Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Giọt nước mắt những sản phụ đón Tết tại bệnh viện

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (78.08 KB, 2 trang )

Bệnh viện Phụ sản Hà Nội những ngày đầu năm mới 2015 vắng hơn ngày thường. Trừ những trường hợp
bệnh nhân quá nặng cần điều trị theo dõi mới nằm ở viện, còn đa số họ đã vun vén để được đoàn viên với
gia đình đón năm mới.
Tết ở lại viện, nhớ con
Trong khoa Sản I, Bệnh viện Phụ sản Hà Nội lác đác vài sản phụ ngồi quây quần bên một chiếc giường
nhỏ để sẻ chia tâm sự. Có chị ở Thanh Hóa, có chị Hải Dương, người gần nhất ở ngoại thành Hà Nội…,
tất cả có điểm chung là nỗi nhớ nhà khi không được về đón tết cùng gia đình.
Chị Nguyễn Thu Hà (Long Biên, Hà Nội) nhập viện được 2 tuần và được chẩn đoán bị rau cài răng lược.
Sự mệt mỏi hiện rõ lên khuôn mặt chị. Người phụ nữ ngồi nép mình vào thành giường, giở điện thoại
nhìn ảnh đứa con nhỏ ở nhà và rơm rớm khóc vì nhớ nhà, nhớ con. Đứa con trai đầu lòng của chị mới
được 16 tháng tuổi, chị mang bầu con thứ 2 mà bản thân không biết. Không may mắn, đến tuần thứ 34
thai kỳ chị lại bị rau cài răng lược và bắt buộc phải nhập viện.
Những ngày đầu tiên của năm 2015 ở trong viện, khi nằm nghĩ chị thấy thương con hơn bao giờ hết. Bởi
chị cai sữa cho con lúc con còn bé quá, từ lúc con mới 11 tháng tuổi và vẫn khát thèm sữa mẹ. Giờ khi
con được 16 tháng thì cũng là lúc chị phải xa con để nhập viện chữa bệnh, dưỡng thai.
Tôi hỏi: “Nhà gần như thế này, sao chị không xin phép bệnh viện cho về 1, 2 ngày để gặp con, đón tết”.
Chị khóc nhiều hơn. Chị cũng muốn về nhà nhưng tình trạng sức khỏe nặng nên không dám xin về. Chị
bảo: “Ở lại viện nhìn nhiều gia đình tíu tít được về cũng thèm, khổ nhất là nỗi nhớ con. Chẳng biết giờ
này con đang làm gì có khóc vì nhớ mẹ hay không? Nếu tình trạng sức khỏe ổn, không có gì bất thường
đến tết tôi mới sinh và được về nhà. Nếu ra máu hoặc có hiện tượng lạ trong cơ thể, tôi ở lại viện cấp cứu
luôn”.
Bệnh viện bây giờ như ngôi nhà thứ 2 của chị thậm chí có những người “định cư” luôn ở viện chờ ngày
sinh con.
Bà nội, ngoại thay phiên trông con
3 giờ chiều ngày đầu năm mới, ở dãy ghế xanh phía hành lang của khoa Sản I, tôi bắt gặp hình ảnh người
đàn ông đang ngồi đăm chiêu, đôi mắt hướng xa về gian phòng bên trong. Nơi ấy có vợ anh nằm dưỡng
thai và dưỡng bệnh.
Anh là Nguyễn Văn Tuấn, quê ở Phủ Lý, Hà Nam có vợ là chị Nguyễn Thu Huyền bị rau tiền đạo đã
nhập viện 2 tuần. Tết Dương lịch này chị nằm ở viện không được về quê đón tết cùng gia đình.
Chị Huyền nhập viện hơn 10 ngày được chẩn đoán bị rau tiền đạo trung tâm. Cách đây 3 năm chị từng có
thai nhưng chỉ giữ con đến tháng thứ 2 rồi con mất. 3 năm sau, anh chị chữa trị mãi mới có tin vui nhưng


đến tuần thứ 36 chị lại bị rau tiền đạo phải nhập viện dưỡng thai.
Anh Tuấn (chồng chị) cho biết: “Nhà tôi cách bệnh viện hơn 70 km. Từ Phủ Lý, Hà Nam lên Hà Nội
đường xá xa xôi nhưng một tuần đều đặn tôi lại đưa 2 mẹ lên túc trực. Hai bà nội, ngoại cứ thay phiên
nhau, tôi đón bà nội về thì bà ngoại ở lại, luân phiên chăm sóc.”
Từ ngày chị nằm viện anh vừa quán xuyến việc nhà vừa chạy đi chạy lại hai nơi. Tết này cả gia đình anh
đón năm mới trong bệnh viện, buồn có mà lo lắng cũng nhiều. Buổi chiều ngày cuối cùng của năm cũ anh
đến bệnh viện để chờ bác sĩ chẩn đoán về tình hình của chị, về quyết định việc nên cho chị sinh mổ hay


không để bảo đảm an toàn cho cả 2 mẹ con.
Ngày đầu năm mới, không khí tết có phần rộn rã hơn ở khắp khoa Sản. Trong phòng bệnh, các chị rục
rịch chuẩn bị bữa ăn tối. Bước sang năm mới, hy vọng chị Hà, chị Huyền cũng như nhiều mẹ cùng hoàn
cảnh khác sẽ sớm bình phục, “mẹ tròn con vuông” và đoàn viên với gia đình trong một ngày gần nhất.



×