BÀI THU HOẠCH ĐỊNH HƯỚNG
Y HỌC GIA ĐÌNH
NĂM 2018
KHÓA 17
HV: NGUYỄN ĐỨC TÍNH
ĐT: 0907270720 Email:
CHUYÊN ĐỀ NHẬP MÔN Y HỌC GIA ĐÌNH
Y HỌC GIA ĐÌNH LÀ GÌ ?
Y học gia đình là môn học bao gồm toàn bộ phần cốt lõi của y học, khi áp dụng
chăm sóc sức khỏe bệnh nhân và gia đình họ.Môn học nầy trở thành chuyên
khoa thực hành gia đình. Y học gia đình nhấn mạnh đến việc chăm sóc toàn
bộ các vấn đề sức khoẻ từ lần khám đầu tiên và tiếp tục theo dõi và đánh giá ,
tiếp tục chăm sóc các bệnh mãn tính ( từ dự phòng cho tới phục hồi chức năng).
Ngoài ra, y học gia đình còn nhấn mạnh đến sự phối hợp và lồng ghép tất
cả các dịch vụ y tế cần thiết trong công tác chăm sóc sức khoẻ cho người bệnh.
BÁC SĨ GIA ĐÌNH LÀ AI ?
Bác sĩ gia đình là người cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khoẻ một cách
liên tục và toàn diện cho bệnh nhân ở mọi lứa tuổi và cho cả gia đình họ,
kể cả lúc bệnh và lúc không bệnh.
Bác sĩ gia đình có trách nhiệm xử lý toàn bộ các nhu cầu sức khoẻ của
bệnh nhân và luôn tạo ra và duy trì mối quan hệ gần gũi, tin cậy với bệnh
nhân.
Bác sĩ gia đình có khả năng chăm sóc hầu hết các nhu cầu sức khoẻ của
bệnh nhân, phần còn lại vượt ngoài khả năng của họ, họ có trách nhiệm
lực chọn các bác sĩ chuyên khoa khác phù hợp, để tiếp tục chăm sóc cho
bệnh nhân.Các thầy thuốc chuyên khoa khác phối hợp với bác
sĩ gia đình, là người đang có trách nhiệm chăm sóc bệnh nhân.
Tóm người Bác sĩ gia đình là người có trách nhiệm chăm sóc “ Nguời
Bệnh” một cách toàn diện, liên tục, phối hợp phát hiện sớm và xử lý sớm
các vấn đề bệnh tật, dự phòng và duy trì sức khoẻ, cho từng cá nhân
trong gia đình,và cộng đồng.Điều quan trọng đối với người Bác
sĩ gia đình là biết người (loại người) mắc bệnh hơn là biết loại bệnh mà
bệnh nhân mắc phải
Dưới đây là những đặc trưng cần có của một Bác sĩ gia đình, nên xem đây là
những chức năng/ nhiệm vụ quan trọng nhất của người thầy thuốc khi thực
hành Y học gia đình:
1. Có trách nhiệm cao trong chăm sóc toàn bộ, liên tục các cá thể cũng
như toàn bộ gia đình trong suốt thời kỳ ốm đau, khoẻ mạnh , phục hồi chức
năng.
2. Yêu thương và cảm thông sâu sắc với bệnh nhân và gia đình họ.
3. Luôn có thái độ tìm hiểu liên tục.
4. Ham học hỏi tìm tòi các vấn đề mới và cách giải quyết chúng.
5. Quan tâm đến nhiều lãnh vực thuộc y học lâm sàng.
6. Có khả năng giải quyết được nhiều tình huống xãy ra đồng thời trên
một bệnh nhân .
7. Có khả năng hổ trợ cho trẻ em trong suốt giai đoãn tăng trưởng và
phát triển và các điều chỉnh của chúng phù hợp với gia đình và xã hội.
8. Có khả năng hổ trợ cha mẹ đối phó với các vấn đề hàng ngày và duy
trì sự ổn định gia đình và xã hội.
9. Có khả năng hành động như người điều phối các nguồn lực cần
thiết đáp ứng cho yêu cầu điều trị cho bệnh nhân.
10.Nhiệt tình trong công việc đào tạo liên tục duy trì và cập nhật kiến
thức thông qua đào tạo liên tục.
