Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (333.48 KB, 9 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>Dàn ý tả cô giáo mà em yêu quý</b>
<b>I. Mở bài:</b>
- Giới thiệu cô giáo.
- Cô giáo của em khoảng bốn mươi tuổi.
- Cô là người mẹ thứ hai của em.
<b>II. Thân bài: Tả ngoại hình của cơ.</b>
- Cơ có dáng thon thả, thướt tha trong chiếc áo dài.
- Mái tóc đen, dài xỗ ngang vai.
- Khuôn mặt đầy đặn, cân đối với chiếc mũi thẳng, đôi môi hồng luôn tươi cười.
- Đôi mắt to và đen; nhìn hiền từ, thân thiện.
- Nước da trắng trẻo.
- Bàn tay nhỏ nhắn có các ngón thon dài.
- Bước đi uyển chuyển.
- Giọng nói rõ ràng, rành mạch.
<b>III. Kết bài: Nêu cảm nghĩ về cô.</b>
- Cô giáo thật dễ thương, gần gũi
Cô Lan năm nay đã bước sang tuổi 35, vẫn còn rất trẻ so với tuổi của cô. Cô Lan là cô giáo đầu tiên
chủ nhiệm em những năm học tiểu học. Em vẫn còn nhớ như in hình ảnh cơ lần đàu tiên gặp trong buổi
Cơ Lan có dáng dẻ mảnh mai, cao cao và gầy gầy. Cô hay mặc áo dài đi dạy, và bộ áo dài nào của cơ
nhìn rất đẹp. Mái tóc của cơ dài tới nửa lưng, màu đen và óng mượt, bng thả xuống ở sau lưng.
Mặt cô thon thon, bầu bầu với nước da trắng mịn màng. Đơi mắt của cơ khơng to trịn nhưng nhìn rất
hiền hậu và ấm áp. Em vẫn ấn tượng nhất là giọng nói trầm ấm, dịu nhẹ đi liền với nụ cười thật tươi, có
thể xoa dịu đi bao nhiêu mệt mỏi ở trong lịng.
Đơi bàn tay cơ thon và dài, mỗi lần cô cầm phấn viết lên mục giảng thì cơ đưa nhanh thoăn thoắt
nhưng nét chữ thanh đậm vẫn rất đậm và đều. Cơ nắn nót từng chữ để có thể mang đến con chữ đẹp
nhất cho học sinh.
Cô rất ân cần và chu đáo đối với học sinh, không phân biệt bạn nào với bạn nào. Ai cũng được cô đối
xử tất tốt với nhau. Đối với những bạn nghịch ngợm thì cơ ân cần chỉ bảo nhẹ nhàng và mang đến cảm
giác thoải mái. Còn đối với những bạn chăm chỉ thì cơ u q hết mực và động viên các em học tập
thật tốt.
Hằng ngày cô vẫn đi dạy trên chiếc xe máy màu đen, cơ đi cũng rất chậm vì tính cơ cẩn thận. Mỗi lần
cơ cất giọng nói giảng bài, cả lớp đều im phăng phắc để nghe cô giảng.
Cô được rất nhiều người u q vì sự hịa đồng, thân thiện cũng như nhiệt tình với học sinh. Giờ đây
em khơng cịn được học cô nữa nhưng em vẫn luôn nhớ về những lời cô dạy.
Em yêu quý cô giáo Hồng, người đã dậy dỗ em năm lớp 3nhất trong các thầy cô giáo đã từng dạy dỗ
em.
Năm nay cô Hồng đã 40 tuổi nhưng trơng cơ cịn rất trẻ. Dáng cô thon thả, bước đi nhẹ nhàng mềm
mại. Mái tóc cơ đen nháy thẳng xõa ngang vai nhìn cơ rất xinh đẹp, trẻ trung. Cơ có khn mặt trái
Ánh mắt của cô luôn tràn đầy sự ấm áp yêu thương và sự tin cậy dành cho chúng em. Những lúc cô
cười để lộ ra hàm răng trắng bóng, đều đặn cùng nụ cười hiền hậu, bao dung.
Tính tình cơ lúc nào cũng vui vẻ khi trị chuyện với chúng em, khi em mắc lỗi cô nghiêm khắc chỉ bảo
để em sửa sai.
Với em cô Hồng như một người mẹ, người cha luôn theo sát em rèn luyện em trở thành học sinh chăm
ngoan, học giỏi.
