Tải bản đầy đủ (.docx) (8 trang)

kịch Cái Giá Phải Trả

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (86.96 KB, 8 trang )

Tiểu phẩm:

CÁI GIÁ PHẢI TRẢ
Nhân vật:
1. Giàng A Dạ
- trùm ma túy lớn
2. Sồng
- Vợ của Dạ
3. Nhịa
- cháu của dạ
4. Hương
- Bồ của Dạ
5. Ông tổ trưởng tổ dân phố Y
6. Đàn em
( khoảng 4 Diễn viên “có thể nhiều hơn”)
7. Công an
- 3 Diễn viên
8. Hai kẻ mua ma túy từ xuôi lên (kính đen bộ đồ đen)
Lời nói đầu: thưa quý vị và các bạn… câu chuyện sau đây sẽ đưa chúng ta đến với
một tên trùm ma túy lớn ở phố X. Hắn tên là Giàng A Dạ, để buôn bán và gieo cái chết
trắng cho bao người. Hắn đã khéo léo tạo ra một bộ mặt lương thiện, một lý lịch trong
sạch, hắn đã làm từ thiện không tiếc tiền của, thành lập một công ty lớn để che đi bàn
tay và đồng tiền nhơ bẩn của mình. Nhưng it ai biết đến, thay cho bộ mặt đẹp đẽ hắn tự
tạo ra ở ngoài xã hội, là trong nhà, hắn sống như bậc đế vương, như nắm trong tay
quyền sinh, quyền sát. Rồi, hắn đã phải trả giá cho những hành động của mình từ chính
những người hắn cho là con chó hắn nuôi và không bao giờ phản chủ…
Mời các bạn đến với tiểu phẩm “ cái giá phải trả” như một lời cảnh tỉnh, một hồi
chuông báo động cho những ai đã đang và sẽ vì lòng tham mà buôn bán ma túy. Vì lòng
tham mà đi gieo cái chết cho chính đồng loại của mình..

Cảnh 1 ( trang trí như một sân vườn với cây và ghế đá….)


Tiếng nói trong sân khấu:
Giọng nam: biến ngay… đồ con hoang …cái loại đàn bà như mày, ở
ngoài đường tao tính được cả rổ... mày (“bốp” tiếng tát ) cãi ông à …. Biến
Giọng nữ: anh… anh không thể bạc tình bạc nghĩa như vậy… bao
nhiêu việc anh làm dù xấu dù tốt tôi vẫn theo anh mà không nói một câu,
( khóc) anh đem người đàn bà khác về ngay trước mặt tôi… thử hỏi là vợ, ai
mà chịu được
Giọng nam: Biến… ( ném ba lô, quần áo ra sân khấu) ở cái nhà này,
nghe tao thì sống, còn chống tao thì… tao vứt hết, biến ngay ( tiếng tát và
đấm đá)
Sồng chạy ra sân khấu trong bộ dạng khó khăn, quần áo xộc xệch và
trên mặt có những vết bầm tím. Sồng ngồi khóc sau đó đi nhặt những bộ
quần áo vương vãi gấp cho vào ba lô
Giọng nam: thằng Nhịa, đem ít tiền ra cho nó bảo nó biến nhanh
lên….


Giọng của Nhịa: thưa chú mong chú tha lỗi cho cô một lần, quả thật
là… chú đưa cô gái kia về nhà như thế, có hơi quá…
Giọng nam: mày định dạy tao à… không thì mày biến nhanh theo nó (
“ bịch” tiếng đá)
Nhịa lăn ra sân khấu tay cầm một nắm tiền
Nhịa: cô ơi… cô. ( đưa tiền cho Sồng) sao cô không nhịn một chút,
tính chú như thế…
Sồng cầm lấy nắm tiền cười trong nước mắt
Sồng: Giả dối…. ha ha, giả dối … cô biết trước có ngày này mà .. tiền
hai mặt như mặt ông Dạ. (khóc)… Nhịa à! Nghe cô…. lúc nào chú cho ra
ngoài thì trốn ngay về bản rõ chưa… cứ làm ác theo chú mãi thế này không
ổn đâu… nghe cô, về bản đi nhé Nhịa à…
Nhịa: cô à… không về được đâu, tay cháu nhúng chàm rồi. đen lắm…

