Tải bản đầy đủ (.doc) (14 trang)

Ngày 1072011 nguyễn văn a có mua một cặp vé xem chương trình biểu diễn môn luật cạnh tranh và bảo vệ người tiêu dùng

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (175.79 KB, 14 trang )

Trịnh Thị Phương. NO4. Nhóm 11

ĐỀ BÀI 02
Ngày 10/7/2011 Nguyễn Văn A có mua một cặp vé xem chương trình biểu
diễn của ca sỹ Minh Tuyết, tổ chức tại sân vận động Mỹ Đình vào 19h ngày
12/7/2011 qua số điện thoại ghi trên Pano quảng cáo chương trình ngoài
đường phố. Do sốt vé nên A phải mua cặp vé với giá 1,5 triệu đồng, dù giá thực
tế ghi trên vé là 1 triệu đồng. Tuy nhiên khi A đến địa điểm biểu diễn theo đúng
ngày giờ thì không thấy cuộc biểu diễn nào cả. A gọi điện cho ban tổ chức
chương trình thì được biết do trục trặc kỹ thuật nên buổi biểu diễn ngày
12/7/2011 bị hủy bỏ. Hiện tại chỉ còn buổi biểu diễn ngày 13/7/2011 tại Cung
văn hóa hữu nghị Việt Xô. Tuy nhiên loại vé mà A mua đã bán hết nên nếu A
muốn xem thì phải các thêm tiền mua vé mới, còn nếu không thì ban tổ chức chỉ
hoàn lại tiền vé (1 triệu đồng) cho A. A rất bức xúc và không đồng ý với cách
giải quyết của BTC, vì cho rằng mình mua vé để xem biểu diễn chứ không mua
tờ giấy, nếu có buổi biểu diễn thì A phải được xem mà không cần các thêm tiền
mua vé mới. Được biết công ty Z chính là công ty tổ chức sự kiện, tổ chức buổi
biểu diễn này. Hỏi:
1. A có thể khiếu nại tới những đâu để bảo vệ quyền lợi của mình? Vai trò
của các tổ chức mà A có quyền khiếu nại tới?
2. Hãy chỉ ra những sai phạm của ban tổ chức chương trình? Theo anh chị
yêu cầu trên của A có được giải quyết không? Tại sao?
3. Giả sử trên tấm vé của A có ghi “Nếu vì lý do bất khả kháng, buổi biểu
diễn không thể tổ chức được, ban tổ chức sẽ chỉ chịu trách nhiệm bồi hoàn đúng
số tiền ghi trên vé”. Theo anh chị điều khoản này có vi phạm Luật BVQLNTD?
Quyền lợi của A lúc đó được giải quyết như thế nào?
4. Ngoài việc gửi khiếu nại tới các chủ thể đã xác định ở câu 1, A còn có
thể lựa chọn những phương thức nào để giải quyết tranh chấp giữa mình với
công ty Z.

Luật cạnh tranh và bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng



Page 1


Trịnh Thị Phương. NO4. Nhóm 11

GIẢI QUYẾT
1. A có thể khiếu nại tới những đâu để bảo vệ quyền lợi của mình? Vai trò
của các tổ chức mà A có quyền khiếu nại tới?
Từ khi luật bảo về quyền lợi người tiêu dùng có hiệu lực thì quyền lợi của
người tiêu dùng được bảo vệ một cách khách quan hơn và minh bạch hơn. Cụ
thể khi quyền lợi của người tiêu dùng bị xâm hại thì người tiêu dùng có thể
khiếu nại tới các cơ quan:
- Cơ quan quản lý hành chính Nhà nước: Các Bộ và cơ quan ngang Bộ, Ủy
ban nhân dân các cấp (Điều 47, 48, 49 Luật BVQLNTD năm 2010).
- Các tổ chức xã hội: Các hội, tổ chức bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng
được thành lập theo quy định của pháp luật hoạt động trong lĩnh vực bảo vệ
quyền lợi người tiêu dùng như Hội tiêu chuẩn và bảo vệ người tiêu dùng Việt
Nam (VINASTAS) hay các Hội bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng địa phương...
(Điều 27, 28 Luật BVQLNTD năm 2010).
- Hệ thống các cơ quan tài phán: tòa án và trọng tài. Được quy định trong
luật trọng tài và bộ luật tố tụng dân sự 2005.
Căn cứ vào quy định của pháp luật và vụ việc đề bải đã cho, để anh A
bảo vệ quyền lợi của mình, anh A có thể khiếu nại tới:
- Công ty Z – công ty tổ chức sự kiện, tổ chức chương trình biểu diễn mà
anh A đã mua vé (theo Điều 31 Luật BVQLNTD năm 2010). Công ty Z có trách
nhiệm tiếp nhận khiếu nại của anh T đồng thời tiến hành thương lượng với anh
T trong thời hạn không quá 7 ngày làm việc kể từ ngày nhận được yêu cầu.
- Ủy ban nhân dân cấp huyện nơi anh A đã thực hiện việc mua vé xem
chương trình biểu diễn. Theo Điều 25 Luật BVQLNTD năm 2010:

“Điều 25. Yêu cầu cơ quan quản lý nhà nước bảo vệ quyền lợi
người tiêu dùng
1. Trường hợp phát hiện hành vi vi phạm pháp luật về bảo vệ quyền
lợi người tiêu dùng của tổ chức, cá nhân kinh doanh hàng hóa, dịch vụ
Luật cạnh tranh và bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng

Page 2


Trịnh Thị Phương. NO4. Nhóm 11
gây thiệt hại đến lợi ích của Nhà nước, lợi ích của nhiều người tiêu dùng,
lợi ích công cộng thì người tiêu dùng, tổ chức xã hội có quyền yêu cầu trực
tiếp hoặc bằng văn bản đến cơ quan quản lý nhà nước về bảo vệ quyền lợi
người tiêu dùng cấp huyện nơi thực hiện giao dịch giải quyết.
...”
Trong trường hợp này, ta thấy rằng hành vi vi phạm của công ty Z không
những xâm phạm đến quyền lợi của anh A mà còn xâm phạm đến quyền lợi của
những người tiêu dùng khác bằng việc bán một lượng vé buổi biểu diễn ngày
12/7/2011. Vì vậy, anh A có thể gửi đơn đến Ủy ban nhân dân cấp huyện để
khiếu nại về hành vi vi phạm của công ty Z. Cơ quan quản lý nhà nước về bảo
vệ quyền lợi người tiêu dùng cấp huyện có trách nhiệm yêu cầu các bên giải
trình, cung cấp thông tin, bằng chứng hoặc tự mình xác minh, thu thập thông
tin, bằng chứng để xử lý theo quy định của pháp luật.
- Hội tiêu chuẩn và bảo vệ người tiêu dùng Hà Nội (số 7, Nguyễn Trãi,
Hà Đông, Hà Nội).
Hội tiêu chuẩn và bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng Hà Nội (viết tắt là
HANOSTAS) được thành lập từ năm 1988. Hội hoạt động trong phạm vi hành
chính thành phố Hà Nội, có tư cách pháp nhân và chịu trách nhiệm về mọi hoạt
động của mình trước pháp luật. Hội có con dấu riêng và tài khoản tại ngân hàng.
Hội tiêu chuẩn và bảo vệ người tiêu dùng Hà Nội là tổ chức quần chúng

tự nguyện của những người quan tâm và hoạt động bảo vệ quyền lợi người tiêu
dùng trong đời sống xã hội của thành phố, nhằm góp phần xóa bỏ những lừa
dối, giả tạo trong sản xuất kinh doanh, dịch vụ, thúc đẩy những hoạt động nâng
cao chất lượng, tăng năng suất và hiệu quả kinh tế xã hội để không ngừng nâng
cao chất lượng cho cuộc sống con người. Bảo vệ quyền và lợi ích chính đáng
của người tiêu dùng, góp phần tăng cường nhận thức cộng đồng trong việc tuân
thủ pháp luật ở Việt Nam.
Hội bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp cho người tiêu dùng trong các tranh
chấp về giao dịch hàng hóa, dịch vụ khi không đúng tiêu chuẩn, chất lượng, số
lượng, tính năng, công dụng, giá cả hoặc các nội dung khác mà tổ chức, cá nhân
Luật cạnh tranh và bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng

Page 3


Trịnh Thị Phương. NO4. Nhóm 11
kinh doanh, dịch vụ đã công bố và cam kết. Thực hiện chức năng là một tổ chức
xã hội bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng, hướng dẫn người tiêu dùng khiếu nại,
hoặc khởi kiện theo đúng quy định của pháp luật 1. Hoạt động tuân thủ theo pháp
luật và Điều lệ của hội.
- Hội tiêu chuẩn và bảo vệ người tiêu dùng Việt Nam – VINASTAS (214/22,
Tôn Thất Tùng, Đống Đa, Hà Nội).
Hội tiêu chuẩn và bảo vệ người tiêu dùng Việt Nam (VINASTAS) là một
tổ chức xã hội - nghề nghiệp, tự nguyện, không vì mục đích lợi nhuận của
những người hoạt động trong các lĩnh vực tiêu chuẩn, chất lượng và bảo vệ
quyền lợi người tiêu dùng nhằm mục đích đó là tập hợp, đoàn kết, giúp đỡ hội
viên nâng cao trình độ nghề, xây dựng và áp dụng các biện pháp kỹ thuật, công
nghệ trong lĩnh vực tiêu chuẩn, chất lượng và bảo vệ quyền lợi của người tiêu
dùng Việt Nam. Hội hoạt động theo Điều lệ (sửa đổi, bổ sung) của Hội khoa học
kỹ thuật về tiêu chuẩn hóa, chất lượng và bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng Việt

