Tải bản đầy đủ (.docx) (26 trang)

Truyen ngụ ngôn song ngữ anh việt

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (345.1 KB, 26 trang )

THE HORSE RIDING

Cưỡi ngựa giảm cân

Jimmy was a very fat boy. He always used to be sad
because of his obesity. So, he decided to consult a
doctor. He said to the doctor, "How can I reduce my
weight? Everybody teases me at the school."
The doctor advised him to exercise daily. After few
days, he again went to the doctor and complained
that despite of exercising, he couldn't reduce his
weight rather, putting on weight.
The doctor asked him what exercise he was doing.
Jimmy replied, "I go for horse riding everyday. The
result is that I gained weight while the horse lost
weight."
The doctor laughed and showed him how to
exercise.

Jimmy là một cậu bé béo phì. Cậu ta thường buồn
bởi vì chứng bệnh béo phì. Vì vậy, cậu đã quyết định
hỏi sĩ tư vấn một bác. Cậu nói với bác sĩ, "Làm như
thế nào cháu có thể giảm cân? Mọi người chọc ghẹo
cháu ở trường"
Bác sĩ khuyên cậu bé tập thể dục hàng ngày. Vài
ngày sau, câu bé lại đi tới bác sĩ và phàn nàn mặc dù
tập thể dục, cậu cũng không thể giảm cân, ngày càng
tăng cân.
Bác sĩ hỏi cậu đã tập thể dục như thế nào, Jimmy trả
lời, "Cháu cưỡi lên ngựa mỗi ngày. Kết quả là cháu
tăng cân trong khi đó con ngựa giảm cân."


Bác sĩ cười và đã chỉ cho cậu bé cách tập thể dục.

The Wind and the Sun
The wind and the Sun were disputing which
was
the
stronger.
Suddenly they saw a traveller coming down the
road, and the Sun said: "I see a way to decide
our dispute. Whichever of us can cause that
traveller to take off his cloak shall be regarded
as
the
stronger
You
begin".
So the Sun retired behind a cloud, and the
Wind began to blow as hard as it could upon
the
traveller.
But the harder he blew the more closely did the
traveller wrap his cloak round him, till at last the
Wind
had
to
give
up
in
despair.
Then the Sun came out and shone in all his

glory upon the traveller, who soon found it too
hot to walk with his cloak on.

Gió và mặt trời
Gió và Mặt trời đã tranh chấp dữ dội rằng ai
mạnh
hơn.
Bỗng nhiên họ thấy một du khách bước xuống
đường, và Mặt trời nói: "Tôi tìm ra một cách để
giải quyết tranh chấp của chúng ta. Đứa nào
trong chúng ta có thể làm cho khách du lịch cởi
áo choàng của anh ta ra thì được coi là mạnh
hơn.
– Bạn
bắt
đầu
đi
"
Vì thế, Mặt trời đã ẩn nấp sau một đám mây, và
Gió bắt đầu thổi hết sức có thể vào các du
khách.
Tuy nhiên, nó gặp khó khăn khi du khách càng
quấn chặt chiếc áo choàng quanh mình, cuối
cùng Gió cũng từ bỏ trong tuyệt vọng.
Mặt trời bước ra và chiếu tất cả ánh sáng chói
lọi của a ấy lên người hành khách, anh ta
nhanh chóng thấy trời quá nóng để đi bộ với
chiếc áo choàng trên người.

The ass carrying the image

A sacred Image was being carried to the
temple. It was mounted on an Ass adorned with
garlands and gorgeous trappings, and a grand
procession of priests and pages followed it
through
the
streets.
As the Ass walked along, the people bowed
their heads reverently or fell on their knees, and
the Ass thought the honor was being paid to
himself.
With his head full of this foolish idea, he
became so puffed up with pride and vanity that
he halted and started to bray loudly.
But in the midst of his song, his driver guessed
what the Ass had got into his head, and began
to beat him unmercifully with a stick.

Con lừa chở trên mình bức ảnh thiêng liêng
Một bức ảnh thiêng liêng đang được chở tới
ngôi đền, nó được đặt trên lưng chú lừa được
đeo những vòng hoa và bộ trang phục lộng lẫy.
Theo sau đó là đám rước của thầy tu và các
tiểu
đồng
trên
phố
Khi thấy con lừa tới, mọi người ai cũng cúi
hoặc quỳ xuống chào một cách cung kính. Điều
đó làm cho con lừa nghĩ rằng mọi người đang

tôn
vinh
mình.
Với những cái ý nghĩ ngớ ngẩn như vậy, nó
cảm thấy quá tự hào về bản thân mình. Nó bất
chợt dừng lại, hát một bài hát bằng những tiếng
kêu
be
be
thật
lớn.
Đến khi nó hát được nửa bài, người lái lừa
đoán được những gì chú lừa nghĩ nên cầm gậy


"Go along with you, you stupid Ass," he cried.
"The honor is not meant for you but for the
image you are carrying."

đánh cho chú ta một trận tơi bời.
"Con lừa ngu ngốc kia, hãy trở về với chính
bản thân của mày đi" - Ông ta khóc. "Thứ
người ta vinh danh là bức tranh mày đang trở
chứ không phải là người ta vinh danh mày!"
Đừng cố gắng giành sự vẻ vang về cho bản
thân khi sự vẻ vang ấy thuộc về kẻ
khác

The Shepherd’s Boy
There was once a young Shepherd Boy who

tended his sheep at the foot of a
mountain near a dark forest. It was rather
lonely for him all day, so he thought upon
a plan by which he could get a little
company and some excitement. He
rushed down towards the village calling
out “Wolf, Wolf,” and the villagers came
out to meet him, and some of them
stopped with him for a considerable time.
This pleased the boy so much that a few
days afterwards he tried the same trick,
and again the villagers came to his help.
But shortly after this a Wolf actually did
come out from the forest, and began to
worry the sheep, and the boy of course
cried out “Wolf, Wolf,” still louder than
before. But this time the villagers, who
had been fooled twice before, thought the
boy was again deceiving them, and
nobody stirred to come to his help. So the
Wolf made a good meal off the boy’s
flock, and when the boy complained, the
wise man of the village said:

Cậu bé chăn cừu
Ngày xửa ngày xưa, có một cậu bé chăn cừu
hàng ngày phải chăm nom đàn cừu dưới
chân núi gần một khu rừng rậm rạp. Chỉ
có một mình cả ngày, cậu bèn nghĩ ra
một mưu kế để có thể lừa mọi người tập

trung lại trên khu rừng nơi cậu ta chăn
cừu. Thế là cậu ba chân bốn cẳng chạy
về phía làng kêu lên” Có sói, có sói”. Dân
làng đến chân núi, vài người trong số họ
nán lại với cậu ta một khoảng thời gian
cũng khá lâu. Điều đó làm cậu ta vô cùng
hả dạ. Vài ngày sau, cậu lại bày trò như
vậy một lần nữa. Dân làng vẫn tới giúp
đỡ cậu ấy. Nhưng không lâu sau đó một
con sói ra khỏi khu rừng và bắt đầu dòm
ngó đến đàn cừu. Cậu bé lo sợ hét toáng
lên ” Sói, Sói”. Lần này thì dân làng
không màng đến cậu nữa vì đã bị lừa hai
lần rồi. Kết quả là sói có một bữa ” cừu”
no nê. Cậu bé sau đó than phiền về việc
không ai đến giúp mình và nhà thông thái
của làng nói:

The

Con

Goose with
the Golden
Egg
One day a countryman going to the nest
of his Goose found there an egg all
yellow
and
glittering.

