Tải bản đầy đủ (.doc) (59 trang)

HOẠCH ĐỊNH CHIẾN LƯỢC XUẤT KHẨU CHO NGÀNH GIÀY DÉP VIỆT NAM SANG THỊ TRƯỜNG CHILE ĐẾN NĂM 2020

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (473.83 KB, 59 trang )

TRƯỜNG ĐẠI HỌC CẦN THƠ
KHOA KINH TẾ - QUẢN TRỊ KINH DOANH
.....................…………...

Chuyên đề
Môn : KINH DOANH QUỐC TẾ

HOẠCH ĐỊNH CHIẾN LƯỢC XUẤT KHẨU CHO NGÀNH
GIÀY DÉP VIỆT NAM SANG THỊ TRƯỜNG CHILE ĐẾN
NĂM 2020
Nhóm 4 thực hiện

MSHV

Phan Thị Ngọc Vân (Nhóm Trưởng)

1411111

Nguyễn Lâm Hồng Ánh

1411004

Huỳnh Mai Thy

1411097

Đoàn Sử Ngọc Trân

1411099

Trần Thị Thúy Nga



1411055

Cần Thơ, 2012


Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

MỤC LỤC
MỤC LỤC.................................................................................................................. i
DANH MỤC HÌNH, BIỂU BẢNG............................................................................iv
TÓM TẮT NỘI DUNG..............................................................................................1
PHẦN MỞ ĐẦU........................................................................................................2
1. LÝ DO CHỌN ĐỀ TÀI .........................................................................................2
2. MỤC TIÊU NGHIÊN CỨU...................................................................................3
2.1 Mục tiêu chung................................................................................................3
2.2 Mục tiêu cụ thể................................................................................................3
3. PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU..........................................................................3
3.1 Phương pháp thu thập số liệu........................................................................3
3.2 Phương pháp phân tích..................................................................................3
4. PHẠM VI NGHIÊN CỨU......................................................................................4
4.1 Thời gian: Dữ liệu được sử dụng trong đề tài nghiên cứu này được thu
thập từ năm 2006 đến hết năm 2011...................................................................4
4.2 Địa bàn nghiên cứu: Nhóm tác giả chỉ tập trung nghiên cứu hoạt động
xuất khẩu giày dép của các doanh nghiệp Việt Nam nói chung và ở thị trường
Chile nói riêng trong những năm qua.................................................................4
4.3 Đối tượng nghiên cứu: Do giới hạn về các nguồn lực và thời gian nên đề
tài chỉ tập trung phân tích những khía cạnh của thị trường xuất khẩu Chilê
từ đó định ra chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam tại thị trường này......4
PHẦN NỘI DUNG....................................................................................................5

CHƯƠNG 1............................................................................................................... 5
THỰC TRẠNG SẢN XUẤT VÀ XUẤT KHẨU...........................................................5
1.1 Giới thiệu chung..............................................................................................5
GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi
4

Trang i

Thực hiện: Nhóm


Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

1.2 Tình hình sản xuất trong nước.......................................................................6
1.3 Tình hình xuất khẩu.....................................................................................12
CHƯƠNG 2: PHÂN TÍCH THỊ TRƯỜNG..............................................................15
2.1 PHÂN TÍCH PEST.......................................................................................16
2.1.1 Môi trường Chính trị (Politics).....................................................................................16

2.1.1.1 Hiệp Định FTA Việt Nam và Chile ................................................16
2.1.1.2 Các quy định chất lượng - tiêu chuẩn .............................................16
2.1.1.3 Chính sách thuế ...............................................................................17
2.1.1.4 Chính sách bảo hộ............................................................................18
2.1.2 Môi trường Kinh tế ( Economics).................................................................................18
2.1.3 Môi trường Xã hội (Social)...........................................................................................21

2.1.3.1 Thị trường tiềm năng có cơ hội phát triển.......................................21
2.1.3.2 Xu hướng, quan điểm của xã hội.....................................................22
2.1.4 Môi trường công nghệ (Technology)............................................................................25


2.2 PHÂN TÍCH CHIẾN LƯỢC 4P .................................................................26
2.2.1 Sản phẩm giày dép Việt Nam........................................................................................26
2.2.2 Giá .................................................................................................................................27

2.2.2.1 Giá xuất khẩu....................................................................................27
2.2.2.2 Chính sách ưu đãi về giá..................................................................28
2.2.3 Phân phối.......................................................................................................................29
2.2.4 Chiêu thị.........................................................................................................................29

2.3 Phân tích đối thủ cạnh tranh........................................................................30
2.3.1 Trung Quốc....................................................................................................................33
2.3.2 Brazil..............................................................................................................................34

GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi
4

Trang ii

Thực hiện: Nhóm


Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

2.4 PHÂN TÍCH SWOT CỦA NGÀNH HÀNG...............................................36
2.4.1 Cơ hội.............................................................................................................................36
2.4.2 Thách thức.....................................................................................................................37
2.4.3 Điểm mạnh.....................................................................................................................38
2.4.4 Điểm yếu.........................................................................................................................38

CHƯƠNG 3: HOẠCH ĐỊNH CHIẾN LƯỢC XUẤT KHẨU NGÀNH HÀNG GIÀY

DÉP VIỆT NAM ĐẾN NĂM 2020...........................................................................39
3.1 Tầm nhìn và mục tiêu xuất khẩu đến năm 2020.........................................39
3.1.1 Tầm nhìn........................................................................................................................39
3.1.2 Mục tiêu..........................................................................................................................39

3.2 Xây dựng chiến lược xuất khẩu...................................................................40
3.2.1 Ma trận SWOT..............................................................................................................40
3.2.2 Lựa chọn chiến lược......................................................................................................43

CHƯƠNG 4: GIẢI PHÁP THỰC HIỆN CHIẾN LƯỢC.........................................51
 Về Xúc tiến thương mại.....................................................................................................53

CHƯƠNG 5: KẾT LUẬN VÀ KIẾN NGHỊ..............................................................54
TÀI LIỆU THAM KHẢO.........................................................................................58

GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi
4

Trang iii

Thực hiện: Nhóm


Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

DANH MỤC HÌNH, BIỂU BẢNG
MỤC LỤC.................................................................................................................. i
DANH MỤC HÌNH, BIỂU BẢNG............................................................................iv
TÓM TẮT NỘI DUNG..............................................................................................1
PHẦN MỞ ĐẦU........................................................................................................2

