Tải bản đầy đủ (.doc) (6 trang)

kịch bản bảo vệ rừng

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (124.18 KB, 6 trang )

Tiểu phẩm “ BẢO VỆ RỪNG PHÒNG HỘ VEN BIỂN LÀ HẠNH PHÚC CỦA CHÚNG TA ”
kịch bản của DƯƠNG VĂN PHÚ năm 2009
Kính thưa Ban giám khảo; Quý vị đại biểu; quý vị khán giả cùng toàn thể các bạn học sinh thân
mến! Liên Đội trường chúng tôi trân trọng gửi đến Hội thi tiểu phẩm mang tên:
BẢO VỆ RỪNG PHÒNG HỘ VEN BIỂN LÀ HẠNH PHÚC CỦA CHÚNG TA
Trân trong giới thiệu(ai được giới thiệu thì cúi chào)
Bạn Rô Nơ trong vai: một cán bộ Đoàn gương mẫu, xuất sắc.
Bạn Hồ Văn Lúa trong vai : A-Lúa HS đã bỏ học và tham gia chặt phá rừng thuê.
Bạn Đại Hùng trong vai: A-Hùng HS lớp 9 bị một nhóm bạn lang thang lôi kéo chặt phá rừng.
Bạn Nguyễn Được -trong vai: lão Bá- người chủ mưu chặt phá rừng trái phép.
Bạn Đức Vinh-trong vai A-Vinh- trốn học có hệ thống và tham gia phá rừng.
Bạn Hồng trong vai: người làm thuê.
Cùng một số bạn học sinh trong vai: mấy đứa trẻ lấy tổ chim.
Kịch bản và đạo diễn: Dương Văn Phú
Tiểu phẩm xin phép được bắt đầu(đúng 10 phút, chạm sẽ bị trừ điểm)
Cảnh 1:
(Phía xa là cánh rừng ven biển, những dải phi lao xanh vun vút và giai điệu bài hát ca ngợi
núi rừng vang lên êm đềm trong gió chiều đầu mùa hạ; A-Hùng -áo quần HS trên tay dắt xe đạp mới
mua, vừa hát “ ” đang đợi ai đó. Rô Nơ đến, mặc áo Đoàn, chiếc
cặp sách đeo chéo qua người.)
RN:(reo to)-A-Hùng!
H: Ô, RNơ về rồi ư? Mình biết RN đi họp về chiều nay ra rừng ngoài biển lấy rác dương về bón
cho cây ở sân trường chuẩn bị đón mùa hè xanh, thế nào cũng đi qua đây. Mình chờ RN ở đây lâu
rồi
N: A-Hùng hát hay quá!
H: Cái bài hát cô giáo dạy đấy;chiều nào trên đài của xã mình cũng hát mà!
N: A- Hùng giỏi quá!
H: Vì đợi RN một mình, buồn quá nên nhẫm thuộc cho đỡ nhớ mà
N: RN cũng mong họp xong rồi về, còn đi lao động nữa, tháng 3 là tháng thanh niên mà. Trường
mình phải phấn đấu kiếm thật nhiều rác dương để bón cho cây ở Công trình măng nom trồng cây ở
Đài tưởng niệm các anh hùng liệt sỹ đấy!