When he took it up it was as heavy as
lead and he was going to throw it away,
because he thought a trick had been
played
upon
him.
But he took it home on second thoughts,
and soon found to his delight that it was
an
egg
of
pure
gold.
Every morning the same thing occurred,
and he soon becam rich by selling his
eggs.
As he grew rich he grew greedy; and
thinking to get at once all the gold the
Goose could give, he killed it and opened
it
only
to
find,
nothing.
Greed often overreaches itself.

ngỗng

quả
trứng

vàng
Một ngày nọ, một ngườ i nông dân tìm
đến ổ của con ngỗng và thấy một quả
trứng
vàng
sáng
bóng.
Ông cầm quả trứng lên xem thì thấy nó
nặng như chì và quẳng nó đi vì ông nghĩ
đây là một trò đùa dành cho mình.
Nhưng nghĩ lại ông bèn mang nó về nhà
và vui sướ ng khi nhận ra rằng đây là quả
trứng
bằng
vàng
nguyên
chất.
Mỗi sáng điều tươ ng tự này đều xảy ra
và ông ta s ớm tr ở nên giàu có bằng việc
bán
những
quả
trứng
vàng.
Khi càng giàu có thì lòng tham cũng l ớn
dần lên, ông nghĩ cách để có tất cả trứng
vàng của con ngỗng trong một lần, ông
giết con ngỗng, mổ bụng nó để tìm trứng
vàng nhưng không có gì trong đó cả.
Tham quá thì thâm



A cock was once strutting up and down the
farmyard among the hens when suddenly he
espied something shinning amid the straw.
"Ho ho ..." quoth he, "that 's for me," and soon
rooted it out from beneath the straw.
What did it turn out to be but a Pearl that by
some chance had been lost in the yard ?
"you may be a treasure," quoth master cock, "to
men that prize you, but for me I would rather
have a single barley-corn than a peck of pearl."

Precious things are for those that can
prige them

Chú gà trống và viên ngọc
Một con gà trống đang vênh váo đi khệnh
khạng giữa những chị gà mái trong vườn nhà.
Đột nhiên, nó trông thấy cái gì đó lóe sáng
trong đống rơm... Nó la lên :
" Ha ha, nó là của ta." Nói rồi gà trống nhặt nó
ra khỏi đống rơm gần đó.
Thì ra đó là một viên ngọc trai vô tình bị rơi ra
sân?
"Có thể đây là một kho báu đây" gà trống nhủ,
"nhưng chỉ quý đối với loài người thôi, còn ta
thì thick có được một hạt lúa mạch còn hơn có
cả một hộp đầy ngọc trai. "


Mọi thứ chỉ có giá trị đối với những ai quý


The ant and the dove
An ant went to the bank of a river to quench its thirst, and
being carried away by the rush of the stream, was on the
point of drowning. A Dove sitting on a tree overhanging
the water plucked a leaf and let it fall into the stream close
to her.
The Ant climbed onto it and floated in safety to the bank.
Shortly afterwards a birdcatcher came and stood under the
tree, and laid his lime-twigs for the Dove, which sat in the
branches. The Ant, perceiving his design, stung him in the
foot. In pain the birdcatcher threw down the twigs, and
the noise made the Dove take wing

The Wolf in Sheep's Clothing
A WOLF found great difficulty in getting at the
sheep owing to the vigilance of the shepherd and his
dogs.
But one day it found the skin of a sheep that had
been flayed and thrown aside, so it put it on over its
own pelt and strolled down among the sheep.
The Lamb that belonged to the sheep, whose skin
the Wolf was wearing, began to follow the Wolf in
the Sheep's clothing; so, leading the Lamb a little
apart, he soon made a meal off her, and for some
time he succeeded in deceiving the sheep, and
enjoying hearty meals.


“One good turn deserves another”
Một con kiến bò ra bờ sông uống nước giải khát thì bỗng bị
nước cuốn đi, sắp chìm. Chú bồ câu đang đậu trên cây
phía trên đó thấy vậy liền rứt một chiếc lá thả xuống nước
ngay cạnh chỗ kiến.
Kiến trèo lên lá và trôi vào bờ an toàn.
Lát sau, có người bắt chim đến đứng dưới cây, đặt bẫy cây
bôi nhựa hòng bắt chú bồ câu đang đậu trên cành. Kiến
thấy được âm mưu đó liền cắn ngay vào chân hắn. Bị cắn
đau, người bắt chim liệng cành cây xuống đất. Và tiếng
động làm chim bồ câu bay mất.

Ngày nọ, Chó Sói cảm thấy khó khăn trong việc bắt
một con cừu vì sự cảnh giác của người mục đồng và
con chó của mình.
Nhưng một ngày kia, nó tìm thấy tấm da của một
con cừu đã được lột và ném sang một bên, vì vậy nó
phủ tấm da đó lên mình và đi dọc các con cừu.
Có một chú cừu non đi theo con sói đội lốt cừu; như
vậy Con sói dẫn con cừu non đi theo một đoạn và ăn
thịt nó, và một thời gian dài con sói đã lừa rất nhiều
cừu con, và thưởng thức bữa ăn thịnh soạn.

The Cat, the Rooster, and the Young Mèo, Gà Trống Và Chuột Con
Một chú chuột con lần đầu ra khỏi hang và bước vào
Mouse
A very young mouse made his first trip out of the
hole and into the world. He returned to tell his
mother of the wonderful creatures he saw.


thế giới. Chú về nhà và kể với mẹ về những sinh vật
kì diệu mà mình đã nhìn thấy.
"Ồ, mẹ à" chú chuột nói, "Con thấy vài con vật rất


"Oh, Mother," said the mouse, "I saw some curious
animals. There was one beautiful animal with fluffy
fur and a long winding tail. She was so pretty with
beautiful shiny eyes. She purred and called to me in
such a nice voice and showed me her teeth when she
smiled.
I saw another animal, a terrible looking monster. He
had raw meat on his head and on his chin that
wiggled and shook as he walked. He spread out his
sides and cried with such a powerful and frightening
wail, that I scurried away in fear, without even
talking to the kind beautiful animal.
Mother Mouse smiled, "My dear, that horrible
creature was a harmless bird, but that beautiful
animal with the fluffy fur was a mouse-eating cat.
You are lucky she did not have you for dinner."

SELF-IMPORTANCE
LETS YOU DOWN

lạ. Một chị có bộ lông mềm mượt và một cái đuôi
dài cuộn lại. Chị ấy xinh thực với đôi mắt sáng long
lanh tuyệt đẹp. Chị ấy kêu gừ gừ gọi con rất dịu
ngọt và phô hàm răng cười với con.
Con còn thấy một con khác, một con quái vật trông

khủng khiếp. Gã có miếng thịt sống trên đầu và trên
cằm nữa, miếng thịt ấy lắc lư mỗi khi gã bước đi. Gã
xòe rộng hai bên cánh và rồi la to thật hung tợn, làm
con kinh sợ, hối hả bỏ chạy mà không kịp nói tiếng
nào với cái chị đẹp đẽ hiền lành kia.
Chuột mẹ mỉm cười: "Con ạ, con vật kinh khủng kia
chỉ là một con chim vô hại, tuy nhiên con vật đẹp đẽ
với bộ lông mượt là con mèo ăn thịt chuột đấy. May
là con chưa thành bữa ăn tối của nó ".

ALWAYS Sự tự phụ chỉ làm bạn thêm nhỏ bé

It was summer time and sun was very hot. A bull
was sitting in the cool shade of a tree and chewing
cud
with
his
eyes
half-shut.
All of a sudden a goat came there and looked out for
a place to sit under the shade. Silently, it sat on one
of the horns of the bull and kept sitting there till it
had taken full rest.
Now, before leaving the goat wanted to show it's
shrewdness. It wanted to show the bull that it has
used it's horn as a seat without letting him know
about it.
So, the goat asked the bull, "Would you mind, if I go
now?"
The bull replied, "I hardly care when a tiny creature

like you comes and goes away after resting on my
body. If you would have thanked me for using my
horn, it must have raised your importance in my
eyes."
The goat felt very small and went away.

Vào ngày hè nóng bức, một con bò đực đang ngồi
dưới bóng mát của cái cây và nhai lại với đôi mắt
nửa nhắm. Đột nhiên 1 con dê đi đến và tim kiếm
một nơi dưới cái bóng cây để ngồi. Im lặng, nó ngồi
lên cái sừng của con bò và ngồi đến lúc nó nghỉ ngơi
xong.
Bây giờ, trước khi rời đi con dê muốn thể hiện nó
khôn ngoan. Nó muốn thể hiện cho con bò rằng nó
đã sử dụng cái sừng của con bò để ngồi mà không
cần sự cho phép của con bò.
Vì thế, con dê hỏi con bò: anh có phiền nếu tôi đi
bây giờ.
Con bò trả lời: tôi hầu như không quan tâm khi một
con vật nhỏ bé như cậu đến và rời đi sau khi nghỉ
trưa trên người của tôi. nếu cậu cảm ơn tôi và sử
dụng sừng của tôi, nó sẽ nâng tầm quan trong của
bạn trong mắt của tôi.
Con dê cảm thấy mình nhỏ bé và bỏ đi.

