Tải bản đầy đủ (.pdf) (37 trang)

Chuyên đề điện hóa học (4)

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (977.36 KB, 37 trang )

Chuyên  đề:  ĐIỆN  HÓA  HỌC  
 
GV  biên  soạn:  Hoàng  Minh  Cảnh  
Bộ  môn:  Hóa  học-­  Trường  THPT  Chuyên  Tuyên  Quang.  

MÃ: H17A

1


Phần  I.  MỞ  ĐẦU  
 
I.  LÍ  DO  CHỌN  ĐỀ  TÀI  
  1.  Hiện  trạng  và  nguyên  nhân  chủ  yếu  của  hiện  trạng  
    Điện  hóa  học  là  một  chuyên  đề  nâng  cao  trong  việc  bồi  dưỡng  học  sinh  giỏi  
Hóa  trường  THPT  Chuyên.  Nội  dung  chuyên  đề  này  không  được  trình  bày  đầy  
đủ  trong  các  tài  liệu  hóa  THPT  cơ  bản  và  nâng  cao,  do  đó  đã  gây  ra  rất  nhiều  
khó  khăn  cho  các  giáo  viên  dạy  đội  tuyển  cũng  như  các  em  học  sinh  trong  đội  
tuyển  Hóa  THPT.  Các  tài  liệu  tham  khảo  về  chuyên  đề  Điện  hóa  học  chưa  nhiều  
và  chưa  có  tài  liệu  nào  viết  riêng  đầy  đủ,  theo  hệ  thống  về  các  vấn  đề  liên  quan  
đến  kỹ  thuật  giải  dạng  toán  này.  Điều  này  làm  cho  học  sinh  các  đội  tuyển  học  
sinh  giỏi  của  trường  THPT  Chuyên  khá  lúng  túng  khi  gặp  dạng  bài  điện  hóa.  
  Trong  các  kì  thi  chọn  học  sinh  giỏi  cấp  tỉnh,  cấp  quốc  gia,  bài  tập  về  điện  hóa  
học  là   một   trong   những   bài  toán   thường   xuyên   được   đề   cấp   tới   vì   đây   là   một  
dạng  bài  tập  hay  và  rất  cần  thiết  cho  các  em  học  sinh  khi  nghiên  cứu  sâu  về  hóa  
học  sau  này.  
  2.  Ý  tưởng  
    Để  giải  quyết  những  khó  khăn  trên  của  giáo  viên  cũng  như  học  sinh  trong  
quá  trình  bồi  dưỡng  và  học  tập  về  chuyên  đề  điện  hóa,  chúng  tôi  xác  định  cần  
thiết  phải  xây  dựng  một  chuyên  đề  về  vấn  đề  này  dành  cho  các  em  học  sinh  giỏi  
Hóa  và  đội  tuyển  học  sinh  giỏi  dự  thi  quốc  gia.    


  Chuyên  đề  sẽ  được  giảng  dạy  trực  tiếp  cho  các  đội  tuyển  học  sinh  giỏi  Hóa  
của  nhà  trường  và  đội  tuyển  học  sinh  giỏi  Hóa  của  tỉnh  dự  thi  quốc  gia.  Từ  đó,  
cùng  với  việc  kiểm  tra,  đánh  giá  mức  độ  học  sinh  nắm  được  những  kiến  thức  cơ  
bản  trong  chuyên  đề,  giáo  viên  sẽ  có  những  điều  chỉnh  hợp  lí  cho  những  lần  bồi  
dưỡng  tiếp  theo.  
  Chuyên   đề   là   tài   liệu   tham   khảo   cho   các  giáo   viên   khi   giảng   dạy   nội   dung  
Điện  hóa  cho  các  đội  tuyển  học  sinh  giỏi  các  cấp.  
II.  MỤC  ĐÍCH  CỦA  ĐỀ  TÀI  
  Đề  tài  của  chúng  tôi  nhằm  các  mục  đích  sau:  
  1.  Xây  dựng  chuyên  đề  Điện  hóa  học  dưới  dạng  hệ  thống  hóa  lý  thuyết  và  các  
bài  tập  vận  dụng.  
  2.  Đánh  giá,  nhận  xét  về  vấn  đề  đã  được  đưa  ra  trong  chuyên  đề.  
  3.  Hoàn   thiện   chuyên   đề   để   có   thể   là   nguồn   tài   liệu   có   chất   lượng   phục   vụ  
công  tác  bồi  dưỡng  học  sinh  giỏi  phần  điện  hóa.  
III.  CẤU  TRÚC  CỦA  ĐỀ  TÀI:  
  Chương  1.  Phản  ứng  oxi  hóa-­khử.  
  Chương  2.  Pin  điện.  
  Chương  3.  Sự  điện  phân  
2


Phần  II.  NỘI  DUNG  
 
Chương  1.  PHẢN  ỨNG  OXI  HÓA-­  KHỬ  
 
I.  Cặp  oxi  hóa  -­  khử.  Thế  khử  của  các  cặp  oxi  hóa  -­  khử.  
  1.  Cặp  oxi  hoá  khử  
    a.  Khái  niệm  về  cặp  oxi  hoá  -­  khử  của  kim  loại  
Trong   phản   ứng   hoá   học,   cation   kim   loại   có   thể   nhận   electron   để   trở   thành  
nguyên  tử  kim  loại  và  ngược  lại,  nguyên  tử  kim  loại  có  thể  nhường  electron  để  

trở  thành  cation  kim  loại.  
  Ví  dụ:    
    Cu2+    +  2e    Cu  
    Ag+    +  1e    Ag  
Mn+

Tổng  quát:  

 +  ne  

 

hay      Ox  +  ne  

M

 Kh                    

ChÊt khö

ChÊt oxi ho¸

Chất  oxi  hoá  và  chất  khử  của  cùng  một  nguyên  tố  kim  loại  tạo  nên  cặp  oxi  hoá  -­  
khử.  Các  cặp  oxi  hoá  -­  khử  trên  được  viết  như  sau  :  
Tổng  quát  :  

Mn +
   
M


Cu2 + Ag +
;;  
   
Ag
Cu

 

 

 

    b.  Kí  hiệu:  Dạng  có  số  oxi  hoá  lớn/  Dạng  có  số  oxi  hoá  nhỏ    
       
hay  Mn+/Mm+  (n>m)  
  2.  Thế  khử  (E0   và  E):  là  đại  lượng  đặc  trưng  cho  cường  độ  (mức  độ  mạnh,  
yếu)  của  một  cặp  oxi  hóa  –  khử    
    a.  Kí  hiệu  E  (đơn  vị  là  vôn,  kí  hiệu  V)  
             Về  mặt  nhiệt  động  học  E   đặc  trưng  cho  trạng  thái  cân  bằng  của  phản  ứng  
khử  nên  được  gọi  là  thế  khử.  Trong  thực  tế  E  còn  được  gọi  là  thế  oxi  hóa  -­  khử  
(đặc  trưng   cho  quá   trình   oxi  hóa   -­   khử   nói   chung)   hay   thế   điện   cực   (việc  xác  
định  thực  nghiệm  thế  khử  của  các  cặp  được  thực  hiện  bằng  cách  đo  thế  của  các  
điện  cực  tương  ứng,  sẽ  xét  ở  phần  sau).  
  -­  Nếu  ở  điều  kiện  chuẩn:  T  =  298K,  P  =  101325  Pa  (P=1  atm),  [Ox]  =  [Kh]  =  
1M  thì  được  gọi  là  thế  khử  chuẩn  E0.  
  -­  Nếu  không  ở  điều  kiện  chuẩn  thì  được  gọi  là  thế  khử    E.  
Từ  hệ  thức:      ∆G  =  ∆G0  +  RTlnK  ⇒  -­nFE  =  -­nFE0  +  RTlnK  
               hay:    E  =  E0  -­  

RT

lnK  
nF

 

 

 

(1)  

Khi  T  =  298K,  thay  các  giá  trị  bằng  số  của  R  và  F,  và  chuyển  ln  thành  lg,  
chúng  ta  được:  
   

E  =  E0  +   0,059 lg    
n

[Ox]
 
[Kh]

 

 
3

(2)  



Đối  với  các  cặp  kiểu  Mn+  +  ne  =  M  (M  là  nguyên  tử  kim  loại;;  Mn+  là  ion  
kim  loại  tương  ứng).  Biểu  thức  Nernst  có  dạng:  
0,059
   
E  =  E0  +
lg  [Mn+]    
 
(3)  
n
Trong  nhiều  trường  hợp  các  ion  H +  và  OH -­  cũng  tham  gia  phản  ứng  hay  được  
tạo  thành  như  là  sản  phẩm  của  phản  ứng.    
  Ví  dụ:  MnO4-­  +  8H+  +  5e  →  Mn2+  +  H2O  
  Trong  các  trường  hợp  này  các  thừa  số  nồng  độ  của  các  ion  tương  ứng  (với  lũy  
thừa   thích   hợp)   cũng   có   mặt   trong   phương   trình   Nernst.   Ví   dụ,   đối   với   hai  
trường  hợp  nêu  trên:  
Cặp  MnO4-­/Mn2+  :    
   

E=E0  +

⎡ MnO4− ⎤⎦ .[ H + ]8
0, 059
lg   ⎣
 
5
[Mn 2 + ].

    b.   Đặc   điểm:   Nếu   thế   khử   càng   dương   thì   quá   trình   khử   càng   mạnh   →  
Chất  oxi  hoá  càng  mạnh,  chất  khử  càng  yếu  và  ngược  lại.  
II.  Chiều  hướng  của  phản  ứng  oxi  hóa  –  khử  

  1.  Điều  kiện  để  có  phản  ứng  oxi  hoá  khử  
    -­  Phải  có  chất  oxi  hoá  và  chất  khử  
    -­  Sản  phẩm  tạo  ra  phải  là  chất  oxi  hoá  và  khử  tương  ứng  yếu  hơn  ban  đầu  
(thỏa  mãn  quy  tắc  anpha).  
    a.  Xét  theo  định  tính:  Dựa  vào  dãy  điện  hoá  của  các  nguyên  tố  
    b.  Xét  theo  định  lượng:  Tính  ∆E0,  ∆E  hoặc  ∆G  của  phản  ứng  
      Nếu  ∆E  >  0  →  Phản  ứng  xảy  ra  theo  chiều  đang  xét.  
      Nếu  ∆E  <  0  →  Phản  ứng  xảy  ra  theo  chiều  ngược  lại.  
      Nếu  ∆E  =  0  →  Phản  ứng  ở  trạng  thái  cân  bằng.  
  Ví  dụ  1.  Dựa  vào  bảng  thế  khử  chuẩn  chứng  minh  rằng  các  kim  loại  có  thế  
khử  âm  ở  điều  kiện  tiêu  chuẩn  có  thể  đẩy  được  hiđrô  ra  khỏi  dung  dịch  axit.  
  Giải:  
  Phản  ứng  đẩy  hiđro  của  các  kim  loại  được  biểu  diễn  như  sau:  
                       M+  nH +  →  Mn+  +  n/2H2  
Ở  đây  các  ion  H +  đóng  vai  trò  chất  oxi  hóa,  các  nguyên  tử  kim  loại  M  đóng  
vai  trò  chất  khử,  phản  ứng  bao  gồm  hai  nửa  phản  ứng:  
  2H +  +  2e  →  H2                                    E1=  0,00  V  
  Mn+  +  ne  →  M                                      E2  
⇒  2M+  2nH +  →  2Mn+  +  nH2  
Để  cho  phản  ứng  xảy  ra  ∆E  >  0→  E1  -­  E2    >  0.  Vì    E1=  0,00  V→  E2  <  0.    
Như  vậy   tất   cả  các   kim  loại   có  thế   khử   âm  đều  có   thể  đẩy  được   hiđro   ra  
khỏi  các  dung  dịch  axit  ở  điều  kiện  tiêu  chuẩn.    
 
