Bảo vệ ham muốn khoái lạc của bạn
Tham khảo
Protect Your Appetite for Pleasure
New research reveals a spiral of dissatisfaction from over-stimulation.
Published on October 4, 2010 by Marnia Robinson in Cupid's Poisoned Arrow
Những thức ăn giàu chất béo siêu hấp dẫn và những phim sex siêu kích
thích ngày nay có thể làm tê liệt phản ứng trước niềm vui của hầu hết
bộ não nếu những người sở hữu chúng làm quá mức. Nghiên cứu mới
đã xác minh rằng quá nhiều kích thích dần dần làm tê liệt bộ não của
những người tham gia vào chúng, làm giảm sự thỏa mãn của họ.
Qua 6 tháng, bộ não của những phụ nữ ăn nhiều thức ăn giàu chất béo đã
thay đổi. Chúng ít đáp ứng trước niềm vui (so với bộ não của những người
không tăng cân), làm cho những phụ nữ đó có xu hướng ăn nhiều hơn. Kết
quả là những sự thay đổi bộ não làm giảm khả năng kiểm soát bản thân của
họ.
Sự ham muốn của con người đối với thức ăn và tình dục bị ảnh hưởng mạnh
mẽ bởi số lượng các cơ quan nhận cảm dopamine (D2) trong thể vân của hệ
thống phần thưởng. Khi các cơ quan nhận cảm giảm xuống sau khi có quá
nhiều 1 điều tốt, bộ não không đáp ứng lại nhiều, và chúng ta cảm thấy ít
phần thưởng từ niềm vui. Điều đó thúc đẩy chúng ta tìm kiếm những cảm
giác thỏa mãn nhiều hơn – ví dụ, bằng cách tìm kiếm nhiều thức ăn hoặc
nhiều kích thích tình dục cực độ hơn, do đó càng làm tê liệt bộ não.
Nếu chúng ta có đủ (những chất dẫn truyền thần kinh điều tiết hệ thống phần
thưởng) thì những cảm xúc của chúng ta được ổn định. Khi chúng bị thiếu
hụt, hoặc mất cân bằng, có thể gây ra “những cảm xúc giả”. Chúng có thể
thúc đẩy chúng ta [ăn uống vô độ] - Julia Ross, nhà tâm lý dinh dưỡng.
Nhưng nghiên cứu mới cũng gián tiếp gợi ý cách làm đảo ngược những thay
đổi não bộ không có lợi:chấm dứt hành vi gây ra chúng càng sớm có thể,
mà không đợi cho đến khi nó đi quá giới hạn trở thành béo phì hoặc
tình dục quá độ.
Tôi thường quan sát thấy điều này ở những người xem phim sex nặng đã cho
bộ não của họ nghỉ ngơi bằng cách tránh phim, sách báo khiêu dâm và giảm
bớt thủ dâm trong 1 hoặc 2 tháng.
Nỗi đau khổ vì rút lui có thể dữ dỗi khi bộ não thèm khát kích thích, nhưng
bằng chứng từ những sự tự thông báo của họ cho thấy bộ não của họ sẽ
sớm trở nên nhạy cảm hơn. Họ nhận thấy những tiến bộ ở nhiều lĩnh vực:
đáp ứng tình dục nhiệt tình, lạc quan, sẵn sàng tiếp cận những bạn tình có
triển vọng, giảm lo lắng, ...
Khi họ hiểu rằng phục hồi lại sự nhạy cảm của hệ thống phần thưởng là mục
tiêu thì họ có được cảm giác của sự điều khiển. Họ có thể làm cho những
thay đổi tâm trạng và những triệu chứng khác phù hợp với những hành động
(hoặc không hành động) của họ. Họ bắt đầu nhận ra sự không thoải mái và
những khao khát mà họ có thể mong đợi theo sau sự kích thích mãnh liệt.
Biết được những phí tổn ngầm của việc có quá nhiều kích thích nên họ có thể
lựa chọn cách nuông chiều bản thân có ý thức hoặc chọn lựa những lợi ích
của sự có ít kích thích mãnh liệt hơn.
Sẽ thật tuyệt nếu các nhà khoa học thực hiện nghiên cứu cho thấy bộ não
cần bao lâu để quay trở lại sau quá nhiều kích thích qua thức ăn giàu chất
béo và những kích thích tình dục cực độ. Chúng ta biết rằng những cơ quan
nhận cảm adenosine cần khoảng 14 ngày để quay trở lại số lượng bình
thường của chúng sau khi dừng tiêu thụ Caffeine. Khi chúng ta biết được
những thèm khát và trạng thái buồn rầu sẽ kéo dài bao lâu thì chúng ta có thể
dễ dàng tập trung sức mạnh ý chí để chịu đựng được lâu hơn. Trong lúc chờ
đợi, chúng ta có thể tự làm thực nghiệm để biết mất bao lâu để phục hồi tính
nhạy cảm của não và thoát khỏi sự đi xuống từ từ.
Chắc chắn là tất cả chúng ta đang ở trên 1 miền liên tục khi nói đến tính nhạy
cảm của bộ não và thời gian phục hồi. 1 số bộ não dễ bị tổn thương hơn do
có ít cơ quan nhận cảm dopamine hơn trong những phần quan trọng của hệ
thống phần thưởng. Sang chấn tâm lý, stress, sự cô đơn làm rối loạn sự kiểm
soát những bộ não khác. Ngay cả những bộ não bình thường cũng gặp nguy
cơ về sự bất mãn gia tăng từ sự kích thích quá mức.
Quả thật, 2/3 người Mĩ hiện tại đang thừa cân và 17% số người xem phim
sex qua mạng đang cho thấy những dấu hiệu của hành vi cưỡng ép. Xu
hướng chộp lấy đồ ăn hoặc những tín hiệu tình dục hấp dẫn không phải là
bệnh lý hoặc là 1 điều bất lợi. Nó là điều bình thường. Nó có lẽ từng đóng 1
vai trò quan trọng cho phép tổ tiên chúng ta tạo ra chúng ta. Nó cũng là điều
bình thường khi giảm xuống trong đáp ứng trước siêu kích thích vì đó là cách
bộ não chúng ta được tiến hóa.
Tin tốt là chúng ta có thể trượt lên hoặc trượt xuống miền liên tục, ít nhất ở
mức độ nào đó, bằng cách thay đổi hành vi của chúng ta. Chúng ta từng ăn
uống vô độ càng lâu thì chúng ta càng tốn nhiều thời gian hơn để phục
hồi tính nhạy cảm bình thường của não. Nhưng nhiều người có thể đạt
được nó.
Điều không may là những nghiên cứu về cơ chế ham muốn nguyên thủy này
trong bộ não không phải là kiến thức phổ biến. Hậu quả là nhiều người trong
chúng ta giả định là chúng ta không thể bị kích thích quá mức bởi đồ ăn hoặc
sex quá khích, và chỉ những người bất thường mới trở nên béo phì hoặc ham
muốn tình dục quá độ. Bằng cách hiểu được hành vi và sự nhạy cảm của não
thực sự tương tác như thế nào, chúng ta có thể tránh trượt vào bệnh lý.