CHI TIÊU CHÍNH PH VÀ T NG TR
NG KINH T : M T KH O SÁT
TS. Ph m Th Anh†
I. L i gi i thi u
Trong h n hai th p k qua ã có nhi u nghiên c u kinh t , c lý thuy t l n th c nghi m,
t p trung xem xét vai trò c a chi tiêu công i v i t ng tr ng kinh t các n c trên th
gi i. Các nhà kinh t c ng nh các nhà ho ch nh chính sách ôi khi không th ng nh t
v i nhau v vi c li u chi tiêu chính ph có vai trò thúc y hay làm ch m t ng tr ng
kinh t . Nh ng ng i ng h quy mô chi tiêu chính ph l n cho r ng, các ch ng trình
chi tiêu c a chính ph giúp cung c p các hàng hoá công c ng quan tr ng nh c s h
t ng và giáo d c. H c ng cho r ng s gia t ng chi tiêu chính ph có th
y nhanh t ng
tr ng kinh t thông qua vi c làm t ng s c mua c a ng i dân.
Tuy nhiên, nh ng ng i ng h quy mô chi tiêu chính ph nh l i có quan i m ng c
l i. H gi i thích r ng chi tiêu chính ph quá l n và s gia t ng chi tiêu chính ph s! làm
gi m t ng tr ng kinh t , b i vì nó s! chuy n d ch ngu"n l c t# khu v c s n xu t hi u
qu trong n n kinh t sang khu v c chính ph kém hi u qu . H c ng c nh báo r ng s
m r ng chi tiêu công s! làm ph c t p thêm nh ng n$ l c th c hi n các chính sách thúc
y t ng tr ng – ví d nh nh ng chính sách c i cách thu và an sinh xã h i – b i vì
nh ng ng i ch trích có th s% d ng s thâm h t ngân sách làm lý do ph n i nh ng
chính sách c i cách n n kinh t này.
Bài vi t này s! c g&ng kh o sát m t cách t'ng quan nh t m i quan h gi a chi tiêu chính
ph và t ng tr ng kinh t . Tr c tiên chúng tôi s! th o lu n nh ng c s lý thuy t, quan
i m và th c tr ng c a m t s n c trên th gi i. Ti p theo bài vi t s! trình bày tóm t&t
các mô hình lý thuy t
c s% d ng ph' bi n khi nghiên c u m i quan h gi a chi tiêu
chính ph và t ng tr ng kinh t . Cu i cùng, bài vi t s! i m qua các k t qu nghiên c u
th c nghi m và k t lu n.
II. Chi tiêu chính ph và t ng tr ng kinh t
Lý thuy t kinh t th ng không ch ra m t cách rõ ràng v tác ng c a chi tiêu chính
ph
i v i t ng tr ng kinh t . Tuy nhiên h u h t các nhà kinh t
u th ng nh t v i
nhau r ng, trong m t s tr ng h p s c&t gi m quy mô chi tiêu chính ph có th thúc
y t ng tr ng kinh t , và trong m t s tr ng h p khác s gia t ng chi tiêu chính ph
l i có l i cho t ng tr ng kinh t . C th , các nghiên c u ã ch rõ ra r ng n u chi tiêu
chính ph b ng không s! d n n t ng tr ng kinh t r t th p, b i vì vi c th c thi các h p
"ng kinh t , b o v quy n s h u tài s n, phát tri n c s h t ng… s! r t khó kh n n u
không có chính ph . Nói cách khác, m t s kho n chi tiêu c a chính ph là c n thi t
m b o cho s t ng tr ng kinh t . Tuy nhiên, chi tiêu chính ph - m t khi ã v t quá
ng (ng c n thi t nói trên - s! c n tr t ng tr ng kinh t do gây ra s phân b' ngu"n l c
m t cách không hi u qu . ) ng cong ph n ánh m i quan h gi a quy mô chi tiêu chính
†
Khoa Kinh t h c, ) i h c Kinh t Qu c dân. Email:
1
ph và t ng tr ng kinh t ã
c xây d ng b i nhà kinh t Richard Rahn (1986), và
c các nhà kinh t s% d ng r ng rãi khi nghiên c u vai trò c a chi tiêu chính ph
i
v i t ng tr ng kinh t . ) ng cong Rahn hàm ý t ng tr ng s! t t i a khi chi tiêu
chính ph là v#a ph i và
c phân b' h t cho nh ng hàng hoá công c ng c b n nh c
s h t ng, b o v lu t pháp và quy n s h u. Tuy nhiên chi tiêu chính ph s! có h i i
v i t ng tr ng kinh t khi nó v t quá m c gi i h n này. Tuy các nhà kinh t còn b t
"ng v con s chính xác nh ng v c b n h th ng nh t v i nhau r ng, m c chi tiêu
chính ph t i u t i v i t ng tr ng kinh t dao ng trong kho ng t# 15 n 25% GDP.
Hình 1:
ng Rahn
T c
t ng tr
ng kinh t
Chi tiêu chính ph theo
ph n tr m GDP
Quy mô t i u
)i m t i u t ng tr ng trên
ng cong Rahn là m t trong ch
nghiên c u gây tranh
cãi trong nhi u th p niên qua. Các nhà kinh t nói chung k t lu n i m này n m trong
kho ng t# 15% n 25% GDP, m*c dù r t có th nh ng c tính này là quá cao do nh ng
nghiên c u th ng kê b h n ch b i s s+n có c a s li u. B ng 1 cho th y H"ng Kông,
)ài Loan, Singapore và ,n ) là nh ng n c châu Á có quy mô chi tiêu chính ph nh
nh t, ch chi m kho ng x p x 15% GDP. Trong khi ó quy mô chi tiêu ngân sách c a
Vi t Nam ang n m phía bên kia d c c a
ng Rahn, chi m kho ng 30% GDP trong
nh ng n m g n ây. T t nhiên thành t u kinh t không ch ph thu c duy nh t vào chính
sách tài khoá. Các chính sách ti n t , th ng m i, lao ng… c ng có vai trò quy t nh
quan tr ng. Tuy nhiên ây là m t con s áng ng i i v i tính hi u qu và m c tiêu thúc
y t ng tr ng c a các kho n chi tiêu công Vi t Nam.
