Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

Tieu pham phong chong ma tuy

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (96.57 KB, 3 trang )

Tiểu phẩm :
BI KỊCH NHÀ ANH HƯNG.
Tác giả : Bùi Văn Cảnh
I, NHÂN VẬT
Hưng: nghiện ma tuý
Nguyên: người đã cai nghiện thành công
Hoà: vợ hưng
Hiền: con gái hưng
Tằng: trưởng ban
Hà: già bản
II, NỘI DUNG
( Một ngày kia Hưng thất thểu ra đường xem ai có hở ra cái gì không để ăn
trộm)
Hưng(H): quái lạ cái thời buổi này? sao không có thằng nào đánh rơi ví tiền nữa
nhỉ? tết nhất đến nơi rồi. khéo mấy ngày tới lại méo mồm không có thuốc mà
chơi.(ngáp). chắc kiếp trước cha mẹ không tu nên kiếp này con phải khổ.....
(ngó nghiêng) ấy ..ấy ... đằng xa đang có một thằng đi tới.thằng này đi giày ba ta
thượng đình... mặc quần thô...đeo kính 20 nghìn... không biết nó có tiền không
nhỉ? thôi. đang lên cơn vật thế này rồi còn nghĩ ngợi gì nữa...cứ đánh cho nó một
trận rồi xin đểu ít tiền mua thuốc...A cục gạch đây rồi ...mày chết với ông... phải
nấp vào đây...
( Nguyên đi ngang qua bất ngờ bị hưng cầm gạch ra đánh nhưng vì nghiện ma
tuý lâu ngày sức yếu nên đã bị nguyên vật ngửa )
Nguyên: (đá) ông đánh mày chết này! dám cầm gạch ra đánh ông à? mày định
giết người đấy à? bụng ổng đít beo thế này chắc là nghiện ma tuý rồi...mày
này....mầy này(đá)
Hưng: ối con cắn rơm cắn cỏ lạy ông, con già cả đến nơi rồi ông tha cho
con...con chót dại đụng phải ông thôi ạ!
Nguyên: ô trông thằng này quen quen ấy nhỉ? ai như anh Hưng. đúng rồi trời ơi
anh Hưng! sao lại ra nông nỗi này
Hưng: a...a...ai? A thằng Nguyên, cái thằng trời đánh này sao mày đánh anh


mày ra nông nỗi này hả ? gẫy hết xương sườn ông rồi đây này hu hu....
Nguyên: anh vẫn chứng nào tật ấy? đã 2 năm rồi em tưởng anh phải khác đi
chứ?
Hưng: khác khác cái gì? tao thấy mày đến, tao mừng quá, định nhảy ra ôm mày
thì bị đánh tả tơi thế này.... mày thấy không...
Nguyên : nhảy ra ôm mà cầm cả gạch thế hả anh Hưng?... bỏ ngay cái kiểu đánh
người ăn vạ thế đi anh ạ. nhỡ chết con nhà người ta thì khổ. cả xã Cò nòi này ai
còn lạ gì anh nữa!
Hưng: mày định dạy đời anh đấy à? anh còn khổ hơn đây này ... nó đang vật
anh tung đít lên đây này! à, bị mày đánh đau quá, quên mất mày có thuốc ở đây
không? cho tao chơi với. từ sáng tới giờ chả được hơi nào...(ngáp)...nhanh lên.
Nguyên: anh thấy chưa? nghiện ngập thế này thì còn gì nữa. chỉ làm khổ vợ con
thôi....


Hưng: Ô... thằng này? mày nói như 03 xã ấy nhỉ. mày không nghiện nữa à? mày
không thích phê nữa à? trước đây mày còn nghiện to hơn cả tao nữa cơ mà?
Nguyên: anh ơi! nghiện bây giờ lạc hậu lắm rồi anh ạ. anh thấy không 2 năm
qua em đã được đi cai nghiện ở trung tâm giáo dục lao động tỉnh... được học tập
lao động...em đã hiểu ra nhiều điều….
Hưng: thôi, thôi. chúng mày thấy không từng đứa một bị bắt đi cai. còn tao thì
cứ ung dung ở nhà. mày biết không? cứ khi nào có đợt truy quét tao lại nhảy
sang bản so uống rượu, nhảy sang bản tông ăn trộm... đấy, hết đợt truy quét thì
tao về...
Nguyên: anh ạ anh nói thế là sai rồi. phải nói là được đi cai mới đúng. còn
nghiên ngày nào là khổ ngày ấy. anh không muốn trở thành người bình thường
sao ? anh không muốn hết khổ sao? Đấy…. bây giờ em đã cai nghiện thành
công, được mọi người tin tưởng. em đã được nhận vào làm cộng tác viên cho dự
án PC HIV/AIDS Việt nam tại Tỉnh Sơn la do wolrd bank tài trợ đấy ..
Hưng: thôi thôi! Banh banh.. với chả uôn uôn…tao chích chung kim tiêm với

