Bài viết số 3 lớp 9 đề 1: Hãy kể về 1 lần trót xem nhật ký của bạn
Bài
làm
Tôi vẫn còn nhớ,từ ngày đầu tiên đến trường tôi đã được ba mẹ dạy
rằng"Nhà trường,lớp học là mái nhà thứ hai và tất cả những thành viên
trong lớp học đều là người trong gia đình" câu nói này đã ghi sâu vào
tiềm thức của tôi.Cho đến bây giờ,khi tôi đang học năm cuối cấp
hai.Trong ngăn kí ức của tôi,chắc chắn tôi sẽ quên đi nhiều thứ,nhưng tôi
sẽ không bao giờ quên được một lần tôi trót xem nhật kí của Nga.Nga là
cô bạn thân của tôi từ hồi còn bé nên tôi rất hiểu tính Nga.Vừa dễ mến
vừa khoan dung,độ lượng lại còn rất được lòng các bạn trong lớp.
Trong một buổi sáng chủ nhật đẹp trời,tung tăng trên vỉa hè vừa đi vừa
hát trên tay cầm mấy quyển sách mà tôi mới vừa mua định mang sang
cho Nga cùng đọc vì sở dĩ hai đứa có cùng sở thích.Như thường lệ tôi biết
chắc hôm nay ba mẹ Nga không có nhà nên vừa bước vào cổng,tôi vừa
cười vừa nhìn quanh vừa kêu to:
-Lép ơi!Mình đến rồi!
Lép là cái biệt danh thân quen mà tôi vẫn gọi Nga thường ngày.Từ sau
nhà,tiếng dép lạch cạch cung với giọng nói của Nga vang lên:
-Ừ!Tớ đây!Vào nhà đi chờ tớ một lát,đang rửa bát!
Tôi chạy ào lại phòng Nga,nằm dài trên chiếc giường đầy gấu bông của
bạn ấy.Đưa mắt nhìn quanh một lượt tôi bật dậy,lại góc học tập của
Nga.Là bạn rất thân nên chúng tôi thích đọc sách như nhau,nhất là truyện
tranh.Kệ sách của Nga đủ các loại đến nỗi đầy kín cả.Tôi đang lựa cho
mình một quyển sách ưng ý nhưng sao quanh đi quẩn lại tìm chẳng
thấy.Đang loay hoay thì tôi thấy một khe hở nhỏ cạnh kệ sách,vốn dĩ bản
tính hay tò mò nên tôi bèn thò tay vào lấy ra xem thử.Thì rút ra được một
cuốn sổ.Lúc này mắt tôi bỗng sáng bừng lên khi thấy một cuốn sổ được
trang trí rất đẹp mắt,xinh xắn và trông thật dễ thương.Trên mặt cuốn sổ
còn được ghi dòng chữ"Những dòng tâm sự của tôi".Ôi không đây là nhật
kí của Nga.Tôi nghĩ thầm và định để vào chỗ cũ,nhưng sao lại cứ ngập
ngừng,tôi...hình như tôi muốn biết thêm về Nga...tôi muốn biết xem Nga
ghi những gì?Tôi không kiềm chế được đôi tay mình và đã mở nó ra.Tôi
biết hành động như thế này là đã xâm phạm đời tư cá nhân của Nga
nhưng sao tôi lại không kìm được đôi mắt mình,không kìm được sự tò mò
của bản thân."Trời ơi! Lẽ nào cuộc sống của Nga là như vậy?".Bỗng tôi
giật bắn mình,Nga đang đứng ngay trước mặt tôi,Nga hét lên:
-Bạn...bạn thật là quá đáng!
Thời gian ngay lúc này đây trong tưởng tượng của tôi cứ như nó đang
tạm ngừng...ngừng lại để đếm từng nhịp tim,hơi thở của cả hai.Chợt đâu
đó,một cơn gió thoáng qua nhè nhẹ từ khung cửa sổ kế bên làm tóc tôi
bay,gió như đang muốn xoa dịu đi cái không khí căng thẳng lúc này.Mọi
vật như cũng đã đứng yên,ngay lúc này tôi cảm nhận được nhịp đập trái
tim của Nga...hình như...nó cũng đang giận dữ.Tay tôi run cầm cập,cuốn
nhật kí như nặng hơn rơi bộp xuống đất vì đôi tay của tôi không còn một
chút sức lực nào nữa,tôi đứng trân trân,bất động,không nói được lời
nào.Ánh mắt Nga lúc này sáng bừng lên nhìn thoáng qua có thể cảm nhận
biết đó là một ánh mắt tức giận...nhưng...tôi nhìn kĩ và thấy được ẩn chứa
bên trong là sự yếu đuối.Ánh mắt như đang muốn khóc...nó cứ rưng
rưng..làm lòng tôi thêm nặng trĩu.Lúc đó,nét mặt Nga đỏ bừng lên,như
đang ngại ngùng điều gì đó...Chắc tôi sẽ không bao giờ quên được ánh
mắt rưng rưng,đôi môi run lẩy bẩy đầy tức giận của Nga lúc đấy.Tôi vụt
chạy đi như thể để trốn tránh ánh mắt ấy,mà lòng nặng trĩu...Tôi có cảm
giác như đường về hôm nay xa hơn.Cứ chạy mãi...chạy mãi mà chân tay
cứ mỗi lúc một nặng hơn...