11.Bình tĩnh đối phó với các stress đáp ứng một cách nhanh chóng ,có
hiệu quả, logic, và đồng cảm vói bệnh nhân.
12.Xác định được các vấn đề ở giai đoạn sớm nhất.
13.Có uớc muốn mạnh mẽ trong duy trì sự hài lòng của bệnh nhân, nhận
ra các nhu cầu cần thiết để tạo được mối quan hệ tốt với người bệnh.
14.Có kỹ năng xử lý các bệnh mãn tính, đảm bảo sự hồi phục tốt nhất (ít
biến chứng) cho bệnh nhân sau giai đoạn kịch phát.
15.Có khả năng xử lý các tình huống phức tạp về tâm lý tình cảm, và các
yếu tố xạ hội trong chăm sóc người bệnh, ngay cả trong giai đoạn bệnh
nhân tử vong và sau tử vong.
16.Phát triển những tình cảm có được sau lần tiếp xúc đầu tiên, tạo và
duy trì mội quan hệ bền vững với bệnh nhân.
17.Có khả năng giáo dục bệnh nhân và gia đình về bệnh tật và các
nguyên tắc duy trì cuộc sống có sức khoẻ.
TÌNH HÌNH BÁC SĨ Y HỌC GIA ĐÌNH TẠI VIỆT NAM :
Bác sĩ y học gia đình còn khá mới và non trẻ tại Việt Nam. Trong hệ thống
đào tạo trước đây của các trường y tại Việt Nam, những người sau khi tốt
nghiệp cấp 3 nếu đủ điểm để tuyển vào trường y sẽ bắt đầu khoá học 6 năm y
khoa. Sau khi tốt nghiệp, họ được cấp bằng bác sĩ đa khoa và lập tức công tác
tại các cơ sở y tế theo sự phân công của lãnh đạo Sở Y tế. Sau 3 năm công tác
tại cộng đồng, bác sĩ đa khoa có thể đăng ký thi tuyển để được học chuyên
khoa mình mong muốn. Cho đến gần đây, vẫn chưa có yêu cầu học sau đại học
hoặc đào tạo liên lục dành cho bác sĩ đa khoa. Đào tạo chuyên khoa sau đại học
bắt đầu với chương trình học 2 năm. Sau khi kết thúc chương trình, bác sĩ nhận
bắng chuyên khoa I cho chuyên ngành đó. Các bác sĩ có thể thực hành lâm sàng
theo chuyên khoa đó, hoặc học tiếp lên chuyên khoa cấp II. Bác sĩ cũng có thể
làm nghiên cứu trong chương ngành của mình để nhận bằng thạc sĩ hay tiến sĩ.
Như vậy, hệ thống chăm sóc sức khoẻ của Việt Nam là theo cấp bậc. Người ta
mong đợ chăm sóc lâm sàng sẽ được đưa vào các trung tâm y tế cấp cộng đồng
và vấn đề chuyển viện cũng nên thực hiện ở tuyến trên. Khi lĩnh vực tư nhân
hình thành, người dân mong đợt chất lượng chăm sóc sức khoẻ sẽ được nâng
cao và không giống cách chăm sóc y tế cổ điển. Năm 1996 có thông báo với
tựa đề “định hướng chiến lược về chăm sóc và bảo vệ sức khoẻ người dân từ
nay đến năm 2000 và 2020” được ban hành tại Đại Hội Đảng lần VIII. Báo cáo
này ghi nhận “chỉ có bác sĩ mới ra trường làm việc tại cộng đồng” và đưa ra
những mục tiêu mới cho hệ thống cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khoẻ. Mục
tiêu của báo cáo này là nhằm cải thiện liên tục những chỉ số chăm sóc sức khoẻ
và chính sách để đạt được những mục tiêu này. Đặc biệt, đây là chính sách mới
bao gồm sắp xếp hợp lý hoá cơ cấu tổ chức, phát triển mạng lưới y tế quốc gia
để cung cấp dịch vụ y tế có chất lượng cho mọi người và cải tiến chương trình
đào tạo với tiêu chí là đào tạo mới và đào tạo lại.
Việc chuẩn bị cho sự phát triển của những mạng lưới đào tạo đã được tiến
hành. Bài báo cáo giải thích rõ: trong đào tạo bác sĩ cộng đồng, bác sĩ cộng
động cần được đào tạo khác biệt so với bác sĩ làm tại bệnh viện. Làm thế nào
để môi trường đào tạo cho các học viên giống với môi trường thực hành của họ
trong tương lai.
