Đề bài: Bài v ăn bi ểu c ảm v ềcây ph ượn g
Hướng dẫn lập dàn ý
I. Mở bài:
– Giới thiệu khái quát về hoa ph ượng.
II. Thân bài:
Miêu tả và phát biểu cảm nghĩ về hoa phượng:
Tả những tàn hoa phượ ng trong mùa hè chói lọi và cảm nghĩ của em.
– Tả lá của phượ ng.
– Tả địa điểm của loài hoa phượ ng và cảm xúc của học sinh.
– Tả hoa phượ ng trong mùa xuân và cảm xúc của học sinh.
– Tả hoa phượ ng trong mùa hè và cảm nghĩ của học sinh.
III. Kết bải:
Nồi buồn của hoa phượ ng khi học sinh nghỉ hè.
Bài làm bi ểu c ảm cây ph ượ ng 1
Phượ ng không thơm, ph ượng chưa hản là đẹp, nh ưng ph ượng đỏ và ph ượng nhiều, ph ượng có một linh
hồn sắc sảo mênh mang.
Phượ ng không phải là một đoá, không phải vài cành; ph ượng đây là cả một loạt, cả một vùng, cả một
góc trời đỏ rực. Mỗi hoa chỉ là một phần tử của cái xã hội thắm t ươ i; ng ười ta quên đoá hoa, chỉ ngh ĩ đến
cây, đến hàng, đến những tán lớn xoè ra, trên đậu khít nhau bằng muôn ngàn con b ướm thắm. Màu hoa
ph ượ ng chói lói, sinh sống nh ư sắc máu ng ười. Ấy là l ời kêu kỳ bí c ủa mùa hè; trong n ắng chói chang,
mùa hè thét lên những tiếng lửa.
Nhưng hoa càng đỏ, lá lại càng xanh. V ừa buồn mà lại vui, m ới th ực là nỗi niềm bông ph ượng. Một lần
gió hẩy tới; từng đợt sóng rào rào trên biển hoa…
Ngườ i ta hay trồng phượ ng ngoài thành và trong thành; và ng ười ta hay trồng ph ượng trong các sân
trườ ng. Vì sao? Nhưng dù trồng ở đâu, cũng chỉ có bọn học sinh yêu và hiểu hoa ph ượng nhất. Hoa
phượ ng là hoa-học-trò. Còn ai quen v ới ph ượng cho bằng bọn cắp sách đến tr ường một ngày hai buổi!
Còn ai có linh hồn tươ i thắm để quan hoài v ới ph ượ ng thắm t ươi?
Mùa xuân, phượ ng ra lá. Lá xanh um, mát r ượi, ngon lành nh ư lá me non. Lá ban đầu xếp lại, còn e; dần
dần xoè ra cho gió đưa đẩy. Lòng cậu học trò phơi phới làm sao! Cậu chăm lo học hành, rồi lâu cũng vô
tâm quên màu lá phượ ng. Một hôm, bỗng đâu trên nh ững cành cây báo ra một tin thắm: mùa hoa
phượ ng bắt đầu. Đến giờ chơi, học trò ngạc nhiên nhìn trông: hoa n ở lúc nào mà bất ng ờ d ữ vậy!
Biểu cảm về cây phượ ng
Bình minh của hoa phượ ng là một màu đó còn non, nếu có m ưa, lại càng t ươi dịu. Ngày xuân dần hết, số
hoa tăng, màu cũng đậm dần. Rồi hoà nhịp với mặt tr ời chói lọi, màu ph ượng mạnh mẻ kêu vang; hè đến
rồi! Khắp thành phố bỗng rực lên, như đến tết nhà nhà đều dán câu đối đỏ. S ớm mai th ức dậy, cậu học
trò vào hẳn trong mùa phượ ng; thôi nghỉ hè sắp đến đây! Mùa thi c ử sắp đến.