1. LÝ DO CHỌN ĐỀ TÀI .........................................................................................2
2. MỤC TIÊU NGHIÊN CỨU...................................................................................3
3. PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU..........................................................................3
4. PHẠM VI NGHIÊN CỨU......................................................................................4
PHẦN NỘI DUNG....................................................................................................5
CHƯƠNG 1............................................................................................................... 5
THỰC TRẠNG SẢN XUẤT VÀ XUẤT KHẨU...........................................................5
CHƯƠNG 2: PHÂN TÍCH THỊ TRƯỜNG..............................................................15
CHƯƠNG 3: HOẠCH ĐỊNH CHIẾN LƯỢC XUẤT KHẨU NGÀNH HÀNG GIÀY
DÉP VIỆT NAM ĐẾN NĂM 2020...........................................................................39
CHƯƠNG 4: GIẢI PHÁP THỰC HIỆN CHIẾN LƯỢC.........................................51
CHƯƠNG 5: KẾT LUẬN VÀ KIẾN NGHỊ..............................................................54
TÀI LIỆU THAM KHẢO.........................................................................................58
Bảng 8: Ma trận SWOT...........................................................................................40
Bảng 9: Ma trận QSPM – Nhóm SO.......................................................................42
Bảng 10: Ma Trận QSPM – Nhóm ST.....................................................................44
Bảng 11: Ma Trận QSPM – Nhóm WO...................................................................46
GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi
4

Trang iv

Thực hiện: Nhóm


Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

Bảng 12: Ma Trận QSPM – Nhóm WT....................................................................48
Hình 1: Tính hiện đại của thiết bị sản xuất giày dép....Error: Reference source not
found

Hình 2: Thời gian khấu hao của thiết bị sản xuất giày dép Error: Reference source
not found
Hình 3: Dự kiến thống kế số lượng giày dép bán theo phân ngành từ năm 2008 đến
năm 2013................................................................................................................. 23

GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi
4

Trang v

Thực hiện: Nhóm


Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

TÓM TẮT NỘI DUNG
Trong cơ cấu các mặt hàng xuất khẩu chủ lực của Việt Nam, giày dép
luôn đóng góp một phần đáng kể trong kim ngạch xuất khẩu vì không chỉ
chiếm tỷ trọng cao mà còn liên tục tăng trưởng theo từng năm. Tuy nhiên,
thách thức đối với giày dép xuất khẩu của Việt Nam hiện nay trên thị trường
thế giới nói chung là sức cạnh tranh chưa cao, bên cạnh đó vẫn còn hạn chế về
khả năng tự thiết kế mẫu mã, tự đảm bảo vật tư nguyên liệu trong nước, qui mô
sản xuất chưa đủ lớn, điều kiện kinh tế và hạ tầng dịch vụ của Việt Nam còn
nhiều hạn chế,... Đồng thời, sản phẩm của ngành còn đang bị cạnh tranh gay
gắt bởi các đối thủ như Trung Quốc, Braxin, Indonesia…. Chính vì vậy mà đề
tài nghiên cứu về: “Hoạch định chiến lược xuất khẩu cho ngành giày dép
Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020” là hết sức cần thiết.
Trước tiên, đề tài tập trung phân tích thực trạng về tình hình xuất khẩu
ngành giày dép của Việt Nam trong những năm qua. Tiếp theo, sử dụng
phương pháp so sánh dựa trên những tiêu chí của công cụ PEST để so sánh về

lợi thế kinh doanh; đồng thời ứng dụng marketing mix (4P) để tiến hành hoạch
định về hoạt động xuất khẩu cho ngành. Áp dụng ma trận SWOT để phân tích
ngành về yếu tố bên trong, yếu tố bên ngoài cũng như những thách thức và cơ
hội để phát triển. Từ những bước trên, đưa ra những giải phát nhằm thúc đẩy
hoạt động xuất khẩu hiệu quả hơn. Cụ thể với các nội dung chính sau:
Phần mở đầu: Nói lên sự cần thiết hình thành đề tài, mục tiêu nghiên
cứu cũng như phương pháp và phạm vi nghiên cứu.
Phần nội dung: Chương 1 sẽ giới thiệu tổng quan về ngành giày dép
Việt Nam, tiếp theo là tình hình sản xuất và xuất khẩu sẽ được trình bày ở
chương 2, các yếu tố bên trong và bên ngoài tác động đến hoạt động xuất khẩu
của ngành được phân tích ở chương 3, dựa trên cơ sở đó thiết lập ma trận kết
hợp SWOT để hoạch định chiến lược ở chương 4, chương 5 đưa ra một số giải
pháp đẩy mạnh hoạt động xuất khẩu dựa trên những vấn đề phân tích trên, cuối
cùng là lời kết và một số kiến nghị sẽ được trình bày ở chương 6.
GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi

Trang 1


Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

PHẦN MỞ ĐẦU
1. LÝ DO CHỌN ĐỀ TÀI
Trong bối cảnh hội nhập, hoạt động xuất nhập khẩu của các nước là
thước đo đánh giá kết quả của quá trình hội nhập và phát triển trong mối quan
hệ tác động lẫn nhau giữa các quốc gia. Thông qua hoạt động xuất khẩu, các
quốc gia thể hiện được những lợi thế so sánh của mình. Việt Nam đã trở thành
thành viên chính thức của WTO với nhiều cơ hội nhưng cũng ẩn chứa nhiều
thách thức mới. Vì vậy, đẩy mạnh xuất khẩu sẽ tạo cho Việt Nam phát huy
được lợi thế so sánh của mình, tạo điều kiện cho công cuộc công nghiệp hoá,

hiện đại hoá đất nước. Trong cơ cấu các mặt hàng xuất khẩu chủ lực của Việt
Nam, giày dép luôn đóng góp một phần đáng kể trong kim ngạch xuất khẩu vì
không chỉ chiếm tỷ trọng cao mà còn liên tục tăng trưởng theo từng năm. Cho
đến nay có thể nói rằng ngành công nghiệp giày dép Việt Nam là một trong
những ngành công nghiệp có thiên hướng xuất khẩu điển hình và đóng vai trò
chủ lực khi chiếm khoảng 10% tổng kim ngạch xuất khẩu của hàng hoá Việt
Nam. Ngành công nghiệp giày dép được khẳng định là một thế mạnh trong sự
phát triển kinh tế của nhiều quốc gia, đặc biệt với những nước đang phát triển
và đang ở giai đoạn đầu của quá trình công nghiệp hoá như Việt Nam hiện nay.
Đẩy mạnh xuất khẩu ngành hàng giày dép Việt Nam là nhiệm vụ quan trọng để
thực hiện chiến lược công nghiệp hoá – hiện đại hoá hướng về xuất khẩu của
đất nước ta và đồng thời xu huớng phát triển của ngành hàng này trên thế giới
cũng mở ra nhiều cơ hội cho ngành giày dép Việt Nam .
Tuy nhiên, thách thức đối với giày dép xuất khẩu của Việt Nam hiện
nay trên thị trường thế giới nói chung là sức cạnh tranh chưa cao, đồng thời
vẫn còn hạn chế về khả năng tự thiết kế mẫu mã, tự đảm bảo vật tư nguyên liệu
trong nước, qui mô sản xuất chưa đủ lớn, điều kiện kinh tế và hạ tầng dịch vụ
của Việt Nam còn nhiều hạn chế,... Đồng thời, sản phẩm của ngành còn đang
bị cạnh tranh gay gắt bởi các đối thủ như Trung Quốc, Braxin, Indonesia mà
đặc biệt là ở thị trường Chile. Vì vậy, ngành giày dép Việt Nam cần có một
GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi

Trang 2


Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

hướng đi cùng với chiến lược cụ thể trong tương lai nhằm khắc phục những
hạn chế hiện tại đồng thời cũng làm tăng năng lực cạnh tranh và phát huy mặt
mạnh vốn có của mình ở thị trường Chile. Chính vì vậy mà đề tài nghiên cứu

về: “Hoạch định chiến lược xuất khẩu cho ngành giày dép Việt Nam sang
thị trường Chile đến năm 2020” là hết sức cần thiết.
2. MỤC TIÊU NGHIÊN CỨU
2.1 Mục tiêu chung
Đề tài được xây dựng nhằm mục tiêu đánh giá tình hình xuất khẩu ngành
giày dép Việt Nam. Bên cạnh đó đề tài còn phân tích môi trường để làm cơ sở
cho việc hoạch định chiến lược và đề ra các giải pháp đẩy mạnh hoạt động xuất
khẩu giày dép.
2.2 Mục tiêu cụ thể
- Mục tiêu 1: Đánh giá tình hình xuất khẩu giày dép của Việt Nam;
- Mục tiêu 2: Phân tích yếu tố bên trong và yếu tố bên ngoài tác động
đến hoạt động xuất khẩu của ngành giày dép;
- Mục tiêu 3:Hoạch định chiến lược xuất khẩu cho ngành giày dép Việt
Nam đến năm 2020;
- Mục tiêu 4: Đề xuất một số giải pháp thực hiện chiến lược trên.
3. PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU
3.1 Phương pháp thu thập số liệu
Sử dụng các nguồn số liệu thứ cấp từ các tạp chí kinh tế, bài báo, internet,
tổng cục thống kê…
3.2 Phương pháp phân tích
- Đối với mục tiêu 1: Nhóm tác giả sử dụng phương pháp thống kê mô tả,
phương pháp so sánh để đánh giá thông qua số liệu thu nhập được;
- Đối với mục tiêu 2: Nhóm tác giả sử dụng phương pháp phân tích
PEST, chiến lược 4P, và phân tích SWOT để phân tích các yếu tố bên ngoài và
các yếu tố bên trong tác động đến hoạt động xuất khẩu giày dép.

GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi

Trang 3



Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

- Đối với mục tiêu 3: Dựa vào đánh giá tình hình thực tế trên và những dự
báo trong thời gian tới để xây dựng mục tiêu xuất khẩu đến năm 2020. Nhóm
tác giả dựa vào mục tiêu đó để hoạch định chiến lược xuất khẩu bằng cách sử
dụng ma trận kết hợp SWOT.
- Đối với mục tiêu 4: Nhóm tác giả sử dụng phương pháp phân tích định
tính kết hợp với suy luận logic để đưa ra một số giải pháp thực hiện chiến lược
xuất khẩu dựa trên cơ sở mục tiêu 1,2,3.
4. PHẠM VI NGHIÊN CỨU
4.1 Thời gian: Dữ liệu được sử dụng trong đề tài nghiên cứu này được thu
thập từ năm 2006 đến hết năm 2011
4.2 Địa bàn nghiên cứu: Nhóm tác giả chỉ tập trung nghiên cứu hoạt động
xuất khẩu giày dép của các doanh nghiệp Việt Nam nói chung và ở thị
trường Chile nói riêng trong những năm qua.
4.3 Đối tượng nghiên cứu: Do giới hạn về các nguồn lực và thời gian nên đề
tài chỉ tập trung phân tích những khía cạnh của thị trường xuất khẩu
Chilê từ đó định ra chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam tại thị
trường này
.

GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi

Trang 4


Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

PHẦN NỘI DUNG

CHƯƠNG 1
THỰC TRẠNG SẢN XUẤT VÀ XUẤT KHẨU
…………….……………
Chương này chủ yếu tập trung vào các vấn đề sau:
- Giới thiệu chung về ngành giày dép Việt Nam
- Tình hình sản xuất sản phẩm và nguyên vật liệu
- Lao động và công nghệ của ngành
- Tình hình xuất khẩu giày dép ở các thị trường nói chung và Chile nói riêng
1.1 Giới thiệu chung
Ngành giày dép Việt Nam đã phát triển từ giữa thập niên 90 và cho đến
nay ngành giày dép Việt Nam đã tạo được một vị thế nhất định trên thị trường
thế giới và có vai trò quan trọng trong việc nâng cao kim ngạch xuất khẩu Việt
Nam, góp phần vào tăng trưởng GDP là một trong những ngành hàng có kim
ngạch xuất khẩu dẫn đầu của Việt Nam. Hiện nay các doanh nghiệp ngành
giày dép Việt Nam cũng chuyển dần từ gia công sang đầu tư công nghệ sản
xuất hiện đại để nâng cao sức cạnh tranh. Tính đến năm 2010 thì toàn ngành đã
có 812 doanh nghiệp sản xuất giày dép, cặp – túi xách và thuộc da. Trong số
này có 516 doanh nghiệp sản xuất giày dép. Trong đó các doanh nghiệp Nhà
nước chiếm 1,8%, doanh nghiệp ngoài nhà nước chiếm 74,6%, doanh nghiệp
có vốn nước ngoài chiếm 23,6 và Việt Nam đã đứng trong Top 5 các nước xuất
khẩu giày dép lớn nhất thế giới(1).
Đối với thị trường nội địa thì tổng nhu cầu của thị trường này khoảng 130
– 140 triệu đôi/năm, có tổng trị giá tương đương 1,5 tỷ USD. Trong khi đó việc
xuất khẩu của ngành hàng này cũng đã có những bước tăng vọt đáng kể, trở
thành một trong 10 ngành hàng xuất khẩu chủ lực của Việt Nam là một nổ lực
không ngừng của các doanh nghiệp cũng như các nhà quản lí của ngành và
1

