Tải bản đầy đủ (.doc) (13 trang)

Tiểu luận lớp quản lí nhà nước ngạch chuyên viên chính 2017

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (91.84 KB, 13 trang )

MỤC LỤC
MỞ ĐẦU
Phần I:
NỘI DUNG VÀ PHÂN TÍCH TÌNH HUỐNG CỤ THỂ
1 Nội dung tình huống
2. Phân tích tình huống
3 . Căn cứ pháp lý để giải quyết tình huống
4. Các biện pháp giải quyết.
5. Biện pháp thực hiện phương án đã chọn.
Phần II.
MỘT SỐ KIẾN NGHỊ TỪ TÌNH HUỐNG TRÊN.
MỤC LỤC
TÀI LIỆU THAM KHẢO.

1


LỜI MỞ ĐẦU
Lời đầu tiên, cho phép em xin được trân trọng cảm ơn các thầy, cô Lãnh đạo
Đảng uỷ, Ban Giám hiệu Trường Chính trị tỉnh Thái Nguyên, tập thể các thầy, cô
giáo trường Chính trị tỉnh Thái Nguyên đã luôn quan tâm tạo điều kiện thuận lợi cho
em và toàn thể lớp bồi dưỡng ngạch Chuyên viên chính khóa 10 hoàn thành chương
trình khoá học. Cảm ơn các thầy, cô giáo đã trực tiếp cung cấp kiến thức và hướng
dẫn, có các ý kiến tham gia đóng góp để em thực hiện tiểu luận này.
Quản lý hành chính Nhà nước là hoạt động thực thi quyền hành pháp của Nhà
nước, đó là sự tác động có tổ chức và điều chỉnh bằng quyền lực pháp luật Nhà
nước đối với các quá trình xã hội và hành vi hoạt động của con người do các cơ
quan trong hệ thống Chính phủ từ Trung ương đến cơ sở, tiến hành để thực hiện
những chức năng và nhiệm vụ của Nhà nước, nhằm duy trì và phát triển cao các
mối quan hệ xã hội và trật tự pháp luật, thoả mãn nhu cầu hợp pháp của con người
trong công cuộc xây dựng và bảo vệ tổ quốc.


Quyết định hành chính là kết quả của sự thể hiện ý trí quyền lực đơn phương
của cơ quan hành chính Nhà nước, những viên chức Nhà nước được trao thẩm
quyền và các tổ chức khác khi Nhà nước uỷ quyền được ban hành pháp luật. Mục
tiêu của quyết định hành chính là nhằm định ra chính sách, sửa đổi, bãi bỏ các quy
phạm pháp luật hành chính hoặc làm phát sinh, thay đổi, chấm dứt các quan hệ
pháp luật hành chính cụ thể, để thực hiện các nhiệm vụ quyền hạn trong lĩnh vực
hành pháp của Nhà nước.
Trên thực tế hoạt động của các cơ quan hành chính Nhà nước cho thấy: Khi
giải quyết một nhiệm vụ, dù ở mức độ nào cũng đòi hỏi phải ra quyết định hành
chính, mỗi tác động hành chính đến xã hội, là thực chất đều phát từ quyết định
hành chính các quyết định hành chính được ban hành có khi liên quan đến quá
trình hoạch định, chủ trơng, chính sách hoặc đÒ ra các quy phạm pháp luật hành
chính nhng cũng có khi ban hành nhằm giải quyết các công việc cụ thể.
Việc ban hành những quyết định hành chính sai lầm sẽ dẫn đến những hậu
quả hết sức nghiêm trọng. Nó không những gây thiệt hại về mặt vật chất cho Nhà
nước, mà quan trọng hơn nó còn gây mất lòng tin của quần chúng nhân dân đối với
Đảng, đối Với Nhà nước, làm cho trật tự trong xã hội không được ổn định.
2