2
B ng 1: Quy mô chi tiêu chính ph
m ts n
c châu Á
1990
1995
2000
2006
China, People's Rep. of
18,50
12,18
16,29
19,20
Hong Kong, China
14,28
16,42
17,71
15,83
Korea, Rep. of
15,54
15,76
18,91
23,60
Taipei,China
14,48
14,39
15,41
15,90
Indonesia
19,60
14,68
15,83
20,07
Malaysia
27,68
22,07
22,89
24,92
Philippines
20,40
18,17
19,27
17,31
Singapore
21,30
16,10
18,84
15,80
Thailand
13,94
15,35
17,33
16,38
Viet Nam
21,89
23,85
23,36
29,79
India
18,49
14,96
15,49
14,10
Pakistan
25,90
22,95
18,87
18,68
Mongolia
61,94
23,29
35,99
36,50
Azerbaijan
36,39
20,08
16,19
21,37
Kazakhstan
38,20
25,66
22,16
21,20
Kyrgyz Republic
37,15
27,76
18,00
22,52
Uzbekistan
…
32,59
28,95
20,78
Ngu"n: ADB (2007), Key Indicators of Developing Asia and Pacific Countries
1. C s lý thuy t kinh t v chi tiêu chính ph
Cho t i t n nh ng n m 1970 các nhà kinh t theo tr ng phái Keynes v n tin r ng chi
tiêu chính ph - *c bi t là các kho n chi tiêu thông qua vay n - có th thúc y t ng
tr ng kinh t nh làm t ng s c mua (t'ng c u) c a n n kinh t . Các chính tr gia th ng
u thích lý thuy t c a Keynes b i vì nó cho h nh ng lý do h p lý
chi tiêu. M t s
nhà nghiên c u ã c l ng
c m i quan h t l thu n gi a chi tiêu chính ph và
m c s n l ng c a n n kinh t , tuy nhiên các ph ng pháp c l ng c a h th ng m&c
nhi u sai l m. Nh ng ph ng pháp c l ng ph c t p h n ã ch ra r ng, chi tiêu chính
ph không th thúc y t ng tr ng. Lý thuy t c a tr ng phái Keynes ã b qua s th t
là chính ph không th b m s c mua vào n n kinh t tr c khi làm gi m nó ra thông qua
thu và vay n .
Lý thuy t c a Keynes ã g*p thách th c l n khi n n kinh t th gi i r i vào suy thoái
trong nh ng n m 1970, và khi có s bùng n' kinh t nh c&t gi m thu k t h p v i th&t
ch*t chi tiêu trong nh ng n m 1980. N u Keynes còn s ng, ch&c h-n ông s! r t ng c
nhiên v i cách v n d ng lý thuy t c a ông
ng h cho s gia t ng chi tiêu chính ph .
Vào nh ng n m 1940 trong m t cu c trao 'i kinh t , ông ã cho r ng quy mô chi tiêu
chính ph không nên v t quá 25% GDP, n u không t ng tr ng kinh t s! b nh h ng
c các
x u.1 Ngày nay, m*c dù lý thuy t c a Keynes v chi tiêu chính ph không còn
nhà kinh t tr ng d ng nh ng nó v n
c các chính tr gia và các nhà báo th ng xuyên
nh&c n nh là ng l c thúc y t ng tr ng.
Ng c v i quan i m c a tr ng phái Keynes, trong nhi u th p k qua nhi u nhà kinh t
tin r ng vi c c&t gi m thâm h t ngân sách là li u thu c th n di u i v i t ng tr ng kinh
1
www.cis.org.au/policy/autumn03/polaut03-1.pdf
3
t . H l p lu n r ng c&t gi m chi tiêu chính ph và do v y là c&t gi m thâm h t ngân sách
s! làm gi m lãi su t, t ng u t , t ng n ng su t và cu i cùng là thúc y t ng tr ng.
L p lu n này là có c s và chính sách tài khoá nên t p trung gi i quy t v n
thâm h t
n u m i quan h gi a các bi n s trên là ch*t ch!. Tuy nhiên, có nhi u lý do
tin r ng
gi thuy t trên v m i quan h gi a thâm h t ngân sách, lãi su t, u t và t ng tr ng ã
c
cao quá m c. C th , s li u th c t c a n n kinh t M. và nhi u n c khác trên
th gi i ã ch ra r ng thâm h t ngân sách có tác ng c c k/ nh
n lãi su t, *c bi t là
i v i các n n kinh t m . Lãi su t
c quy t nh trên th tr ng v n qu c t n i có
hàng ngàn t USD
c giao d ch m$i ngày. Th m chí ngay c s thay 'i l n v cán cân
ngân sách c a chính ph c ng khó có tác ng áng k
n lãi su t. Ngoài ra, c u tín
d ng c ng là nhân t chính quy t nh n lãi su t, ây chính là lý do t i sao lãi su t
th ng cao trong nh ng th i k/ có t ng tr ng m nh. Trong nh ng th i k/ này c u tín
d ng th ng cao, và
ki m
c l i nhu n các t' ch c tài chính th ng áp *t m c lãi
su t cao i v i các kho n cho vay nh m bù &p cho nh ng r i ro tín d ng và l m phát.
Cu i cùng thu ánh vào thu nh p ti n lãi c ng là m t trong nh ng nhân t nh h ng
m nh n lãi su t. Th c t cho th y, v i các y u t khác nh nhau thì các lo i trái phi u
ch u thu th ng có m c lãi su t su t cao h n so v i các trái phi u không ch u thu . )i u
này hàm ý r ng s gia t ng thu , m*c dù làm gi m thâm h t ngân sách, nh ng l i có
nhi u kh n ng s! làm t ng lãi su t và do v y không có kh n ng kích thích u t và
t ng tr ng kinh t .
Hai tr ng phái trên có nh ng quan i m r t khác nhau v thâm h t ngân sách, tuy nhiên
không tr ng phái nào nh n m nh n quy mô chi ngân sách. Các nhà kinh t theo
tr ng phái Keynes th ng liên quan n quy mô chi tiêu chính ph l n nh ng h c ng
không có ph n i gì v i quy mô chi tiêu chính ph nh , mi0n là chi tiêu chính ph có
th
c t ng khi c n thi t
a n n kinh t thoát kho i tình tr ng trì tr . Trong khi ó
các nhà kinh t tin vào m i quan h gi a thâm h t ngân sách, lãi su t, u t và t ng
tr ng, nh ã phân tích trên, c ng không có ph n i gì i v i quy mô chi tiêu chính
ph l n mi0n là nó
c tài tr b ng thu thay vì vay n . Các lý thuy t khác nhau s%
d ng nh ng l p lu n khác nhau và do v y chúng không a ra
c câu tr l i rõ ràng v
m i quan h gi a chi tiêu chính ph và t ng tr ng kinh t . H u h t các nhà kinh t "ng
ý r ng có nh ng tr ng h p nh t nh vi c c&t gi m chi tiêu chính ph s! thúc y t ng
tr ng kinh t , và c ng có nh ng tr ng h p s gia t ng chi tiêu chính ph là có l i cho
t ng tr ng. Ph n d c xu ng c a
ng Rahn trong Hình 1 có th
c gi i thích b i
nhi u lý do sau ây:
-
Chi tiêu chính ph c n có nh ng ngu"n tài tr nh t nh. Chính ph không th
th c hi n chi tiêu mà không l y ti n c a m t ng i nào ó trong n n kinh t . M i
l a ch n bi n pháp tài tr chi tiêu u gây ra nh ng h u qu tiêu c c. T ng thu
s! c n tr các hành vi thúc y s n xu t nh lao ng, ti t ki m, u t … Vay n
s! làm gi m ngu"n v n áng l! ra dành cho u t t nhân, và trong nhi u tr ng
h p còn làm t ng lãi su t. In ti n s! gây ra l m phát, b t 'n kinh t v. mô, và bóp
méo các hành vi kinh t .
