Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (25.19 KB, 2 trang )
Những năm học trò, những năm đẹp nhất, vui nhất, được gần bạn bè, được vui chơ, được học hành mà
không phải lo nghĩ bất cứ điều gì khác. Rất hồn nhiên vô tư…Và trong những ngày tháng tươi đẹp ấy, tôi
biết mình đã yêu..Tình yêu đến với tôi âm thầm, lặng lẽ, rất nhẹ nhàng, không biết tự bao giờ… Người ta
vui, mình cũng vui, người ta buồn mình cũng buồn.. Ngồi với người ta chỉ để nghe người ta nói những
suy nghĩ cảm xúc về một người khác.. Trái tim như vỡ vụn. Lời người ta nói nhẹ như gió thoảng nhưng
chỉ cần thế thooi cũng đã đủ bóp nghẹn trái tim tôi rồi..
Đã bao lần tự hứa với bản thân rằng sẽ không nhớ nữa, phải quên đi, phải chon vùi đi… Vậy mà có làm
được đâu.
Khi đang yêu một người mà cứ bắt mình phải quên đi thì ai mà quên cho được…Dù biết rằng người đó
hoàn toàn không ở bên cạnh mình. Nhưng nếu điều đó đơn giản thì còn ai phải đau khổ vì yêu. Có
những người cứ đi làm phiền người khác, có những người phải âm thầm chịu đựng nỗi buồn mà có lẽ sẽ
không bao giờ quên được.
“Cái gì không thuộc về mình thì dù có cố cũng sẽ vình viễn không thuộc về mình”. Còn gì đau đớn hơn
việc tình yêu chẳng được đáp trả, cho đi mà người ta chẳng buồn nhận, chẳng biết làm gì hết, chỉ biết
lặng lẽ nhìn ngắm cuộc sống của người ta từ một nơi rất xa…Bởi biết rằng bình không thể bước vào cuộc
sống đó. Một niềm đau trong thâm tâm, bản thân đành nuốt lệ vào trong, con tim càng băng giá hơn..
Chỉ có ta với ta. Phải có một trái tim cứng rắn lắm mới có thể vượt qua nổi những giây phút nhìn người
ta tay trong tay với người khác..Cảm giác đau khổ, dằn vặt và khó chịu nhưng cũng chẳng biết làm sao..
Yêu đơn phương làm cho người ta đau khổ. Nhưng…đâu đó người ta vẫn cảm thấy có một hạnh phúc
nhỏ nhoi… hạnh phúc nhưng cũng đau đớn.
Vì sao trái tim mình luôn đập nửa nhịp khi nhìn người ta cười, nghe người ta nói? Đôi khi tình yêu là điều
hết sức bình dị, cứ âm thầm lặng lẽ không cần ai biết, không cần ai hay….vì tình yêu không cần bày tỏ…
Nó đến thật nhanh nhưng lại thật khó để quên. Thậm chí nếu không được ở bên người ta cũng chỉ hi
vọng được làm một chiếc bong cô đơn bên cạnh người ấy mà thôi…
Cũng như khi được một ai đó đem lòng yêu thương nhưng trái tim bạn đã dành cho người kia mất rồi.
“Tôi yêu bạn , đơn giản vì tôi yêu bạn, không phải vì bạn yêu tôi.. Và tôi chờ đợi là chờ đợi ngày tôi hết
yêu bạn chứ không phải ngày bạn quay lại yêu tôi”.
Vẫn biết tình yêu của mình là không thể nhưng ta vẫn cứ yêu. Con người mấy ai có thể làm chủ được
tình cảm của mình và cũng có mấy ai có thể quên đi. Đôi lúc mình tự hỏi mình: “Người ấy có yêu mình
không?’ hay “Có phải mình quá ngu ngốc”….và rồi…mình tự trả lời. Điều đó có gì quan trọng bởi mình đã
yêu và mãi mãi yêu một người, đói với bản thân, điều đó là hạnh phúc. “Cái đẹp nhất trong tình yêu