Trong thực tế hiện nay không ít những cơ quan Nhà nước những viên chức
Nhà nước được trao thẩm quyền, đã lạm dụng quyền hạn, để ra các quyến đinh
hành chính vợt quá thẩm quyền cho phép do pháp luật quy định hoặc không nắm
chắc pháp luật, cũng có khi nắm được luật nhưng vẫn ban hành các quyết định
hành chính trái với hiến pháp, pháp luật và các văn bản của cơ quan Nhà nước cấp
trên, không ít những quyết định hành chính không xuất phát từ những lý do sát
thực hoặc ban hành không đúng hình thức và thủ tục hành chính do pháp luật quy
định.
Nhận thức rõ tầm quan trọng của việc ban hành các quyết định hành chính,
đều xuất phát từ tình hình thực tế hiện nay với mong muốn của mình có thể bổ

sung một phần ít nhận thức kiến thức qua lớp học tập về lớp bồi dưỡng quản lý
hành chính Nhà nước, nhằm thực hiện nhiệm vụ, tiếp tục hoàn thiện, công cuộc cải
cách một bước nền hành chính Nhà nước. Một nhiệm vụ quan trọng và hết sức
phức tạp. Qua đó tôi đã mạnh dạn viết lên một số suy nghĩ của mình về việc ban
hành và thực hiện quyết định hành chính từ một tình huống có thực tôi được chứng
kiến gần đây, thông qua đó có thể giúp ta hiểu rõ hơn về quyết định hành chính và
việc ban hành ra một quyết định hành chính không mang tính hợp pháp và hợp lý
sẽ đẫn đến một sự việc như sau:
Ngày 20 tháng 3 năm 2017, tại phòng làm việc của ông Giám đốc Sở văn hoá
thông tin tỉnh T, có một cô gái khóc lóc ngồi xin trình bày với Giám đốc những khó
khăn của gia đình nên hạn chế đến công việc được giao và yêu cầu Giám đốc cơ
quan huỷ quyết định thôi việc đối với Cô. Đó là cô gái Hoàng Thị V.A, làm ở
phòng tài vụ của Sở văn hoá tỉnh T. Mặc dù mọi người trong phòng đến khuyên
can, kéo cô ra khỏi phòng, nhưng cô nhất quyết không chịu ra, cô nói chỉ đi ra khỏi
phòng Giám đốc khi nào ông Giám đốc huỷ quyết định số 34/TC - QĐ TCCB ngày
15 tháng 3 năm 2017 về việc đình chỉ buộc thôi việc đối với cô.
Qua sự việc trên, nguyên nhân nào làm cho cô có hành động như vậy, phải
chăng nội dung quyết định buộc thôi việc của ông Giám đốc Sở Văn hoá Thông tin
tỉnh T là đúng hay sai qua vụ việc này.

3


Phần I
NỘI DUNG VÀ PHÂN TÍCH TÌNH HUỐNG CỤ THỂ
1- Nội dung tình huống:
Thực tế đời sống của cán bộ, công chức nguồn sống chủ yếu trông chờ vào
đồng lương Nhà nước, việc mất đi việc làm cũng nghĩa là mất đi nguồn sinh sống
của bản thân cũng như gia đình, mà nhất là trong tình hình hiện nay để có một
công việc làm ổn định không phải là đơn giản mà ai muốn cũng khó tìm được công

việc phù hợp với bản thân. Vậy cô V.A vi phạm gì mà Giám đốc buộc thôi việc cô
và vì lý do gì mà cô có hành động như vậy.
Mọi việc bắt nguồn từ năm 2015, sau khi cô Hoàng Thị V.A tốt nghiệp trường
Đại học Kinh tế và Quản trị Kinh doanh, với tấm bằng tốt nghiệp Đại học loại ưu,
cộng thêm sự thông minh, nhanh nhẹn và hình thức bên ngoài cũng ưa nhìn nên
xin việc không mấy khó khăn. Năm đó, Sở văn hoá thông tin tỉnh T tổ chức thi
tuyển công chức cô đã tham gia nộp hồ sơ thi tuyển và cô thi đạt kết quả rất cao.
Ngay sau đó cô nhận vào làm việc tại phòng Tài vụ của Sở văn hoá thông tin tỉnh T
và được phân công làm công tác kế toán nội bộ, thời gian đầu đi làm do chưa quen
với công việc thực tế cho nên cô còn gặp nhiều khó khăn, bỡ ngỡ trong việc xử lý
công việc, nhưng do chịu khó dần dần học hỏi kinh nghiệm của những người công
tác trước, chịu khó nghiên cứu văn bản, chính sách, chế độ cho nên nghiệp vụ của
cô đã được nâng cao, có phần vượt xa những đồng nghiệp trong phòng. Các công
việc được giao lúc nào cô cũng hoàn thành tốt, số liệu kế toán được cập nhật một
cách kịp thời và chính xác.
Trong quá trình thực thi công việc, đôi khi có những khoản tiền đã không
thanh toán đúng chế độ hoặc thủ tục chứng từ không đầy đủ, cô đã thẳng thắn từ
chối thanh toán, lúc đó phòng Kế toán của cô có 5 người mới hoàn tất được công
việc của phòng thì nay có cô nên chỉ cần 4 người đã hoàn thành công việc được
giao của phòng. Thấy thế giám đốc đã thanh lý hợp đồng ngắn hạn của một người
trong phòng để tiết kiệm cho ngân sách của Nhà nước.
Nếu tình hình cứ diễn ra bình thường như vậy thì chắc sẽ chẳng có. chuyện cô
bị giám đốc buộc thôi việc. Vào cơ quan một năm thì cô V.A lấy chồng và tháng 01
năm 2017 cô sinh con. Từ khi cô nghỉ đẻ mọi công việc của phòng bị đảo lộn; Số
4


