Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (58.26 KB, 1 trang )
Chưa Mưa Đà Thấm
Ai ra không ?
Mai tui về sứ Quảng
Tình quê hương thôi thúc cứ nao nao
Thèm chi mô một chén rượu hồng đào
Chưa được uống đã say từ câu hát.
Nậu dưới biển ngọn khoai trườn nỗng cát!
Nậu trên nguồn đá chẹn củ mì eo!
Cả đời cha cày bới lượm đói nghèo
Vẫn khen đất mình’’CHƯA MƯA ĐÀ
THẤM’’!!??
Biển dưới nó con cá chuồn ngon lắm
Trên nguồn ni trái mít phải long theo
Cả một đời vất vã gieo neo
Nuôi con lớn mẹ lên nguồn xuống biển.
ĐẤT ĐỂ THẤM nên mềm long quyến luyến
Ai đi xa nhớ muối mặn gừng cay
Tiếng đờn cò ai lựa phím so dây
Để ta khóc những chiều mưa tầm tã…
Nì về đi bận long chi rứa nạ
Con sông thu dẫu bên lở, bên bồi
Dẫu mỗi mùa mưa lụt cuốn trôi
Cây măng sậy bám bờ xanh xanh mãi.
Vườn Cha xưa chắc chừ vàng hoa cải?
Chợt Nhớ câu “Hòn Kẽm, Đá Dừng..”
Mà mủi lòng nước mắt rưng rưng
Ai ra không ?
Ai tui về xứ Quảng.