Tải bản đầy đủ (.pdf) (76 trang)

HÀNH TRÌNH NEW ZEALAND - GIÓ VÀ CẦU VỒNG

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (6.78 MB, 76 trang )


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng

MỤC LỤC
LỜI GIỚI THIỆU
I. AUCKLAND- Những Ngày Đầu Ở Vùng Đất Mới
II. OPUA – Điểm Đến Ngoài Dự Định
III. HALMITON- Thành Phố Của Những Khu Vườn
IV. ROTORUA- Những Cái Hồ Bốc Khói
V. WELLINGTON-Thành Phố Của Gió & Những Cuộc Gặp Gỡ Tình Cờ
VI. PICTON- Lần Đầu Đi Phà Trên Biển
VII. CHRISCHURCH- Vết Tích Những Trận Động Đất
VIII. TEKAPO- Bên Hồ, Hoa Lupins Đã Nở
IX. QUEENSTOWN- Khung Trời Màu Xanh
X. DUNEDIN- Những Con Đường Dốc Nhất Thế Giới
XI. OAMARU- Đi Tìm Chim Cánh Cụt
PHẦN KẾT
PHỤ LỤC: Đôi Nét Về Đất Nước New Zealand

1


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng

LỜI GIỚI THIỆU
Nhiều người hỏi tại sao mình lại chọn New Zealand, chứ không phải đất nước nào
khác cho chuyến hành trình dài ngày nhất từ trước đến giờ, bỏ lại sau lưng công việc và
những mối bận tâm thường ngày, xách balo lên (thực ra là có kéo thêm cái vali) và đi.
Có lẽ vì mình muốn đến một vùng đất xa xôi, tách biệt với phần còn lại của thế giới,
nơi mà người Việt Nam ít khi đi du lịch đến. Thích khác người ta một chút, tự trải nghiệm
những gì ít được nhắc đến trên Facebook hay những trang web du lịch ở Việt Nam. Có người


bạn của mình thậm chí còn tưởng New Zealand nằm đâu đó bên châu Âu. New Zealand trong
đầu mình lúc đó gần như tờ giấy trắng, mình bắt đầu tự lên mạng tìm hiểu, chuẩn bị cho
chuyến đi rồi đến và tự trải nghiệm.
Chuyến đi như một cuộc dừng chân sau một quãng chạy dài với công việc và học
hành, để lắng nghe bản thân nhiều hơn, dành thời gian nhìn ngắm xung quanh và tự đẩy mình
ra khỏi vòng đua đường dài quen thuộc.
Mình biết gì về New Zealand?
Chẳng có gì nhiều! Hồi nhỏ học địa lý thì biết nó thuộc châu Đại Dương, đâu đó gần
Úc. Ngày xưa có người bạn thiếu thời, học xong phổ thông rồi qua đó học đại học, đã lâu
không liên lạc, cũng chẳng biết bạn còn bên đó không. Đến lúc chuẩn bị cho chuyến đi, nhìn
kỹ bản đồ thì ngạc nhiên vì New Zealand là một cái đảo nhỏ xíu thôi (thực ra là hai đảo), nằm
khiêm tốn bên cạnh nước Úc, người Việt mình cũng chọn du lịch Úc nhiều hơn. Tuy vậy, theo
nhận xét trên mạng hoặc những người nước ngoài mình đã từng gặp, ai đi về cũng khen cảnh
đẹp lắm, thiên nhiên hùng vĩ, con người hiền hòa, dễ mến lắm nên mình càng thêm tự tin,
hứng khởi. Lúc đầu tính sẽ ở luôn 2 tháng, đi chơi đây đó xong, sang hè thì xin vào trang trại
hái cherry, vào nông trại vắt sữa bò - lao động chân tay, đầu óc thảnh thơi, làm người nông
dân chính hiệu, nghĩ đã thấy mê rồi. Anh nhân viên bên đại sứ quán New Zealand, lúc gọi
điện phỏng vấn để duyệt visa visitor (thị thực du lịch) cũng ngạc nhiên hỏi mình qua đó,
không có bà con, bạn bè gì cả, tính làm gì, đi đâu mà yêu cầu được cấp visa thời hạn đến 2
tháng. Vì thực ra với visa visitor, bạn không được phép đi làm, các trang trại đồn điền lớn
cũng không tuyển vì sợ phạm luật, họ thường yêu cầu phải có visa working hoặc visa working
holiday mới nhận vào làm. Nếu muốn trải nghiệm những công việc trên, bạn có thể đăng kí
thành viên WWOOF (có đóng lệ phí) hoặc một vài trang tương tự, thường thì công việc mỗi
nơi chỉ trong khoảng một đến hai tuần, bạn làm khoảng 4-5 tiếng/ ngày tùy thỏa thuận giữa
hai bên, làm không lương, đổi lấy thức ăn, chỗ ở, kinh nghiệm và cơ hội giao lưu với người
bản xứ.
Cuối cùng, mình chỉ đi gần 1 tháng (một phần là vì sau khi có visa, lên mạng mua vé
về ở thời điểm đó được giá tốt, sau ngày đó giá vé tăng vù vù vào dịp cuối năm). 1 tháng mà
mình ở lại đến 11 thành phố lớn nhỏ (còn nếu tính luôn các thành phố chỉ đi ngang qua thì
2



Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng

nhiều lắm, không nhớ hết tên), mỗi thành phố dài nhất là ở lại 3 ngày, ngắn nhất là 24h. Có
bạn hỏi sao mình đi nhiều nơi vậy, nhanh vậy rồi trải nghiệm được gì. Quả thực mỗi thành
phố đều có những điểm đặc biệt riêng, đã tìm hiểu rồi thì chẳng muốn bỏ qua, nên mình cũng
ráng sắp xếp đi cho bằng được. Chuyến đi của mình thật sự không dài và cũng không thấm
vào đâu so với nhiều người đã dành nhiều tháng hay thậm chí cả năm trời cho việc đi du lịch,
trải nghiệm, khám phá một vùng đất nào đó, nhưng thực sự đó là khoảng thời gian rất đáng
nhớ mà có lẽ rất nhiều năm về sau, mình sẽ luôn cảm thấy hạnh phúc và mãn nguyện khi nhớ
về.
Bạn sẽ hay gặp cụm từ “bạn chủ nhà” trong các chương sách, họ là ai vậy? Đó là
những người bạn mà mình xin ở nhờ qua trang Couchsurfing. Hiện nay, Couchsurfing có lẽ
không còn xa lạ với các bạn trẻ ở Việt Nam, đó là một mạng xã hội để dân du lịch trải nghiệm
thực tế bằng cách giao lưu với các thành viên đang sống tại nơi mình đến, có thể là xin ở nhờ
hoặc chỉ gặp gỡ, giao lưu hay đơn giản nhờ tư vấn, giúp đỡ gì đó. Mình thực sự không phải
người dễ kết bạn với người lạ, kiểu như ra quán kêu ly bia hay ly cafe rồi bắt chuyện với
người kế bên hay đến các câu lạc bộ gặp gỡ, làm quen với bạn mới. Vì vậy để cho gần 1 tháng
trời một mình ở một vùng đất lạ không cảm thấy đơn độc hay rơi vào trạng thái tự kỷ, mình
quyết định lên Couchsurfing tìm nhà xin ở nhờ, coi như mình cũng thủ sẵn vài người quen bên
này. Vừa tiết kiệm được chi phí ăn ở, vừa có cơ hội tìm hiểu văn hóa và cuộc sống thực của
người địa phương.
Lịch trình sơ bộ xuyên New Zealand của mình thế này:
Aukland -> Opua ( 222km) -> Hamilton (345km) -> Rotorua (106km) -> Wellington
(452km) -> Picton (92km, qua eo biển Cook) -> Chrischurch (478 km) -> Tekapo (228km) ->
Queenstown (255km) -> Dunedin (282km) -> Oamaru (112km) -> Chrischurch (249km)
Tổng cộng khoảng 2.800km! Trung bình hơn 100km/ ngày chưa kể đi loanh quanh
trong thành phố. Cái này chắc phải gọi là “ chạy du lịch” hơn là “ đi du lịch”


