ẢNH HƯỞNG TƯ TƯỞNG NHÂN VĂN, NHÂN ĐẠO CỦA
PHẬT GIÁO ĐẾN GIỚI TRẺ TRONG HỌC ĐƯỜNG VÀ CÔNG
TÁC GIÁO DỤC THẾ HỆ TRẺ HIỆN NAY
1. Những ảnh hưởng của tư tưởng nhân văn, nhân đạo của
phật giáo đối với giới trẻ hiện nay:
Đạo Phật là một trong những học thuyết Triết học - tôn giáo lớn
nhất trên thế giới, tồn tại rất lâu đời. Đạo phật được truyền bá vào nước ta
khoảng thế kỷ II sau công nguyên và đã nhanh chóng trở thành một tôn
giáo có ảnh hưởng sâu sắc đến đời sống tinh thần của con người Việt
Nam đặc biệt là đối với giới trẻ trong đó phải kể đến tư tưởng nhân văn,
nhân đạo của nó.
Phật giáo chủ trương khuyến thiện, tránh ác, giữ tâm trong sạch, cổ
xúy hành vi công ích cứu tế, giúp người neo đơn, cơ nhỡ, tàn tật, trẻ mồ
côi, cho thuốc chữa bệnh... với phương châm:
"Dù xây chín bậc phù đồ,
Không bằng làm phước cứu cho một người"
Phật khuyên: “Trước khi làm điều gì, hãy suy nghĩ điều đó có gây tổn
hại cho bản thân hay cho người khác hay cho cả bản thân và người khác.
Nếu điều đó có thể đưa đến khổ đau thì tránh không làm. Nếu điều đó có thể
đưa đến an vui và không gây tổn hại, hãy thực hành và thực hành.”
Người Phật tử Việt Nam bây giờ rất chăm lo đến việc thực hiện các
nghi lễ, họ hay lên chùa, họ trân trọng thành kính trong khi thi hành lễ,
họ siêng năng trong việc thiền định, giữ giới, làm việc thiện… Việc ăn
chay hàng tháng trở thành thói quen không thể thiếu của người theo Đạo
phật, nhà chùa sẵn sàng thực hiện các yêu cầu của họ như cầu siêu, giản
oan,... nhằm củng cố niềm tin vào giáo lý, vừa qui định tư duy và hành
động của họ, từ đó hình thành những nhân cách riêng biệt. Tất cả những
1
điều này có ảnh hưởng rất lớn đến cách nhìn nhận, lối tư duy và hành
động của giới trẻ hiện nay.
Ở các trường học, các tổ chức đoàn, đội luôn phát động các phong
trào nhân đạo như “ Lá lành đùm lá rách”., “ quỹ giúp bạn nghèo vượt
khó” , “ quỹ viên gạch hồng”, “ phong trào “tất cả hướng về miền trung
ruột thịt” ..Có thể nói, ngay từ khi cất tiếng khóc chào đời các em đã được
giáo dục tư tưởng nhân đạo, bác ái, tình yêu thương con người, sẵn sàng
giúp đỡ người khác… qua những câu ca dao, qua lời ru tiếng hát à ơi ngọt
ngào của bà, của mẹ. Lớn lên, những thanh thiếu niên có những hoạt động
thiết thực hơn. Việc giúp đỡ người khác không chỉ hạn chế ở việc xin bố
mẹ tiền để đóng góp mà có thể bằng chính kiến thức, sức lực của bản thân
mình, cùng sự đồng cảm với những con người gặp hoạn nạn, khó khăn,
những số phận bất hạnh cô đơn… những học sinh, sinh viên còn ngồi trên
ghế nhà trường đã tiên phong trong những phong trào làm từ thiện. Trên
những nẻo đưởng vẫn luôn thấp thoáng bóng dáng chiếc áo xanh tình
nguyện của các anh, các chị. Rất nhiều công trình mang dấu ấn của thanh
niên, tên của thanh niên được lấy để đặt tên cho các công trình tình nghĩa.
