Tải bản đầy đủ (.docx) (7 trang)

Dân thoáng Thôn mới

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (111.83 KB, 7 trang )

DÂN THOÁNG, THÔN MỚI
(đọc như đọc bản tin bình thường)
Thưa quý vị và các bạn, vào tối hôm qua trên tuyến đường ấp 2a đã xảy ra một
vụ cướp táo tợn. Nạn nhân là bà Trần Thị Tờ, sinh năm 1960. Trên đường đi đám giỗ
ở nhà bà con về, do trời tối và vắng nên bà Tờ bị chặn đường cướp. Theo lời khai
của bà Tờ thì bà bị cướp 01 xe gắn máy air blade, 01 điện thoại và 3 triệu đồng tiền
mặt.
Ông năm: hazzzzz. Xem thời sự xong cái hết muốn ra ngoài đường à. Mấy cái
bọn cướp này ngày càng hoành hành trắng trợn dữ vậy không biết. Tôi bắt được bọn
này là đem đi ngũ mã phanh thay nó mới được.
(tiếng chó sủa vang ngoài cổng)
Bà tám: anh năm ơi, có nhà không anh năm?
Ông năm: ai đó, chờ tôi chút ra mở cửa liền.
(tiếng bước chân đi ra mở cửa)
Ông năm: tèn mẹt ơi, hôm nay rồng ghé nhà tôm ta ơi. Phèn, khách quen nè
con. Mời cô tám vào nhà chơi.
(tiếng bước chân cả hai cùng đi vào nhà)
Ông năm: mời cô tám ngồi. Mén à, rót nước mời cô tám nè con.
Mén: thưa bác tám mới qua chơi. (tiếng rót nước) mời cô tám uống nước.
Bà tám: ừ, lâu lâu thấy con Mén. Giờ nó về đây được chồng nuôi khéo quá hé,
thấy tròn trịa hơn lúc trước hé anh năm.
Ông năm: tôi tính nuôi riết cho con Mén bằng chị đó chứ.
Bà tám: bằng tôi làm gì hả anh năm?
Ông năm: thì bằng chị để đi cho lỡ đường sụp xóm hết chứ làm gì.
Bà tám: anh này, tối ngày cứ đem cái khối lượng tôi ra bàn hoài.
Ông năm: chứ gặp cô tám đây tôi biết nói gì bây giờ. Tôi thì nông dân tay lắm
chân bùn, còn chị thì làm cán bộ huyện. Tầm vóc xa nhau quá mà, tôi đâu dám trèo
cao chị ơi. Với lại tôi cũng không có khả năng mà ôm giáp cái cây này để trèo nữa,
cây này thuộc dòng họ cây lâm dồ đó nghe chị.
Bà tám: thì cũng là không có chuyện nói nên bữa nay tôi qua đây kiếm chuyện
nói với anh nè anh năm.



1


Ông năm: mới qua nhà là kiếm chuyện rồi. Chị nghe, kiếm ăn không lo kiếm
ăn mà tối ngày qua nhà tôi kiếm chuyện hoài là sao vậy chị.
Bà tám: ý tôi không phải như vậy. ý tôi là….
Ông năm: ý chị là sao, đâu chị nói tôi nghe coi.
Bà tám: anh này, tính gấp như gấp Tết không bỏ được à. Bữa nay tôi qua nhà
anh là để hỏi xin ý kiến của anh về chuyện cái miến đất gò của anh ở đầu xóm mình
nè.
Ông năm: (giọng hơi tức mà khinh)tưởng chuyện gì, chứ chuyện đó là chuyện
nhỏ. Chuyện nhỏ như vậy mà cũng làm phiền tới cán bộ huyện như chị xuống tới…
(kéo dài ra) nhà dân như tôi.
Bà tám: vậy anh đồng ý hả anh năm, vậy thì may quá. Bàn chuyện với anh
năm phải rốp rẻn mới được.
Ông năm: (giọng tức giận, đập bàn) chị nghĩ sau mà tôi đồng ý vậy. Miếng đất
đó là công sức của ông bà, ông bà tôi vác từng cục đất để ngày nay mới được như
vậy. Thêm cái nữa đó là khu mộ ông bà, tổ tiên từ xưa tới nay, chị nghĩ sau mà chị
với mấy ông trên xã qua bàn cái chuyện này hoài vậy.
Mén: ba, bớt giận ba ơi.
Ông năm: nghĩ sao mà không giận được chứ, đất ông bà tổ tiên mà tối ngày
kêu hiến hoài à.
Bà tám: nè anh năm. Tôi cũng biết là như vậy, nhưng giờ anh nghĩ thử coi.
Nguyên cái đoạn sông trước nhà anh nè, giờ nó lỡ nhiều lắm rồi. Mấy chú trên tỉnh
xuống xem là chỉ có chỗ miếng đất của anh mới xây được móng của cây cầu.
Ông năm: mấy ông đó kiếm chuyện với tôi thì có, chứ nguyên đoạn đường cả
chục cây số mà nhắm ngay đất nhà tôi.
Bà tám: chỗ hàng xóm láng giềnh với nhau, anh nói như vậy là tôi không chịu
à nghe. Anh nghĩ thử coi, nhà tôi với nhà anh cùng với nhà bà con đoạn đường này di