không rửa sạch được nữa đâu cô ơi…
Sồng: không sạch cũng phải rửa…. một năm không sạch thì mười
năm… không sạch nữa thì dành cả đời mà rửa tay… về bản mà trồng ngô
làm nương rẫy… nghe cô đi. Thằng em cô chết rồi… bố cô cũng sắp chết
rồi… vì ma túy cả đấy Nhịa à… cháu thấy không ? (khóc) về đi, chú không
có tình máu mủ ruột già gì đâu… chú mày chỉ có tiền thôi…
Nhịa: vâng! Cô để cháu nghĩ thêm…
Một tên “lâu la” là đàn em của Dạ chạy vào tay cầm bộ đàm
Đàn em 1: anh… có người tới… đang ở đầu ngõ ạ. Dạ … thằng trực
camera nó bảo chỉ có một mình ông tổ trưởng tổ dân phố… ạ . em don dẹp
luôn ạ ( chỉ tay vào Nhịa) Nhịa… mang cô đi đâu thì mang đi. Có người
đến..
Nhịa đỡ Sồng đứng dậy cầm ba lô định đi thì Dạ vào
Dạ: (nhìn Sồng khinh bỉ) còn chưa cút đi à?
Sồng: tôi đi ngay đây
Dạ: (quát) Quay lại… định chường cái mặt rách kia ra đường cho
thiên hạ cười thằng này à… lăn vào nhà. Chờ ông tổ trưởng tổ dân phố về thì
mày cũng biến đi… hết tiền thì bẻ cái răng mày ra ma bán.. hừ …Cái răng
vàng của mày cũng hơn trăm triệu chứ ít gì?
Đàn em khúm núm dẫn ôngTổ trưởng tổ dân phố vào
Dạ : ( nở nụ cười rất tươi ) A… chào bác tổ trưởng… gớm vào nhà đã
nào… còn chè Tà xùa đây… (quay sang Sồng ) Này em … đi pha trà mời
bác mau lên… ô ! mời bác vào nhà


Tổ trưởng (TT); thôi.. chúng ta ngồi đây cho mát ( ngồi và nhìn ngó)
ái dà… hoành tráng quá. Ghế đá, đài phun nước… chậc chậc… sân nhà
mình cứ như công viên ấy nhẩy… Ô ..! chị Sồng ! sao hôm nay ít nhời thế?
Sồng cúi gầm mặt lý nhí chào tổ trưởng. Dạ khó chịu quay sang quát
khẽ

Dạ: Biến vào nhà …bảo thằng Nhịa mang ấm chè ra đây ( quay sang
TT) hề hề… nhà em đang ốm , bác thông cảm….Việc làm ăn nó căng thẳng
… đầu tư một chút vào căn nhà cho nó ấm cúng, với cả …tiện thư giãn đầu
óc
TT: anh nói phải. thương trường là chiến trường mà… anh không biết
đấy thôi. Chứ ở ngoài đường mấy người bảo anh Buôn ma túy mới giàu đến
thế… chậc chậc ác mồm ác miệng đến thế là cùng
Dạ: ấy chết… có chuyện đấy à? Khổ quá….
TT: mà thôi, anh phải thanh minh làm gì! Cả phường này còn ai biết rõ
anh hơn chúng tôi nữa…. nào xây nhà tình nghĩa, làm đường làm xá, rồi đến
cả cái nhà trẻ, anh cũng bỏ tiền mồ hôi nước mắt ra để xây cho bà con. Mấy
tên trùm ma - phi- a làm sao mà có nghĩa cử cao đẹp được như vậy hà hà… (
cầm chén chè Nhịa mời nhấp một ngụm vẻ thưởng thức)
Dạ: may là có bác hiểu em… đấy bác xem! công ty Ngôi sao của em là
địa chỉ tin cậy… buôn bán hàng nông sản vào loại nhất nhì của tỉnh… tiền
thiếu gì mà làm sao lại có chuyện Ma với chả túy… thật bực mấy cái bọn
ghen ăn tức ở
TT: đời mà anh… ái chà… chè ngon quá quên mất việc chính… ừ
( ngập ngừng) anh Dạ này .. thật ngại quá…
Dạ: bác này, có gì mà phải ngại. có việc gì khó bác cứ nói… em sẽ hết
sức vì tập thể
TT: anh đã nói thế thì… chả là hôm trước họp tiểu khu, à.. các cụ bàn
nhau muốn làm một sân thể thao ừ… gồm có mấy sân cầu lông nhưng… tiền
thì cả tổ đã đồng ý đóng góp mỗi nhà một ít cũng tạm đủ. Còn …
Dạ: Ừm… đất chứ gì… hề hề
TT: hà hà,,,đúng … tôi nói thẳng luôn… địa điểm đẹp và tiện nhất là
chỗ cạnh cái kho ngô của anh… khổ thế đất của tổ còn lại hẹp quá, chẳng
đủ…. Anh còn cái sân rộng không biết có thể nhượng lại cho tiểu khu mấy
mét với giá mềm một chút được không?