H: RN có đem theo bài tập Toán đi cho mình mượn không?
N: Mình vừa đi họp ở xã Đoàn về, mong về sớm đề lao động; mai cũng được mà
H: Thật không?
1
Tiểu phẩm “ BẢO VỆ RỪNG PHÒNG HỘ VEN BIỂN LÀ HẠNH PHÚC CỦA CHÚNG TA ”
kịch bản của DƯƠNG VĂN PHÚ năm 2009
N: Thật mà!
H: Biết thế chẳng ra tận chỗ này đón RN thi hơn, chẳng tập bài hát làm gì
N: Thôi mà lao động xong mình cho A-Hùng mượn liền mà Nhớ chưa nào?
H: (vẻ ưng ý, vui vẻ)
N: A-Hùng nè! Sao mấy ngày nay AMinh không đến lớp nhỉ! Mẹ cậu ấy có làm sao không?
H: (Lúng túng)- Uh! Mà RNơ hỏi làm gì? Mặc kệ nó mà
Cảnh 2:
(mấy người chặt phá rừng lấm léc đi qua ?A Lúa, A-Khương, lão Bá, A-Vinh, người làm
thuê, áo quần đủ loại, người cầm rựa, vác cây, gánh cũi, đi trong sợ hãi )
N: Kìa! Ai như AMinh vậy. AHùng có biết mấy người đó làm gì không? Họ lấy cũi ở đâu thế?
Hình như có cả A Khương, A Vinh nữa AHùng có biết không?
H: Mình biết, nhưng không nói đâu Nếu RNơ cho mình mượn vở, và phải thề là không nói với
ai thì mình mới nói cho RNơ biết.
N: Mình thề mà!
H: Lão Bá thuê và cho vay tiền, lôi kéo nhiều người chặt phá rừng gần tháng nay rồi đó. Có cả
AVinh, AKhương, có nhiều người lắm ! AVinh nói: Khổ vì học, khóc vì thiếu tiền, buồn vì
không có nhiều tiền đánh game mà,,,! Mình cũng có xe đạp mới nữa mà. Lão Bà cho mình vay tiền
để mua đấy!
N: Lão Bá chặt cây rừng ở đâu? Sao AHùng biết?
H: Xa lắm! Mãi đến ngoài rú xa mờ kia một chiều mình đuổi theo con chim tu hú bị thương,
đuổi mãi đuổi mãi, đến chỗ đó thì con chim mất hút. Mệt quá ngồi thở thì mình đang giữa một vùng
rừng dương và cây bạch Đàng bị lão Bá cùng một số người chặt phá rối cho vay tiền
N: Tại sao AHùng biết lão Bá chặt cây bán cho AKhương ở chợ?
H: AKhương nhiều tiền, giàu lắm, có nhiều người làm thuê cho lão mà. Lão Bá cũng cho mình

vay tiền mua xe đạp mới để chở RNơ đi học mà mua nhiều quần áo đẹp và tha hồ chơi game
online!
R: Trời ơi! Không được, phải tìm cách ngăn họ lại thôi. Nếu cần thiết thì phải báo cáo cán bộ xã
thôi.
H: Thôi đi! RNơ đã nói là thề không nói với ai về chuyện này? Lão Bá biết mình nói sẽ đòi lại
tiền vay nặng lãi
2
Tiểu phẩm “ BẢO VỆ RỪNG PHÒNG HỘ VEN BIỂN LÀ HẠNH PHÚC CỦA CHÚNG TA ”
kịch bản của DƯƠNG VĂN PHÚ năm 2009
N: Nhưng AHùng có biết là chặt phá rừng bừa bãi đã làm hại đến bao nhiêu người rồi không?
AHùng có biết đốt rừng, chặt phá rừng là trái pháp luật không? AHùng có biết vì sao mấy năm nay
Liên đội trường ta phấn đấu trồng thật nhiều cây xanh và thơì gian gần đây đã đăng kí trồng và chăm
sóc cây ở đài tưởng niệm nghĩa trang liệt sỹ xã không? Mấy ngày nay mình đi họp với Đoàn trường,
Đoàn xã, huyện Đoàn và phòng kiểm lâm Huyện Phú Vang để làm gì không? Chúng ta phải gương
mẫu vận động gia đình, bà con, thôn xóm ta không được trái phép chặt phá rừng vậy mà AHùng
đã vay tiền của AKhương, tiền của lão Bá mua xe đạp, đánh game online để rồi những kẻ xấu ấy lôi
kéo vào tội lỗi phạm pháp. Phải trả tiền cho lão Bá ngay và đừng bao giờ tiếp tay cho kẻ xấu nữa!
H: RNơ đã thề là không nói với ai mà! Tiền đã vay mua xe rồi, giờ muốn trả cũng không được
nữa mà! Đã thề rồi! Để người ta chặt nốt vụ này thôi có xe đạp rồi sẽ có xe máy mà sẽ chở RNơ đi
học, đi chơi, đánh online, đi phố, đi đâu cũng được mà !
N: AHùng về đi! Tôi không cho mượn vở toán đâu, không nói chuyện với AHùng nữa.
H: RNơ! Mày đuổi tao đấy à? Mày không muốn tao có cái xe đạp, xe máy a? Mày không còn
xem tao là bạn của mày nữa ư?
N: Tôi chỉ làm bạn với người biết cái đúng, cái hay; không làm bạn với người chỉ thấy cái lợi
trước mắt mà làm cái xấu tiếp tay cho kẻ xấu. AHùng đi đi (RNơ cúi đầu xuống, khóc buồn).
H: Hừ! Đúng là cái bụng mày đã thay đổi rồi! Mày học giỏi mà. Rồi mày sẽ lên tỉnh học
mà sao mày không còn xem tao là bạn mà vẫn đến đây? Hừ! Không muốn đi xe thì tao cho đi bộ
về chi mong trời mưa thật to, gió thật mạnh mong con heo sẽ hại mày (Hùng giận dữ dắt xe đạp
đi )
Cảnh 3:

(AHùng, AKhương, AMinh, lão Bá ngồi tại quán thịt chó uống rượu, cười khích nhau, mỗi
người một tâm trạng khác nhau. AHùng không nói gì)
AKhương: (nhìn trừng mắt, hậm hoẹ kẻ cả và chỉ tay vào Hùng) AHùng! Mày có chiếc xe đạp
thì phải biết ơn ta đấy; khi nào tao cho vay tiếp để mua xe máy mày nhớ phải nghe lời tao đấy! Nếu
không có tao thì suốt đời mày cũng không mua nổi con xe đâu. Còn mấy chục lon gạo tao cho mẹ
mày vay hôm trước thì mày phải biết đấy!
Lão Bá:( Cuời nhạt đểu, tay vỗ nhẹ vào vai AKhương): Thôi mà AKhương, chúng nó là chỗ anh
em mà! Hôm ở ngoài đó nó cũng làm thịt con chó nhà nó cho mày ăn; mày đã quên rồi sao!
3
Tiểu phẩm “ BẢO VỆ RỪNG PHÒNG HỘ VEN BIỂN LÀ HẠNH PHÚC CỦA CHÚNG TA ”
kịch bản của DƯƠNG VĂN PHÚ năm 2009
AHùng:(tỏ vẻ sợ hải, lo lắng. mắt nhìn liếc qua về ) Nói khẽ thôi! Con Rô Nơ nó là cán bộ
Đoàn thanh niên, nó là học sinh giỏi gương mẫu. Chiều nau nó vùa họp với xã đấy nó họp với phòng
kiểm lâm! Nó mà báo cán bộ xã thì chết cả lũ!
AMinh: (tay cầm chai rượu, nói trong say sưa)lão Bá là kẻ cầm đầu tội mới nặng. Tao chỉ là
người bị lôi kéo thôi!Sợ gì
Lão Bá: (chằng chai rượu)Thôi đi! Ngậm ngay cái miệng thối của mày lại! Thằng AHùng với
mày cũng bỏ học quách cho rồi chỉ thêm khổ cái thân thối của mày
(mấy người đột ngột im lặng nhìn nhau, bất chợt RNơ vào )
N: (Đứng nghiêm túc, giọng lịch sự) thưa các bác, các anh cháu là cán bộ Đoàn thanh niên.
Cháu nghe nói Lão Bá, AKhương, AMinh, AHùng, và một số người khác đã vụng trộm chặt phá
rừng. Làm như thế là trái pháp luật.
Lão Bá: Mày định tố cáo tao đấy ư, tố cáo cả thằng AHùng, AMinh bạn thân của mày nữa ư?
Sao mày không lo học hành; mày không muốn trở thành con ngoan trò giỏi để làm gương cho thằng
AHùng a?
N: Là người học trò tốt, cán bộ Đoàn gương mẫu càng phải đấu tranh phê phán những hành
động chặt phá rừng trái phép của các người nếu các người không tự giác dừng việc sai trái ấy thì tôi
sẽ báo cán bộ xã, sẽ bị đi tù đấy!
H: Cái bụng của nó nghĩ khác rồi!
N: (nghẹn trong lời nói như muốn khóc) không phải thế!