Giọng nói của cô rất nhẹ nhàng, truyền cảm, chứa đựng sự lôi cuốn chúng em vào những bài giảng. Cô
đưa chúng em biết đi đến từ kiến thức xung quanh đến những kiến thức của xã hội.
Từ đó, cơ giống như cơn gió đưa chúng em đi đến khám phá những kiến thức mới mẻ đầy bí ẩn để
chúng em cùng suy ngẫm, cơ trị cùng tìm lời giải cho những bí ấn đó.
Cơ Hồng sống rất giản dị, cơ ln quan tâm đến từng học sinh trong lớp. Sự quan tâm tỉ mỉ của cơ đã
dìu dắt chúng em trong vượt qua những khó khăn trong học tập. Em ln nhớ đến cơ bằng tình cảm
u q, kính phục. Em tự hứa với bản thân lúc nào cũng cố gắng ngoan ngoãn, học giỏi để xứng đáng
là học sinh của cô.
Trong năm năm học dưới mái trường tiểu học thân thương, tơi đã có biết bao kỷ niệm tuổi thơ khơng
thể quên, có những người bạn thân thiết cùng nhau chia sẻ tình cảm buồn vui, nhưng hình ảnh in đậm
nhất trong tâm trí tơi vẫn là cơ giáo Thuận – người dạy tôi năm cuối của bậc tiểu học.
Cô Thuận kém tuổi mẹ tôi, trông cô rất trẻ. Dáng người cơ hơi thấp nhưng khn mặt cơ rất xinh. Cơ
có làn da rám nắng, mái tóc đen nhánh ln được cặp gọn sau gáy bằng một chiếc cặp tóc nhỏ. Cơ có
Cô đã làm cho chúng tôi say mê học toán, làm văn. Nhờ vậy, trong kỳ thi học sinh giỏi cấp thành phố
năm ấy, sáu đứa chúng tơi đi thì thì cả sáu đều đạt giải rất cao: ba giải nhất, ba giải nhì.
Chúng tơi vui lắm và tơi biết cơ đã thỏa lịng với đám học trị chúng tơi. Cả lớp ai cũng kính trọng cơ.
Nhờ cơ mà chúng tơi mới có được như ngày hôm nay. Tôi thầm hứa lên cấp hai rồi sẽ học tốt để cơ vui
lịng. Và mái trường Trần Quốc Toản thân yêu và thầy cô yêu dấu sẽ luôn ở trong tim tôi.
Trong năm năm học dưới mái trường tiểu học thân thương, tơi đã có biết bao kỷ niệm tuổi thơ khơng
thể qn, có những người bạn thân thiết cùng nhau chia sẻ tình cảm buồn vui, nhưng hình ảnh in đậm
nhất trong tâm trí tơi vẫn là cơ giáo Thuận – người dạy tôi năm cuối của bậc tiểu học.
Cô Thuận kém tuổi mẹ tôi, trông cô rất trẻ. Dáng người cô hơi thấp nhưng khuôn mặt cô rất xinh. Cơ
có làn da rám nắng, mái tóc đen nhánh luôn được cặp gọn sau gáy bằng một chiếc cặp tóc nhỏ. Cơ có
đơi mặt sắc sảo, to và sáng, pha lẫn những ánh mắt ấm áp dịu hiền. Mũi cô cao, thanh tú.
Cô luôn nở nụ cười thân thiện với mọi người. Mỗi khi cô cười lại để lộ hàm răng trắng muốt.
Cơ coi chúng tơi như chính những đứa con cưng của mình. Cơ tận tình chăm sóc chúng tơi từng li từng
tí. Cơ cố gắng rèn luyện cho những bạn học kém, động viên, giúp các bạn ấy vươn lên trong học tập.
Đối với chúng tôi học đội tuyển, cô luôn dành sự quan tâm đặc biệt. Nhiều bài tốn khó cơ ln tìm ra
phương pháp giảng ngắn gọn dễ hiểu nhất để chúng tôi tiếp thu tốt và nhớ lâu
Cô đã làm cho chúng tôi say mê học toán, làm văn. Nhờ vậy, trong kỳ thi học sinh giỏi cấp thành phố
năm ấy, sáu đứa chúng tơi đi thì thì cả sáu đều đạt giải rất cao: ba giải nhất, ba giải nhì.