Từ lúc quen nhau đến giờ,tôi và Nga đã cùng nhau trải qua bao nhiêu là
chuyện vui buồn nhưng...đó là lần đầu tiên tôi thấy Nga giận dữ với tôi
như vậy.Tôi chạy,chạy như có ai đó đang đuổi theo mình-là ánh mắt
ấy.Tôi muốn khóc quá.Tôi rất sợ,sợ sự giân dữ mà Nga đã ném cho tôi,sợ
cả chính việc mà mình vừa làm.Về đến nhà,tôi đóng sập cửa phòng mình
lại,thở hổn hển như một kẻ ăn trộm vừa bị rượt bắt,bần thần ngồi xuống
ghế,tôi tự trách mình tại sao lại làm như vậy?Tại sao tôi lại không thể
chiến thắng nổi sự tò mò của chính mình?...Tại sao?...Tôi buồn bực
quăng cả chồng sách xuống đất,vậy là tiêu tan ý định khai trương mấy
quyển sách mới,Sự xấu hổ và hối hận làm tôi day dứt không yên.
Tối hôm đó,tôi nằm trên giường mà lòng cứ day dứt mãi,trằn trọc không
thể nào chợp mắt được.Tôi thầm ước...ước gì chuyện đó chưa bao giờ xảy
ra và ngày mai tôi lại có thể cùng Nga vui vẻ đến lớp.Tôi suy nghĩ miên
man,nhớ lại những trang nhật kí viết trong nước mắt của lép tôi
buồn.Làm sao có thể tưởng tượng được rằng gia đình Lép không hề hạnh
phúc,suốt ngày Lép phải nghe những trân cãi vã của bố mẹ mình.Tôi
không tin vào những gì mình đã đọc,càng nghĩ tôi lại càng thấy thương
Lép hơn.Lúc này,trong đầu tôi tưởng tượng ra hình bóng của Lép cô đơn
và buồn bã trong căn nhà lớn.Vậy mà lâu nay tôi cứ tưởng mình hiểu về
Lép rõ lắm.Tôi muốn chia sẻ cùng Lép,muốn an ủi và làm hòa với
Nga.Giờ tôi mới hiểu,mới biết Lép đúng là một cô bé cá tính,tự tin và đầy
nghị lực sống.Mọi ngày qua lại với Lép thường xuyên nhưng chính sự tự
tin,bản lĩnh và nghị lực của Lép đã lấp đi những nỗi buồn của Lép đến nỗi
chính tôi cũng không thể nào nhận ra.Nhưng tôi lo Nga vẫn trách
móc,vẫn giận tôi và Nga sẽ chẳng bao giờ nói với tôi một lời nào cả bởi
tôi đã vô tình xen vào bí mật đau buồn mà Nga hằng cất giữ trong sâu
thẳm trái tim mình lâu nay không hề chia sẻ tâm sự với ai.Cứ thế,suốt cả
một đêm,tôi không sao thoát khỏi sự ăn năn,day dứt...
Sáng hôm sau,tôi quyết định sẽ nói lời xin lỗi với Nga.Tôi đi học sớm
hơn thường ngày,đứng chờ Nga dưới gốc cây đầu đường nơi mà chúng
tôi vẫn thường hẹn nhau cùng đi học.Vừa đứng ngóng về phía Nga tôi
vừa tự nhủ lòng lấy hết can đảm để giải thích cho Nga hiểu.Nga đang từ
từ rảo bước đến gần tôi,đứng đối diện với tôi nét mặt Nga khác hẳn mọi
ngày,im lặng,nghiêm khắc nhìn tôi rồi bước đi tiếp không một lời chào
hỏi.Tôi bồn chồn,quay lưng lại,chưa biết nên làm gì.Chạy thất nhanh về
phía Nga,tôi nắm lấy tay Nga nhìn thẳng vào mặt cậu ấy nói khẽ:
-Lép ơi!Cho mình xin lỗi nha!Mình...không cố ý làm vậy đâu mà.
Nga nhìn tôi với nét mặt buồn,nói nhỏ:
-Những gì cậu đã đọc,đừng nói với ai nha! giữ bí mật giúp mình.
Tôi cười khì:
-Được mà.
Rồi Nga cười,tôi biết lúc đó Nga đã tha lỗi cho tôi.Mọi nỗi buồn lúc đầu
tan biến đi đâu mất.Tôi và Nga vẫn nói cười vui vẻ như ngày nào.
Trông kìa!những chú chim bay lượn trước mắt chúng tôi như đang múa
hát ríu ron,nắng dường như cũng ấm áp hơn ban đầu để sưởi ấm chúng tôi
hay đang sưởi ấm tình bạn thân thiết này.Giớ thì như đang chọc ghẹo
mấy chị hoa cỏ dại bên đường,cứ thổi mãi...thổi mãi.Tất cả..tất cả như
đang chúc mừng,vui vẻ vì tôi và Nga đã thân mật như xưa.
Vừa nói cười vui vẻ với Nga tôi vừa thầm nghĩ về những điều mà tôi đã
lén đọc được trong quyển nhật kí của Nga.Như thể nhắc với tôi rằng tôi
chưa bao giờ hiểu được người bạn thân,những biểu hiện bên ngoài không
thể nói lên được phẩm chất bên trong của một con người.Tôi tự nhủ với
bản thân mình rằng từ nay nên quan tâm,chia sẻ,tâm sự với Nga nhiều
hơn để phần nào vơi đi được nỗi cô đơn,tủi thân của Nga.
