Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (45.15 KB, 2 trang )
NHỚ TRƯỜNG XƯA
“ Khách đi , đi mãi không còn nhớ
Đến kẻ đưa đò , bến sông xưa … “
Thấp thoáng bên dòng sông , bóng ai thong thả chèo đò .Một người lái đò
với mảnh áo sờn vai ngày qua ngày chở khách sang sông . Rồi thời gian cứ
lặng lẽ trôi qua , những người thầy , người cô của trường em cũng như những
người chèo đò vẫn miệt mài chở bao thế hệ học trò chúng em sang sông để đến
bến bờ trí thức .
Nhớ những ngày đầu tiên vào học trường Trần Văn Ơn em hân hoan khi
mình là học sinh tại ngôi trường này . Ngôi trường cả trăm năm có nhiều thế hệ
lớp lớp kế tiếp nhau làm nên bao thành tích , bề dày lịch sử cho ngôi trường .
Nơi đây thầy cô hết lòng tận tâm dạy dỗ chúng em . Qua những bài học thầy cô
mang đến cho chúng em không chỉ là bài giảng được gói gọn trong từng tiết
học mà còn dạy cho chúng em tình yêu thương của con người , thầy cô còn khai
tâm mở trí cho chúng em trở thành người hữu ích cho xã hội . Không sao quên
được những hạt bụi phấn bay bay điểm nhẹ trên tóc thầy cô , những giọt mồ hôi
lăn tăn trên trán mà người thầy vẫn hăng say giảng bài làm em thương vô
cùng. Có thầy cô còn luôn lắng nghe những cảm xúc trong lòng chúng em mà
quan tâm dạy dỗ và đã cho em những lời khuyên vô cùng bổ ích .
Ba năm học dưới mái trường Trần Văn Ơn đã gắn liền với em bao kỉ niệm ,
giờ đây tuy đã sang Mĩ học , xa trường nhưng mỗi lần ai nhắc đến ngôi trường
ở Việt Nam lòng em cảm thấy một nỗi buồn man mác . Nhớ mỗi sáng mai được
đến lớp , vạt nắng vàng ươm mềm mại vắt qua song cửa , nhớ bầy chim bồ câu
mấy chục con đuổi nhau khắp sân trường , nhớ giọng nói của thầy hiệu trưởng
, thầy cô và bạn bè , nhớ những giận hờn dễ thương của tuổi học trò , những
ước mơ ấp ủ của từng đứa bạn , lời dạy dỗ , ánh mắt hân hoan , lời nói vui
mừng khi em đoạt giải đem niềm vui đến cho thầy cô , bạn bè . Có lúc nhìn
những áng mây trên bầu trời cao em ao ước được bay về trường cũ để được
thăm thầy cô , bạn bè thân thương của mình . Bao kỉ niệm về ngôi trường mãi
mãi luôn trong kí ức em và sẽ không phai nhạt theo năm tháng .
Người ta nói : trồng cây trải mười năm – trồng người trải trăm năm , thật