Có rất nhiều thanh thiếu niên đã vượt qua chính khó khăn của bản thânvà
gia đình để đóng góp một phần công sức không nhỏ cho cộng đồng, cho xã
hội. Họ lập ra những kế hoạch, tham gia và vận động mọi người vào
những hoạt động thiết thực của hội chữ thập đỏ, hội tình thương, các
chương trình phổ cập văn hoá cho trẻ em nghèo, chăm nom các bà mẹ Việt
Nam anh hùng ... Hình ảnh hàng đoàn thanh niên, sinh viên hàng ngày vẫn
lăn lội trên mọi nẻo đường tổ quốc góp phần xây dựng đất nước, tổ quốc
ngày càng giàu mạnh thật đáng xúc động và tự hào. Thanh niên ngày nay
không chỉ tham gia vào các hoạt động chung mà họ còn giúp đỡ chính
những người bạn, người thân bên cạnh mình. Đó đây ngày ngày vẫn có
những em học sinh dù nắng hay mưa cõng bạn đến trường, họ sẵn sàng
2
hiến máu nhân đạo cứu người không chút mảy may, tính toán; nhường bữa
ăn sáng của mình để giúp bạn mua đồ quần áo và sách vở … và còn vô
vàn những việc làm khác nữa.
Tất cả những điều đó chứng tỏ thanh thiếu niên, học sinh, sinh viên
ngày nay không chỉ năng động, sáng tạo đầy tham vọng và nhiệt huyết
trong cuộc sống mà còn thừa hưởng những giá trị đạo đức nhân văn cao cả
và tốt đẹp của ông cha, đó là tình thương yêu, đùm bọc lẫn nhau giữa mọi
người, giúp đỡ mọi người vượt qua cơn hoạn nạn mà không chút nghĩ suy,
tính toán. Không thể phủ nhận Phật giáo đã góp phần tạo nên những giá trị
tốt đẹp ấy. Và đó sẽ là cơ sở cho chúng ta đặt niềm tin vào thế hệ thanh
niên hôm nay, những chủ nhân tương lai của đất nước.
Tuy nhiên, trong nền kinh tế thị trường những tác động của đạo
đức và giáo lí của nhà phật về tinh thần nhân đạo cao cả cũng có những
biểu hiện trái chiều, đi ngược lại với những gì mà phật giáo mong muốn
con người ta hướng tới.
Phật giáo hiện nay không còn ở vị trí chính thống trong các nhà
trường, ở các cấp học phổ thông không có chương trình giảng dạy lịch
sử, triết lý, đạo đức Phật giáo một cách hệ thống. Số gia đình Phật tử
cũng không còn đông như trước đây. Sinh viên các trường Đại học chỉ
nghiên cứu rất ít kiến thức sơ bộ về Phật giáo thông qua bộ môn “lịch sử
triết học Phương Đông”, “lịch sử triết học” hoặc “tư tưởng Hồ chí Minh”.
Vì thế phần lớn những hiểu biết của học sinh, sinh viên về Phật giáo
trước hết là chịu ảnh hưởng tự nhiên của gia đình, sau đó là từ bạn bè,
thầy cô và những mối quan hệ xã hội khác. Trong đó ảnh hưởng của gia
đình có tác động lớn nhất thông qua việc giữ tập tục quan trọng đi lễ chùa
vào những ngày âm quan trọng như ngày Tết, lễ, rằm ... Người già
thường nói chuyện với con cháu về Đức Phật, Bồ Tát, về đạo lý làm
người dựa vào các giáo lý Phật giáo như đạo hiếu, lòng từ bi hỷ xả…
3
Tiếc thay, những người đi chùa hiện nay hầu hết không có đủ tri thức
về Phật giáo cho nên khó có thể giáo dục đạo Phật một cách tự giác, tích
cực. Phật giáo bác học cũng bị mai một nhiều và không còn phát huy vai trò
hướng đạo. Các cao tăng chưa ý thức được hết vai trò của họ trong việc xây
dựng hoàn thiện nhân cách con người Việt Nam. Điều này thể hiện rõ nhất
là trong các buổi giảng kinh đàm đạo, các buổi lễ trên chùa việc tổ chức
phần nhiều là theo thị hiếu của người dân như cầu an, giải hạn, cầu lộc...
chứ không theo tinh thần khai thác những tinh tuý của đạo lý Phật giáo.