Thi cử cho các anh sắp ra trườ ng, lườ i biếng của các em còn ở nhiều năm. S ự học một bên căng, một
bên chùng, đều ghi dấu hoa phượ ng. Các em ngồi trong l ớp làm bài, tay không muốn chay nhanh. Vì gần
nghỉ, nên các em nghỉ ngay lúc còn ch ưa nghỉ. Ph ượng đỏ thế kia mà! Khắp các cành đều có hoa; hoa
nở, hóa rơi, hoa bay, đến cả ngoài vườ n xa không có cây mà cũng có hoa ph ượng.
Các chàng trẻ vui tay nhặt cánh phượ ng trên cỏ xanh, lẩn thẩn nh ư bùi ngùi. Có ng ười bỏ vào sách ép.
có ngườ i bỏ cả vào thư gửi đi. Hoa phượ ng tươ i, tươ i nhưng mà t ươi quá quắt; hoa ph ượng đẹp nh ưng
mà đẹp não nùng. Ai xui hoa phượ ng nhiều nh ư vậy? Ai dạy cho hoa ph ượng cái màu xa xăm? Ph ượng
vui; cái vui tươ i như là làm cho thái quá đề che dấu cái sầu uất.
Cái sầu nghỉ hè, vâng, nhất là đối v ới những chàng sắp ra tr ường, mà tr ước khi ra, phải trải một cuộc thi.
Những chàng ấy chăm ngay từ đầu năm; đến lúc hoa phượ ng đậm màu, lại càng gập gáp. Vài chàng bấy
lâu nhác biếng, nay cùng bị màu hoa ph ượ ng đẩy cho ở sau l ưng. Ph ượng hồng, ph ượng đỏ, ph ượng
xác pháo, phượ ng máu ngườ i, phượ ng cứ n ở, các anh c ứ cô học; sắc ph ượng mệt mỏi lắm sao! Thật
đúng với lòng các anh, gắng sức nhưng mà buồn bã. Các anh đã nghĩ đến hè, đến lúc ra tr ường, đến
ngà ba đường phải chọn hướ ng đi, đến cuộc đời đang rình các anh mà chụp bắt.
Rồi một hôm, trống đánh: các anh ngồi thi. Ôi, bài văn bí quá, bài tính mãi không ra, các anh toát mồ hôi,
ngó quanh quẩn như cầu cứu, nhìn ra cửa sổ thấy bóng ph ượng ở ngoài sân! Rồi kẻ đậu thì bỏ mặc
bông phượ ng mà vui vầy; kẻ hỏng buồn riêng một mình, bạn bè cũng không, chỉ biết th ớ than cùng bông
phượ ng. Họ đi giữa đường, dầm xác bông ph ượng, họ ngồi th ơ thẩn, bỏng ph ượng cũng rụng bên mình.
Bàn tay mân mê bông phượng, cái sắc đỏ ám ánh quá, đỏ một cách t ức tối, đỏ một cách tuyệt vọng.
Phượ ng cứ nở. Phượ ng cứ rơi. Bao gi ờ cũng có hoa ph ượng r ơi, bao gi ờ cùng có hoa ph ượng n ở. Nghỉ
hè đã đến. Học sinh sửa soạn về nhà. Nhà chưa về, cái vui gia đình đâu ch ưa thây, chỉ thấy xa tr ường,
rời bạn; buồn xiết bao! Những cuộc tình duyên gi ữa bạn hè đến lúc rè chia, cũng rè chia d ưới màu hoa
phượ ng; dù hữu tâm, dù vô tình, ng ười nào cũng có sắc hoa ph ượng nằm ở trong hồn. Ph ượng xui ta
nhớ cái gì đâu. Nhớ ngườ i sắp xa, còn đứng tr ướ c mặt… Nhớ một trưa hè gà gáy khan… Nh ớ một thành
xưa son uể oải…
Thôi học trò đã về hết, hoa phượ ng ở lại một mình. Ph ượ ng đứng canh gác nhà tr ường, sân tr ường. Hè
đang thịnh, mọi nơi đều buồn bã, trường ngủ, cây cối ngủ. Chỉ có hoa ph ượng th ức đề làm vui cho cánh
trườ ng. Hoa phượ ng thức nhưng thỉnh thoảng cũng mệt nhọc, muốn lim dim. Gió qua, hoa giật mình, một
cơn hoa rụng.