dời mấy lần rồi, mình thì còn đất để mà dời. Anh coi có mấy bà con không còn đất
dời phải tha hương cầu thực kìa anh.
Ông năm: chị nói nhiều quá à, dù sao tôi cũng không chịu đâu chị ơi. Chị lên
kêu mấy ông nhà nước kiếm chỗ khác đi.
Mén: tía, con thấy bác tám nói đúng đó ba.
Ông năm: mầy con dâu tao hay là con dâu bả?
Bà tám: anh đừng la con nhỏ tội nghiệp. Thì anh cứ nghe con nhỏ nói trước đi.
Mén: dù con học không được nhiều như người ta, nhưng con biết hết chứ bộ.
Phía bên sông nhà mình nè, có gắn mấy cái loa. Ngày nào người ta cũng đưa lên
2


gương những người tốt việc tốt, người hiến đất, người ủng hộ tiền cho nhà nước xây
dựng nông thôn mới đó ba.
Ông năm: đó là chuyện của người ta, còn tao là tao không có hiến gì hết. Tôi
thấy từ trước tới giờ ở đây đi cầu khỉ quen rồi, cầu khỉ bắt chỗ nào mà không được,
mắt mớ gì phải chọn ngay miếng đất nhà tôi.
Bà tám: anh năm à. Đây nè, tôi dí dụ cho anh cái đơn giản thôi. Anh thấy mấy
đứa nhỏ trong xóm mình không, tôi thấy mấy đứa đi học mà tôi thương xót lắm anh
à. Trời nắng thì không nói gì, trời mưa thì lầy lội, tụi nhỏ cũng phải cố gắng mà đến
trường đến lớp. Có bữa tôi ngồi trong nhà thấy tụi nhỏ đi té lên té xuống mà thấy
thương tụi nó lắm anh năm. Rồi chưa kể tới chuyện mùa nước lũ tới gần, anh thử
nghĩ hàng năm có bao nhiêu đứa trẻ đuối nước do té cầu khỉ hả anh năm?
Ông năm: (giọng hơi nhẹ nhưng cố gắng gòng) tôi, tôi…. Chị đừng có nói
nhiều lời, phí nước miếng. Tôi không hiến là không hiến.
Bà tám: anh năm à, dù sao tôi cũng qua rồi. Sẵn dịp tôi nói cho anh được rõ,
anh thấy không anh năm, nói không đâu xa hết, bên kia sông của mình thôi, bà con
mình người hiến đất, người không có đất thì ủng hộ tiền, giờ đường xá khang trang,
sạch đẹp. Giảm được biết bao nhiêu là tệ nạn xã hội, tại nạn này kia. Anh thấy chưa
anh năm?

Ông năm: gì, bữa nay chị qua nhà tôi để dạy đời tôi đó hả?
Bà tám: tôi chỉ nói cho anh hiểu thôi.
Ông Tám: khỏi nói nhiều. Trời có sặp xuống coi thằng năm này có hiến hay
không?
Bà tám: anh,…… Tôi hết nói nỗi anh mà. Thôi, tôi về. Đồ cha già cố chấp.
Mén: bác tám, bác tám.
Ông năm: không tiễn à, về cẩn thận nghe.
(một thời gian sau)
(tiếng mưa lăm răm rơi)
Ông năm: (nói nhỏ)không biết bữa nay do thời tiết hay là hay sức khỏe mình
không tốt mà sáng giờ thấy bồn chồn trong bụng không biết nữa. Mén à, Mén… con
đâu rồi Mén.
Mén: dạ, con đang nấu cơm tía ơi.
Ông năm: ừ, nấu nhanh đi con, rồi dọn lên bàn thờ cúng ông bà.
Mén:không biết có chuyện gì không nữa, sáng giờ con làm việc gì cũng thơ
thẩn hết, nãy mằn cá mà cắt trúng tay.
3


Ông năm: thì chắc là do mưa đầu mùa nên con không quen đó mà. Thôi, con
dọn cơm lên bàn thờ để tía cúng ông bà.
Mén: dạ, con dọn xong rồi đó tía.
Ông năm: (giọng nói nhỏ, cầu khẩn)tổ tiên phù hộ gia đình con tay qua nạn
khỏi.
Bà tám: anh năm ơi, anh năm, Mén ơi, con……
Mén: bác tám, có chuyện gì không bác, chuyện gì mà bác chạy dữ vậy?
Ông năm: chuyện gì mà chị chạy qua làm rung nhà tôi vậy chị năm.
Bà tám: (giọng hấp tấp, nói lấp bấp) thằng…… thằng Tý…..
Ông năm: (giọng hối hả, hồi họp)thằng Tý làm sao, thằng Tý làm sao?
Mén: con con làm sao bác tám?