The Man and the Wooden NGƯỜI ĐÀN
PHO TƯỢNG
God
In the old days men used to worship stocks and
stones and idols, and prayed to them to give

them luck. It happened that a Man had
often prayed to a wooden idol he had received
from his father, but his luck never seemed to
change. He prayed and he prayed, but still he
remained as unlucky as ever. One day in the

ÔNG



Ngày xửa ngày xưa, người ta từng thờ cúng những
vật vô tri vô giác hoặc các đấng linh thiêng để cầu
nguyện cho những điều may mắn. Một ngày nọ, một
người đàn ông chắp tay cầu nguyện trước bức tượng
gỗ mà ông ta nhận được từ người bố. Nhưng vận
may của ông ấy vẫn chưa đến. Ông ta tiếp tục cầu
nguyên và cầu nguyện nhưng vận may vẫn cứ quay


greatest rage he went to the Wooden God, and
with one blow swept it down from its pedestal.
The idol broke in two, and what did he see? An
immense number of coins flying all over the
place.

lưng lại với ông ấy. Tới một ngày, trong lúc bực tức
vì mãi không cầu được may mắn, ông ta tiến đến
bức tượng và đập mạnh làm cho bức tượng ngã nhào
xuống. Bức tượng gãy ra làm đôi. Và ông ấy thấy
được những gì? Đó là những đồng tiền vàng bên

trong bức tượng tuôn ra ngoài trong sự ngỡ ngàng
đến vui sướng của ông ta !

The Bear and the Bees

Con Gấu và Bầy Ong

A Bear came across a log where a Swarm of Bees
had nested to make their honey. As he snooped
around, a single little Bee flew out of the log to
protect the swarm. Knowing that the Bear would
eat all the honey, the little bee stung him sharply
on the nose and flew back into the log.
This flew the Bear into an angry rage. He swatted
at the log with his big claws, determined to
destroy the nest of bees inside. This only alerted
the bees and quick as a wink, the entire swarm of
bees flew out of the log and began to sting the
bear from head to heel. The Bear saved himself
by running to and diving into the nearest pond.
"It is better to bear a single injury in silence
than to bring about a thousand by reacting in
anger."

APPEARENCES
DECEIVING

ARE

Ngày nọ, một con Gấu đi qua chỗ có khúc

gỗ nơi Bầy Ong xây tổ làm mật. Chú tò mò
nhìn ngó xung quanh thì một con ong bay ra
để bảo vệ đàn. Biết Gấu sẽ ăn hết mật, Con
Ong bé nhỏ đốt thật mạnh vào mũi chú rồi
bay vào trong khúc gỗ.
Gấu tức giận như điên vì bị đốt đau. Chú
nhất định phải tiêu diệt tổ ong bên trong,
nên dùng những móng vuốt to của mình
đập mạnh vào khúc gỗ. Bầy Ong bị động và
bay ra rất nhanh, chỉ trong nháy mắt, chúng
bắt đầu đốt Gấu khắp từ đầu tới chân. Gấu
ta chỉ còn cách co giò chạy thoát thân rồi
nhảy "ùm" xuống cái ao gần nhất.

OFTEN Vẻ bề ngoài thường gây ra sự nhầm
lẫn

It was a very cold day in the winter season. A crow
was flying here and there searching for food.
Suddenly, he saw a snake lying curled up in a sunny
spot. It was sun bathing because of extreme cold. It
lay quite motionless indeed. So, the crow thought it
to be dead.
The crow swooped down and carried it away in his
claws. He decided to fly to a sedate place where he
could eat it up without any disturbance.
Though, the snake was hanging in the sky, it was
trying to raise it's head and bite the crow. Lo! With
one big attempt, it raised it's head and bit the crow
with it's fangs.

As the crow was very poisonous, it's bite proved
fatal and the crow died immediately.
While dying the crow said, "How deceptive indeed!
I thought I had found a lucky meal without knowing
that it was my death warrant."

The Hart in the Ox-Stall

Đó là một ngày rất lạnh trong mùa đông. Một chú
quạ đang bay đây đó để tìm thức ăn. Đột nhiên, nó
thấy một con rắn đang nằm cuộn tròn trong một nơi
đầy nắng. Nó đang tắm nắng vì trời rất lạnh. Nó nằm
có vẻ như đang bất động. Vì vậy chú quạ cứ nghĩ
rằng nó đã chết.
chú quạ sà xuống và cuỗm nó đi bằng móng vuốt
của mình. Nó quyết định bay đến một nơi yên tĩnh
để ăn mà không bị quấy rầy.
Mặc dù con rắn đang lơ lững trên bầu trời nhưng nó
vẫn cố gắng ngẩng đầu lên để cắn chú quạ. Và rồi
với một sự nổ lực to lớn, con rắn đã cắn con quạ
bằng những chiếc răng đầy nọc độc của nó.
Như chứng tỏ được nọc độc của mình, vết cắn đã
làm con quạ chết ngay lập tức.
Trong lúc sắp chết chú quạ nói rẳng "làm thế nào để
lừa đảo lại giống thật như vậy! tôi nghĩ rằng mình có
một bữa ăn thịnh soạn đầy măn mắn nhưng ngờ đâu
nó lại là kết cục tử vong của mình

Con Hươu trong cái chuồng




A HART hotly pursued by the hounds fled for refuge
into an ox-stall, and buried itself in a truss of hay,
leaving nothing to be seen but the tips of his horns.
Soon after the Hunters came up and asked if any one
had seen the Hart. The stable boys, who had been
resting after their dinner, looked round, but could
see nothing, and the Hunters went away. Shortly
afterwards the master came in, and looking round,
saw that something unusual had taken place. He
pointed to the truss of hay and said: “What are those
two curious things sticking out of the hay?” And
when the stable boys came to look they discovered
the Hart, and soon made an end of him. He thus
learnt that.
“NOTHING ESCAPES THE MASTER’s EYE.”

Một chú hươu vì bị những con chó săn truy đuổi ráo
riết nên đành “ ở nhờ” trong chuồng bò, hươu ta
chui vào một đống rơm, che giấu cơ thể kín đáo
nhưng lại để lộ đỉnh sừng ra ngoài. Một lúc sau
những người thợ săn tới và hỏi thăm xem có ai nhìn
thấy chú hươu không. Có vài cậu bé giữ ngựa đang
nghỉ ngơi sau bữa tối, chúng đưa mắt nhìn xung
quanh nhưng chẳng tìm thấy dấu vết nào cả, thế là
những người thợ săn bỏ đi. Không lâu sau đó ông
chủ đi lại, đảo mắt một vòng và nhận thấy thứ gì đó
khác thường đang xảy ra. Ông ta chỉ vào đống rơm
và nói “ Hai cái vật kì dị đâm ra khỏi đống rơm kia

là gì thế?”. Các cậu bé giữ ngựa đi lại xem thì phát
hiện ra chú hươu và kết thúc cuộc đời của nó. Hươu
đã học được một bài học xương máu.
“ Không gì có thể qua mắt được người chủ”

The Peacock's Complaint
A peacock was very unhappy with his ugly voice,
and he spent most of his days complaining about it.
"It is true that you cannot sing," said the fox, "But
look how beautiful you are!"
"Oh, but what good is all this beauty," moaned the
dishearten bird, "with such an unpleasant voice!"
"Oh hear," said the fox, "Each one has it's special
gift. You have such beauty, the nightingale has his
song, the owl has his eyes, and the eagle his
strength. Even if you had a eloquent voice, you
would still complain about another thing."
Do not envy the gifts of others. Make the most of
your own.