liệu cung cấp và đối chiếu cho các phòng không kịp, báo cáo gửi cấp trên luôn
chậm trễ làm ảnh hưởng đến hoạt động của toàn cơ quan. Lý do dẫn đến như vậy là
cô V.A nghỉ, công việc của cô mọi người trong phòng làm thay nhưng không kịp.

Vì vậy Trưởng phòng đề nghị giám đốc cho thêm người để làm phần việc của cô
V.A. Do chỉ tiêu biên chế không còn, trong khi đó cấp trên lại gửi văn bản xuống
phê bình cơ quan về việc gửi báo cáo chậm trễ, cho nên giám đốc đã gửi giấy
thông báo cho V.A tới làm việc trong khi cô mới nghỉ đẻ được 2 tháng, với lý do là
khi vào cơ quan cô đã cam kết với Công đoàn là phải công tác ở cơ quan được từ 3
năm trở lên mới được sinh con. Nay cô sinh con trước thời gian cam kết, công việc
của cô không có người làm thay, cho nên cô phải đi làm, nếu không giám đốc sẽ
buộc thôi việc để tuyển người khác. Mặc dù mới sinh con, sức khoẻ còn yếu, con
thì còn bé nhưng cô vẫn đi làm bởi vì sợ giám đốc buộc thôi việc. Cô đi làm được
một thời gian thì do sức khoẻ của cô yếu, không đủ sữa cho con bú nên cháu bé
thường xuyên ốm đau. Vì con ốm lại thêm sức khoẻ yếu nên cô không đi làm
được. Thấy cô nghỉ có người làm, ông giám đốc đã gửi thông báo cho cô đến cơ
quan làm việc hai lần nhưng cô không đến. Ông giám đốc đã đề nghị đưa cô ra Hội
đồng kỷ luật để xét kỷ luật cô. Sau khi nghiên cứu ý kiến của Hội đồng kỷ luật,
ông Giám đốc đã ra quyết định số 34/QĐ - TCCB ngày 15 tháng 3 năm 2017 về
việc buộc thôi việc cô V.A. Trong khi con cô đang ốm, bản thân cô lại mất việc
làm, khiến cho gia đình cô vô cùng khó khăn, có người bạn biết chuyện của cô mới
nói cho cô biết là quyết định buộc thôi việc của Giám đốc Sở văn hoá thông tin
tỉnh T là trái pháp luật cô cho rằng quyết định của giám đốc như vậy là quá bất
công nên cô đã yêu cầu trình bày hoàn cảnh khó khăn của mình và xin giám đốc
xem xét lại quyết định buộc thôi việc nhưng ông giám đốc không đồng ý và trả lời
ông ra quyết định đó là đúng thẩm quyền mà Uỷ ban nhân dân tỉnh T đã giao cho.
Trong quyết định số 736/QĐ-UBND ngày 10 tháng 5 năm 2012 của Uỷ ban
nhân dân tỉnh T về việc ban hành quyết định về nhiệm vụ và quyền hạn đối với
công chức thuộc các cơ quan chuyên môn. Điều 7 quy định: "Giám đốc cơ quan
chuyên môn có quyền tự quyết định tuyển dụng công chức, viên chức trong cơ
quan theo chỉ tiêu biên chế được duyệt. Nếu công chức, viên chức vi phạm kỷ luật
hoặc nghỉ việc không được sự đồng ý của cơ quan với bất kể lý do gì mà gây ảnh
hưởng đến hoạt động chung của cơ quan thì giám đốc cơ quan chuyên môn có
quyền ra quyết định thôi việc”