Nam được phê duyệt theo Quyết định số 1529/QĐ – BNV ngày 01 tháng 8 năm
2011 của Bộ trưởng Bộ Nội vụ và tuân thủ theo các quy định pháp luật Việt
Nam. Hội tiêu chuẩn và Bảo vệ người tiêu dùng Việt Nam (VINASTAS) có các
đơn vị trực thuộc là Văn phòng trung ương hội, Văn phòng hội phía Nam, Tạp
chí người tiêu dùng, Văn phòng khiếu nại của người tiêu dùng, các câu lạc bộ
(như CLB chất lượng, CLB nhà báo bảo vệ người tiêu dùng, CLB người tiêu
dùng nữ, CLB chống hàng giả), Trung tâm nghiên cứu và tư vấn về tiêu dùng
(CESCON) và Công ty Dịch vụ Tiêu chuẩn, đo lường chất lượng, Trung tâm tư
vấn và chuyển giao công nghệ, tiêu chuẩn chất lượng (CETA). Hội hoạt động
bằng kinh phí tự có, kinh phí thực hiện dự án và các nguồn tài trợ. Các Hội địa
phương đều có văn phòng khiếu nại để tiếp nhận và xử lý khiếu nại của người
tiêu dùng. Tuy nhiên, chỉ một số ít tổ chức bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng ở
địa phương nhận được sự hỗ trợ kinh phí từ chính quyền địa phương2.
Có thể thấy một trong những mục đích, tôn chỉ hoạt động chính của Hội
bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng được ghi nhận trong điều lệ chính là nhằm để
1
2

Nguồn: />Điều lệ hoạt động của Hội tiêu chuẩn và bảo vệ người tiêu dùng Việt Nam.

Luật cạnh tranh và bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng

Page 4


Trịnh Thị Phương. NO4. Nhóm 11
bảo vệ quyền lợi của người tiêu dùng Việt Nam. Hơn nữa ở Điều 4 chương II về
nhiệm vụ và quyền hạn của Hội cũng ghi nhận những nhiệm vụ của Hội và một
trong những nhiệm vụ quan trọng đó là:
“3. Tuyên truyền, phổ biến và nâng cao kiến thức về tiêu dùng, về

quyền và nghĩa vụ của người tiêu dùng nhằm góp phần xây dựng ý thức,
tác phong tiêu dùng lành mạnh trong cộng đồng. Hướng dẫn, tư vấn và
giúp đỡ người tiêu dùng tự bảo vệ quyền lợi của mình theo quy định của
pháp luật

5. Đấu tranh chống những biểu hiện tiêu cực trên thị trường nhằm
bảo vệ quyền, lợi ích chính đáng của người tiêu dùng.”
Qua đó, ta thấy được vai trò quan trọng của Hội tiêu chuẩn và bảo vệ
người tiêu dùng như đại diện người tiêu dùng khởi kiện, kiến nghị cơ quan nhà
nước có thẩm quyền xử lý vi phạm pháp luật về bảo vệ quyền lợi người tiêu
dùng khi có khiếu nại của người tiêu dùng khi bị xâm hại quyền lợi như tình
trạng của anh A.
2. Hãy chỉ ra những sai phạm của ban tổ chức chương trình? Theo anh chị
yêu cầu trên của A có được giải quyết không? Tại sao?
Trước hết, có thể nói hành vi quảng cáo chương trình bằng việc in ấn các
biển Pano dán ngoài đường phố là hành vi quảng cáo của công ty Z trước buổi
biểu diễn và thu hút khách hàng tham gia nhanh nhất với lượng vé nhất định. Và
anh A đã mua vé xem chương trình biểu diễn thông qua số điện thoại ghi trên
Pano.Vì vậy, trong trường hợp này, số điện thoại được ghi trên Pano quảng cáo
chương trình có thế được coi là số điện thoại của ban tổ chức chương trình hoặc
là bộ phận tiếp nhận nhiệm vụ bán vé do ban tổ chức lập ra. Tuy nhiên, do sốt
vé nên A đã phải mua cặp vé với giá 1,5 triệu đồng mặc dù giá thực tế ghi trên
vé chỉ là 1 triệu đồng. Việc người xem phải mua vé cao hơn giá thực tế được
niêm yết là trường hợp dễ thấy trong thực tế hiện nay. Trong tình huống đề bài
cho, anh A đã mua vé từ ban tổ chức chương trình, vì vậy ta có thấy sự sai phạm
của ban tổ chức chương trình trong hành vi này khi ban tổ chức đã bán vé cao
Luật cạnh tranh và bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng

Page 5



Trịnh Thị Phương. NO4. Nhóm 11
hơn 500.000đ so với giá thực tế ghi trên vé. Mặc dù pháp luật về bảo vệ quyền
lợi người tiêu dùng không quy định rõ dạng hành vi vi phạm như trên nhưng
khoản 6 Điều 8 Luật BVQLNTD năm 2010 có quy định:
“Điều 8. Quyền của người tiêu dùng
...
6. Yêu cầu bồi thường thiệt hại khi hàng hoá, dịch vụ không đúng tiêu
chuẩn, quy chuẩn kỹ thuật, chất lượng, số lượng, tính năng, công dụng,
giá cả hoặc nội dung khác mà tổ chức, cá nhân kinh doanh hàng hóa, dịch
vụ đã công bố, niêm yết, quảng cáo hoặc cam kết.”
Theo đó, trong trường hợp tổ chức kinh doanh dịch vụ (công ty Z) đã bán
vé cho anh A với giá vé cao hơn so với giá vé mà công ty đã thông báo, niêm
yết thì anh A có thể khiếu nại và yêu cầu bồi thường thiệt hại. Hành vi của ban
tổ chức chương trình tuy chưa được coi là vi phạm pháp luật về bảo vệ quyền
lợi của người tiêu dùng nhưng đã gây ảnh hưởng trực tiếp đến quyền của người
tiêu dùng theo quy định của pháp luật. Tuy nhiên, cũng không thể loại trừ
trường hợp số điện thoại ghi trên Pano quảng cáo chương trình không xuất phát
từ ban tổ chức mà là số điện thoại của đơn vị tiến hành bán vé và người đại diện
bán vé. Lúc này, việc anh A mua vé với giá vé cao hơn sẽ không thuộc phạm vi
trách nhiệm của công ty Z.
Không những vậy, sau khi đã mua được cặp vé xem chương trình ca nhạc
với giá cao hơn 500.000đ, anh A đã đến buổi biểu diễn theo đúng ngày giờ ghi
trên vé và Pano quảng cáo thì không thấy cuộc biểu diễn nào cả. Đồng thời,
xem xét kĩ tình huống đã cho, chúng ta thấy rằng, tại nơi diễn ra cuộc biểu diễn
đã bị hủy, công ty Z đã không có bất kì thông tin nào nhằm giải thích lý do tại
sao cuộc biểu diễn bị hủy đột xuất. Chỉ khi anh A gọi điện cho ban tổ chức
chương trình (số điện thoại được ghi trên Pano hoặc trên vé đã mua) thì anh A
mới nhận được lời giải thích từ ban tổ chức với lý do vì trục trặc kĩ thuật mà
buổi biểu diễn đã bị hủy bỏ.

Tại khoản 2 Điều 8 có quy định về quyền của người tiêu dùng:
“Điều 8. Quyền của người tiêu dùng
Luật cạnh tranh và bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng

Page 6


Trịnh Thị Phương. NO4. Nhóm 11
...
2. Được cung cấp thông tin chính xác, đầy đủ về tổ chức, cá nhân
kinh doanh hàng hóa, dịch vụ; nội dung giao dịch hàng hóa, dịch vụ;
nguồn gốc, xuất xứ hàng hoá; được cung cấp hoá đơn, chứng từ, tài liệu
liên quan đến giao dịch và thông tin cần thiết khác về hàng hóa, dịch vụ
mà người tiêu dùng đã mua, sử dụng.”
Theo quy định này, anh A là người mua cặp vé xem chương trình biểu diễn
sẽ được hưởng những quyền của người tiêu dùng, trong đó có quyền được cung
cấp thông tin chính xác, đầy đủ về chương trình biểu diễn. Chính vì vậy, mặc dù
pháp luật không quy định nghĩa vụ cụ thể cho tổ chức kinh doanh dịch vụ mà
thông qua điều luật này, ta có thể thấy được nghĩa vụ của ban tổ chức cũng như
công ty Z đối với người tiêu dùng như anh A khi buổi biểu diễn bị hủy bỏ.
Thông thường, trong trường hợp này, công ty Z phải bằng các hình thức khác
nhau thông tin cho người tiêu dùng nói chung và những người mua vé xem buổi
biểu diễn ngày 12/7/2011 nói riêng biết về việc hủy chương trình cũng như lý
do hủy chương trình biểu diễn trước khi buổi biểu diễn được diễn ra đồng thời
trong trường hợp cần thiết thì cần kèm theo lời xin lỗi trên phương tiện thông
tin đại chúng. Như vậy, với hành vi kể trên, ban tổ chức chương trình đã không
thực hiện những nghĩa vụ nhằm đảm bảo quyền lợi cho người tiêu dùng theo
quy định của pháp luật.
Sau khi biết buổi biểu diễn ngày 12/7/2011 bị hủy bỏ, anh A lại có nhu cầu
xem buổi biểu diễn ngày 13/7/2011. Tuy nhiên, theo ban tổ chức chương trình,