3


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng

“Quyển sách này không phải là cẩm nang hướng dẫn du lịch ở New Zealand. Mình
chỉ đơn giản ghi lại những hiểu biết về một vùng đất mới, những cảm xúc và trải nghiệm từ
chuyến đi này, để những ai chưa có dịp đi đây đó sẽ có cơ hội du lịch qua từng trang sách nhỏ,
thôi thúc cho mình động lực bước ra khỏi vòng tròn an toàn quen thuộc, và khi đến lượt tự
mình trải nghiệm thì chuyến đi của các bạn sẽ còn thú vị hơn rất nhiều! “
Nguyên bản mình đã viết như vậy, nhưng sau này đọc vài quyển bút ký du lịch khác,
mình hay gặp mấy câu tương tự (có khác ở tên địa danh thôi), kiểu như ý tưởng lớn gặp nhau
của những người hay đi, hay viết. Vậy nên mình sẽ làm khác đi một chút, và cũng để bạn sẽ
không vứt bỏ xó quyển sách này sau khi đọc xong. Đó là mình đã bổ sung thêm danh sách
những điểm tham quan nổi bật của từng thành phố ở cuối mỗi chương, chưa kể phần phụ lục –
Đôi nét chính về đất nước này ở cuối sách. Hi vọng bạn sẽ có cơ hội mở ra xem lần nữa, coi
đây như một phần tham khảo khi bắt đầu chuyến đi của chính mình đến New Zealand.
4


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng

I. AUCKLAND- NHỮNG NGÀY ĐẦU Ở VÙNG ĐẤT MỚI
New Zealand đón mình bằng một cơn mưa trong ngày đầu tiên đặt chân đến. Và lạnh
cóng! Tất cả ngoài dự đoán, đứng chờ xe buýt ngoài sân bay để vào trung tâm Auckland mà
trong đầu nhẩn nhơ kiểm lại mớ quần áo mang theo trong vali. Chết rồi, phân nửa là quần
lửng và váy áo, cứ ngại mang vác nặng và chủ quan tưởng bên này sắp vào hè. Đôi dép xỏ
ngón mang theo rốt cuộc cũng chẳng bao giờ dùng đến. Cái đứa quanh năm suốt tháng sống ở
xứ sở nhiệt đới với hai mùa mưa nắng như mình chẳng hiểu nổi sao cuối xuân đầu hè mà trời
vẫn còn lạnh thế.

Buýt chạy hơn nửa tiếng thì vào đến trung tâm, mưa cũng vừa tạnh, ngạc nhiên thích
thú vì hơn bảy rưỡi tối mà trời vẫn còn sáng trưng, ánh nắng cuối ngày trải dài trên những con
đường còn loang loáng nước mưa, đã thấy bớt ủ dột và hứng khởi hơn. Kia Ora Auckland!
(Xin chào Auckland!)
Auckland là một thành phố sầm uất và nhộn nhịp, chiếm đến 1/3 dân số toàn New
Zealand. Auckland có nét gì đó rất giống Singapore, nhất là tiếng đèn giao thông lúc chuyển
xanh kêu “tịch tịch tịch” rồi dòng người ồ ạt đổ qua trong vội vã, bạn cũng bị cuốn vào đó,
muốn đi chậm lại cũng khó. Con đường Queen Street thì giống giống đường Orchard ở
Singapore, nhiều nhà cao tầng và các trung tâm, cửa hàng mua sắm, có khác là ở đây họ đóng
cửa sớm, chỉ có siêu thị là hoạt động đến 10 giờ đêm. Đường Queen Street dẫn thẳng đến bến
tàu, ở đây có thể đón tàu ra những đảo nhỏ lân cận hoặc đơn giản là ra ngồi hóng gió, xem
người ta lên xuống tàu, ngắm hải âu bay lượn, đậu trên lan can hay sà xuống vỉa hè mổ những
mẩu vụn bánh của khách qua đường rải xuống. Thật ra lúc đầu mình hơi thất vọng vì mường
tượng ra một New Zealand thật yên bình, tĩnh lặng với những đồng cỏ trải dài tít tắp, trong khi
Auckand lại quá sôi động chẳng khác gì một thành phố lớn ở Châu Á. Và đi trên đường cũng
gặp không ít người châu Á!
Lúc rảo bộ trên đường Queen Street tìm nhà bạn chủ, băng qua ngã tư, mình thích thú
khi thấy cầu vồng ở cuối đường, ửng sáng trên nền trời đã bắt đầu sẫm tối. Sau này hầu như đi
đâu, ở biển, trong rừng hay trên phố, hễ mưa tạnh là thế nào cũng thấy cầu vồng, có khi chỉ là
một mảnh khuyết, có khi là nguyên một vòng cung rực rỡ, hiển nhiên như nó vốn đã thế, chứ
không phải nhờ may mắn mới gặp được. Tất nhiên mình ghét những cơn mưa ủ dột, ướt át
làm chậm bước chân kẻ lữ hành, nhưng chẳng hề chi khi sẽ thấy cầu vồng bảy sắc, cứ như sau
khi vượt qua những khó khăn, bạn chắc chắn sẽ đạt được thành quả tốt đẹp vậy.
Buổi tối đầu tiên, bạn chủ nhà rủ mình ra ngoài ăn tối cùng vài người bạn đồng
nghiệp làm chung ở một công ty kiểm toán. Họ đến từ nhiều nước khác nhau- Canada, Pháp,
Brazil và cũng chỉ mới đến Auckland được vài tháng. Các bạn đi làm hàng ngày, cuối tuần
hoặc ngày phép lại tranh thủ du lịch vòng quanh New Zealand, ai cũng thích thú với cuộc
sống mới và phong cảnh tuyệt đẹp nơi đây, hình như lúc đó mình đã ao ước, sao trước đây
mình không học ngành kiểm toán để có thể làm việc trên toàn cầu như thế. Bữa ăn đầu tiên
5



Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng

của mình ở đây là món “ fish & chip”( cá và khoai tây chiên) - một món truyền thống của Anh
và trà gừng nóng. Ngoài trời lạnh lẽo và sau một chuyến bay dài, một chuyến xe buýt, mấy
lượt cuốc bộ, mặc dù lúc đó rất vui được gặp những người bạn mới, mình nói chuyện mà đầu
óc treo ngược cành me, chỉ muốn về nhà và đánh một giấc.
Bạn chủ nhà mình là người Pháp, bạn từng đi du lịch và làm việc ở nhiều nước trên
thế giới. Khá cá tính và mạnh mẽ ẩn sau vẻ ngoài mảnh mai, đôi mắt to, mũi cao và nét cười
tươi tắn rất Pháp. Bạn hay mời mình uống rượu nho đỏ trong những chiếc ly chân cao sau mỗi
bữa ăn tối, một thói quen cũng rất Pháp.
Mình từng có dịp ghé đến Paris trong một chuyến đi công tác châu Âu đầu năm 2016,
một Paris kiêu kỳ và lạnh nhạt! Nhưng những người Pháp mình từng gặp ngoài Paris lại rất
thân thiện và cá tính. Như một cái duyên, mình được gặp và quen biết nhiều người nước ngoài
là người Pháp. Hồi mới ra trường, đi làm ở công ty đầu tiên, làm chung ở phòng lab với hai
cô bạn thực tập sinh người Pháp. Nhớ những buổi trưa cùng đi ăn cơm ở căn tin, chỉ cho hai
bạn cách cầm đũa và cách ăn các món Việt Nam. Hồi xưa đi làm, mình có một nhà cung cấp
người Pháp, chỉ liên hệ qua email chứ chưa gặp bao giờ. Anh này lúc nào viết email cũng kết
thúc bằng câu " Have a very nice day!", biết chỉ là xã giao thôi nhưng mỗi lần đọc thấy vui
vui. Mình cũng từng gặp một cậu bé người Pháp khác sang Việt Nam thực tập trong một bệnh
viện ở Huế, trong chuyến đi cùng thuyền tham quan động Phong Nha, Tiên Sơn ở Quảng
Bình. Mình ấn tượng với chàng trai mảnh khảnh và mái tóc màu nâu hạt dẻ tết bím dài đến tận
thắt lưng. Bạn đi chơi mà không đem máy chụp hình hay điện thoại để chụp ảnh mà chỉ cầm
theo một chiếc bút chì và quyển sổ tay nhỏ, thỉnh thoảng lại giở ra ghi chép hoặc phát họa
hình ảnh thạch nhũ trong động. Cổ điển đến dễ thương!
Hồi đi Chiangmai (Thái Lan) mình lại gặp một cô bạn người Pháp cùng nhà trọ. Lúc
đầu không ấn tượng lắm vì thấy cô nàng hơi yểu điệu thục nữ, mặt chiếc đầm dài, ngồi trong
vườn đọc sách cả ngày. Hỏi thăm buổi chiều có tính đi đâu chơi không, cổ cũng lắc đầu, giống
kiểu đi du lịch nghỉ dưỡng chứ không phải dạng đi chơi khám phá, trưa nắng cũng xách xe