Nhờ cơ mà chúng tơi mới có được như ngày hôm nay. Tôi thầm hứa lên cấp hai rồi sẽ học tốt để cơ vui
lịng. Và mái trường Trần Quốc Toản thân yêu và thầy cô yêu dấu sẽ luôn ở trong tim tôi.
Nếu nhắc đến người mà suốt đời tôi khơng thể nào qn được bên cạnh gia đình tơi thì đó chính là cơ
giáo chủ nhiệm nămlớp bốncủa tơi. Cho đến bây giờ, hình bóng của cơ vẫn ln tồn tại trong tâm trí
tơi.
Cơ giáo tơi năm nay đã ngồi ba mươi, nhưng trơng cơ vẫn trẻ trung lắm. Dáng người cơ cao, hơi gầy.
Cơ có mái tóc dài, đen óng ả, mượt mà lúc nào cũng được cơ để xõa đến ngang lưng. Ở người giáo
viên ấy tỏa sáng với làn da trắng hồng hào, khiến cô lúc nào trông cũng trẻ hơn so với tuổi. Khuôn mặt
cô trịn, cân đối, với một vầng trán cao. Trên khn mặt ấy nổi bật lên đôi mắt đen láy, sáng như vầng
trăng trên bầu trời, lúc nào cũng ngắm nhìn chúng tơi bằng cái nhìn trìu mến đầy tình u thương. Làn
môi hồng, mỏng manh, cô hay cười lắm, mỗi lần cô cười lại để lộ hàm răng trắng như sứ, đều tăm tắp
cùng hai lúm đồng tiền khiến cô càng thêm duyên dáng. Đôi bàn tay cô mềm mại như búp măng non,
ngày ngày viết những dòng chữ nắn nót như rồng múa phượng bay trên bảng.
Cơ có giọng nói trầm ấm, dịu dàng, mỗi giờ học của cơ, tơi như đắm chìm vào trong từng câu từng chữ
của bài giảng, lời cô như tiếng ru ấm áp của mẹ ngày tơi cịn bé thơ vậy. Trang phục thường ngày của
cơ rất giản dị mà dun dáng, khi thì bộ váy cơng sở nhạt màu, khi thì áo sơ mi cùng quần âu đen
nghiêm túc , tất cả đều khơng làm mất đi vẻ xinh đẹp vốn có của cô mà càng làm cô trở nên đầy thu
hút.
đơi khi tơi thống nhìn thấy những cái nhăn mày, những ánh mắt buồn rầu của cơ vì học sinh, những
lúc như vậy, tôi càng thương cô hơn. Cũng có lúc cơ thường tâm sự, cho học sinh lời khun bảo chân
thành khi gặp khó khăn. Cơ đã từng nói “ Niềm vui của cơ mỗi khi đi dạy là được nhìn thấy nụ cười
của học sinh, đó là động lực để cơ tiếp tục cơng việc của mình” . Cơ chính là một người giáo viên ln
tận tình, gần gũi với học trị, một người giáo viên ln tràn đầy tâm huyết trong nghề nghiệp.
Cho đến bây giờ, tôi vẫn rất nhớ cô giáo của tôi,tôi yêu quý cơ rất nhiều. Dù sau này có thế nào , tôi
cũng sẽ luôn cố gắng để trở thành một người học trị khiến cơ tự hào.
“Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo
Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền”
Trong những năm học vừa qua, em đã được học rất nhiều thầy cơ giỏi, Nhưng để lđã có nhiều thầy cơ
giáo dạy em. Nhưng để lại ấn tượng sâu đậm nhất trong em đó là cơ Lan, cơ giáo đã dạy em trong năm
học lớp 4 đồng thời cũng là cô giáo chủ nhiệm của em.
Cô giáo trông rất trẻ dù cơ đã gần 40 tuổi rồi. Cơ có một dáng người thon gọn, cân đối. Cô sở hữu một
làn da trắng hồng. Mái tóc cơ đen óng ả, xõa ngang vai. Cơ có khn mặt trái xoan. Trên khn mặt ây,
em ấn tượng nhất với ánh mắt và nụ cười của cô. Ánh mắt cô thật ấm áp, hiền từ. Đơi mắt hìên hậu ấy
đã ln dành cho chúng em biết bao tình yêu thương. Nụ cười thật rạng rỡ và dịu dàng. Mỗi khi chúng
em làm bài tốt, cô luôn nở nụ cười trên môi. Khi cô cười, để lộ hàm rang đều đặn trắng sang.
