Tải bản đầy đủ (.pdf) (18 trang)

HỒI III: Âm dương thần chưởng

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (236.3 KB, 18 trang )

Tác Gi: Trn Thanh Vân ÂM DNG THN CHNG Ngi Dch:L Giang

HI III:
Giang Lâm ca mình, đa tay đp chát con mui trên má, ting xích st
chm vào nhau kêu long xong, gia đêm khuya nh nhc chàng nh đn thân
phn b lu đày.
Th đy! Chàng đã tr thành tên t ti, đem thân lu đày lên vùng rng núi
hoang vu, cho đp lòng s ph, cho vui d đi ca. Giang Lâm m to mt trong
đêm khuya, lng nghe tng khp xng đau nhc mà cay đng vô cùng. Ba
ngày ri chàng không còn là k t do, đ đc nghe, nói, n, ng theo ý thích
ca mình. Cái thân th ca chàng gi đây nm trong tay bn hung bo, sinh
mng này khác nào nh cá trên tht nh chim trong lng.
Chàng thèm bit bao mt hi th t do, nhng ánh mt chàng t đây không
còn hn nhiên, vô t nh khi cùng Tho Sng đùa nghch na, mà nói ch âm
thm ánh lên nhng tia cm hn rc la.
Mt cn gió núi thi qua, lnh but xng làm chàng nh li lúc tin đa.
H!
tin đa mt ngi t do vào ni chn tù đày. Giang Lâm mm ci chua
chát. Tht là ma mai cho s ph. Sau khi trói cht hai tay đa hc trò ca mình,
li ngc nhìn nó bng tia mt yêu thng, ri tng cho nó mt món quà an i.
Món quà đó cùng vi món quà ca H Sn, Giang Lâm chng thèm đng đn
k t khi đt chân lên vùng rng núi Miêu Cng này.
Vi Giang Lâm, điu an i duy nht hin gi là nhng git nc mt nóng
hi ca Tho Sng chy trên vai áo. Chic khn thm đy nc mt ca nàng
gi đây là báu vt thiêng liêng mà chàng s gi mãi bên mình cho đn cht.
Có ting mõ đim sang canh. Giang Lâm lng yên thm đm. Ting đng
vang gia đêm khuya, nghe lnh lùng khô khan. Có tt c bn hi mõ dài gic
giã, nh vy là đã đn canh t. Mt đêm dài sp trôi qua lng l đ mt ngày ti
nhc mi li bt đu. C th ngày ni ngày trôi mãi, tui xuân s trôi qua trong
đau đn cm hn.
− Giang Lâm! Anh ng không đc hay sao mà c trn tr hoài vy?


Bên tai chàng vang lên ting thì thm. Trong ánh sáng l m ca nhng vì
sao trên đnh núi, Giang Lâm nhn ra hình dáng ca S Khi, ngi bn mi
quen ni đt l.
Chàng quay li mm ci:
− Sng khuya xung lnh, cng vi ni nh quê hng làm tôi không tài
nào ng đc.
S Khi an i:
www.phuonghong.com www.taixiu.com
16
Tác Gi: Trn Thanh Vân ÂM DNG THN CHNG Ngi Dch:L Giang

− Ri s quen thôi! Hãy ráng ng đ bo v sc khe. Nghe đâu ngày mai
chúng s đày ta lên rng tìm trm.
Giang Lâm vn tnh queo:
− Lên rng tìm trm hay xung bin mò ngc có khác gì nhau? Hi đâu mà
chú ý đn làm gì?
S Khi lc đu:
− Ti anh cha bit đó thôi,  đây mi ln nghe đn vic tìm trm là ai ai
cng ni c rùng mình. Vì đây là mt vic làm nguy him vô cùng. Có my ai
đi mà tr v nguyên vn đc đâu. Không b cht bi sn lam chng khí, cng
b mình vì thú d rng sâu.
Giang Lâm nói vi v bt cn:
− Th thì tôi càng mong mình đc làm vic y.
S Khi không đng ý:
− Kìa sao bn li nói vy? Có cái gì quí hn mng sng đâu? Hôm nay là
thân tù đày, bit đâu ngày mai ta li là con chim s lng. Cht là hèn là nhc.
Phi sng mi đc ch.
Giang Lâm ng ngác kêu lên:
− Vi hai bàn tay trng này ?
− Phi kiên nhn đi ch c hi. Thôi tri sáng ri tôi tr v ko chúng nghi

