Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (24.36 KB, 4 trang )
Phân tích Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh (Tĩnh dạ tư) của Lí Bạch
I. TÌM HIỂU CHUNG:
Tác giả, tác phẩm: Xem chú thích (*) Sgk/123,124.
II. TÌM HIỂU VĂN BẢN:
1. Hai câu đầu:
Sàng tiền minh nguyệt quang,
Nghi thị địa thượng sương.
Dịch:
Đầu giường ánh trăng rọi
Ngỡ mặt đất phủ sương
Hai câu thơ đầu có phải chỉ tả cảnh khg? Vì sao em biết điều đó?
– Hai câu đầu không chỉ tả cảnh. Chữ “Sàng” (giường) khiến cho người đọc hình
dung nhà thơ đang nằm trên giường. Nằm mà không ngủ được nên thấy ánh trăng
xuyên qua cửa sổ.
Nếu thay từ “sàng”, “nghi” thì ý tứ câu thơ có thay đổi không? Thay đổi như thế
nào? (ENB).
– Nếu thay “sàng” = “trác” (bàn) = “đình” (sân) thì người đọc có thể nghĩ là tác giả
ngồi đọc sách hay ngồi ngắm trăng.
– Bản phiên âm có động từ “nghi” (ngỡ) nhưng bản dịch thơ thêm từ “rọi” và từ
“phủ” làm cho người đọc thấy ý vị của chủ thể trữ tình mờ nhạt và tưởng là tả
cảnh.
* Trong một đêm trăng tha hương, Lí Bạch trằn trọc không ngủ được. Trong tâm
trạng ấy có thể chợp ngủ rồi lại tỉnh và không sao ngủ tiếp được. Chữ “nghi” (ngỡ
là, cứ tưởng là) và chữ “sương” xuất hiện một cách tự nhiên và hợp lí vì trăng sáng
quá chuyển thành màu trắng giống như sương là điều có thật.
Ý nghĩa : Thông qua việc tả cảnh trăng sáng, hai câu thơ đầu đã cho thấy tâm trạng
của nhà thơ là trằn trọc, băn khoăn, không ngủ được.
2. Hai câu cuối:
Cử đầu vọng minh nguyệt,