Bà tám: thằng Tý đi học về với mấy đứa bạn, đi ngang cầu khỉ cả nhóm trược
chân té xuống sông. Giờ chưa tìm thấy nữa kìa.
Mén: ở đâu bác tám, bác dẫn con đến đó nhanh đi bác Tám. Mong trời con tôi
không mệnh hệ gì.
Ông năm: cháu nội tôi, Tý. Nhanh đi chị tám.
(vài ngày sau)
Ông năm: (lén la lén lút, nói thằm như đang toan tính chuyện gì) ngang 20m,
dài 35m, tính ra là 700m vuông, thành tiền là là…..
Mén: tía tính gì mà thấy bí mật vậy tía?
Ông năm: (giọng ngập ngừng) thì tía tính coi năm nay nhà mình bán lúa được
nhiêu tiền đó mà.
Mén: không phải hôm qua tía tính rồi sao tía.
Ông năm: thì tía tính tới tính lui coi mấy thương buôn có gạt mình không, tía
tính hoài như vậy mà lâu lâu còn bị lộn nữa đó.
Mén: tía gạt con hoài, nãy giờ con đứng sau lưng tía con nghe hết rồi. Tía tính
bán đất phải không?
Ông năm: bán đâu mà bán, người trong nhà, tía mới nói con biết nè, tía muốn
hiến đất xây cầu đó.
Mén: thiệt hả tía.
Ông năm: la nhỏ thôi, mầy tính cả xóm này biết hả.
Mén: thì chuyện hiến đất xây cầu là chuyện nên cho người ta biết mà tía.
4


Ông năm: mấy tháng nay tía toàn phản đối không à, giờ hiến tía thấy kì.
Mén: đâu có gì đâu tía, để con đi nói với bác tám.
Ông năm: khỏi nói, bả tới rồi kìa.
Mén: sao tía biết hay vậy tía.
Ông năm: tướng bả đi muốn sập cái xóm này mà, làm sao mà không biết được.
Bà tám: (tiếng vọng ngoài của rào vào nhà) anh năm ơi, mở cửa tôi anh năm

ơi.
Ông năm: bà này chết linh lắm nè. Con ra mở cửa cho Bà tám trằn đó vào.
Mén: sao tía kêu bác tám bằng Bà tám trằn?
Ông năm: mở cửa cho bả vào đi, tía nói sau, bả mà la một hồi nữa nguyên xóm
này rung lên như động đất.
(tiếng bước chân vào)
Ông năm: chị tám mới qua chơi, Mén rót nước mới bác tám đi con.
Mén: (tiếng rót nước) dạ, con mời bác tám uống nước.
Bà tám: ừ, bác cảm ơn con.
Mén: con phải là người cảm ơn bác tám mới đúng, bữa trước nhờ bác cho hay
mà tía con con biết vụ thằng Tý con con.
Bà tám: có chuyện gì đâu, hàng xóm không à.
Ông năm: ừ, tôi cám ơn chị tám nhiều nghe.
Bà tám: quen anh mấy chục năm nay mới nghe lần đầu anh nói nhẹ với tôi à.
Ông năm: tám này, thấy tôi vậy chứ tôi cũng nhẹ nhàng lắm chứ bộ. Mà không
biết bữa nay tám qua nhà chơi hay có chuyện gì không?
Bà tám: thì cái chuyện…
Ông năm: hiến đất nữa hả gì, tôi không chịu đâu. Chị về đi.
Mén: (giọng nói nhỏ nhắc nhỡ)tía, tía. Tía tính rồi mà tía.
Ông năm: ờ, tía quên. Cái chuyện đó thì….
Bà tám: không phải chuyện đó, nay tôi qua là hỏi thăm chuyện của thằng Tý.
Cả tuần nay tôi bận đi vận động mấy bà con mình về cái chuyện làm đường, làm cầu
nè. Thằng Tý khỏe hẳn rồi hả Mén?
Mén: dạ, cảm ơn bác tám. Bữa đó nhờ mấy chú thanh niên tình nguyện đang
gắn đèn đường 3 trong 1 ở bên kia sông, sơ cứu cho thằng Tý kịp thời rồi đưa đi bệnh
5


viện. Qua hôm sau xuất viện, bữa nay hai cha con đi qua nhà mấy bác của thằng Tý
chơi rồi bác tám ơi.