5


2. Phân tích tình huống:
Chúng ta đã biết mất việc làm là mất đi nguồn sống của bản thân, của gia
đình, mọi quyết định hành chính ban hành đều không được trái với pháp luật và
văn bản cấp trên. Qua tình huống trên ta thấy giám đốc Sở văn hoá Tỉnh T ra quyết
định số 34/QĐ - TCCB ngày 15 tháng 3 năm 2017 buộc thôi việc cô V.A là hoàn
toàn trái với luật quy định đối với lao động nữ. Việc cô V.A cam kết với công đoàn
không có giá trị pháp lý mà chỉ là căn cứ để xét thi đua của cô. Điều đáng buồn ở
đây mặc dù là giám đốc của một cơ quan đại diện cho một tập thể người đứng ra
bảo vệ quyền lợi của mọi cán bộ, công chức, viên chức trong cơ quan, vậy mà
chính giám đốc lại tước bỏ đi quyền của một người phụ nữ; Ra một quyết định vừa
không có tình, lại vừa không có lý dù rằng việc ra quyết định sai trái này xuất phát
từ quyết định số 736/QĐ - UB ngày 10 tháng 5 năm 2012 của Uỷ ban nhân dân
tỉnh T, nhưng là giám đốc lẽ nào lại không hiểu được nguyên tắc quản lý Nhà nước
là theo pháp luật? Hay ông ta không nắm được luật. Hơn nữa là một giám đốc lẽ
nào ông không có lương tâm, đạo đức nghề nghiệp, có thể nhắm mắt làm ngơ trước
hoàn cảnh khó khăn của cán bộ công nhân viên của mình.
Nguyên nhân chính dẫn đến tình huống trên chính là ở chỗ quyết định số
736/QĐ - UB ngày 10 tháng 5 năm 2012 của Uỷ ban nhân dân tỉnh T ban hành
không chặt chẽ, quy định quyền hạn cho giám đốc cơ quan chuyên môn được
quyền ra quyết định buộc thôi việc nhưng lại không trừ ra các trường hợp mà luật
quy định được ưu tiên; Còn Giám đốc Sở văn hoá Tỉnh T không nắm được nguyên
tắc quản lý Nhà nước và luật quy định, cho nên ra quyết định số 34/QĐ - TCCB
ngày 15 tháng 3 năm 2017 bất chấp cả pháp luật (Được biết cả cơ quan chưa ai học
qua lớp quản lý Nhà nước); còn cô V.A vì không nắm được luật cho nên cô cũng
không biết giám đốc buộc thôi việc mình là sai, còn đến khi biết giám đốc quyết
định là sai lại không biết trình tự phản ứng như thế nào, mà lại đến phòng giám đốc
khóc lóc và ngồi lý trong phòng.

Đây không phải là trường hợp đặc biệt mà trong thực tế hiện nay do thiếu
hiểu biết về pháp luật và kiến thức về quản lý hành chính Nhà nước, đã không ít
những cơ quan kể cả Trung ương lẫn địa phương gặp phải sai phạm trong việc ban
hành và thực hiện quyết định hành chính, sai phạm trong việc phản kháng quyết
định của cấp trên. Chẳng hạn như thủ Trưởng cơ quan quyết định một vấn đề gì đó
sai, làm thiệt hại cho một người nào đó, thì chưa báo cáo lại với người ra quyết
định, người đó đã đập đồ, phá đồ đạc gây lộn xộn trong cơ quan.
6