Dạ: ôi dào ôi… tưởng gì… sân chỗ đấy rộng em cũng chẳng để làm
gì… bác cứ cho bọn thanh niên nó sang đo thoải mái đi…. Tiền nong gì…
thỉnh thoảng em còn ra chơi cho nó vui
TT: ấy chết ! ai làm thế… anh đóng góp nhiều rồi, cũng phải trả anh
một chút cho phải phép
Dạ: thôi mà bác… tiền thì em không thiếu, với lại, em cũng muốn ra
chơi cầu lông với các cụ cho vui. ( ngoắc tay Nhịa cầm một tập tiền ra)
đây… em đóng góp, bác hộ em lắp thêm hệ thống chiếu sáng thật hoành
tráng vào…. À… mua thêm mấy hàng ghế cho khán giả nữa… đã làm phải
làm cho đến nơi đến chốn… không người ta lại bảo thằng Dạ này sống bủn
xỉn không tình nghĩa ha ha…
TT: cái này ( cầm tiền mà bủn rủn…)
Đàn em 1 vào rỉ tai Dạ ….
Dạ: ấy chết xin lỗi bác em lại quên mất bên đối tác làm ăn…..Nhịa …
ra bảo họ chờ thêm một lúc nữa, bảo anh đang có khách quan trọng
TT: thôi thôi… tôi không dám phiền anh nữa, ái chà thật ngại quá…
Dạ: vâng! Bác thông cảm… tối nay em mời bác sang uống trà ngắm
trăng vậy còn chỗ này bác cứ giữ đi, đừng ngại..
TT: Vâng vâng … thế thôi chào anh nhé… tối tôi lại sang… ( ra)
Đàn em : anh ơi … tiền …đưa thế có nhiều quá không…
Dạ: Mày ngu lắm… đấy gọi là đầu tư… bọn dân quanh đây … lợi
dụng được thì là tai mắt của mình đấy hiểu không…. Thôi biến đi
Cảnh 2:vụ buôn bán lộ chứng cớ
Dựng cảnh ở một góc đường vắng có mấy hòn đá và cây cối
Hai kẻ mua ma túy đi lại vẻ sốt ruột một tên hỏi tên còn lại:
B1: này…. Tay Dạ bảo mấy giờ ra
B2: quá 45 phút rồi… tiên sư nó cẩn thận quá… thay đổi 4 chỗ rồi, hết
sân vận động rồi chợ, rồi bến xe… lại đến cái chỗ chó ăn đá này
B1: ừm… thằng Dạ này cũng đủ cáo đấy… chờ đi

Dạ và Hương cùng 1 thằng đàn em đi vào
Đàn em: anh có lửa không?
B1: Có, tôi dùng zippo
Đàn em: nhật hay tàu?
B1: thái lan
Đàn em: anh ơi … đúng mật khẩu rồi


Dạ: các anh đủ tiền chứ?
B2: đây rồi! ông anh cẩn thận quá đấy…. vòng vòng mãi từ sáng tới
giờ… ( tay mở catap lộ ra 1 đống tiền)
Dạ: ( đưa chìa khóa xe ) trong cái xe matiz đỏ ấy… lên kiểm tra hàng
xong chuồn luôn đi… nơi này không an toàn.
B2 kiểm tra xong rỉ tai B1
B1: không biết ông anh có nhầm không? Thiếu mất của tụi này 2 bánh
Dạ: không thể nào… sáng nay tự tay tôi còn đếm đủ. Thằng Dạ này
làm ăn luôn giữ chữ tín… các anh đếm lại đi
B2: thưa anh em đếm 2 lần rồi … sai thế nào được..
Dạ: Hương…. Sáng nay cô đi vệ sinh ở đâu
Hương: dạ em…
Dạ: Nói… cô giấu hàng của tôi làm gì ( túm cổ)? hả… đừng lừa tôi…
cô không nghiện, tôi cho cô cũng không ít tiền… cô giấu làm gì? Báo cảnh
sát à…. thằng kia, mày trói gô nó lại về đánh cho tóe son ra/
Xin lỗi các anh. Tại tôi không dạy được mấy con chó này. ( lấy 2 cục tiền ra
trả) tôi trả lại tiền các anh, lần sau tôi sẽ kiểm đủ.
Thôi chúng ta biến nhanh đi
Sặc ….buồn ngủ

