Tải bản đầy đủ (.pdf) (32 trang)

Con người động lực và mục tiêu phát triển GS tương lai

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (488.31 KB, 32 trang )


1
CON NGI
NG LC VÀ MC TIÊU CA PHÁT TRIN


GS.Tng Lai
I. CON NGI

1. Con ngi là ai

a.  gii đáp câu hi muôn thu y, đã có không ít cách tr li. Song cho
đn nay, t duy ca loài ngi vn cha ngng tìm tòi vì ngi ta cha tha mãn
vi bt c cách gii đáp nàp. Phi chng vì th, đã tng có nhà th, bng th,đa ra
ý tng rng, đt ra mt cách hi khác vi câu hi muôn thu đó có th làm sáng
lên con đng ngi. Hi và tr li “ta vì ai” thay cho câu hi “ta là ai” thì “ngn
gió siêu hình” thi tt mi ngn nn s bin thành “vn triu chi xanh” tràn đy
sc sng, S huyn hoc ca hình tng th đã làm m đi cách ln tránh câu tr li.
Câu hi vn còn nguyên đó. Chuyn vì ai không th thay th cho câu tr li ta là ai.
Con ngi là gì, con ngi t đâu đn, và ri con ngi s đi đn nhng chân tri
nào? T duy khoa hc không th ln tránh khái nim.

b.Trc tiên, không h có con ngi tru tng. Con ngi bao gi cng là
“con ngi này” theo cách din đt rt hàm súc ca Hegel. Còn vi C.Mác, con
ngi phi đc xem xét trong tính lch s c th. Mun tìm hiu bn cht con
ngi thì phi dõi theo toàn b tin trình phát trin ca nó trong lch s hình thành
và phát trin Phi lý gii vn đ con ngi cn c vào đi sng hin thc ca nó,
trong đó rt quan trng là cung cách làm n hng ngày, là vic sn xut ra ca ci
vt cht, ch không th theo nhng suy nghim m h.

c. Aristote cho rng “con ngi là đng vt xã hi”, nhng phi đn cui


th k XIX, Ch. Darwin mi ch ra đc con ngi là khâu cui cùng ca chui tin
hóa vt cht trên hành tinh Trái đt. Ph ngghen da vào thành tu khoa hc th k
XIX đ đa ra quan đim “lao đng là nguyên nhân chuyn hóa cui cùng đ
vn thành ngi”. Adam Smith đa ra lun đim “lao đng là ngun gc duy
nht ca mi ca ci”, da vào lun đim đó, Franklin đa ra đnh ngha “con
ngi là mt thc th bit ch to công c” .Vi vic đa lao đng vào trong tìm
hiu bn cht ngi, t Hegel tr đi, trit hc đã vn dng nhng thành tu ca kinh
t chính tr hc đ c gng tr li câu hi v con ngi bng lun đim tuyt vi ca
Hegel “con ngi là thc th t sinh thành nên chính mình”
C.Mác đã tng cho rng s v đi ca George Wilhem Friedrich Hegel là đã
“coi s t sn sinh ca con ngi nh mt quá trình”. Ch rõ ra đc nh vy vì
Hegel đã bit “ nm ly bn cht ca lao đng” và lý gii con ngi hin thc nh
là “kt qu lao đng ca bn thân con ngi” .  tránh nhng suy đoán m h,
C.Mác đã lu ý, khi nói đn lao đng thì phi “gi đnh lao đng di hình thc
mà ch riêng con ngi mi có mà thôi” 1. ó là vic s dng và ch to công c
(t liu lao đng) mà C.Mác xác đnh đó chính là “thc đo s phát trin sc lao

2
đng ca con ngi” 2, đng thi cng là đc trng tiêu biu cho mt thi đi. Mà
chính vì vy, cng là đc trng cho mt trình đ t duy.

d. Con ngi trc tip là mt thc th t nhiên, nhng bng hot đng thc
tin, con ngi tr thành chính mình. Thut ng “trc tip”cn hiu  bình din trit
hc ch không theo ngha thông thng. Là sn phm ca t nhiên và xã hi, con
ngi va thích ng vi t nhiên và xã hi va ci to chúng. Quá trình con ngi
thích ng và ci to t nhiên và xã hi cng là quá trình con ngi hoàn thin bn
thân mình. T nhiên-xã hi-con ngi, đy là th hoàn chnh hp thành th gii
ca con ngi. Trong th hoàn chnh y, con ngi là trung tâm và là lý do tn ti
ca th hoàn chnh y. S thng nht gia con ngi vi t nhiên là nh hot đng
thc tin ca con ngi, mà h qu ca nó là con ngi tìm cách thích ng và ci

to t nhiên. T nhiên không còn là trc quan na mà là thành tu lý lun ca thc
tin ca con ngi vi t cách là mt thc th xã hi.