Biết rằng quyết định buộc thôi việc cho cô V.A là sai, như vậy giải quyết theo
phương án nào đây. Nếu không huỷ quyết định buộc thôi việc cho cô V.A thì sẽ dẫn
tới quần chúng mất lòng tin vào Đảng, Nhà nước. Vậy phải dựa vào những căn cứ,
pháp lý nào để giải quyết tình huống.
3. Căn cứ pháp lý để giải quyết tình huống:
- Căn cứ vào tính hợp pháp, hợp lý của quyết định hành chính. Việc ban hành
quyết định hành chính cần đảm bảo các yêu cầu tổng hợp sau:
+ Đúng đường lối chính sách của Đảng.
+ Phù hợp với pháp luật, đảm bảo pháp chế.
+ Đúng thẩm quyền do pháp luật quy định.
+ Đảm bảo sự thích hợp, hợp lý với sự phát triển của xã hội, tính khả thi, kịp
thời nhất quán
- Căn cứ vào quyết định số 34/QĐ - TCCB ngày 15 tháng 3 năm 2017 của
Giám đốc Sở văn hoá tỉnh T.
- Căn cứ vào quyết định số 736/QĐ - UBND ngày 10 tháng 5 năm 2012 của
Ủy ban nhân dân tỉnh T.
- Căn cứ Bộ luật lao động ban hành ngày 18 tháng 6 năm 2012.
- Căn cứ vào pháp lệnh số 11/2003/PL- UBTVQH11 ngày 29 tháng 4 năm
2003 về cán bộ, công chức của Uỷ ban thường vụ Quốc Hội.
4. Các phương án giải quyết:

Để giải quyết tình huống xảy ra ở Sở văn hoá thông tin tỉnh T thì có hai
phương án giải quyết:
Phương án 1: Không đồng ý huỷ quyết định số 34/QĐ - TCCB ngày 15 tháng
3 năm 2017 của Giám đốc Sở văn hoá thông tin tỉnh T. Không đồng ý huỷ quyết
định này, có nghĩa là ta chấp nhận việc ban hành quyết định trái với luật, với Pháp
lệnh của quyết định này và của quyết định số 736/QĐ-UBND ngày 10 tháng 5 năm
2012 của Uỷ ban nhân dân tỉnh T.
Pháp lệnh ngày 29 tháng 4 năm 2003 khoản 5 điều 9 có quy định: “Đối với
cán bộ, công chức là nữ còn được hưởng các quyền lợi quy định tại khoản 2 điều
109, các điều 111, 113, 114, 115, 116 và 117 của bộ Luật lao động”.
7


khoản 3 điều 111 của Bộ Luật lao động quy định: “Người lao động không sa
thải hoặc đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động đối với người lao động nữ vì lý
do kết hôn, có thai, nghỉ thai sản, nuôi con dưới 12 tháng tuổi, trừ trường hợp
doanh nghiệp chấm dứt hoạt động”.
Điều 114 của Bộ luật lao động quy định.
1. Người lao động nữ được nghỉ trước sau khi sinh con, tổng cộng là từ 4 - 6
tháng do chính phủ quy định.
2. Hết thời gian nghỉ sản quy định tại khoản 1 điều này nếu có nhu cầu người
lao động nữ có thể nghỉ thêm một thời gian không hưởng lương theo thoả thuận
với người sử dụng lao động. Người lao động nữ có thể đi làm trước khi thời gian
nghỉ thai sản, nếu đã nghỉ ít nhất được 2 tháng sau khi sinh và có giấy của thầy
thuốc chứng nhận việc trở lại làm việc sớm không có hại cho sức khoẻ và phải báo
cáo cho người sử dụng lao động biết trước.
Quyết định buộc thôi việc số 34 TC/QD - TCCB ngày 15 tháng 3 năm 2017
của Giám đốc Sở văn hoá thông tin Tỉnh T vi phạm vào 2 điều luật củ Bộ luật lao
động. Nguy hại hơn quyết định trái với luật lại bắt nguồn từ sự sai phạm của quyết
định số 736/QĐ-UB ngày 10 tháng 5 năm 2012 của UBND tỉnh T.