 
4


  Ví  dụ  2:  Xác  định  chiều  của  phản  ứng:  2Hg  +  2Ag+  →  2Ag  +  Hg22+    
ở  các  điều  kiện  sau:  
a. ⎡⎣ Ag + ⎤⎦ = 10−4 mol / l;; ⎡⎣ Hg 2 2 + ⎤⎦ = 0,1mol / l

b. ⎡⎣ Ag + ⎤⎦ = 0,1mol / l ;; ⎡⎣ Hg 2 2 + ⎤⎦ = 10 −4 mol / l

 

  Giải:  
Phản  ứng  đã  cho  gồm  hai  nửa  phản  ứng:  
  Hg22+  +2e  →  2Hg                      E10  =  0,79  V  
  Ag+  +  e  →  Ag                                  E20  =  0,80  V  
Theo  điều  kiện  của  bài  toán  phản  ứng  không  ở  điều  kiện  tiêu  chuẩn,  để  xác  
định  chiều  của  phản  ứng  cần  phải  tính  thế  khử  của  các  cặp  ở  các  điều  kiện  đã  
cho.  
0,059
    a.  E  Ag+/Ag  =  E0  +
lg  [Ag+]  =  0,8  +  0,059  lg10-­4  =  0,56  (V)  
n
0,059
0,059
              E  Hg22+/Hg  =  E0  +  
lg  [Hg22+]  =  0,79+  
lg  0,1=  0,76  (V)  
n
2
      ⇒  ∆E  <  0  →  Phản  ứng  xảy  ra  theo  chiều  từ  phải  qua  trái.  
    b.  Giải  tương  tự:  ∆E  >  0  →  Phản  ứng  xảy  ra  theo  chiều  từ  trái  sang  phải.  
III.  Hằng  số  cân  bằng  của  phản  ứng  oxi  hóa  -­  khử.  
Xét  phản  ứng  oxi  hóa  -­  khử  gồm  hai  cặp    oxi  hóa  –  khử  ở  dạng  tổng  quát:
                                                   Ox1  +  Kh2    Ox2  +  Kh1      
E10 = E(0Ox / Kh ) ;; E20 = E(0Ox / Kh )  
   
 

1

 Ta  có:     K =

[Ox2 ][ Kh1 ]
[Ox1 ][ Kh2 ]

1

2

⎯⎯
→ lg K =

2

n( E − E 0 2 )
 
0, 059
0
1

  Ví  dụ  1:  
Người  ta  thêm  dư  thuỷ  ngân  lỏng  vào  dung  dịch  Fe3+  10-­3M.  Lúc  cân  bằng  
chỉ  còn  4,6%  sắt   ở  dạng   Fe3+   (ở  298K).  Biết   thế   khử  tiêu   chuẩn  của   Fe3+/Fe2+  
bằng  0,77V,  tính  thế  khử  của  cặp  Hg22+/Hg  nếu  phản  ứng  duy  nhất  xảy  ra  trong  
hệ  là:      
                           2Hg  +  2Fe3+      Hg22+    +  2Fe2+  
  Giải:  
[Fe3+]  =  0,046.10-­3  =  4,6.10-­5M  

[Fe2+]  =  (1  -­  0,046).10-­3  =  9,5.10-­4  M  
[Hg22+]  =  [Fe2+]  /2=  4,8.10-­4  M  
2

⎡⎣ Hg 2 2 + ⎤⎦ ⎡⎣ Fe 2 + ⎤⎦
Hằng  số  cân  bằng  của  phản  ứng  bằng:   K =
= 0, 205  
⎡⎣ Fe3+ ⎤⎦

Mà   lg K =

1.2.( E 0 Fe3+ / Fe2+ − E 0 Hg 2+ / Hg )
2

0, 059

⇒  E0(Hg22+/Hg)  =0,791  (V)  

   
5


Ví  dụ  2:  Xác  định  hằng  số  cân  bằng  của  phản  ứng:      
                                                             Hg 22+        Hg  +    Hg2+.  
                       Cho  :  E0  (Hg2+/  Hg )  =  +  0,92V  và      E0  (Hg2+/  Hg)  =  +  0,85V  
  Giải:  
                                           Hg 22 +    2Hg2+  +    2e                  ;;            ∆G   10 =  –  2F  .  (–  0,92)  
2+
2


                             Hg2+  +  2e    Hg                                              ;;            ∆G   02 =    –  2F  .  0,85  
                                             Hg 22 +  Hg2+    +      Hg                  ;;            ∆G 0  =  ∆G   10 +  ∆G   02 =    –  1  F  .  E0.  
                         ∆G 0  =  –  1F.E0        =    –  2F(0,85  –  0,92)    →        E0  =  2(–  0,07)  =  –  0,14  V  
                                                   Lg  K    =      

1.(−0,14)
 =  –  2,37    →    K  =  4,26.  10–  3    
0, 059

6


Chương  2.  PIN  ĐIỆN  
 
A.  PIN  ĐIỆN  
I.  Khái  niệm  về  pin  điện  hoá:  
  1.  Ví  dụ  về  pin  điện  hóa:  
  -­   Hai   cốc   thuỷ   tinh,   một   cốc   chứa   50ml  
dung  dịch  CuSO4  1M,  cốc  kia  chứa  50ml  dung  
dịch   ZnSO4   1M.   Nhúng   lá   Cu   vào   dung   dịch  
CuSO4,   lá   Zn   vào   dung   dịch   ZnSO4.   Nối   hai  
dung   dịch   bằng   một   ống   hình   chữ   U   đựng  
dung  dịch  bão  hòa  NH4NO3  (hoặc  KNO3),  ống  
này   được   gọi   là   cầu   muối.   Thiết   bị   nói   trên  
được  gọi  là  pin  điện  hoá,  vì  khi  nối  hai  lá  kim  
loại   bằng   một   dây   dẫn   sẽ   đo   được   một   dòng  
điện  đi  từ  Cu  (cực  +)  đến  lá  Zn  (cực  −).  
    -­   Sự   xuất   hiện   dòng   điện   đi   từ   cực   đồng  
sang  cực  kẽm  chứng  tỏ  rằng  có  sự  chênh  lệch  
điện  thế  giữa  hai  điện  cực  nói  trên,  tức  là  trên  mỗi  điện  cực  đã  xuất  hiện  một  thế  

điện  cực  nhất  định.  
  -­  Hiệu  điện  thế  lớn  nhất  giữa  hai  điện  cực  (Epin),  tức  là  hiệu  của  thế  điện  cực  
dương  (E(+))  với  thế  điện  cực  âm  (E(-­))  được  gọi  là  suất  điện  động  của  pin  điện  
hoá  (Epin  =  E(+)  -­    E(-­)).  
  Suất  điện  động  của  pin  điện  hoá  luôn  là  số  dương  và  phụ  thuộc  vào  nhiệt  độ.    
         Suất  điện  động  có  thể  đo   được  bằng  một  vôn  kế  có  điện  trở  lớn.  Vôn  kế  cho  
biết  suất  điện  động  của  pin  điện  hoá  nói  trên:  (Epin)  =  1,10  V.  
2.  Cơ  chế  phát  sinh  dòng  điện  trong  pin  điện  hoá  

   
  -­  Trên  điện  cực  Zn,  các  nguyên  tử  kẽm  để  lại  electron  trên  bề    mặt  điện  cực  và  
tan  vào  dung  dịch  dưới  dạng  ion  Zn2+.  Ở  đây  xảy  ra  sự  oxi  hóa  các  nguyên  tử  Zn    
thành  Zn2+:  Zn      →    Zn2+    +  2e  
  -­  Lá  kẽm  trở  thành  nguồn  electron  nên  đóng  vai  trò  cực  âm.  Các  electron  theo  
dây  dẫn  đến  cực  Cu.  Ở  đây,  xảy  ra  sự  khử  các  ion  Cu2+  trong  dung  dịch  thành  
Cu  bám  trên  bề  mặt  lá  Cu:  Cu2+      +        2e        →          Cu  
7


-­   Trong   cầu   muối,   các  cation NH +4   (hoặc  K+)  di   chuyển   sang   cốc  đựng  dung  
dịch  CuSO4,  các  anion  di  chuyển  sang  cốc  đựng  dung  dịch  ZnSO4  làm  cân  bằng  
điện  tích,  nên  các  dung  dịch  luôn  trung  hoà  điện    
-­  Ở  mạch  ngoài  (dây  dẫn),  dòng  electron  đi  từ  cực  kẽm  sang  cực  đồng,  nghĩa  
là,  theo  quy  ước  của  điện  học,  dòng  điện  đi  từ  cực  đồng  sang  cực  kẽm.  Vì  thế,  
điện  cực  kẽm  được  gọi  là  anot.  Tên  gọi  này  bắt  nguồn  từ  tiếng  Hi  Lạp  (anosdos)  
có  nghĩa  là  nơi  dòng  điện  đi  vào.  Còn  theo  cơ  chế  trên,  anot  là  nơi  xảy  ra  sự  oxi  
hoá.  Điện  cực  đồng  gọi  là  catot.  Về  bản  chất  điện  hoá  học  thì    catot  là  nơi  xảy  
ra  sự  khử  ion  Cu2+.    
         Trong  pin  điện  hoá,  anot  là  cực  âm,  còn  catot  là  cực  dương.  
 

  -­  Các  phản  ứng  oxi  hoá  và  khử  xảy  ra  trên  bề  mặt  các  điện  cực  của  pin  điện  
hoá  nói  trên  có  thể  được  viết  tổng  hợp  lại  bằng  phương  trình  ion  rút  gọn  :    
Zn  +  Cu2+  →  Cu  +  Zn2+  
3.  Suất  điện  động  chuẩn  của  pin  điện  hoá  
  a.  Khái  niệm:  Hiệu  điện  thế  lớn  nhất  giữa  hai  điện  cực  (Epin),  tức  là  hiệu  của  
thế  điện  cực  dương  (E(+))  với  thế  điện  cực  âm  (E(-­))  được  gọi  là  suất  điện  động  
của  pin  điện  hoá  Epin  =  E(+)  -­    E(-­)).  
  b.  Đặc  điểm  của  suất  điện  động  của  pin  điện  hoá  
    -­  Luôn  là  số  dương  và  phụ  thuộc  vào  nhiệt  độ.    
    -­  Được  quyết  định  bởi  bản  chất  của  cặp  oxi  hoá-­    khử  tham  gia  vào  phản  
ứng  trên  bề  mặt  điện  cực.  
    -­  Phụ  thuộc  vào  nồng  độ  ion  kim  loại  trong  dung  dịch.    
  *  Khi  nồng  độ  các  ion  kim  loại  bằng  1M  và  nhiệt  độ  là  250C  thì  thế  điện  cực  
của  điện  cực  chuẩn  được  kí  hiệu  là  Eo.  
  Vậy  suất  điện  động  chuẩn  (Eopin  )  bằng  hiệu  giữa  thế    điện  cực  của  điện  cực  
chuẩn    dương  (Eocatot)  với  thế  điện  cực  của  điện    cực  chuẩn    âm  (Eoanot):    
                                                                           Eopin  =  Eocatot  -­  Eoanot  
III.    Thế  điện  cực  chuẩn  của  kim  loại  
                   Suất  điện  động  chuẩn,  tức  là  hiệu  các  thế  điện  cực  của  các  điện  cực  chuẩn  đo  
được  bằng  vôn    kế.  Nhưng  không  thể  đo  được  giá  trị  tuyệt  đối  thế  điện  cực  của  các  
điện  cực  chuẩn.  Để  giải  quyết  khó  khăn  này,  người  ta  đưa  ra  một  điện  cực  so  sánh  và  
chấp  nhận  một  cách  quy  ước  rằng  thế  điện  cực  của  nó    bằng  không.  Đó  là  điện  cực  
hiđro  chuẩn.  
  1.  Điện  cực  hiđro  chuẩn  
    -­   Cấu   tạo   của   điện   cực   hiđro   chuẩn   gồm   một   tấm   platin   được   phủ   muội  
platin,  nhúng  trong  dung  dịch  axit  có  nồng  độ  ion  H+  là  1M.  Bề  mặt  điện  cực  
hấp  phụ  khí  hiđro,  được  thổi  liên  tục  vào  dung  dịch  dưới  áp  suất  1  atm.  Trên  bề  
mặt  điện  cực  hiđro  xảy  ra  cân  bằng  oxi  hóa  –  khử  của  cặp  oxi  hoá  -­  khử  2H+/H2  :    
                                                             H2    2H +  +  2e  
  -­  Quy  ước  rằng  thế  điện  cực  của  điện  cực  hiđro  chuẩn  bằng  0,00V  ở  mọi  