Tuy đó là một lần sai phạm nhưng cũng từ đó tôi mới rút ra được một bài
học đáng quý,đáng nhớ cho bản thân mình:"không nên xâm phạm đời tư
cá nhân của người khác,ai cũng có những bí mật cần phải giấu kín,không
thể chia sẻ với người khác.
Bài viết số 3 lớp 9 đề 2: Hãy tưởng tượng mình gặp gỡ và trò truyện
với người lính lái xe trong bài thơ về tiểu dội xe không kính của
phạm tiến duật.viết bài văn vế cuộc gặp gỡ và trò chuyện đó
Bài
làm
Tôi vừa đưa chiếc xe đạp vào khoảng sân hẹp thì đã nghe vọng ra tiếng
cười giòn giã của bố tôi và một vị khách. Đó chắc chắn là một vị khách
quý bởi vì ít khi có sự ồn ã, sôi động như thế ở người cha hiền hậu nhưng
lúc nào cũng lặng lẽ của tôi.
Tôi bước vội vào nhà. Bố tôi cùng người khách hướng ánh nhìn rạng rỡ,
trìu mến đón tôi:
_ Con gái, đây là bác Trung Trực, bạn học hồi trung học với bố, lại cùng
bố nhập ngũ. Bác là chiến sĩ lái xe Trường Sơn năm xưa đấy con ạ!
Bác Trực trạc tuổi bố tôi. Khuôn mặt bác cương nghị nhưng lại rất đôn
hậu. Đôi mắt tuy đã hằn nhiều vết chân chim nhưng vẫn ánh lên những tia
vui vẻ và trìu mến. Tôi có đang nằm mơ không nhỉ? Tôi vừa học xong
“Bài thơ về tiểu đội xe không kính” của nhà thơ Phạm Tiến Duật. Những
lời thơ, những lời cô giảng và hình ảnh người chiến sĩ lái xe dũng cảm,
kiên cường cứ đọng mãi trong tâm trí tôi. Giờ đây, tôi đang được đứng
trước một người chiến sĩ lái xe Trường Sơn đích thực. Thật là một may
mắn không ngờ. Tôi cuống quýt:
_ Bố ơi! Bác ơi! Con có thể được ngồi với bố và bác một lát để biết thêm
về những ngày tháng chiến đấu năm xưa được không ạ?
Bác cười và đáp:
_ Sao lại không? Đó là khoảng thời gian đẹp nhất của bố cháu và bác.
_ Thưa bác, bác chính là người chiến sĩ lái xe Trường Sơn, người lính mà
cháu đã được học trong “Bài thơ về tiểu đội xe không kính” của nhà thơ
Phạm Tiến Duật, phải không bác?
_ Ồ, bài thơ ấy nổi tiếng lắm cháu à. Ngày đó, có lẽ lính lái xe Trường
Sơn ít ai là không biết bài thơ ấy. Nó nói hộ phần nào khát vọng chiến
đấu, những gian khổ, lòng dũng cảm và sự lạc quan của những người lính
như bác.
_ Chính bác cũng đã từng lái những chiếc xe không kính ấy phải không
ạ?
_ Không phải “đã từng” đâu cháu ạ. Mà là bác luôn lái những chiếc xe bị
xước, bị va đập, bị bom đạn làm cho rơi vỡ, méo mó những bộ phận bên
ngoài như thế. Chiến tranh mà! Để bác kể rõ hơn cho cháu hiểu nhé.
Ngày đó, bác lái xe tải, cùng đồng đội chuyên chở lương thực, thuốc men,
khí tài,… vào chiến trường miền Đông Nam Bộ. Có những chuyến đi kéo
dài hàng tháng trời, gian khổ lắm cháu ạ. Nhất là những đoạn đường
xuyên qua dãy Trường Sơn, giặc bắn phá rất dữ dội. Chúng muốn san
phẳng tất cả, cắt đứt con đường huyết mạch nối liền Bắc Nam ấy. Tiểu
đội xe của bác ban đầu được trang bị toàn xe mới để phục vụ mặt trận.
Lúc đó, xe có kính như muôn vàn chiếc xe khác. Nhưng ngày nào xe
cũng lao đi giữa bom gầm, đạn nổ khiến kính rạn vỡ, mất dần hết cả. Rồi
cả mui xe cũng bị đạn pháo cày hất tung lên. Thùng xe va quẹt nhiều
cũng chằng chịt vết xước. Chẳng còn chiếc xe nào còn nguyên vẹn cháu
à.
Tôi vẫn còn tò mò, tiếp tục hỏi bố:
_ Lái xe không kính, không mui, không đèn như thế chắc nguy hiểm lắm
bác nhỉ?
