Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (22.23 KB, 1 trang )
Sau khi học xong bài qua đèo ngang của Bà Huyện Thanh Quan đã cho em thấy tác giả đúng là một
nữ sĩ tài ba của thời xưa như các nhà văn đã từng nói.Bà mượn cảnh để nói lên sự nhớ nước,nhớ nhà
và nỗi đau buồn nên đã reo rắc lên bài thơ những cảm xúc buồn và sâu lắng.
Bài thơ được miêu tả vào buổi chiều xế tà đã tạo cho tác giả cảm giác buồn.Cảnh vật hoang sơ nghèo
nàn:cỏ cây chen chúc, vài chú tiều đốn củi,lơ thơ vài nhà ,chợ khiến cho tâm trạng của tác giả đã
buồn lại còn buồn hơn khi một mình bà cô đơn giữa cả một không gian rộng lớn.Trong bài thơ,tác giả
đã sử dụng rất nhiều từ láy tượng hình,từ đồng âm để làm nổi bật lên nỗi buồn, nỗi cô đơn và nỗi
niềm hoài cổ của mình.Đó là một tấm lòng da diết của tác giả nhớ về quá khứ.Trong câu thơ cuối của
bài cụm từ "ta với ta" mang giá trị biểu cảm trực tiếp nhất,nhấn mạnh sự cô đơn,hương nội trước
không gian bao la của đất trời.
...THE AND...
...Vũ Văn Hậu...
Bài viết: cảm nghĩ sau khi học xong bài qua đèo ngang
Nguồn Zing Blog