Tải bản đầy đủ (.docx) (4 trang)

Tải Kể chuyện cổ tích "Cây khế" bằng lời của nhân vật trong truyện - 3 bài văn mẫu Kể chuyện lớp 5

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (66.54 KB, 4 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Văn mẫu lớp 5: Kể chuyện cổ tích "Cây khế" bằng lời của</b>


<b>nhân vật trong truyện</b>



<b>Kể lại chuyện “Cây khế” theo lời kể của người em</b>


Gia đình tơi có hai anh em trai, tơi là út. Bố mẹ tôi đã theo về với tổ tiên hơn
mười năm nay. Tơi ở với anh được một thời gian thì anh tôi lấy vợ. không
muốn cho tôi ở chung, họ bèn chia gia tài. Lợi dụng quyền thế của mình, hai vợ
chồng chiếm hết tài sản quý giá, chỉ đế lại cho tôi một mảnh nhỏ và cây khế
ngọt ở cuối vườn. Là phận em, tơi khơng địi hỏi gì cả, và cũng chẳng phàn
nàn, chỉ lo làm thuê cuốc mướn kiếm sông qua ngày.


Đến mùa khế ra qua, bỗng nhiên có một con chim lạ đến ăn hết trái này đến
trái khác. Tơi xót ruột lắm bèn than thở cùng chim:


- Chim ơi! Cơ nghiệp nhà tơi chỉ có mỗi cây khế, chim ăn hết, tôi biết trông
cậy vào đâu!


Chim lạ liền nói:


- Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng.


Thế rồi hôm sau chim lạ đưa tôi đi ra một hịn đảo ở tít ngồi khơi đầy vàng
châu báu. Y theo lời dặn của chim, tôi chỉ lấy vừa đủ một túi ba gang rồi chim
trở về nhà. Từ đó, cuộc sống của tơi trở nên khá giá, giàu có.


Biết chuyện, vợ chồng anh tôi ngày nào cũng sang nhà tôi năn nỉ xin đổi bộ
gia tài để lấy cây khế. Thương anh, tôi đồng ý đổi. Đến mùa khế, vợ chồng anh
tôi thay nhau chờ chực ở gốc cây chờ chim lạ đến. Rồi chim lạ cũng đến ăn. Sự
việc giống như trước đây chim lạ đã nói với tơi. Chim lạ đi rồi, hai vợ chồng
anh tơi hí hửng về nhà may một cái túi nhưng không phải ba gang như chim lạ


bảo mà rộng đến mười hai gang.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

tìm kiếm chỗ nào trên người có thể nhét được, đều nhét vào rồi ì ạch lơi cái túi
vàng khổng lồ và thân mình nặng trịch leo lên lưng chim. Nặng quá, chim phải
vỗ cánh đến ba lần mới nhấc nổi mình lên được. Lúc bay qua biển, gặp một
luồng gió mạnh, chim lảo đảo nghiêng cánh hất anh tôi cùng vàng rơi xuống
biển sâu.


Tôi rất buồn vì cái chết của anh tơi nhưng nghĩ cho cùng đó cũng chính là
học cho những kẻ tham lam, ích kỉ như lời ơng cha đã dạy "tham thì thâm”.


<b>Kể lại chuyện “Cây khế” theo lời kể của Chim Phượng Hồng</b>


Vào một ngày nắng đẹp, tơi cùng đứa con ngao du trên bầu trời. Bay một lúc
lâu, chúng tôi hạ cánh xuống khu vườn nhỏ nghỉ ngơi. Chợt con tơi hỏi: “Cha
ơi! Cha đã đi rất nhiều nơi, có chuyện gì mà cha nhớ nhất”. Nghe con hỏi tơi
liền nhớ lại câu chuyện Cây khế rồi kể cho con nghe.


“Hồi đó, cha cịn rất trẻ. Với đơi mắt xanh biếc, chiếc mỏ đỏ chót và bộ lơng
đẹp, nhiều màu sắc cùng thân hình cường tráng, cha bay đi khắp nơi ngắm thế
gian.


Một hôm, cha đậu xuống cây khế trồng trên một mảnh vườn nhỏ bên cạnh ngôi
nhà rách nát. Nhìn những trái khế chín mọng, ngon lành, lúc đầu cha định ăn
một quả thôi nhưng càng ăn càng thấy ngon. Cha ăn cho đến khi chỉ còn vài
quả trên cây, bỗng có tiếng người nói: “Chim ơi! Nhà ta chỉ có cây khế này
thơi, chim ăn hết thì vợ chồng ta lấy gì mà sống?” Lúc này, cha mới để ý thấy
một chàng thanh niên gầy gò, xanh xao, mặc bộ quần áo rách rưới đang đứng
dưới gốc cây khế. Thấy anh ta có vẻ nghèo khổ, nhất là khi nhìn căn nhà tồi tàn
của vợ chồng anh ta thì cha thấy ái ngại quá. Thương họ, cha liền nói: “Ăn một


quả, trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng”, rồi cha bay đi.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

lụng vất vả, cày thuê cuốc mướn để kiếm sống. Vui chuyện, cuối cùng đã đến
hịn đảo có một cái hang chứa đầy vàng. Cha hạ cánh xuống hòn đảo để anh ta
vào hang lấy vàng. Cha thấy anh ta chỉ lấy vàng vào cái túi ba gang mà anh ta
mang theo. Đưa anh ta về tới nhà, cha thầm nghĩ: “Người thanh niên này cũng
hiền lành, thật thà”.