máy chạy lòng vòng như mình. Đến tối hẹn nhau đi ăn mới thấy bạn đi cà nhắc ra mở cửa, hai
chân đầy thương tích, bạn xoay xở tự lấy bông ra băng bó lại vết thương hở trước khi ra ngoài.
Hỏi ra mới biết cách đây mấy hôm, bạn đi xe tay ga chạy lên hẻm núi Pai Canyon rồi bị té xe,
trầy trụa tùm lum. Công nhận bạn này cũng chiến, từ Pháp qua đây, chưa từng lái xe máy mà
cả gan thuê xe chạy. Mình thì hay chạy xe máy ở lề bên phải ở Việt Nam, qua Thái phải chạy
xe tay ga, lề bên tay trái, leo đồi Suthep đường bằng phẳng thôi đã tưởng mình ghê lắm, thực
ra độ gan lì còn thua xa bạn này. Ngồi ăn chung mới biết thêm bạn ăn chay vì hồi nhỏ có lúc
bạn xem một đoạn phim về cảnh giết mổ động vật, thế là từ đó không bao giờ ăn thịt cá nữa!
Cũng ở New Zealand, mình từng gặp một cô bé người Pháp khác ở Rotorua. Cô vác
balo đi du lịch một mình, người dong dỏng cao, mái tóc xoăn màu nâu nhạt x a ngang vai.
Mới 20 tuổi nhưng bạn này đã đi gần 20 nước, dáng vẻ và cách nói chuyện rất tự tin, chững

6


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng

chạc. Có lẽ không phải trường học mà chính những chuyến đi giúp người ta trưởng thành hơn,
hiểu biết nhiều hơn và cũng thú vị hơn…
Trở lại chuyện ở Auckland đây!
Ngày hôm sau, trời mới tờ mờ sáng bạn chủ nhà đã lục đục dậy chuẩn bị đi làm, hôm
ấy bạn có buổi làm việc với nhà máy ở xa trung tâm thành phố nên phải dậy sớm, ăn qua quýt
chút bột ngũ cốc rồi lái xe đi. Còn lại một mình, sau khi đã nướng chán chê trong cái chăn ấm
áp, mình mới lọ mọ ra ngoài lan can, nhìn xuống con phố bắt đầu nhộn nhịp người qua lại
trong cái lạnh se se, thuần khiết của buổi sớm mai.
Hôm đó mình chỉ đi bộ loanh quanh thành phố, ghé các cửa hàng thực phẩm xem có
món gì hay ho không, thích thú phát hiện ra hộp nước dừa đóng hộp Tetra pack sản xuất ở
Bến Tre, sản phẩm Việt Nam đầu tiên mình thấy ở New Zealand. Xong tản bộ rồi vào công
viên Albert ngồi nghỉ, ngắm cây cối và hoa lá. Những cánh hoa anh đào trắng hồng mong
manh, rung rinh trước gió, những bông hoa cúc dại trắng muốt nổi bật trên nền cỏ xanh mướt.

Trời vẫn lạnh, thỉnh thoảng lất phất mưa phùn. Tự an ủi, chịu lạnh một chút, bù lại là được
ngắm rất nhiều hoa đang thi nhau khoe sắc vào những ngày cuối xuân, những loài hoa xứ ôn
đới lần đầu tiên mình được thấy.
Ngày tiếp theo mình đón xe buýt 2 tầng Auckland Explorer Hop on Hop off (Khám
phá Auckland Lên xe Xuống xe), xe đi qua tổng cộng 14 điểm tham quan, bao gồm khu tưởng
niệm, nhà thờ, rạp hát, bảo tàng, khu sinh vật biển, sở thú, vườn hoa, … điểm nào bạn muốn
tham quan thì xuống xe, đi dạo xong lại quay về bến, chờ chuyến xe tiếp theo đến. Nhớ ngồi
hàng ghế đầu ở tầng trên nếu bạn muốn có một tầm nhìn đẹp ngắm phố xá. Trong một ngày
chắc chắn không đủ thời gian để tham quan hết, bạn chỉ có thể chọn dừng chân ở một vài địa
điểm ưa thích.
Một trong những biểu tượng của thành phố Auckland là tháp viễn thông Sky line,
điểm cao nhất trong khu vực, thỉnh thoảng ở đây người ta cũng nhảy Bungee (đeo dây an toàn
ngang lưng và nhảy từ trên cao xuống). Bạn có thể đã từng bắt gặp bức ảnh về Auckland với
những cánh buồm trắng trên làn nước biển xanh ngắt, xa xa là ngọn tháp cao vút chọc thẳng
lên bầu trời xanh, thực ra tháp chỉ cao có 328m, mình hơi ngạc nhiên vì ở ngoài nhìn nó
không cao lắm, nhất là khi xung quanh ngày càng nhiều tòa nhà cao tầng mọc lên.
Cung đường từ bến tàu đến ngọn đồi khu tưởng niệm thủ tướng Michael Joseph
Savage là nơi mình thích nhất ở Auckland, nơi biển và trời xanh ngút ngàn chạm nhau nơi
chân trời, nổi bật trên đó là những chiếc thuyền buồm duyên dáng, ngắm hoài không chán.
Với số lượng du thuyền buồm tính trên đầu người cao nhất thế giới, Auckland được mệnh
danh là “city of sails”-thành phố của những cánh buồm. Ở đây, mình gặp một cô bé người
Philipin mới sang, chuẩn bị nhập học cao học, tranh thủ thời gian dẫn mẹ đi tham quan. Cô
tưởng mình là blogger hay V-blog đi chu du bên này để chụp ảnh viết bài, nói chung là có lý
7