BộY tế Việt Nam thừa nhận những khó khăn, đó là nhu cầu cảu người dân về
các dịch vụ chăm sóc sức khoẻ và họ bắt đầu tham khảo các cách xử trí thay thế
mà họ gặp phải trong năm 1995. Cuối cùng họ đánh giá những nhu cầu để điều
tra tình trạng hiện thời của hệ hống chăm sóc sức khoẻ ban đầu và đưa ra lời
hướng dẫn để thay đổi trong hệ thống chăm sóc sức khoẻ Việt Nam. Bộ Y tế đã
quan tâm thực sự đến vấn đề này và tập trung vào cung cấp chăm sóc sức khoẻ
ban đầu ở cấp nông thông và cấp cộng đồng.
Quá trình tham khảo kéo dài 4 năm, bao gồm khảo sát nhiều khu vực trên toàn
quốc và thảo luận với nhiều nhà tổ chức. Cuối cùng là đánh giá nhu cầu ột cách
rõ ràng và Bộ Y tế sẽ tham khảo để phát triển bác sĩ chăm sóc sức khoẻ ban đâu
trong đó lấy bệnh nhân làm trung tâm, tập trung vào gia đình, mô hình đào tạo
hướng về cộng đồng. Tiêu chuẩn cho bác sĩ chăm sóc ban đầu được Bộ Y tế đề
ra bao gồm chăm sóc toàn diện và chăm sóc liên tục. Báo cáo này được Bộ Y tế
thông qua vào 03/2001 và hình thành chuyên ngành Y học gia đình tại Việt
Nam.
Từ 2001, với sự hỗ trợ của các đồng nghiệp quốc tế, bốn trường Đại Học Y bắt
đầu đào tạo bác sĩ gia đình. Hai mô hình được áp dụng:
Mô hình thứ nhất : Đào tạo sau đại học, bác sĩ tổng quát sau khi làm việc
ở cộng đồng có thể thi tuyển đầu vào, nếu đủ điểm sẽ bắt đầu chương
trình đào tạo 2 năm, sau khi tốt nghiệp được cấp bằng chuyên khoa I Y
Học Gia Đình.
Mô hình thứ hai : Mô hình đào tạo bán thời gian. Mô hình này được triển
khai nhằm nâng cao kỹ năng và kiến thức của nhân viên y tế thực hành
lâm sàng tổng quát ở nông thôn hiện nay. Trong mô hình này, các bác sĩ
của trung tâm y tế Quận và trung tâm y tế cộng đồng tham gia học
chương trình này sau khi hoàn thành thi tuyển đầu vào. Đào tạo được
chia thành 3 quý, giữa mỗi quý bác sĩ quy về nơi làm việc cố định của
mình trong vòng 1-2 tháng. Trong 3 năm, nếu hoàn thành tốt chương
trình đào tạo cũng được cấp bằng chuyên khoa I Y học gia đình.
Cho đến nay, công việc đào tạo được đảm nhiệm bởi các bác sĩ chuyên khoa Y
học gia đình, những người được tập huấn tứ 1 tháng đến 1 năm (fellowship) tại
khoa Y học gia đình của Mỹ và được bồi dưỡng liên tục thông qua các hội thảo
với chủ đề “đào tạo những người đi dạy” bởi các cồ vấn Mỹ. Nhờ sự hỗ trợ của
nước ngoài, Trung tâm đào tạo bác sĩ gia đình thuộc trường Đại Học Y Hà Nội
đã hình thành để đào tạo thạc sĩ và tiến sĩ Y học gia đình.
Cuối cùng, Bộ Y tế đã xét duyệt chính sách mới về việc hình thành Bộ Môn
Bác sĩ Y học gia đình cho tất cả các trường Y và yêu cầu đến 2020 các bác sĩ y
tế cộng đồng cần phải được đào tạo như một chuyên khoa. Hiện nay, đã có 6
chương trình đào tạo Y học gia đình trong cả nước.
NGUYÊN TẮC VÀ NHIỆM VỤ CỦA Y HỌC GIA ĐÌNH
Các nguyên tắc cơ bản của Y học gia đình:
Theo các tài liệu cơ bản về Y học gia đình thì việc đào tạo các bác sĩ gia đình
phải tuân thủ sáu nguyên tắc cơ bản:
1.