Như chúng ta đã biết Uỷ ban nhân Tỉnh là cơ quan hành chính nhà nước ở địa
phường chịu trách nhiệm chấp hành hiến pháp, các văn bản của cơ quan nhà nước
cấp trên và Nghị quyết của hội đồng nhân dân. Uỷ ban nhân dân tỉnh có nhiệm vụ
tổ chức chăm lo đời sống của toàn thể dân cư sống trên lãnh thổ, đản bảo thi hành
pháp luật và tăng cường pháp chế XHCN trên lãnh thổ.
Vậy chấp nhận quyết định số 34/QĐ- TCCB ngày 15 tháng 3 năm 2017 của
Giám đốc Sở văn hoá thông tin tỉnh T và quyết định số 736/QĐ-UB ngày 10 tháng
5 năm 2012 của Uỷ ban nhân dân tỉnh T thì đảm bảo yếu tố quyền lực của nhà
nước được thực hiện giữ được sỹ diện cho người và cấp ra quyết định, nhưng sẽ
gây ra hậu quả là mọi người sẽ coi thường Pháp luật, gây mất lòng tin và sự công
bằng trong quản lý hạn chế việc thực hiện pháp chế XHCN, làm giảm uy tín của
người và cấp ra quyết định, mất đi một công chức giỏi phục vụ cho địa phương,
hậu quả nghiêm trọg nhất là làm ảnh hưởng đến thể chất và trí tuệ của một cháu bé.
8


Phương án II: Huỷ bỏ quyết định số 34/QĐ - TCCB ngày 15 tháng 3 năm
2017 của Giám đốc Sở văn hoá thông tin tỉnh T.
Thực hiện phương án này cũng có nghĩa là phải huỷ bỏ quyết định số
736/QĐ-UBND ngày 10 tháng 5 năm 2012 của Uỷ ban nhân dân tỉnh T, điều này
sẽ làm giảm uy tín của cá nhân giám đốc và cấp ra tham mưu quyết định, nhưng sẽ
lấy lại lòng tin của nhân dân đối với chính quyền địa phương, làm cho mọi người
tôn trọng pháp luật và nghiêm chỉnh chấp hành theo pháp luật. Thực hiện phương
án này nó cũng thể hiện sự nhân đạo của Nhà nước nó mang bản chất của Nhà
nước ta đó là Nhà nước của dân, do dân và vì dân.
Nếu đứng trên góc độ quản lý để giải quyết thì tôi sẽ chọn phương án II để
giải quyết tình huống. Bởi vì trong quản lý hành chính Nhà nước nếu chỉ có quyền
lực mà không có uy tín để thực hiện quyền lực thì sẽ không thể quản lý được, Đảng
và Nhà nước đã chỉ rõ rằng để Nhà nước có hiệu lực, quản lý Nhà nước có hiệu
quả thì mọi cán bộ, công chức trước hết là cán bộ lãnh đạo chủ chốt phải là người

có đức có tài trong đó đức là then chốt; Phải thường xuyên học tập nâng cao trình
độ học vấn, chuyên môn nghiệp vụ; biểu hiện lười học tập, lười suy nghĩ, không
thường xuyên tiếp nhận cái mới cũng là biểu hiện của sự thoái hoá (Nghị quyết Đại
hội XI, XII của Đảng). Để có nhiều uy quyền người lãnh đạo phải ban hành các
quyết định hành chính vừa có lý lại có tình và đúng quy định của pháp luật. Giải
quyết theo phương án II sẽ làm tăng thêm uy quyền của người lãnh đạo, tăng
cường việc thực hiện pháp chế XHCN.
5. Biện pháp thực hiện phương án đã chọn:
Nguyên tắc quản lý Nhà nước bằng pháp luật đòi hỏi mọi hoạt động của các
cơ quan hành chính Nhà nước trong đó có hoạt động ra quyết định hành chính phải
phù hợp với pháp luật về nội dung và trình tự ban hành; Nghĩa là: Mọi quyết định
hành chính được ban hành trên cơ sở hiến pháp, luật, văn bản của cơ quan Nhà
nước cấp trên và phải nhằm thực hiện hiến pháp, pháp luật. Mặt khác các quyết
định hành chính phải đảm bảo tính hợp lý. Tất cả các quyết định hành chính trái
với luật điều bãi bỏ.
Trong tình huống như trên ta đã biết, quyết định buộc thôi việc của Sở văn
hoá thông tin tỉnh T vi phạm vào pháp lệnh cán bộ, công chức và vi phạm vào điều
9