Người dân lên chùa thường quá chú trọng đến lễ vật, mâm cao cỗ đầy thì
thánh càng thiêng, họ quan tâm đến các ham muốn tầm thường, thậm chí có
nhiều người lợi dụng nơi cửa phật để làm những điều tệ hại làm mất dần đi
bản sắc văn hoá đình chùa đặc biệt là vào các dịp lễ hội, cho nên mới có câu
“khẩu phật, tâm xà”. Điều này ảnh hưởng rất lớn đối với giới trẻ mà thể
hiện rõ nhất là mục đích đến chùa của họ tầm thường hoá so với những điều
mà giáo lý nhà Phật muốn hướng con người ta vào.
Do không được giáo dục đầy đủ, đúng đắn giáo lý nhà Phật, số đông
thanh thiếu niên đã đua theo thị hiếu của mọi người. Họ đến chùa cúng bái,
thắp hương vái xin phật, Bồ Tát, La Hán phù hộ độ trì cho họ đạt được
mong muốn của mình. Những mong muốn ấy thường là chuyện học hành,
tình cảm, sức khoẻ, vật chất ... thậm chí, họ coi đến chùa chỉ là hình thức
đi chơi, giải trí với bạn bè. Mà thường kèm những chuyến “picnic” đó là
thái độ thiếu nghiêm túc trong cách ăn mặc, đi đứng, nói năng… Số lượng
học sinh, sinh viên nói riêng cũng như số lượng người dân đi chùa gần đây
càng đông, song xem ra ý thức cầu thiện, cầu cái tâm đức, hướng về nội
tâm còn quá ít so với những mong muốn tư lợi cá nhân. Có rất ít người đến
chùa để tìm sự thanh thản trong tâm hồn, để tu dưỡng nghiền ngẫm đạo lý
làm người, về thiện - ác…cũng có những người sống ngoài vòng pháp
luật, sống nhờ dẫm đạp lên vai kẻ khác, vi phạm luân thường đạo lí cha
4
con, vợ chồng… nhưng vẫn lên chùa cầu cho được “bình an, phát tài” ẩn
đằng sau những việc làm trái với đạo lý đó.
Trong khi có những học sinh, sinh viên còn khó khăn nhưng vẫn
dồn hết sức mình để học tập cống hiến cho đất nước và giúp đỡ mọi
người thì vẫn còn một số bộ phận không nhỏ thanh thiếu niên ăn chơi,
đua đòi, tiêu tốn tiền bạc của gia đình và đất nước. Đã từng có một triết
gia nói: Người sống trong lâu đài suy nghĩ khác người sống trong túp lều
tranh. Điều đó vẫn đúng nhưng hiện nay có vẻ như nó chỉ đúng một nửa
vì bây giờ không chỉ con nhà giàu mới biết ăn chơi mà kể cả con nhà
nghèo cũng không chịu thua kém. Tối đến, người ta bắt gặp ở các quán
Bar, sàn nhảy những cô chiêu, cậu ấm trong những bộ trang phục “kệch
cỡm” đang đốt tiền của bố mẹ vào những thú vui vô bổ. Có quá nhiều
học sinh, sinh viên lầm đường lỡ bước “dính” vào ma tuý, mại dâm và
các tệ nạn xã hội khiến bao gia đình tan nát, biết bao ông bố, bà mẹ cay
đắng nhìn những đứa con của mình bị chịu hình phạt trước pháp luật,
nhìn những đứa con “cưng” của mình héo hon từng ngày mà không biết
cách nào giúp đỡ nó ngoài cắn răng và rơi những giọt nước mắt tuyệt
vọng. Ngày nay thế hệ trẻ có quá nhiều người chỉ biết chạy theo vật chất,
bị cuốn hút dòng chảy của những thú ăn chơi sa đoạ làm hại đến gia đình
và cộng đồng. Lỗi do ai? Câu hỏi này đã đặt ra quá nhiều và cũng đã có
nhiều câu trả lời cho nó, đó là những nguyên nhân từ phía bản thân các
em, từ phía gia đình, nhà trường và xã hội.