-
M$i "ng chi tiêu t ng thêm c a chính ph "ng ngh.a v i m t "ng chi tiêu b
c&t gi m c a khu v c s n xu t t nhân trong n n kinh t . )i u này làm gi m t ng
4
tr ng kinh t b i vì các l c l ng kinh t
nh h ng cho s phân b' ngu"n l c
c a khu v c t nhân, trong khi ó các l c l ng chính tr l i chi ph i các quy t
nh chi tiêu c a chính ph . M*c dù m t s kho n chi tiêu c a chính ph nh chi
cho s v n hành t t c a h th ng pháp lu t có th có l i ích l n, tuy nhiên nhìn
chung chính ph th ng không s% d ng các ngu"n l c m t cách hi u qu nh khu
v c t nhân. Nhi u b ng ch ng các n c trên th gi i cho th y, khu v c t
nhân có th cung c p các d ch v y t , giáo d c, sân bay, b u chính… ch t l ng
h n và v i chi phí th p h n.
-
M t s kho n chi tiêu chính ph khuy n khích vi c l a ch n nh ng hành vi tiêu
c c. Nhi u ch ng trình tr c p c a chính ph d n ã d n n nh ng quy t nh
không mong mu n v m*t kinh t . Các ch ng trình phúc l i khuy n khích m i
ng i l a ch n ngh ng i thay vì lao ng. Các ch ng trình b o hi m th t nghi p
làm gi m ng c tìm vi c. Các ch ng trình b o hi m thiên tai có th khuy n
khích ng i dân làm nhà nh ng vùng hay có thiên tai… Nh ng ví d này cho
th y các ch ng trình chi tiêu c a chính ph có th làm gi m t ng tr ng kinh t
và làm gi m s n l ng qu c gia b i vì chúng thúc y s phân b' và s% d ng
ngu"n l c m t cách sai l m.
-
M t s kho n chi tiêu chính ph không khuy n khích các hành vi có l i cho s n
xu t. M t s ch ng trình chi tiêu chính ph không d n n các quy t nh có l i
v m*t kinh t . Ti t ki m giúp cung c p ngu"n v n cho u t , tuy nhiên ng c
ti t ki m có th b mai m t b i các ch ng trình tr c p cho ng i v h u, tr c p
nhà , tr c p m au, và tr c p giáo d c c a chính ph . T i sao m t cá nhân l i
ph i ti t ki m thu nh p
chi tiêu khi v h u,
mua nhà,
i h c… khi chính
ph s+n sàng tài tr cho nh ng vi c này? Nh ng ch ng trình tr c p này ôi khi
còn khuy n khích ng i dân khai man thu nh p và phân b' ngu"n l c c a h m t
các không hi u qu .
-
Chi tiêu chính ph bóp méo vi c phân b' ngu"n l c. Nh ng ng i h ng l i t#
các ch ng trình chi tiêu c a chính ph có th ít quan tâm n tính hi u qu c a
vi c s% d ng ngu"n l c mà h nh n
c t# chính ph . )i u này làm gi m vai trò
c a các th tr ng c nh tranh và gây ra s kém hi u qu c a các khu v c nh giáo
d c và y t .
-
Chi tiêu chính ph c n tr nh ng phát minh m i. Nh có c nh tranh và mong
mu n làm giàu, các cá nhân và t' ch c t nhân luôn n$ l c tìm ki m nh ng l a
ch n và c h i m i. Quá trình tìm ki m, phát hi n, và v n d ng nh ng ý t ng và
công ngh m i có th thúc y t ng tr ng kinh t . Tuy nhiên, các ch ng trình
chi tiêu chính ph l i thi u linh ho t b i tính t p trung và quan liêu, và ôi khi
làm gi m tính c nh tranh c a khu v c t nhân.
2. M t s mô hình lý thuy t v chi tiêu chính ph
Trong ph n này chúng tôi xin gi i thi u tóm t&t m t s mô hình t ng tr ng tân c' i n
c s% d ng ph' bi n b i các nhà kinh t trên th gi i khi xem xét m i quan h gi a chi
tiêu chính ph và t ng tr ng kinh t .
5
2.1 Mô hình c a Robert Barro (1990)
Tr c Barro (1990) c ng ã có nhi u nghiên c u v chi tiêu chính ph , tuy nhiên vai trò
c a chi tiêu chính ph và thu
i v i t ng tr ng kinh t ch
c xem xét m t cách có
h th ng d a trên các hành vi t i a hoá l i ích c a các tác nhân trong n n kinh t k t#
khi xu t hi n bài báo “Government Spending in a Simple Model of Endogenous Growth”
c a Barro vào n m 1990. M c tiêu chính c a bài báo này là a khu v c chính ph vào
mô hình t ng tr ng tân c' i n chu n
nghiên c u m i quan h gi a các l a ch n
chính sách c a chính ph
i v i t ng tr ng kinh t . Ý t ng chính c a mô hình Barro
(1990) có th tóm t&t nh sau:
Khu v c s n xu t: Barro (1990) gi
nh chi tiêu chính ph
i v i hàng hoá và d ch v
công c ng, ví d chi xây d ng c s h t ng, b o v quy n s h u…, có nh h ng tích
c c n s n xu t c a khu v c t nhân. Hàm t'ng s n xu t trong n n kinh t có d ng
Cobb-Douglas và
c bi u di0n nh sau:
Y = AL1−α K α G1−α ,
(1.1)
trong ó 0 < α < 1 , L , K và Y l n l t là lao ng, t b n, và s n l ng c a n n kinh t ,
và G là t'ng chi tiêu chính ph . )
n gi n chúng ta có th gi
nh t'ng l c l ng lao
ng trong n n kinh t , L, là c
nh. Ph ng trình này hàm ý r ng công ngh s n xu t
c a n n kinh t có hi u su t không 'i theo quy mô i v i các u vào lao ng và t
b n. V i L c
nh, n u G c
nh, K s! có hi u su t biên gi m d n. Tuy nhiên n u G
t ng cùng v i K thì hàm s n xu t s! có hi u su t c
nh theo G và K và n n kinh t có
th có
c t ng tr ng n i sinh. Hàm t'ng s n xu t (1) có th
c bi u di0n d i d ng
bi n bình quân m t lao ng nh sau:
y = Ak α G1−α ,
(1.2)
trong ó y = Y / L và k = K / L l n l t là s n l ng và t b n bình quân m t n v lao
ng.