ONE GOOD TURN DESERVES Làm một điều tốt bạn sẽ nhận được
một điều tốt khác.
ANOTHER
Once a swarm of bees had put up their hive in a tree
that stood on the bank of a river. They remained
busy collecting honey all the day. One day a bee felt
thirsty and went to the river. As it tried to drink
water, the water carried it away. So, it was about to
drown.
Fortunately, a dove was sitting on the branch of a

tree.
She saw the bee in trouble and immediately went for
it's rescue. She plucked a broad leaf from the tree,
flew to the bee and dropped the leaf near it. The bee
mounted the leaf, dried it's wings and flew away to
safety.
After few days, the dove was caught in a big danger.
She was sitting on the branch of a tree when an
archer aimed at it. She thought of flying away but a

Kể cả khi, đàn ong đã cất giữ mật của chúng trên
một cái cây ven bờ sông. Chúng vẫn bận rộn thu
lượm mật ong hàng ngày. Một lần nọ, một con ong
cảm thấy khát nước và rồi nó đi đến con sông. Khi
nó cố gắng uống nước,nước bỗng cuốn nó đi mất. Vì
vậy,nó sém chết đuối.
May mắn thay, một con chim bồ câu đang đậu trên
cành cây.
Cô nhìn thấy con ong gặp nạn và ngay lập tức cô ấy
bay đến giải cứu chú ong. Cô hái một chiếc lá rộng
từ cái cây, bay tới chú ong và thả lá xuống gần chỗ
nó. Cậu ta bám chặt vào chiếc lá, sấy khô đôi cánh
của mình và bay ra nơi an toàn.
Vài ngày sau, chim bồ câu đứng trước một mối nguy
hiểm lớn. Cô đang đậu trên cành khi đó một cung
thủ nhắm vào cô. Lúc đó cô nghĩ mình nên bay đi
nhưng khi đó một con chim ưng lại đang lượn lờ


hawk was hovering above her head. She could see

her death nearby.
Luckily, the bee came there. Seeing the dove in
danger, it stung him. The arrow went off but missed
it's aim and hit the hawk instead and killed it. Thus,
the dove was saved from death.

trên đầu của cô. Cô có thể nhìn thấy cái chết đang
cận kề.
May mắn thay, chú ong đã đến kịp lúc. Nhìn thấy
chim bồ câu đang gặp nguy hiểm, cậu ta liền chích
tên cung thủ. Mũi tên bay đi nhưng đã bị trật và rồi
chú ong cũng chích cho chim ưng một nhát và kết
liễu nó.Cuối cùng,chim bồ câu đã thoát chết.

BEAUTY IS NOT ETERNAL

Vẻ đẹp không vĩnh cửu

Once there was a gardener having a beautiful garden
of flower-plants-mostly rose plants. By chance a lily
plant blossomed near a rose-bush.
Lily is believed to yield flowers that never fade and
have an everlasting beauty. But the rose flowers
have a short life.
The lily said to the rose, "How beautiful you are!
What an aroma you possess! No wonder, you are
universally a favourite flower. I really envy you.
" The rose replied, "You wouldn't have said so, if
you knew the reality. My bloom is very short-lived. I
bloom in the morning and by sunset I begin to loose

shine. By the next morning I fade completely and
then I die. But you are known to have flowers that
never fade even if they have been cut. Beauty is only
a nine-day wonder."

Ngày xưa, có một người có một khu vườn rất đẹp
với rất nhiều cây hoa mà chủ yếu là hoa hồng.
Ngạc nhiên là có một cây hoa loa kèn mọc gần một
khóm hồng.
Hoa loa kèn tin rằng các loại hoa mang lại lợi ích thì
không bao giờ phai nhạt và có một vẻ đẹp vĩnh cửu.
Thế nhưng hoa hồng lại tồn tại khá ngắn.
Hoa loa kèn nói với hoa hồng: "Bạn thật đẹp! Mùi
thơm của bạn thật quyến rũ! Không có gì ngạc nhiên
khi bạn được coi là loài hoa được thích nhất. Tôi rất
muốn được như bạn."
Hoa hồng đáp lại: "nếu như bạn biết sự thực này thì
bạn sẽ không nói như vậy. Thời kỳ đẹp nhất của tôi
rất ngắn. tôi chỉ đẹp vào buổi sáng và khi mặt trời
mọc thì tôi bắt đầu nở. Sau buổi sáng tôi dần héo đi
và sau đó thì chết. Nhưng bạn biết đó để có những
bông hoa không bị héo thì con người họ sẽ cắt chúng
đi. Vẻ đẹp chỉ vọn vẹn trong 9 ngày.

The Young Thief and His Mother Tên trộm nhí và mẹ của cậu ta
A YOUNG Man had been caught in a daring act
of theft and had been condemned to be
executed for it. He expressed his desire to see
his Mother, and to speak with her before he
was led to execution, and of course this was

granted. When his Mother came to him he said:
“I want to whisper to you,” and when she
brought her ear near him, he nearly bit it off.
All the bystanders were horrified, and asked
him what he could mean by such brutal and
inhuman conduct. “It is to punish her,” he said.
“When I was young I began with stealing little
things, and brought them home to Mother.
Instead of rebuking and punishing me, she
laughed and said: ‘It will not be noticed.’ It is
because of her that I am here today.”
“He is right, woman,” said the Priest: the Lord
hath
said:
“TRAIN UP A CHILD IN THE WAY HE SHOULD
GO; AND WHEN HE IS OLD HE WILL NOT
DEPART THEREFROM.”

Một người đàn ông trẻ tuổi đã bị bắt trong lúc đang
ăn trộm và đã bị pháp luật kết án cho tội danh đó.
Anh ta đã bày tỏ mong muốn được gặp mẹ mình, và
nói chuyện với bà trước khi bị phán quyết, và dĩ
nhiên đã được cho phép. Khi mẹ anh ta đến gần anh
nói: “Con muốn nói thầm với mẹ” và khi bà đã ghé
sát tai vào gần anh, anh ta lại gần cắn vào nó. Tất cả
những người xem đều kinh hãi và hỏi anh ta làm vậy
là có ý gì bởi đó là cách cư xử vô nhân đạo. “Đó là
hình phạt cho bà ấy” anh ta nói “khi tôi còn nhỏ tôi
đã bắt đầu với việc trộm cắp những thứ lặt vặt và
mang chúng về nhà cho mẹ. Thay vì khiển trách và

trừng phạt tôi, bà lại cười và nói “Nó sẽ không gay
sự chú ý đâu”. Đó là lí do có tôi ngày hôm nay”
“Anh ấy nói đứng” một nữ tu nói. Thánh đã dạy
rằng: “Hãy chỉ cho con trẻ con đường chúng nên đi,
và khi chúng già đi chúng sẽ không rời khỏi nơi đó”


The Rose And The Butterfly
A Butterfly once fell in love with a beautiful Rose.
The Rose was not indifferent, for the Butterfly's
wings were powdered in a charming pattern of gold
and silver.
And so, when he fluttered near and told how he
loved her, she blushed rosily and said yes. After
much pretty love-making and many whispered vows
of constancy, the Butterfly took a tender leave of his
sweetheart.
But alas! It was a long time before he came back to
her. "Is this your constancy?" she exclaimed
tearfully. "It is ages since you went away, and all the
time, you have been carrying on with all sorts of
flowers. I saw you kiss Miss Geranium, and you
fluttered around Miss Mignonette until Honey Bee
chased you away. I wish he had stung you!"
"Constancy!" laughed the Butterfly. "I had no sooner
left you than I saw Zephyr kissing you. You carried
on scandalously with Mr. Bumble Bee and you made
eyes at every single Bug you could see. You can't
expect any constancy from me!"
Do not expect constancy in others if you have none

yourself.

THE WOODMAN AND THE
SERPENT
ONE WINTRY DAY A WOODMAN WAS
TRAMPING HOME FROM HIS WORK WHEN
HE SAW SOMETHING BLACK LYING ON THE
SNOW. WHEN HE CAME CLOSER HE SAW IT
WAS A SERPENT TO ALL APPEAR-ANCE
DEAD. BUT HE TOOK IT UP AND PUT IT IN
HIS BOSOM TO WARM WHILE HE HURRIED
HOME.
AS SOON AS HE GOT INDOORS HE PUT THE
SERPENT DOWN ON THE HEARTH BEFORE
THE FIRE. THE CHILDREN WATCHED IT AND
SAW IT SLOWLY COME TO LIFE AGAIN. THEN
ONE OF THEM STOOPED DOWN TO STROKE
IT, BUT THE SERPENT RAISED ITS HEAD AND
PUT OUT ITS FANGS AND WAS ABOUT TO
STING THE CHILD TO DEATH.
SO THE WOODMAN SEIZED HIS AXE, AND
WITH ONE STROKE CUT THE SERPENT IN
TWO. "AH!", SAID HE, "NO GRATITUDE FROM
THE WICKED".