Bác sôi nổi tiếp lời:
_ Nguy hiểm lắm, cái sống cái chết lúc nào cũng trong gang tấc. Lái xe
không kính thì mối nguy hiểm gần nhất là bụi đấy. Đường Trường Sơn
mùa khô bụi cuốn mù trời sau làn xe chạy. Bụi cuốn vào mặt, vào quần
áo. Bụi dày đặc đến mức mắt cay xè, không thể mở nổi. Lúc ấy, râu, tóc,
quần áo và cả xe rực lên một màu đất đỏ Trường Sơn. Rồi cả mưa nữa
chứ. Mưa Trường Sơn thường bất ngờ. Đang bụi bám đầy thì bỗng cả
người nặng chịch vì ướt sũng nước mưa. Mưa xối xả quất vào người, vào
mặt, vào mắt. Những làn nước cay xè, buốt rát khiến việc lái xe khó hơn
gấp trăm ngàn lần. Thế nhưng, những người lính lái xe như bác không
bao giờ dừng lại, luôn phải tranh thủ tránh giờ cao điểm cháu ạ. Cũng vì
xe không kính nên mưa gió vứt vào cabin đủ thứ, nào là lá rừng, nào là
cành cây gãy, … Bác đã bao lần bị cành cây cứa vào mặt, vào tay cầm vô
lăng, đau rát vô cùng. Gian khổ là thế đấy cháu! Mỗi chuyến chở hàng về
tới đích thật sự là một kỳ tích. Vậy mà ký tích vẫn luôn xuất hiện đấy!
Bác mỉm cười, khuôn mặt ánh lên vẻ rạng rỡ và tự hào. Lời bác kể như
chất chứa bao nhiệt huyết, bao sôi nổi của một thời tuổi trẻ nơi chiến
trường. Bác dường như đang được sống lại những phút giây lịch sử ấy.
Không hiểu sao ngay lúc này, những lời thơ của Phạm Tiến Duật lại ùa
về, ngân nga trong lòng tôi. Đó chính là một thực tế ở chiến trường ngày
ấy. Thế mà, những người lính cụ Hồ vẫn tràn đầy lạc quan, yêu đời, và tin
tưởng vào một ngày mai chiến thắng.
Tôi chợt thấy bác Trực trầm ngâm, ánh mắt xa xôi như đang lạc trong
dòng hồi tưởng. Còn bố tôi thì ngồi lặng lẽ, khuôn mặt đầy vẻ xúc động.
Bác Trực chợt nói:
_ Xe không kính thế mà lại hay cháu ạ. Gặp bạn cũ, gặp đồng đội, gặp
đồng hương đều tay bắt mặt mừng qua ô kính vỡ. Giữa đại ngàn mênh
mông, bác chợt thấy lòng mình ấm lại vì được chiến đấu bên cạnh những
đồng chí yêu thương.
Giọng bác chợt rung lên, đầy xúc động:
_ Cháu không thể hiểu tình đồng chí thiêng liêng, quý giá thế nào với
người lính các bác đâu. Dừng xe, ghé vào một bếp Hoàng Cầm, chỉ cần
thêm bát thêm đũa là thấy thân thuộc như anh em một nhà. Dù chốc lát
nữa thôi, mỗi người sẽ đi mỗi hướng, có khi chẳng bao giờ gặp lại nhau
giữa chiến trường ác liệt. Bác và ba cháu có thể trở về hạnh phúc bên gia
đình, nhưng bao nhiêu đồng đội của bác đã ngã xuống. Có một đồng đội
của bác đã hy sinh ngay sau vô lăng vì quyết tâm lái xe vượt qua làn đạn
dù đang bị thương nặng. Ngày ấy, khẩu hiệu “Yêu xe như con, quý xăng
như máu” luôn khắc ghi trong tim những người lính lái xe. Dù có hy sinh,
các bác vẫn quyết tâm bảo vệ xe và hàng.
Bác chợt im lặng. Không khí cả căn phòng bỗng chốc trở nên thật trang
nghiêm.
_ Cháu gái của bác, hai câu cuối của bài thơ có phải là:
“Xe vẫn chạy vì miền Nam phía trước
Chỉ cần trong xe có một trái tim.”
Chiến tranh đã qua lâu rồi, nhưng cho đến tận hôm nay, bác và bố cháu
không phút nào quên được mình đã từng là người lính. Bác rất tự hào vì
mình đã là người lính lái xe Trường Sơn năm xưa, đã tham gia chiến đấu
góp phần giành độc lập tự do cho quê hương đất nước.
Trong tôi bỗng trào dâng một cảm xúc thật kỳ lạ, vừa khâm phục, vừa tự
hào. Ngày hôm nay tôi đã hiểu thêm rất nhiều điều. Trước đây, tôi chỉ
biết đến cuộc sống êm đềm trong vòng tay ấm áp, chở che của gia đình,
thầy cô trong một đất nước hòa bình. Đó là thành quả của bao thế hệ cha
anh đã vất vả, hy sinh. Họ chính là bố tôi, bác tôi và những người tôi
chưa từng gặp mặt. Tôi phải thật trân trọng cuộc sống hòa bình này và cố
gắng trau dồi, hoàn thiện để góp phần xây dựng đất nước thêm tươi đẹp
trong thời đại mới. Cảm ơn bác, người lính lái xe năm xưa của Trường
Sơn oanh liệt, đã giúp cháu lớn thêm lên nhiều lắm!
Bài viết số 3 lớp 9 đề 3: Nhân ngày 20/11,kể cho các bạn nghe về một
kỉ niệm đáng nhớ giữa mình và thầy, cô giáo cũ
Bài
làm
“Đại dương lớn bởi dung nạp trăm sông,con người lớn bởi rộng lòng bao
dung cả những điều lầm lỗi”.Đó là bài học đầu tiên tôi học được từ cô
giáo của mình và cho đến tận bây giờ,những kỉ niệm yêu thương về cô
giáo đầu tiên vẫn còn in đậm trong tâm trí của tôi!