loại vé mà A mua đã bán hết nên nếu A muốn xem thì phải các thêm tiền mua vé
mới, nếu A không đồng ý thì ban tổ chức chỉ hoàn lại tiền vé 1 triệu đồng cho A.
Hiện nay Luật BVNTD năm 2010 không điều chỉnh trực tiếp vấn đề này, do
vậy, trong thực tiễn mỗi công ty tổ chức biểu diễn lại có những cách thức giải
quyết khác nhau. Và theo khảo sát, trong những trường hợp như trên đa phần
các công ty đều có hướng xử lý như công ty Z, cho rằng cách thức xử lý như
vậy là phù hợp với quy định của pháp luật và người tiêu dùng buộc phải chấp
nhận những yêu cầu đó. Mặc dù Luật BVNTD 2010 không quy định vấn đề này,
Luật cạnh tranh và bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng

Page 7


Trịnh Thị Phương. NO4. Nhóm 11
tuy nhiên đứng trên lập trường bảo vệ quyền lợi của người tiêu dùng, ta có thể
xem xét tới Điều 304 Bộ luật dân sự năm 2005:
“Điều 304. Trách nhiệm dân sự do không thực hiện nghĩa vụ phải
thực hiện hoặc không được thực hiện một công việc
1. Trong trường hợp bên có nghĩa vụ không thực hiện một công việc
mà mình phải thực hiện thì bên có quyền có thể yêu cầu bên có nghĩa vụ
tiếp tục thực hiện hoặc tự mình thực hiện hoặc giao cho người khác thực
hiện công việc đó và yêu cầu bên có nghĩa vụ thanh toán chi phí hợp lý và
bồi thường thiệt hại.
...”
Khi anh A đã mua vé xem chương trình biểu diễn ngày 12/7/2011 (vé là
một loại chứng từ thể hiện sự xác lập những thỏa thuận giữa các bên trong hợp
đồng dân sự) thì nghĩa vụ của công ty Z là tổ chức chương trình phù hợp với
những nội dung trên vé mà anh A đã mua. Nhưng trong tình huống đặt ra, công
ty Z đã vi phạm nghĩa vụ khi không tổ chức buổi biểu diễn vào ngày 12/7/2011
này. Do vậy, công ty Z sẽ phải chịu trách nhiệm dân sự và cụ thể trường hợp này

công ty Z sẽ phải tiếp tục thực hiện nghĩa vụ bằng việc tạo mọi điều kiện cho
anh A có thể xem được buổi biểu diễn chương trình ca nhạc ngày 13/7/2011 mà
không phải các thêm tiền mua vé mới do loại vé cùng loại đã bán hết, khoản tiền
chênh lệch này sẽ do bên vi phạm nghĩa vụ là công ty Z gánh chịu hậu quả. Tuy
nhiên, cũng cần chú ý rằng, trong trường hợp nghĩa vụ này không thể thực hiện
được (buổi biểu diễn ngày 13/7/2011 vé đã được bán hết) thì để đảm bảo quyền
lợi của những người tiêu dùng đã mua vé xem buổi biểu diễn ngày 13/7/2011
cũng như đảm bảo quyền lợi của anh A, công ty Z phải hoàn lại tiền vé với số
tiền bằng giá vé mà anh A đã mua từ ban tổ chức chương trình và bồi thường
nếu có thiệt hại xảy ra.
Chính vì vậy, từ sự phân tích nêu trên, để bảo vệ người tiêu dùng là anh A,
yêu cầu của A đưa ra cần được Công ty Z giải quyết một cách thỏa đáng trên
cơ sở quy định của pháp luật về bảo vệ người tiêu dùng và pháp luật dân sự.

