Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (57.75 KB, 2 trang )
Tả lại một lần em đi học về bị trời mưa lớp 6
Tháng Mười Một 4, 2014 - Category: Lớp 6 - Author: admin
Ke lai mot lan em di hoc bi mua uot het – Đề bài: Em hãy viết bài văn tả lại kỉ niệm một lần em
đi học về bị trời mưa ướt hết.
Mọi người vẫn hay nói “thất thường như thời tiết”, trời đang nắng có thể mưa ngay được và vừa
mưa xong trời lại có thể nắng ngay được. Điều này được chứng minh cụ thể vào một buổi em đi
học.
Nhà em cũng khá xa trường nên mẹ cho em đi xe đạp đi học. Em học các buổi sáng trong tuần và
có thể học thêm vào các buổi chiều. Nếu phải học buổi chiều thì sau khi học sáng xong em ở lại
trường để chiều học luôn vì nhà xa nên không kịp về nhà.
Như thường lệ, sáng nay em dậy chuẩn bị đi học và hôm nay em có lịch học cả ngày. Em nhớ là
sáng trước lúc đi học mẹ đã dặn em chuẩn bị áo mưa cẩn thận vì mấy hôm nay thời tiết thay đổi
thất thường, em vâng vâng dạ dạ rồi cứ thế đạp xe đi học luôn mà không nhớ gì cả. Trời thật đẹp,
cao trong xanh, đầy mây trắng, mặt trời chiếu những tia nắng sớm xuống mặt đất như chào đón một
ngày mới.
Em vui vẻ đạp xe, vừa đi vừa hát. Đến trường học và rất mừng khi cô giáo thông báo chiều nay cả
lớp được nghỉ vì nhà trường có cuộc họp đột suất. Háo hức vì trưa nay được ăn cơm mẹ nấu không
phải ăn cơm quán nữa, lên kế hoạch cho buổi chiều nay sẽ làm gì và đi chơi ở đâu? Tâm trạng cảm
thấy vui nên mấy tiết học trôi qua nhanh chóng. Trống tan trường đã điểm báo hiệu kết thúc buổi
học, cũng là lúc ánh nắng mặt trời yếu dần nhường chỗ cho những đám mây, tuy nhiên trời vẫn
sáng và không có hiện tượng gì gọi là sắp mưa. Em đinh ninh rằng trời nếu có mưa thì cũng phải
đến chiều chứ không mưa ngay được.
Thế rồi em lấy xe về. Thế nhưng ý trời khó đoán, mọi truyện không như em dự tính. Đang trên
đường về trời bỗng chuyển rất nhanh, mây đen kéo đến rất nhiều, trời bắt đầu tối sầm lại, rồi những
hạt mưa bắt đầu rơi, em lấy hết sức đạp thật nhanh để về nhà cho kịp, những những hạt mưa cứ
nặng dần, to dần rồi dày hạt hơn. Bấy giờ em mới nghĩ đến cái áo mưa hồi sáng mẹ dặn vẫn ở trên
bàn mà em chưa cho nó vào cặp. Thật không may cho em, chỉ còn cách nhà một đoạn thôi thì trời