BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƯỜNG ĐẠI HỌC ĐÀ LẠT
Ảnh: Mai Vinh
BÀI THU HOẠCH
CẢM NHẬN SAU KHI THAM QUAN
DINH TỈNH TRƯỞNG ĐÀ LẠT
Học phần: Quản lý văn hóa
Sinh viên: Nguyễn Công Hậu
Lớp: VHK39
Mã số: 1511678
1
Dinh tỉnh trưởng Đà Lạt được xây dựng từ trước năm 1910, gắn
với lịch sử hình thành phát triển của thành phố Đà Lạt. Đây là nơi sinh
sống và làm việc của thị trưởng Đà Lạt kiêm tỉnh trưởng Tuyên Đức
trước kia. Do đó, người dân địa phương vẫn quen gọi là “Dinh tỉnh
trưởng”. Dinh nằm ở cuối đường Lý Tự Trọng, P.1, Đà Lạt.
Dinh thự được xem là một trong những công trình có kiến trúc
Pháp nổi bật, mang vẻ đẹp trang trọng, nguy nga, tráng lệ,... Dinh thị
trưởng chỉ có 2 tầng… Đó là một kiến trúc khối có 4 cửa: Cửa chính có
bậc thang (perron) lên từ hai bên… dinh thị trưởng xe đến thì dừng
trước cửa nhưng khách phải lên bậc thềm vì ở dưới có tầng hầm… Cửa
vào ngả sau dành cho gia đình có lối lên và xuống cho xe hơi”. Tầng
trên cửa sổ mở ra 4 hướng: phía nam nhìn ra khu chợ và khu người
Việt, phía bắc nhìn lên hướng núi Lang Biang, phía đông nhìn xuống
hồ, phía tây nhìn sang phía đồi ấp Mỹ Lộc. Một thời, nơi đây từng là
Bảo tàng Lâm Đồng. Khi bảo tàng dời về đường Hùng Vương (P.10,
Đà Lạt), thì dinh bị bỏ hoang phế.
Đến năm 2011, tỉnh Lâm Đồng có chủ trương giao cho một nhà
đầu tư tôn tạo công trình để khai thác kinh doanh, nhưng họ lại không
thực hiện. Báo Thanh Niên nhiều lần phản ánh sự hoang phế, lãng phí
của dinh thự này. Đến năm 2014 tỉnh Lâm Đồng tôn tạo, chỉnh trang lại
Dinh tỉnh trưởng và giao cho Trung tâm Văn hóa tỉnh Lâm Đồng quản
lý, sử dụng.
Chúng tôi đến đây và được bác Tiến giám đốc trung tâm văn hóa
nghệ thuật tỉnh Lâm Đồng tiếp đón, trong buổi gặp mặt bác đã kể cho
chúng tôi về lịch sử hình thành và những sự kiện lịch sử về miền đất Đà
Lạt, con người Đà Lạt xưa,... trong đó chúng tôi được bác nói về các đề
án, dự án về quy hoạch thành phố Đà Lạt trong tương lai.
2
Ảnh: Công Hậu
Các bạn sinh viên lớp VHK39, trong buổi tham quan Dinh Tỉnh Trưởng.
Ảnh: Công Hậu
Hình ảnh các bạn sinh viên gặp mặt Bác Tiến giám đốc trung tâm văn hóa nghệ
thuật tỉnh Lâm đồng.
Những làn sóng di dân khiến Đà Lạt trở thành nơi giao thoa của
3
nhiều vùng văn hóa, nhưng cái “hồn” riêng, cái chất nhã nhặn, lịch sự
rất riêng của người Đà Lạt thì không gì thay đổi. Hầu như người Đà Lạt
không nói to tiếng, không ồ ạt và luôn có cách cư xử nhỏ nhẹ, từ tốn.
Người Đà Lạt cũng ý thức giữ gìn cốt cách của mình như một “di sản”
riêng, thông qua sự tự hào khi nói về vùng đất này, hay nói về văn hóa
ứng xử của họ.
Bác Tiến kể “Từ xưa đến nay, người Đà Lạt vẫn giữ thói quen chỉn
chu trong cách ăn mặc. Phụ nữ buổi sáng sớm vẫn thong dong chải
tóc, thoa son hoặc trang điểm nhẹ rồi mới bắt đầu một ngày mới”.
Hình ảnh phụ nữ Đà Lạt còn gắn liền với bộ kim móc và cuộn len, bất
kể tuổi tác và công việc chính của họ là gì,…
Ngày nay, với nhiều du khách khắp nơi đổ về thành phố Đà lạt, với
hàng ngàn khách du lịch mỗi ngày, những vấn đề về vệ sinh môi
trường, sự bùng nổ của các nhà hàng khách sạn, homestay, quán cà
phê,... mở ra khắp nơi khiến cho sự quy hoạch của thành phố gặp nhiều
vấn đề, khiến cho các nhà quản lý gặp nhiều khó khăn. Mới đây, có đề
án quy hoạch xây dựng thành phố, trong đó Khu Hòa Bình và Dinh
Tỉnh Trưởng nằm trong khu quy hoạch, có nguy cơ tháo dỡ, di dời. Đây
cũng là vấn đề mà bác Tiến đề cập tới cho chúng tôi về sự di dời của
Dinh Tỉnh Trưởng. “Xã hội phát triển đòi hỏi có những thứ phải thay
đổi song văn hóa thì vẫn phải giữ gìn và bảo tồn.”