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng

do gì đó liên quan đến công việc. Thực ra lúc đó, ngay cả ý định viết quyển sách này cũng
hoàn toàn chưa có. Mình chỉ bắt đầu chấp bút sau khi trở về, lúc cảm thấy muốn viết một cái

gì đó, lưu giữ lại những ký ức đẹp về mảnh đất này.
Đến Auckland, bạn cũng không nên bỏ qua đồi Eden, nơi có miệng núi lửa đã ngưng
hoạt động từ lâu, nay chỉ là một vùng trũng hình chén, rộng mênh mang và xanh rì cỏ. Chịu
khó leo lên những điểm cao trên đồi, bạn có thể trải tầm mắt ra toàn thành phố.
New Zealand -những ngày đầu thú vị ở Aukland và càng đi mình càng khám phá ra
đất nước này còn nhiều điều tuyệt vời hơn thế nữa.
Một số điểm tham quan nổi bật ở Auckland:
 Nhà hát Civic Theatre
 Bảo tàng nghệ thuật Auckland Art Gallery
 Bảo tàng ký ức chiến tranh Auckland War Memorial Museum, ở đây còn có nhiều
phòng trưng bày về lịch sử, văn hóa, nghệ thuật của người Maori và địa lý khu vực Aukland.
 Bảo tàng hàng hải New Zealand National Maritime Museum
 Tháp Sky Tower
 Thảo cầm viên Auckland Zoo
 Đài quan sát The StarDome Observatory
 Khu thủy sinh Kelly Tarlton's
 Bảo tàng Vận tải và Công nghệ MOTAT (Museum of Transport and Technology)
 Sân vận động thể thao lớn nhất New Zealand- Eden Park để xem thi đấu bóng bầu
dục hoặc môn cricket
 Công viên Albert
 Miệng núi lửa (đã ngưng hoạt động) One Tree Hill, Eden Mount.
 Cầu cảng Aukland Habour Bridge
 Vịnh Mission
 Bến tàu Waitemata
 Đảo Rangitoto, Motutapu

8


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng


9


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng

10


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng

11


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng

II. OPUA – ĐIỂM ĐẾN NGOÀI DỰ ĐỊNH
Thực ra lúc đầu mình định đi mũi Reinga (Cape Reinga) gần cực bắc New Zealand,
nơi có bãi biển dài thẳng tắp Ninety Miles (90 dặm -145km, trùng tên một bãi biển khác ở Úc
nhưng của New Zealand thực tế chỉ có 88km) và ngọn hải đăng cổ nhìn ra nơi gặp nhau của
biển Tasma và Thái Bình Dương. Nhìn hình thấy đẹp mê ly và lịch trình cũng hấp dẫn nên
quyết định đi, mặc dù mình không phải đứa khoái biển cho lắm. Không có tuyến xe buýt trực
tiếp đến đây nên mình chỉ có thể đặt tour đi Cape Reinga từ thị trấn Paihia ở vịnh Bay of
Island (Cape Reinga cách Paihia 210km, Paihia cách Auckland 230km)
Mình chẳng tìm được chủ nhà nào ở Paihia trên CouchSurfing, thay vào đó có một
bác ở Opua gần Paihia đọc cái lịch trình mình đăng trên CouchSurfing nên mời về nhà chơi
(chắc do đọc được đoạn mình khoe biết nấu món Việt- bác chưa từng đến Việt Nam nhưng
khá rành về món ăn và văn hóa Việt). Ngâm cứu thấy Opua nằm ngay vịnh biển cũng đẹp, bác
chủ nhà còn hứa chở đi lòng vòng, đi câu cá biển nữa, thế là cho qua luôn vụ Cape Reinga.
Bác chủ nhà là người Mỹ, có thời gian dài làm việc ở Nhật, lúc về hưu qua New

Zealand du lịch, thế là kết luôn đất nước này, mua đất, xây nhà rồi nhập tịch ở lại luôn đến
giờ. Bác là con người của 3 châu lục với những nét tính cách pha trộn giữa 3 đất nước: tính
cởi mở, lịch thiệp của người Mỹ, sự cẩn trọng, chu đáo, nhã nhặn của người Nhật và lòng hiếu
khách, vui vẻ của người bản xứ. Nhờ bác mà mình biết thêm cách mua hàng điện tử trên
Ebay, Amazon, cách xem bản đồ vệ tinh hay cả việc mua đồ cũ ở các cửa hàng từ thiện ở New
Zealand. Bác dặn mình sắm thêm quần áo ấm vì đi về phía nam, nhiệt độ sẽ càng giảm do xa
xích đạo hơn và địa hình cũng cao hơn.
Nhà bác ở lưng chừng núi, nhìn ra vịnh Opua rất đẹp, mặt nước trong xanh, nhiều
thuyền neo đậu, xa xa là những hòn đảo xanh rì, lác đác những mái nhà nhỏ xinh, mây trắng
bồng bềnh trên nền trời xanh ngắt, nhìn tĩnh lặng như một bức tranh phong cảnh hữu tình. Nhà
có những gian phòng với một phần tường bằng kính trong suốt hướng ra biển, nhìn ra mà
tưởng như không có gì tách biệt với thiên nhiên tuyệt diệu ngoài kia. Sáng sớm, sương mù dần
tan, cảnh sắc huyền ảo, mặt trời từ từ ló dạng sau đỉnh núi, phủ lên mây nước một màu vàng
ấm áp. Buổi chiều thường có đua thuyền buồm, thuyền chạy tạo thành những vệt nước trắng
xóa trên mặt biển xanh. Nghe nói ở đây thỉnh thoảng còn thấy cá heo nhảy lên mặt nước, tùy
mùa. Có lẽ đây là căn nhà đẹp và tuyệt vời nhất mà mình từng ở, vừa gần gũi với thiên nhiên
và lại rất ngăn nắp với một gian bếp toàn đồ dùng và gia vị của Nhật. Từ nhà có thể đi dạo
trên những con đường mòn dọc bờ biển cũng rất thú vị, hoặc ra bến tàu xem thuyền chở cá về
hoặc người dân đi lặn bắt hào trở lên bờ.
Mình đón sinh nhật xa xứ lần đầu tiên ở đây, chào tuổi mới ở một nơi tuyệt đẹp, cùng
những người bạn mới thú vị. Hôm ấy là lần đầu tiên đi câu cá biển, không phải trên một con
tàu lớn ngoài biển khơi, chỉ là trên một con thuyền nhỏ, trong vùng vịnh lặng sóng. Đã biết
cách móc những khúc cá nhỏ vào lưỡi câu, cách thả dây câu từ từ và biết khi nào chạm đáy thì
12


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng

khóa dây lại, cảm nhận được lúc cá cắn câu, dây hơi giựt giựt thì quay cần thật nhanh kéo dây
câu lên, còn chờ lâu không thấy gì thì kéo lên kiểm tra, nguy cơ cao là đã bị mất mồi vì cá nhỏ

