Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (32.25 KB, 2 trang )
Chúng ta đang sống trong không khí của những ngày tháng
nắm rực lửa, không chị bởi cái nóng rực của miền trung xứ nghệ
thân thương, mà còn nóng bỏng bởi những giọt nước mắt chia li
Bạn thân ơi lệ đừng rơi trên khóe mắt
Mùa hè ơi, đến vội quá làm gì
Bao nhiêu kỉ niệm, bao nhiêu kí ức dưới mái trường thpt đông hiếu thân thương, nơi
đã gán bó suốt 3 năm học.làm sao chúng em có thể quên đi tất cả mà ngoảnh đâu
bước về tương lai
3 năm không phải là 1 thời gian dài trong cuộc đời mỗi con người, nhưng nó cũng
kông hề ngắn khi ta biết sống trong từng giây phút. 3 năm vừa qua chính là quãng
đời ddepk nhất mà có lẽ chúng em ko thể quên được. bao kỉ niện về thầy cô, bạn bè,
mái trường...mãi còn luuw trong trí nhớ
ko còn khoảng khắc bỡ ngỡ khi mới bước vào cổng trường, nhũng chú chim nhỏ
ngày nào h đây đã đủ lớn khôn để bước vào đời tự tìn, dang rộng đôi cánh mà chao
lượn giữa cuộc sống đầy sóng gió phong ba. nếu không có sự chỉ bảo tận tình của
thầy cô, chắc h phút này, nhưng chú chim ấy chưa thể cất nổi đoi cánh bay l lên.
Còn nhớ mãi khí lần đầu tiên em gặp thầy gặp cô, cô mỉm cười thân thiện, thầy nhiệt
tình giảng bài thật hay. Nụ cười ấy, ánh mắt ấy có lẽ sẽ chảng bao h chúng em có thể
quên được. cho chúng em xin được gọi cô thầy hai tiếng mẹ, cha. Người đã dìu dắt,
nuôi dưowngs uỳocs mơ của chúng em lớn lên từng ngày.
Thầy ơi, cô ơi, chúng em vẫn mãi là những học trò nhỏ ngày nào của thầy cô vậy
nhé. E vẫn muốn được cô xoa đầu, được thầy chỉ dạy như ngày nào. Em sẽ không
bao h quên thầy cô, cho dù thời gian có cố xóa đi tất cả.
Nếu có ước muốn cho cuộc đời này, xin hãy ước muoons cho thời gian trở lại...
Nhưng giây phút này sẽ là mãi mãi, sẽ chảng bao h phai nhòa, bao gương mặt thân
thường, bao tình yêu thương dồn nén suốt 3 năm quá h chợt vỡ òa lên khó tả.
Bạn bè ơi, sắp phải xa nhau thật rồi, 3 năm gắn bó dưới 1 mái nhà, 3 năm bên nhau
sát cánh nhyuw anh em ruột thịt. có những lúc đùa vui hay giận nhau vu vơ. H đã trở
thành kỉ niệm...nhưng kỉ niệm khó quên nhất trong quãng đời chúng ta
Hay khóc đi nếu có thể, hãy cât stieensg hát nếu bạn muốn, hãy ôm tôi nếu có thể...
chỉ còn là những khoảng khắc cuối cùng, hãy giữa cho nó trọn vẹn lung linh.