Cứ như thế, hoa-học-trò thả những cánh son xuống cỏ, đếm t ừng giây phút xa bạn học sinh! Hoa
phượ ng rơi, rơi… Hoa phượ ng mưa Hoa ph ượng khóc. Trường tẻ ngắt không tiếng trống, không tiếng
ngườ i. Hoa phượ ng nở, hoa phượ ng nhở. Ba tháng tr ời đằng đăng. Hoa ph ượng đẹp v ới ai; khi học sinh
đã đi cả rồi!
Bài làm biểu cảm cây phượng 2
Nhắc đến hoa phượ ng, ta không thể quên được một màu đỏ r ực r ỡ của nó-một màu đỏ nh ờ s ự tinh khiết
của gió, nắng, nóng của thiên nhiên vào mùa hạ.Đài hoa ôm lấy bông nh ư một ng ười mẹ che ch ở cho
con thân yêu của mình. Bên trong lớp đài hoa là cánh, cánh hoa ph ượng đỏ, mỏng manh nh ưng chính nó
đã tạo nên vẻ đẹp tươi xinh cho mỗi bông hoa ph ượng. Trong lòng hoa là nhuỵ đỏ, ch ứa mật và phấn,
mật hoa cho những chú ông bé nhỏ, chăm chỉ t ới hút.
Vào khoảng giữa tháng năm, tiếng ve sầu kêu râm ran, liên miên trên nh ững tán lá ph ượng v ĩ, báo hiệu
mùa hè tới, thôi thúc học trò chúng tôi phải chuyên tâm học hành đạt được nh ững kết quả cao trong học
tập. Những buổi trưa hè nắng nóng, những gi ờ ra ch ơi oi b ức vì nô đùa, ph ượng nh ư một cái ô che mát
cho chúng tôi. Đứng dưới cây phượ ng, nhìn lên bầu tr ời d ường nh ư ta không thể nhìn thấy nh ững g ợn
mây trong xanh mà chỉ thấy trong nh ững tán lá ph ượng xum xuê một màu xanh và lốm đốm nhiều một
màu đỏ của hoa phượ ng. Tia nắng vàng xuyên qua tán lá và để lại bóng hình của hoa ph ượng d ưới mặt
đất.
Vào đầu tháng sáu, lũ học trò chúng tôi vui vẻ, s ửa soạn về nhà, sung s ướng đón chào một mùa hè thú
vị. Nhưng không ít tiếng khóc sụt sùi phải xa mái tr ường,xa thầy cô,xa ban bè và xa nh ững kỉ niệm d ưới
ngôi trườ ng thân yêu ,dưới gốc phượ ng bơ v ơ gi ữa sân trường,b ơ v ơ gi ữa biển nắng vàng. Hoa ph ượng
buồn khi phải xa học trò, thỉnh thoảng có nh ững con gió nhẹ thổi qua, lại một c ơn hoa rụng… Ba tháng
hè trôi qua đằng đẵng, không một tiếng cườ i nói, không tiếng trống, ph ượng trống vắng.
Phượ ng vẫn thả những cánh son đỏ xuống sân tr ườ ng, ph ượ ng vẫn đếm t ừng giây t ừng phút khi xa học
sinh. Ba tháng hè trôi qua, ngày mai đã là ngày khai giảng, ph ượng mong nh ớ, ch ờ đợi để đc gặp lại các
bạn học sinh. Những học sinh cũ đến thăm trườ ng, họ rỏ nh ững giọt lệ bé nhỏ. Nh ững giọt lệ ấy ch ứa
đầy sự nhớ thương mái trường, thầy cô, nhớ bạn bè, nh ớ nh ững kỷ niệm thân th ương d ưới gốc ph ượng
và nhớ phượ ng…Trong tâm hồn họ chứa đầy kỷ niệm, chứa một màu đỏ thân th ương của hoa ph ượng.
