Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (76.03 KB, 2 trang )
Vẻ đẹp người 1ính trong ba câu thơ cuối bài thơ Đồng chí của Chính Hữu.
Đến với 3 câu thơ cuối của bài thơ ” Đồng chí” của nhà thơ Chính Hữu:
” Đêm nay rừng hoang sương muối
Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới
Đầu súng trăng treo”
Xem thêm:
Cảm nhận nét đặc sắc ở câu thơ thứ 7 trong
bài thơ Đồng chí của Chính Hữu
Phân tích nhân vật Phương Định trong truyện ngắn ” những ngôi sao xa xôi”
của Lê Minh Khuê.
Ta như cảm nhận được một bức tranh đẹp của tình đồng chí. Câu thơ thứ nhất ” đêm nay rừng
hoang sương muối” là bắt nguồn từ hiện thực khốc liệt của những câu thơ trước, cũng là hiện
thực của cuộc chiến. Những người lính canh gác trong không gian nơi rừng hoang, thời gian vào
đêm vắng, kèm thêm sương muối rơi. Hiện thực khắc nghiệt là vậy, họ vẫn bên nhau “Súng bên
súng, đầu sát bên đầu” kể cả lúc cận kề giữa sự sống và cái chết, đặc biệt câu thơ cuối bài ”
đầu súng trăng treo” là biểu hiện cao độ của tính hàm xúc, một sự kết hợp rất đẹp nhưng lại bắt
nguồn từ chính hiện thực, nhà thơ Chính Hữu cho biết ” trong chiến dịch có những đêm
trăng… suốt đêm vầng trăng và bầu trời cao xuống thấp dần và có lúc treo lơ lửng trên đầu mũi
súng, câu thơ kết đầy chất trữ tình thơ mộng, đây là hai mặt của cuộc kháng chiến, gian khổ đấy
mà cũng thật đẹp lung linh, điều quan trọng là chỉ có những người đi qua gian khổ với thấy được
vẻ đẹp lên thơ của nó, gặp hình ảnh súng và trăng gợi cho ta nhiều liên tưởng, súng là biểu tượng
của chiến tranh, còn trăng là biểu tượng cho hòa bình, là hình ảnh biểu hiện cho hiện thực và
tương lai. Đây là sự hợp nhất giữa chất thi sĩ và chiến đấu, của hình ảnh người vệ quốc quân và