Khu v c chính ph : Do mô hình không nh m phân tích tác ng c a các lo i thu su t
khác nhau n t ng tr ng kinh t nên
n gi n, Barro (1990) gi nh r ng chính ph
tài tr cho chi tiêu c a mình nh áp d ng m t m c thu su t c
nh τ . )i u này hàm ý
chính ph luôn th c hi n cán cân ngân sách cân b ng. Do v y ta có:
0 <τ <1
τ Ly = G ,
(1.3)
K t h p (1.1) và (1.2) chúng ta có th có:
1/ α
1/ α
G = (τ ) ( AL ) k .
(1.4)
T c
t ng tr ng: T'ng thu nh p trong n n kinh t
c phân b' cho tiêu dùng, u t
và chi tiêu chính ph , do v y ph ng trình tích lu1 c b n có th
c vi t nh sau:
k = s(1 − τ ) y − δ k ,
(1.5)
trong ó δ là t l hao mòn c a t b n và s là t l ti t ki m c
nh c a khu v c t nhân.
Chia c hai v ph ng trình (1.5) cho k và k t h p v i (1.2), (1.3), và (1.4) chúng ta có
th thu
ct c
t ng tr ng c a s n l ng, γ y , nh sau:
γ y = α s (1 − τ ) (τ AL )
(1−α ) / α
+δ .
6
(1.6)
T# ph ng trình này chúng ta th y r ng t c
không có tính ng. 2nh h ng c a chính ph
có th
c th c hi n theo hai kênh nh sau:
t ng tr ng là c
iv it c
t ng tr
nh và n n kinh t
ng c a n n kinh t
c tài tr b ng thu do chính ph luôn th c hi n cán
Th nh t, chi tiêu chính ph ph i
cân ngân sách cân b ng. Vi c t ng thu s! làm gi m s n ph m biên sau thu c a t b n,
và do v y làm gi m t c
tích lu1 t b n và làm gi m t c
t ng tr ng kinh t . Tham
i v i t ng
s (1 − τ ) trong ph ng trình (1.6) ph n ánh hi u ng tiêu c c này c a thu
tr ng kinh t . Tuy nhiên, vi c t ng thu c ng "ng ngh.a v i t ng chi tiêu chính ph cho
các hàng hoá và d ch v công c ng nh c u c ng,
ng xá, h th ng lu t pháp… Nh ng
nh ng hàng hoá và d ch v công c ng này làm t ng s n ph m biên và s n l ng c a khu
(1−α ) / α
v c t nhân nh th hi n trong hàm s n xu t (1.1). Tham s (τ )
trong ph ng trình
(1.6) ph n ánh hi u ng tích c c này c a hàng hoá và d ch v công c ng
tr ng kinh t .
i v i t ng
γmax
τ = G/Y
τ*=1-
Chúng ta có th tìm giá tr t i u c a thu su t
b c nh t c a γ y theo τ. K t qu thu
c:
i v i t ng tr
ng b ng cách l y
o hàm
τ * = 1−α .
(1.7)
)ây chính là m c thu su t t i u i v i t ng tr ng kinh t . )i u ki m này hàm ý vi c
t ng chi tiêu chính ph hay t ng thu ch thúc y t ng tr ng kinh t khi tác ng tích
c c c a vi c t ng chi tiêu l n h n tác ng tiêu c c c a vi c t ng thu , hay nói cách khác
khi thu su t nh h n hi u su t biên c a kho n chi tiêu chính ph
i v i t'ng s n l ng
c a n n kinh t . K t lu n này c ng t ng t nh nh ng gì
ng Rahn hàm ý.
2.2 Mô hình c a Devarajan, Swaroop, và Zou (1996)
Devarajan, Swaroop, và Zou (1996) ã d a trên mô hình c a Barro (1990) và m t s k t
qu nghiên c u th c nghi m khác
xây d ng m t mô hình nghiên c u vai trò c a các
thành ph n chi tiêu chính ph khác nhau i v i t ng tr ng kinh t . C th , mô hình c a
h c g&ng xác nh thành ph n chi tiêu nào là hi u qu , thành ph n chi tiêu nào là không
hi u qu và s chuy n d ch gi a các thành ph n chi tiêu có tác ng nh th nào i v i
t c
t ng tr ng c a n n kinh t . Mô hình c a Devarajan, Swaroop, và Zou (1996) có
th
c tóm t&t nh sau:
7
Khu v c s n xu t: Hàm t'ng s n xu t có d ng CES v i s n l ng ph thu c vào l ng t
b n c a khu v c t nhân, k, và hai thành ph n chi tiêu khác nhau c a chính ph , g1 và g2.
M$i lo i chi tiêu
c gi nh là có tác ng khác nhau n t'ng s n l ng c a n n kinh
t . C th hàm s n xu t
c vi t d i d ng sau:
y = f (k , g1 , g 2 ) = α k −ς + β g1−ς + γ g 2−ς
trong ó
−1/ ς
,
(2.1)
α ≥ 0, β ≥ 0, γ ≥ 0, α + β + γ = 1, ς ≥ −1 .
Khu v c chính ph : T ng t nh trong Barro (1990), các tác gi gi nh r ng chính ph
tài tr cho chi tiêu c a mình nh áp d ng m t m c thu su t c
nh τ . )i u này c ng
hàm ý chính ph luôn th c hi n cán cân ngân sách cân b ng. Do v y,
τ y = g = g1 + g 2
(2.2)
g1 = φτ y
g 2 = (1 − φ )τ y ,
và
(2.3)
trong ó φ là t3 tr ng c a thành ph n chi tiêu g1 trong t'ng chi tiêu chính ph . Bi n 'i
các ph ng trình (2.1) - (2.3) ta có th bi u di0n m i quan h gi a t'ng s n l ng c a
n n kinh t v i t3 tr ng c a các lo i chi tiêu chính ph nh sau:
g
τ ς − βφ −ς − γ (1 − φ ) −ς
=
k
α
1/ ς
.