()
GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi


Trang 5


Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

đồng thời đã đóng góp một lợi ích không nhỏ cho sự phát triển cho nền kinh tế
Việt Nam. Có thể nói rằng Việt Nam là một trong 10 nước đứng đầu thế giới
về sản xuất và xuất khẩu da giày nói riêng và ngành giày dép nói chung, với
năng lực sản xuất hơn 800 triệu đôi giày dép mỗi năm, góp phần giải quyết
việc làm cho hàng chục ngàn lao động. Bên cạnh đó, những thành công của
ngành thì vẫn còn tồn tại nhiều thách thức lớn đến từ nhiều khía cạnh trong đó
phải kể đến khía cạnh đối thủ cạnh tranh. Cần chú ý đến một số đối thủ cạnh
tranh chính hiện nay như: Trung Quốc, Ý và Đức là những đối thủ cạnh tranh
lớn của Việt Nam(2) .
Hạn chế các tác động của khó khăn, thách thức và tận dụng những thế
mạnh, cơ hội để tạo ra những bước tiến vững chắc cho ngành giày dép của Việt
Nam trong thời gian tới là nhiệm vụ vô cùng quan trọng của ngành trong giai
đoạn hiện nay nhằm đề ra chiến lược phát triển trong thời gian sắp tới.
1.2 Tình hình sản xuất trong nước
1.2.1 Sản xuất sản phẩm
Tổng năng lực toàn ngành là 362,724 triệu đôi giày dép trong đó: quốc
doanh trung ương và địa phương chiếm 34,1%; ngoài quốc doanh (chưa kể các
hộ cá thể) chiếm 19,5%; liên doanh và 100% vốn nước ngoài chiếm 45,8%.
Nếu phân loại sản xuất theo chủng loại sản phẩm thì có những nhóm sau:
- Giày vải: Năng lực sản xuất là 57,274 triệu đôi, chiếm 15,8% tổng
năng lực sản xuất giày dép toàn ngành. Năng lực giày vải tập trung chủ yếu ở
các doanh nghiệp quốc doanh (chiếm tới 68,6%).
- Giày thể thao: Năng lực sản xuất là 204,390 triệu đôi, chiếm 56,3%
tổng năng lực. Mặt hàng này phát triển mạnh ở khu vực đầu tư nước ngoài

nhưng cho đến nay theo tiến độ thực hiện vốn đầu tư mới đạt 63% công suất so
với giấy phép đầu tư.
- Giày nữ : Ðến năm 1998, toàn ngành có năng lực sản xuất là 44,45
triệu đôi, chiếm 12,3% tổng năng lực, tập trung phần lớn ở các doanh nghiệp
() Nguồn: Sơ lượt ngành giày dép Việt Nam, Trung tâm xúc tiến thương mại và đầu
tư thành phố Hồ Chí minh,
2

GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi

Trang 6


Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

quốc doanh (73,9%). Riêng khu vực liên doanh và 100% vốn nước ngoài
không có dự án giày nữ nào.
- Dép các loại: Năng lực sản xuất các loại dép của toàn ngành là 56,61
triệu đôi, chiếm 15,6% tổng năng lực. Dép các loại chủ yếu do khu vực ngoài
quốc doanh và khu vực đầu tư nước ngoài sản xuất.
- Ðồ da: Năng lực sản xuất toàn ngành là 26,57 triệu chiếc cặp, túi xuất
khẩu (không kể hàng ngàn hộ sản xuất và tiêu thụ nội địa)(3).
1.2.2 Sản xuất nguyên vật liệu
Thực trạng cung ứng nguyên vật liệu cho ngành giày dép Việt Nam hiện
nay đang bị lệ thuộc quá nhiều về nguyện liệu đầu vào như: các phôi, các vật
liệu, hoá chất, máy móc phụ tùng, thậm chí cả một số chi tiết định hình từ nước
ngoài. Khách đặt hàng đồng thời là người cung ứng nguyên vật liệu. Do đó làm
mất đi rất nhiều lợi thế sẵn có về nhân công rẻ, về sự ưu đãi do thị trường các
khu vực phát triển đưa lại, về đa dạng hoá phẩm cấp mặt hàng… Chỉ tính trong
tháng 12/2011 thì nhập khẩu nguyên liệu của ngành giày dép là 2,95 tỷ USD,

tăng 12,5% so với tháng cùng kì 2010 và lượng nhập khẩu này chiếm đến 80%
nguyên liệu đầu vào.
Một rào cản đối với ngành giày dép Việt Nam có thể dễ dàng thấy được
hiện
nay chính là thiếu nguồn cung cấp vật liệu chất lượng cao trong nước dùng
trong quy trình sản xuất như da, vải dù, nhựa PVC và các nguyên liệu khác do
đó phải nhập khẩu từ nước ngoài. Sự phụ thuộc vào nguồn cung cấp nguyên
liệu nhập khẩu sẽ làm tăng chi phí sản xuất và đồng thời biến ngành giày dép
Việt Nam thành một thị trường quan trọng cho các nhà sản xuất nguyên liệu
này, chủ yếu là từ Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật Bản và EU.

 Nguồn nguyên phụ liệu

3

() Cơ hội đầu tư vào ngành da giầy, Sở kế hoạch đầu tư thành phố HCM,


GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi

Trang 7


Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

Nguồn nguyên phụ liệu chính của ngành giày trong nước Việt Nam được
chia thành 5 nhóm chính như sau:
- Nhóm công nghiệp khuôn mẫu, phom, đế, dữ liệu thống kế ni số phom
giầy v.v hiện đang tự chủ khoảng gần 50%.
+ Các loại đế, gót giày: Tuy vẫn còn phải nhập khẩu nguyên vật liệu

thô như hạt nhựa, các trợ chất, nhưng hầu hết các doanh nghiệp Việt Nam đã
chủ động được công nghệ sản xuất đế, gót giầy. Đặc biệt, doanh nghiệp trong
nước đã chủ động gần 100% đối với đế caosu.
+ Các loại phom giầy: Hiện nay trong nước gần như chủ động hoàn
toàn, trừ một số doanh nghiệp FDI(4) phải nhập khẩu do sự phân công lao động
trong tập đoàn mẹ.
- Nhóm công nghiệp nguyên liệu chính sản xuất mũ giầy dép (da, giả da,
PU v.v) hiện đang tự chủ gần 50%.
+ Về da thuộc phần lớn vẫn phải tiếp tục nhập khẩu, đặc biệt đối với
các sản phẩm trung và cao cấp. Tỷ lệ nhập khẩu được đánh giá ở mức 65%.
+ Phụ liệu trang trí: tuy trong nước đã sản xuất được nhiều loại như ru
băng, nhãn mác, ri vê, khoen, dây giầy… nhưng tỷ lệ nhập khẩu đối với phụ
liệu vẫn còn cao (ước khoảng 40 đến 45%).
- Nhóm công nghiệp nguyên phụ liệu sản xuất đế giầy hiện đang tự chủ
khoảng gần 80%.
- Nhóm công nghiệp hóa chất và dung môi phục vụ sản xuất giầy dép
hiện đang tự chủ được từ 50 – 55%.
- Nhóm công nghiệp bao bì đóng gói thành phẩm giầy dép hiện đang tự
chủ được từ 80 – 90%. Ngành chủ động toàn bộ các loại bao bì đóng gói cho
sản phẩm cấp trung và thấp. Tuy nhiên, ngành vẫn còn phải nhập khoảng 30%
các loại bao bì cao cấp như: tem chống trộm, các loại nhãn chống hàng giả (5)…
4