e. Ly phm trù thc tin thay cho phm trù tha hóa [ca Hegel], C.Mác
đã xác đnh nn tng lý lun đ sau này V.Lênin khng đnh “quan đim v đi
sng,v thc tin phi là quan đim th nht và c bn v nhn thc”3 .
Quan đim thc tin đã vch ra phng pháp ci to hin thc “nu hoàn
cnh nh hng đn con ngi thì phi làm cho hoàn cnh tr nên hoàn cnh
có tính ngi”. Bi vì, “con ngi to ra hoàn cnh đn mc nào thì hoàn cnh
cng to ra con ngi đn mc y ” 4. Phng pháp có mt ý ngha ht sc ln
trong hot đng thc tin. Bi l , theo Hegel, “tòan b trit hc nói chung, đu
đc thâu tóm thành phng pháp”.
S phù hp gia thay đi hoàn cnh vi hot đng ca con ngi cng tc
là vi s t bin đi ca con ngi, không gì khác, chính là thc tin, tc là quá
trình con ngi s dng các phng tin, công c vt cht, sc mnh vt cht và
tinh thn ca mình tác đng vào t nhiên và xã hi phù hôp vi nhu cu tn ti và
phát trin ca chính mình. Quá trình làm cho hoàn cnh tr nên hoàn cnh có tính
ngi cng chính là quá trình con ngi t hoàn thin bn thân mình. Phm trù
ngi đánh du mt ct mc quyt đnh trong tin trình t duy ca con ngi, ca
lch s ngi.

2. Cá nhân.
a. Lch s toàn th gii, nói theo C.Mác, là s sáng to con ngi thông qua
lao đng ca con ngi.  bui ban đu ca lch s, con ngi cha có ý thc v
tính cá th. Con ngi ch xut hin nh là cá nhân sau mt quá trình lch s nht
đnh. Chính vì th, có th nói lch s loài ngi là mt quá trình ngi, do con
ngi to ra. Cho nên, lch s là nht nguyên. Nhng nht nguyên không theo ý
ngha ca qyt đnh lun máy móc, mà là mt tin trình phc tp vi nhng bc
thng trm cha đng nhiu bí n phi liên tc khám phá. Hành trình khám phá y
cng là hành trình con ngi t khám phá chính mình, điu mà Xôcrat dòi hi “Con

ngi, hãy t nhn thc chính mình”. Trong hành trình y, mi bc tin lên đu
phi tr giá đt. ó là cái giá ca cuc đu tranh gia tt và xu, gia thin và ác,
gia chính và tà, ánh sáng xua dn bóng ti.


3
b.  thi nguyên thy, con ngi sng da vào t nhiên và khip s sc
mnh t nhiên T vic th cúng “vt linh” (totem, ting Anh ) đn nhng nghi l
“ma thut” (magic), con ngi dn tin lên khi vic th cúng “vt linh” nhng ch
cho vic th cúng “thn thánh”, tc là sc mnh t nhiên đc “ngi hóa”, du
thi gian đu con ngi cha ý thc đc nh th. Có th xem đy là khâu trung
gian chuyn tip con ngi và thn thánh, mà thn thánh đc con ngi to dng
theo hình nh ca chính mình, theo đó, con ngi tng bc, tng bc thc hin
s t khng đnh chính mình.
Trên ý ngha y, “cá nhân” manh nha xut hin t ngay trong lòng xã hi c
đi ch không phi đi đn s ra đi ca ch ngha t bn mi có cá nhân. Nhng
yu t nhân vn đc ny n trong xã hi c đi. Sc mnh t nhiên đc “ngi
hóa” trong “thn thánh ca con ngi, do con ngi to dng nên”, đ ri “thn
thánh” đc thay bng “thng đ toàn trí, toàn nng” vi s hình thành t duy
tôn giáo.
Phân tích k li s thy, “thng đ toàn trí, toàn nng” cng ch là biu
tng “ngi hóa” khát vng ca con ngi ch không gì khác. y là cách con
ngi đc “thng đ hóa” nh đã tng đc “thn thánh hóa”. Con ngi to ra
“thng đ”ca mình đ có ch da tinh thn nhm đng đu vi t nhiên. Vì có
“thng đ” ca mình làm ch da, con ngi không còn quá s hãi trc t nhiên
khip đm và k bí. Con ngi ch còn khut phc trc “thng đ” ca mình. Bi
l, t nhiên cng b thng đ toàn trí toàn nng khut phc và chi phi. Cng t
cách lý gii y mà ngi ta cho rng, tôn giáo nguyên thy là mt phng cách đ
con ngi t khng đnh mình.
Th nhng, khi tr thành mt “th ch xã hi” vi s liên kt gia “thn