rỉa hết. Lúc đó rất hào hứng vì học được một kĩ năng mới, mặc dù mình chỉ câu được hai ba
con cá nhỏ và bị thả xuống hết. Câu cá bên này không phải xin giấy phép như ở Úc nhưng sẽ
bị phạt nếu cá câu được không phải cá trưởng thành. May sao bác chủ nhà và bạn khách ở
chung khá khẳm hơn nên lúc về cũng được 3 con cá to tươi ngon, đem về làm shushi rong
biển cuộn cơm, cá sốt cà và canh chua đầu cá. Bạn khách người Thụy Điển lần đầu tiên ăn đầu
cá, có vẻ hơi e dè. Bác chủ nhà giải thích, ở bên Tây, người ta lóc phi lê lấy phần thịt thôi, đầu
cá toàn bị bỏ đi, chứ không đem nấu canh chua như mình. Nói thêm một chút là ở New
Zealand, dù bạn có đang sống ở sát bờ biển đi chăng nữa thì cũng hiếm có cơ hội tìm thấy nơi
bán hải sản tươi sống, kiểu như chợ cá ngoài trời ở các nước châu Á. Hải sản phần lớn được
đánh bắt xa bờ, đem về các nhà máy sơ chế, đóng gói, đông lạnh rồi được đưa đi phân phối
trong các siêu thị, cửa hàng thực phẩm. Có người đã kể vui rằng, cá phần lớn được đánh bắt ở
đảo Nam, đưa về đảo Bắc đến các nhà máy chế biến lớn, rồi lại được phân phối ngược về đảo
Nam. Hôm đó, mình cũng được ăn thử món bánh tráng miệng socola đặc trưng của Thụy Điển
do bạn gái kia trổ tài, bánh khá ngọt, mềm và hơi dẻo dẻo, khá là lạ, lúc đầu mình còn lúng
túng vì không biết cắt bánh thế nào. Được trải nghiệm ẩm thực của một đất nước khác cũng là
điều mà mình rất thích khi đi du lịch.
Tối đó bác dẫn hai đứa sang nhà hàng xóm chơi, đó là một nhóm bạn lớn tuổi, mỗi tối
thứ 7 lại tập hợp nhau lại, chuyện trò và đàn hát vui vẻ, đã mấy năm như vậy, đến tận nửa
đêm. Trong ngôi nhà gỗ nhỏ, tiếng đàn ghi ta trầm bổng, tiếng piano du dương, tiếng trống
bập bùng. Các bác thay nhau ngân nga hát, có bác hứng lên lôi kèn hamonica ra thổi. Lần đầu
tiên mình được thưởng thức chương trình nhạc sống tại nhà như thế, không gian thật ấm cúng
và ngập tràn trong âm nhạc. Lúc ra về đã quá nửa đêm, đi bộ trên con đường vắng, nhìn lên
trời thấy sao lấp lánh, quấn lại chiếc khăn quàng cổ cho đỡ lạnh, chợt thấy hạnh phúc và bình
yên quá đỗi dù đang ở một nơi rất xa, cách nhà hơn chín ngàn cây số.
Cuối buổi sáng ngày hôm sau, bác chủ nhà chở tụi mình qua thị trấn Russell chơi,
chạy xe gần 2 tiếng chỉ để đến một khu đất trống gần bờ biển, kiếm cái bàn ngồi nghỉ, vừa
phơi nắng vừa ăn bánh mì sandwich kẹp thịt và snack khoai tây chiên, giống kiểu đi dã ngoại
ngoài trời. Mấy chú chim hải âu khá dạn dĩ, thỉnh thoảng lại bay sà đến mổ những vụn bánh
mì rơi. Russell là một trong những nơi người châu Âu đến định cư đầu tiên ở New Zealand, là
thủ đô đầu tiên của đất nước này, nơi có nhà thờ lâu đời nhất ở New Zealand, được xây dựng

từ những năm 1836. Russell có những ngôi nhà nhỏ với hàng rào gỗ màu trắng xinh xắn, với
giàn hoa nhiều màu sắc, cổ điển và duyên dáng. Đừng quên leo lên đỉnh đồi Flagstaff Hill nơi
có cột cờ lịch sử và chiếc đồng hồ mặt trời khổng lồ, ở đây có tầm nhìn rộng, bạn có thể ngắm
toàn cảnh các đảo trong vịnh.
Lúc về bác lái xe đi đường khác, qua phà nên về nhanh hơn, đi dọc bờ biển, cảnh sắc
non nước tuyệt đẹp, nhìn từ trên cao xuống thấy người ta chơi lướt ván, lặn ngắm san hô (hay
13


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng

là đang bắt hào, mình cũng chẳng rõ). Buổi trưa người Việt mình hay tranh thủ nghỉ ngơi, ngủ
trưa, còn ở đây người ta tranh thủ trời trưa nắng ấm để chơi thể thao, đi dạo ngắm cảnh.
Trở lại Opua, về nhà ra ban công, đứng nhìn ra vịnh lại thấy cuộc sống nơi đây bình
yên quá đỗi và thời gian thì như chậm lại. Đến khi lớn tuổi, hết sức để lê la lên rừng xuống
biển, chắc mình cũng muốn có một nơi như thế này để dừng chân, thỉnh thoảng đón vài người
khách lạ, nghe họ kề về những vùng đất chưa từng đặt chân đến.
Bác chủ nhà bảo ở lại thêm vài hôm nữa, nhưng mình phải lên đường, phía trước còn
nhiều thành phố mới đang chờ đón.
Một số điểm tham quan nổi bật ở Opua: không có. Opua chỉ là một thị trấn nhỏ
trong vịnh Bay of Island. Nhưng từ đây bạn có thể đến Russell hoặc Paihia - nơi tổ chức nhiều
hoạt động thể thao cũng như du lịch biển

14


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng

15



Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng

III. HAMILTON- THÀNH PHỐ CỦA NHỮNG KHU VƯỜN
Hamilton nằm trên tuyến đường từ Opua đi Rorotua, là nơi con sông Waikato- con
sông dài nhất New Zealand-chảy ngang qua thành phố. Mình quyết định dừng ở Hamilton 1
ngày vì muốn dùng cho hết cái vé hộ chiếu 10 chặng đã mua và vì Hamilton có những vườn
hoa đặc trưng của các nước trên thế giới. Nghe đã thấy thích rồi, coi như đi một nơi mà tham
quan được nhiều nước. Nên đi vào mùa xuân như mình, hoa nhiều và rất đẹp, có bạn đã đi vào
mùa hè hoặc đông thì không ấn tượng lắm với những khu vườn này.
Vườn Hamilton rộng thênh thang và chia làm nhiều khu vực với những bộ sưu tập
cây, hoa cực kỳ phong phú, có cái hồ rộng ở giữa, nước trong vắt, in bóng mây trời.
Tất nhiên mình ấn tượng nhất là những khu vườn đặc trưng của các nước.
Vườn Nhật Bản có gian nhà gỗ lợp mái ngói nhìn ra hồ nước với những đảo đá và cây
bon sai, có khoảng sân vườn lát sỏi, chủ yếu là đá và không nhiều cây cối, tất cả gợi lên khung
cảnh thiên nhiên của núi non, rừng và biển. Cách bài trí và màu sắc mộc mạc, trang nhã của
khu vườn tạo cho người xem một cảm giác thanh bình, tự tại.
Vườn Trung Quốc có cửa vào lợp ngói, tượng sư tử đá canh giữ hai bên. Bên trong
có cầu bắc qua hồ nước, lối đi quanh co, gập ghềnh xuyên qua rừng tre rậm rạp dẫn đến lầu
vọng cảnh với mái ngói cong vút và hàng cột màu đỏ chót.
Vườn Ấn Độ với cấu trúc đối xứng, đài nước chảy nhẹ thành dòng chứ không bắn
tung lên. Hoa trong vườn nhiều màu sắc rực rỡ, với những gam màu ấm nóng như vàng, cam,
đỏ. Phía sau có chỗ nghỉ chân có mái che, vườn Ấn Độ không chỉ là nơi để đi bộ xuyên qua
mà còn là nơi dừng chân nghỉ ngơi trong bóng mát, thư giãn, ngắm cảnh và lắng nghe tiếng
nước chảy róc rách
Vườn thời Phục hưng của Ý có hồ nước với tượng chó sói cho 2 đứa bé bú, một biểu
tượng của thành Rome (Theo truyền thuyết thì Rome là tên ghép của hai anh em sinh đôi
Romulus và Remus, con của thần chiến tranh. Do sợ hai đứa trẻ sau này cướp ngôi báu, nên
chúng đã bị thả trôi sông, may sao được chó sói cho bú. Romulus và Remus lớn lên trở thành
những người hùng mạnh và tìm ra một mảnh đất trù phú để xây dựng thành Rome, và sau đó

Romulus trở thành vị vua đầu tiên của La Mã). Vườn Ý còn có mái vòm tròn với những dây
leo uốn lượn, có đài phun nước nhiều tầng cổ điển, có những bức tượng thần thoại bằng đá
cẩm thạch trắng với dáng vẻ thanh thoát, những luống hoa hình vuông được viền bao quanh
bằng cây cỏ cắt tỉa vuông vức.
Và không thể không nhắc đến vườn Te Parapara- vườn truyền thống của người dân
tộc Maori, giới thiệu những loài thực vật liên quan đến văn hóa và nông nghiệp của người
Maori. Bạn cũng được chiêm ngưỡng những ngôi nhà sàn với dãy hàng rào gỗ, những bức
tượng gỗ, tấm phù điêu với những đường nét chạm trổ đặc sắc.
16