Chuyện Của Chàng Bướm Và Nàng
Hoa
Một Chàng Bướm đem lòng yêu một Nàng
Hồng xinh đẹp. Nàng Hồng cũng chẳng lạnh
lùng vì đôi cánh của Chàng Bướm đầy phấn

lấp lánh sắc vàng ánh bạc rất quyến rũ.
Vì thế, khi Chàng lượn quanh tỏ tình, Nàng
thẹn thùng mặt hoa ửng đỏ chấp nhận tình
Bướm. Sau một thời gian Bướm đắm say Hoa
với những lời thề hứa bên nàng suốt đời,
Chàng Bướm nhẹ nhàng bỏ Nàng Hồng ra
đi. Thời gian cứ trôi.
Nhưng than ôi! Ít lâu sau Chàng trở lại. " Tình
chung thủy của Chàng là thế sao?", Nàng đau
đớn thốt ra, " Đã lâu từ khi Chàng bỏ đi, và suốt
thời gian ấy, Chàng cứ bám theo biết bao Nàng
Hoa khác đủ loại. Em thấy Chàng hôn Cô
Phong Lữ Thảo, và lượn lờ bên Hoa Mộc Tẻ
cho đến khi Chú Ong Mật rượt đuổi Chàng mới
chịu bay đi. Em ước chi Chàng đã bị Chú ấy
châm vài nọc độc."
" Chung thủy ư!" Bướm cười phá lên. " Ta vừa
mới rời đi đã thấy Gió Tây hôn Cô. Cô còn lả
lơi với Thằng Ong Nghệ và khi thấy bất cứ gã
Bọ nào qua cũng liếc mắt đưa tình. Cô đừng có
mà mong tôi chung thủy với cô!"
Đừng mong chờ người chung thủy với mình nếu như
mình không có sự thủy chung .

CHÚ TIỀU PHU VÀ CON RẮN
VÀO MỘT NGÀY CỦA MÙA ĐÔNG, CHÚ TIỀU
PHU ĐANG CUỐC BỘ NƠI LÀM VIỆC VỀ NHÀ
THÌ THẤY MỘT VẬT GÌ ĐÓ ĐEN ĐEN NẰM
TRÊN TUYẾT. KHI CHÚ ĐẾN GẦN THÌ CHÚ
NHÌN THẤY MỘT CON RẮN GẦN NHƯ SẮP

CHẾT. NHƯNG CHÚ VẪN NHẶT CON RẮN
LÊN VÀ ĐỂ NÓ TRONG NGỰC ÁO CỦA MÌNH
CHO ẤM, SAU ĐÓ CHÚ NHANH CHÂN VỀ
NHÀ.
NGAY SAU KHI VỀ NHÀ, CHÚ ĐẶT CON RẮN
TRÊN NỀN LÒ SƯỞI TRƯỚC NGỌN LỬA.
NHỮNG ĐỨA TRẺ LẠI XEM CON RẮN VÀ
THẤY NÓ DẦN DẦN CÓ SỰ SỐNG TRỞ LẠI.
MỘT ĐỨA TRONG SỐ ĐÓ CÚI NGƯỜI XUỐNG
VUỐT VE NÓ NHƯNG CON RẮN NGỐC ĐẦU
LÊN VÀ THÈ NHỮNG CHIẾC RĂNG NANH
NHƯ MUỐN CHÍCH NỌC ĐỘC CHẾT CHÓC
VÀO ĐỨA TRẺ.
DO VÂY, CHÚ TIỀU PHU NHẶT CHIẾC RÌU
CỦA MÌNH LÊN VÀ CHẶT MỘT CÁI ĐỨT CON
RẮN RA LÀM HAI. “À!”, CHÚ NÓI, “KHÔNG
CÓ LÒNG BIẾT ƠN TỪ NHỮNG KẺ ÁC”.


The travelers and the sea

Khách du lịch và biển

Two Travelers were walking along the seashore. Far
out they saw something riding on the waves.
"Look," said one, "a great ship rides in from distant
lands, bearing rich treasures!"
The object they saw came ever nearer the shore.
"No," said the other, "that is not a treasure ship. That
is some fisherman's skiff, with the day's catch of

savoury fish."
Still nearer came the object. The waves washed it up
on shore.
"It is a chest of gold lost from some wreck," they
cried. Both Travelers rushed to the beach, but there
they found nothing but a water-soaked log.
Do not let your hopes carry you away from reality.

Có hai người khác du lịch đang đi bộ dọc ven bờ
biển. Đằng xa họ nhìn thấy cái gì đó đang nhấp nhô
trên con sóng.
"Nhìn kìa", một người nói, " một chiếc thuyền tuyệt
vời đang đi từ ngoài khơi vào đất liền, mang rất
nhiều châu báo giá trị"
Vật mà họ thấy đang đến gần bờ hơn
Không, một người khác hô lên " đó không phải là
một chiếc tàu chở châu báu. Kia là một vài chiếc
xuồng nhỏ của ngư dân, trong đó có những con cá
nước mặn được bắt trong ngày
Vật thể vẫn chưa lại gần. Cơn sóng xô vào bờ
" Đó là một cái rương vàng đã bị mất từ một vài xác
tàu" họ kêu lên. Cả hai người khác chạy nhanh tới
phía biển, nhưng họ không nhìn thấy gì ngoài một
khúc gỗ ngâm nước.
Đừng để hi vọng mang bạn ra khỏi thực tế.

The two crabs
One fine day two Crabs came out from their home to
take a stroll on the sand.
"Child," said the mother, "you are walking very

ungracefully. You should accustom yourself to
walking straight forward without twisting from side
to side."
"Pray, mother," said the young one, "do but set the
example yourself, and I will follow you."
"Examples is the best precept"

The cat and the birds
A Cat was growing very thin. As you have guessed,
he did not get enough to eat. One day he heard that
some Birds in the neighborhood were ailing and
needed a doctor.
So he put on a pair of spectacles, and with a leather
box in his hand, knocked at the door of the Bird's
home.
The Birds peeped out, and Dr. Cat, with much
solicitude, asked how they were. He would be very
happy to give them some medicine.
"Tweet, tweet," laughed the Birds. "Very smart,
aren't you? We are very well, thank you, and more
so, if you only keep away from here."
Be wise and shun the quack.

Một ngày đẹp trời hai con cua đi ra khỏi nhà để đi
dạo trên cát.
"Này con gái" cua mẹ nói, "Con đang đi rất thiếu
duyên dáng đấy. Con nên tập dần cho quen để đi
thẳng hướng đừng đi ngang như thế".
" Mẹ hãy thử trước" cua con nói, " Làm một ví dụ từ
chính mẹ và con sẽ làm theo"

" Ví dụ là lời dạy bảo tốt nhất."

Con mèo và những chú chim
Con mèo lớn lên với dáng gầy . Như các bạn đoán
được rằng, nó không đủ cái ăn . Một ngày nọ, nó đã
nghe được thông tin về một vài con chim ở vùng lân
cận không khỏe và cần một bác sĩ .
Vì vậy chú ta đặt cặp mắt kính lên mắt và cầm trong
tay một cái hộp bằng da và gõ cửa nhà của những
chú chim.
Những chú chim đã nhìn trộm ra ngoài , với nhiều
sự hoài nghi, bằng cách nào bác sĩ mèo có thể chữa
được. Bác sĩ mèo này sẽ vui khi cho bốc thuốc cho
chúng ta chăng?
Những chú chim buồn cười kêu lên chim chíp. Bạn
thông minh thật đấy? Chúng tôi rất khỏe và sẽ cám
ơn rất nhiều nếu bạn ra khỏi đây.
Hãy thật sự khôn ngoan và tránh xa các lang băm .