Lão Bá: RôNơ! Hay là mày làm cán bộ Đoàn thì gắng cho tốt. Còn việc chặt cây rừng của tao
thì cứ lờ đi là được thôi, cứ coi như không biết là được mà.
N: làm cán bộ mà lờ đi cũng có nghĩa là tiếp tay cho tội ác
H: Cái bụng của mày thối thật rồi. Mày còn xứng đáng là con của làng nữa không?
N: AHùng
AMinh: Bây giờ mày định làm gì lão Bá, làm gì AHùng, Làm gì được tao nào?
N: (định bỏ đi )
Lão Bá: Rô Nơ! Khoan đã, tao không chặt cây Xoài, cây Ổi, cây Mít, của nhà mày là được
chứ gì?
N: Lão Bá mới biết 1 mà chưa biết 2 biết 3, :
4
Tiểu phẩm “ BẢO VỆ RỪNG PHÒNG HỘ VEN BIỂN LÀ HẠNH PHÚC CỦA CHÚNG TA ”
kịch bản của DƯƠNG VĂN PHÚ năm 2009
Lão Bá: là thế nào? Mày giải thích, tuyên truyền cho tao nghe, cho cái thằng Khương cái thân
nó to cao như cây Pơ-mu nhưng cái đầu nó dốt lắm! Nó chỉ biết uống rượu, thịt chó, chỉ biết cí thật
nhiều tiền thôi, nó không biết đúng sai đâu
N: mình chặt rừng của nhà nước là một tội; tội thứ hai là lôi kéo dụ dỗ học sinh bỏ học để chặt
cây rừng; nghiêm trọng nữa là phá rừng phòng hộ chống biển xâm thực; ba tội ấy để lão Bá ngồi tù
mục xương; sao lão liều thế?
N:(cá nhóm người đứng dậy, vẻ sợ, khúm rúm hướng về RôNơ đang đứng thẳng giọng nghiêm
túc đang diễn giải ) cũng vì chặt phá rừng bừa bãi mà khí hhậu đã thay đổi xấu đi nhiều: nhiệt độ
của trái đất tăng lên, băng tan nhanh, nước biển dâng lên, nhiều nơi ven biển bị xâm thực, đất nhiễm
mặn không thể trồng trọt được; chưa hết: bão lạc mùa, lũ lụt khủng khiếp, lạnh đến nỗi trâu bò phải
mặc áo ấm; hạn hán kéo dài; Lão Bá là người chủ mưu mô xảo quyệt và lôi kéo mọi người chặt phá
rừng có biết không? Ở Thuận An trong trận lũ vừa qua gần 60 ngôi nhà của dân phải di dời đi vì
sóng biển đã xâm thực; ở biển Vinh An mình năm sáu năm về trước biển đẹp lắm! bờ biển thoai
thoải, sóng thì vỗ êm đềm, cá tôm nhiều; bây giờ bờ đã dựng đứng nguy hiểm, sóng gào thét thê
thiết, giận dữ, sóng nước dâng cao suốt 4 mùa cùng vì nạn chặt phá rừng phòng hộ ven biển!
Cả nhóm người: Hiểu rồi, hiểu rồi!
Lão Bá: (cùng tất cả đứng dậy nghiêm túc- lão Bá nói)Thưa bà con cô bác, bây giờ chúng tôi

đã hiểu vì sao mà khi hậu ngày càng khắc nghiệt, đất càng xấu, nước biển càng dâng cao;từ nay
chúng tôi sẽ lo làm ăn lương thiện, không chặt phá rừng nữa. Bảo vệ, chăm sóc rừng là bảo vệ cho
cuộc sống chính mình, cho gia đình, người thân và tất cả chúng ta. Tôi sẽ tình nguyện cùng với Hội
Nông dân, Hội Phụ nữ, Đoàn thanh niên và các cháu học sinh trồng rừng để phấn đấu xây dựng quê
hương xanh -sạch- đẹp. Tôi về nhé để ngày mai đi trồng rừng.
(Đề nghị quý thầy cô giáo cùng các em học sinh đọc và có ý kiến xây dựng để kịch bản tốt hơn)
HẾT
5
Tiểu phẩm “ BẢO VỆ RỪNG PHÒNG HỘ VEN BIỂN LÀ HẠNH PHÚC CỦA CHÚNG TA ”
kịch bản của DƯƠNG VĂN PHÚ năm 2009
6

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×