Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

Tập thơ Hoàng Nghị

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (119.8 KB, 3 trang )

Chiều Xứ Lạng
Chiều Xứ Lạng dẫn buông mưa thánh thót
Núi uốn mình quanh thị xã vùng biên
Anh dắt tay em vào Tam Động
Sương khói ảo huyền – ôi cõi mộng, cõi tiên!
Lạng Sơn ơi! Sao tình tha thiết thế
Bạt ngàn đòi – xanh biếc mận, đào, lê
Chùa Tam Thanh tiếng mõ chiều khắc khoải
Tô Thị vẫn chờ chồng, đau dấu nghĩa phu thê
Rừng biên cương vẫn vang vọng lời thề
Hồn dân tộc cha ông mình gửi lại
Ải Chi Lăng sáng trong niềm kiêu hãnh
Đọng lại trong tôi niềm khát vọng, say mê
Xứ Lạng chiều nay chúng tôi về
Bầu rượu, nắm nem cùng nỗi niềm trần thế
Hoà lần hồn ta vào bao thế hệ
Đẹp quá Lạng Sơn ơi – Nơi biên giới vọng về
Hè Lạng Sơn 1999
Huy n tho i c u Ki uề ạ ầ ề
(Kính tặng các thế hệ Nhà giáo Việt Nam-
những người đã làm lên “Huyền thoại cầu Kiều”)
Một năm là bốn mùa xuân
Một đời dạy học chuyên cần thầy ơi!
Dù cho vật đổi sao dời
Tình yêu nghề - lửa cuộc đời thầy nhen.
Dắt dìu lớp đàn em
Chẳng màng danh lợi, bon chen ở đời.
Trò ngoan dâng đến điểm mười
Thầy vui như thấy đất trời nở hoa.
Thu về, đông đến, xuân qua
Vòng quyay vũ trụ như là vô tâm.


Ánh đèn khuya, vẫn trầm ngâm
Cùng trang giáo án sáng tâm, sáng lòng.
Sông đời dòng đục, dòng trông,
Yêu nghề, thầy đã chọn dòng cho em.
Cầu Kiều em đã đi quen
Thầy còn bắc tiếp với men nhiệt tình.
Nối bao thế hệ học sinh
Bằng lòng nhân nghĩa, bằng tình yêu thương.
Bằng bao trí thức học đường,
Bằng tâm nghề nghiệp, khôn lường nông sâu.
Biết đi đâu, biết về đâu
Nếu thầy không dạy, nếu cầu không sang?
Đời em bao giờ đã sang trang
Mà lòng vẫn mãi nặng mang ơn thầy!
Vần thơ nói hộ
Chiều thu bảng lảng mây hồng
Em đi xe máy theo chồng về quê
Gặp anh ở tỉnh đi về
Người vui hớn hở, kẻ tê tái lòng
Vì ai dan díu, đèo bòng
Để cho ai lại nặng lòng với ai?
Đêm thu vui ngắn, sầu dài
Vần thơ nói hộ chuyện hai chúng mình
Từ láy mùa xuân
Tưng bừng hoa nở khắp nơi,
Líu lo chim hót, đất trời vào xuân,
Rộn ràng vui những bàn chân,
Bâng khuâng nội nhớ trong ngần mắt ai?
Nao nao một nỗi buồn dài
Mơ màng lữ khách... cảm hoài với xuân

Em trồng cây ngọt lành
Viên phấn tròn, trắng mịn
Ai mài vào thời gian
Tình yêu nghề đang chín
Đâu phải chi thanh nhàn
Bảng đen tạc cuộc đời
Ai là người nghệ sĩ?
Kiến thức là biển khơi
Ai dẫn tìm chân lý?
Trang vở hồng tuổi thơ
Ai vẽ lên mơ ước?
Trước học trò mộng mơ
Ai dắt dìu, nâng bước?
Cây phượng già trầm tư
Vẫn nhuộm bừng sắc hạ
Ai miệt mài phòng thư?
Cho đời tươi hoa lá
Không tượng đồng bia đá
Xin là người vô danh
Tri thức là vô giá
Em trồng cây ngọt lành
Tác giả: Hoàng Nghị

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×