Về phía bản thân: Do lối sống thiếu ý thức, sống buông thả, đua đòi
của một bộ phận không nhỏ trong giới trẻ; đặc biệt là các bạn lạm dụng tự
do để làm những chuyện phi đạo đức. Có nhiều người trong giới trẻ hiểu
sai về tự do, họ làm những gì mình thích, mà không hiểu rằng tự do phải là
một giá trị để đảm bảo hạnh phúc của mình và cho cả người khác. Nói như
Jean Cocteau: “Cái thảm kịch của giới trẻ, chính là giới trẻ bị đặt vào tình
5
trạng không thể không vâng lời vì sự tự do quá đáng.” Bên cạnh đó, hiện
nay có rất nhiều học sinh, sinh viên đến trường không vì mục đích học tập
mà chỉ để thể hiện sự “ vâng lời” cha mẹ, để thể hiện cho người khác biết
mình cũng là người có học, thậm chí có sinh viên còn nhờ bạn học hộ,
thuê người học hộ… nhưng thực chất thì trong đầu không đọng lại một
điều gì. Đâu đó còn nhiều quan niệm như vậy thì nói gì đến việc họ nghĩ
cho người khác, nghĩ đến việc trau dồi đạo đức cho bản thân. Ngày nay
chúng ta thấy một thực tế là nếu đem so sánh số lượng học sinh, sinh viên
tại các buổi hội chợ sẽ đông gấp nhiều lần đối với khi họ lên chùa. Có
nghĩa là hiện nay giới trẻ học đường đã ít quan tâm đến viiệc đi chùa để
tìm đến cái đức thiện tâm của nhà phật. Và vì thế lẽ dĩ nhiên khi lên chùa
nhiều bạn trẻ sẽ không quan tâm đến việc họ làm gì mà chỉ biết họ đang
vui, đó chính là sự vị kỷ mà phật giáo không mong muốn
Về phía gia đình: Gia đình trong xã hội chúng ta ngày nay có
những “lỗ hổng” rất lớn. Có bao nhiêu bậc cha mẹ hiện nay chịu bỏ thời
gian dạy con cái biết cách đối nhân xử thế, biết tôn trọng mình và tôn
trọng người khác, dạy con lòng khoan dung, độ lượng, vị tha và những
chuẩn mực giá trị đạo đức mà con người phải sống theo và tôn trọng với
tư cách là một con người. Phần lớn thời gian đó họ dành cho công việc và
bạn bè. Bên cạnh đó cách thức giáo dục của nhiều bậc cha mẹ không thiết
thực nên dẫn đến con cái “nhờn thuốc”, họ chỉ nghĩ cho con thật nhiều
tiền để không thua kém bạn bè là yêu thương và chăm lo cho con chu
đáochứ đâu nghĩ rằng đang tiếp sức cho những suy nghĩ lầm lạc và những
hành động thiếu hiểu biết.
Nguyên nhân từ phía nhà trường: Có rất nhiều nhà trường hiện nay
chỉ đề cao việc nhồi nhét kiến thức, đào tạo nguồn nhân lực để đáp ứng
nhu cầu của nền kinh tế. Việc giáo dục đạo đức, giáo dục công dân cho
sinh viên gần như bị bỏ quên hoặc bị xem là thứ yếu. Vai trò của trường
6
học đâu chỉ bó hẹp trong việc dạy nghề mà còn phải truyền tải cho người
học những giá trị, chuẩn mực của xã hội để họ trở thành những con người
toàn diện, biết sống và biết tôn trọng người khác. Do đó trong cơ cấu các
môn học ở các trường học hiện nay rất hạn chế cả về thời gian, nội
dung… nhằm giáo dục đạo đức lối sống cho các em. Cùng với việc
không làm tốt công tác quản lý và các tổ chức đoàn thể không phát huy
tốt vai trò, nhiều nhà trường đang tiếp tay cho học sinh, sinh viên sa vào
con đường của những “kẻ vô giáo dục”.