nhiệt  độ,  tức  là  :   E o2H + / H = 0, 00V .  
2

8


  2.  Thế  điện  cực  chuẩn  của  kim  loại    
    Để  xác  định  thế  điện  cực  chuẩn  của  kim  loại  nào  đó,  ta  thiết  lập  một  pin  điện  
hoá  gồm:  điện  cực  chuẩn  của  kim  loại  cần  xác  định  với  điện  cực  hiđro  chuẩn.  Vì  thế  
điện   cực   của   điện   cực   hiđro   chuẩn   được   quy   ước   bằng   không,   nên   thế   điện   cực  
chuẩn  của  kim  loại  được  chấp  nhận  bằng  suất  điện  động  của  pin  tạo  bởi  điện  cực  
hiđro  chuẩn  và  điện  cực  chuẩn  của  kim  loại  cần  đo,  dung  dịch  muối  của  nó  có  
nồng  độ  ion  kim  loại  bằng  1M).  
    Trong  pin  điện  hoá  nói  trên,  nếu  kim  loại  đóng  vai  trò  cực  âm,  thì  thế  điện  cực  
chuẩn  của  kim  loại  có  giá  trị  âm.  Còn  nếu  kim  loại  đóng  vai  trò  cực  dương,  thì  thế  
điện  cực  chuẩn  của  kim  loại  có  giá  trị  dương.  
      Cũng  như  suất  điện  động,  thế  điện  cực  chuẩn  phụ  thuộc  vào  nhiệt  độ.  Trong  
các  bảng  số  liệu  thường  người  ta  cho  giá  trị  thế  điện  cực  chuẩn  ở  25 oC.  
  Ví  dụ  1:  Xác  định  thế  điện  cực  chuẩn  của  cặp  Zn2+/Zn  
  Lắp  pin  điện  hoá  Zn  -­  H2.  Điện  kế  cho  biết  dòng  điện  đi  từ  điện  cực  hiđro  chuẩn  
sang  điện  cực  kẽm  chuẩn  và  suất  điện  động  của  pin  bằng  0,76  V.    
  Như  vậy  Zn  là  cực  âm  (anot),  thế  điện  cực  chuẩn  của  cặp  Zn2+/Zn  là  −  0,76V  (kí  
hiệu  là   E 0 2+
= − 0, 76V ).  
Zn

/ Zn

  Phản  ứng  xảy  ra  trên  điện  cực  âm  (anot):  Zn    →    Zn2+  +  2e    
  Phản  ứng  xảy  ra  trên  điện  cực  dương  (catot):  2H+  +  2e    →    H2  

  Phản  ứng  oxi  hoá  -­  khử  xảy  ra  trong  pin  điện  hoá:    
Zn  +  2H +  →Zn2+  +H2  
  Ví  dụ  2:  Xác  định  thế  điện  cực  chuẩn  của  cặp  Ag+/Ag    
  Lắp  pin  điện  hoá  H 2-­Ag.  Điện    kế  cho  biết  dòng  điện  ở  mạch  ngoài  đi  từ  điện  
cực  bạc  chuẩn  sang  điện  cực  hiđro  chuẩn  và  suất  điện  động  của  pin  bằng  0,80  V.    
Như  vậy,  thế  điện  cực  chuẩn  của  cặp  Ag+/Ag  là  +0,80V  ( E o

Ag + / Ag

= + 0,80V ).  

Phản  ứng  xảy  ra  trên  điện  cực  âm  (anot):    H2    →    2H+    +  2e    
Phản  ứng  xảy  ra  trên  điện  cực  dương  (catot):  Ag+  +  e    →  Ag  
Phản  ứng  oxi  hoá  -­  khử  xảy  ra  trong  pin  điện  hoá:    2Ag+    +    H 2      →  2Ag  +  2H +  
IV.  Dãy  thế  điện  cực  chuẩn  của  kim  loại  
  Dựa  vào  E0,  ta  sắp  xếp  được  dãy  điện  hoá  của  kim  loại  là  dãy  các  cặp  oxi  hoá  
khử    được  sắp  xếp  theo  thứ  tự  tăng  dần  thế  điện  cực  chuẩn.  
 
o
  Dưới   đây   là   dãy   thế   điện   cực   chuẩn   ở   25 C   của   một   số   cặp   oxi   hoá   -­   khử  
Mn+/M  (M  là  những  kim  loại  thông  dụng)  có  trị  số  tính  ra  vôn  (V):        
+
Mg2+
Ag+
Na+
Al3+ Zn2+
Fe2+ Ni2+ Sn2+ Pb2+ 2H H Cu2+
Au3+
Mg
Ag

K
Na
Al
Zn
Fe
Ni
Sn
Pb
2
Cu
Au
−2,92 −2,71 −2,37 −1,66 −0,76 −0,44 −0,25 −0,14 −0,13 0,00 +0,34 +0,80 +1,50

K+

 

  Trong  dãy  điện  hoá:  Các  kim  loại  đứng  trước  Hiđro  có  E0<  0;;  sau  Hiđro  có  
E0>  0  
 
 
9


V.  Cách  viết  sơ  đồ  pin  
Trong  trường  hợp  các  cặp  Ox-­  Kh  là  dạng  Mn+/M  với  M  kim  loại  rắn,  điện  
cực  gồm   một  thanh  kim   loại   nhúng   trong  dung   dịch   muối   của   nó,  như   trường  
hợp  các  điện  cực  đồng  và  kẽm  nói  trên,  thanh  kim  loại  vừa  đóng  vai  trò  dạng  
khử  vừa  đóng  vai  trò  vật  dẫn  điện.  
Trong  trường  hợp  các  cặp  oxi  hóa  khử  mà  cả  dạng  Ox  và  dạng  Kh  đều  là  

các  ion  trong  dung  dịch  (ví  dụ  Fe3+/  Fe2+,  Sn4+/  Sn2+,  ...  )  hay  một  trong  các  dạng  
đó  ở  thể  khí  hay  thể  lỏng  (Cl2/Cl-­,  Hg22+/Hg,...)  người  ta  phải  dùng  một  kim  loại  
trơ   làm   vật   dẫn   điện.   Thông   thường   kim   loại   được   dùng   là   Pt.   Trong   một   số  
trường  hợp,  người  ta  dùng  graphit  làm  vật  dẫn  điện.  
Để  đơn  giản  trong  việc  biểu  diễn  các  pin    người  ta  dùng  cách  kí  hiệu  sau:  
                                         (-­)  Khử  ⏐Oxi  hoá   Oxi  hoá⏐Khử  (+)  
-­  Đối  với  pin  dùng  các  điện  cực  kim  loại  kiểu  Mn+  /M:  
                                                 M1|M1n+ M2m+|M2  
-­  Đối  với  pin  dùng  kim  loại  trơ  làm  vật  dẫn  điện:  
                                             Pt⏐Fe2+,  Fe3+ Cl-­⏐Pt  (Cl2)  
VI.  Pin  nồng  độ  
-­  Xét  hai  điện  cực  kim  loại  với  nồng  độ  của  các  ion  kim  loại  khác  nhau  C1  
và  C2.  Thế  của  chúng  tương  ứng  bằng:  
E1  =  E0  +  

0,059
0,059
lg    C1        và      E2  =  E0  +
lg  C2  
n
n

  Vì  C1  ≠  C2  nên  E1≠  E2  cho  nên  khi  ghép  hai  điện  cực  với  nhau  ta  sẽ  có  một  
pin  với  sức  điện  động:    E=  E1  –  E2  =  

0,059
 lg  C1/C2  
n

  -­  Như  vậy,  pin  hoạt  động  do  sự  chênh  lệch  nồng  độ  của  các  ion  giữa  hai  điện  

cực,  vì  vậy  chúng  được  gọi  là  pin  nồng  độ.  
Sau  khi  đo  sức  điện  động  của  pin,  nếu  biết  nồng  độ  của  một  dung  dịch  có  
thể  tính  được  nồng  độ  của  dung  dịch  còn  lại.    
VII.  Phân  loại  điện  cực:  3  loại  như  sau:  
  1.  Đơn  chất  tiếp  xúc  với  ion  của  nó  trong  dung  dịch:  Gồm  2  loại  
    a.   Các   điện   cực   kim   loại:   Gồm   thanh   kim   loại   nhúng   trong   dung   dịch  
muối  của  nó.    
    Ví  dụ:  Điện  cực  kẽm:  Zn|Zn2+    
    b.  Điện  cực  khí:  Gồm  một  thanh  kim  loại  trơ  hay  graphit  là  vật  dẫn  điện  
đồng  thời   là   vật  mang  các  phân  tử   khí,   được   nhúng   trong   dung   dịch   chứa   ion  
tương  ứng  và  được  bão  hoà  bằng  khí  tương  ứng.    
  Ví  dụ  điển  hình  và  quan  trọng  nhất  là  điện  cực  hidro.  
Phản  ứng  ở  điện  cực  hiđro  là:  2H+  +  2e  →  H2(k)  
Thế  của  điện  cực  được  xác  định  bằng  phương  trình:  
10


2

0, 059 ⎡⎣ H ⎤⎦
                                 E  =  E  +  
 
lg
2
PH 2
+

0

Vì  E0  (2H +/H2)  =  0  và  p=  1  atm  ⇒  E  =  0,059  lg  [H +]=  -­  0,059pH  

Kí  hiệu  điện  cực:  Pt  (H2,  P=1  atm)|H+  
2.   Kim   loại   trơ   điện   hóa,   graphit   nhúng   trong   dung   dịch   chứa   đồng   thời  
dạng  oxi  hóa  và  dạng  khử  của  cặp  oxi  hóa  khử:  
Ví  dụ:    Pt|Fe3+,  Fe2+;;    
   