() FDI: Foreign Direct Investment

5

() Báo cáo tổng kết kế hoạch sản xuất kinh doanh Ngành giày dép và túi xách năm
2011 – dự báo kế hoạch năm 2012, Hiệp hội Da – Giày Việt Nam,


GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi

Trang 8


Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

Nhìn chung, tỷ lệ nội địa hóa tăng nhưng tăng ít hơn so với các năm trước,
mức nhập khẩu ước tính khoảng 45% trên tổng giá trị nguyên liệu sản xuất
giầy.
1.2.3 Lao động
Với tổng số hơn 800 doanh nghiệp đang hoạt động trong lĩnh vực giày
dép hiện nay tại Việt Nam đã tạo ra khoảng 1 triệu việc làm trong nước, chiếm
9% lực lượng lao động công nghiệp trong nước. Tuy nhiên, theo Hiệp hội Giày
dép Việt Nam thì hiện có tới trên 80% công nhân trong ngành chưa qua đào tạo
và việc dạy nghề chủ yếu do các công ty tự đào tạo lấy, cùng với đó là đội ngũ
cán bộ quản lý của ngành chủ yếu làm trái ngành, trái nghề và vừa học vừa
làm. Do vậy hầu hết là thông qua việc truyền đạt kinh nghiệm chứ chưa có bài
bản. Một đặc điểm chính của lao động tại Việt Nam nói chung và của ngành
giày dép nói chung là giá nhân công thấp đây cũng có thể xem là một điểm
mạnh tuy nhiên với trình độ tay nghề chưa cao như hiện nay cũng là một khó
khăn lớn trong việc đưa thương hiệu vượt ra khỏi biên giới.
Bảng 1: CƠ CẤU LAO ĐỘNG TRONG DOANH NGHIỆP GIÀY DÉP
VIỆT NAM NĂM 2008
Trình độ

Các ngành
chung

Ngành

giày dép

Đại học & trên đại học
6-7%
5%
Cao đẳng
2.4%
6%
Trung cấp
5.9%
Công nhân kỹ thuật đào tạo chính qui (có bằng)
24%
34%
Công nhân kỹ thuật đào tạo không chính qui (không có bằng)
28%
Sơ cấp
3.8%
55%
Lao động phổ thông
29.3%
(Nguồn: Hiệp hội Lefaso, 2008)
Cũng cần chú ý rằng chi phí lao động tăng đang diễn ra tại các công ty
nội địa có thể là một vấn đề, vì việc tăng lương đang diễn ra đối với cả nhân
viên doanh nghiệp nhà nước và doanh nghiệp nước ngoài, điều này làm giảm
tính cạnh tranh của giày dép sản xuất tại Việt Nam.
Ngoài ra, ngành giày dép Việt Nam hiện nay còn cần có đội ngũ nhân
viên đủ trình độ về mặt khai thác nguồn nguyên vật liệu, một đội ngũ nhân
GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi

Trang 9



Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

viên bán hàng, chăm sóc khách hàng chuyên nghiệp và một đội ngũ nhân viên
chuyên trách việc thực hiện thủ tục xuất nhập khẩu và am hiểu về lĩnh vực tài
chính. Đồng thời nhanh chóng đầu tư đào tạo đội ngũ thiết kế bài bản và có
chiều sâu, để tiến tới các doanh nghiệp trong ngành có thể tự sản xuất, tự thiết
kế không phải phụ thuộc vào các doanh nhgiệp nước ngoài là một trong những
mục tiêu quan trọng hiện nay của ngành.
1.2.4 Công nghệ
Hiện nay trình độ công nghệ của ngành giày dép Việt Nam đang ở mức
trung bình và trung bình khá, song khá lệ thuộc vào nước ngoài về trang bị
máy móc. Khả năng đầu tư và chuyển giao công nghệ mới phụ thuộc vào
nguồn tài chính hạn hẹp, đội ngũ chuyên gia hiểu biết sâu và cập nhật công
nghệ còn quá ít và chưa đáp ứng được nhu cầu phát triển của doanh nghiệp,
kinh nghiệm và khả năng đàm phán, ký kết hợp đồng về công nghệ còn hạn
chế. Bên cạnh đó, bản thân ngành giày Việt Nam có tuổi đời chưa cao, kinh
nghiệm còn ít và nếu so với những nước trong khu vực thì họ đã có quá trình
phát triển khá lâu. Những công nghệ cao như sản xuất các loại giày đặc chủng,
giày thể thao chuyên nghiệp, giày y tế đều nằm ngoài tầm với của doanh
nghiệp Việt Nam. Đây là một trong những nguyên nhân làm hạn chế năng suất
lao động và hiệu quả sản xuất kinh doanh của ngành trong thời gian trước mắt
cũng như lâu dài. Điều này còn dẫn đến việc ngành có nguy cơ mất khả năng
cạnh tranh trên thị trường, đặc biệt là thị trường quốc tế.

GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi

Trang 10



Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

Hình 1: Tính hiện đại của thiết bị sản xuất giày dép

Hình 2: Thời gian khấu hao của thiết bị sản xuất giày dép
(Nguồn: Hiệp hội Lefaso)
Để tăng cường sức cạnh tranh cho ngành giày dép hiện nay thì việc hỗ trợ
doanh nghiệp chuyển giao công nghệ và kỹ thuật từ Italy; thuê các chuyên gia
tư vấn nước ngoài để tập huấn tăng cường chuỗi giá trị ngay tại từng doanh
nghiệp trong ngành là một điều cần thiết mà các nhà quản lí của ngành đang
tiến hành thực hiện.
1.2.5 Đánh giá chung về ngành giày dép của Việt Nam
- Về công nghệ: Các doanh nghiệp da giầy Việt Nam đã làm chủ được
công nghệ sản xuất. Trình độ công nghệ của ngành Da – Giầy Việt Nam đạt

GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi

Trang 11


Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

mức trung bình tiên tiến so với các nước trong khu vực và thuộc tầng trên của
thế giới. Hầu hết các dây chuyền công nghệ mới.
- Năng lực sản xuất cụ thể của toàn ngành: Giầy dép: với 1.600 dây
chuyền đạt sản lượng 800 triệu đôi/năm. Cặp túi ví các loại: sản lượng đạt 100
triệu chiếc/năm; Da thuộc thành phẩm: sản lượng đạt 200 triệu bia/năm
- Nguồn vốn: Trong năm 2011, 40% các doanh nghiệp gặp rất nhiều khó
khăn trong việc huy động vốn, đặc biệt là huy động vốn từ ngân hàng để phát

triển sản xuất.
- Nghiên cứu phát triển (R&D): Nhiều doanh nghiệp Việt Nam đã làm
chủ được khâu phát triển sản phẩm, tạo rập, tạp phom … như: Thái Bình, Bitis,
Duy Hưng, Thượng Đình, An Lạc, Đĩnh Vàng …
- Chất lượng và kiểu dáng mẫu mã: Đây là điểm quyết định tạo ra giá trị
gia tăng rất lớn trong ngành công nghiệp giày. Hiện tại ở Việt Nam có xu thế là
mọi người thường sao chép sản phẩm thay vì tiến hành đổi mới hay sáng tạo ra
sản phẩm mới. Hơn 64% doanh nghiệp xuất khẩu lẫn doanh nghiệp kinh doanh
nội địa đều tăng cường cải tiến chất lượng mẫu mã sản phẩm – tạo lợi thế cạnh
tranh bền vững (nâng giá sản phẩm, xây dựng thương hiệu, chiếm lĩnh thị
trường,…)
- Về nguồn nhân lực: Hiện tại, toàn ngành có khoảng một triệu lao động,
trong đó ngành giầy chiếm 90% (chưa kể lao động trong các ngành sản xuất
nguyên phụ liệu và phục vụ). Với một số lượng lao động lớn và giá nhân công
rẻ là một thuận lớn cho ngành giày dép Việt Nam. Tuy nhiên, chất lượng tay
nghề của lao động cũng là một khó khăn lớn của ngành hiện nay(6).
1.3 Tình hình xuất khẩu
Năng lực sản xuất của ngành năm 2007 đã đạt trên 90% mức năng lực
được đầu tư, có mức tăng trưởng mạnh trong 7 năm liên tiếp với mức tăng
trung bình đạt 10%/năm trong đó có giày dép. Trong năm 2008 thì năng lực
sản xuất cũng đã tăng khá nhanh từ 680 triệu đôi năm 2007 đến 750 triệu đôi
6

() Nguồn: Báo cáo Hiệp định thương mại tự do giữa Việt Nam và liên minh Châu
Âu: Đánh giá tác động định lượng và định tính, www.mutrap.org.vn, tháng 09/2011
GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi

Trang 12



Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

vào năm 2008. Từ đó cho thấy chỉ qua một năm nhưng năng lực sản xuất của
ngành giày dép đã tăng 70 triệu đôi. Điều này làm cho kim ngạch xuất khẩu
của ngành giày dép Việt Nam có mức tăng trưởng trung bình hàng năm 16%,
đạt 3,96 tỉ USD và đứng thứ 3 sau ngành dệt may và dầu khí. Kim ngạch xuất
khẩu giày dép các loại năm 2008 đạt 4,7 tỉ USD.
Đến năm 2009 do chịu tác động từ cuộc khủng hoảng kinh tế do đó mà
phần lớn các mặt hàng xuất khẩu điều có chiều hướng giảm trong đó có ngành
giày dép. Giá trị xuất khẩu của năm 2009 chỉ đặt 4,014 tỷ USD và kim ngạch
xuất khẩu giảm 15,8% so với năm 2008. Một nguyên nhân dẫn đến việc giảm
xuất khẩu của giày dép Việt Nam cũng một phần chịu những tác động tiêu cực
của các hàng rào kĩ thuật như thuế chống bán phá giá và sự vươn lên mạnh mẽ
của một số nước sản xuất giày trong khu vực như Ấn Độ, Indonesia hoặc
Bangladesh... đã chia sẻ bớt thị trường xuất khẩu giày dép của thế giới . Đến
năm 2010, kim ngạch xuất khẩu của ngành hàng đã có dấu hiệu tăng trở lại
mặc dù không nhiều nhưng cũng là một động thái tích cực cho sự phát triển
của ngành trong tương lai.
Bảng 2: TÌNH HÌNH XUẤT KHẨU CỦA GIÀY DÉP VIỆT NAM
TRONG GIAI ĐOẠN TỪ NĂM 2007 ĐẾN NĂM 2011
ĐVT: Tỷ USD
Thị trường

2007

2008

2009

2010


2011

EU
America
Japan
Các
nước

2.176,83
885,12
114,75
817,54

2.484,72
1.075,13
137,35
1.060,35

2.007,27
1.038,82
122,47
1.060,35

2.403,75
1.407,31
171,96
1.138,62

3.110,80

1.846,80
209,60
1.381,80

khác
Tổng số

3.994,24

4.767,22

4.066,76

5.122,25

6.549,00

(Nguồn: Lefaso)
Năm 2011 xuất khẩu ngành giày dép Việt Nam có nhiều thuận lợi về tỷ
giá, thị trường, thu được lợi nhiều hơn nếu như giảm được tỷ lệ nhập khẩu
nguyên liệu, hoặc tăng được giá do có những mẫu hàng mới, thêm đối tác, tăng
GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi

Trang 13


Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

kim ngạch. Chính vì vậy mà chỉ tính riêng tháng ba đầu năm 2011 thì kim
ngạch xuất khẩu giày dép của Việt Nam đạt 447,9 triệu USD, tăng 44,4% so

với tháng trước và tăng 35,5% so với cùng tháng năm 2010. Điều này đã nâng
tổng kim ngạch xuất khẩu giày dép của Việt Nam ba tháng đầu năm 2011 đạt
1,3 tỉ USD, tăng 30,5% so với cùng kỳ năm ngoái, chiếm 6,7% trong tổng kim
ngạch xuất khẩu hàng hoá của cả nước và nếu tính đến hết tháng 10 của năm
2011 thì kim ngạch xuất khẩu của ngành giày dép Việt Nam đã đạt 5,11 tỷ
USD mặc dù các đơn hàng xuất khẩu vào liên minh Châu Âu có giảm 20 –
30% và trong tháng 12 năm 2011 thì lượng giày dép xuất khẩu đạt 721 triệu
USD, tăng 10,4% so với tháng 11/2011. Đến hết năm 2011 thì kim ngạch xuất
khẩu của ngành giày dép đạt khoảng 6.523 tỷ USD, tăng 27,3% so với năm
2010 và giày dép xuất khẩu của Việt Nam chủ yếu là vào thị trường Mỹ chỉ
đứng hàng thứ 2 sau Trung Quốc và dẫn đầu tại một số thị trường như Mexico,
Brasil…
Bảng 3: KIM NGẠCH XUẤT KHẨU GIÀY DÉP CỦA VIỆT NAM
Ở MỘT SỐ THỊ TRƯỜNG TRONG 10 THÁNG ĐẦU NĂM 2011
ĐVT: USD
Thị trường
Braxin
Australia
Trung Quốc
Hồng Kông
Chile
Nam Phi
Hàn Quốc
Mỹ

Chênh lệch
(%)
96.856.333
146.437.678
51,2

39.436.017
51.589.050
30,8
122.490.708
196.617.401
60,5
43.155.233
60.742.886
40,8
53.337.814
32.285.310
51.585.568
59,8
71.189.393
117.226.335
64,7
1.133.374.696
1.549.501.792
36,7
(Nguồn: Diễn đàn doanh nghiệp – www.dddn.com.vn)