Nguyên nhân từ phía xã hội: Những gì đã và đang diễn ra hằng
ngày, những hiện tượng tha hóa đạo đức không phải là hành động bộc
phát, mà hầu như chúng tuân theo “quy luật nhân quả”; những hành vi
đáng tiếc đó được “lập trình” từ trước do những ảnh hưởng không mong
muốn của xã hội. Lối sống tha hóa đạo đức đó là do ảnh hưởng của cuộc
sống hiện đại. Cuộc sống càng hiện đại bao nhiêu thì giới trẻ ngày càng hư
hỏng bấy nhiêu, nếu công tác quản lý trở nên yếu kém. Và cuộc sống càng
văn minh hiện đại bao nhiêu thì hình như con người càng làm nô lệ cho
nhiều thứ chán nản, thất vọng, rồi tìm cách sà vào những thú chơi vô bổ,
họ tìm đến với rượu bia, ma tuý, thuốc lắc, ăn chơi trác táng. Vì thế việc đi
lễ chùa làm nhiều trò chướng tai gai mắt cũng rất dễ hiểu. Cùng với tác
động của nền kinh tế thị trường làm giới trẻ khó đứng vững được trước
những thay đổi chóng mặt của nó. Họ phải chạy theo những giá trị vật
chất, không có thời gian để thưởng thức những giá trị tinh thần cao đẹp
như những liều thuốc an thần của những buổi giảng đạo hay những giờ
thiền tại những ngôi chùa để tìm cảm giác yên bình. Hơn nữa, do hội nhập
văn hoá làm cho giới trẻ sống “tây hoá” không còn biết đến nền tảng đạo
đức của con người, không thèm để ý đến những người xung quanh mỗi lần
vào chùa ngoài việc thoả sức thể hiện những hành động kệch cỡm.
7
Tuy nhiên, cái quan trọng bây giờ không phải là quy trách nhiệm
thuộc về ai mà hơn hết là làm thế nào để khắc phục tình trạng đó. Hơn bao
giờ hết việc giáo dục nhân cách cho thế hệ trẻ trở nên rất quan trọng bức
thiết hiện nay. Một trong những phương pháp hữu ích là “cấy” vào trong
suy nghĩ và hành động của họ tinh thần cũng như tư tưởng nhà Phật về
lòng nhân đạo, sự hy sinh và đức vị tha… Đó không chỉ là công việc của
chỉ riêng ai mà là trách nhiệm của cả cộng đồng, gia đình, nhà trường và
của chính mỗi bản thân các em. Đức thiện tâm của nhà phật không hướng
con người ta đến những ham muốn vật chất tầm thường, không phải đưa
con người ta đến chỗ tha hoá về bản chất càng không phải là thứ để cho họ
lấy cớ, vịn vào đó để thoả mãn những việc trái với luân thường đạo lí.