luật quy định đối với lao động nữ của Bộ luật lao động. Nguyên nhân dẫn đến việc
sai trên là do quyết định số 736/QĐ - UBND ngày 10 tháng 5 năm 2012 của Uỷ
ban nhân dân tỉnh T về việc quy định về nhiệm vụ và quyền hạn của cán bộ, công
chức cơ quan chuyên môn, nội dung trong điều 7 của quyết định này quy định
không chặt chẽ, gây ra kẽ hở dẫn đến giám đốc Sở văn hoá thông tin tỉnh T ra
quyết định buộc thôi việc cô V.A vi phạm vào luật quy định đối với lao động nữ. Vì
vậy khi cô V.A khiếu nại với giám đốc Sở văn hoá thông tin tỉnh T yêu cầu giám
đốc huỷ quyết định buộc thôi việc, nếu giám đốc Sở văn hoá thông tin tỉnh T
không chấp nhận, thì cô V.A khiếu nại lên UBND tỉnh T. Trong trường hợp này
UBND tỉnh T kiểm tra lại sự việc, nếu thấy việc ban hành quyết định số 736/QĐ UB ngày 10 tháng 5 năm 2012 của Uỷ ban nhân dân tỉnh T chưa chặt chẽ, gây ra

kẽ hở để cấp dưới ra quyết định vi phạm pháp luật thì lập tức UBND tỉnh T phải
đình chỉ việc thi hành và thay quyết đỉnh cũ bằng quyết định mới, đồng thời ra văn
bản yêu cầu giám đốc huỷ quyết định buộc thôi việc cho cô V.A; Giám đốc Sở văn
hoá thông tin tỉnh T căn cứ vào quyết định thay thế của UBND tỉnh T và văn bản
của UBND tỉnh T để huỷ quyết định buộc thôi việc số quyết định số 34/ QĐ TTCB ngày 15 tháng 3 năm 2017 cho cô V.A, đồng thời phải xin lỗi công khai và
khôi phục mọi quyền lợi khác cho cô V.A. Trong thời gian cô V.A nghỉ đẻ hoặc
nghỉ ốm thì giám đốc Sở văn hoá thông tin tỉnh T có thể đề nghị phòng bố trí người
làm thêm giờ thay phần việc của cô V.A truy phụ cấp làm thêm giờ cho họ. Cô V.A
vi phạm vào cam kết của Công đoàn thì Hội đồng kỷ luật phải xem xét mức kỷ luật
cho phù hợp với mức độ vi phạm, còn đối với cơ quan người phạm sai lầm, khuyết
điểm trong việc ban hành và thực hiện quyết định hành chính cần phải xử lý, có
như vậy mới làm cho quần chúng tin vào Đảng, tin vào Nhà nước.

10


Phần II
MỘT SỐ KIẾN NGHỊ TỪ TÌNH HUỐNG TRÊN
Qua tình huống trên ta thấy một quyết định hành chính sai sẽ dẫn đến một
những hậu quả rất nghiêm trọng. Vậy để hạn chế xây ra những tình huống như trên
theo tôi cần phải có một số biện pháp sau:
1. Để hạn chế việc ban hành quyết định hành chính không phù hợp với nội
dung và mục đích của Luật thì các cơ quan, các tổ chức từ Trung ương đến địa
phương, các ngành, các cấp phải tổ chức tốt công tác thực hiện pháp luật, phải
tuyên truyền giáo dục cho mọi ngời nhận thức và thực hiện pháp luật. Cần sớm đưa
Luật vào chương trình giáo dục, trước mắt tăng cường phổ cập Luật cho các cơ
quan Nhà nước, tổ chức các tốt công tác tư vấn pháp luật cho nhân dân. Trên cơ sở
hiểu biết pháp luật, mọi người sẽ thực hiện theo pháp luật và thực hiện kiểm tra,
giám sát lẫn nhau. Trên cơ sở hiểu biết pháp luật thì khi ban hành các quyết định
hành chính mới biết được quyết định hành chính đó có phù hợp với nội dung và