Hoa phượ ng đón chào các bạn cũ và vui vẻ ch ờ đợi gươ ng mặt m ới của tr ường. Đâu đâu cũng có tiếng
cườ i nói vui vẻ, hoa phượ ng mừng r ỡ, hoa ph ượng khóc nh ưng là tiếng khóc ch ứa đầy niềm vui, nỗi
buồn của phượ ng đã được chia sẻ phần nào. Gi ữa mùa thu, hoa ph ượng đã tàn, nh ững chiếc lá vàng úa
rụng đầy dướ i sân trườ ng. Học sinh buồn, không được nghe thấy, nhìn thấy và ngắm hoa ph ượng nhiều.
Hoa phượ ng chỉ nở vào mùa hè thì biết cho ai ngắm?
Hoa phượ ng như một ngườ i bạn vô hình, để lại những kỷ niệm th ời áo trắng. Tôi yêu hoa ph ượng.Loai
hoa học trò thân thươ ng.
Bài làm biểu cảm cây phượng 3
Chắc hẳn mỗi ngườ i học trò nào cũng có những kỉ niệm về mái tr ường,thầy cô và bạn bè,Vói em, kỉ niệm
ấy đã gắn bó với cây phượng ở sân trường. Có lẽ vì ph ượng đã quá gần gũi và thân thuộc v ới l ứa tuổi
học trò chúng em. Chính cây phượ ng đã để lại nhiều ấn t ượng nhất trong em.
Nhắc đến hoa phượ ng, là không thể quên được một màu đỏ r ực r ỡ- một màu đỏ nh ờ s ự tinh khiết của
gió, nắng, của thiên nhiên vào mùa hạ. Dài hoa ôm lấy bông nh ư một ng ười mẹ che ch ở cho đứa con
của mình. Bên trong lớp đài hoa là cách hoa, cách ph ượng đỏ, mong manh. Chính nó đã tạo nên vẻ đẹp
của mỗi bông hoa phượ ng, Trong lòng hoa là nhụy đỏ, nhụy là để dành cho nh ững chú ong bé nhỏ, xinh
xắn, chăm chỉ tới hút.
Em còn nhớ, khi em bước vào ngôi trường này, em rất ghét cây phượng vì phượng mà làm cho em thấy
lo lắn, bồn chốn và hồi hộp, Nhưng giờ đây em đã trở nên gần gũi và thân thuộc với cây phượng này.
Giữa tháng năm, tiếng ve sầu kêu râm ran trên tán lá ph ượng vĩ, báo hiệu mùa hè sắp t ới. Thôi thúc học
trò chúng em chuyên tâm vào học hành để đạt kết quả cao trong học tập, Nh ững buổi tr ưa hè nắng nóng,
những giờ ra chơi oi bức, phượng như một cái ô che bóng mát cho chúng em. Ngồi d ưới gốc ph ượng ăn
bánh, ăn snack hay uống một ly nước mát thì không bằng gì h ơn cả.
Đầu thánh sáu, học trò chúng em ui vẻ, sửa soạn, để chào đón một mùa hè m ới. Nh ưng không ít tiếng
khóc khi phải xa mái truòng, thầy cô, bạn bè và xa nh ững kỉ niệm v ới cây ph ượng. Hoa ph ượng buồn khi
phải xa học trò, thỉnh thoảng có những c ơn gió nhẹ thổi qua, lại một c ơn hoa rụng d ưới sân truòng. Ba
tháng hè đã đến, không còn một tiếng cườ i nói. Ph ượ ng buồn, ph ượng nh ớ.
Em rất yêu quý cây phượ ng. Phượng như là một ng ườ i bạn vô hình, để lại nh ững kỉ niêhm th ời áo trắng.
Dù lớn lên em không còn học ở đây nưa nh ưng em vẫn không thể quên nh ững kỉ niệm v ới cây ph ượng.
Bài làm biểu cảm cây phượng 4
Khi trời bắt đầu nắng nóng, mặt trời bắt đầu chiếu những tia nắng chói trang xuống mặt đất, tiếng ve
vang lên gọi hè thì cũng là lúc hoa phượng nở rực trời. Hoa phượng rất gần gũi và thân quen với tuổi học
trò, nó gắn liền với những kỉ niệm vui buồn của học trò chúng tôi.