ng.
S Khi lom khom b v ch ca mình. Giang Lâm nhìn theo và cht phát
hin S Khi là ngi bit võ công. Và có l chàng ta cng đã nhn bit mình
nh vy nên mi đn đ cùng mu đ vic ln.
Ting cng kng báo sáng vang lên dn dp gia khu đt trng, đy bc
chân đám tù nhân bc vi, bc vàng đn ni tp hp di làn ma roi tàn
khc.
Khoác chic áo lên vai, quy túi hành lý, Giang Lâm bc đi chm chm v
ni bn chúng tp hp tù nhân. Cht mt ngn roi xon ngang lng đau nhói,
nhng chàng ch quay li kh mm ci ri bc đi đng đnh.
Thái đ khiêu khích ca chàng đã làm cho bn coi tù tc điên. Chúng đp
chàng té nhào xung đt ri vung roi túi bi. S Khi t đâu chy đn đ Giang
Lâm đng dy nói vi bn qun tù nh van v:
− Tha quí quan, cu em tôi mi bnh dy, xin quí ngài thng tình rng
lng.
− Thng khn nào đây?
www.phuonghong.com www.taixiu.com
17
Tác Gi: Trn Thanh Vân ÂM DNG THN CHNG Ngi Dch:L Giang

Tên qun tù li vung roi đánh luôn S Khi. Chàng đ Giang Lâm đng dy
ri cùng lng đ đòn cho bn bc đn ni tp hp. Trên mt Giang Lâm mt
vt máu loang dài, S Khi lau cho bn nhn mt:
− Cu liu quá, sao li khiêu khích chúng làm gì?
Giang Lâm không đáp nhìn S Khi thân thin. Qu nh li S Khi đã nói,
hôm nay chúng bt đám tù nhân vào rng sâu tìm trm.
Nghe nói phi tin sâu vào rng Miêu Cng tìm trm, ting khóc ri r bt
đu vang lên t đám tù đen. Và mt đám ma ri ti tp đã làm cho h phi nín
lng đi vào cõi cht. Có my ai vào rng Miêu Cng mà đc tr v đâu?
Theo s sp xp ca đi hán râu xm, tù nhân đc chia ra tng nhóm nh

nm ngi đ d b kim soát. Giang Lâm đc c làm nhóm trng ca nhóm
mình.
Cm bao lng thc ít i trong tay, nhìn nhng ngi cùng theo mình tin
sâu vào cõi cht mà nghe lòng đau nhói. Bi ngoài chàng và S Khi là hai
thanh niên đang  la tui đang xuân thì h là nhng lão già m yu, nhng đa
bé bng beo và mt cô gái xanh xao bnh hon. Chàng ct ting hi ân cn:
− Xin nh v cho ti h đc bit tên đ chúng ta d b đàm đo. Trc ht
ti h xin t gii thiu tên mình là Giang Lâm, hai mi tui.
a bé s hãi nép mình vào ngi lão già ct ging run ry:
− Tha ông, con là Trúc Phi mi ba tui, còn đây là ông ngoi ca con tên
là Trn Lãnh tám mi hai tui.
Giang Lâm cm đng đt tay lên đu đa bé:
− Xin đng gi huynh là ông và đng xng con na nghe em, tiu bi xin ra
mt tin bi.
Lão già có v gy yu bnh hon, râu tóc bù xù trng xóa. Nhng nu ai đ ý
thì s thy đng sau đôi mt l đ kia, ch cn mt tia lóe sáng khi ngm Giang
Lâm, mà ngi có hc võ công s bit đó là tia nhìn ca mt ngi có ni lc
cao thâm, lão ct ging phu phào:
− Xin đng gi ta là tin bi.
Giang Lâm quay sang nhìn cô gái, tuy lem luc nhng nu tinh ý s nhn ra
nàng có mt sc đp mê hn:
− Còn cô nng đây xin cho bit quý danh.
Nàng cúi đu, c làm trm đi ging nói thanh tao:
− D tôi là Doanh Doanh, mi chín tui.
− Còn S Khi xin anh hãy t gii thiu đi.
www.phuonghong.com www.taixiu.com
18
Tác Gi: Trn Thanh Vân ÂM DNG THN CHNG Ngi Dch:L Giang