Ngày ấy tôi mới vào học lớp 1.Cô giáo của tôi cao,gầy,mái tóc không mướt xanh mà lốm đốm nhiều sợi bạc,cô ăn mặc giản dị nhưng lịch
thiệp.ấn tượng nhất ở cô là đôi mắt sáng,nghiêm nghị mà dịu dàng.Cái
nhìn vừa yêu thương vừa như dò hỏi của cô cho đến bây giờ tôi vẫn
chẳng thể nào quên…
Hôm ấy là ngày thứ 7.Mai có một chiếc bút máy mới màu trắng sọc vàng
với hàng chữ “My pen”lấp lánh và những bông hoa nhỏ xíu tinh xảo ẩn
nấp kín đáo mà duyên dáng ở cổ bút.Tôi nhìn cây bút một cách thèm
thuồng,thầm ao ước được cầm nó trong tay…
Đến giờ ra chơi,tôi một mình coi lớp,không thể cưỡng lại ý thích của
mình,tôi mở cặp của Mai,ngắm nghía cây bút,đặt vào chỗ cũ rồi chẳng
hiểu vì sao tôi bỗng không muốn trả lại nữa.Tôi muốn được nhìn thấy nó
hàng ngày,được tự mình sở hữu nó,được thấy nó trong cặp của chính
mình…
Hết giờ ra chơi, các bạn chạy vào lớp,Mai lập tức mở cặp và khóc oà lên
khi thấy chiếc bút đã không cánh mà bay!Cả lớp xôn xao,bạn thì lục tung
sách vở,bạn lục ngăn bàn,có bạn bò cả xuống gầm bàn ngó nghiêng xem
chiếc bút có bị rơi xuống đất không…Đúng lúc đó,cô giáo của chúng tôi
vào lớp!Sau khi nghe bạn lớp trưởng báo cáo và nghe Mai kể chi tiết về
chiếc bút:nào là nó màu gì,có chữ gì, có điểm gì đặc biệt,ai cho,để ở
đâu,mất vào lúc nào…Cô yên lặng ngồi xuống ghế.Lớp trưởng nhanh
nhảu đề nghị:
-Cô cho xét cặp lớp mình đi cô ạ!
Cô hình nh không nghe thấy lời nó nói, chỉ chậm rãi hỏi:
-Ra chơi hôm nay ai ở lại coi lớp?
Cả lớp nhìn tôi,vài giọng nói đề nghị xét cặp của tôi,những cái nhìn dò
hỏi,nghi ngờ,tôi thấy tay mình run bắn,mặt nóng ran nh có trăm ngàn con
kiến đang bò trên má. Cô giáo tôi nổi tiếng là nghiêm khắc nhất trờng,chỉ
một cái gật đầu của cô lúc này,cái cặp bé nhỏ của tôi sẽ được mở tung
ra…Bạn bè sẽ thấy hết,sẽ chê cười,sẽ chẳng còn ai chơi cùng tôi nữa…
Tôi sợ hãi,ân hận,xấu hổ,bẽ bàng…Tôi oà khóc,tôi muốn được xin lỗi cô
và các bạn…Bỗng cô giáo của tôi yêu cầu cả lớp im lặng,cô hứa thứ hai
sẽ giải quyết tiếp,giờ học lặng lẽ trôi qua...
Sáng thứ hai,sau giờ chào cờ,cô bước vào lớp,gật đầu ra hiệu cho chúng
tôi ngồi xuống.Cô nhẹ nhàng đến bên Mai và bảo:
-Hôm thứ bảy bác bảo vệ có đưa cho cô cây bút và nói rằng bác nhặt
được khi đi đóng khoá cửa lớp mình,có phải là cây bút của em không?
Mai cầm cây bút,nó sung sướng nhận là của mình,cô dặn dò cả lớp phải
giữ gìn dụng cụ học tập cẩn thận,giờ học trôi qua êm ả,nhẹ nhàng…Ra
chơi hôm ấy,các bạn lại ríu rít bên tôi như muốn bù lại sự lạnh nhạt hôm
trước.Chỉ riêng tôi là biết rõ cây bút thật của Mai hiện ở nơi đâu…
Sau đó vài ngày cô có gặp riêng tôi,cô không trách móc cũng không
giảng giải gì nhiều.Cô nhìn tôi bằng cái nhìn bao dung và thông cảm,cô
biết lỗi lầm của tôi chỉ là sự dại dột nhất thời nên đã có cách ứng xử riêng
để giúp tôi không bị bạn bè khinh thường,coi rẻ…
Năm tháng qua đi,bí mật về cây bút vẫn chỉ có mình tôi và cô biết.Nhưng
hôm nay,nhân ngày 20/11, tôi tự thấy mình đã đủ can đảm kể lại câu
chuyện của chính mình nh là một cách thể hiện lòng biết ơn và kính trọng
đối với người đã dạy tôi bài học về sự bao dung và cách ứng xử tế nhị
trong cuộc sống.
Giờ đây tôi đã lớn,đã biết cân nhắc đúng sai trước mỗi việc mình làm, tôi
vẫn nhớ về bài học thuở thiếu thời mà cô đã dạy: Bài học về lỗi lầm và sự
bao dung! Và có lẽ trong suốt cả cuộc đời mình,tôi sẽ chẳng lúc nào
nguôi nỗi nhớ về cô như nhớ về MỘT CON NGỜI CÓ TẤM LÒNG
CAO
CẢ!