Pt|Sn4+,  Sn2+  
Thế  của  điện  cực  được  xác  định  bằng  phương  trình:    
0,059 Ox
                                       E  =  E0  +  
lg  
 
n
Kh
3.  Kim   loại  tiếp  xúc   với   một   muối   ít   tan  của   nó   trong  dung  dịch   của   một  
muối  khác  có  cùng  anion.  
Ví  dụ:  
-­  Điện  cực  bạc  –  bạc  clorua:  Ag|AgCl,  KCl  
Phản  ứng  xảy  ra  ở  điện  cực  là:  AgCl  +1e  →  Ag  +  Cl-­  
    -­  Điện  cực  calomen:  Hg|Hg2Cl2,  KCl  
Phản  ứng  xảy  ra  ở  điện  cực  calomen  là:    
                                         Hg2Cl2  +  2e  →  2Hg  +2Cl-­  
-­  Thế  của  điện  cực  được  xác  định  bằng  phương  trình:    
0,059
                                           E  =  E0  +
lg  [Mn+]    
n
Vì  Mn+  tồn  tại  trong  dung  dịch  chứa  anion  có  thể  tạo  thành  với  nó  muối  ít  
tan  cho  nên  Mn+  đựơc  xác  định  bởi  tích  số  tan  của  muối  khó  tan  và  nồng  độ  của  
anion  tương  ứng.  Chẳng  hạn,  đối  với  cực  điện  calomen  thì  [Hg22+]  =  


THg 2Cl2
⎡⎣Cl − ⎤⎦

2

 

Do  đó,  thế  của  điện  cực  calomen  được  tính  bằng  phương  trình:    
0,059
T
                             E  =  E0  +
lg   Hg Cl 2  
n
⎡Cl − ⎤
2



2



0, 059
lg   THg Cl  
2
       
 
 
=  0,792  +  0,03  lg  1,3.10-­18  =  0,2556  (V)  
B.  MỘT  SỐ  BÀI  TẬP  ÁP  DỤNG:  

I.  Chiều  phản  ứng,  ảnh  hưởng  của  các  yếu  tố  đến  thế  khử  của  cặp  oxi  hóa  
khử:  
Bài  1:  Kim  loại  Ni  có  khử  được  Fe2+  thành  Fe  hay  không  trong:    
          a.  Môi  trường  axit  ?  
    b.  Khi  có  NH 3  dư  ?  Cho  E0  (Ni2+/Ni)  =  -­  0,23  V;;    E0(Fe2+/  Fe)  =  -­  0,44  V;;    
  Khi  [Cl-­]  =  1  mol/l  →  E  =  E0  +

2

11

2


                 Tích  số  tan  của  Fe(OH)2  =  10-­15;;  hằng  số  bền  của  Ni(NH3)62+  =  108,4.  
Giải:  
    a.  Trong  môi  trường  axit  nên  sự  tạo  phức  hidroxo  không  đáng  kể.  
 
      Vì  E0 (Ni2+/Ni)=-­0,23V  >  E0(Fe2+/Fe)=-­0,44V⇒  Ni  không  khử  được  Fe2+  
  b.  Khi  có  NH3  dư:  có  sự  tạo  phức    
                           Ni(NH 3) 26+      Ni2+    +    6NH3                K1  =  10-­8,4  
2( −0,23)
0,059

2+  

                    Ni +    2e            Ni                                                      K 2  =  10
 =  10-­7,8    
    Ni(NH3) 26+  +    2e      Ni    +    6NH3                     K  =  10-­16,2  →   ENi0 ( NH )2+  =  -­0,478V  
3 6


2+



                         Fe(OH)2        Fe  +    2OH                          T  =  10

Ni

-­15  
2( −0,44)
0,059

2+  

                       Fe +  2e          Fe                                                            K 3  =  10
 =  10-­14,91  
0
     Fe(OH)2  +  2e      Fe  +    2OH-­                        K’  =    10-­29,91  →   EFe
=  −  0,8825  V  
( OH )2
Fe

   So  sánh  thấy  :   E

0
Ni ( NH 3 )62+

>   E
Ni


0
Fe ( OH )2

Fe

 nên  Ni  không  khử  được  Fe2+  khi  NH3  dư  

Bài   2:   So   sánh   khả   năng   khử   của   Fe2+   trong   H 2O   hay   trong   dung   dịch   kiềm  
mạnh  hơn?    
       Cho:  Thế  điện  cực  tiêu  chuẩn  E0  (Fe2+/Fe)  =  −  0,44  V;;    E0(Fe3+/Fe)  =  −  0,04  V  
                       Tích  số  tan  (Tt)  của  Fe(OH)2  =1,65.10-­15  và  của  Fe(OH)3  =  3,8.10-­38  
Giải:  
E1
E2
Fe2+
    -­  Trong  H2O:    Theo  sơ  đồ:          Fe3+
Fe
1e
2e
 
E3 (3e)
                             
                 
E + 2 E2
    ⇒  E3  =   1
 →    E1  =  0,76  V  
1+ 2
  -­  Trong  môi  trường  kiềm  :Fe(OH)3  +    e  ⇌      Fe(OH)2    +  OH -­  với  giả  thiết  môi  
trường  kiềm  [OH-­]=  1M  

3+
0,059 ⎡⎣ Fe ⎤⎦
3+
2+
      E   Fe (OH )3
 =  E(Fe /Fe )  +  
lg
   
Fe ( OH ) 2
1
⎡⎣ Fe 2+ ⎤⎦
0,059 3,8.10−38
                                                      =  E(Fe3+Fe2+)  +
lg
         
1
1,65.10−15
                                                      =  0,76  +  0,059  lg  2,3.  10-­23    =  −  0,57  V    
            E   Fe (OH )3

Fe ( OH ) 2

 <  E(Fe3+/Fe2+)  →    Fe(OH)2  khử  mạnh  hơn  Fe2+.    

12


Bài  3:  Trộn  ba  dung  dịch:  25  ml  Fe(NO3)2  0,1  M;;  25  ml  Fe(NO3)3  1,0  M;;  50  ml  
AgNO3  0,6  M  và  thêm  một  số  mảnh  Ag  vụn.  Xác  định  chiều  phản  ứng  và  tính  
⎡⎣ Fe3+ ⎤⎦

giá  trị  tối  thiểu  của  tỷ  số  
 để  phản  ứng  đổi  chiều?      
⎡⎣ Fe2+ ⎤⎦
                           Cho  E0(Ag+/Ag)  =  0,8  V  ;;    E0(Fe3+/Fe2+)  =  0,77  V  
Giải:  
    Tổng  thể  tích  =  100  mL⇒  [Fe2+]  =  0,025  M  ;;  [Fe3+]  =  0,25M;;  [Ag+]  =  0,3  M  
0,25
  E(Fe3+/Fe2+)  =  0,77  +  0,059  lg
=  0,829V    
0,025
    E(Ag+/Ag)     =     0,8   +   0,059   lg   0,3   =   0,769V.   So   sánh   thấy   E(Fe3+/Fe2+)   >  
E(Ag+/Ag)  nên  phản  ứng  xảy  ra  theo  chiều    Fe3+    +    Ag    →    Fe2++    Ag+  
   Để  đổi  chiều  phản  ứng  phải  có  E(Fe3+/Fe2+)  <  E(Ag+/Ag)    
⎡ Fe3+ ⎤
⎡ Fe3+ ⎤
                   ⇒  0,77  +  0,059  lg ⎣ 2+ ⎦  <    0,769  ⇒     ⎣ 2+ ⎦  >  0,9617  
⎡⎣ Fe ⎤⎦
⎡⎣ Fe ⎤⎦
Bài  4:  Một  pin  điện  tạo  bởi:  một  điện  cực  gồm  tấm  Cu  nhúng  trong  dung  dịch  
CuSO4  0,5  M,  điện  cực  thứ  hai  là  một  dây  Pt  nhúng  trong  dung  dịch  Fe2+,  Fe3+  
với  lượng  sao  cho  [Fe3+]  =  2[Fe2+]  và  một  dây  dẫn  nối  Cu  với  Pt.  
    a.  Viết  sơ  đồ  pin,  phản  ứng  điện  cực  và  tính  sức  điện  động  ban  đầu  của  pin.  
⎡⎣ Fe3+ ⎤⎦
    b.  Cho  rằng  thể  tích  dung  dịch  CuSO4   khá  lớn,  hãy  xác  định  tỷ  số  
 
⎡⎣ Fe2+ ⎤⎦
khi  pin  ngừng  hoạt  động.  Cho  :  E0(Cu2+/Cu)  =  0,34  V    ;;      E0(Fe3+/Fe2+)  =  0,77  V    
Giải:    
0,059
  a.  Theo  phương  trình  Nernst:  E(Cu2+/Cu)  =    0,34  +  

lg  [Cu2+]  =  0,331  V  
2
3+
0,059 ⎡⎣ Fe ⎤⎦
  E(Fe3+/Fe2+)  =  0,77  +  
lg  
 =  0,788  V.    
2
⎡⎣ Fe2+ ⎤⎦
Ta  thấy  E(Fe3+/Fe2+)  >    E(Cu2+/Cu)  →  Cực  Pt  là  cực  dương,  cực  Cu  là  cực  âm.  
       Sơ  đồ  pin  :        (−)  Cu  ⎜Cu2+  (0,5  M)  ⎜⎜Fe2+,  Fe3+  ⎜Pt    (+)    
       Phản  ứng  điện  cực  :     -­  ở  cực  Cu  xảy  ra  sự  oxihóa:  Cu  →  Cu2++  2e      
                                                                      -­  ở  cực  Pt  xảy  ra  sự  khử:              Fe3++  e  →  Fe2+  
       Phản  ứng  trong  pin:  Cu  +  2Fe3+  →  Cu2++  2Fe2+  
       Sức  điện  động  của  pin  =  0,788  –  0,331  =  0,457  V  
Khi  pin  ngừng  hoạt  động  thì  sức  điện  động  E  =  E(Fe3+/Fe2+)  −  E(Cu2+/Cu)  =  0  
  b.  Do  thể  tích  dung  dịch  CuSO4  lớn  nên  coi  nồng  độ  Cu2+  không  đổi  (0,5M).  
⎡ Fe3+ ⎤
⎡ Fe3+ ⎤
Khi  đó    0,77  +  0,059lg   ⎣ 2+ ⎦  =  E(Cu2+/Cu)    =  0,331  V  →     ⎣ 2+ ⎦  =  4,8.  10 -­8  
⎡⎣ Fe ⎤⎦
⎡⎣ Fe ⎤⎦
13


Bài  5:   (HSGQG   2008)   Cho  giản   đồ  Latimer   của   đioxi  (O 2)  trong   môi   trường  
axit:  
0,695V

1,763V


O2                                                          H2O2

H2O  

trong   đó  O 2,  H2O2   và  H2O   là  các  dạng  oxi   hoá  -­   khử  chứa  oxi  ở  mức   oxi  hoá  
giảm   dần.  Các   số   0,695V   và  1,763V  chỉ  thế  khử   của  các  cặp  oxi  hoá  -­  khử  tạo  
thành  bởi  các  dạng  tương  ứng:  O2/H2O2;;    H2O2/H2O.  
    a.  Viết  các  nửa  phản  ứng  của  các  cặp  trên.  
    b.  Tính  thế  khử  của  cặp  O2/H2O.  
    c.  Chứng  minh  rằng  H2O 2  có  thể  phân  huỷ  thành  các  chất  chứa  oxi  ở  mức  
oxi  hoá  cao  hơn  và  thấp  hơn  theo  phản  ứng:    2  H2O 2      →    O2      +    2  H2O  
Giải:  
    a.  Đối  với  cặp  O2/H2O 2:            O 2    +    2H+    +    2e    →  H2O 2            (1)    Eo1  =  0,695  V  
                         Đối  với  cặp  H2O2/H2O:      H 2O2  +  2H+  +  2e  →  2H2O    (2)  Eo2  =  1,763  V  
  b.  Nửa  phản  ứng  của  cặp  O2/H2O  :            O2    +    4H+    +    4e    →  2H 2O  (3)  Eo3  =  ?  
         Cộng  các  phản  ứng  (1)  và  (2)  sẽ  thu  được  (3).  Do  đó:  
                                 -­4FEo3    =    -­2FEo1    +    (-­2FEo2)    
 
o
o
o
      ⇔  E 3    =    2(E 1  +  E 2)  /4  =    2.  2,431/4  =  1,23  V  
  c.  Để  có  phản  ứng  dị  li  của  H2O2:        
      H 2O2      →      1/2O2    +    H2O        (4)  ta  lấy  (2)  trừ  đi  (1):  
                 (2)  -­  (1)    =    2H 2O2    →        O2    +    2H 2O  
hay    H2O2      →      1/2O 2    +  H2O                                                (4)  
            ∆Go4  =    1/2  [  -­2FEo2  -­  (-­2FEo1)]  =    F(Eo1  -­  Eo2)      
        =    F(0,695  -­  1,763)  =    -­  1,068F    <  0.  
  ∆G o4  <  0,  phản  ứng  phân  huỷ  của  H2O2  là  tự  diễn  biến.  