1. PUPPIES FOR SALE
A store owner was tacking a sign above his door that read “Puppies for Sale”. Signs have
a way of attracting children, and soon a little boy appeared at the store and asked, “How
much are you gonna sell those puppies for?” The store owner replied, “Anywhere from
$30 to $50.” The little boy reached into his pocket and pulled out some change. “I have
$2.37, can I look at them?” The store owner smiled and whistled. Out of the back of the
store came his dog running down the aisle followed by five little puppies. One puppy was
lagging considerably behind. Immediately the little boy singled out the lagging, limping
puppy.
“What’s wrong with that little dog?” he asked. The man explained that when the puppy

was born the vet said it had a bad hip socket and would limp for the rest of it’s life. The
little boy got really excited and said “That’s the puppy I want to buy!” The man replied
“No, you don’t want to buy that little dog. If you really want him, I’ll give him to you.”
The little boy got upset. He looked straight into the man’s eyes and said, “I don’t want
you to give him to me. He is worth every bit as much as the other dogs and I’ll pay the
full price. In fact, I will give you $2.37 now and 50 cents every month until I have him
paid for.”
The man countered, “You really don’t want to buy this puppy, son. He’s never gonna be
able to run, jump and play like other puppies.” The little boy reached down and rolled up
his pant leg to reveal a badly twisted, crippled left leg supported by a big metal brace. He
looked up at the man and said, “Well, I don’t run so well myself and the little puppy will
need someone who understands.” The man was now biting his bottom lip. Tears welled up
in his eyes… He smiled and said, “Son, I hope and pray that each and every one of these
puppies will have an owner such as you.”

BÁN CHÓ CON
Chủ một cửa hàng bách hóa đính kèm trên bảng hiệu ở cửa hàng dòng chữ “Bán chó con”. Bảng
hiệu liền thu hút trẻ nhỏ ngay, và đúng như vậy, một cậu bé đã đến dưới bảng hiệu của chủ cửa
hàng bách hóa. “Ông định bán những con chó nhỏ với giá bao nhiêu?”, cậu bé hỏi. Chủ cửa hàng
bách hóa trả lời: “Bất cứ giá nào từ 30 đô la đến 50 đô la”.

Cậu bé lấy trong túi và đặt ra ngoài một ít tiền lẻ. “Cháu có 2 đô la 37 xu”, cậu bé nói.
“Làm ơn cho cháu nhìn chúng được không?”.


Chủ cửa hàng bách hóa mỉm cười, huýt gió và đi xuống chuồng chó. Ở đằng sau là một
con chó đang bị cách ly. Ngay lập tức cậu bé phát hiện ra con chó khập khiễng, đi chậm
phía sau và nói: “Có điều gì không bình thường với con chó nhỏ này à?”.
Chủ cửa hàng bách hóa giải thích rằng bác sĩ thú y đã khám bệnh cho con chó nhỏ này và phát
hiện ra nó không có cái hông. Nó sẽ luôn luôn đi khập khiễng và luôn luôn bị tật.


Cậu bé cảm thấy bị kích động và nói: “Đó là con chó nhỏ mà cháu muốn mua”.
“Không, cháu không nên mua con chó nhỏ đó. Nếu cháu thật muốn nó, chú sẽ tặng nó
cho cháu”, chủ cửa hàng bách hóa nói.
Cậu bé nhận được kết quả hết sức bất ngờ. Cậu nhìn thẳng vào trong đôi mắt của ông chủ cửa
hàng bách hóa, chỉ ngón tay về phía con chó và nói: “Cháu không muốn chú tặng con chó cho
cháu. Con chó nhỏ đó trị giá nhiều như tất cả con chó khác và cháu sẽ trả giá đầy


đủ. Nói tóm lại, cháu sẽ đưa cho chú 2 đô la 37 xu bây giờ, và 50 xu mỗi tháng cho đến
khi cháu trả hết cho chú”.
Chủ cửa hàng bách hóa lưỡng lự và khuyên: “Thật ra cháu không nên mua con chó nhỏ
này. Nó không thể nhảy và chơi với cháu như những con chó khác”.
Đến đây, cậu bé cúi xuống và ôm con chó đang thở hổn hển, cái chân bị xoắn rất xấu,
chân trái bị tật được chống giữ bởi một thanh chống kim loại lớn. Cậu bé nhìn chủ cửa
hàng bách hóa và trả lời một cách nhẹ nhàng: “Tốt, cháu không đi dạo một mình, và con
chó nhỏ sẽ cần một người nào đó quan tâm đến!”.

2. A BROKEN POT
A water bearer in India had two large pots, each hung on the ends of a pole which he
carried across his neck. One of the pots had a crack in it, while the other pot was perfect
and always delivered a full portion of water.
At the end of the long walk from the stream to the house, the cracked pot arrived only half
full. For a full two years this went on daily, with the bearer delivering only one and a half
pots full of water to his house.
Of course, the perfect pot was proud of its accomplishments, perfect for which it was
made. But the poor cracked pot was ashamed of its own imperfection, and miserable that
it was able to accomplish only half of what it had been made to do.
After two years of what it perceived to be a bitter failure, it spoke to the water bearer one day
by the stream. “I am ashamed of myself, and I want to apologize to you. I have been able to

deliver only half my load because this crack in my side causes water to leak out all the way
back to your house. Because of my flaws, you have to do a lot of this work, and you don’t get
full value from your efforts,” the pot said.

The bearer said to the pot, “Did you notice that there were flowers only on your side of
the path, but not on the other pot’s side? That’s because I have always known about your
flaw, and I planted flower seeds on your side of the path, and every day while we walk
back, you’ve watered them.
For two years I have been able to pick these beautiful flowers to decorate the table.
Without you being just the way you are, there would not be this beauty to grace the
house.”


Moral:
Each of us has our own unique flaws. We’re all cracked pots. But it’s the cracks and flaws
we each have that make our lives together so very interesting and rewarding.

CÁI BÌNH NỨT
Một người gùi nước ở Ấn Độ, có hai cái bình gốm lớn, mỗi cái được cột vào đầu của một
sợi dây và rồi được đeo lên cổ anh ta để mang về nhà. Một trong hai cái bình thì còn rất
tốt và không bị chút rò rỉ nào cả. Cái còn lại bị nứt một chút nên nước bị vơi trên đường
về nhà, chúng chỉ còn lại có hai phần ba.
Hai năm trời anh ta vẫn sử dụng hai cái bình gùi nước đó, mặc dù lượng nước mà anh ta mang
về nhà không còn nguyên vẹn. Và lẽ dĩ nhiên, cái bình tốt tỏ vẻ hãnh diện, trong


khi cái bình nứt thì cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Một ngày nọ, bên dòng suối, cái bình nứt đã thưa chuyện với người gùi nước: “Tôi rất
xấu hổ về bản thân và muốn nói lời xin lỗi ông về thời gian đã qua”.
Anh ta hỏi lại cái bình: “Sao lại phải xin lỗi? Mà ngươi xin lỗi về chuyện gì?”.

Cái bình nứt đáp lại: “Suốt hai năm qua, do vết nứt của tôi mà nước đã bị rò rỉ trên đường
về nhà, ông đã phải làm việc chăm chỉ nhưng kết quả mang lại cho ông đã không hoàn
toàn như ông mong đợi”.
Với lòng trắc ẩn của mình, người gùi nước rất thông cảm với cái bình nứt, ông ta nói:
“Khi chúng ta trên đường về nhà, ta muốn ngươi chú ý đến những bông hoa tươi đẹp mọc
bên vệ đường”
Quả thật, cái bình nứt đã nhìn thấy những bông hoa tươi đẹp dưới ánh nắng mặt trời ấm
áp trên đường về nhà và điều này khuyến khích được nó đôi chút. Nhưng khi đến cuối
đường mòn, nó vẫn cảm thấy rất tệ bởi nước đã chảy ra rất nhiều, một lần nữa nó lại xin
lỗi người gùi nước.
Người gùi nước liền nói: “Ngươi có thấy rằng những bông hoa kia chỉ nở một bên vệ
đường, chỉ phía bên ngươi không?”. Thật ra, ta đã biết rất rõ về vết nứt của ngươi, và ta
đã lấy điểm yếu đó để biến nó thành lợi điểm. Ta đã gieo một số hạt hoa ở vệ đường phía
bên ngươi, và mỗi ngày trong khi ta gùi nước về nhà, ta đã tưới chúng từ những chỗ rò rỉ
của ngươi. Giờ đây, ta có thể hái những bông hoa tươi tắn ấy để trang trí nhà cửa của ta.
Không có vết nứt của ngươi, ta đã không có những bông hoa duyên dáng để làm đẹp ngôi
nhà của mình.
Trong cuộc sống cũng vậy, ai cũng đều có những vết nứt, vì vậy chẳng ai là hoàn hảo cả,
tất cả chúng ta đều có thể là cái bình nứt, nhưng nếu chúng ta biết chấp nhận và tận dụng
nó, thì mọi thứ đều có thể trở nên có ích.