Bà tám: cũng mừng là thằng nhỏ không sao. Còn cái chuyện hiến đất, tôi báo
cho anh một tinh vui, giờ có người hiến rồi.
Ông năm: (ngắt lời Bà tám, nói nhỏ với Mén) không phải tía không chịu hiến
mà tại người ta không chịu lấy nghe Mén.
Mén: (giọng nhắc nhỡ)tía…..
Ông năm: (giọng nhẹ nhàng)chị tám à, ý của tôi là….
Bà tám: thôi, anh không nỡ hiến thì thôi. Dã lại mấy chú trên tỉnh cũng tìm
được chỗ tốt khác rồi.
Ông năm: cái gì chứ, có chỗ nào mà tốt bằng chỗ đất của tôi. Phải xây cầu ở
đất của tôi mới được.
Bà tám: vậy ý anh là….
Mén: ý tía con là lần này tía con hiến đất để cho nhà nước mình xây cầu đó bác
tám.
Bà tám: (giọng vui mừng, chạy qua ôm Ông năm) thiệt hả anh năm. Tôi thay
mặt bà con xã mình cảm ơn anh nghe anh năm.
Ông năm: (giọng nhẹ nhàng, nhắc nhỡ) tám à, dù năm này quá vợ cũng lâu
rồi, nhưng cỡ tám thì không có vé đâu hé. Xê ra đi hé.
Bà tám: tôi mừng là mừng cho bà con mình kìa, chứ cỡ năm thì good bye đi
hé. Xong vụ cây cầu này, tôi bảo đảm với anh là tuyến đường bên xóm mình sẽ được
bê tông thông ra tới huyện luôn, từ đó về sau mưa gió là hết sợ.
Ông năm: được vậy tôi mừng lắm, bữa nay sẵn dịp ngày vui, tôi cho tám biết
một tin nữa mà tôi ấp ủ trong tim mấy ngày nay rồi.
Bà tám: đừng nói anh yêu tôi nghe anh năm.
Ông năm: xin lỗi tám tôi ngán mỡ lắm. Tin của tôi là… tôi hiến luôn miến đất
cạnh nhà tôi làm trường học cho mấy cháu đi học được không tám.
Bà tám: chuyện này thì tôi giơ 02 tay 02 chân đồng ý với anh luôn.
Mén: hoan hô tía.
Ông năm: sáng ra ngồi uống nước trà, tôi thấy mấy cháu xóm mình phải đi học
xa quá,tôi thấy lòng tôi đau lắm. Mấy ngày nay nghe lời chị, tôi để ý thấy, mấy cháu
đi học mà thấy thương. Trường thì xa mà phải đi bộ, rồi còn qua cầu khỉ nữa. Thấy

vậy mà lòng tôi xót lắm tám á. Dã lại nhớ đến chuyện của thằng Tý là tôi ăn ngủ
không yên đó chị năm.
6


Bà tám: như vậy là quá tốt rồi. Mà chuyện qua rồi anh năm ơi, anh đừng buồn
nữa, để tôi điện nhờ mấy chú trên xã tuần sau xuống làm thủ tục nhận đất liền.
Ông năm: làm gì cần tới tuần sau, ngay bay giờ đi tám.
Bà tám: ok anh.
Mén: chừng nào nhà nước mình xây cầu bác tám cho con một vé nha bác tám.
Ông năm: bây là đàn bà con gái mà làm được chuyện gì mà đòi một vé, nhớ
chừa tôi một vé làm tiếp anh em nghe tám.
Mén: con xin bác tám một vé là nấu cơm, lấy nước cho mấy chú công nhân
làm đó tía. Mà quên, bác cho chồng con một vé luôn.
Ông năm: sẳn đó tám cho đại gia đình tôi ra giúp luôn hé tám.
Bà tám: như vậy thì còn gì bằng, xã mình mà dân nhiệt tình như gia đình anh
năm hết thì chuyện đạt chuẩn nông thôn mới là nay mai thôi anh năm à.
Ông năm: tám chọc năm hoài.
../..
Đoàn Quý(Đoàn Văn Quý)
Thông tin liên hệ:
Họ tên: Đoàn Văn Quý
Email:
Điện thoại: 0918161897
Địa chỉ: An Hòa, Định An, Lấp Vò, Đồng Tháp
Tài khoản ngân hàng:
Số tài khoản: 94000013676449
Tên chủ Tài khoản: Đoàn Văn Quý
Tên ngân hàng: TMCP Đông Nam Á
Chi nhánh: An Giang


7



Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×