10 tháng/ 2010

10 tháng/ 2011

Từ bảng số liệu trên cho thấy chỉ trong 10 tháng trong năm 2011 mà kim
ngạch xuất khẩu của ngành giày dép Việt Nam đã tăng mạnh đặc biệt là ở thị
trường Trung Quốc tăng 60,5%, Hàn Quốc tăng 64,7% và Nam Phi tăng 59,8%
so với cùng kì năm trước. Không chỉ có vậy mà trong năm 2011 ngành còn tiến
hành nghiên cứu và mở rộng thị trường xuất khẩu, điển hình là trong năm 2011

GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi

Trang 14


Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

ngành đã xuất khẩu sang thị trường Chile. Đây là một trong những thành công
mới của ngành giày dép Việt Nam bên cạnh việc luôn đảm bảo thị trường hiện
tại và thúc đẩy mở rộng thị trường mới nhằm nâng cao lợi nhuận cho ngành
nói riêng và lợi nhuận kinh tế cho quốc gia nói chung.
Hiện nay, giày dép của Việt Nam đã có mặt trên hơn 50 nước trên khắp
châu lục. Thị trường xuất khẩu tiềm năng của nhóm mặt hàng này là các nước
phát triển có sức mua lớn như Mỹ, EU, Nhật Bản, Trung Quốc, Hồng Kông,
Hàn Quốc, Canada, Australia. Trong đó, ba vùng thị trường chính hiện nay của
ngành giày dép là EU, Mỹ với Nhật. Tuy nhiên ngành còn có thể khai thác các
thị trường có sức mua không lớn nhưng chấp nhận hàng hoá phù hợp với năng
lực sản xuất của các doanh nghiệp Việt Nam như Indonesia, Malayxia, Trung
Đông, Châu Phi, Nam Á, Nga, các nước Đông Âu cũ… Tuy nhiên, cũng cần
phải nhìn nhận thực tế rằng năng lực xuất khẩu của ngành giày dép Việt Nam
trên thị trường xuất khẩu thế giới còn chưa cao do mẫu mã chưa đẹp, chưa tự
đảm bảo vật tư nguyên liệu trong nước, điều kiện kinh tế và hạ tầng dịch vụ
của Việt Nam còn nhiều hạn chế, giá thành chi phí sản xuất cao, ưu thế về
nhân công lao động tuy vẫn là nhân tố cạnh tranh, nhưng không còn thuận lợi
như trước đây.

CHƯƠNG 2: PHÂN TÍCH THỊ TRƯỜNG
………………..…………….

Chương này tiến hành phân tích môi trường kinh doanh của ngành giày dép

Việt Nam cụ thể như sau:
- Phân tích PEST: Môi trường chính trị, kinh tế, xã hội, công nghệ
GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi

Trang 15


Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

- Phân tích 4P: Sản phẩm, giá, phân phối, chiêu thị
- Phân tích đối thủ cạnh tranh
- Phân tích SWOT
2.1 PHÂN TÍCH PEST
2.1.1 Môi trường Chính trị (Politics)
Môi trường chính trị Chile khá ổn định, mối quan hệ hữu nghị truyền
thống tốt đẹp và không ngừng phát triển đã tạo tiền đề và nền tảng vững chắc
cho việc mở rộng và tăng cường quan hệ hợp tác nhiều mặt với Việt Nam, nhất
là trên các lĩnh vực thương mại, đầu tư, xuất khẩu giày dép. Kim ngạch thương
mại hai chiều liên tục tăng cao, trên dưới 30% năm, từ 300 triệu USD năm
2000 lên đạt 5,1 tỷ USD năm 2011, gấp 17 lần.
2.1.1.1 Hiệp Định FTA Việt Nam và Chile
Nhận thấy tiềm năng ở một thị trường trên 88 triệu dân như Việt Nam,
cũng như kim ngạch thương mại giữa hai nước Trước chuyến thăm của Tổng
thống đến Việt Nam từ ngày 21-25/3/2012, Thượng viện Chile đã nhất trí
thông qua các văn kiện về Hiệp định thương mại tự do (FTA) Việt Nam –
Chile. Hiệp định này góp phần tạo thuận lợi cho người tiêu dùng Chile có thể
biết đến các sản phẩm đầy tính cạnh tranh của Việt Nam như da giầy, dệt may
điện, điện tử dân dụng, đồ gia dụng, gốm sứ và thủ công mỹ nghệ, nội thất
v.v...
Chile là đất nước có nền kinh tế mở khắp thế giới. Sau khi FTA được

ký, hàng hoá của Việt Nam vào thị trường này có thuế suất bằng 0%. Đây là
thuận lợi rất lớn. Chile mở cửa hoàn toàn 98% dòng thuế còn 0%, tức là xuất
khẩu sang Chile rất lợi.
2.1.1.2 Các quy định chất lượng - tiêu chuẩn
Viện Tiêu chuẩn Quốc gia (INN) đã đưa tiêu chuẩn ISO 9000 vào một
trong số các tiêu chuẩn của Chile. Ngành công nghiệp giày dép là một trong số
ít các ngành công nghiệp đã áp dụng tiêu chuẩn ISO 9000 vào dây chuyền sản
xuất công nghiệp của ngành.
GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi

Trang 16


Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

Tiêu chuẩn nói chung không có tính chất bắt buộc mà các công ty có thể
tự nguyện áp dụng. Tuy nhiên, một số sản phẩm nhập khẩu có liên quan đến an
toàn công nghiệp, xây dựng, vật liệu xây dựng, khí, điện v.v… phải tuân thủ
các quyết định đặc biệt.
2.1.1.3 Chính sách thuế
Chile là nước có nền kinh tế rất mở, thuế nhập khẩu thấp, chỉ 6% cho tất
cả các mặt hàng. Chính phủ Chile đang có kế hoạch hạ mức thuế này xuống
4% trong các năm tới. Mức thuế nhập khẩu thực tế hiện nay của Chile thấp hơn
nhiều vì khoảng 93% xuất nhập khẩu của Chile là với các nước đã ký FTA.
Theo đó, thuế nhập khẩu trung bình chỉ khoảng từ 1-2% và có nhiều sản phẩm
được hưởng thuế suất 0 %.
Trao đổi thương mại Việt Nam – Chile trong các năm gần đây đã có
bước tăng trưởng khá. Năm 2010 đạt 385,2 triệu USD, năm 2011 tăng lên 500
triệu USD, trong đó xuất khẩu của Việt Nam sang Chile năm 2010 đạt gần 94
triệu và năm 2011 là 140,2 triệu USD. Kim ngạch buôn bán hai chiều Việt