3. Hugging is
Hugging is healthy. It helps the immune system, cures depression, reduces stress and
induces sleep. It’s invigorating, rejuvenating and has no unpleasant side effects. Hugging
is nothing less than a miracle drug.
Hugging is all natural. It is organic, naturally sweet, no artificial ingredients, nonpolluting, environmentally friendly and 100 percent wholesome.


Hugging is the ideal gift. Great for any occasion, fun to give and receive, shows you care,
comes with its own wrapping and, of course, fully returnable.

Hugging is practically perfect. No batteries to wear out, inflation-proof, non-fattening, no
monthly payments, theft-proof and nontaxable.
Hugging is an underutilized resource with magical powers. When we open our hearts and
arms we encourage others to do the same.
Think of the people in your life. Are there any words you’d like to say? Are there any
hugs you want to share? Are you waiting and hoping someone else will ask first? Please
don’t wait! Initiate!
– Charles Faraone


We need four hugs a day for survival, eight hugs a day for maintenance, and twelve hugs
a day for growth.
– Virginia Satir

Cái ôm
Cái ôm rất có ích cho sức khỏe chúng ta. Nó giúp tăng cường hệ miễn dịch, chữa lành
những nỗi thất vọng, giảm căng thẳng và mang lại một giấc ngủ ngon. Nó tiếp thêm cho
chúng ta một nguồn sinh lực mới, giúp con người trẻ lại và không hề gây ra bất cứ một tác
dụng phụ nào. Cái ôm chính là một phương thuốc diệu kỳ.
Cái ôm luôn tự nhiên. Nó là một hợp chất hữu cơ ngọt ngào, không chứa bất cứ thành
phần nhân tạo nào, không gây ô nhiễm, rất thân thiện với môi trường và hoàn toàn lành
tính.
Cái ôm là một món quà lý tưởng, thích hợp cho mọi dịp, đem lại niềm vui cho cả người trao
lẫn người nhận, chứng tỏ rằng bạn luôn quan tâm đến người ấy, không cần phải có một lớp
giấy gói bóng láng, và dĩ nhiên, bạn có thể trao tặng lại cho người đã tặng mình.

Cái ôm gần như là hoàn hảo về mọi mặt. Nó không cần pin để rồi hết năng lượng, không
lạm phát, không gây béo phì, không cần lương tháng, chống được trộm cướp và không
phải tính thuế.
Cái ôm là một nguồn lực không được sử dụng đúng mức nhưng lại có

nhiều sức mạnh kỳ diệu. Khi chúng ta mở rộng trái tim và vòng tay của mình cũng chính
là lúc chúng ta động viên người khác cũng làm như vậy.
Hãy nghĩ đến những người thân, những người bạn trong cuộc đời mình. Bạn có điều gì muốn
nói với họ? Bạn có muốn chia sẻ vòng tay của mình cho họ? Hay là bạn đang chờ đợi và hy
vọng người ấy sẽ chủ động điều đó? Đừng chờ đợi! Hãy là người khởi đầu!

– Charles Faraone
Chúng ta cần 4 cái ôm mỗi ngày để có thể tồn tại, 8 cái ôm mỗi ngày để duy trì cuộc sống;
và 12 cái ôm mỗi ngày để có thể lớn lên.


– Virginia Satir

5. THE KING WITH FOUR WIVES
Once upon a time….there was a rich king who had four wives. He loved the fourth wife
the most and adorned her with rich robes and treated her to the finest delicacies. He gave
her nothing but the best. He also loved the third wife very much and showed her off to
neighbouring kingdoms. However, he feared that one day she would leave him for
another.
He also loved the second wife. She was his confidante and was always kind, considerate
and patient with him. Whenever the King faced a problem, he could confide in her to help
him get through the difficult times.
The King’s first wife was a very loyal partner and had made great contributions in
maintaining his wealth and kingdom. However, he did not love the first wife and although
she loved him deeply, he hardly took notice of her.


One day, the King fell ill and he knew that his time was short.
Thus, he asked the 4th wife, “I have loved you the most, endowed you with the finest
clothing and showered great care over you. Now that I’m dying, will you follow me and

keep me company?”
“No way!” replied the 4th wife and she walked away without another word. Her answer
cut like a sharp knife right into his heart.
The sad King asked the 3rd wife, “I have loved you all my life. Now that I’m dying, will
you follow me and keep me company?”
“No!” replied the 3rd wife. “Life is too good! When you die, I am going to remarry!” His
heart sank and turned cold.
He then asked the 2nd wife, “I have always turned to you for help and you’ve always
been there for me. When I die, will you follow me and keep me company?”
“I’m sorry, I can’t help you out this time!” replied the 2nd wife. “At the very most, I can
only send you to your grave.” Her answer came like a bolt of thunder and the King was
devastated.
Then a voice called out: “I’ll leave with you and follow you no matter where you go.”
The King looked up and there was his first wife. She was so skinny, because she suffered
from malnutrition. Greatly grieved, the King said, “I should have taken better care of you
when I had the chance!”
In Truth, we all have four wives in our lives:
Our 4th wife is our body. No matter how much time and effort we lavish in making it look
great, it’ll leave us when we die.
Our 3rd wife is our possessions, status and wealth. When we die it will all go to others.

Our 2nd wife is our family and friends. No matter how much they have been there for us,
the furthest they can stay by us is up to the grave.


Our 1st wife is our Soul, often neglected in pursuit of wealth, power and pleasures of the
ego. However, our Soul is the only thing that will follow us wherever we go. So cultivate,
strengthen and cherish it now! It is your greatest gift to offer the world.
(Source: Unknown)


VỊ VUA VÀ BỐN BÀ VỢ
Ngày xửa ngày xưa có một vị vua giàu có trị vì một vương quốc hùng mạnh. Ông có đến 4 bà
vợ, bà nào cũng xinh đẹp. Nhà vua yêu bà vợ thứ tư nhất và luôn chiều theo mọi sở thích của
bà, không bao giờ từ chối. Kế đến là người vợ thứ ba, nhà vua lúc nào cũng sợ mất bà, đi đâu
cũng muốn đưa bà đi theo. Bà vợ thứ hai là chỗ dựa tinh thần cho nhà vua, bà rất tử tế, dịu
dàng và kiên nhẫn. MỖi khi nhà vua gặp chuyện khó khăn, ông thường tâm sự với bà và
thường nhận được những lời khuyên quí giá. Người vợ thứ nhất của nhà vua là trung thành
nhất, giúp cho nhà vua trị vì và làm cho đất nước ngày càng giàu có nhưng nhà vua lại không
dành nhiều tình cảm cho bà. Nhà vua luôn nghĩ rằng bà có thể tự chăm sóc lấy mình và ít để ý
đến bà.


Không may một ngày nọ nhà vua lâm bệnh và biết rằng mình không còn sống được bao
lâu nữa. Ông nghĩ :”Ta có đến 4 bà vợ nhưng khi ra đi e rằng lại hoàn toàn cô đơn “. Nghĩ
vậy nhà vua gọi người vợ thứ tư đến và nói: “Ta yêu thương nàng nhất, luôn dành mọi thứ
tốt đẹp cho nàng. Giờ đây ta sắp chết, nàng có theo ta để ta khỏi cô đơn ko?” Nhà vua
nhận được câu trả lời: “Bệ hạ rất tốt với thiếp nhưng yêu cầu đó khó quá, thiếp không thể
làm được!”. Nhà vua lặng đi một lúc rồi cho gọi người vợ thứ ba, bà trả lời: “Không thưa
đức vua, cuộc sống còn đẹp lắm, sẽ có một vị vua khác đến để tiếp tục che chở và chiều
chuộng thiếp!”. Trái tim vị vua cảm thấy lạnh buốt vì buồn bã và thất vọng. Ngài lại cho
gọi người vợ thứ hai, bà đáp: “Lần này thiếp không thể giúp gì hơn nhưng thiếp hứa sẽ
chăm sóc bệ hạ đến phút cuối cùng và sẽ luôn nhớ đến bệ hạ. Nhà vua hoàn toàn tuyệt
vọng.
Nhà vua không hề nhớ ra người vợ thứ nhất cho đến khi ngài nghe một giọng nói cất
lên :”Thiếp sẽ theo ngài đến bất cứ nơi đâu ngài tới cho dù đó là cõi chết. “Đó chính là
người vợ thứ nhất của ông. Trông bà mệt mỏi và gầy yếu. Buồn bã và tiếc nuối vô hạn vì
cách đối xử của mình, nhà vua thốt lên: “Lẽ ra ta phải chăm sóc và yêu thương nàng nhiều
hơn mới phải.”
Bạn vừa đọc một câu chuyện cổ tích, trong đó có vua và các bà hoàng. Nếu coi mỗi chúng ta
cũng giống như nhà vua thì để ý xem mỗi chúng ta cũng có 4 “người vợ” đấy.