luật hay không.
2. Để hạn chế những quyết định hành chính bất hợp pháp và bất hợp lý, đây là
công việc không phải của riêng ai, mà đòi hỏi phải có sự phối kết hợp của các
ngành, các cấp từ Trung ương đến địa phương. Riêng đối với ngành giáo dục ngoài
việc đưa Luật vào chương trình giáo dục, thì cần phải có phương pháp giáo dục để
cho học sinh có một kiến thức toàn diện; Đây chính là tiền đề để cho con em sau
này ra trường, tham gia công tác có thể ra được các quyết định hành chính đúng
đắn.
3. Trước mắt các ngành các cấp cần bồi dưỡng ngay kiến thức về quản lý
hành chính Nhà nước cho các cán bộ lãnh đạo, sau đó bồi dưỡng cho tất cả các cán
bộ, công chức đang công tác mà chưa qua đào tạo lớp Quản lý hành chính Nhà
nước. Nên chăng tiến tới Nhà nước cần có quy định bắt buộc đối với tất cả các sinh
viên tốt nghiệp các trường, đại học trung học chuyên nghiệp trước khi tuyển vào
các cơ quan hành chính Nhà nước phải qua đào tạo kiến thức quản lý hành chính
Nhà nước. Làm được điều này giúp cho mọi người hiểu được vai trò quản lý trong
vị trí công tác của mình, từ chỗ hiểu đó tạo điều kiện cho mọi người cùng tham gia
11


vào quản lý Nhà nước. Hơn nữa từ chỗ có kiến thức về Quản lý Nhà nước mọi
người sẽ thực hiện một cách nghiêm chỉnh các trình tự, quy chế, thể lệ của quản lý
hành chính, từ đó tránh được lộn xộn trong cơ quan quản lý hành chính, gây khó
khăn cho cơ quan quản lý. Chẳng hạn như trường hợp của cô V.A vì không biết
trình tự phản kháng khi giám đốc ra quyết định buộc thôi việc là sai; Cho nên cô đã
đến phòng giám đốc khóc lóc và la hét gây mất lộn xộn trong cơ quan.
4. Đẩy mạnh kiểm tra việc thực hiện các quyết định hành chính, xử lý nghiêm
minh những vi phạm pháp luật. Cơ quan chủ quản phải kiểm tra thường xuyên, cấp
trên kiểm tra cấp dưới, các cơ quan thanh tra, kiểm tra Nhà nước, thanh tra nhân
dân phải tổ chức kiểm tra và thanh tra việc thực hiện các quyết định hành chính.
Căn cứ vào kiểm tra và thanh tra việc thực hiện các quyết định hành chính. Căn cứ

vào kết quả kiểm tra, cấp có thẩm quyền phải xử lý.
+ Đôn đốc việc thực hiện, bổ sung quyết định cần thiết;
+ Khen thưởng người tốt, việc tốt.
+ Xử lý nghiêm minh cơ quan, người phạm sai lầm, khuyết điểm.
Có làm được như vậy mới hạn chế được việc ban hành các quyết định hành
chính vi phạm pháp luật.
5. Cần phân định rõ thẩm quyền của mỗi cơ quan Nhà nước, bảo đảm cho cơ
quan thực hiện trách nhiệm một cách chủ động, chống sự can thiệp trái thẩm quyền
mất trái thẩm quyền vào quyền hạn của cơ quan khác, tránh tình trạng lạm quyền,
lẩn trách trách nhiệm làm mất trật tự quản lý hành chính Nhà nước.
6. Cần tuân thủ nghiêm ngặt quy trình ban hành và tổ chức thực hiện quyết
định Nhà nước.

12


TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. Bộ luật lao động ban hành ngày 18 tháng 6 năm 2012 của nước Cộng hoà
xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
2. Nghị định số 05/2015/NĐ-CP ngày 12/01/2015 của Chính phủ quy định chi
tiết và hướng dẫn thi hành một số điều của Bộ luật lao động về những quy định
riêng đối với lao động nữ.
3. Thông tư số 47/2015/TT-BLĐTBXH ngày 16/11/2015 của Bộ lao động
thương binh và xã hội hướng dẫn thực hiện nghị định số 05/2015/NĐ-CP.
4. Pháp lệnh cán bộ công chức số 11/2003/PL–UBTVQH11 ngày 29 tháng 4
năm 2003 của Uỷ ban Thường vụ Quốc hội.
5. Giáo trình bồi dưỡng kiến thức quản lý Nhà nước ngạch chuyên vi ên chính

tập I, II


13



×