(2.4)
H gia ình: Devarajan, Swaroop, và Zou (1996) gi nh r ng trong n n kinh t có nhi u
h gia ình gi ng nhau. V i các quy t nh c a chính ph v τ và φ , m$i h gia ình s!
l a ch n các quy t nh v m c tiêu dùng, c, và m c t b n, k,
t i a hoá l i ích c a
mình trong c vòng i. Hàm l i ích c a m t h gia ình tiêu bi u có th
c vi t d i
1−σ
c −1
d ng u (c) =
và v n c a h gia ình này là t i a hoá
1−σ
U=
∞
0
e − ρ t u (c)dt
(2.5)
v i ràng bu c:
k = (1 − τ ) y − c
(2.6)
trong ó ρ là h s chi t kh u theo th i gian. Ph ng trình (2.6) hàm ý u t c a khu
v c t nhân b ng v i ph n còn l i c a thu nh p kh d ng sau khi ã tiêu dùng.
Gi i mô hình
Thi t l p Hamilton và gi i mô hình chúng ta có th bi u di0n t c
theo ph ng trình sau:
1+ς
t ng tr
ng kinh t
ς
−ρ
c α (1 − τ ) ατ (τ − βφ − γ (1 − φ ) )
=
(2.7)
c
σ
trong ó 1/ σ = −u '(c) / u ''(c)c
c hi u là h s thay th c a tiêu dùng gi a các th i k/.
Ph ng trình (2.7) bi u di0n m i liên h gi a t c
t ng tr ng kinh t và t3 tr ng c a
các lo i chi tiêu chính ph óng vai trò trung tâm trong mô hình. T# ph ng trình này
chúng ta có th xác nh
c li u vi c gia t ng t3 tr ng chi tiêu cho thành ph n g1 hay
ς
ς
−ς
γ=
8
−ς
−
g 2 có làm t ng t c
có:
t ng tr
ng kinh t hay không. C th , l y
o hàm γ theo φ ta
ς
βφ − (1+ς ) − γ (1 − φ ) − (1+ς ) )
(
∂γ α (1 − τ )(1 + ς ) (ατ )
=
.
−1/ ς
∂φ
σ (τ ς − βφ −ς − γ (1 − φ ) −ς )
− (1+ς ) / ς
Do ς ≥ −1 ph
(2.8)
ng trình này hàm ý
∂γ
>0
∂φ
n u
φ
β
<
1−φ
γ
1/(1+ς )
.
(2.9)
)i u ki n này hàm ý r ng s chuy n d ch c c u chi tiêu gi a hai thành ph n chi tiêu
chính ph g1 và g 2 làm t ng hay gi m t c
t c
t ng tr ng kinh t không ch ph
thu c vào hi u su t ( β và γ ) c a hai thành ph n i v i t'ng s n l ng y, mà còn ph
thu c vào t3 tr ng ban u c a hai thành ph n ( φ và 1 − φ ). N u φ ang quá l n (hay
1 − φ ang quá nh ) thì vi c chính ph chuy n d ch c c u chi tiêu theo h ng t ng chi
tiêu cho thành ph n g1 b ng cách gi m chi tiêu cho thành ph n g 2 , có th không làm
t ng t c
t ng tr ng ngay c khi thành ph n chi tiêu g1 có hi u su t i v i t'ng s n
l ng y l n h n so v i thành ph n chi tiêu g 2 (t c là ngay c khi β > γ ).
T# ph ng trình (2.7) chúng ta c ng có th xác nh
c tác ng c a vi c t ng thu
(hay t ng t'ng chi tiêu chính ph ) i v i t c
t ng tr ng. L y o hàm γ theo τ , sau
m t s b c bi n 'i thích h p ta có
∂γ
τ 1+ς
(2.10)
≥ (<) 0 n u
+ τς ≤ ( > ) 1 + ς .
∂τ
βφ −ς + γ (1 − φ ) −ς
)i u ki n này cho th y m i quan h gi a gi a t c
t ng tr ng, γ , và thu su t, τ , là
không rõ ràng. D u c a nó có th thay 'i tu/ thu c vào m i quan h gi a τ và
βφ −ς + γ (1 − φ ) −ς . Trong ó βφ −ς + γ (1 − φ ) −ς có th
c hi u là t'ng hi u su t c a các
kho n chi tiêu chính ph
i v i s n l ng. Mô hình này có th
c m r ng xem xét
vai trò và so sánh tính hi u qu t ng i c a nhi u thành ph n chi tiêu chính ph khác
nhau i v i t ng tr ng kinh t (xem Ph m, 2008).
2.3 Mô hình c a Davoodi và Zou (1998)
Davoodi và Zou (1998) ã d a trên mô hình c a Barro (1990) và Devarajan, Swaroop,
và Zou (1996)
xem xét m i quan h , c v lý thuy t l n th c nghi m, gi a tính t p
trung c a chính sách tài khoá và t ng tr ng kinh t . Tr c ó, nhi u nhà kinh t ã a
ra nhi u l p lu n ng h s phân quy n trong vi c th c thi chính sách tài khoá. H cho
r ng: (i) s phân quy n s! làm t ng tính hi u qu c a các kho n chi b i vì các chính
quy n a ph ng có thông tin t t h n so v i chính quy n trung ng; (ii) chính quy n
a ph ng có th cung c p hàng hoá và d ch v áp ng thi t th c h n i v i nhu c u
c a c ng "ng a ph ng, do h n&m b&t
c các *c tính khác bi t v m*t a lý, con
ng i… Davoodi và Zou (1998) gi nh r ng chi tiêu chính ph có th
c phân thành
ba c p: trung ng, bang, và a ph ng. M c
phân c p trong vi c th c thi chính sách
9
tài khoá
c xác nh theo t ph n chi t i các c p a ph ng so v i t'ng chi tiêu chính
ph . Ví d m c
phân c p s! t ng n u chi tiêu c p a ph ng và chi tiêu c p bang t ng
m t cách t ng i so v i chi c p trung ng.