Cảnh 3: tại nhà của Dạ, có bộ salon và ấm chén một số tiện nghi
khác có thể

Dạ ngồi uống nước vừa tự chửi mình nuôi nhầm ong tay áo
Đàn em: anh ơi …nguy rồi có công an…. Nhiều công an lắm anh ạ
Dạ: đâu… công an đâu. Tao bảo mày mãi rồi, phải bình tĩnh...
Đàn em: dạ, ngoài cổng, sau nhà , trái nhà, phải nhà… trên nóc nhà
nữa ạ.
Dạ: tiên sư mày…. Thằng trực camera đâu… sao công an vào đến tận
cửa nhà mà nó còn không biết?
Đàn em: dạ nãy em lên thấy nó vẫn đang ngủ… hôm qua chị nhà
thưởng cho nó ít hàng chắc nó chơi hơi quá nên giờ vẫn đang phê.
Dạ: trời ơi… cái bọn ăn hại… tao nuôi chúng mày chẳng bằng nuôi
chó… à chó đâu ? mấy con Ngao, con Béc – giê đâu? Thả hết chúng ra… (


đi lại) bình tĩnh… lấy hết hàng dưới gầm giường cho vào bồn cầu xả nước
mau lên… nhanh…
Đàn em: anh ơi nhiều hàng quá xả làm sao hết ạ…
Dạ: ( đá )Ngu… gọi mấy thằng vào… toilet tầng trên không hết thì
xuống tầng dưới. tầng dưới không hết thì chúng mày nuốt hết cho tao… ( rút
súng ngắn ra) nhanh’
Đàn em: ( đi mấy bước rồi quay lại) anh ơi! Chó… chó chết hết rồi ạ,
chẳng hiểu chúng nó ăn phải cái gì mà con nào con nấy xòi bọt mép ra…
ngáp ngáp thế này này…. ( ngáp kiểu lên cơn vật)
Dạ: (“Pằng” Bắn chỉ thiên) cút ngay, cái bon ăn hại…. ( đá tung tóe
bàn nước ) hừ… thằng nào thằng nào phản tao… thằng nào dám làm phản
thằng Dạ này…. Ra đây
Tiếng loa từ trong sân khấu: Anh Giàng A Dạ hãy nghe đây: chúng tôi
là cảnh sát, đã có chứng cứ xác thực là anh có hành vi buôn bán ma túy với
số lượng lớn. Hiện nay, ngôi nhà của anh đã bị bao vây. chúng tôi đề nghị
anh không chống cự và chủ động ra đầu thú để hưởng sự khoan hồng của
pháp luật…

Dạ: chứng cứ à… haha… chưa bao giờ thằng này lộ chứng cứ… các
ông vào đây xem có chứng cứ không? Ha ha… ( chỉ súng lên trời bắn )
Sồng vẻ mặt u buồn bước ra sân khấu…
Sồng: Anh Dạ….
Dạ: con kia… ( túm cổ áo) mày còn ra đây làm gì? Mau… mau xả hết
hàng xuống cống… mau lên..
Sồng ( mặt ráo hoảnh, không cảm xúc) không xả được
Dạ: sao? Mày nói gì? Sao không xả được?
Sồng: ( nói như điên dại ) tôi khóa lại rồi… phòng hạnh phúc của
chúng ta ấy… tôi khóa rồi. khóa hiện đại nhất anh đặt hàng của Tiệp khắc
ấy… bằng dấu vân tay… mấy khẩu súng ghẻ của bọn đàn em kia không phá
được đâu. Ha ha.. ( cười chán nản và nhạt nhẽo)
Dạ: À… hóa ra là cô…. Đồ con hoang…( tát) mày chán sống rồi…
sao mày sống bạc thế? Bao nhiêu tiền tao cho mày rồi hả ?…. tao cho cả họ
mày… làm cả đường vào bản mày để cả họ mày được nở mày nở mặt…tao
thuê cả đoàn văn công về diễn cho cái bản chó ghẻ nhà mày xem… tiền mày
tiêu, ở cả thành phố này có ai được như mày chưa? thế mà … thế mà mày
muốn gì? ( đá) mày muốn chết…


