Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.17 MB, 59 trang )
iện thực, Mạc Ngôn luôn đặt mình là người dân bình thường để quan sát
cuộc sống. Tác phẩm của ông chứa đầy quan điểm thế tục vì thế khi đọc tác
phẩm của ông ta cảm thấy nó rất chân thực như nó đã từng xuất hiện đâu đây
trong cuộc sống này.
Carnaval hóa trong tác phẩm đã làm cho cả nhân vật lẫn không gian bị
lộn ngược. Nhân vật không đồng nhất tính cách trong một con người, có
người phải mang trong mình những chiếc mặt nạ cho phù hợp với hoàn cảnh
và xã hội, họ không được sống đúng nghĩa là chính mình. Còn không gian
trong tác phẩm cũng hỗn tạp, lẫn lộn không có không gian nào là đích thực,
tác giả đã tạo ra một sự “hổ lốn” trong không gian điều này làm tăng thêm sự
khôi hài cho tác phẩm. Thông qua tiếng cười Mạc Ngôn đã phản ánh sự suy
thoái đạo đức và sự xói mòn của nếp sống cộng đồng trong nỗ lực làm giàu
51
của những người nông dân Trung Hoa. Thôn giết mổ trong tác phẩm chính là
hình ảnh thu nhỏ của rất nhiều thôn giết mổ khác ở Trung Quốc thời cải cách
mở cửa đang vươn lên bằng mọi cách để có thể thu được lợi nhuận cao trong
thời buổi toàn cầu hóa như hiện nay. Quan niệm về đạo đức luôn tỉ lệ nghịch
sự phát triển kinh tế. Đời sống vật chất càng tốt lên thì tình người ngày càng
biến chất đi. Như vậy, đằng sau tiếng cười carnaval chua chát trong Tứ thập
nhất pháo chính là hiện thực xã hội đầy đau thương. Sử dụng yếu tố carnaval
hóa nhân vật và carnaval hóa không gian trong tác phẩm cũng chỉ nhằm mục
đích để Mạc Ngôn phản ánh thực trạng xã hội Trung Quốc đương thời: một xã
hội chạy theo đồng tiền, đồng tiền chi phối mọi hành động, thủ đoạn làm giàu
tinh vi và tàn nhẫn của con người. Đồng tiền làm biến chất mọi mối quan hệ
trong xã hội, con người trở nên xấu xa, độc ác và vô cảm trước đồng loại tất
cả nhằm mục đích kiếm lợi nhuận một cách phi pháp.
Tóm lại, nghiên cứu về carnaval hóa trong tiểu thuyết Tứ thập nhất pháo
của Mạc Ngôn ta thấy được khả năng sáng tạo và tâm huyết của một nhà văn