Gi ng nh trong Barro (1990), Davoodi và Zou (1998) s% d ng hàm s n xu t v i hai u
vào là t b n t nhân và chi tiêu chính ph . Chi tiêu chính ph
c chia thành ba c p:
trung ng, bang, và a ph ng. N u kí hi u k là l ng t b n t nhân, g là t'ng chi tiêu
chính ph , f là chi c p chính quy n trung ng, s là chi c p chính quy n bang, và l là
chi c p chính quy n a ph ng (t t c các bi n u
c o l ng d i d ng bình
quân u ng i), mô hình c a h có th
c tóm t&t qua m t s ph ng trình sau:
Hàm s n xu t Cobb-Douglas:
y = k α f β sγ l ω ,
trong ó y là s n l ng bình quân
u ng
(3.1)
i, 0 < α , β , γ , ω < 1 và α + β + γ + ω = 1 .
Chi tiêu chính ph :
S phân b' t'ng chi tiêu chính ph cho các c p
c th c hi n nh sau:
g = f +s+l .
f = φg g
s = φs g
l = φl g ,
(3.2)
(3.3)
trong ó φ f + φs + φl = 1 và 0 < φi < 1 v i i = f , s và l . Do v y φ f chính là t tr ng chi
tiêu c a chính quy n trung
ng trong t'ng chi tiêu, φs là t tr ng chi tiêu c a chính
quy n bang trong t'ng chi tiêu, và φl là t tr ng chi tiêu c a chính quy n a ph ng.
T'ng chi tiêu chính ph
c tài tr b i m t m c thu thu nh p c
nh τ , do v y ta có,
g =τ y
(3.4)
H gia ình: N n kinh t có nhi u h gia ình gi ng nhau, v i các quy t nh c a chính
ph v τ và φi , m$i h gia ình s! l a ch n các quy t nh v m c tiêu dùng, c, t i a
hoá l i ích c a mình trong c vòng i. Hàm l i ích c a m t h gia ình tiêu bi u có th
c1−σ − 1
c vi t d i d ng u (c) =
và v n c a h gia ình này là t i a hoá
1−σ
∞
U=
0
e − ρ t u (c)dt ,
(3.5)
v i ràng bu c:
k = (1 − τ ) y − c = (1 − τ )k α f β s γ l ω − c .
Gi i mô hình này chúng ta có th tính
ct c
t ng tr
u ng i nh sau:
1
γ=
(1 − τ )τ (1−α ) / α αφ fβ / α φsγ / α φlω / α − ρ .
σ
ng c a s n l
(3.6)
ng bình quân
(3.7)
Ph ng trình này ch ra r ng t c
t ng tr ng kinh t là m t hàm c a thu su t và các t
tr ng chi tiêu chính ph
các c p. T# ph ng trình này chúng ta có th thi t l p và
nghiên c u m i quan quan h v m*t th c nghi m gi a s phân c p trong chi tiêu tài
khoá và t ng tr ng kinh t . L u ý r ng, v i t'ng chi tiêu c
nh, s thay 'i t tr ng chi
10
gi a các c p có th thúc y t ng tr ng kinh t n u s phân b' hi n t i ch a t t i u.
Tr ng thái phân b' chi tiêu chính ph t i u i v i t ng tr ng kinh t có th tìm
c
c các t
b ng cách l y o hàm c a γ theo các t tr ng chi tiêu. K t qu chúng ta có
tr ng chi tiêu t i u nh sau:
φ *f =
β
,
β +γ +ω
φs* =
γ
,
β +γ +ω
φl* =
ω
.
β +γ +ω
(3.8)
Do v y, mi0n là các t tr ng chi tiêu hi n t i c a chính ph khác v i các giá tr t i u này,
thì vi c thay 'i phân b' chi tiêu gi a các c p có th thúc y t ng tr ng mà không c n
ph i t ng t tr ng chi tiêu chính ph trong GDP.
3. M t s k t qu nghiên c u th c nghi m
K t# khi có s tr$i d y tr l i c a c a lý thuy t t ng tr ng vào cu i nh ng n m 1980 ã
có m t kh i l ng kh'ng l" các phân tích th c nghi m v t ng tr ng kinh t
c th c
hi n. Các mô hình tân c' i n ã có
c nh ng b ng ch ng th c nghi m ng h m t khi
tính n các nhân t quan tr ng khác i v i t ng tr ng kinh t , ví d nh t b n nhân
l c (Mankiw, Romer và Weil, 1992), tích lu1 bí quy t công ngh (Nonnerman và Van,
1996). Có th nói nghiên c u c a Mankiw, Romer và Weil (1992) ã *t n n t ng cho
nh ng phân tích th c nghi m sau này d a trên mô hình lý thuy t t ng tr ng tân c' i n.
Tuy nhiên, phân tích c a h ch a th c s làm rõ vai trò c a chính ph trong vi c tác
ng n t ng tr ng trong dài h n.
Tr c Mankiw, Romer và Weil (1992) th c ra ã có nhi u nghiên c g&ng xác nh
nh ng nhân t , trong ó có chi tiêu chính ph , t ng quan v i t ng tr ng. Nh ng nghiên
c u này s% d ng các ph ng pháp phân tích h"i s li u chéo n gi n và các ph ng
pháp ki m nh th ng kê
kh o sát vai trò c a chi tiêu chính ph
i v i t ng tr ng
kinh t . )i n hình trong s ó là nh ng nghiên c u c a Kormendi và Meguire (1985) và
Barro (1991). C hai nghiên c u này u khai thác s li u t# nhi u n c trên th gi i.
M c t ng tr ng trung bình m$i n c
c tính toán trong m t th i kì dài. ) gi i
thích cho s khác nhau v t c
t ng tr ng gi a các n c, h ã s% d ng phân tích h"i
quy b i v i r t nhi u bi n gi i thích. M t s các bi n gi i thích, ví d nh t b n nhân l c
c o l ng b i ph n tr m dân s hoàn thành b c ti u h c ho*c t l h c sinh/giáo
(
viên), m c GDP ban u trong giai o n ó (ph n ánh hi u ng h i t c a thu nh p:
nh ng n n kinh t có m c GDP ban u càng th p thì có xu h ng t ng tr ng càng
nhanh)…,
c l a ch n d a trên các lí thuy t t ng tr ng tân c' i n, m t s khác l i
c l a ch n d a trên các d oán. Nh ng bi n
c d oán có tác ng n t ng
tr ng kinh t có th bao g"m các bi n kinh t v. mô nh l m phát, t tr ng xu t
kh u/GDP, t tr ng u t /GDP, các bi n chi tiêu chính ph ph n ánh chính sách tài
khoá, tiêu dùng chính ph , các bi n ph n ánh s khác nhau v th ch kinh t và chính tr
gi a các n c, các bi n ph n ánh m c
b o v quy n s h u,… K t qu nghiên c u
c a Kormendi và Meguire (1985) ch ra r ng tiêu dùng chính ph không h có tác ng,
trong khi ó k t qu nghiên c u c a Barro (1991) cho th y tiêu dùng chính ph có tác
ng tiêu c c n t ng tr ng kinh t .