Tính liên tục: Đặc tính này mang ý nghĩa cao trong săn sóc sức khoẻ. Sự
liên tục trong chăm sóc sức khoẻ giúp người thầy thuốc phát hiện bệnh tật của
các thành viên trong gia đình, số lần mắc bệnh thông qua các lần khám sức
khoẻ thông thường.Chính sự liên tục này tạo nên niềm tin tưởng của gia đình
và làm phát triển mối quan hệ tốt đẹp giữa bệnh nhân và thầy thuốc. Trong điều
trị, nếu bệnh nhân không tin tưởng thầy thuốc thì cơ may điều trị khỏi bệnh rất
hạn chế. Tính liên tục có lẽ là yếu tố quan trọng nhất của Y học gia đình.Các
bác sĩ gia đình đều cam kết chăm sóc sức khoẻ cho bệnh nhân và gia đình của
họ bất kỳ lúc nào - kể cả ngoài giờ và những ngày nghỉ.
2.
Tính toàn diện bao hàm ý nghĩa rằng: bệnh nhân chẳng những được săn
sóc dưới khía cạnh sinh học mà còn cả dưới khía cạnh tâm lý, xã hội. Người
bác sĩ gia đình phải xem xét, cân nhắc các yếu tố này khi thiết kế một chẩn
đoán hay lập ra kế hoạch điều trị cho bệnh nhân. Điều này không có nghĩa là
người bác sĩ gia đình có thể làm được tất cả mọi cái cho mọi người, nó cần có
sự tham gia của các bác sĩ chuyên khoa nữa.Tuy nhiên, trong điều kiện hiện
nay, bác sĩ gia đình có thể chăm sóc, giải quyết từ 90-95% các vấn đề bệnh tật
mà họ phải đối mặt.
3.
Tính phối hợp: Bác sĩ gia đình là người điều phối việc chăm sóc cho
từng bệnh nhân. Họ tìm ra những nhân viên y tế hay các nguồn lực cung cấp
dịch vụ y tế thích hợp khác, cần thiết hỗ trợ trong việc chăm sóc toàn diện cho
bệnh nhân.
4.
Tính cộng đồng: Các khía cạnh của tính như nghề nghiệp, văn hoá, môi
trường… đều có thể làm ảnh hưởng đến việc săn sóc bệnh nhân. Sự hiểu biết tỷ
lệ mắc bệnh, hay các vấn đề sức khoẻ, loại bệnh nào hay gặp nhất trong cộng
đồng dân cư sẽ giúp bác sĩ gia đình chẩn đoán chính xác bệnh tật và ra các
quyết định về giáo dục cùng các dịch vụ săn sóc thích hợp. Như vậy, cộng đồng
chẳng những được xem như một công cụ giúp chẩn đoán bệnh mà còn là nguồn
lực để trị liệu có hiệu quả.
5.
Tính phòng ngừa: Sự phòng ngừa bệnh tật gồm nhiều khía cạnh như tìm
ra các yếu tố nguy cơ, các yếu tố giúp làm chậm lại hậu quả của các bệnh mãn
tính, động viên bệnh nhân thực hiện lối sống lành mạnh.
Sự phòng ngừa không phải chỉ là nói với thân chủ của mình: không hút thuốc
lá, tập thể dục, ăn uống hợp lý…mà còn phải nhận ra các yếu tố, các dấu hiệu
nguy cơ như tiền sử bệnh tật trong gia đình và sàng lọc để chọn ra các đối
tượng có nguy cơ mắc bệnh trong giai đoạn sớm của bệnh.
6.
Tính gia đình: Bác sĩ gia đình luôn coi bệnh nhân là thành viên của hệ
thống gia đình, nhận ra ảnh hưởng của bệnh tật lên gia đình và ngược lại. Một
gia đình được hiểu một cách rộng gồm các thành viên mà người bệnh mong đợi
sự trợ giúp, hỗ trợ của họ kể cả trong quá khứ lẫn tương lai.