Bài  6:  (HSGQG  2008)  Trong  không  khí  dung  dịch  natri  sunfua  bị  oxi  hoá  một  
phần  để  giải  phóng  ra  lưu  huỳnh.  Viết  phương  trình  phản  ứng  và  tính  hằng   số  
cân  bằng.  
Cho:  E0(O2/H2O)  =  1,23V;;  E0(S/S2-­)  =  -­  0,48V;;  2,3RT/F  ln  =  0,0592lg  
Giải:  Phản  ứng  oxi  hoá  S2-­  bởi  oxi  không  khí:  
2x

S

2-­

-­2Eo

S

O2 + 4H+ + 2e
H2O

4x
2-­

2S

+ O2 + 2H2O

+ 2e

K

=      10 0,0592


K 2 =      10

H+ + OH-­

2-­

S/S

4Eo

2H2O

2S

-­1
1

/

O2   H 2O

0,0592

-­14

K w =      10

+ 4OH-­


-­2

-­4

59,54

K =      K 1 . K2 . K w =  10

 

Hoặc  có  thể  tổ  hợp  như  sau:  

14


2x

S

-­2Eo

2-­

S

+ 2e

O2 + 2H2O + 4e

4OH-­


2-­
2S + O2 + 2H2O

2S

K

2-­

S/S

-­1
1

=      10 0,0592
4E

o

O 2   /OH -­

K 3 =      10 0,0592
-­2

K =      K 1 . K 3

+ 4OH-­

 


Trong  đó    EoO2/OH-­  được  tính  như  sau:  
O2 + 4H+ + 2e
4x

H2O

O2 + 2H 2O +  

Từ  đó  tính  được:  
 

K

H+ + OH  -­

K

14  x  4  x  0,592
4

K  

4Eo
O

2  /H2 O

2
w


=      10

0,0592  

=      10 -­14
o
4 E  O2  /OH-­
0,0592  

4OH  -­

4e

o
EO2  /OH-­ =      1,23

2H2O

K3   =      10

-­4

=     K 2  .  K w

 
=       0,4012V

 


-­2  
=      K  1    K  3  

.

o  
  2-­  )  
4(E
   O  2  /OH-­    -­E   o  S/S
 
K  =      10   0,0592  

59,54  

=  10  

Bài  7:  (Chọn  ĐTQT  2010)  
        Cho  giản  đồ  quá  trình  khử  -­  thế  khử:  quá  trình  khử  diễn  ra  theo  chiều  mũi  
tên,  thế  khử  chuẩn  được  ghi  trên  các  mũi  tên  và  đo  ở  pH  =  0.  
 
+0,293
 
0
0
Ey
Ex
+1,34
-­0,408
   Cr(VI)  (Cr O2-­  )            +0,55
                       Cr(V)                                      Cr(IV)                                        Cr3+                                                    Cr2+                                            Cr      

2 7
 
-­0,744
 
 
      a.  Tính   E 0x và   E 0y .    
    b.  Dựa  vào  tính  toán,  cho  biết  Cr(IV)  có  thể  dị  phân  thành  Cr3+  và  Cr(VI)  
được  không?  
    c.   Viết   quá  trình   xảy   ra   với  hệ   oxi   hóa   –  khử   Cr2O 72-­ /Cr3+   và   tính  độ  biến  
thiên  thế  của  hệ  ở  nhiệt  độ  298  K,  khi  pH  tăng  1  đơn  vị  pH.    
Cho:   E 0Cr2O72-­/Cr3+ =  1,33  V;;  Hằng  số  khí  R  =  8,3145  J.K –1.mol–1;;  Hằng  số  Farađay  F  
=  96485  C.mol–1.  
Giải:  
    a.  Từ  giản  đồ  ta  có:  3.(-­0,744)  =  -­0,408  +  2 E 0y  →   E 0y  =  -­0,912  (V)    

                     0,55  +  1,34    +   E 0x  –  3.0,744    =  6.0,293  →   E 0x  =  +2,1  (V)        
                               
3+
0  
    b.    Cr(IV)  có  thể  dị  phân  thành  Cr  và  Cr(VI)  khi  ΔG của  quá  trình  <  0.  
2Cr(IV)  +  2e    →  2Cr3+      (1)   E10  =   E 0x  =  2,1  V    → ∆G10    =  -­n E10 F  =  -­  2.2,1.F                      
15


0,55 + 1,34
=  0,945V→ ∆G 02  =-­n E 02 F  =  -­  2.0,945.F            
2
  Từ  (1)  và  (2)  ta  có:  3Cr(IV)      →    2Cr3+    +    Cr(VI)               ∆G 03  

Cr(VI)+  2e  →  Cr(IV)  (2) E 02  =  


      ∆G 03  =   ∆G10 -­ ∆G 02  =  -­  2.(2,1  -­  0,945).F  <  0  →    Vậy  Cr(IV)  có  dị  phân.  
    c.   Cr2O72-­  +    14H+    +    6e        2Cr3+    +    7H2O  
E1  =  1,33  +  

                 

RT [Cr2 O 72-­ ].(10-­pH   )14  
ln
6.F
[Cr 3+ ]2

 

RT [Cr2 O72-­ ].(10-­(pH  +  1)   )14  
E 2  =  1,33  +  
ln
6.F
[Cr 3+ ]2
8,3145  .  298  
    Độ  biến  thiên  của  thế:   E 2  -­  E1  =  
.14ln10-­1  =  -­0,138  (V).  
6  .  96485

II.  Xác  định  sức  điện  động  (suất  điện  động)  của  pin,  cân  bằng  phản  ứng  oxi  
hóa  khử:  
Bài  1:  Để  xác  định  hằng  số  điện  li  của  axit  axêtic  người  ta  thiết  lập  một  pin  gồm  
hai  điện  cực:  
-­  Điện  cực  1  là  điện  cực  hidrô  tiêu  chuẩn  
-­  Điện  cực  2  là  dây  Pt  nhúng  vào  dung  dịch  axit  axêtic  0,01M.  

    a.  Thiết  lập  sơ  đồ  pin  và  viết  các  bán  phản  ứng  xảy  ra  trên  bề  mặt  mỗi  điện  
cực  khi  pin  hoạt  động.  
    b.  Sức  điện  động  của  pin  đo  được  ở  25 0C  là  0,1998  V.  Tính  hằng  số  điện  li  
của  axit  axêtic.  Cho:  

RT
ln = 0, 0592 lg ,  P H2 =  1atm.  
nF

Giải:  
    a.  Sơ  đồ  pin            (+)  Pt,  H2  /H +,  1M  //  CH3COOH,  0,01  M/H 2,  Pt  (-­)  
       
Tại  cực  dương:  2H+  +  2e    H2  
       
Tại  cực  âm:  H 2    2H++  2e  
      Phản  ứng  xảy  ra  trong  pin  khi  pin  hoạt  động:  2H +   (+)  +  H2    (-­)  =  2H +   (-­)  +  
H2  (+)  
    b.  Từ   ∆ E  =  E(+)  –  E(-­)  ta  có  0,1998  =  0  –  E(-­)  hay  E(-­)  =  -­  0,1998V  
    Gọi   [H+]   là   nồng  độ   ion  H +  do   CH 3COOH  điện   li   ra   ở  điện   cực  âm.   Mặt  
khác,  E  =  0,0592lg[H+]  =  -­0,1998  V  ⇒    [H+]  =  4,217.10-­4  M  
       
CH 3COOH                        CH3COO -­    +        H+  
       
0,01  –  4,217.10-­4                4,217.10-­4                  4,217.10-­4    (mol.lit-­1)  
Áp  dụng  định  luật  tác  dụng  khối  lượng  cho  cân  bằng  ta  có:  
       

 

].[CH3COO− ]  =   (4,217.10 )

0,01 − 4,217.10 −4
[CH 3 COOH]

Ka  =   [H

−4 2

+

 =  1,86.10-­5  

Bài  2:  Sức  điện  động  của  pin  sau  ở  250C  =  0,303  V  
                                                       Pt,  H2  ⎜  NH +4  0,1  M  ⎜⎜  H3O+    1  M  ⎜H2,  Pt  
     Áp  suất  của  H2  ở  hai  điện  cực  đều  bằng  1  atm.  Xác  định  hằng  số  Ka  của  NH +4  
Giải:  Sức  điện  động  :  E  =  E0(H3O+/H 2)  –  E(H3O+  /H 2)  =  0,303  V  
                                         ⇒  E(H 3O+  /H2)  =  0  –  0,303  =    0,00  –  0,059  lg  [H 3O+]  
16


−0,303
 =  −  5,136      →      [H 3O+]  =    7,318.  10-­6  
0,059
Môi  trường  là  axit  nên  coi  sự  điện  ly  của  H2O  không  đáng  kể  so  với  NH +4  
                                       ⇒  lg  [H 3O+]  =  

                                                   NH +4  +    H 2O        NH3    +    H3O +  

                               [    ]      0,1  –  x                                          x                        x                    (coi  7,318.  10-­6  <<  0,1)  
(7,318.  10-­6 ) 2
                       Ta  có        Ka  =    

=  5,36.  10 -­10.  
0,1
Bài  3:  (Chọn  ĐTQT  2009)  
 
Cho:  E 0Ag Ag =  0,80V;;  E 0AgI/Ag,I =  -­0,15V;;  E 0Au

=  1,26V;;  E 0Fe3+ /Fe =  -­0,037V;;  E 0Fe2+ /Fe =  -­0,440V.  