Nh ng nghiên c u th c nghi m sau này
c th c hi n d a trên các ph ng pháp lu n
ph c t p h n. Nhi u v n
b b qua trong các nghiên c u tr c ây ã
c l t l i.
Cùng v i phân tích h"i quy s li u chéo, các ph ng pháp h"i quy s li u m ng và chu$i
11
th i gian c ng
c áp d ng r ng rãi. Ví d nh Dowrick (1993) và Lin (1994) gi i
quy t v n
v tính nhân qu và s t ng tác "ng th i gi a các bi n. Li u chi tiêu
chính ph có nh h ng n t ng tr ng kinh t hay t ng tr ng kinh t có nh h ng
n chi tiêu chính ph ? Levine và Renelt (1992), Easterly và Rebelo (1993), Levine và
Zervos (1993) nh n m nh n t m quan tr ng c a vi c l a ch n các bi n gi i thích trong
vi c nh h ng n các k t qu nghiên c u. H ch ra r ng h u h t các t ng quan riêng
gi a t ng tr ng và các th c o khác nhau v thu và chính sách tài khoá u không
b n v ng trong phân tích c a h . Levine và Renelt (1992) còn t'ng k t các nghiên c u
tr c ó và k t lu n r ng có ít nh t 50 bi n
c phát hi n là có t ng quan v i t ng
tr ng kinh t . Trong ó kh o sát v m i liên h gi a t ng tr ng kinh t và khu v c
chính ph c ng cho các k t qu khác nhau. M t s nghiên c u cho r ng t ng tr ng kinh
t và chi tiêu công c ng và thu khoá có m i t ng quan th ng kê âm, nh Grier và
Tullock (1989), Barro (1989, 1991), Hansson và Henrekson (1994)... M t s nghiên c u
khác thì l i cho r ng chúng không có m i liên h nào c , nh Levine và Renelt (1992),
Levine và Zervos (1993), Easterly và Rebelo (1993), và Lin (1994).
c k t qu nghiên c u nào là áng tin c y b i vì h s%
R t khó cho chúng ta xác nh
d ng các ph ng pháp c l ng khác nhau, m u nghiên c u khác nhau c v th i gian
l n thành ph n các n c
c nghiên c u. Ngoài ra s li u nhi u n c còn thi u và
không nh t quán. S bi n ng c a t giá khi n cho vi c quy 'i s li u g*p khó kh n và
kém chính xác. Các th c o v khu v c chính ph c ng r t khác nhau gi a các n c.
)*c bi t, ph ng pháp l ng hoá c ng g*p ph i nh ng v n
nh t nh. Lý thuy t phân
tích h"i quy truy n th ng òi h i các bi n gi i thích nh chi tiêu chính ph hay tiêu dùng
chính ph ph i c l p v i t ng tr ng kinh t . Tuy nhiên trong th c t thì t ng tr ng
kinh t có nh ng nh h ng nh t nh n quy mô chi tiêu c a chính ph . M i quan h
gi a chúng c ng trong th c t c ng ph c t p h n nhi u, ch không ch
n thu n là
tuy n tính nh th ng
c xem xét trong các phân tích h"i quy. Vi c thi u m t khung
c s nh t quán trong phân tích th c nghi m khi n cho vi c c và so sánh k t qu t# các
nghiên c u g*p khó kh n. Các nhà nghiên c u có th cho ra các k t qu khác nhau tu/
thu c vào ph ng pháp và s li u mà h s% d ng.
Các nhà kinh t g n ây không ch xem xét m i quan h gi a t'ng chi tiêu chính ph mà
còn xem xét m i quan h gi a c c u chi tiêu chính ph và t ng tr ng. Các nghiên c u
i n hình trong l.nh v c này bao g"m Devarajan, Swaroop, và Zou (1996), Chen (2006)
và Ghosh và Gregoriou (2008). Devarajan, Swaroop, và Zou (1996) s% d ng ph ng
pháp h"i quy chéo v i s li u t# 43 n c ang phát tri n trong quãng th i gian 20 n m,
ã a ra m t k t qu khá ng c nhiên r ng, s gia t ng chi th ng xuyên có tác ng tích
c c, trong khi s gia t ng chi u t có tác ng tiêu c c n t ng tr ng kinh t . )i u
này, nh các tác gi ã ch ra, hàm ý c c u chi tiêu chính ph
các n c ang phát
phi n ang m&c ph i sai l m khi h phân b' quá nhi u ngu"n l c cho các kho n chi u
t , khi n chúng tr nên kém hi u qu m t cách t ng i so v i các kho n chi th ng
xuyên. Ghosh và Gregoriou (2008) s% d ng ph ng pháp GMM, v i s li u t# 15 n c
ang phát tri n trong quãng th i gian 28 n m, c ng a ra m t k t qu t ng i nh t
quán v i k t qu trên. Phân tích th c nghi m c a h cho th y chi th ng xuyên, ch
không ph i chi u t , m i có óng góp quan tr ng i v i t ng tr ng kinh t .
12
Kh n ng tác ng c a m c
phân c p tài khoá i v i t ng tr ng kinh t
các n c
ang phát tri n trong h n m t th p k qua c ng
c các nhà nghiên c u quan tâm. Hàng
lo t các nghiên c u th c nghi m ã
c th c hi n b i Davoodi, Xie, và Zhou (1995),
Zhang và Zhou (1997, 1998), Davoodi và Zhou (1998), Woller và Phillips (1998), Lin và
Liu (2000),… Nh ng nghiên c u này s% d ng các th c o phân c p tài khoá khá khác
nhau, ví d nh Davoodi và Zhou (1998) s% d ng t tr ng chi tiêu chính ph trong khi
Zhang và Zhou (1997, 1998) s% d ng t tr ng chi tiêu chính ph theo c c u các ngành
các c p a ph ng. Nh ng nghiên c u này c ng cho nh ng k t qu r t khác nhau. Zhang
và Zhou (1997) và Lin và Liu (2000) l n l t ch ra r ng s phân c p tài khoá có nh
h ng tích c c n t ng tr ng kinh t
,n ) và Trung Qu c. Trong khi ó nhi u
nghiên c u khác l i cho ra k t qu ng c l i. S phân c p tài khoá làm ch m t c
t ng
tr ng, ví d nh Zhang và Zhou (1998) i v i Trung Qu c, Davoodi, Xie, và Zhou
(1998) i v i M., Davoodi và Zhou (1998) i v i m u nghiên c u bao g"m c nh ng
n c phát tri n và ang phát tri n. Ngoài ra, Woller và Phillips (1998) l i không tìm th y
m i liên h nào gi a hai v n này các n c ang phát tri n.