Thực tế, bác sĩ gia đình không phải là một loại chuyên khoa về bệnh học cơ
quan như chuyên khoa: nội tiết, tim mạch, hô hấp hay tiêu hóa… nhưng lại là
chuyên khoa trong lĩnh vực chăm sóc sức khoẻ cho cá nhân và gia đình. Trong
lĩnh vực này sự hiểu biết và kỹ năng của người thầy thuốc rất quan trọng. Điều
này được công nhận tại Mỹ từ năm 1969, những nhà lãnh đạo ngành Y tế và
đào tạo cũng nhấn mạnh rằng: ngành Y tế cần một chuyên khoa mới đó là bác
sĩ gia đình. Họ là những người được đào tạo để chăm sóc bệnh nhân ban đầu
một cách toàn diện. Như vậy, công việc của bác sĩ gia đình khác với công việc
của các bác sĩ trong bệnh viện và các bác sĩ làm ngoài giờ ở một số điểm sau:
BÁC SĨ GIA ĐÌNH HỌ LÀM ĐƯỢC NHỮNG GÌ ?
1.
Họ là người đầu tiên tiếp xúc với bệnh nhân và nếu họ làm tốt công
việc của mình thì chi phí cho người bệnh sẽ thấp hơn rất nhiều ở những nơi chỉ
có các bác sĩ chuyên khoa hay phải nhập viện nằm điều trị vì những bệnh
không cần nhập viện. Ở những nước tiên tiến, người bác sĩ gia đình có thể xử
lý được đến 90% bệnh tật mà người bệnh tìm đến họ. Sự can thiệp sớm trong
điều trị chính là giải pháp an toàn nhất để tránh các biến chứng và di chứng do
bệnh tật về sau này.
2.
Họ là người cung cấp dịch vụ chăm sóc Y tế mang tính cá nhân,
nhưng không chỉ riêng người bệnh mà là toàn bộ gia đình. Chúng tôi cũng đã
nghe về những câu chuyện có cả gia đình đến 3-4 thế hệ đều do một bác sĩ gia
đình săn sóc sức khoẻ từ lúc chào đời cho đến khi nhắm mắt xuôi tay giã từ thế
giới. Mối quan hệ giữa họ với bệnh nhân và cả gia đình, làm cho người bác sĩ
có cái nhìn thấu đáo mọi vấn đề kể cả về tài chính và văn hoá, xã hội v.v…của
bệnh nhân cùng gia đình.Từ đó làm cho việc ra các quyết định về quản lý và xử
lý bệnh tật được tốt hơn.
3.
Họ còn là người cung cấp liên tục các dịch vụ chăm sóc sức khoẻ cho
mọi thành viên kể từ khi lọt lòng cho đến khi chết. Họ giúp gia đình bệnh nhân
vượt qua các khó khăn bất ổn về bệnh tật gặp phải trong cuộc sống. Họ là
ngưồn an ủi, động viên và chăm sóc cho đến tận cùng.
4.
Họ là người cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe một cách toàn diện
và hướng dẫn, tư vấn cho bệnh nhân chọn lựa đúng chuyên khoa và nhập viện
đều trị hợp lý khi cần thiết. Trong những trường hợp cần thiết, họ được các bác
sĩ ngoại khoa mời đến chứng kiến các cuộc phẫu thuật nhằm tạo tâm lý yên tâm
cho bệnh nhân và cùng nhau bàn bạc hướng chăm sóc tiếp theo.
Do vậy, người bác sĩ gia đình phải là những người có năng lực và có những
phán quyết tốt, xử lý được toàn bộ các tình huống. Đồng thời họ cũng là người
điều phối được tất cả các nguồn lực Y tế, giúp giải quyết tốt nhất vấn đề sức
khoẻ của nggười bệnh.Trên cơ sở đó, bác sĩ gia đình chính là người bác sĩ
chuyên khoa rộng về mặt kiến thức và trái ngược với chuyên khoa sâu trong
bệnh viện.
5.
Điểm cuối cùng, chức năng quan trọng nhất của bác sĩ gia đình là công
tác dự phòng bệnh cấp I. Họ vận động thân chủ của mình tham gia chương
trình tiêm chủng, tham vấn sức khoẻ, theo dõi, giám sát bệnh nhân tại phòng
khám mà họ làm việc.
Bác sĩ gia đình có thể làm được gì?
+ Bác sĩ gia đình sẽ quản lý toàn diện và liên tục các thông tin có liên quan đến
sức khỏe của bệnh nhân và có thể của cả gia đình bệnh nhân.
