Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (106.28 KB, 2 trang )
Hoa sứ
November 14, 2014 - Chuyên mục: Văn mẫu THCS - Tác giả: Thu Huyền
HOA SỨ
Đối với mỗi người học sinh, có lẽ phượng thân thiết như người bạn luôn san sẻ những niềm vui nỗi
buồn. Riêng tôi, tôi yêu quý nhất là loài cây đã gắn bó với tôi, không chỉ bằng vẻ đẹp và sự gần gụi của
nó. Đó là cây hoa sứ.
Trước ban công nhà tôi là cây hoa sứ. Hoa sứ là loại cây thường dùng làm cảnh. Không biết mọi người
nghĩ về hoa sứ thế nào, còn trong con mắt tôi, hoa sứ mang vẻ đẹp mộc mạc, không hoa mĩ, kiều diễm
như hoa hồng, thược dược, nhưng sao tôi vẫn yêu quý cây đến thế. Cành cây nhỏ, khẳng khiu, gầy guộc
giơ lên trời, tỏa ra nhiều phía, vỏ cây nâu, xù xì nhưng trông lại chẳng mất tình cảm. Cành cây như vậy
thôi nhưng hoa sứ lại rất đẹp, một vẻ đẹp trong sáng, thuần khiết. Hoa sứ nở vào độ lạnh, cuối xuân là
đã có hoa nở. Cánh hoa màu hồng tươi khoe trước gió. Hoa sứ giống hoa đại nhưng to hơn. Cánh hoa
mỏng, sờ thấy rất mịn. Những cánh sứ hồng tươi được bàn tay thiên nhiên khéo léo xếp cân đối trên
thân hoa hình bầu sữa hơi dài, đầu cánh hồng thẫm hơn, khoe dưới nắng ban mai và đứng kiêu hãnh
trong sương đêm lạnh giá, để sáng hôm sau, hoa được đeo thêm một chiếc vòng ngọc lóng lánh. Có
một điều dặc biệt mà tôi rất thích thú khi phát hiện ra. Đó là hoa và lá của cây hoa sứ chỉ mọc nơi đầu
cành. Lá sứ nhỏ, xanh mượt, mịn như nhung và hơi dày. Lá có khi mọc chen hoa, có lúc nằm kề nhau
như quyết tâm cùng nhau trải qua những khắc nghiệt của thiên nhiên. Dù trong trường hợp nào vẫn
đứng hiên ngang nơi đầu cành. Hoa sứ không có hương thơm nồng như hoa sữa, thoang thoảng như
hoa nhài, hay nói đúng hơn là nó không có hương. Hoa sứ chỉ dùng làm cảnh. Nhưng tôi yêu hoa sứ
không chỉ vì mùi hương của nó mà tôi còn yêu vẻ đẹp của hoa, yêu màu xanh của lá và yêu cái thân cây
sần sùi, sờ ram ráp. Không hiểu sao, lúc nào tôi cảm thấy mệt mỏi chỉ cần ngắm nhìn hoa sứ là tôi thấy
nỗi mệt bị xua tan và tôi lại thấy sảng khoái.
Cây hoa sứ mang vẻ đẹp mộc mạc nhưng thuần khiết, cứng cỏi, kiên cường
Nhưng không phải chỉ có thế. Tôi còn yêu hoa sứ hơn vì nó làm tôi nhớ tới một người. Đó là ông nội
tôi. Hồi ông còn sống, ông cũng trồng hoa sứ trước hiên nhà. Cây sứ ở ban công nhà tôi bây giờ là ông
cho. Hồi ấy, tôi thường cùng ông đi chăm bón, tưới tắm cho những cây hoa sứ của ông. Những bông
hoa đều rung rinh như gởi tới tôi và ông lời chào của thiên nhiên… những chiếc lá luôn trầm ngâm suy
nghĩ, thỉnh thoảng lại khẽ rùng mình, cựa quậy. Còn thân cây khi được tắm mát chỉ khẽ chuyển mình
đôi chút thôi. Có lần, tôi đã hỏi rất nhiều câu về cây hoa sứ và ông đã giảng giải cặn kẽ cho tôi. Và có
một lần tôi lỡ tay làm cành hoa sứ bị gãy. Trông nó lúc này thật khổ sở. Dòng nhựa trắng chảy từ thân