liên quan n ph ng pháp c
V i th c tr ng nghiên c u trên, rõ ràng nhi u v n
l ng c n
c gi i quy t
t ng
tin c y c a chúng ta i v i các k t qu th c
nghi m. Th nh t ó là ph i xác nh
c m t mô hình th c nghi m h p lý. Lý thuy t
v t ng tr ng kinh t cho r ng, t ng tr ng trong dài h n có th là m t hàm s c a nhi u
bi n nh t l ti t ki m, hành vi u t , tích lu1 t b n v t ch t l n con ng i, ti n b
công ngh , s t do kinh t ,… Vi c b sót b t kì bi n nào trong mô hình th c nghi m có
th khi n cho k t qu nghiên c u r t khác i. Tuy nhiên, ng c l i, chúng ta c ng c n
ph i l u ý v n t ng quan gi khi l a ch n bi n a vào mô hình h"i quy. M t bi n có
th không có ý ngh.a v m*t kinh t nh ng l i có t ng quan cao i v i t ng tr ng.
Th hai, th c o v m c
phân c p tài khoá c ng là m t v n c n gi i quy t. Trong
các nghiên c u trên, th c o phân c p tài khoá ch d a trên cách phân chia chi tiêu ho*c
t'ng thu c a chính ph theo các c p chính quy n a ph ng, có th là chi ti t theo các
c s t ch v ngu"n thu và chi c a các a
ngành. Th c o này ch a tính n
ph ng. H n n a, quy t nh thu chi c a các quan ch c a ph ng ôi khi l i ph thu c
r t nhi u vào các quan ch c c p trung ng. Do v y vi c c các k t qu nghiên c u
c n h t s c c n tr ng.
III. K t lu n
Bài vi t này có m c ích nh m t'ng k t l i th c tr ng và k t qu nghiên c u chính, c v
lý thuy t l n th c nghi m, ph n ánh m i quan h gi a chi tiêu chính ph v i t ng tr ng
kinh t . )i u này giúp g i m ra các h ng nghiên c u ng d ng cho Vi t Nam khi mà
chúng ta còn thi u c v m*t c s lý lu n l n nghiên c u th c nghi m i v i m i quan
h này. )*c bi t trong b i c nh hi n nay khi mà v n
th m h t ngân sách ang ngày
càng tr nên tr m tr ng (chi n kho ng 5% GDP trong nh ng n m qua), và Chính ph
ang n$ l c th c hi n vi c rà soát và c&t gi m chi tiêu công, thì nh ng nghiên c u v v n
này là th c s c n thi t. Nh ng k t qu nghiên c u tin c y s! giúp cho các nhà ho ch
nh chính sách có nh ng l i khuyên và h ng i úng &n trong vi c duy trì m t cán
cân ngân sách b n v ng, m t môi tr ng kinh t v. mô 'n nh, và m t m c t ng tr ng
kinh t cao trong dài h n.
Hà N i, 25/07/2008
13
M t s tài li u tham kh o chính
Agell, J., T. Lindh and H. Ohlsson (1994), Growth and the Public Sector: A Critical Review
Essay, European Journal of Political Economy, Vol. 13, 33-52.
Anh-The Pham (2008), The Composition of Government and Economic Growth: Evidence from
Vietnam, Vietnam Financial Journal, No. 6, June, 2008.
Aschauer, David A. (1999), Is Public Expenditure Productive, Journal of Monetary Economics,
23, 177-200.
Barro, R.J., (1990), Government Spending in a Simple Model of Endogenous Growth, Journal of
Political, Economy 98, part 2, S103–S125.
Barro, R.J., (1991), Economic growth in a cross section of countries, Quarterly Journal of
Economics 106, 407–444.
Chen, B.-L. (2006), Economic growth with an optimal public spending composition, Oxford
Economic Papers, 58, 123–36.
Davoodi, H., and Zou, H., (1998), Fiscal Decentralization and Economic Growth: A CrossCountry Study, Journal of Urban Economics, 43, 244-257.
Davoodi, H., Xie, D., and Zou, H. (1999), Fiscal Decentralization, Public Spending, and
Economic Growth in the United States, Journal of Urban Economics, 45, 228-239.
Devarajan, S., Swaroop, V., and Zou, H., (1996), The composition of public expenditure and
economic growth, Journal of Monetary Economics, 37, 313–44.
Dowrick, S., (1993), Government consumption: Its effects on productivity growth and
investment, In: N. Gemmell, ed., The growth of the public sector: Theories and international
evidence Edward Elgar. Publ Ltd, Hants, England .
Easterly, W. and S. Rebelo (1993), Fiscal policy and economic growth: An empirical
investigation, Journal of Monetary Economics 32, 417–458.
Ghosh S. and Gregoriou A., (2008), The composition of government spending and growth: is
current or capital spending better?, Oxford Economic Papers, March 2008.
Grier, K.B. and G. Tullock (1989), An empirical analysis of cross-national economic growth,
1951–80, Journal of Monetary Economics 24, 259–276.
King, R. and S. Rebelo (1993), Transitional dynamics and economic growth in the neoclassical
model, American Economic Review 83, 908–931.
Kormendi, R.C. and P.G. Meguire (1985), Macroeconomic determinants of growth, Journal of
Monetary, Economics 16, 141–163.
Levine, R. and D. Renelt (1992), A sensitivity analysis of cross-country growth regressions,
American, Economic Review 82, 942–963.
Levine, R. and S.J. Zervos (1993), What we have learned about policy and growth from crosscountry regressions, American Economic Review 83, Papers and Proceedings, 426–430.
Lin, S.A.Y., (1994), Government spending and economic growth, Applied Economics 26, 83–94.
Mankiw, N.Gregory, David Romer, and David Weil (1992), A Contribution to the Empirics of
Economic Growth, Quarterly Journal of Economics, 107, 407-38.
Zhang, T. and Zou, H. (1998), Fiscal Decentralization, Public Spending, and Economic Growth in
China, Journal of Public Economics, 67, 221-240.
14