Năm sau, đến mùa khế chín, cha lại đến ăn khế. Có một người chạy ra, nhưng
khơng phải là anh thanh niên lần trước mà là một người đàn ông mập mạp,
hồng hào, chẳng có vẻ gì là thiếu ăn, thiếu mặc cả. Nghe hắn than thở cha cung
nói: “Ăn một quả, trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng”.


Sáng hôm sau, cha đưa hắn đi, nhưng hắn mang tận cái túi chừng mười hai
gang. Đến hòn đảo, nhìn thấy cái hang chứa vàng đó, hắn ta hí hửng chạy vào
lấy vàng. Đợi mãi vẫn chưa thấy hắn ra, nhìn biển thấy sắp có bão, cha vào
hang giục hắn về nhưng hắn vẫn mê mải lấy vàng khơng chịu ra. Mãi lâu sau,
hắn mới ì ạch kéo cái túi vàng nặng trịch ra, xung quanh người hắn cũng buộc
toàn vàng, thế mà ra đến cửa hang rồi, hẳn ta vẫn còn cảm thấy tiếc rẻ. Hắn
chậm chạp bước lên lưng cha, vàng nhiều, nặng quá, cha phải cố hết sức mới
bay được. Đi đến giữa biển, đôi cánh của cha mỏi rã rời tường như không cắt
lên được nữa, chợt giông tố nổi lên, sấm sét ầm ầm. Cha cố gắng bay, cha bảo
hắn vứt bớt vàng đi nhưng hắn khơng chịu. Gió mạnh q người cha nghiêng
ngả, chao đảo làm hắn rơi xuống biển cùng với túi vàng cùa hắn. Thật đáng đời
kẻ tham lam!


Con thấy đấy! Người em “ở hiền thì gặp lành”, cịn người anh tham lam thì đã
phải trả giá. Con hãy nhớ lấy bài học từ câu chuyện này nhé!


<b> Kể lại chuyện “Cây khế” theo lời kể của người anh</b>



Cha đã mất, tơi là anh lại có gia đình nên phải sống riêng. Vợtơi thật có lí khi
bảo rằng gia tài phải là của tơi vì tơi là anh cả, lo hương hỏa cho cha.


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

Một hôm tôi nghe mọi người trong vùng kháo nhau về sự giàu có của em tơi.
Khơng tin việc ấy, tơi tìm cớ giỗ cha đến thăm nó. Sau khi nghe em kể tồn bộ
câu chuyện, như một giấc mơ, tôi vội đề nghị em đổi cả gia tài để lấy cây khế
của em. Theo lời dặn và làm đúng như em, tôi chăm chút cây khế đến ngày hái
quả. Hôm ấy, cả đàn chim Thần đến ăn khế. Tôi ngồi dưới gốc cây mà than
khóc. Q nhiên con đầu đàn bảo tơi hãy mang túi ba gang để đựng vàng, mỗi
quá khế đổi một thỏi vàng. Vợ tôi may túi cả đêm, to thật to, cỡ bảy gang. Hơm
sau, ngồi hai túi mang theo nhằm lấy thật nhiều vàng, vợ tơi cịn nhét thêm
một túi nữa.


Đến đảo, tôi cô hốt đầy cả ba túi, càng nhiều càng tốt. Lúc này, tôi cảm thấy
tiếc vì sao khơng mang theo mười túi. Trên đường về giữa biển, cánh chim
xệch sang bên khiến tơi giật mình, vội kéo ba túi vàng nặng trịch sang cánh kia
của chim. Chim Thần van nài tôi hãy bỏ bớt. Tôi cũng hơi sợ nhưng nghĩ đến
số vàng mà cả đời làm lụng cùng khó có được, uổng lắm.


Khơng thể gượng nổi, cánh chim còn lại dần nghiêng rồi xụi hẳn xuống. Ban
đầu là một túi đã rơi mất, đến túi thứ hai. Cuối cùng, túi thứ ba tôi phải ôm cả
vào lịng. Thế là tơi trong trạng thái rơi tự do cùng túi vàng. Và tơi khơng cịn
biết gì nữa cả.


</div>

<!--links-->

×