 
Hãy:  
  1.    a.  Thiết  lập  một  sơ  đồ  pin  để  xác  định  tích  số  tan  của  AgI.  Viết  các  phương  
trình  phản  ứng  xảy  ra  trên  mỗi  điện  cực  và  trong  pin.      
    b.  Tính  độ  tan  (s)  tại  25 oC  của  AgI  trong  nước.    
  2.  a.  Lập  pin  điện  trong  đó  xảy  ra  sự  oxi  hoá  ion  Fe2+  thành  ion  Fe3+  và  ion  
Au3+  bị  khử  thành  ion  Au+.  Viết  các  phương  trình  phản  ứng  xảy  ra  trên  mỗi  điện  
cực  và  trong  pin.    
  b.  Tính  sức  điện  động  chuẩn  của  pin  và  hằng  số  cân  bằng  của  phản  ứng  xảy  ra  
trong  pin  này.    
Giải:  
  1.  a.  Để  xác  định  tích  số  tan  KS  của  AgI,  cần  thiết  lập  sơ  đồ  pin  có  các  điện  
cực  Ag  làm  việc  thuận  nghịch  với  Ag+.  Điện  cực  Ag  nhúng  trong  dung  dịch  nào  
có  [Ag+]  lớn  hơn  sẽ  đóng  vai  trò  catot.  Vậy  sơ  đồ  pin  như  sau:  
+



3+

/Ag


                             (-­)      Ag  │  I-­(aq),  AgI(r)    ║      Ag+(aq)    │    Ag(r)      (+)  
Hoặc:          (-­)      Ag,  AgI(r)  │  I-­(aq)    ║      Ag+(aq)    │    Ag(r)      (+)  
Phản  ứng  ở  cực  âm:                            Ag(r)  +  I−(aq)        AgI(r)    +  e        K 1−1  
Phản  ứng  ở  cực    dương:              Ag+(aq)  +  e                Ag(r)                        K2  
Phản  ứng  xảy  ra  trong  pin:        Ag+(aq)    +    I-­(aq)        AgI(r)                  K S-­1            (1)  
( E0

-­E 0

) / 0,059

Trong  đó  K S-­1 =  K 1−1 .K 2  =  10 Ag /Ag AgI/Ag,I
≈  1,0.1016    ⇒  KS  =  1,0.10−16.    
b.  Gọi  S  là  độ  tan  của  AgI  trong  nước  nguyên  chất,  ta  có:  
       AgI↓                Ag+      +      I-­                            KS  =  10 -­16  
       
                                     
S                    S            
Vì  quá  trình  tạo  phức  hidroxo  của  Ag+  không  đáng  kể,  I-­  là  anion  của  axit  mạnh  
HI,  nên  
                                                                                             S  =   KS =1,0.10-­8  M      
  2.  Theo  qui  ước:  quá  trình  oxi  hóa  Fe2+  xảy  ra  trên  anot,  quá  trình  khử  Au3+  xảy  
ra  trên  catot,  do  đó  điện  cực  Pt  nhúng  trong  dung  dịch  Fe3+,  Fe2+  là  anot,  điện  cực  
Pt  nhúng  trong  dung  dịch  Au3+,  Au+  là  catot:  
+



17



(-­)          Pt  │  Fe 3+(aq),  Fe2+(aq)    ║  Au3+(aq),  Au+(aq)    │      Pt          (+)  
Phản  ứng  ở  cực  âm:                2x        Fe2+(aq)                →      Fe3+(aq)  +    e                                  K 1−1        
  Phản  ứng  ở  cực    dương:                    Au3+(aq)  +  2e  →      Au+(aq)                                                K2  
  Phản  ứng  trong  pin:            Au3+(aq)  +  2Fe2+(aq)  →    Au +(aq)  +  2Fe3+(aq)          K                
(2)  
2( E 0

-­E 0

) / 0,059

             K  =  (K 1−1 )2.K 2  =  10 Au3+ /Au+ Fe3+ /Fe2+
   
3+
2+
Trong  đó  thế  khử  chuẩn  của  cặp  Fe /Fe  được  tính  (hoặc  tính  theo  hằng  số  cân  
bằng)  như  sau:  
  Fe3+  +  3e  ⇌  Fe        E0(1)  =    -­0,037  V,          ∆G0(1)  =    -­3FE0(1)  
  Fe2+  +  2e    ⇌    Fe    E0(2)  =  -­0,440  V,            ∆G0(2)  =  -­  2F  E0(1)  
  Fe3+  +  e    ⇌  Fe2+  E0(3)  =  

ΔG0 (1)  -­  ΔG0 (2)
-­ΔG 0 (3)
=−
 =3E0(1)-­  2E0(2)=  0,77V  
F
F

       

 
⇒  K  =  (K 1−1 )2.K2  =  102(1,26−0,77) / 0,059  =  1016,61    
Ở  điều  kiện  tiêu  chuẩn,  sức  điện  động  chuẩn  của  pin  trên  sẽ  là:  
       E0pin  =   E 0 3+ +  -­  E 0 3+ 2+ =  0,49  V  
Au

/Ag

Fe

/Fe

Bài  4:  (HSGQG  2004)  Dung  dịch  A  gồm  AgNO3  0,05  M  và  Pb(NO 3)2  0,1M.  
  1.  Tính  pH  của  dung  dịch  A.  
  2.  Thêm  10,00  ml    KI  0,250  M  và  HNO3   0,2  M  vào  10,00  ml  dung  dịch  A.  
Sau  phản  ứng  người  ta  nhúng  một  điện  cực  Ag  vào  dung  dịch  B  vừa  thu  được  và  
ghép   thành   pin   (có   cầu   muối   tiếp  xúc   hai   dung   dịch)  với   một   điện   cực   có   Ag  
nhúng  vào  dung  dịch  X  gồm  AgNO 3  0,01  M  và  KSCN  0,04  M.  
a.  Viết  sơ  đồ  pin  .    
 
 
0
b.  Tính  sức  điện  động  Epin  tại  25 C  .  
c.  Viết  phương  trình  phản  ứng  xảy  ra  khi  pin  hoạt  động.  
d.  Tính  hằng  số  cân  bằng  của  phản  ứng  .  
 Cho  biết  :    Ag+  +    H2O        AgOH  +  H+      (1);;  K 1=  10  –11,70    
                                 Pb 2+        +    H 2O        PbOH +    +  H +  (2);;  K2=  10  –7,80        
Chỉ  số  tích  số  tan    pK s  :  AgI  là  16;;    PbI2  là  7,86;;    AgSCN  là  12.        
0
EAg

+

=    0  ,799  V
/Ag

RT
ln    =    0,0592  lg
F
 



                                                     
  3.  Epin  sẽ  thay  đổi  ra  sao  nếu:    
    a.  thêm  một  lượng  nhỏ  NaOH  vào  dung  dịch  B.    
    b.  thêm  một  lượng  nhỏ  Fe(NO3)3  vào  dung  dịch  X.  
Giải:  
  1.    Ag+    +      H2O      AgOH    +    H +;;        K1  =  10-­11,7                (1)  
            Pb2+    +      H 2O      PbOH +    +    H+;;        K2  =  10 -­7,8                  (2)  
Do  K2  >>  K1  nên  cân  bằng  2  quyết  định  pH    của  dung  dịch  
                               Pb2+    +      H2O  
 PbOH      +      H +      ;;        K 2  =  10 -­7,8        (2)  
   C                        0,10                                    
18


  [ ]                      0,10  −  x                                              x                        x  
   

x2

-­4,4
+
= 10 −7,8  ⇒    x  =  10  =  [H ]⇒      pH  =  4,40  
0,1 − x

  2.  a.  Dung  dịch  B:  Thêm  KI  :  CAg+  =    0,025  M;;  CPb2+      =  0,050    
                                                                                       CI-­  =  0,125M  ;;  CH+    =  0,10M        
                                                                                   Ag+                              +                        I−            →        AgI  ↓  
                                                                               0,025                                        0,125  
                                                                                       -­                                                0,10  
                                                                                   Pb2+                              +                      2  I−        →        PbI2  ↓  
                                                                                     0,05                                          0,10  
                                                                                         -­                                                          -­  
Trong  dung  dịch  có  đồng    thời  hai    kết  tủa  AgI  ↓  và  PbI2  ↓  
AgI  ↓              Ag+        +          I−        Ks1    =  1.10-­16          (3)  
PbI2  ↓              Pb 2+      +    2  I−        K s2    =  1.10-­7,86      (4)  
Ks1   <<  Ks2,   vậy   trong  dung   dịch  cân  bằng  (4)   là   chủ   yếu.   Sự   tạo  
phức  hiđroxo  của  Pb2+  là  không  đáng  kể  vì  có  H+  dư:  
Pb2+  +  H2O    PbOH  +    H +  ;;        K2  =  10-­7,8          

[PbOH ] = 10
[Pb ] 10
+

−7 ,8

2+

−1


[

] [

]

= 10 −6,8 → PbOH + << Pb 2+  

Trong  dung  dịch:  PbI2↓              Pb 2+      +      2I−                Ks2    =  1.10 -­7,86        
                                                                                                     x                        2x          
        ⇒  (2x)2x  =  10-­7,86  ⇒  x  =  1,51.10-­3M  ⇒  2x  =  [I−]  =  2,302  .  10-­3M  

[Ag ] = K[I ] = 31,02.10.10
+

−16

s1


−3

= 3,31.10 −14 M .  

E  của  cực  Ag  trong  dung  dịch  A:          Ag+      +      e      Ag  
0
E1 = EAg
+

Ag


+ 0,0592 lg ⎡⎣ Ag + ⎤⎦ = 0,799 + 0, 0592 lg 3,31.10−14 = 0, 001V  

Dung  dịch  X:          Ag+            +            SCN−          AgSCN↓          ;;            1012,0  
0,010                          0,040  
   -­                                    0,030                            0,010        
AgSCN↓              Ag+          +          SCN−                      ;;              10 -­12,0  
                                                                                           0,030  
                                                         x                      (0,030  +  x)    
x(0,030  +  x)  =  10-­12  ⇒   [Ag + ] = x =

10 −12
= 3,33.10 −11  
3x10 −2

E 2   =  0,799   +  0,0592  lg   ⎡⎣ Ag + ⎤⎦ = 0, 799 + 0,0592 lg 3,33.10 −11 = 0,179V  

     Vì  E2  >  E1  ,  ta  có  pin  gồm  cực  Ag  trong  X  là  cực  +,  cực  Ag  trong  B  là  cực  –  
Sơ  đồ  pin:  
19


                                       AgI↓                                      AgSCN↓                                                
Ag
Ag
                                       PbI2↓                                    SCN−  0,03  M  
b.                                    Epin  =  0,179  –  0,001  =  0,178V    
  c.  Phương  trình  phản  ứng:    Ag      +      I–          AgI↓      +      e                                                                              
                                                                         AgSCN      +      e          Ag↓      +      SCN –  
                                                                         AgSCN      +      I–          Ag↓      +      SCN –  