Người vợ thứ tư (Cơ thể): Hầu như ai cũng lo lắng,chăm sóc đến bản thân, đến cơ thể
mình nhiều nhất. Nhưng khi chúng ta ra đi thì cơ thể ấy cũng tan biến, không để lại gì trên
đời.
Người vợ thứ ba (địa vị và của cải): Đây chính là thứ dễ mất nhất vì dù sao chúng chỉ là vật
chất. Khi ta ko còn thì “địa vị” ko còn và của cải cũng sẽ thuộc về người khác.

Người vợ thứ hai (Gia đình và bạn bè): Họ luôn quan tâm và giúp đỡ, luôn an ủi và
khuyên giải, nhưng họ chỉ có thể chăm sóc ta đến những phút cuối cùng và nhớ thương ta.
Người vợ thứ nhất (TÂM HỒN): Không phải ai cũng nhớ đến nó khi sống trong 1 thế giới
mọi người đều phải chạy đua với của cải,địa vị để thoả mãn cái “tôi” của mình. Thế nhưng
TÂM HỒN là điều duy nhất luôn đi cùng với chúng ta đến bất cứ nơi nào chúng ta đến, và
chính là thứ để mọi người nhớ mãi đến ta dù ta có ở nơi nào.

PS: Bạn vừa đọc câu chuyện đầu tiên trong loạt truyện “súp gà song ngữ” hay “nghệ thuật
sống”, các nội dung ở đây được sưu tầm từ Internet. Bạn có thể bắt gặp nó được xuất bản
trong loạt sách Cửa sổ tâm hồn của Nhà xuất bản Trẻ liên kết với báo Tuổi Trẻ. Tôn trọng
nguyên tắc chuyển ngữ của tác giả, bản tiếng Việt vẫn giữ nguyên như được đăng trên
sách báo, điều này giúp các bạn đang học Anh ngữ nắm được các nguyên tắc dịch và “cái
thần” của người dịch, cũng như sự chuyển ngữ linh động phù hợp mà đôi khi ở nguyên


bản tiếng Anh đọc đi đọc lại bạn vẫn không nắm kịp. Vì các bài dịch đều được sưu tầm
trên Internet có nhiều bài không thấy tên người dịch, nếu bạn là người dịch, xin vui lòng
cung cấp cho tôi tên của bạn để tôi bổ sung ở cuối bài. Rất cám ơn sự giúp đỡ của bạn.


6. An act of kindness
President Abraham Lincoln often visited hospitals to talk with wounded soldiers during
the Civil War. Once, doctors pointed out a young soldier who was near death and Lincoln

went over to his bedside.
“Is there anything I can do for you now?” asked the president.
The soldier obviously didn’t recognize Lincoln, and with some effort he was able to
whisper, “Would you please write a letter to my mother?”
A pen and paper were provided and the president carefully began to write down what the
young man was able to say:
“My dearest mother, I was badly hurt while doing my duty. I’m afraid I’m not going to
recover. Don’t grieve too much for me, please. Kiss Mary and John for me. May God
bless you and father.”
The soldier was too weak to continue, so Lincoln signed the letter for him and added,
“Written for your son by Abraham Lincoln.”
The young man asked to see the note and was astonished when he discovered who had
written it.
“Are you really the president?” he asked.
“Yes, I am,” Lincoln replied quietly. Then he asked if there was anything else he could do.
“Would you please hold my hand?” the soldier asked. “It will help to see me through to
the end.”
In the hushed room, the tall gaunt president took the soldier’s hand in his and spoke warm
words of encouragement until death came.
– The Best of Bits & Pieces

Một hành động của lòng nhân ái


Trong suốt thời gian xảy ra nội chiến, Tổng thống Abraham Lincoln vẫn thường đến các bệnh
viện để thăm hỏi và trò chuyện với những thương binh đang điều trị ở đó. Một lần, các bác sĩ
dẫn Lincoln đến bên giường một người lính trẻ đang gần kề cái chết.

“Tôi có thể làm cho anh được điều gì ngay bây giờ không?” Tổng thống hỏi.
Người lính trẻ rõ ràng không nhận ra Lincoln. Anh cố thều thào: “Xin ông hãy giúp tôi

viết một lá thư cho mẹ!”
Bút và giấy được mang tới, và vị Tổng thống bắt đầu nắn nót viết từng chữ mà người lính
trẻ có thể đọc được bằng hơi sức yếu ớt còn lại của mình:
“Mẹ yêu quý! Con bị thương rất nặng trong khi đang thi hành nhiệm vụ. Con e rằng con
không thể qua khỏi được. Nhưng mẹ ơi, mẹ đừng quá đau buồn vì con nhé. Xin hãy hôn
em Mary và John giúp con. Xin ơn trên phù hộ cho bố mẹ.”
Người lính đã quá yếu sức và không thể tiếp tục được nữa, nên vị Tổng thống ký tên giùm anh
vào cuối bức thư và thêm vào dòng chữ: “Viết thay cho con trai bà – Abraham


Lincoln.”
Người lính trẻ nhìn vào bức thư, và anh thật sự ngạc nhiên khi đọc thấy tên người đã giúp
anh thực hiện nguyện vọng cuối cùng của mình.
“Ngài chính là Tổng thống ư?” anh hỏi.
“Vâng, tôi đây!” Lincoln trả lời một cách bình thản, và lại tiếp tục hỏi rằng ông có thể làm
thêm được gì cho anh.
“Xin ngài hãy nắm lấy tay tôi!” anh nói. “Điều đó sẽ giúp tôi rất nhiều khi phải đối mặt
với cái chết!”
Và trong căn phòng tĩnh lặng, vị Tổng thống cao gầy nắm chặt tay anh lính trẻ trong bàn
tay mình, nhẹ nhàng nói những lời an ủi, động viên cho đến khi anh ra đi trong thanh
thản.

7. Heart song
There was a great man who married the woman of his dreams. With their love, they
created a little lovely girl.
When the little girl was growing up, the great man would hug her and tell her, “I love you,
little girl.” The little girl would pout and say, “I’m not a little girl anymore.” Then the man
would laugh and say, “But to me, you’ll always be my little girl.”

The little girl who-was-not-little-anymore decided to leave her home and went into the

world. As she learned more about herself, she learned more about the man. One of his
strengths was his ability to express his love to his family. It didn’t matter where she went
in the world, the man would call her and say, “I love you, little girl.”
The day came when the little girl who-was-not-little-anymore received an
unexpected phone call. The great man was damaged. He had had a stroke. He couldn’t
talk, smile, walk, hug, dance or tell the little girl who-was-not-little-anymore that he loved
her.
And so she went to the side of the great man. When she walked into the room and saw
him, he looked small and not strong at all. He looked at her and tried to speak, but he


could not. The little girl did the only thing she could do. She sat next to the great man, and
drew her arms around the useless shoulders of her father. Her head on his chest, she
thought of many things. She remembered she had always felt protected and cherished by
the great man. She felt grief for the loss she was to endure, the words of love that had
comforted her.
And then she heard from within the man, the beat of his heart. The heart beat on, steadily
unconcerned about the damage to the rest of the body. And while she rested there, the
magic happened. She heard what she needed to hear.
His heart beat out the words that his mouth could no longer say… I love you, little girl…
I love you, little girl… and she was comforted.
– Patty Hansen


×