Cô là cô giáo dạy văn nên giọng nói của cơ rất ngọt ngào dường như để chúng ta say mê vào bài học
hơn. Nhưng khi chúng em làm việc gì đó sai, giọng nói cơ nghiêm khắc nhưng em biết rằng cơ cũng
chỉ muốn tốt cho chúng em.
Ở lớp, những bạn học sinh kém, không hiểu bài, cô không trách mắng mà luôn ân cần nhẹ nhàng giảng
giải lại cho chúng em. Cô luôn tuyên dương những bạn đạt điểm cao khiến chúng em có them động lực
để cố gắng. Những bài giảng Văn của cơ khiến em thêm u gia đình, q hương và đất nước hơn. Cô
giống như người mẹ thứ hai của em giống như câu hát “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương”.
Dù bây giờ không cịn được cơ dìu dắt nữa nhưng em ln nhớ về cô.Em vẫn nhớ mãi từng nụ cười,
ánh mắt, giọng nói dịu dàng của cơ
Trong đời học sinh của mình, tơi nhận được sự dạy dỗ của rất nhiều thầy cô giáo, nhưng người thầy cô
để lại cho tôi nhiều ấn tượng nhất đó là cơ Oanh, cơ giáo chủ nhiệm của tôi năm lớp 4.
đẹp dịu hiện của cơ. Cơ có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và ln phảng phất hương thơm. Với
mái tóc ấy, khi thì cơ tết tóc hai bên, khi cơ búi cao trên đỉnh đầu, khi thì buộc cao lên. Dù tạo theo
kiểu nào, nhìn cơ vẫn rất trẻ trung và dun dáng. Đơi mắt cơ to trịn, đen láy, vô cùng cương nghị
nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Dù chúng tơi có mắc khuyết điểm cơ vẫn ln nhìn chúng tơi
với ánh mắt trìu mến.
Cịn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài,
luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tơi. Giọng nói của cơ
thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào
bài học, quên cả thời gian. Khi giảng bài cô thường pha trị thêm để tạo khơng khí vui vẻ cho chúng tơi
học bài, vì vậy tiết học của cơ khiến chúng tơi rất thích thú. Những khi cần nghiêm khắc cô cũng rất
nghiêm khắc với chúng tôi. Với cô dạy học khơng chỉ là một nghề, mà cịn là một niềm đam mê. Cô
luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cơ cịn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài
học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cơ đã là một giáo viên nhưng cơ vẫn học, đó là
sở thích của cơ. Trước giờ lên lớp cơ ln soạn giáo án rất cẩn thận và giảng bài rất nhiệt tình với học
sinh. Cả lớp chúng tơi ai cũng u thích tiết học của cơ.
Tơi cịn nhớ rất rõ lần ấy, tôi bị ốm và nghỉ học một tuần, khi đến lớp tơi rất lo lắng vì không theo kịp
các bạn. Nhưng ánh mắt và sự tận tình của cơ đã giúp tơi bình tĩnh trở lại. Cuối buổi học cô đã gọi tôi
ở lại để giảng lại bài cho tôi nghe, cô nhắc bạn bên cạnh cho tôi mượn vở để tôi chép lại bài và căn dặn
chỗ nào chưa hiểu cứ hỏi để cô giảng lại bài. Tôi rất vui và xúc động trước thái độ của cơ, sau lần đó
tơi đã học tập chăm chỉ hơn nhiều và cuối năm học đó tơi đã trở thành học sinh xuất sắc của lớp.
Bây giờ cô giáo chủ nhiệm của tôi đã là một cô giáo khác, nhưng hình ảnh về cơ giáo chủ nhiệm năm
lớp 4 làm tôi không bao giờ quên. Suốt cuộc đời này tơi sẽ ln lưu giữ hình ảnh cơ trong tim mình và
cố gắng học tập thật tốt để xứng đáng với những gì mà cơ đã dành cho chúng tơi.
Có lẽ trong cuộc đời mỗi con người đều có những thầy cơ giáo mà đi suốt cả cuộc đời có lẽ ta khơng
bao giờ tìm thấy những người như họ. Họ là những người tận tâm tận tụy với nghề lúc nào cũng chỉ
nghĩ đến những học sinh yêu quý của mình. Tơi cũng có một giáo viên chủ nhiệm như thế và có lẽ
trong suốt cuộc đời tơi sẽ khơng thể nào qn được cơ.