Nãy gi S Khi mãi theo dõi các nhóm khác, nghe Giang Lâm nhc mi

quay li, git mình bi ri, n ci ngng nghu n gia đôi môi đp làm ti
sáng thêm gng mt khôi ngô:
− Ti h là S Khi, hai mi lm tui.
Giang Lâm bng nhiên vui v, chàng t ngh rng chàng phi có trách nhim
vi nhng ngi kia, h cng ging nh chàng, chung s phn lu đày. H yu,
chàng mnh, bn phn chàng là phi bo v cho h an toàn. T nhiên chàng n
n ci, n ci đu tiên t khi lâm nn. N ci đã tr li cho chàng nim tin
vào cuc sng, làm cho mi ngi bng thy chàng tht đáng yêu, chàng nói
vi mi ngi:
− Cùng chung mt s phn, ti h đ ngh chúng ta đi x vi nhau nh rut
tht.
Vì ch có tình thng mi giúp chúng ta thoát khi cnh đn l, u bun.
Tt c lng yên không đáp duy ch có c già kh gt gù nh biu l s đng
tình.
Giang Lâm nói tip:
− Ni đây ch có trng lão là bc cao nhiên, xin xp vào hàng tin bi, còn
l hu sinh chúng cháu s tùy theo tui tác mà phân bit huynh đ. Và nói gì thì
nói Trúc Phi cng thuc hàng em út.
Có l lâu lm ri đa bé mi nghe đc mt ging nói ngt ngào nên nó
quên s s hãi, nheo nheo mt nhìn chàng trai vi v thân thin. S Khi hào
hng:
− Li Giang đ nói quá rõ ràng, xin tin bi và cô nng đây đng t chi.
Thôi chúng ta hãy lên đng. ng đ nhc công tên ác đc kia dùng roi xua
đui.
oàn ngi kéo lê xích xing tin lên đi vào cõi cht. Tên qun tù n n
ci cay đc. Hn không s đoàn ngi b trn. Vi xing xích nng n kia,
đoàn ngi s không vt qua đc Miêu Cng. K nào không cht, tt hi tr
v mà tr v thì...
ôi mt hn sáng lên, khi mng tng ra hàng xe trm quí giá đc ch v
c quc.

***
Tri va chng vng ti, Giang Lâm bo đoàn ngi dng li. Chàng cùng
S Khi đi nht ci khô v nhóm la gia rng, Doanh Doanh cng vi son ni
ra đ nu cm.
Khi hai ngi v đn ni thì ông cháu Trúc Phi cng va dn sch mt
khong đt rng. Doanh Doanh đang loay hoay bên b sui vo go. Ting chim
www.phuonghong.com www.taixiu.com
19
Tác Gi: Trn Thanh Vân ÂM DNG THN CHNG Ngi Dch:L Giang