  d.                                                          K  =  10-­12/10-­16=    104  
  3.  a.  Khi  thêm  lượng  nhỏ  NaOH  vào  dung  dịch  B  ,  có  thể  xảy  ra  3  trường  hợp:  
    -­  Lượng  NaOH  quá  ít  không  đủ  để  trung  hoà  HNO3:  Sự  tạo  phức  hiđroxo  
của  Pb2+  vẫn  không  đáng  kể,  do  đó  Epin  không  thay  đổi.      
    -­  Lượng  NaOH  đủ  để  trung  hoà  HNO3:  Có  sự  tạo  phức  hiđroxo  của  Pb2+  do  
đó   [Pb2+]   giảm,   Nồng   độ   I   -­   sẽ   tăng   lên,   do   đó   nồng   độ   Ag+   giảm   xuống,   E1  
giảm;;  vậy  Epin  tăng.        
    -­   Lượng   NaOH   đủ   dư   để   trung   hoà   hết   HNO3   và   hoà   tan   PbI2   tạo   thành  
PbO2–,  do  đó  [Pb2+]  giảm  và  Epin  tăng.          PbI2      +      4  OH–    →  PbO2–      +    2  H2O    
+    2  I–  
       b.  Thêm    ít  Fe3+    vào  dung  dịch  X:                            Fe3+        +        SCN–  →  FeSCN2+  
Nồng  độ  ion    SCN –  giảm,  do  đó  nồng  độ  ion  Ag+  tăng,  E2  tăng        →    Epin  tăng  
Bài  5:  (Chọn  ĐTQT  2007)  
  Dung  dịch  A  gồm  FeSO4  0,020  M;;  Fe2(SO4)3  và  H2SO 4.  
      a.  Lấy  chính  xác  25,00  ml  dung  dịch  A,  khử  Fe3+  thành  Fe2+;;  chuẩn  độ  Fe2+  
trong  hỗn  hợp  (ở  điều  kiện  thích  hợp)  hết  11,78  ml  K 2Cr2O7    0,0180  M.  Hãy  viết  
phương  trình  ion  của  phản  ứng  chuẩn  độ.  Tính  nồng  độ  M  của  Fe2(SO4)3   trong  
dung  dịch  A.    
      b.  Tính  nồng  độ  M  của  H2SO 4   trong  dung  dịch  A,  biết  dung  dịch  này  có  pH  =  
1,07.  
    c.  Ghép  cực  Pt  nhúng  trong  dung  dịch  A   (qua  cầu  muối)  với  cực  Ag  nhúng  
trong  dung  dịch  AgNO3  0,0190  M  có  thêm  K2CrO4  cho  đến  nồng  độ  0,0100  M  
(coi  thể  tích  được  giữ  nguyên).        
     Hãy   cho   biết   anot,   catot   và   viết   phương   trình   phản   ứng   xảy   ra   khi   pin   hoạt  
động.  Tính  sức  điện  động  của  pin.  
 Cho  pKa:  HSO4-­  1,99;;  Fe3+(  Fe3+  +  H2O    FeOH2+  +    H +)  2,17;;  
             Fe2+(  Fe2+  +  H2O   ↽ ⇀  FeOH +  +    H+)    5,69.  
             Chỉ  số  tích  số  tan  pKs  của  Ag2CrO4  11,89.  
             Eo  :  Fe3+/  Fe2+  0,771  V;;    Ag+/Ag    0,799  V;;  (RT/F)ln    =    0,0592  lg.  
Giải:  a.  Phản  ứng  chuẩn  độ:  Cr2O 27−  +  6  Fe2+  +  14  H +  →  2  Cr3+  +  6  Fe3+  +  7  H2O  

      CFe 2+  =  CFeSO 4  +  2  CFe 2 (SO 4 ) 3  =  0,02    +  2C1  
Ta  có:  CFe 2+ .  25,00    =    6  (CCr 2 O 27−  .  VCr 2 O 27−      
⇔      25,00(0,020  +  2C1)    =  6(0,0180  .  11,78)  
20


⇒  C1  =  0,01544  M  hay  CFe 2 (SO 4 ) 3  =  0,01544  M.  

    b.  Trong  dd  A  có:  Fe2+  0,020  M;;  Fe3+  2C1;;    H+  (C,  M);;  HSO −4  (C,  M);;  các  cân  
bằng:  
            2  H2O    H3O +  +  OH -­                    Kw  =    10-­14          (1)  
                 Fe2+  +  2  H 2O            FeOH+  +    H 3O+        K a1    =    10-­5,96    (2)  
              Fe3+  +  2  H 2O            FeOH2+  +    H 3O+        Ka2    =    10-­2,17    (3)  
               HSO −4  +    H 2O              SO 24−          +    H 3O +      Ka      =    10-­1,99      (4).  
   So  sánh  ta  thấy  (3)  và  (4)  là  chủ  yếu  và  tương  đương  nhau.  Áp  dụng  đ/luật  bảo  
toàn  proton,  ta  có    
  [H 3O +]  =  CH +  +  [FeOH2+]  +  [SO 24− ]                                                                                      (a)  
Từ  (3)  có  [FeOH2+]  /  [Fe3+]       =  Ka2  /  [H3O+]    
  ⇒  [FeOH2+]  /  CFe 3+  =  Ka2  /  Ka2  +  [H3O+]=  10 -­2,17  /  (10-­2,17  +  10 -­1,07)    
  ⇒  [FeOH2+]  =  0,0736  CFe 3+  =  0,0736  .  0,015445  .  2.  
Từ  (4)  có  [SO 24− ]/[HSO −4 ]  =  Ka  /  [H3O +]      
  ⇒  [SO 24− ]  /  CHSO −4  =  10-­1,99/  (10-­1,99  +  10 -­1,07)→    [SO 24− ]  =  0,107C  
Phương  trình  (a)  trở  thành  [H 3O +]  =  C  +  0,0736  CFe 3+ +  0,107  C    (b).  
Từ  (b)    CH 2 SO 4 =  C  =  (10 -­1,07  –  0,0736.  0,03089)  /  1,107     ⇒  CH 2 SO 4 =  0,07483M.    
c.  EPt  =  E  Fe 3+ /  Fe 2+  =  E 0  Fe 3+ /  Fe 2+  +  0,0592  lg([Fe3+]/[Fe2+])  
                                                               Fe3+  +                        2  H2O            FeOH2+  +    H3O +              10-­2,17      
                                     C          0,03089  
                                       [        ]      0,03089  –  x                                                                x                        10-­1,07  
       x  .10-­1,07  /  (0,03089  –  x)    =  10-­1,07  →        x  =  0,002273  
    ⇒    [Fe3+]    =  0,03089  –  0,002273    =  0,02862  M    

    ⇒    [Fe2+]    =    CFe 2+  =  0,020  M  (vì  K a1  rất  bé).  
Vậy:  EPt  =  0,771  +  0,0592  lg  (  0,0862  /  0,020)  =  0,780  V.  
                   2  Ag+            +              CrO 24−   →  Ag2CrO4↓  
                           0,019                        0,010  
                               -­                                    5.  10-­4  
                     Ag2CrO 4↓            →              2  Ag+            +              CrO 24−        Ks  =  10-­11,89  
 
                     C                                                                                                              5.10 -­4  
                     [      ]                                                          2x                                    5.10-­4  +  x  
     (2x)2  (5.10-­4  +  x)  =  10-­11,89    ⇒    4x3  +  2,0.10-­3x2    -­  10-­11,89  =  0    ⇒  x  =  2,08.10-­5  
                                 Có:  [Ag+]    =  2x  =  4,96.10-­5  M.  
  EAg  =  E oAg / Ag +  0,0592  lg  [Ag+]    =  0,799  +  0,0592  lg4,96.10-­5  =  0,544  V.  
+

  Vì  EAg  <  EPt  nên  cực  Ag  là  anot;;  cực  Pt  catot.  
Phản  ứng  trong  pin:  anot                  2  Ag            +              CrO 24−  ⇌      Ag2CrO 4↓  +  2e  
                                                               catot      2x│  Fe3+            +              e                    ⇌        Fe2+  
21


                                               2  Ag            +        CrO 24−    +      2Fe3+                        ⇌      Ag2CrO 4↓  +  2  Fe2+  
           
Epin  =    EPt  -­    EAg  =  0,780  –  0544      =    0,236  V.    
 Bài  6:  Có   thể  hòa   tan   100   mg  bạc   kim  loại   trong  100   ml  dung   dịch  amoniac  
0,1M  khi  tiếp  xúc  với  không  khí  được  không  ?    
     Cho      Kb(NH 3)  =  1,74.  10-­5;;  Ag  =  107,88  
                   Hằng  số  bền  của  phức      Ag(NH3)+  =  103,32;;  Ag(NH3) +2 =  10 7,23;;    
                   Thế  oxihóa-­khử  chuẩn      E0(Ag+Ag)  =  0,799  V  ;;  E0(O 2/OH-­)  =  0,401  V  
                   (Hàm  lượng  oxi  trong  không  khí  là  20,95%  theo  thể  tích)                  
Giải  :  Phản  ứng  tạo  phức  :  Ag+  +  NH3          Ag(NH3)+    

                                                                       Ag+  +  2NH3          Ag(NH3) +2  
     Về  tính  toán  theo  phương  trình  phản  ứng  ta  thấy  có  khả  năng  Ag  tan  hết,  do  :  
0,1
     số  mol  Ag  =  
 =  9,27.  10-­4    
107,88
     số  mol  NH3  đã  cho  =  10-­2  >  số  mol  NH3  cực  đại  để  tạo  phức  =  18,54.  10 -­4  
-­  Kiểm  tra  khả  năng  hòa  tan  bằng  nhiệt  động  học  :  
            Ag+    +    e  →    Ag                                                  E1  =    E 10    +  0,059  lg  [Ag+]  
            O2  +  2H2O  +  4e    →    4OH -­  .              E2  =    E 02  +  

PO
0,059
 
lg
4
⎡⎣OH − ⎤⎦
2

     Vì  khi  cân  bằng  E1=  E2  nên  tính  được  E2.  Trong  dung  dịch  NH3  0,1  M  
     [OH −]  =  (Kb.C)1/2  =  (1,74.  10-­5.0,1)1/2  =  1,32.  10-­3.  
0,059
0,2059
       E2  =  0,401  +  
 =  0,561  V    
lg
4
1,32 × 10−3

E − E1

         →  lg  [Ag+]  =   2
 =  −  4,034  V  →      [Ag+]  =    9,25.  10-­5  M  
0,059
0

       Nồng  độ  tổng  cộng  của  bạc  trong  dung  dịch:  (Giả  sử  [NH3]  ≈  0,1  M  )  
       S  =  [Ag+]  +  [Ag(NH3)+  +  Ag(NH 3) +2 ]  =  [Ag+]  ×  (1  +  β1[NH3]  +  β2[NH3]2)  
             =  9,25.  10-­5.  (1  +  102,32  +  105,23  )  =  15,5  M   >>  nồng  độ  đã  tính  để  hòa  tan  
hoàn  toàn  bạc  kim  loại.    Vậy  các  điều  kiện  nhiệt  động  thuận  lợi  cho  sự  hòa  tan.  
Bài  7:  Một  dung  dịch  chứa  Cl−  nồng  độ  10-­2  M  và  Br−  nồng  độ  2.10-­2  M  được  
oxihóa  bằng  KMnO4.  Hãy  tính  pH  của    dung  dịch  sao  cho  chỉ  oxihóa  hoàn  toàn  
Br−  mà  không  oxihóa  Cl−.    
  Cho  E0MnO 4-­/Mn2+  =  1,50V  ;;    E0Br2/2Br-­  =1,10V;;  E0Cl2/2Cl-­  =  1,36V.    
  Coi  nồng  độ  các  chất  còn  lại  =  1M  và  áp  suất  các  khí  =  1atm.      
Giải:  
 Điều  kiện  để  MnO −  oxihóa  được  X  −  là    E
 >  E  
 
MnO4−

4

22

Mn 2+

X2

2X−



0,059
Theo  giả  thiết  :    E(Br2/2Br−  )  =  1,10  –  
lg[Br-­]2  =  1,2  V  
2
0,059
                                                   E(Cl2/2Cl  −  )  =  1,36  –  
lg[Cl-­]2  =  1,478  V  
2
0,059
                                                   E(MnO −4 /Mn2+)  =  1,5  +  
lg  [H+]8  =  1,5  –  0,0944  pH  
5
Để  chỉ  oxihóa  hoàn  toàn  Br−  mà  không  oxihóa  Cl  −  thì  :  
                                           1,2  <  1,5  –  0,0944  pH  <  1,478    →      0,233  <  pH  <  3,178  
Bài  8:  Cho  pin  (-­)  Pt H2(1atm),  H +  (0,1M)  Br  -­(0,2  M),  AgBr(r) Ag  (+)  
a.    Viết  phương  trình  phản  ứng  xảy  ra  khi  pin  làm  việc  (ghi  rõ  trạng  thái  các  
chất)  
b.    Tính  sức  điện  động  chuẩn  của  pin  tại  298K.  Cho  biết       E 0 Ag / Ag =0,799V;;      
+