Luật cạnh tranh và bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng

Page 8


Trịnh Thị Phương. NO4. Nhóm 11
3. Giả sử trên tấm vé của A có ghi “Nếu vì lý do bất khả kháng, buổi biểu
diễn không thể tổ chức được, ban tổ chức sẽ chỉ chịu trách nhiệm bồi hoàn
đúng số tiền ghi trên vé”. Theo anh chị điều khoản này có vi phạm Luật
BVQLNTD? Quyền lợi của A lúc đó được giải quyết như thế nào?
Nhằm bảo vệ lợi ích của người tiêu dùng trong thực tế nhiều năm qua, luật
BVQLNTD năm 2010 đã đưa ra các quy định khá chi tiết và đầy đủ nhằm điều
chỉnh quan hệ hợp đồng giữa tổ chức, cá nhân kinh doanh và người tiêu dùng
giúp, trong đó có:
Điều 16. Điều khoản của hợp đồng giao kết với người tiêu dùng,
điều kiện giao dịch chung không có hiệu lực

1. Điều khoản của hợp đồng giao kết với người tiêu dùng, điều kiện
giao dịch chung không có hiệu lực trong các trường hợp sau đây:
a) Loại trừ trách nhiệm của tổ chức, cá nhân kinh doanh hàng hoá,
dịch vụ đối với người tiêu dùng theo quy định của pháp luật;
...”
Với quy định này, ta thấy rằng khi giao kết hợp đồng, nếu tổ chức, cá nhân
kinh doanh hàng hóa dịch vụ đưa ra điều khoản loại trừ trách nhiệm của mình
đối với người tiêu dùng theo quy định của pháp luật thì điều khoản hay điều
kiện giao dịch chung đó sẽ không có hiệu lực pháp luật.
Đối chiếu với tình huống đề bài cho, ta thấy rằng tấm vé là chứng từ thể
hiện sự giao kết hợp đồng giữa anh A (người tiêu dùng) với công ty Z (tổ chức
kinh doan dịch vụ). Trên tấm vé có điều khoản quy định về trách nhiệm bồi
hoàn đúng số tiền ghi trên vé của công ty Z trong trường hợp buổi biểu diễn
không thể tổ chức được vì lý do bất khả kháng. Như vậy, với điều khoản này, ta
thấy rằng công ty Z đã loại bỏ những trách nhiệm đáng có khác của tổ chức, cá
nhân kinh doanh hàng hóa dịch vụ khi không thực hiện nghĩa vụ được quy định
trong Bộ luật dân sự năm 2005 như: trách nhiệm tiếp tục thực hiện nghĩa vụ
(Điều 304), trách nhiệm bồi thường thiệt hại (Điều 307), phạt vi phạm (Điều
422),...

Luật cạnh tranh và bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng

Page 9


Trịnh Thị Phương. NO4. Nhóm 11
Mặt khác, giả sử điều khoản này là phù hợp với quy định của pháp luật,
trong trường hợp bất khả kháng, buổi biểu diễn không thể tổ chức được, anh A
chỉ được bổi hoàn đúng số tiền ghi trên vé là 1 triệu đồng. Lúc này, quyền lợi
của anh A sẽ bị xâm hại khi anh A đã mua vé từ ban tổ chức với giá 1,5 triệu

đồng mà chỉ được bồi hoàn 1 triệu đồng hoặc có buổi biểu diễn khác diễn ra vào
ngày hôm sau nhưng không được xem buổi biểu diễn. Mặc dù công ty Z không
có lỗi vì xuất phát từ lý do bất khả kháng như lũ lụt, hỏa hoạn, động đất, sóng
thần... mà buổi biểu diễn không thể tổ chức được, nhưng với điều khoản này,
mọi trách nhiệm của công ty Z đã được loại bỏ, khiến cho quyền lợi của người
tiêu dùng như anh A bị xâm hại.
Như vậy, ta thấy rằng điều khoản mà công ty Z đưa ra đối với những người
tiêu dùng như anh A là có vi phạm Luật BVQLNTD. Và cũng theo quy định tại
Điều 16, Luật BVQLNTD năm 2010, điều khoản này sẽ không có hiệu lực.
Theo đó, trong trường hợp vì lý do bất khả kháng, buổi biểu diễn không thể tổ
chức được, quyền lợi của A sẽ được giải quyết như sau:
Thứ nhất, anh A có quyền được được cung cấp thông tin chính xác, đầy đủ
về buổi biểu diễn, lý do hủy buổi biểu diễn cũng như những thông tin cần thiết
khác (Điều 8 Luật BVQLNTD năm 2010).
Thứ hai, trường hợp này có thể coi công ty Z đã hủy bỏ hợp đồng đã giao
kết với những người tiêu dùng như anh A. Theo quy định của pháp luật dân sự,
khi hợp đồng bị hủy bỏ thì các bên phải hoàn trả cho nhau tài sản đã nhận
(khoản 3 Điều 425 Bộ luật dân sự năm 2005). Theo đó, công ty Z phải hoàn trả
lại tiền vé cho anh A bằng với số tiền mà anh A đã mua.
4. Ngoài việc gửi khiếu nại tới các chủ thể đã xác định ở câu 1, A còn có thể
lựa chọn những phương thức nào để giải quyết tranh chấp giữa mình với
công ty Z.
Điều 30 Luật bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng quy định:
“Điều 30. Phương thức giải quyết tranh chấp giữa người tiêu dùng và
tổ chức, cá nhân kinh doanh hàng hoá, dịch vụ