+ Là người bác sĩ mà bệnh nhân có thể tin cậy lâu dài và cảm thấy gần gũi mỗi
khi tiếp xúc.
+ Là người mà bệnh nhân sẽ nghĩ đến đầu tiên mỗi khi có nhu cầu giúp đỡ về
một vấn đề sức khỏe hay tâm lý nào đó.
+ Là người có thể đưa ra những lời khuyên phù hợp, giúp bệnh nhân bảo vệ và
nâng cao sức khỏe.
+ Là người chăm sóc sức khỏe cho bệnh nhân và gia đình bệnh nhân một cách
toàn diện và liên tục.
Khám Bác sĩ gia đình có gì khác biệt so với khám bác sĩ thông thường như
từ trước tới nay?
+ Bác sĩ gia đình biết rõ và sẽ cân nhắc một cách toàn diện các thông tin có liên
quan (bao gồm:các yếu tố sinh học, tâm lý, các yếu tố gia đình, xã hội) khi
khám và xử trí các vấn đề sức khỏe của bệnh nhân.
BSGĐ có thể kê một toa thuốc chung cho tất cả các bệnh lý mà bệnh nhân cùng
lúc mắc phải thay vì phải thường xuyên đến khám song song nhiều chuyên
khoa cho mỗi vấn đề sức khỏe khác nhau (Vd: tăng huyết áp, đái tháo đường,
mất ngủ, …). Bên cạnh đó, BSGĐ có thể cùng lúc tư vấn thêm cho bệnh nhân,
giải tỏa những thắc mắc, lo âu, những gánh nặng tâm lý vốn có thể ảnh hưởng
đến tình trạng bệnh lý cũng như hiệu quả điều trị.
+ Bệnh nhân luôn mong muốn được một bác sĩ điều trị và theo dõi xuyên suốt
qua mỗi lần khám nhưng không thực hiện được vì các bác sĩ cũng như bản thân
bệnh nhân quá bận bịu. Sự gần gũi của bác sĩ gia đình cùng các hệ thống hỗ trợ
đặt lịch hẹn giúp bệnh nhân tái khám đúng lịch làm việc của bác sĩ gia đình của
mình. Ngay cả trong trường hợp bất khả kháng, bác sĩ khám thay vẫn nắm rõ
mọi thông tin cần thiết để điều trị tốt thông qua hồ sơ sức khỏe cá nhân của
bệnh nhân.Trường hợp cần khám chuyên khoa, bệnh nhân sẽ được chuyển đúng
chuyên khoa cần thiết.Sau đó, Bác sĩ gia đình sẽ chuyển tóm tắt lịch sử bệnh lý
và những lưu ý về cơ địa, về gia đình bệnh nhân v.v… cho bác sĩ chuyên khoa
để hỗ trợ quá trình điều trị.
So sánh giữa bác sĩ gia đình và Bác sĩ chuyên khoa lâm sàng:
Y HỌC GIA ĐÌNH
Y HỌC LÂM SÀNG
• Hướng về chăm sóc ban đầu
• Hướng về người bệnh
• Đánh giá
• Chẩn đoán
• Chăm sóc toàn diện
• Chăm sóc hướng dự phòng
• Nâng cao sức khỏe, dự phòng,
• Chữa khỏi bệnh
chữa khỏi bệnh.
• Đơn giản
• Giá chấp nhận được
• Mô hình Tâm – Sinh – Xã hội
•
•
•
Phức tạp
Giá thành cao
Mô hình Sinh bệnh học
học
• Lấy Bệnh nhân làm trung tâm
•
Lấy Bác sĩ làm trung tâm
Lĩnh vực hoạt động của YHGĐ:
NỘI
YHCT
NGOẠI
YHGĐ CHĂM SÓC
NGƯỜI KHỎE
TÂM THẦN
SẢN
NHI
Y TẾ DỰ
PHÒNG
Nói tóm lại: Bác sĩ gia đình quan tâm đến mọi vấn đề của bệnh nhân, cơ địa,
lịch sử bệnh tật, tâm lý, gia đình, nghề nghiệp, v.v… để từ đó đưa ra phương án
điều trị phù hợp , hiệu quả ,liên tục và lâu dài giúp giảm bớt gánh nặng về y tế ,
kinh tế cho gia đình và xã hội