Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (34.71 KB, 1 trang )
TÆNG C¤
Bài thơ này con viết riêng tặng cô
Vì người đã hi sinh nhiều quá đỗi
Người đã sống suốt một đời thầm lặng
Sớm tối đi về đưa lữ khách qua sông
Lữ khách sang sông để tìm đến con thuyền
Cánh buồm lớn đưa con ra biển rộng
Để rồi khi biển kéo về giông tố
Cô trở thành bến đỗ của thuyền con
Hôm nay đây con trở lại dòng sông
Chuyến đò xưa giờ thay người lái khác
Nhưng không thể thay một miền kí ức
Về người lái đò và lữ khách ngày xưa
Con lang thang trong một buổi chiều mưa
Rồi khẽ gọi tên người lái đò năm ấy
Chẳng thể thấy bóng người nơi bến vắng
Dù trong lòng thấp thoáng một niềm thương
Mùa đông về mang theo những vấn vương
Mang theo cả cơn gió mùa se lạnh
Và con biết người lái đò yêu dấu
Là ngọn lửa hồng sưởi ấm trái tim con.