Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Tải Kể một câu chuyện về lòng nhân hậu ngắn - Bài văn kể về lòng nhân hậu lớp 4

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (61.56 KB, 3 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Kể một câu chuyện về lòng nhân hậu ngắn lớp 4</b>



<b>Kể một câu chuyện về lòng nhân hậu ngắn - Mẫu 1</b>


Trong những người em từng gặp đến nay, người có lịng nhân hậu nhất là bà
em. Bà có lịng thương người vơ bờ bến.


Chuyện xảy ra trên đường bà đưa em đi học về. Bà đang chở em đi học về trên
quãng đường dốc gồ ghề đầy đất đá. Bỗng bà thắng xe kêu kít. Thì ra có người
đang có người nằm bất tỉnh giữa đường, không vật dụng Hay xe cộ bên cạnh.
Đoạn đường này vắng vẻ, ít có xe cộ và khơng có nhà dân xung quanh. Dù có
lay cỡ nào, người đàn ơng ấy vẫn không tỉnh dậy. Cuối cùng, bà quyết định chở
người đó đi bệnh viện xã cách đó mười cây số. Nhìn đoạn đường dốc lắm với
cái nắng muốn bể đầu, em thấy thương bà làm sao. Càng thương bà hơn vì
người đàn ơng phía sau nặng nề. Em ngồi phía trước. Đến bệnh viện, mồ hơi
nhễ nhại, bà nói chuyện với bác sĩ trong lúc thở dốc.


Sau đó, gia đình người bị nạn đã đến chăm sóc người đàn ông nọ. Bà cháu em
lủi thủi ra về. Trên đường về, bà bảo: "Mai mốt, con lớn lên con cũng hãy nhớ
lấy hôm nay mà yêu thương cứu giúp mọi người khơng cần toan tính con nhé!
Con giúp người, người sẽ giúp ta thơi". Câu nói của bà cứ vang vọng mãi trong
đầu óc em. Bà em đúng là có lòng nhân hậu. Em rất sung sướng và hạnh phúc
khi có người bà tuyệt vời như thế.


<b>Kể một câu chuyện về lịng nhân hậu ngắn - Mẫu 2</b>


Em có dịp đọc rất nhiều truyện ngắn khá hay nhân lúc rỗi. Em ấn tượng
nhất là truyện Cái chậu nứt. Truyện đề cao tấm lòng nhân hậu của con người,
kể cả đối với đồ vật.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

không hiểu. Chiếc chậu tiếp: “Công sức ông bỏ ra nhiều mà chỉ nhận được một


nửa là do lỗi của tơi”. Người chủ nói ngay: “Ngươi khơng có lỗi gì cả, hãy chú
ý đến những luống cải sát rào”. Quả đúng là nhừng luông cải xanh mướt đang
mơn mỏn hứng lấy những ánh nắng mai rực rỡ bên bờ rào. Chiếc chậu nứt thấy
vui vẻ một lúc nhưng khi về đến nhà vẫn chỉ còn phân nửa nước. Nó nói nhỏ:
“Tơi xin lỗi ơng chủ”. Người chủ nói: “Ngươi khơng thấy cải chỉ trổ trên bờ
rào, phía của ngươi thơi sao? Ta đã tận dụng vết nứt của ngươi và đã gieo
những hạt giống phía bên ngươi. Ngươi đã tưới tắm cho chúng. Ta cắt những lá
cải đó để làm thức ăn, mang ra chợ bán. Nếu khơng có ngươi, gia đình ta khơng
có bữa ăn ngon thế này đâu”.


Câu chuyện giúp ta hiểu rằng làm người bao dung, nhân hậu luôn được
đền đáp xứng đáng.


<b>Kể một câu chuyện về lòng nhân hậu ngắn - Mẫu 3</b>


Lòng nhân hậu là một trong những phẩm chất cần có ở mỗi con người. Nó
khơng chỉ giúp bản thân chúng ta trở nên lương thiện và giàu có trong tâm hồn
mà chúng ta còn được sự yêu quý, tôn trọng từ người khác. Em đã từng xem
trên ti vi một câu chuyện về vị bác sĩ có lịng nhân hậu, hôm nay em sẽ kể lại
cho các bạn nghe nhé!


Đó là câu chuyện về vị bác sĩ Trần Quốc Khánh, năm nay bác ấy đã 36
tuổi. Bác Khánh sinh ra tại vùng quê nghèo của tỉnh Nghệ An, nhờ tinh thần
ham học và chăm chỉ mà bác tốt nghiệp trường đại học Y Hà Nội, chuyên
ngành bác sĩ đa khoa. Hiện này, Bác đang công tác tại một bệnh viện của Hà
Nội.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

Vào năm 2017, để ủng hộ và hỗ trợ những người dân nghèo trên quê nội
của mình, bác sĩ Khánh đã em chức một đêm nhạc thiện nguyện mang tên "Quỹ
đầu tư phẫu thuật cho bệnh nhân nghèo". Đêm nhạc đã vận động được hơn một


tỉ đồng, hỗ trợ chi phí phẫu thuật chữa bệnh cho hơn 10 trường hợp khó khăn.


Ngồi ra, bác sĩ Khánh cịn vận động mọi người qun góp quần áo, sách
vở để gửi tặng những người nghèo ở Yên Bái, Hà Tĩnh. Những nghĩa cử cao
đẹp đó là nguồn động viên về tinh thần và vật chất lớn lao mà bác sĩ đã dành
cho mọi người. Bác bảo rằng :" Tơi cịn nhiều kế hoạch sắp tới cho những bệnh
nhân quanh mình. Với tơi, sống là cho đi”, có lẽ bằng trái tim nhân hậu của một
người lương y, bác sĩ đã dành tất cả sự tận tâm và nhiệt huyết của mình cho tất
cả mọi người.


</div>

<!--links-->

×