ríu rít chuyn cành, nu dp b ht xích xing trên tay thì đây là mt bc tranh
tuyt đp.
t bó ci xung đt, b mc co S Khi nhóm la, Giang Lâm tin v b
sui, mái tóc Doanh Doanh buông dài, cht chàng thy nh Tho Sng vô hn,
nàng cng tng cùng chàng vo go th này đây.
− Doanh mui sau nu ít go th kia? Ri ai n ai nhn?
Nghe đng Doanh Doanh git mình quay li, nhng nàng nhon ci ngay:
− Giang huynh làm mui hong hn, go ca ta còn ít lm, phi đ dành ch.
 kìa! Sao huynh nhìn mui ghê vy?
Chàng chp mt m màng:
− Hôm nay mui đp quá, y ht nh mt nàng tiên vy?
Màu hng xut hin trên đôi má bu bnh, nàng cúi đu bng rá go bc
nhanh không nói. Giang Lâm ngi xung ghnh đá th dài. Tay chàng lùa vào
trong nc, làm nó dy sóng lung linh mà c ng đôi mt ngi thng long
lanh ánh sáng. Tho Sng trc mt chàng là hình bóng ca nàng đang gin
hn nng nu.
Càng gn Doanh Doanh, chàng càng nghe nh ngi yêu. Tht không ng
trong s ngi b lu đày li có c mt nàng con gái sc nc hng tri nh
vy. Nu không có Tho Sng, có l chàng đã b nàng nhn chìm vào đôi mt
dài bun ri ri mà lúc nào cng cha đng mt tâm t su não.

So vi Tho Sng, Doanh Doanh là mt thái cc hoàn toàn trái ngc.
Nàng chng bit võ công, không nghch ngm, trêu gho, chc phá mà li du
dàng, êm ái và rt hay thn thùng. Giang Lâm bt ci nh li cnh mình và S
Khi bàng hoàng khi ln đu bt gp dung nhan tht ca nàng. Hôm đó, va
mi tm xong, lp bùn đt bôi đen đc nàng ra sch, Doanh Doanh ging
nh nàng tiên va lt xác. Nu lúc đó có ai bo rng nàng là mt v công nng
chc chàngvà S Khi cng s không ph nhn.
− Giang huynh, cm đã chín ri, Doanh t bo em mi anh vào dùng ba.
Trúc Phi t trong cành lá hin ra mi chàng vui v.
Giang Lâm chp mt tr v thc ti, nhìn đa bé vi n ci hn nhiên ti
sáng, chàng ngn ng t ngh sao ai cng s rng ma nhiu sn lam chng
khí? Trong khi my ngày qua, đoàn ngi ca chàng n ung tuy thiu thn mà
trông ai cng vui ti, hng hào khe mnh.
− Giang huynh ngn ng gì na vy, vào mau đi, em đói bng lm ri.
Giang Lâm mm ci cùng đa bé bc vào trong, nhng va đi đc my
bc hai ngi đã nghe ting Doanh Doanh hét tht thanh kêu cu.
www.phuonghong.com www.taixiu.com
20
Tác Gi: Trn Thanh Vân ÂM DNG THN CHNG Ngi Dch:L Giang

Không chm tr chàng b mc Trúc Phi, vi phóng nhanh đn ni va phát
ra ting gi, Doanh Doanh đang b mt con cp xám rt to v chp. Gia lúc
hàm rng mãnh thú sp cm php vào chic c trng ngà thì Giang Lâm đã kp
thi dùng ht sc bình sinh qut si xích st ni tay ngáng ngang ming cp cu
Doanh Doanh thoát khi cái cht kinh hoàng trong đng t k tóc.
B mt ming mi ngon. Con cp đói gm lên hung hãn liên tip ph lên
ngi Giang Lâm nhng đòn mnh bo. Nhng chàng trai tr vn thn nhiên
nhy nhót chc cho nó điên lên trc ánh mt kinh hoàng ca Doanh Doanh.
ùa gin mt hi có l đã chán nên chàng dng chân, tr b, dùng chng
pháp lôi công đánh mnh vào gia mt con ác thú. ang đà lao ti, cp lãnh