quyn” và “th quyn” to nên công c kép ca tng lp thng tr, thì tôn giáo li tr
thành mt sc mnh nô dch con ngi, đy ti s tha hóa ca con ngi. Bng s
tha hóa y, con ngi tìm thy  “tôn giáo là ting th dài ca chúng sinh b áp
bc”, t ch là s khng đnh ca con ngi vi tôn giáo nguyên thy, đã bin
thành s t ph đnh con ngi khi tôn giáo là sn phm ca s câu kt gia “th
quyn” vi “thn quyn”. Càng t ph đnh mình, càng t hin mình cho h o li
càng thy mình đc “cu ri” trong “cái bin kh mà tôn giáo là vòng hào quang
thn thánh”5 nh C.Mác đã tng phân tích . Chng nào con ngi vn còn b giày
vò bi nhng ni đau trn th v th cht và tinh thn, nht là ni đau tinh thn,
chng y con ngi vn cn đn “vòng hào quang thn thánh” y. Cng chính vì
th, tôn trng con ngi, phi tôn trng nim tin y ca con ngi khi mà cái “bin
kh” vn còn tràn ngp đi sng con ngi. “Nhân dân [ch có th] t b mt tình
cnh đang cn có o tng” nh C.Mác đòi hi khi mà cái “bin kh” y b thu hp
li ri mt đi vi sc mnh vt cht và tinh thn hin thc đc to ra đ sc làm
vic y.
Khi sc mnh hin thc y cha có, nu nhân danh lý tng gii phóng con
ngi mà li chà đp lên đi sng tâm linh ca con ngi chính là phn li ch
ngha nhân vn. Tôn giáo, và rng hn th, tín ngng là mt hin tng ngi,
mt biu th nhân bn, mt thc t xã hi rng ln và sâu xa, kt tinh chng nhng
tâm linh và tình cm, mà c nhn thc lý trí ca rt nhiu ngi. Tín nngng hoc
không tín ngng là mt quyn c bn ca con ngi, cn đc th ch hóa và thc
s tôn trng

4
Tôn giáo là mt sc mnh xây dng và mt đng lc tích cc ca cá nhân và
cng đng. o đc và chính sách khoan dung dung tôn giáo là mt nhân t quan
trng to nên s đng thun và c kt xã hi. “Ch ngha tôn giáo” cc đoan, bit
phái, cc quyn cùng vi s k th và xung đt tôn giáo là nhng nguyên nhân gây
mt n đnh, góp phn làm ny sinh ra nn khng b, phá hoi rt nghiêm trng. ó
là mt ni đau ca con ngi, ca loài ngi trên nhiu vùng rng ln ca các châu

lc ca hành tinh Trái đt này, “ngôi làng toàn cu” ngày càng tr nên gn gi và
nh bé.
Chính  đây càng phi thy cho sâu truyn thng khoan dung tôn giáo trong
đi sng tinh thn ca dân tc là mt đim ta cc ký quý báu. Tuy có lúc, có ni
cng đã tng ny sinh s k th tôn giáo và tín ngng xut phát t nhng nhn
thc sai lm ca ngi cm quyn và nhng ngi li dng tôn giáo đ thc hin
nhng ý đ khác, gây nên nhng hu qu tai hi, nhng nh truyn thng khoan
dung tôn giáo vn đã n sâu trong tâm thc ca dân tc mà hn ch đc nhng tai
hi đó.