Đó là cơ An, một cơ giáo cịn rất trẻ, cơ dậy mơn văn. Ngày đầu tiên khi cô vào dậy lớp tôi cô mặc một
chiếc áo dài màu trắng, trông cô thật trẻ trung và năng động. Cô dành một tiết đầu tiên để làm quen với
lớp và tự giới thiệu về bản thân mình. Ngay từ những tiết học đầu tiên, cơ đã cho tơi một quan niệm
hồn tồn khác về mơn văn. Môn văn đối với tôi từ trước cho đến nay là một mơn cực kì khó nhưng
mỗi lời cơ giảng giải khiến tôi như được bước vào một thế giới khác, một thế giới mà tơi có thể thỏa
sức tưởng tượng và cho tơi biết thêm về tình u thương về tình cảm về mọi mặt trong xã hội. Cơ
khơng hắt hủi hay chê bai những đứa học kém như tơi mà thậm chí cơ cịn ln quan tâm chỉ bảo một
cách tận tình.
Trước đây sinh hoạt có lẽ là giờ mà bọn tôi sợ nhất nhưng kể từ khi có cơ thì nó khơng cịn đáng sợ
như vậy nữa, nó là giờ mà chúng tơi lại tiếp tục được giao lưu bên cạnh đó thì cơ cũng khun những
bạn cịn học kém phải phấn đấu hơn. Nhiều lúc tơi đã từng nghĩ nếu như suốt đời học sinh của tơi được
học văn cơ được cơ làm chủ nhiệm thì hay đến mấy và có lẽ đó cũng là hy vọng của tất cả đám học trị
chúng tơi. Có lẽ điều làm tôi không thể nào quên được ở cô cịn là một kỉ niệm khiến tơi nhớ mãi. Đó
là một lần thi cuối lì mơn văn tơi được một con hai trịn trĩnh và cơ u cầu tất cả lớp phải mang về cho
bố mẹ kí vào. Điều này đối với tôi như một tiếng sét ngang tai bởi vì tơi đã hứa với ba mẹ là lần này
điểm thi sẽ trên trung bình. Khơng thể để cho bố mẹ biết điều này được và trong đầu của một đưa trẻ
no nót như tơi nảy lên một suy nghĩ sai trái.
và khơng thấy cơ nói gì nên trong lịng tơi cảm thấy lâng lâng vui sướng. Tan trường tơi đang rảo bước
thì bỗng nghe tiếng ai đó hỏi đằng sau “Khánh ơi đợi cơ với”. quay lại đằng sau thì ra đó là cơ An. Thì
ra cơ đã biết đó khơng phải là chữ kí của ba tơi. Tơi khơng nói gì mà chỉ biết khóc ịa lên vì sợ hãi. Cơ
ơm tơi vào lịng khơng một lời trách phạt. Cơ nói sẽ khơng để chuyện này cho bố mẹ tôi biết với một
Chẳng mấy chốc kì thi cuối kì đã gần tới tơi đang khơng biết xoay xở thế nào thì chiều hơm đó cơ đến
với một số tài liệu trên tay và cơ nói sẽ kèm tơi học. Kì thi cuối kì đã tới và một tuần sau cô An thông
báo điểm, tôi đã thực sự rất bất ngờ và không tin nổi vào mắt mình là một điểm chín đỏ chói. Tơi cảm
ơn cơ rất nhiều và từ đó trở đi tơi mơn văn trở thành một mơn mà tơi rất thích. Cơ chính là người mẹ
thứ hai của tơi và nếu khơng nói q thì cơ chính là người mang đến cho tơi một cuộc sống mới hồn
tồn khác. Cơ khơng phải là người sang trọng hay q phái gì mà cơ rất gần giũ, giản dị như chính
những đứa học sinh mà cơ đang dậy vậy và chính điều đó đã khiến cho những đứa học sinh nghèo như
chúng tôi cảm thấy u thương cơ đến kì lạ. Cơ cũng có một cuộc sống khơng mấy khấm khá gì khi
con phải nuôi một người em đang học đại học nhưng mỗi khi chúng tôi nghỉ phép cô luôn đến thăm
động viên an ủi và luôn đem theo khi là hộp bánh khi là hộp sữa. Cô giáo tôi là như thế đấy chân thành
và mộc mạc đến lạ thường.