Nam – Chile đã tăng trung bình trên 30%/năm trong ba năm qua.
Việt Nam và Chile đã ký Hiệp định Thương mại tự do vào ngày 11
tháng 11 năm 2011. Đây là Hiệp định thương mại tự do đầu tiên nước ta ký với
một nước ở khu vực châu Mỹ. Đến nay, Quốc hội Chile và Chính phủ Việt
Nam đang tiến hành các thủ tục để phê chuẩn Hiệp định. Dự kiến Hiệp định sẽ
có hiệu lực trong quý IV này. Khi Hiệp định có hiệu lực sẽ có khoảng 82% kim
ngạch xuất khẩu của ta sang Chile sẽ được hưởng thuế nhập khẩu là 0%. Đây
chính là một lợi thế cho mặt hàng giày dép của Việt Nam khi xuất khẩu sang
thị trường này. Bởi vì các sản phẩm xuất khẩu hiện nay của ta sang Chile chủ
yếu vẫn là hàng tiêu dùng như: Hàng dệt may, giày dép,…(chiếm hơn 63%
tổng kim ngạch xuất khẩu của ta trong năm 2011), nếu được miễn thuế nhập
khẩu thì sẽ góp phần tạo được thế mạnh cạnh tranh về giá bán của chúng ta tại
Chile đồng thời cũng đem về nguồn thu lớn cho quốc gia.

GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi

Trang 17


Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

Ngoài ra, Hải quan Quốc gia Chile có khả năng kiểm định các khai báo
hải quan về giá trị CIF của một sản phẩm. Nếu giá trị này nhỏ hơn với các số
liệu lưu trong cơ sở dữ liệu, hải quan sẽ triệu tập nhà nhập khẩu và yêu cầu giải
thích lý do. Nếu các không chứng minh được sự hợp lý, hải quan quốc gia có
quyền THAY ĐỔI giá trị CIF bằng GIÁ TRỊ HẢI QUAN, tương đương với
mức giá tham khảo trong cơ sở dữ liệu. Trên cơ sở này hải quan sẽ tính lại thuế
phải trả cho các sản phẩm. Ví dụ trong trường hợp một cá nhân, hay một tổ
chức khai báo đang nhập khẩu một màn hình Plasma 42” với giá trị 100 USD
theo giá trị CIF. Hải quan sau khi cân nhắc tất cả các sản phẩm đồng dạng và

tính năng, đi đến kết luận là giá trị của sản phẩm này tối thiểu là 500 USD, thì
hải quan sẽ đổi giá trị khai báo CIF thành giá trị hải quan và đánh thuế trên giá
trị hải quan.
2.1.1.4 Chính sách bảo hộ
Mức độ tự do hóa thương mại của Chile rất cao. Họ thiên về chính sách
bảo hộ người tiêu dùng hơn là bảo hộ các ngành sản xuất công nghiệp trong
nước nếu như các ngành sản xuất đó cạnh tranh kém, giá thành sản xuất cao và
tiêu tốn năng lượng.
Mức thu nhập cao, ổn định và chính sách bảo hộ người tiêu dùng của
chính phủ đã mở ra con đường thuận lợi cho mặt hàng tiêu dùng giày dép xuất
khẩu của Việt Nam vào Chile. Những điều kiện trên cũng đã đặt ra một tiêu
chuẩn mới cho sản phẩm giày dép của nước ta khi xuất khẩu sang thị trường
này, cần phải có mẫu mã, kiểu dáng đẹp hơn, chất lượng tốt và giá cả cạnh
tranh.
2.1.2 Môi trường Kinh tế ( Economics)
Chile là một trong những nền kinh tế tương đối phát triển ở châu Mỹ La
tinh, tỷ lệ tăng trưởng ổn định và tương đối cao so với các nền kinh tế khác
trong khu vực. Trong những năm gần đây (trừ năm 2009), tăng trưởng kinh tế
Chi-lê luôn duy trì từ 5% đến 6%, một mức cao trong khu vực. Nền kinh tế
Chile đi theo mô hình tự do hóa và thu hút nhiều đầu tư nước ngoài. Năm
GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi

Trang 18


Hoạch định chiến lược cho ngành giày dép Việt Nam sang thị trường Chile đến năm 2020

2011, Chi-lê được Diễn đàn Kinh tế Thế giới xếp hạng 31/133 về sức cạnh
tranh. Chi-lê là nước Nam Mỹ đầu tiên gia nhập OECD (5/2009), đặt mục tiêu
trở thành một nước phát triển vào năm 2015.Trong gần ba thập kỷ qua, Chile

theo đuổi chính sách phát triển kinh tế vững chắc và điều này được thể hiện
qua các chỉ số kinh tế sau:
2.1.2.1 Tăng trưởng GDP: Sau hơn một thập kỷ tăng trưởng cao liên
tục, năm 1999 nền kinh tế Chile tăng chậm lại do sự suy thoái của nền kinh tế
thế giới. Năm 2003, nền kinh tế có dấu hiệu phục hồi với mức tăng trưởng
3,3%, sang năm 2004 đạt 6,1% và giữ ở mức 6% năm 2005. Nền kinh tế Chile
phục hồi là nhờ môi trường quốc tế thuận lợi, nhu cầu tiêu dùng khu vực tư
nhân và đầu tư tăng, điều kiện lao động được cải thiện. Năm 2009, GDP
của Chile là 250,7 tỷ USD, thu nhập bình quân đầu người là 14.800 USD/năm.
Đến năm 2011 GDP của Chi-lê đạt 243,05 tỷ USD, tăng 6,5% so năm 2010,
với mức thu nhập bình quân đạt 16.100 USD/năm; đây là mức cao nhất trong
vòng 13 năm qua(7).
2.1.2.2 Lạm phát: Ngân hàng Trung ương Chile áp dụng chính sách
duy trì lạm phát ở mức 2% - 4%. Năm 2004, lạm phát là 2,4% và năm 2005 là
3,1%. Năm 2010 tỷ lệ lạm phát ở Chile giảm chỉ còn 1,4% nhưng đến năm
2011 thì đã có xu hướng tăng trở lại khi tỷ lệ lạm phát là 3,3%. Lạm phát đang
có xu hướng tăng là do nhu cầu tiêu dùng trong nền kinh tế tăng mạnh cộng
với giá năng lượng thế giới tăng cao.
2.1.2.3 Việc làm: Tỷ lệ thất nghiệp tăng mạnh ở mức 8%-10% trong
những năm gần đây, cao hơn mức 5%-6% trong thập niên 90. Năm 2005, tỷ lệ
thất nghiệp là 8,1%. Hầu hết các nhà quan sát quốc tế đều cho rằng tỷ lệ thất
nghiệp cao là do luật lao động của Chile quá phức tạp và khắt khe. Lương tăng
ở mức cao hơn lạm phát là nhờ năng suất tăng cao, làm cho đời sống người dân
được cải thiện đáng kể.
7

() Nguồn: Chi-lê phát triển năng động và ổn định, , tháng

4/2012
GVHD: TS. Lê Nguyễn Đoan Khôi


Trang 19


×