Bài viết số 3 lớp 9 đề 4: Kể về cuộc gặp gỡ với các anh bộ đội nhân
ngày thành lập quân dội nhân dân việt nam(22/12).trong buổi gặp
đó,em được thay mặt các bạn páht biểu những suy nghĩ của thế hệ
mình về thế hẹch anh đã chiến đấu, hi sinh đễ bảo vệ tổ quốc.
Bài làm
..........Đang cập nhật
ST: Langque.vn
•
•
Beo Beo
CHIA SẺ BÀI VIẾT
Google Facebook Twitter More
CÙNG CHUYÊN MỤC
•
Bài viết số 3 lớp 6 Bài hay - Viết bài tập làm văn số 3 - Văn Kể Chuyện
Lớp 6 - Lớp 6 Viết bài tập làm văn số 3 văn Kể Chuyện
•
Bài viết số 1 lớp 8 Bài hay - Viết bài tập làm văn số 1 - văn tự sự Lớp 8
- Lớp 8 Viết bài tập làm văn số 1
•
Ngày 20-11 Bài Viết Văn Về Thầy Cô Giáo Gây Xúc Động - Truyện
Ngắn Về Thầy Cô 2014 Hay Và Cảm Động
•
Bài viết số 5 lớp 11 Bài hay - Viết bài tập làm văn số 5 lớp 11- Văn Lớp
11 hay- Lớp 11 Viết bài tập làm văn số 5
NEXT
Viết bài tập làm văn số 5 lớp 9 - Bài viết số 5 lớp 9 - Văn mẫu bài số 5 lớp 9 - Những bài
văn hay lớp 9
PREVIOUS
Bài viết số 7 lớp 8 Bài hay - Viêt́ baì tâp
̣ lam
̀ văn số7 - Văn văn nghị luận xã hội L ớp 8 Lớp 8 Viêt́ baì tâp
̣ lam
̀ văn số7
90 NHẬN XÉT
VIẾT NHẬN XÉT
Tuấn Trần
19:42 Ngày 09 tháng 11 năm 2014 delete
rất hay nếu làm thì mình sẽ đc 9 điểm
Trả lời
linh nhi
21:44 Ngày 12 tháng 11 năm 2014 delete
thank bạn ! cám ơn đã ghé thăm website
Trả lời
Nặc danh
13:45 Ngày 24 tháng 10 năm 2015 delete
hay
Trả lời
Nặc danh
13:45 Ngày 24 tháng 10 năm 2015 delete
hay
Trả lời
Hieu Trinh
13:46 Ngày 24 tháng 10 năm 2015 deleteNhận
Nặc danh
19:49 Ngày 13 tháng 11 năm 2014 delete
Tks bạn
Trả lời
Nặc danh
21:57 Ngày 13 tháng 11 năm 2014 delete
xét này đã bị tác giả xóa.
Hay wa ! Mai minh se llay ik trong bai nay !!! Cam on cac ban nhe !!!
Trả lời
linh nhi
10:37 Ngày 14 tháng 11 năm 2014 delete
lấy một ít thôi nhé ! kakaaka. Lấy nhiều bị cô phát hiện đó
Trả lời
Nặc danh
20:15 Ngày 24 tháng 11 năm 2014 delete
co la dc roi cha can wan tam hjhj
Trả lời
Lê Trần Quế Châu
20:33 Ngày 01 tháng 12 năm 2014 delete
đề 4 sao k có
Trả lời
Nặc danh
20:33 Ngày 02 tháng 12 năm 2014 delete
10 chớ
Trả lời
Nặc danh
21:15 Ngày 03 tháng 12 năm 2014 delete
oooooooooooooooooooooooooooooooooooooo....................hay or do z
Trả lời
Nặc danh
22:01 Ngày 11 tháng 12 năm 2014 delete
Bạn có đề số 3: tưởng tượng trong 1 giấc mơ k?
Trả lời
Thắm KuTin
14:39 Ngày 25 tháng 11 năm 2015 delete
Hay quá mik sẽ coppy...hihi
Trả lời
Đức Nguyễn Minh
20:15 Ngày 12 tháng 11 năm 2014 delete
hay quá lun
Trả lời
linh nhi
21:42 Ngày 12 tháng 11 năm 2014 delete
Cám ơn bạn !
Trả lời
Nặc danh
20:20 Ngày 24 tháng 11 năm 2014 delete
chac la chep; van mau
Trả lời
Nặc danh
21:25 Ngày 25 tháng 11 năm 2014 delete
hay lam
Trả lời
Nặc danh
12:45 Ngày 13 tháng 11 năm 2014 delete
dc day
Trả lời
linh nhi
14:03 Ngày 13 tháng 11 năm 2014 delete
Cám ơn bạn đã ghé thăm web. Chúc bạn học tập đạt kết quả tốt !
Trả lời
Nặc danh
20:22 Ngày 24 tháng 11 năm 2014 delete
dc 5diem
Trả lời
Nặc danh
17:07 Ngày 01 tháng 12 năm 2014 delete
chán cho cái đề 4
Trả lời
linh nhi
11:18 Ngày 03 tháng 12 năm 2014 delete
đề 4 bên mình đã cập nhật rồi mà, bạn tìm ở mục văn mẫu 9 nhé
Trả lời
Nặc danh
14:52 Ngày 16 tháng 11 năm 2014 delete
Văn hay thật! Thanks nhiều nha
Trả lời
Nhung Đinh
08:01 Ngày 30 tháng 11 năm 2014 deleteNhận
Nặc danh
16:52 Ngày 18 tháng 11 năm 2014 delete
hay thật, mà văn tự làm à
Trả lời
Nặc danh
14:52 Ngày 19 tháng 11 năm 2014 delete
ai ma lam văn hay thế????