2. Một số biện pháp giáo dục tư tưởng nhân đạo, nhân văn của
phật giáo cho giới trẻ học đường hiện nay
Muốn giáo dục lớp trẻ thành người tốt, ta cần xây dựng lý tưởng
sống làm động cơ học tập cho các em, đó là lòng yêu nước, yêu nhân
loại, yêu chúng sinh; lý tưởng thiết tha yêu kính Phật Pháp và giáo hóa độ
sinh; lý tưởng làm người xuất gia mẫu mực năng động; lý tưởng làm
người tại gia mẫu mực, công dân tốt cho xã hội… Muốn được như vậy
thì các em phải cố gắng học tập rất nhiều, từ nhà trường đến chùa và
nhiều môi trường khác nữa. Nếu chúng ta cứ sống chỉ vì bản thân ta, sống
mờ nhạt, nước chảy theo dòng thì cuộc đời này chẳng còn mấy ý nghĩa
cả. Do đó:
Về phía gia đình: Muốn cho con cái trở nên tốt, gia đình phải là
nơi mọi người sống yêu thương, nâng đỡ và đùm bọc lẫn nhau vì cha mẹ
đóng vai trò rất lớn trong việc giáo dục con cái cũng như dạy con cách
sống, cách làm người. Các thế hệ cùng chung sống phải biết quan tâm tới
nhau, thì người trẻ sẽ có nền tảng đạo đức tốt. Hay nói cách khác, giới trẻ
sống trong gia đình đó sẽ rập theo nếp sống của cha ông họ. không thể
8
nói trong gia đình có nề nếp gia phông trên dười yêu thương đùm bọc
nhau mà lại xuất hiện những đưa trẻ hư cả. Mỗi bậc làm ông bà, cha mẹ
phải xây dựng lối sống hài hoà với nhau làm gương cho con cháu noi
theo, dạy cho trẻ biết lắng nghe, yêu thương, tha thứ, nâng đỡ và chấp
nhận những khác biệt của nhau… vào các dịp lễ, tết… nên ôn lại cho các
con nghe về những đạo làm người mà phật dạy, về những điều răn của
phật, chỉ cho các con những điều hay lẽ phải của cuộc sống.
Về phía nhà trường: Nhà trường không chỉ là nơi trang bị kiến
thức mà còn phải quan tâm đến việc giáo dục nhân cách, đạo đức cho các
bạn trẻ. Giáo dục cho học sinh, sinh viên không chỉ biết sống lễ phép với
mọi người mà còn sống gương mẫu, ngoan ngoãn, biết quan tâm yêu
thương mọi người theo đúng như tinh thân nhân đạo, nhân văn mà phật
giáo muốn con người hướng tới. Để thực hiện tốt vấn đề này:
Thư nhất, ngoài trang bị cho các em kiến thức khoa học phải
thường xuyên giáo dục về đạo đức cho các em thông qua việc đổi mới
nội dung, chương trình các môn học như tư tưởng Hồ Chí minh, triết học
phương đông, lịch sử triết học, đạo đức học…
Thứ hai, phát huy vài trò của tổ chức Đoàn tại các nhà trường,
thường xuyên tổ chức các buổi đi tham quan tại các nhà chùa để học hỏi
kinh nghiệm sống, để nghe giảng đạo kèm theo đó là làm công tác từ thiện.
Thứ ba, nêu gương người tốt việc tốt, những cá nhân điển hình tiêu
biêu trong học tập và tu dưỡng đạo đức các thầy cô giáo phải thật sự nêu
gương cho học sinh, sinh viên học tập và noi theo kể cả đức lẫn tài vì một
tấm gương tốt còn hơn cả trăm bài diễn văn hay.
Về phía xã hội: Xã hội nên quan tâm đến giới trẻ, tạo những cơ
hội cho họ, giúp họ sống theo chuẩn mực đạo đức của xã hội. Và để làm
được điều này thì:
9
Trước hết là mở những lớp học về cách ứng xử trong cuộc sống trong
các tổ chức đoàn thể và những giờ giảng đạo của các sư thầy trong chùa.
Cần phải phối hợp chặt chẽ giữa nhà chùa, gia đình, nhà trường, và
các cơ quan chức năng trong việc quản lý và giáo dục các em, kịp thời
nhắc nhở và chấn chỉnh những hành vi sai trái của các em.
Tiếp đó thông qua các phương tiện thông tin đại chúng có thể
tuyên truyền và phản ảnh hai chiểu tình hình và thực trạng đạo đức của
xã hội, của giới trẻ để họ có cái nhìn nhiều chiều về bản thân kịp thời
điều chính suy nghĩ và hành động. Thông qua các nơi sinh hoạt công
cộng như công viên, xe bus…có thể dán nhứng thông tin tuyên truyền
nhằm giáo dục học sinh sinh viên. Thiết nghĩ đây là một trong những
biện pháp rất hiệu quả trong thời gian tới.
