Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Soạn bài chạy giặc của nguyễn đình chiểu

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (142.4 KB, 3 trang )

Soạn bài chạy giặc của Nguyễn Đình Chiểu
Tháng Tám 7, 2015 - Category: Lớp 11 - Author: admin

Đề bài: Soạn bài chạy giặc (chạy tây) của Nguyễn Đình Chiểu văn lớp 11
I.

Tìm hiểu chung

1.

Tác giả



Nguyễn Đình Chiểu (1822 – 1888)



Tục gọi là Đồ Chiểu, tự là Mạnh Trạch, hiệu là Trọng Phủ, Hối Trai



Ông là nhà thơ lớn nhất của miền nam thế kỉ 19



Ông xuất thân trong một gia đình nhà nho



Đồ Chiểu học giỏi cho nên khi lớn lên ông đi thi ở Huế đang trên đường đi thì hay tin mẹ mất



ông bỏ thi trở về chịu tang mẹ


Sau đó ông bị mù và làm nghề dạy học



Không chỉ vậy mà ông còn là một thầy thuốc giỏi và sáng tác thơ ca



Ông là một tác gia lớn, là một ngôi sao sáng trên nền trời văn học Việt Nam



Tác phẩm tiêu biểu: lục Vân Tiên, chạy giặc, văn tế nghĩa sĩ Cần giuộc, dương hà – từ mậu…

2.

Tác phẩm

a.

Hoàn cảnh sáng tác: bài thơ không rõ sáng tác vào năm nào nhưng chỉ biết khi đó là thực dân

Pháp sang xâm lược nước ta. Tiếng súng của chúng gây ra biết bao cảnh tan hoang. Nhà thơ
Nguyễn Đình Chiểu đã tức cảnh mà bật lên những câu thơ đau thương nhưng chứa nhiều sự căm
hờn.
b.


Thể thơ: thất ngôn bát cú đường luật

c.

Bố cục: 4 phần:



Phần 1: 2 câu đề: phát súng báo hiếu sự xâm lược của thực dân Pháp



Phần 2: 2 câu thực: cảnh tượng khi thực dân Pháp đến



Phần 3: 2 câu luận: toàn cảnh sau khi chúng đến



Phần 4: 2 câu kết: câu hỏi của nhà thơ với những bậc dẹp loạn vì sao để nhân dân mặc nạn này

II.

Phân tích

1.

Tiếng súng báo hiệu sự xâm lược của thực dân Pháp




Tan chợ vừa nghe tiếng súng Tây là vừa tan chợ thì bọn giặc đến hay là tiếng súng của chúng

làm cho chợ tan. Có thể nên hiểu theo cách số 2


Cảnh tượng chợ phiên êm đềm đến thế nhưng tiếng súng của chúng nổ lên làm cho mọi người

tan tác, phiên chợ nhanh chóng tan


Súng Tây -> chính là súng của bọn thực dân Pháp



Sự trùng hợp như khi đánh một bàn cờ phút sa tay -> thể hiện đại cục thay đổi đang êm đềm

hoặc huy hoàng thì thất bại




ứng với cuộc xâm lược của Pháp thì chúng ta đang là người đánh cờ bị thất thế vì sa tay và bất

ngờ
-> như vậy có thể nói rằng Pháp đến xâm lược quá bất ngờ khiến cho ta trở tay không kịp. giống
như một bàn cờ đang chơi mà lại sa tay mà thất bại không thể làm gì.


2.

cảnh tượng khi chúng đến



“lơ xơ” thể hiện sự hoảng hốt, chạy mà không biết sẽ chạy về đâu, chỉ biết thấy kinh hoàng mà

chạy thôi


Bọn trẻ không có tội tình gì, chưa biết gì nhưng trước tính súng ấy chúng cũng bất giác mà chạy



Mất ổ mất tổ ấm, nơi trú ngụ, đến chim cũng tan đàn sẻ nghé



“dáo dác” thể hiện sự hỗn loạn kinh hoàng

->

Chúng đến không chỉ con người mà đến cả động vật chim chóc cũng kinh hoàng chạy, những

bầy chim ấy cũng không có ổ để ở nữa. Qủa là sự gớm ghiếc trước sự dã man của bọn cướp nước
3.

Cảnh tượng sau cuộc càn quét của chúng




Hai địa danh được nhắc đến cụ thể Bến Nghé, Đồng Nai -> đó chính là những địa danh chịu hậu

quả nặng nề của đợt càn quét của thực dân Pháp


Bến Nghé cửa tiền tan bọt nước -> cho thấy chúng không chừa bất cứ chỗ nào, trên trời dưới

đất thậm chí là dưới nước chúng cũng chĩa ngòi súng dã man ấy làm cho mọi nơi náo loạn


Đồng Nai màu những ngôi nhà tranh đỏ bị thay thế bởi màu trắng tan tác tan thương

-> Cảnh tượng ấy thật đau lòng biết bao, cảnh sống đang êm đềm như thế mà chúng đến bỗng
chốc trở thành cảnh tượng dã man này
4.

Nói lên trách nhiệm của những trang dẹp loạn




Câu thơ cất lên nghe chua xót, hỏi trang dẹp loạn đâu nay lại vắng bóng



Để cho nhân dân phải mắc nạn này




Câu nói nghe mỉa mai châm biếm



Trang dẹp loạn là những vị anh hùng hay đúng hơn là triều đình ở đâu khi mà nhân dân đang

mắc nạn
->

Trách nhiệm của triều đình với người dân là đây thì lại không thấy có triều đình quan tâm dòm

ngó gì thật là đáng chua xót
III.


Tổng kết
Bài thơ đã thể hiện được cảnh tượng từ khi Pháp bắt đầu đến khi chúng nổ phát súng đầu tiên

xâm lược nước ta và cuối cùng là trách nhiệm của triều đình. Đồ Chiểu khóc cho nhân dân thương
nhân dân và chua xót khi nhắc đến triều đình những người dẹp loạn lại không có mặt khi người dân
đang mắc nạn



×