E

-­13

0
2 H + / H2

=0,0V.    Tích  số  tan  Ks(AgBr)  =  7,7.10 .  


c.  Nối  mạch  điện  hóa  để  pin  hoạt  động.  Tính  nồng  độ  của  các  ion  H+  và  Br   -­    
khi  sức  điện  động  của  pin  bằng  90%  tại  thời  điểm  đầu.  Biết  rằng  áp  suất  của  H2  
được  giữ  không  đổi  trong  suốt  quá  trình    pin  làm  việc.  
Giải:  
    a.    Phản  ứng  xảy  ra  trong  pin  
         
(-­)       H2(k)    2H+(aq)  +  2e  
                       (+)   AgBr(r)  +  1e      Ag(r)  +  Br-­(aq)  
1
2

Phản  ứng  xảy  ra  trong  pin  là:  AgBr(r)  +    H2(k)    Ag(r)  +  H +(aq)  +  Br-­(aq)  
    b.  Tính  sức  điện  động:  Tại  298K.    
Epin  =  E0pin  –  0,059.log
Ở  đây,  E0pin  =  E0AgBr/Ag  -­   E 02 H

+

CH + .CBr −
P1/2 H 2
/ H2

 

=   E 0 Ag

+

/ Ag


+ 0, 059 log K s ( AgBr ) -­ E 02 H + / H =  0,084V  
2

Thay   CH =  0,1M;;     CBr =  0,2M;;   PH =1atm  ta  được  Epin  =  0,184V  
    c.  Tính  nồng  độ  của  các  ion  H+  và  Br  -­      
Khi  sức  điện  động  của  pin  bằng  90%  ban  đầu:    
+



2

Có  ∆G    pin(298)  =    ∆G 0    pin(298)  +  RT.  ln

CH + .CBr −
P1/2 H 2

   với    

∆G    pin(298)=  -­n.F.Epin=-­1.96500.(0,9.0,184)=  -­15980,4J  
∆G0    pin(298)  =  -­  n.F.E0pin  =  -­1.  96500.  0,084  =  -­  8106  J  
Suy  ra:      

CH + .CBr −
P1/2 H 2

 =   e

∆G −∆G 0
RT


 =  0,0417  

Xét  quá  trình:  AgBr(r)  +  1/2H 2(k)    Ag  +  H+(aq)  +  Br-­(aq)  
Ban  đầu:                                                1atm                            0,1  M          0,2M  
Thời  điểm  nghiên  cứu      1atm                          0,1+x          0,2+x  
   
23

 

 

 


      Q=  

CH + .CBr −
P1/2 H 2

 =  (0,1+x).(0,2+x)  =  0,0417    

 x   ≈  0,06  

  Vậy  nồng  độ  H +  và  Br-­  tại  thời  điểm  nghiên  cứu  lần  lượt  là:  0,16M  và  0,26M  
Bài  9:  Pin  Ni  –  Cd  được  sử  dụng  rộng  rãi  trong  các  loại  thiết  bị  bỏ  túi  như  điện  
thoại  di  động,  máy  quay  phim  xách  tay,  laptop,  v.v…  Một  tế  bào  của  pin  Ni  –  
Cd  thực  hiện  hai  nửa  phản  ứng  sau:  
Cd(OH)2(r)  +  2e  →  Cd(r)  +  2OH -­    

 
 
Eo1  =  -­0,809V  
2NiO(OH)  +  2H 2O  +  2e  →  2Ni(OH)2(r)  +  2OH-­   Eo2  =  -­0,490V  
Eo1;;  Eo2  là  thế  khử  chuẩn  ở  25o-­C.  
      a.  Tính  E  của  phản  ứng  ở  25oC.  
      b.  Tính  khối  lượng  Cd  chứa  trong  1  chiếc  điện  thoại  di  động  có  sử  dụng  
pin  Ni  –  Cd.  Biết  công  suất  thông  thường  của  pin  là  700mAh.  
Giải:  
 
  a.  2NiO(OH)  +  2H 2O  +  2e  →  2Ni(OH)2(r)  +  2OH-­  
Eoc  =  -­0,490V  

o
      Cd (r)  +  2OH  →  Cd(OH)2(r)  +  2e    
 
 
E a  =  -­0,809V  
RT
1
ln
2F
OH −

Ea = E ao −

[

]


2

 

nap
Cd(r)  +  2NiO(OH)(r)  +  2H2O                                                        2Ni(OH)2(r)  +  Cd(OH)2(r)
phong
 

E  =  Eoa  –  Eoc  =  1,299V  
  b.  700mAh  =  0,700A  .  3600s  =  2520C  
nCd  =  2520/2.96485  =  0,013mol  ⇒  mCd  =  0,013.112,4  =  1,47g  
Bài  10.  Trộn  100  ml  dung  dịch  AgNO3  5,0.10 -­2M  với  100  ml  dung  dịch  NaCl  
0,10M  ở  250C  được  dd  A.  
      a.   Tính   thế   của   điện   cực   Ag   nhúng   trong   dung   dịch   A,   biết   Ks,AgCl   =  
2,5.10-­10  và   E0Ag / Ag  =  +0,80V.  
+

      b.  Thêm  vào  dung  dịch  A  100,00  ml  dung  dịch  Na2S2O3  0,20M.  Kết  tủa  
AgCl   tan   hoàn   toàn   tạo   thành   ion   phức   [Ag(S2O3)2]3-­   và   thế   của   điện   cực   đo  
được  là  0,20V.  
    Tính  hằng  số  tạo  thành  tổng  hợp  β2  của  ion  phức.  Bỏ  qua  các  quá  trình  phụ.  
Giải:  
  a.       n Ag  =  5.10 -­3  mol;;     n Cl  =  0,01  mol  


+

+


  Phản  ứng:                                Ag          +              Cl-­          →        AgCl    
  Ban  đầu                                    5.10-­3                          0,01  
  []                                                              -­                                      5.10-­3  
5.10−3
= 2,5.10 −2 M    
0,2

    ⇒   [Cl − ] =
  E Ag

+

/ Ag

 =   E0Ag

+

/ Ag

⇒ [Ag + ] =

Ks
2,5.10−10
=
= 1,0.10−8 M    
[Cl − ]
2,5.10 −2

 +  0,059lg[Ag+]  =  0,80    +    0,059lg10-­8  =  0,33  V  


  b.   n Na S O  =  0,02  mol  
2 2

3

Phản  ứng:                                AgCl            +            2Na2S2O3    →    [Ag(S2O 3)2]3-­    +    NaCl    +    3Na+  
mol                                                      5.10 -­3                                      10 -­2                                5.10 -­3  
24


  ⇒ [Ag(S 2 O3 )23− ] =

5,0.10−3
+
= 1,67.10 −2 M  ⇒   E Ag+ / Ag  =  0,2  =  0,80  +  0,059lg[Ag ]  
0,30

  ⇒  [Ag+]  =  6,77.10-­11M  
Nồng  độ  Ag+  rất  bé  nên  có  thể  coi  toàn  bộ  Ag+  nằm  trong  phức  chất.  
-­3
-­2
nS O  tạo  phức  =  2.5.10  =  10  mol;;   nS O tự  do  trong  dung  dịch    =  0,02  –  0,01  =  0,01  mol  
2

2−
3

2


  [S2O32-­]  =  

2−
3

0,01
 =  3,33.10-­2  M  
0,3

                                                   Ag+          +          2S2O32-­            [Ag(S2O 3)2]3-­                β2  
            β2 =

[Ag(S 2 O3 )2 3− ]
1,67.10 −2
   ⇒    β2    =  7,4.1010  
=
+
2− 2
[Ag ].[S 2 O3 ]
6,77.10−11.(3,33.10 −2 )2

0
Bài  11:  Cho   ECrO

2−
4

/ Cr ( OH ) 3

0

= −0,18V ;;   EMnO
= +1, 695V ;;  

, H + / MnO ( OH ) 2
4

Cr(OH)3    CrO2-­    +  H +  +  H2O    K  =  1,0.10-­14  
  a.  Hãy  thiết  lập  sơ  đồ  pin  được  hình  thành  bởi  hai  cặp  oxi  hóa  -­  khử  CrO42-­/  CrO2-­  
và  MnO4-­/  MnO(OH)2.  
  b.  Tính  hằng  số  cân  bằng  của  phản  ứng  xảy  ra  trong  pin.  
  c.  Tính  Epin  biết  nồng  độ  ion  CrO42-­  là  0,01M;;  CrO2-­  là  0,03M;;  MnO 4-­  là  0,2M  
  d.  Mô  tả  chiều  chuyển  động  của  các  electron,  cation,  anion  trong  quá  trình  pin  
hoạt  động  
Giải:  
a.  Xét  cặp  CrO 42-­/  Cr(OH)3                
    CrO 42-­    +    4H 2O      +  3e    Cr(OH)3    +  5OH-­                   K1 = 103E /0,0592    
                               Cr(OH)3            CrO2-­  +    H+    +  H 2O                K  =  10-­14  
      H +      +    OH-­                H2O                                                    Kw-­1  =  1014  
               CrO42-­      +    2H2O    +    3e     CrO 2-­      +    4OH -­                   K 2 = K1.K.K −w1 = 103E /0,0592    
Eo  CrO 42-­/  CrO2-­    =    Eo  CrO42-­/  Cr(OH)3  =  -­  0,18V  <  Eo  MnO 4-­/  MnO(OH)2          
 sơ  đồ  pin:          (-­)  Pt  |  CrO42-­,  CrO2-­,  OH -­    ||    MnO 4-­,  H+,  MnO(OH)2  |  Pt  (+)                    
b.  Tính  K  của  phản  ứng:    
                           MnO4-­      +    4H +      +  3e                MnO(OH)2      +    H2O            K1      =  103.1,695/0,0592  
  CrO2-­    +    4OH-­                        CrO 42-­      +      2H2O    +    3e            K2-­1  =  (10 3.(-­0,18)/0,0592)-­1  
                               4  |                H 2O                  H +    +    OH-­                                                  Kw  =  10-­14  
  MnO 4-­    +  CrO2-­    +    H2O      MnO(OH)2  +  CrO42-­      K  =  K1.K2-­1.(Kw)4    =  1039      
1

1


c.        Epin  =  Eopin      +    



0,0592
2 ]                                                                                              
lg   [MnO4 ].[CrO
2−
3
[CrO4 ]

Tính  Eopin    dựa  vào  K  phản  ứng  ta  có  Eopin  =   39.0,0592  =  0,77V            
3

0,2.0,03
 =  0,7656V                                                  
0,01
3
d.  Ở  mạch  ngoài:  Các  eletron  chuyển  động  từ  anôt  (-­)  sang  catot  (+)      
 
     Ở  mạch  trong  :    
-­  Dung  dịch  bên  anot  có  CrO2-­,  OH-­  đi  đến  bề  mặt  anot  tham  gia  phản  ứng  làm  
dung   dịch   giảm   lượng  ion   âm   so   với   lượng  ion   dương  →   các   ion   âm  của  cầu  
muối  sẽ  đi  vào  dung  dịch  ở  anot  để  dung  dịch  luôn  trung  hòa  điện.              

  Epin  =  0,77  +     0,0592 lg  

25



×