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng

Ngoài ra còn có vườn nhiệt đới, vườn hoa hồng, hoa đỗ quyên; vườn thảo mộc với
nhiều loại cây cỏ tạo hương vị, tạo màu tự nhiên; vườn rau củ với những chú bù nhìn rơm ngộ
nghĩnh, nhiều màu sắc.
Không chỉ vườn Hamliton, mỗi khu vườn nhỏ xinh của những ngôi nhà ở Hamilton
cũng rất thi vị và đầy màu sắc tươi mới. Nhà ở đây thường có hàng rào gỗ thấp, không có
cổng, vẫn còn cái hộp thư bé bé xinh xắn để nhận báo, hóa đơn, bưu phẩm. Không biết thời
nay, ở đây còn ai gởi thư tay nữa không, email bây giờ nhanh quá, tiện lợi qua nhưng cũng
làm mất đi vài thứ, nhớ cái cảm giác hồi hộp đợi thư ngày xưa, những dòng chữ viết tay nắn
nót trên giấy trắng kẻ ô.
Nhà cô chú mình ở nhờ ở Halmiton cũng có vườn hoa phía trước, phía sau là vườn
rau củ, trồng cả dâu, blueberry, một giàn nho leo và một chuồng gà gần chục con. Nhà còn có
một cây chanh vàng xum xuê trái, quả rụng đầy gốc, cô chủ bảo chanh nhiều mà chua nên ít
hái, vắt lấy nước uống hoặc làm mứt thì phải thêm nhiều đường, bác không thích. Phải công
nhận người dân New Zealand, đặc biệt là người lớn tuổi rất chú trọng đến thực phẩm và
chuyện ăn uống. Mình đã gặp một anh trung niên vào quán là tìm đường nâu cho cafe, một
bác nướng vàng khoai tây cắt lát trong lò chứ không chiên, một cô có tuổi chỉ dùng sữa tươi
tách béo và ngũ cốc nguyên cám, một bác thấy mình đi siêu thị mua mì ăn liền đã bảo”cái này

không tốt cho sức khỏe đâu”. Câu trả lời chung khi thấy mình tỏ vẻ ngạc nhiên là “khi nào
cháu về già sẽ hiểu”. Thực ra không cần đợi đến già, sau chuyến đi này, mình đã ý thức hơn
đến chuyện chọn lọc trong ăn uống, hạn chế đường, đồ chiên xào dầu mỡ, các thực phẩm
đóng gói, chế biến sẵn, hồi trước thực ra cũng biết là không tốt nhưng chẳng để tâm lắm, miễn
sao ăn thấy ngon và tiện lợi thôi .
Hai bác chủ nhà đã về hưu nhưng vẫn thường tham gia hoạt động xã hội và một số
chương trình từ thiện ở địa phương. Ngày xưa con trai út của hai bác thường cho khách du
lịch trên Couchsurfing ở nhờ, đến giờ các con đã lớn và đi làm ở xa, hai bác ở nhà lại tiếp tục.
Nhớ buổi tối quây quần trong phòng khách uống trà, ăn bánh ngọt cùng hai bác, khung cảnh
cổ điển như cảnh quay của bộ phim Tây phương nào đó mình xem hồi còn nhỏ. Bác trai ngồi
ghế sofa đọc sách, bác gái lần giở những trang sách có bản đồ du lịch, kể cho mình nghe về
những tuyến đường trekking (đi bộ) trong các công viên quốc gia ở New Zealand, về văn hóa,
ngôn ngữ của người dân tộc Maori, và cả những chuyến du lịch thời trẻ của hai bác. Buổi tối
bên ngoài trời khá lạnh nhưng nơi đây không khí thật bình yên và ấm áp.
Hôm rời Hamilton, mình hái một quả chanh vàng trong vườn nhà cho vào balo làm kỉ
niệm, mình ước đến ngày mình có một mảnh vườn nho nhỏ và sẽ trồng một cây chanh vàng
trĩu quả như thế.
Một số điểm tham quan nổi bật ở Hamilton:
 Vườn Hamilton Gardens
17


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng









Khu trưng bày nghệ thuật ArtsPost
Bảo tàng Waikato Museum
Sân vận động Waikato Stadium
Hồ Lake Rotoroa ("Hamilton Lake")
Cầu Victoria Bridge và Công viên Memorial Park
Khu bảo tồn thực vật Taitua Arboretum

18


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng

19


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng

IV. ROTORUA- NHỮNG CÁI HỒ BỐC KHÓI
Rời Hamilton, mình tiếp tục bắt xe buýt thẳng tiến Rotorua, vùng đất nhiệt địa kỳ thú
của New Zealand với nhiều suối nước nóng, mạch nước phun, những hồ nước và bể bùn sôi,
nghi ngút khói với mùi lưu huỳnh đặc trưng, ngai ngái như mùi trứng thối. Nếu chỉ được chọn
một trong hai đảo để đi du lịch, mọi người thường chọn đảo Nam vì phong cảnh thiên nhiên
hùng vĩ, đa dạng hơn, nhưng sẽ là một thiếu sót nếu bỏ qua Rotorua ở đảo Bắc, nơi có những
dòng dung nham nóng chảy âm ỉ trong lớp vỏ trái đất tạo nên những cảnh quang đặc sắc, khác
lạ của vùng đất núi lửa này.
Có 2 kiểu nhiệt địa đặc trưng cơ bản: một là kiểu hồ và miệng phun hình thành từ
những dòng chảy nhiệt địa trào trực tiếp lên bề mặt; hai là kiểu hồ hình hành từ khí ga và hơi
nước do sự sôi ở tầng sâu trái đất, tương tác với dòng chảy nhiệt địa và nước ngầm, mang tính
axit mạnh, bào mòn đất đá và tạo nên những bể bùn sệt hoặc hồ nước đục và bạc màu.

Có nhiều dạng chuyển tiếp giữa hai kiểu nhiệt địa này, hình thành nên vô số dạng bề
mặt địa hình trung gian. Bùn và nước cũng có màu sắc khác nhau tùy thuộc vào loại và lượng
khoáng chất hòa tan trong đó.
Nếu đi tour tham quan các khu nhiệt địa, có thể chọn công viên Wai-O-Tapu hoặc
thung lũng núi lửa Waimangu- hệ thống nhiệt địa non trẻ nhất thế giới, mỗi nơi có một nét đặc
sắc, thú vị riêng. Cuối cùng, mình chọn công viên Wai-O-Tapu ( thuộc khu vực núi lửa
Taupo) để được ngắm nhiều cảnh quang nhiệt địa đặc sắc và đa dạng : hồ Champagne với
tầng đáy màu xanh ngọc và phần rìa màu cam, nước trong vắt và sủi bọt li ti, nhìn từ xa như
miệng chai sâm banh mới mở đang bốc khói. Artist’s palette (Bảng màu họa sĩ) : là suối nước
nóng lớn nhất ở công viên này với những vệt màu xanh, nâu, vàng, xám,..lạ mắt do sự phân bố
của những lớp trầm tích khoáng theo chiều gió thổi. Hố địa ngục (Inferno Crater) với tiếng
nước sôi ùng ục và khói trắng bốc lên từ vực sâu đầy ma mị. Những động lưu huỳnh (Sulphur
cave) với những phiến đá xám bạc có lẫn màu vàng lưu huỳnh đặc trưng và những làn khói
mờ ảo, đến gần có thể cảm nhận được sức nóng hầm hập. Nhiều nơi để bảng ghi chú nhiệt độ
trên 100 độ C để khách tham quan lưu ý không để mình bị bỏng. Những hồ nước có màu vàng
của lưu huỳnh phản chiếu màu trời xanh biếc tạo nên một màu xanh ngọc bích rất lạ. Điểm
nhấn trong tour này là mọi người tập trung ở một sân khấu nhỏ ngoài trời để xem màn trình
diễn của mạch nước phun Lady Knox Geyser, từ lúc bọt trắng bắt đầu sủi trên miệng hố (sau
khi người ta cho một ít chất hoạt động bề mặt vào) cho đến lúc nước từ từ phun lên rồi bắn vọt
lên cao đến 20m trong những tiếng ồ lên háo hức xen lẫn thích thú của khán giả.
Rotorua cũng nổi tiếng với nhiều điểm tham quan lân cận lý thú khác như ngôi làng
xinh xắn Hobiton ở thị trấn Matamata – một trong những phim trường của bộ phim nổi tiếng “
Chúa tể những chiếc nhẫn”, động đom đóm Waitomo với những tầng đá vôi tuyệt đẹp và ánh
sáng lấp lánh, huyền ảo màu xanh phát ra từ vô số con đom đóm trên trần động,..