Trả lời
linh nhi
21:50 Ngày 19 tháng 11 năm 2014 delete
Trả lời
Nặc danh
09:36 Ngày 20 tháng 11 năm 2014 delete
pan viet bai van hay wa ạ!!!!! hi (:
xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lời
Trần Văn Đông
17:23 Ngày 21 tháng 11 năm 2014 delete
hý có bài văn rồi .thanks bạn nha.
Trả lời
linh nhi
15:40 Ngày 23 tháng 11 năm 2014 delete
ôi trời ! đây là văn mẫu tham khảo thôi chứ =)) chép là cô giáo phát hiện liền đó nha
Trả lời
Nặc danh
20:16 Ngày 24 tháng 11 năm 2014 delete
do the chac duoc it diem lam day
Trả lời
nguyenhoangminh
11:03 Ngày 23 tháng 11 năm 2014 delete
co bai nop co rui thank chi j do nkiu nkiu nka >>>>> ^.< <<<<<
Trả lời
linh nhi
15:39 Ngày 23 tháng 11 năm 2014 delete
ôi trời ! đây là văn mẫu tham khảo thôi chứ mang đi nộp e rằng thầy cô phát hiện ngay,
các bạn nên nghĩ kỹ
Trả lời
Nặc danh
14:20 Ngày 19 tháng 10 năm 2015 delete
hay
Trả lời
Nặc danh
20:18 Ngày 24 tháng 11 năm 2014 delete
ngam ban la vui roi o so thay co phat hien
Trả lời
Nặc danh
20:22 Ngày 19 tháng 04 năm 2015 delete
đúng rồi chỉ cần chộn lọc các ý chính rồi thêm các ý phụ vào là dc
Trả lời
Nặc danh
19:51 Ngày 24 tháng 11 năm 2014 delete
hay wá nhưng mà đề 1 là mi'nhf xem trộm nhật kí của lép hay của nga zậy
Trả lời
Huy Hoàng Trọng
20:25 Ngày 04 tháng 12 năm 2015 delete
Lép là Nga đó
Trả lời
tùng lâm nguyễn
14:19 Ngày 25 tháng 11 năm 2014 delete
bài này hay thật nhất là đề 3
Trả lời
tùng lâm nguyễn
14:31 Ngày 25 tháng 11 năm 2014 delete
thầy cô giáo sẽ không phát hiện hihi!
Trả lời
Nặc danh
21:07 Ngày 26 tháng 11 năm 2014 delete
Mình thấy cách xưng hô ở đề 1 như nào ý?
Lúc thì Lép , lúc thì Nga !! Hix
Chắc tại mih` dở văn nên thấy nó hơi kỳ!
Chứ theo mih` thì nên xưng 1 tên ở 1 đoạn rùi tên kia ở đoạn khác , xen lẫn như vầy
thấy kỳ sao ý!!
Trả lời
Nặc danh
21:09 Ngày 26 tháng 11 năm 2014 delete
Như : " Tôi muốn chia sẻ cùng Lép,muốn an ủi và làm hòa với Nga "
Trả lời
Văn Long Nguyễn
18:15 Ngày 28 tháng 11 năm 2014 delete
van hay that nhung ma chi de tham khao thoi chu chep thi dk 5-6 thoi
Trả lời
hue ngothi
21:33 Ngày 28 tháng 11 năm 2014 delete
cứ ảo tưởng k
Trả lời
Nặc danh
16:59 Ngày 30 tháng 11 năm 2014 delete
hog chui dang de 4 j het ha
Trả lời
linh nhi
11:16 Ngày 03 tháng 12 năm 2014 delete
đề 4 bên mình đã cập nhật rồi mà, bạn tìm ở mục văn mẫu 9 nhé
Trả lời
Nặc danh
17:57 Ngày 01 tháng 12 năm 2014 delete
xem xong oc loan ca len ,hay qua troi
Trả lời
Nặc danh
17:39 Ngày 03 tháng 12 năm 2014 delete
hay qua di, cam on nha
Trả lời
Nặc danh
20:20 Ngày 19 tháng 04 năm 2015 delete
hay j mà hay mai phương nhi ta là cao thủ viết văn nè
Trả lời
Nặc danh
18:01 Ngày 03 tháng 12 năm 2014 delete
Đề 3 hay quá, cảm ơn bạn nhju nha. Bạn còn bài nào có tình huống khác không?
Trả lời
Nặc danh
20:09 Ngày 09 tháng 12 năm 2014 delete
hay lam nhung sao khong dang not bai lam de 4 di a?
Trả lời
linh nhi
13:19 Ngày 15 tháng 12 năm 2014 delete
đề 4 bên mình đã cập nhật rồi mà, bạn tìm ở mục văn mẫu 9 nhé
Trả lời
Nặc danh
21:16 Ngày 13 tháng 11 năm 2015 delete
MÀY LÀ ĐỨA LOL NÀO VẬY. VIẾT NHƯ CC. SỈ NHỤC NGƯỜI ĐỌC.™
Trả lời
Nặc danh
20:18 Ngày 19 tháng 04 năm 2015 delete
ặc ng này ko phải đối thủ của mình "cao thủ viết văn"Mai Phương Nhi.