Luật cạnh tranh và bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng

Page 10



Trịnh Thị Phương. NO4. Nhóm 11
1. Tranh chấp phát sinh giữa người tiêu dùng và tổ chức, cá nhân
kinh doanh hàng hóa dịch vụ được giải quyết thông qua:
a. Thương lương;
b, Hòa giải;
c, Trọng tài;
d, Tòa án.
2. Không được thương lượng, hòa giải trong trường hợp tranh chấp
gây thiệt hại đến lợi ích của Nhà nước, lợi ích của nhiều người tiêu dùng,
lợi ích công cộng”.
Căn cứ vào quy định này thì tranh chấp giữa anh Avới công ty Z – đơn vị
đứng ra tổ chức buổi biểu diễn có thể được giải quyết thông qua thương lượng,
hòa giải, trọng tài, tòa án (mặc dù hành vi vi phạm pháp luật của công ty Z có
khả năng gây thiệt hại đến lợi ích của nhiều người tiêu dùng nhưng trong tình
huống chỉ có tranh chấp giữa anh A với công ty Z, không gây thiệt hại đến lợi
ích nhà nước, lợi ích của nhiều người tiêu dùng, lợi ích công cộng).
- Phương thức thương lượng:
Theo Điều 31 Luật BVQLNTD năm 2010 quy định người tiêu dùng có
quyền gửi yêu cầu tới cá nhân, tổ chức kinh doanh để thương lượng khi cho
rằng quyền, lợi ích của mình bị xâm phạm. Phương thức này đã được anh A lựa
chọn bằng cách gửi khiếu nại đến công ty Z như đã xác định ở câu 1.
- Phương thức hòa giải:
Công ty Z và anh A có quyền lựa chọn bên thứ ba là cá nhân hoặc tổ chức
hòa giải để thực hiện việc hòa giải. Bên thứ ba là tổ chức, cá nhân có đủ điều
kiện theo quy định tại Điều 31, 32 nghị định số 99/2011/NĐ-CP ngày 27 tháng
10 năm 2011 quy định chi tiết và hướng dẫn thi hành một số điều của Luật
BVQLNTD, có trách nhiệm quyền hạn quy định tại Điều 33 nghị định trên sẽ
tiến hành hòa giải để giải quyết tranh chấp giữa Công ty Z và anh A.
Việc hòa giải dựa trên nguyên tắc bảo đảm khách quan, trung thực, thiện

chí, không được ép buộc, lừa dối; tổ chức cá nhân tiến hành hòa giải, các bên

Luật cạnh tranh và bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng

Page 11


Trịnh Thị Phương. NO4. Nhóm 11
tham gia hòa giải phải bảo đảm bí mật thông tin liên quan đến việc hòa giải, trừ
trường hợp các bên có thỏa thuận khác hoặc pháp luật có quy định khác.
Việc hòa giải phải được lập thành biên bản. Biên bản hòa giải phải có đầy
đủ các nội dung chính sau: tổ chức, cá nhân tiến hành hòa giải; các bên tham gia
hòa giải; nội dung hòa giải; thời gian, địa điểm tiến hành hòa giải; ý kiến của
các bên tham gia hòa giải; kết quả hòa giải; thời hạn thực hiện kết quả hòa giải
thành. Biên bản hòa giải phải có chữ ký của các bên tham gia hòa giải và chữ ký
xác nhận của tổ chức, cá nhân tiến hành hòa giải. Các bên có trách nhiệm thực
hiện kết quả hòa giải thành trong thời hạn đã thỏa thuận trong biên bản hòa
giải; trường hợp một bên không tự nguyện thực hiện thì bên kia sẽ có quyền
khởi kiện ra tòa án để yêu cầu giải quyết theo quy định của pháp luật.
- Phương thức trọng tài:
Theo quy định tại Điều 38 Luật BVQLNTD năm 2010 thì nếu như công
ty Công ty Z thông báo về điều khoản trọng tài trước khi giao kết hợp đồng với
anh A và được anh A chấp thuận thì hai bên sẽ lựa chọn phương thức trọng tài
để giải quyết tranh chấp. Nếu như trường hợp điều khoản trọng tài được công ty
Z đưa vào hợp đồng theo mẫu hoặc điều kiện giao dịch chung thì anh A có
quyền lựa chọn phương thức khác để giải quyết tranh chấp. Tuy nhiên, việc
Công ty Z thông báo về điều khoản trọng tài trước khi giao kết hợp đồng với
anh A và được anh A chấp thuận là không thể xảy ra trên thực tế bởi ngoài anh A
còn rất nhiều người tiêu dùng khác trong quan hệ hợp đồng này. Đồng thời, trên
thực tế điều khoản trọng tài cũng rất ít khi được các công ty tổ chức sự kiện đưa

