Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Tả cơn mưa

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (122.31 KB, 2 trang )

Tả cơn mưa
October 23, 2014 - Chuyên mục: Văn mẫu THCS - Tác giả: Thu Huyền
MƯA CUỐI MÙA
Nửa đêm, bé chợt thức giấc vì tiếng động ầm ầm. Mưa xối xả. Cây cối trong vườn ngả nghiêng nghiêng
ngả trong ánh chớp nhoáng nhoàng sáng lóa và tiếng sấm ì ầm lúc gần lúc xa. Giá như mọi khi thì bé
đã chạy lại bên cửa sổ nhìn mưa rồi đấy. Bé rất thích trời mưa. Mưa làm cho khu vườn nhà bé tươi tốt
và đẹp hơn lên gấp nhiều lần những lúc bình thường. Nhìn xuống dòng nước mưa tuôn từ trên trời cao
xuống lấp lánh như bạc, lòng bé không khỏi xao động. Thú vị nhất là những lúc tắm mình trong mưa.
Bé lăn lê bò toài trong đám cỏ ngập nước, để mặc cho mưa xối vào tới tấp khắp mình trong tiếng cười
ròn tan của bé.
Mưa mỗi lúc một to. Gió thổi tung những tấm rèm và lay giật các cánh cửa sổ làm chúng mở ra đóng
vào rầm rầm.
Hơi nước mát lạnh phả vào ngập gian phòng. Mưa gió như cố ý mời gọi bé chạy ra chơi với chúng.
Muốn lắm nhưng lại ngại. Mấy lần định nhổm dậy, sau lại thôi. Bé kéo chăn trùm kín cổ, mơ mơ màng
màng rồi ngủ thiếp di lúc nào không biết. Sáng hôm sau trở dậy, bé vui sướng nhặt lên chiếc lá bồ đề
vàng rực rơi ngay cạnh chân giường bé nằm. Bé chạy đến bên cửa sổ, ngước nhìn lên ngọn cây bồ đề.
Đúng là chiếc lá vàng duy nhất ấy rồi. Mấy hôm nay bé đã nhìn thấy nó, muốn ngắt xuống quá mà
không có cách gì ngắt được. Giữa trăm ngàn chiếc lá xanh bình thường, tự nhiên có một chiếc lá vàng
rực đến nao lòng.
Sau trận mưa to đêm hôm ấy, suốt mấy tuần lễ tiếp sau, trời trong veo không một gợn mây. Mong mỏi
mắt, cơn mưa cũng không quay trở lại. Lúc bấy giờ bé mới chợt nhận ra mùa mưa đã chấm dứt. Thì ra,
cơn mưa đêm ấy chính là cơn mưa cuối cùng để bắt đầu chuyển sang mùa khô.
Bé rất yêu trời mưa và trận mưa đêm hôm ấy đã đến chào từ biệt bé
Bé ân hận quá. Bé rất yêu trời mưa và trận mưa đêm hôm ấy đã đến chào từ biệt bé. Mưa đã mời gọi bé
suốt mấy tiếng đồng hồ mà bé chẳng chịu ra gặp mặt. Chiếc lá bồ đề vàng óng từ tít trên cao, mưa đã
ngắt xuống gửi tâng cho bé, bé chẳng nhận ra sao?
Nhà văn TRẦN HOÀI DƯƠNG
MỘT TRẬN MƯA RÀO MÙA HẠ
Mấy hôm trước, trời nắng như đổ lửa, cây cối như muốn khô lại vì nắng, đường xá bỏng rộp, giãy nảy.
Không ai muốn ló mặt ra khỏi nhà. Bọn trẻ chúng tôi vẫn rủ nhau đi bắt ve giữa trưa, người đen trũi.
Chiều. Bặt không một ngọn gió, cây cối im lìm không nhúc nhích như có người giữ lại. Ngồi luôn tay


quạt mà người vẫn chảy nước ròng ròng. Các bác nông dân gặt dưới đồng vội nghỉ. Dưới mương, một
vài con cá thách mình khỏi mặt nước. Trong những cái hang ở rìa ruộng, cá sặt soi tụ tập nhét đầy
hang. Mấy con cua lồm cồm bò lên bờ, giấu mình vào những cụm cỏ ở rìa bờ ruộng.
Chiều tối. Trời vẫn gầm gừ khó chịu mãi mà không mưa được. Nửa trời đằng tây váng ối như màu mỡ
gà. Gió thổi tốc cát cuôn xoáy hình ốc chạy lia lịa trên đường bụi mù. Trời yần vũ. Người ở đồng tơi tả
chạy về dọn rơm thóc, mệt không dám thở. Dọn xong, trời dịu hẳn, không gầm gừ nữa. vần chưa mưa!
Nửa đêm. Có tiếng gì lộp độp trên mái nhà, gõ tong tong vào máng nước rồi ào ào đổ xuống. Mưa rào!
Mưa xối xả trút nước như cho bõ những ngáy nóng nực. Khắp mọi nhà dậy bắc máng nước, rồi thau,
chậu liểng xiểng. Mưa dai dảảng đến sốt ruột, trút không biết bao nhiêu là nước.
“Lại ngập hết cánh đồng lúa mất thôi! Cứ trút hết nước đi để rồi vài hôm nữa lại nắng chết người!” –
Mẹ làu bàu. Bố thở dài đánh thượt: “Mai lại phải đi vớt lúa!”
Sáng dậy. Nước tràn bể. Cái giếng khơi nước đầy lên tận miệng. Ao nọ nối tiếp ao kia không nhìn thấy
bờ. Ở sân, nước ngập đến cổ chân. Mấy con gà tối qua mải chơi quên không vào chuồng đứng run
nhong nhóc ở chân đống rơm.
Ngoài ngõ xóm, đường làng, tiếng bước chân người lội bì bõm, tiếng xe cải tiến lộc cộc. Liềm. Quang
gánh. Mọi người ra đồng vớt lúa. Trời vẫn sùng sũng nước.
Quê mình thật vất vả!
Read more: />

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×