Trả lời
Nặc danh
20:23 Ngày 19 tháng 04 năm 2015 delete
hhhhhhhhhhhhhhhhhhhh
Trả lời
Minh Tiên Đặng
10:04 Ngày 07 tháng 06 năm 2015 delete
hay lắm
Trả lời
Đức Đinh
22:01 Ngày 08 tháng 10 năm 2015 delete
bài này hay lém ^-^
Trả lời
Nặc danh
20:49 Ngày 03 tháng 11 năm 2015 delete
may ao tuong a
Trả lời
nam nguyennhat
21:14 Ngày 13 tháng 11 năm 2015 delete
ảo tưởng lol mày ý. Ngu mà cứ tỏ ra nguy hiểm.
Trả lời
(™
Unknown
21:10 Ngày 13 tháng 11 năm 2015 delete
ẢO TƯỞNG CC™
Trả lời
nam nguyennhat
21:12 Ngày 13 tháng 11 năm 2015 delete
Tụi mày ngu quá, chép bài này đi thi là 1 điểm liền. NGU VCC.™
Trả lời
Unknown
21:18 Ngày 13 tháng 11 năm 2015 delete
hay bt thui ạ hiha :v
Trả lời
Unknown
08:42 Ngày 15 tháng 11 năm 2015 delete
HAAAAAAAAAAAAAAAYYYYY
Trả lời
Unknown
20:57 Ngày 15 tháng 11 năm 2015 delete
Không hay lắm - câu nói đã sử dụng biện pháp nói giảm nói tránh
Trả lời
Nặc danh
18:13 Ngày 16 tháng 11 năm 2015 delete
nice
Trả lời
Nặc danh
20:42 Ngày 16 tháng 11 năm 2015 delete
Ôi may vãi! thứ 2 tuần sau kiểm tra hệ số 3 @@!
thực ra bài này tôi tự làm đc r
nhưng mà thích tham khảo. Văn trang này cũng hay phết ^^
Trả lời
Nặc danh
21:03 Ngày 16 tháng 11 năm 2015 delete
bạn làm bài này hay văn mẫu làm mà tự sứng
Trả lời
Tra Hoang Hong
20:33 Ngày 22 tháng 11 năm 2015 delete
cam on nhiu nha
Trả lời
Nhat Nam Khuu
18:06 Ngày 23 tháng 11 năm 2015 delete
van qua hay
Trả lời
Nhat Nam Khuu
18:07 Ngày 23 tháng 11 năm 2015 delete
van qua hay
Trả lời
Nhat Nam Khuu
18:07 Ngày 23 tháng 11 năm 2015 delete
van qua hay
Trả lời
uyenhuynh
18:51 Ngày 23 tháng 11 năm 2015 delete
De 1 va de 2 hay qa chu y cach xung ho la dx nv lon xon lam nhg di j cg dc r rat 2 mk se
dua theo tao 1 tinh huong khac va lm th ... ths nhe
Trả lời
Nặc danh
20:53 Ngày 24 tháng 11 năm 2015 delete
Cảm ơn bạn vì bài văn
Trả lời
)
Na Kim
19:30 Ngày 25 tháng 11 năm 2015 delete
văn hay đấy bạn cố lên nha 5ting
Trả lời
Na Kim
19:31 Ngày 25 tháng 11 năm 2015 delete
văn hay đấy bạn cố lên nha 5ting
Trả lời
Na Kim
19:33 Ngày 25 tháng 11 năm 2015 delete
văn hay đấy bạn cố lên nha 5ting
Trả lời
Nguyễn Đức Việt
21:30 Ngày 25 tháng 11 năm 2015 delete
hay
Trả lời
Trinh'ss Anh'ss
19:04 Ngày 26 tháng 11 năm 2015 delete
pn ơi đề thứ 2 mở bài từ đâu đến đâu vậy
Trả lời
đức công nguyễn
19:25 Ngày 26 tháng 11 năm 2015 delete
chữ đỏ nổi quá đọc mỏi mat
Trả lời
Gấu mẹ vĩ đại
20:07 Ngày 26 tháng 11 năm 2015 delete
hay nhung hơi tuyệt vời.hỳ
Trả lời
Sala Sắc
13:15 Ngày 28 tháng 11 năm 2015 delete
Hay thật....nhờ đọc được mà mình mới có thêm ý tưởng làm văn!!!!
Trả lời
Nặc danh
09:12 Ngày 29 tháng 11 năm 2015 delete
that la rat hay neu ko phai van mau thi toi se chep va dem not ngay
Trả lời
Unknown
18:46 Ngày 02 tháng 12 năm 2015 delete
chưa biết cô sẽ cho đề gì nữa nên cũng hong biết chép cái nào luôn =[[
Trả lời
Quốc Trần
18:50 Ngày 03 tháng 12 năm 2015 delete
đề 3 sai học lớp 1 là thứ 7 chủ nhật dc nghỉ mà
Trả lời
Huy Hoàng Trọng
20:28 Ngày 04 tháng 12 năm 2015 delete
nice
Trả lời
Unknown
23:53 Ngày 10 tháng 12 năm 2015 delete
ai cũng lấy chép thì lấy ai là ng sáng tạo
Trả lời
Xuka Hien
23:54 Ngày 10 tháng 12 năm 2015 delete
ai cũng lấy chép thì lấy ai là ng sáng tạo
Trả lời
tan nguyen
18:35 Ngày 13 tháng 12 năm 2015 delete
tuyệt vời