỗi nhớ, sự gắn bó. Với thể thơ
bốn chữ, sáu câu thơ đầu tiên gợi lên nỗi nhớ của cô gái trẻ thông qua hình ảnh chiếc khăn:
“Khăn thương nhớ ai,
Khăn rơi xuống đất.
Khăn thương nhớ ai
Khăn vắt lên vai.
Khăn thương nhớ ai,
Khăn chùi nước mắt”
Xưa kia, cái khăn thường là vật để trao duyên, gợi nhớ đến người yêu đang xa cách:
“Nhớ khi khăn mở, trầu trao,
Miệng thì cười nụ biết bao nhiêu tình.”
Thay vì đính hẹn bằng những thứ vật chất xa hoa, các chàng trai hay cô gái thường tặng cho đối
phương một chiếc khăn thay cho nỗi niềm thương nhớ. Cách lặp lại sáu lần từ “khăn” ở vị trí đầu câu
thơ và láy lại ba lần câu “Khăn thương nhớ ai” như một điệp khúc tình ca, khắc họa lên nỗi nhớ vô tận,
triền miên mà da diết. Chiếc khăn tuy là vật, nhưng nó lại mang tâm tình của con người với tâm trạng
nhớ thương vơ cùng, nỗi nhớ len lỏi theo không gian “khăn rơi xuống đất” rồi “khăn vắt lên vai, “khăn
chùi nước mắt”.
Nỗi nhớ tiếp tục được gửi gắm trọn vào trong những ngọn đèn:
“Đèn thương nhớ ai
Mà đèn khơng tắt”
Ngọn lửa tình vẫn luôn cháy âm ỉ trong trái tim người con gái, tựa như ánh đén kia luôn thắp sáng.
Ngọn đèn không tắt cũng như hình ảnh của chính người con gái đang thao thức bao đêm, sau những
giọt nước mắt trực trào là những nỗi niềm mong mỏi tin người thương tới đằng đẵng.



Nỗi nhớ còn được bộc lộ qua con mắt. Mượn đơi mắt để giãi bày tình cảm, cơ gái trẻ đã khơng kìm
giữ được tình cảm của mình. Qua con mắt thấy được cả khung trời yêu thương:
“Mắt em là gợn trong
Soi đời anh lấp lánh
Những sớm chiều ấm lạnh
Mắt em là quê hương”
Người ta nói, mắt là cửa sổ của tâm hồn, từ đơi mắt là có thể ánh lên biết bao nhiêu lời muốn nói.
Với tâm trạng ấy, đôi mắt phản ánh lên nỗi nhớ từ tận sâu đáy tim:
“Mắt thương nhớ ai
Mắt ngủ không yên”
Đôi mắt của cô gái trẻ tuy trong trẻo nhưng lại chứa đựng biết bao tâm tư tình cảm. Chỉ cần nhắm
đơi mắt ấy lại, hình ảnh người thương lại hiện ra, tuy xa mà gần, thực ảo hư vô khiến cho tâm trí nào có
thể ngủ n. Đúng vậy khi ta u thương một người nào hết mực, lo lắng cho họ thì hình ảnh của họ cứ
loảnh quẩn trong tâm trí. Thế thì làm sao mà nhân vật trữ tình sẽ ngủ yên được.
“Nhớ ai nhớ mãi thế này,
Nhớ đêm quên ngủ nhớ ngày qn ăn”
Nếu tâm tình của cơ gái được gửi gắm qua những đồ vật “khăn”, “đèn” thì tới hai câu lục bát cuối cùng
đã giãi bày trực tiếp, như cởi bỏ hết nỗi lòng của người thương:
“Đêm qua em những lo phiền
Lo vì một nỗi khơng n một bề”
Hai câu cuối chuyển sang thơ lục bát khá tự nhiên, phù hợp tháo gỡ những dằn vặt, dồn nén ở bên
trên. Hóa ra những ưu phiền của cơ gái là lo vì một nỗi khơng n một bề. Căn ngun của nỗi lo lắng
của cơ gái có thể là chàng trai không yêu cô như cô gái đã từng u, gia cảnh nghèo khó, áp đặt gia
đình. Chỉ biết rằng nỗi lo ấy mãi ám ảnh cô gái. Nỗi lo lắng giàu giá trị nhân văn khi cho ta thấy có
khao khát mới có lo âu, có lo âu thì mới xây dựng được tình yêu trọn vẹn, hạnh phúc.
Cách xa nhau là chứa đựng biết bao nỗi lo, nó khơng chỉ đơn giản là một nỗi lo một bề mà hóa
thành rất nhiều vấn vương bồn chồn. Tình yêu thời chiến thì bị ngăn cách bởi mưa bom bão đạn, lo cho
chàng trai đang phải lăn xả nơi chiến trường để giành độc lập Tổ quốc. Trong khi tình u thời bình,
các chàng trai cơ gái lại lo liệu rằng người ấy có nhớ thương đến mình, có quan tâm có tha thiết hay
chăng? Biết bao câu hỏi, biết bao nỗi lòng cứ thổn thức, dồn dập mà nào hay có hồi âm hay câu trả lời.



Thế nhưng qua điệp khúc thương nhớ ai vang vọng, đó là minh chứng cho tình u của đơi lứa, để hi
vọng rằng hạnh phúc sẽ đến với đôi ta.
Bài ca dao này như một tiếng nói chung của người phụ nữ về tình yêu. Để đi tới được hạnh phúc
cuối cùng, họ thường phải trông chờ tin mong vào những điều rất mong manh, vơ định. Tuy thế, bằng
tình yêu vô bờ, họ vẫn tin vẫn nhớ và khao khát tình u dù trong bất cứ hồn cảnh nào.
Một số bài ca dao về chủ đề trên:
Sự đời nước mắt soi gương,
Càng yêu nhau lắm càng thương nhau nhiều.

Nhớ ai em những khóc thầm,
Hai hàng nước mắt đầm đầm nư mưa.

Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ,
Nhớ ai, ai nhớ bây giờ nhớ ai.

Nhớ ai bồi hổi, bồi hồi.
Như đứng đống lửa, như ngồi đống than.



Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×