20


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng


Bạn cũng có thể mua vé tham dự buổi biểu diễn nhạc kịch với những điệu nhảy
truyền thống của dân tộc Maori. Người Maori là những cư dân bản địa đầu tiên của New
Zealand, họ đã có mặt từ rất lâu trước khi người Châu Âu đến khai phá và định cư ở đây.
Không thích khí hậu lạnh giá nên người Maori sống chủ yếu ở đảo Bắc và tập trung nhiều ở
các vùng địa nhiệt, trong đó có Rotorua, và sử dụng nguồn nước nóng tự nhiên để sinh hoạt và
làm ấm nhà cửa. Người Maori chiếm tỉ lệ khoảng 14% toàn dân số New Zealand, trong đó ở
Rotorua tỉ lệ này lên đến 30%. Mình tìm thấy một quán Hangi ở đây. Hangi là phương pháp
nấu ăn truyền thống của người Maori, ngày xưa họ làm chín nguyên liệu bằng những hòn đá
nóng chôn trong một bếp lò dã chiến được đặt dưới đất, nấu mất hàng giờ liền. Ngày nay,
phương pháp nấu đã được cải tiến và thay đổi nhiều, cơ bản có lẽ giống như kiểu món nướng
hoặc hầm. Món mình đã thử là thịt cừu hầm với khoai tây, bí đỏ, bắp cải và một ít đậu, được
tẩm ướp đơn giản nhưng ăn khá lạ miệng. Thức ăn được gói trong giấy bạc, mở ra còn thấy
nóng bốc khói. Anh chủ quán người Maori khá nhiệt tình, dễ mến. Anh rất vui, cười ngoác
miệng đến tận mang tai vì thấy mình có vẻ thích thú với món ăn truyền thống của họ. Vui đến
nỗi anh cầm chai nước ra tặng luôn khi mình ngỏ ý xin châm thêm nước vào bình. Nói thêm
một chút là nước đóng chai ở đây không hề rẻ, còn đắt hơn cả sữa. Mình biết vậy nên không
nhận (cũng không có nhu cầu xách thêm 1 cái chai), thế là ảnh châm nước cho mình, còn cẩn
thận kiểm tra xem nhiệt độ nước đã đủ ấm chưa. Chính thức bị đốn tim với cái xứ sở tử tế này
rồi đó.
Mua vé xe buýt Day Pass để đi lại bất cứ tuyến nào trong vòng 24h, mình tranh thủ
ghé thăm rừng gỗ đỏ The Redwoods, thuộc rừng Whakarewarewa. Mình đi vào một ngày mưa
phùn lất phất, những tán lá xanh non đẫm nước, mùi đất ẩm quyện với mùi cỏ thơm, không
khí trong lành và tươi mới đem đến một cảm giác thư thả và dễ chịu vô cùng. Rừng
Whakarewarewa được hình thành từ những năm 1900 khi New Zealand bắt đầu triển khai
chương trình trồng thử nghiệm khoảng 170 loài cây nhập khẩu khác nhau để xem loài nào có
thể phát triển tốt ở đất nước này, đến nay chỉ còn lại một vài loài. Khu rừng Redwoods rộng 6
hecta cây gỗ đỏ được bảo tồn nguyên vẹn, những chiếc cầu gỗ treo lơ lửng nối từ cây này sang
cây kia là điểm tham quan thú vị cho du khách. Bạn cũng sẽ tìm thấy nhiều loài cây dương xỉ
ở đây (khắp đất nước New Zealand có khoảng 200 loài dương xỉ khác nhau), có nơi rừng rậm
rạp với nhiều cây dương xỉ cao vút và tán lá sum xuê, nhìn mà tưởng như đang trở lại thời

nguyên thủy hoang sơ. Với thổ dân Maori, cây dương xỉ là biểu tượng của cội nguồn sự sống,
trong đó biểu tượng koru – hình chồi non xoắn tròn mở dần ra -tượng trưng cho sự sống mới,
sinh trưởng, sức mạnh và hòa bình. Bạn sẽ dễ bắt gặp biểu tượng này trong nghệ thuật trang
trí và điêu khắc cũng như hình vẽ trên mặt và hình xăm của người Maori.
Mình cũng đến công viên Rainbown Spring Nature Park, quyết tâm thấy được chim
kiwi ngoài đời thực.Trước đây, khi đến các bảo tàng ở New Zealand, mình đã được xem rất
nhiều hình ảnh, đoạn phim cũng như mẫu vật của loại chim này, loài chim đặc biệt chỉ có ở
New Zealand và là loài chim nhỏ nhất thuộc bộ Đà điểu. Muốn xem Kiwi phải mua vé riêng,
gọi là vé “Kiwi Encounter”, bác bán vé lại bảo không cần mua vé này cũng thấy được chim
21


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng

Kiwi. Kết quả là sau khi đi dạo lòng vòng xem cây cỏ, ao cá, chim, vẹt, vịt, thiên nga, kỳ
nhông.. mình được chỉ vào một cái phòng tối om, ở giữa là lối đi, hai bên là lồng kiếng, bên
trong là cây cối tán thấp với vài ánh đèn mờ ảo, chịu khó quan sát mới thấy bóng một hai chú
kiwi chạy qua chạy lại, sục sạo chiếc mỏ nhọn và dài xuống đất tìm mồi, tất nhiên là thấy cái
bóng đen đen thôi chứ không nhìn r được màu sắc, mặt mũi em nó ra sao cả. Sau này mới
biết họ làm vậy là vì trong tự nhiên kiwi chỉ hoạt động về đêm, trong bóng tối. Mặc dù kiwi là
loài chim biểu tượng của New Zealand nhưng ngày nay số lượng đã giảm đáng kể, ngoài tự
nhiên rất hiếm gặp. Các khu bảo tồn có nhiệm vụ nuôi ấp trứng, chăm sóc chim con rồi sau đó
thả chúng về lại với thiên nhiên. Tóm lại thì cũng hơi tiếc vì gần cả tháng trời ở New Zealand
mà cuối cùng mình cũng chưa từng được thấy chim kiwi ngoài đời trông ra sao cả!
Nói thêm một chút, New Zealand là vùng đất ngày xưa từng trải qua nhiều trận động
đất, núi lửa phun trào, vì vậy những loài thú hoang dã hầu như không còn tồn tại, kiểu như
bạn đi dạo trong rừng, sẽ không phải lo đến chuyện hổ báo cọp beo bỗng từ đâu xuất hiện.
Loài vật hoang dã phổ biến ở New Zealand là lớp chim.
Nếu bạn không muốn bắt buýt hay mua tour đi xa thì ngay trung tâm Rotorua cũng
không thiếu chỗ tham quan, ngắm cảnh. Kế trung tâm hướng dẫn I-SITE, ngay gần trạm xe