Theo cá nhân tôi, sự phát triển của thời đại ngày nay mang đến
nhiều sự đổi mới, hiện đại, tiện lợi nhưng bên cạnh đó cũng nhiều tác
hại, như vấn đề về môi trường, tài nguyên thiên nhiên,… Trước đây
thành phố Đà Lạt mang vẻ đẹp hoang sơ, cổ kính, thơ mộng. Trải
qua bao nhiêu năm tháng thành phố Đà lạt ngày nay khoác lên
mình quá nhiều đổi thay với nhiều nhà cao tầng thiếu sự quy
hoạch, trở thành một thành phố “bê tông hóa”
4
Một góc đường Thành Thái (đường Nguyễn Chí Thanh ngày nay). *sưu tầm
Chợ Đà Lạt qua góc nhìn từ Flycam. Ảnh: Mai Vinh
5
Sau đó, chúng tôi được đi tham quan các kỉ vật về người Đà Lạt xưa
qua các căn phòng được bố trí theo năm tháng, từ cổ xưa đến hiện đại.
Hình ảnh các bạn tham quan phòng trưng bày kỉ vật về người Đà Lạt
những năm 1950, Ảnh: Công Hậu
6
Kỷ vật của ông Hoàng Mạnh Tiến (Phạm Hồng Thái)
7
Đà Lạt xưa là quán cóc bên đường chỉ có một vài đồ uống
đơn giản, chỉ vài bức tranh trên tường, vài khung cửa sổ đủ
nhìn thấy những giọt mưa vô tình rơi xuống khiến cho ai đó cần
một bờ vai để tựa vào. Nơi đây cũng chứng kiến biết bao nhiêu
mối tình dang dở làm cho người ra đi kẻ ở lại để một nửa hồn
kia bỗng như dại khờ. Có lẽ vì nhiều lí do mà Đà Lạt trở thành
nguồn cảm hứng cho không ít nhà thơ , nhạc sỹ sáng tác, Hàn
Mặc Tử đã phải thốt lên những áng thơ đầy lãng mạn, để cho
Trịnh Công Sơn lưu dấu mối tình với nữ Ca sỹ Khánh Ly hay
Lam Phương với nỗi buồn cho tình yêu mà suốt đời ôm trọn cô
đơn để Đà Lạt trở nên “ Thành Phố Buồn” trong tâm tưởng.
Bộ sưu tập những bài hát mới về Đà Lạt trước những năm 1975
8
Bài hát “Thành phố buồn” của nhạc sĩ Lam Phương, ảnh Công Hậu
Bộ bàn ghế trước của quán cà phê Tùng, một lần cố nhạc sỹ Trịnh Công Sơn và ca sỹ
Khánh Ly đã từng ngồi uống cà phê, ảnh minh họa Công Hậu và Hà Trang.
9
Hình ảnh kết thúc buổi tham quan thực tế tại Dinh Tỉnh Trưởng cùng
với bác Tiến giám đốc Trung Tâm Văn Hóa Nghệ Thuật tỉnh Lâm
Đồng. Ảnh: Như Mai
Kết thúc buổi tham quan thực tế tại Dinh Tỉnh Trưởng, với
nhiều cảm xúc, học hỏi được nhiều kiến thức về lịch sử mảnh
đất Đà Lạt, con người Đà Lạt xưa, được trực tiếp xem thấy
những kỉ vật, những món đồ được xem là vô giá của biết bao
thế hệ. Nét văn hóa đặc trưng được góp nhặt từ những điều giản
dị, riêng biệt mà không nơi nào có được.
Đà Lạt xưa với nhiều điều không nói hết bởi ngôn từ còn
quá hạn hẹp, có liệt kê ra cũng chỉ một phần sống lại trong ký
ức. Đà Lạt của ngày xưa và ngay nay vẫn như thế, những hình
10
ảnh đó vẫn không mất đi chỉ là bởi quá yêu vùng đất này nên
càng ngày cư dân đến đây đông hơn, bởi cuộc sống đô thị nên
vắng đi những tà áo dài trong chợ…Nhưng Đà Lạt vẫn còn đó
những tâm tư, những ước muốn, những nỗi niềm và cả những
điều ta chưa khám phá hết. Mỗi lần đến đây đều để lại cho ta
nhiều cảm xúc khó tả, để phải nhớ mong, phải chờ đợi một
ngày được trở lại mảnh đất thân yêu này…
Xin chân thành cảm ơn cô và bác Tiến đã giúp đỡ để cho
em và tất cả các bạn sinh viên lớp VHK39 có buổi tham quan
đầy hữu ích và ý nghĩa. Là một sinh viên ngành văn hóa, thế hệ
trẻ đi sau, chúng em xin hứa sẽ cố gắng giữ gìn và bảo tồn các
giá trị văn hóa ở không chỉ ở Đà Lạt mà toàn thể các giá trị văn
hóa Việt.
11