chúng nó mãi mà có bị làm sao đâu,.. mà nói túm lại là mày khoong nghiện nữa
đúng không? thế thì mày có tiền không? cho anh một ít.... anh xin chú đấy, anh
vật quá...
Nguyên: Em không có. mà kể cả em có em cũng không cho anh. Anh ạ, hiện
nay anh đang là người có hành vi nguy cơ cao. Có thể bị lây HIV từ các bạn
nghiện, chích chung BKT. mục đích hôm nay em đến nhà anh là để mời anh đến
trung tâm tư vấn xét nghiệm tự nguyện của dự án. ở đó họ có những tư vấn viên
rất giỏi, họ có thể hỗ trợ cho anh về kiến thức và kỹ năng để thay dôi hành vi…
Hưng: Giời ơi…mày điên à? (sờ đầu nguyên) xem nào bao nhiêu độ C đây? đến
đấy mà mấy anh 03 nhìn thấy bắt tao đi cai thì thà tao chết ở đây còn hơn… mày
thích thì đi một mình đi…
Nguyên: anh thôi đi! Anh còn phải nghĩ đến vợ con anh nữa chứ. Anh xem bao
nhiêu người vào phòng tư vấn đấy, co ai bị 03 bắt đâu… mà nhỡ anh mang bệnh
rồi lây cho vợ con anh thì sao.
Hưng: tao có thấy bệnh tật gì đâu…. đấy mày thấy thằng Pành, thằng Ủm và cả
thằng Tiên nữa. chúng nó chích cùng tao suốt đấy … thằng nào thằng nấy cứ
béo nần nẫn ra đấy ….có sao đâu… chú mày cứ nói linh tinh.
Nguyên: không chủ quan được đâu anh ạ. Anh biết không đến ngày…….. sơn
la chúng tađã có …. người bị nhiễm HIV mà trong đó … % là những người bị
lây qua con đường tiêm chích đây anh ạ
Hưng: Thế thì cũng sợ nhỉ… nói tóm lại là tao không đi. Tao đang vật mày
không cho tao tiền thì thôi, tao đi lấy chỗ khác. tức quá mà. ra đường gặp ngay
thằng điên....(đi)
Nguyên: anh Hưng. anh đứng lại..... anh không được đi. em đã mời già bản với
anh Tằng trưởng bản đến nhà anh rồi đấy...
Hưng: tao cứ đi...(giằng co)
(già bản + Tằng+ hiền +hoà vào)
Già: (kéo hoà) mày ra đây, khổ thế đấy con ạ..cái nhà mày như cái chuồng lợn
ấy.
Hiền(kéo áo hưng) bố ơi con đói lắm.... bố mua bánh cuốn cho con nhé.



Hưng: bánh trái cái gì... xéo ra kia
Hoà: khổ thân con tôi. con chờ lát nũa các chị đi mót ngô về mẹ giã làm bánh
cho con ăn nhé.
Hiền: con không ăn ngô nữa đâu. suốt ngày ngô... con muốn ăn cơm...con muốn
áo mới như chúng nó...
Già: thời buổi bây giờ còn có trẻ con phải nhịn đói như thế này nữa ư...(lấy
bánh dẻo trong túi) đây! còn cái bánh dẻo ... con ăn đi
(Hiền đỡ lấy ăn ngon lành)
Nguyên: anh thấy chưa? anh không thương lấy con anh à?
Hưng: kệ tao
Hoà: khổ lắm các bác ạ. nhà chẳng còn cái gì để bán nữa. em thì khổ mãi quen
rồi, chỉ tội bọn trẻ…
Hưng: cô im đi, đây không phải chỗ để cô nói nhé. vợ viếc kiểu gì mà chồng
chưa kịp nói câu gì đẫ cãi nhem nhẻm… nói cho cô biết nhé, thằng này mà có
tiền thì bỏ cô lâu rồi… còn cái lũ tàu há mồm kia nữa… ông mày thì bán … bán
hết sang Trung quốc ...
Hoà:

Tằng: anh Hưng ạ. tất cả đều chưa muộn đâu anh. hãy làm lại từ đầu. như anh
nguyên đây. anh đã cai nghiện thành công và lằm ăn kinh tế rất tốt. đây là một
tám gương tốt cho những người đã và đang nghiện ma tuý noi theo đây anh ạ,
Già: mày muốn chết làm con ma thuốc phiện à? chết như thế thì nhục lắm con ạ
Hưng : đúng rồi. tôi phải thay đổi . (quay sang hoà) em ơi . anh hứa anh sẽ cố
gắng cai nghiện ..
Nguyên:Và cuộc sống mới bắt đầu. chúng ta hãy cùng nói lời chúc hạnh phúc
cho tất cả. và chúng ta hãy cùng quyết tâm
Đồng thanh: Đẩy lùi tệ nạn Ma túy




Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×