Về phía bản thân: Phải khẳng định rằng sự nỗ lực cố gắng của
bản thân mỗi chúng ta sẽ là yếu tố quyết định tới việc hình thành nhân
cách đạo đức lối sống và vốn hiểu biết về tư tưởng nhân văn, nhân đạo
của phật giáo. Mỗi chúng ta hãy sống đúng chuẩn mực đạo đức của con
người, trau dồi, học hỏi những bài học trong cuộc sống về sự công bằng,
bác ái với những người xung quanh và phải có quyết tâm muốn thay đổi
chính bản thân mình. Nên chăng phải học hỏi những tấm gương đạo đức
của chủ tịch Hồ Chí Minh, của bàn bè và người thân xung quanh mình.
Hãy nghiên cứu và học tập một cách nghiêm túc và cầu thị, tìm hiểu và
thấm nhuần tư tưởng của đạo phật nói chung và tư tưởng nhân văn, nhân
đạo của phật giáo nói chung trong mỗi tiết học, giờ học hoặc các buổi
nghe giảng đạo của các sư chủ trì ở các chùa và các tăng ny phật tử mỗi
lần đi lễ chùa… Một việc nữa giới trẻ cần làm là trong mỗi lần đi lễ chùa
phải chú ý quan sát hành động của mỗi người xung quanh, suy nghĩ về
những việc mình làm xem đã phù hợp hay chưa để biết cách điều chỉnh
hành vi của bản thân. Trước khi đi chùa nên trang bị cho mình một vốn
10
kiến thức nhất định về phật giáo… Đồng thời luôn nhắc nhở bạn bè và
người thân khi thấy họ có những hành động không nên có và không phù
hợp ở chốn linh thiêng. Và cuối cùng hãy tham gia tích cực vào các hoạt
động đền ơn đáp nghiã, làm từ thiện hoặc xung kích thực hiện nhiệm vụ
của đoàn thanh niên trong nhà trường cũng như tại địa phương. Ở đó các
bạn sẽ tìm thấy nguồn hạnh phúc, sẽ thấy mọi người sống thật nghĩa tình,
đoàn kết và có trách nhiệm với cộng đồng, gia đình và bản thân.
Tóm lại, để phát triển xã hội bền vững, những nhà giáo dục và
những người có trách nhiệm phải có một hướng đi đúng đắn cho thế hệ
trẻ hôm nay. Trong giá trị đạo đức, cần định hướng để họ có một lý tưởng
sống, biết xây dựng cuộc sống trên những giá trị cao đẹp. Đồng thời, mọi
người cần quan tâm đến những giá trị đạo đức, nhất là cần áp dụng những
cách giáo dục mới vào việc đào tạo thế giới trẻ, vì họ là rường cột của xã
hội. Giáo dục theo lối mới là giáo dục bằng tình thương yêu, nâng đỡ.
Chúng ta tin tưởng vào một thế hệ trẻ hôm nay và mai sau cường tráng
về thể chất, phát triển về trí tuệ, phong phú về tinh thần, đạo đức tác
phong trong sáng kế thừa truyền thống cha ông cũng như những giá trị
nhân bản Phật giáo sẽ góp phần bảo vệ và xây dựng xã hội ngày càng ổn
định, phát triển.
Như vậy, trong cả quá khứ, hiện tại và tương lai, Phật giáo luôn
luôn tồn tại và gắn liền với cuộc sống của con người Việt Nam. Việc khai
thác hạt nhân tích cực hợp lý của Đạo Phật nhằm xây dựng nhân cách
con người Việt Nam, đặc biệt là thế hệ trẻ, là một mục tiêu chiến lược đòi
hỏi sự kết hợp giáo dục tổng hợp của xã hội - gia đình - nhà trường - bản
thân cá nhân, một sự kết hợp tự giác tích cực cả truyền thống và hiện đại.
Hãy chung sức đồng lòng tất cả vì thế hệ trẻ tương lai của chúng ta.
11
ĐẬU TRỌNG CHƯƠNG
Khoa kinh tế chính trị - Trường sỹ quan Chính trị. ĐT: 0972333032
PHƯỜNG VỆ AN – TP BẮC NINH - TỈNH BẮC NINH
12