nguyên lung chng phong ngã ra cht ngay ti ch.
Thn nhiên đi đn gn Doanh Doanh, chàng ti ci hi:
− Doanh mui phi mt phen khip vía h?
Nàng đa tay chn ngc không nói, chàng vung vy hai tay:
− Lâu ngày không vn đng, nay đc th sc vi cp xám nghe sng khoái
vô cùng.
− Giang đ, huynh tht không ng đ li có võ công thâm hu nh th.
Tip theo ting nói, S Khi cùng lão già và đa bé bc ra khi ch np.
Giang Lâm khiêm tn:
− S huynh quá khen, đ ch mi tp tành võ ngh, đâu dám nhn hai ting
cao thâm.
Trn Lãnh ct ting khàn khàn:
− Lão đói bng quá, xin hai thiu hip vào nhanh ko lão đây cht xu.
Trúc Phi git tay lão chng bng lòng:
− Ngoi, sao ngoi nói k cc vy?
Giang Lâm lt đt vòng tay:
− Thôi chúng ta vào dùng ba đi, mt lát x tht con cp này ra, đoàn chúng
ta li có mt phn thc n khá.
Sau khi n ung xong, x tht cp ra thành tng mnh nh, đoàn ngi ngi
quanh đng la cùng nhau sy cho tht mau khô đ dành n trong nhiu ba.
ang làm bng S Khi có ý kin:
− Tha lão tin bi, ti h có mt ý nh th này. Ni đây cng đã xa doanh
tri gic, vy chúng ta hãy tháo gông xing cho nh nhàng thân xác.
Lão già gt đu:
www.phuonghong.com www.taixiu.com
21
Tác Gi: Trn Thanh Vân ÂM DNG THN CHNG Ngi Dch:L Giang

− Li công t nói phi! Nhng chúng ta ch có dao cùn, kim ct làm sao
cht đt ni xích xing?

S Khi ci vui:
− Lão tin bi quên rng, ti h và Giang đ đu là nhng ngi có võ công
sao?
Nói xong chàng gng tay dùng ni lc bc tan xing xích. Giang Lâm thy
vy cng vi làm theo. Ri bc đn bên lão già cung kính:
− Xin tin bi hãy đ cháu bt b gông xing.
Lão già không đáp chìa tay cho chàng. Bên kia S Khi cng bc đn gn
Doanh Doanh, trìu mn:
− Doanh mui đa đây huynh bt xing cho.
Nàng bi ri vì t nh đn gi cha ln nào đa tay cho ai nm.
Giang Lâm vn quen vi nhng c ch mnh bo ca Tho Sng lin ct
ting nói vô t:
− Kìa sao Doanh mui chng đa tay cho S huynh tháo b giùm cho, em
còn luyn lu nó lm chng?
Doanh Doanh đ mt cúi đu đáp lí nhí:
− Thôi mui chng dám làm phin S huynh đ t mui tháo cho mình cng
đc.
Nói xong hai bàn tay nh đp ca nàng xoay tròn linh đng, ri chng bit
có cách nào nó bng dài ra mm nhn, chui tt qua l còng mt cách d dàng.
Th pháp ca nàng k l quá làm cho S Khi và Giang Lâm phi ngn
ngi ra vì kinh ngc. Nhng vi đôi mt tinh đi thì lão Trn Lãnh đã nhn ra
và trong lòng lão thm s:
“Tri! Miêu gia linh pháp, nàng y còn sng trên cõi đi này hay sao ch?”
Trong nm ngi ch có Trúc Phi là không b trói nên nó cng chng phi nh
ai gii cu. Nó ch bit tr mt ra mà ngm mi ngi, lão già li ct ting thu
thào:
− Lão xem qua, ch v đây đu là ngi bit võ công thâm hu, sao li đ
bn chúng bt quá d dàng, và cam tâm sng đi tù ti.
Nghe lão nhc, Giang Lâm bng chc khi đng ni thng tâm khin hai
hàng châu ri l t:

− Giang huynh, anh có chuyn gì bun?
Không kim ni ut hn tuôn trào, Giang Lâm k li cho mi ngi nghe câu
chuyn ca mình. Nghe xong ai cng phi th dài cho s phn ca chàng gp
phi v s ph quá yu hèn nhu nhc.
www.phuonghong.com www.taixiu.com
22

×