buýt là bùng binh trồng toàn hoa tulip, mình đi ngay cuối xuân, tràn ngập tulip màu hồng ngọt
ngào, rung rinh nhẹ trong một chiều đầy gió, nổi bật trên nền lá xanh non điểm xuyến những
bông hoa trắng bé xinh xinh. Nói thêm một chút, I-SITE là trung tâm hướng dẫn du lịch, hầu
như thành phố nào ở New Zealand cũng có. I-SITE luôn nằm ở khu trung tâm, tại đây bạn có
thể vào wifi miễn phí, được cung cấp bản đồ thành phố, sách hướng dẫn du lịch, tờ rơi quảng
cáo tour và dịch vụ các loại, các bạn nhân viên hướng dẫn ở đây đều rất tận tình, dễ thương.
Từ I-SITE, rảo bộ một chút là đến vườn hoa chính phủ (Goverment Gardens), nơi có
hàng rào gỗ với những họa tiết đặc trưng của dân tộc Maori cùng vài bức tượng người thổ dân
chạm khắc bằng gỗ màu nâu đỏ ở lối ra vào. Vườn hoa tuyệt đẹp, trăm hoa khoe sắc rực rỡ
với hồ nước ở giữa và phong nền là tòa nhà bảo tàng với mái ngói đỏ tươi, những ngọn tháp
nhọn và những ô cửa xinh xắn như một tòa lâu đài trong chuyện cổ tích. Vườn cũng rất khác
biệt bởi cái mùi lưu huỳnh ngai ngái đặc trưng cứ thoang thoảng trong gió vì xung quanh có
vài cái hồ nghi ngút khói.
Rời công viên, đi bộ một đoạn là đến hồ Rotorua, hồ lớn thứ hai ở đảo bắc, ở giữa là
hòn đảo Mokoia, có trực thăng bay ra đảo và tham quan các khu vực xung quanh mỗi ngày. Ở
đây mình khá ấn tượng khi lần đầu tiên thấy trực thăng hạ cánh trên mặt nước và thiên nga
đen với cái mỏ đỏ. Nghe nói thiên nga đen đã từng bị săn bắn đến mức tuyệt chủng ở New
Zealand, rồi được đưa vào lại từ Úc ở thế kỷ 19.
Có hôm mình lần theo con đường mòn nhỏ quanh hồ, đi xa khu trung tâm một chút,
bạn sẽ gặp vô số thiên nga đen, vịt biển, bồ câu,… chúng đậu kín trên những mô đất nhỏ gần
bờ, làm tổ trên cây, chao lượn trên mặt nước, bơi lội tung tăng, lang thang trên bãi cỏ xanh
22


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng

mướt hay rúc đầu vào bộ lông vũ ngủ ngon lành. Mình nhớ mãi buổi sáng đẹp trời ấy, ngồi
bên bờ hồ vắng người, nhìn ra mặt nước gợn sóng, đắm mình trong tiếng chim kêu rộn rã, tươi
vui, thấy mình như tách hẳn khỏi thế giới náo nhiệt ngoài kia, hòa vào với thiên nhiên hoang
dã.

Rotorua còn có khu chợ đêm ngày thứ năm với các gian hàng chuyên bán món ăn đặc
sản các nước. Không giống như các nước Đông Nam Á, chợ đêm diễn ra cả tuần, chợ đêm ở
New Zealand thường chỉ được tổ chức vào một hoặc hai ngày trong tuần, thường là cuối tuần.
Chợ đêm Rotorua được thông báo 5h mở cửa nhưng từ 4h chiều đã bắt đầu nhộn nhịp. Chợ
thực ra là một con đường lớn được ngăn xe qua lại, nhường chỗ cho các gian hàng ẩm thực và
xe bán hàng lưu động. Giữa chợ bày mấy chiếc bàn dài với vài cái ghế để mọi người có thể
mua và thưởng thức đồ ăn nóng hổi ngay tại chỗ. Cuối đường có khu bày bán các loại nông
sản địa phương: bí đỏ, bông cải, cà rốt, rau xanh, dâu tây, kiwi, chanh vàng,… Mình ấn tượng
với gian hàng bánh cupcake, những chiếc bánh nhỏ nhắn, xinh xắn được trang trí bằng những
bông hoa thật trên bề mặt lớp kem trắng muốt, nhìn chẳng nỡ ăn. Chợ có gian hàng ăn uống
của hai anh chị người Việt, tất nhiên là bán đặc sản Việt Nam, từ bánh mì, bún thịt nướng đến
món truyền thống nhất là phở. Đó là những người Việt duy nhất mình gặp trên đất nước New
Zealand, mặc dù theo như mình biết, cộng đồng người Việt ở Auckland, Wellington và
Chrischurch cũng không ít. Trong một buổi chiều vàng nắng và trời se se lạnh, được nói tiếng
Việt và thưởng thức tô phở bò nóng hổi sau cả tuần lê lết nơi đất khách, cảm giác thật ấm áp.
Sau đó thì ba chân bốn cẳng chạy ra bến xe đón buýt về nhà vì khoảng 6h chiều các tuyến xe
đã chạy chuyến cuối trong ngày, hơi tiếc vì không được thưởng thức hết không khí của chợ
đêm lúc trời tối, khi các gian hàng bắt đầu lên đèn.
Thực ra bạn chủ nhà mình cũng đề nghị nếu mình muốn ở chơi chợ đêm lâu hơn, họ
sẽ đưa xe đón về nhưng mình sợ phiền nên từ chối. 2 anh chị này, một người Úc, một người
New Zealand, ở chung với họ vài ngày mình nhận ra tiếng Anh của mình còn dở tệ. Khi nói
chuyện với mình, họ cố gắng nói chậm và dùng từ đơn giản để mình hiểu, chứ 2 anh chị nói
chuyện với nhau thì líu lo như chim, mình chào thua luôn! 2 anh chị thường xuyên có khách
trên Couchsurfing ở nhà, có khi 2 nhóm cùng một lúc, hôm mình đến thì chỉ có mình mình
nên cũng khá thoải mái. Căn nhà có vẻ lúc nào cũng bận rộn, tấm lịch tuần ghi chi chít tên và
quốc tịch khách đến, có tháng 30 ngày mà đến hơn 20 khách. Nhờ đó mình biết thêm là khách
du lịch đến New Zealand, đúng hơn là khách dạng Couchsurfing có rất nhiều người đến từ
Đức.
Nhà nằm ở vùng ven, mình thì muốn có nhiều thời gian tham quan đây đó nên sáng
nào cũng dậy sớm đi bộ ra trạm bắc xe buýt vào khu trung tâm. Nhờ vậy mà thưởng thức được

sự trong lành, tươi mới của buổi sớm mai, cảm nhận được không khí thường nhật của người
dân địa phương- sáng sáng đi học, đi làm một cách bình lặng, yên ả, nhưng chưa bao giờ quên
mỉm cười nói câu cảm ơn bác tài xế đưa đón họ mỗi ngày.
Một số điểm tham quan nổi bật ở Rotorua:
23


Hành trình New Zealand- Gió và Cầu vồng














Vườn hoa Government Gardens
Cụm suối Hamurana Springs.
Hồ- khoảng 14 cái lớn nhỏ, trong đó có hồ Rotorua được đặt theo tên thành phố
Vịnh lưu huỳnh Motutara (Sulphur Bay)
Thác Okere Falls
Rừng Whakarewarewa Forest (The Redwoods)
Hệ thống nhiệt địa, núi lửa trẻ Waimangu Volcanic Valley
Vùng nhiệt địa Wai-O-Tapu Thermal Wonderland

Hệ sinh thái Te Puia/ Whakarewarewa Valley
Cáp treo Skyline Skyrides lên đỉnh núi Mt. Ngongotaha
Công viên tự nhiên Rainbow Springs Nature Park
Nông trại The Agrodome
 Ngôi làng bị vùi bởi tro núi lửa- The Buried Village
 Khu vực lân cận: làng Hobiton ở thị trấn Matamata, động đom đóm Waitomo

24


×