Sồng: chết ư? Ha ha… tiền ư… tôi chán rồi anh Dạ thân mến ạ… anh Dạ
lương thiện ạ… bố tôi đi tù vì chạy hàng cho anh, vì nhận tội thay anh.
Thằng em của tôi, nó chết vì anh, chết vì cả đống hàng anh cho nó chơi thả
cửa… mẹ tôi … giàu quá mà… sống một mình trong căn nhà to đùng với
tiếng thơm có thằng con rể quý… chúng tôi không bằng mấy con chó Béc
mà anh nuôi. Bố vợ chịu tội chết thay cho anh cũng chỉ được anh ném một
đống tiền với bộ mặt giả tạo… sống làm gì cơ chứ… anh bắn đi… (het lên)
bắn đi..
Dạ: ( gằn lên)… được. theo ý mày ( đạp ngã sồng )cho mày chết đi gặp
ông bố Ngu của mày đi, gặp thằng em dại mày đi… ai phản thằng Dạ này

chỉ có chết… À….chúng bay đâu?...
Mấy thằng đàn em chạy ra
Đàn em: anh ơi cửa phòng anh có mã số không phá được… bọn em cố
hết sức rồi
Dạ bắn một phát súng vào Sồng đang nằm dưới đất
Dạ: mang con này lên phòng dí ngón tay nó vào khóa cửa, nhớ…ngón cái
tay trái… phải xả hết hàng trước khi công an vào đây… không xong thì
chúng mày tự sát hết đi… mau lên
Mấy thằng đàn em vâng dạ rồi khiêng Sông đi… lúc đó một thằng đàn
em chạy vào
Đàn em 3: anh … không xong rồi công an đã vào nhà rồi anh ạ… mấy
anh em trên kia bị khống chế hết rồi… may mà em chạy được.. phù…
Dạ: sao ? may à…còn chạy đi đâu ?.... ha ha… mày sang đây… ( gí
súng vào đầu đàn em) hừ… tao mà chết thì chúng mày cũng chết theo tao đi.
Cả lũ ăn hại…. ( bóp cò nhưng súng chỉ còn tiếng lách cách… súng đã hết
đạn, hắn cuống lên cướp khẩu súng của đàn em ra chỉ vào đầu mình bóp cò
tự sát nhưng cũng không có đạn – lúc đó công an chạy vào)
Dạ: haha… ( cười điên dại) tao muốn chết mà cũng không được chết….
không … các ông… các ông không thể bắt tôi… tôi quen biết nhiều chỗ…
tôi có nhiều tiền… rất nhiều tiền… tôi là Giám đốc công ty Ngôi sao…. Các
anh chỉ là con tép…. Ha ha..
Hai anh công an khống chế Dạ
Công an: Anh Giàng A Dạ… tội ác của anh với đồng loại là không thể
chối cãi… trên phòng ngủ của anh chúng tôi đã tìm được gần 300 bánh
heroin cùng hàng ngàn viên ma túy tổng hợp. rất may, viên đạn oan nghiệt
mà anh bắn vào chị Sồng đã không cướp được mạng sống của chị ấy… nhờ


sự ăn năn hối cải, chị Sồng sẽ được hưởng sự khoan hồng của pháp luật. còn
anh … hãy chuẩn bị để trả giá cho những tội ác của mình đi

Dạ:nó không chết ? ha ha… trả giá…. Trả giá… tôi phải trả giá… trả
bao nhiêu ?… trả bao nhiêu ?…
Tạo hình sân khấu… Dạ quay mặt về phông nền và ngước mắt lên 2
công an đứng bên cạnh( nhạc buồn)
Công an; thưa quý vị, có lẽ không ít người trong số chúng ta cho rằng
đây là một kết thúc không có hậu. Nhưng, có hậu thế nào với những kẻ vì
lòng tham mà không từ thủ đoạn để buôn bán và gieo cái chết cho đồng loại,
những kẻ vì sự chói lóa của đồng tiền mà sẵn sàng bán rẻ lương tâm cho ác
quỷ, những kẻ không định nghĩa được chữ ăn năn, hối cải. Mong rằng mỗi
người trong chúng ta, hãy can đảm vạch trần, lên án và bắt chúng trả giá vì
những tội ác mà chúng đã gây ra cho xã hội. Để tương lai, sẽ không còn
những cảnh đời éo le lụi tàn vì ma túy.



Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×