Hầu như trong trường nào cũng trồng một vài cây phượng. Trường của tôi cây phượng được trồng ở
giữa sân, dịu hiền với chiếc mũ bông đỏ thắm màu hoa. Thân cây cao to khoác nên mình chiếc áo nâu xù
xì,mốc meo màu thời gian. Thời gian trôi, thấm thoắt mà cũng đến mùa thi,tôi nhớ khi trên vòm cây kia ve
râm ran tiếng hát là phượng bắt đầu lấp ló những bóng lửa hồng. Phượng ra hoa. Hoa phượng có năm
cánh,nở đồng loạt, từng cánh son mềm mịn như nhung kết thành từng bông, từng chùm,từng tán lớn xòe
ra như muôn ngàn con bướm thắm đậu khít nhau. Giữa những cánh bướm thắm là nhị hoa dài phủ phấn
vàng e lệ.
Trong khung trời trong xanh không gợn mây trôi hoa phượng hồng thắm nổi bật lên kiêu sa mà dễ
thương đến lạ. tôi nhớ lại mùi hương hoa phượng không nồng nàn như hồng nhung mà mang một mùi
riêng rất riêng chỉ thoảng nhẹ trong gió làm lắng đọng bao tâm hồn học trò…
Vào những ngày hè nắng như đổ lửa, phượng dang những cánh tay khẳng khiu mộc mạc chở che cho
chúng tôi. Vẳng đâu đây bên tai tôi vẫn là những tiếng cười đùa vui vẻ của cô học sinh cấp I. Tôi nhớ
những mùa hoa phượng rơi, phượng thả từng cánh son của mình xuống sân trường tạo thành một cơn
mưa mang sắc đỏ của hoa phượng.Từng cánh phượng hồng rơi nhè nhẹ như ánh lên những tia nắng hè
đếm từng giây phút xa bạn học sinh. Ba tháng hè dài đằng đẵng, không tiếng thầy giảng, không tiếng
chuyện trò, không tiếng trống trường, phượn tróng vắng. Hẳn là hoa phượng đang buồn đang khóc!
Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, chúng tôi có rất nhiều kỉ niệm với cây phượng. Nhớ lắm những giờ ra
chơi,lũ học trò quây quần bên gốc phượng. Nhớ lắm ngày chia tay, “những chiếc giỏ xe chở đầy hoa
phượng”, chở cả tiếng cười giòn tan trong nắng,chở cả nỗi nhớ, nỗi buồn sầu chia li. Nhớ lắm cánh
phượng mong manh ép chặt trong trang lưu bút, lưu giữ lại một thời hồn nhiên, mơ mộng của tôi. Nhớ
lắm những chiều tan trường, mái tóc tôi bay bay trong gió, đùa giỡn, vờn với lá phượng, lá phượng vấn
vít, vương trên tóc. Nhớ lắm hình ảnh những cậu học trò bẽn lẽn với chùm hoa phượng giấu sau lưng vì
còn ngại ngùng đợi trao tay cho một ai đó. Phượng vui buồn với tuổi học trò, chứng kiến biết bao cuộc
chia li để rồi chỉ còn lại một mình phượng cô đơn,buồn bã..Phượng đẹp,phượng rực rỡ,nhưng nhiều khi
phượng hờn,phượng tủi vì chính mình. Bởi vẻ đẹp đó có được ai chiêm ngưỡng khi mà học trò đã nghỉ
hè hết. Gió ghé qua đùa bỡn,trêu chọc, phượng chạnh lòng, phượng khóc. Lá phượng rơi, hoa phượng
rụng.
Mỗi khi nhìn phượng rơi mà lòng tôi lại chênh vênh một nỗi buồn nôn nao khó tả, đó là dấu hiệu báo với
chúng tôi rằng, chúng tôi sắp xa trường, xa bạn rồi. Cánh phượng mỏng nhưng màu hoa thì đỏ thắm,
không phai nhạt, cũng giống như tình cảm học trò với thầy cô, với bè bạn thân yêu không bao giờ phai
nhạt