vào hợp đồng mẫu hoặc điều kiện giao dịch chung (thể hiện trên tấm vé xem
chương trình biểu diễn). Do vậy, có thể thấy rằng, trong tình huống này, anh A
khó có thể lựa chọn phương thức trọng tài để giải quyết tranh chấp giữa mình
với công ty Z.
- Phương thức giải quyết tranh chấp tại Tòa án:
Theo quy định tại Điều 41 Luật BVQLNTD năm 2010 thì có thể thấy
trong tình huống này thì anh A hoặc tổ chức xã hội tham gia bảo vệ quyền lợi

Luật cạnh tranh và bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng

Page 12


Trịnh Thị Phương. NO4. Nhóm 11
người tiêu dùng sẽ có quyền khởi kiện với công ty Z lên tòa án để bảo vệ quyền,
lợi ích hợp pháp của mình.
Cũng theo khoản 2 Điều 41 Luật BVQLNTD năm 2010 thì vụ án của anh
A sẽ được giải quyết theo thủ tục đơn giản quyết theo quy định về tố tụng dân
sự vì thỏa mãn các điều kiện đó là:
- Cá nhân anh A là người tiêu dùng khởi kiện và công ty Z là tổ chức trực
tiếp tổ chức chương trình biểu diễn ca nhạc cho anh A bị khởi kiện.
- Vụ án đơn giản và chứng cứ rõ ràng
- Giá trị giao dịch dưới 100 triệu đồng vì anh A đã bỏ số tiền là 1.5 triệu
đồng để mua cặp vé xem chương trình biểu diễn này.
Đồng thời, theo quy định của Luật BVQLNTD năm 2010, anh A sẽ được
miễn nghĩa vụ chứng minh lỗi và miễn tạm ứng án phí khi tiến hành khởi kiện
Công ty Z vi phạm quyền và lợi ích hợp pháp của mình. Quy định này xuất phát
từ vị trí yếu thế của người tiêu dùng trong mối quan hệ với tổ chức, cá nhân sản
xuất, kinh doanh hàng hóa, dịch vụ.
Tóm lại, đối với tình huống này, ngoài biện pháp thương lượng, anh A

còn có thể lựa chọn phương thức hòa giải hoặc Tòa án để giải quyết tranh chấp
giữa mình với công ty Z.
Bài làm còn nhiều thiếu sót và kiến thức còn non yếu
kính mong các thầy (cô) tham gia đóng góp ý kiến để bài làm được hoàn thiện
hơn cũng như bổ sung những kiến thức thực tế còn hạn chế của bản thân em.
Em xin chân thành cảm ơn!

Luật cạnh tranh và bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng

Page 13


Trịnh Thị Phương. NO4. Nhóm 11

DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. Trường Đại học Luật Hà Nội, Giáo trình luật dân sự – Tập 2, Nxb. Công
an nhân dân, Hà Nội, 2006.
2. Chủ nhiệm đề tài: Nguyễn Thị Vân Anh, Nghiên cứu vai trò của Hội bảo
vệ người tiêu dùng trong việc bảo vệ người tiêu dùng ở Việt Nam, Đề tài
nghiên cứu khoa học cấp trường, Hà Nội, 2011.
3. Nguyễn Thị Tâm, Tìm hiểu luật bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng, Khóa
luận tốt nghiệp, Hà Nội, 2011
4. Nguyễn Minh Thư, “Một số hạn chế trong việc bảo vệ quyền lợi người
tiêu dùng ở Việt Nam”, Tạp chí dân chủ và pháp luật, số 5/2011.
5. Luật bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng năm 2010 của nước Cộng hòa xã
hội chủ nghĩa Việt Nam.
6. Bộ luật dân sự năm 2005 của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
7. Nghị định của Chính phủ số 99/2011/NĐ-CP quy định chi tiết và hướng
dẫn thi hành một số điều của Luật bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng.
8. Quy chế hoạt động biểu diễn và tổ chức biểu diễn nghệ thuật chuyên

nghiệp ban hành kèm theo Quyết định số 47/2004/QĐ-BVHTT ngày
02/7/2004 của Bộ trưởng Bộ Văn hóa - Thông tin.
9. Điều lệ hoạt động của Hội Tiêu chuẩn và Bảo vệ người tiêu dùng Việt
Nam.
10. />
Luật cạnh tranh và bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng

Page 14



×