c. Là sn phm ca lch s, con ngi đng thi cng là ch th sáng to
lch s. Mà lch s là s kt ni nhng giai đon trong s phát trin vô cùng tn ca
xã hi loài ngi đi t thp đn cao. Mi giai đon đu là tt yu, có lý do tn ti
trong thi đi vi nhng điu kin mà nó ra đi.  ri, trc nhng điu kin mi
cao hn, ny sinh và phát trin trong lòng nó, nó s mt lý do tn ti, buc phi
nhng ch cho giai đon mi cao hn.
Cái ci xay quay bng tay đa li xã hi có lãnh chúa, cái ci xay chy bng
hi nc đa li xã hi có nhà t bn công nghip. ng lc tin hóa ca lch s
nm trong con ngi, trong mi hot đng ca con ngi mà xét đn cùng, quyt
đnh nht là hot đng sn xut. Nn sn xut xã hi luôn luôn là là cái sân khu
ln, cái đa bàn u tiên, trên đó din ra mi quan h ca con ngi vi thiên nhiên,
quan h gia con ngi vi con ngi, tc là quan h xã hi. Chính nhng ngi
thit lp nên nhng quan h xã hi phù hp vi nng lc sn xut vt cht ca h
cng là nhng ngi thit lp nên nhng nguyên lý phù hp vi nhng quan h xã
hi y.
T th k XVI, ch ngha t bn ra đi, con ngi thoát ra khi đêm trng
trung c. ó là mt ct mc v đi trên hành trình con ngi đi tìm s gii phóng
chính mình khi nhng th lc đen ti. Khi đu t nc Ý, quê hng ca thi đi
phc hng, t cui th k XIV vi vic “tr v vi con ngi”. Tr v vi con
ngi nào? Tr v vi nhng yu t nhân vn ch ngha ca thi c đi đã tng b

đy lùi vào bóng đêm trung c, đ to ra bc nhy vt ln ca con ngi vi thi
đi phc hng . ó là thi đi cách mng v th gii quan ca con ngi, chính là
bc chun b cho cuc cách mng t sn Anh 1648  th k XVII, tuy không bo
lc và d di nh cách mng t sn  Pháp 1789 th k XVIII nhng đã làm bin
đi sâu xa xã hi nc Anh c v chính tr, kinh t , vn hóa, thúc đy cuc cách
mng công nghip, thúc đy t duy và thc tin dân ch .
T ch là “thân phn ti li và thp hèn” khi ngun t “ti t tông”, con
ngi kiêu hãnh đc làm ngi vi s xut hin nhng “con ngi khng l”: “ó
là mt cuc đo ln tin b ln nht mà t xa ti nay, loài ngi đã tri qua; đó là
mt thi đi cn có nhng ngi khng l và đã sinh ra nhng con ngi khng l :

5
khng l v nng lc suy ngh, v nhit tình và tính cách, khng l v mt có lm
tài, lm ngh và v mt hc thc sâu rng. Nhng ngi đã đt c s cho nn thng
tr hin đi ca giai cp t sn có th đc coi, bt c là nhng ngi nh th nào
nhng quyt không phi là nhng ngi có tính hn ch t sn” nh Ph.
ngghen đã tng phân tích rt đúng. 6
ây là đim ta cn thit đ hóa gii nhng cc đoan, máy móc và thô thin
trong cách gii thích v giai cp tính và nhân tính.
Cùng vi s ra đi ca ch ngha t bn, nguyên lý ch ngha cá nhân thay
th cho nguyên lý quyn uy ca thi trung c đã tng đè nng trên thân phn con
ngi, đa s t khng đnh ca cá nhân con ngi bc vào mt giai đon mi
mà khó có mt giai đon nào trong lch s có th so sánh ni. Mãi cho đn gn nm
th k sau, vi th k XXI, vn đ gii phóng cá nhân mi đc đt ra mt cách
quyt lit và mnh m do nhng tin đ mi đc to ra.
Cá nhân, s t khng đnh có quy mô ngày càng rng ln, đn mc bao
trùm toàn th gii, mt “th gii ni mng toàn cu”, trong đó mi cá nhân đi din
vi c th gii và c th gii đi din vi mi cá nhân. iu y không h làm gim
bt đi ý ngha ca bc khi đu nói trên trong hành trình ca con ngi đi tìm s
gii phóng cho mình.


d. Ch ngha t bn “đã to ra nhng lc lng sn xut nhiu hn và đ s
hn lc lng sn xut ca tt c các ch đ trc kia gp li”. Và qu tht, “có
th k nào trc đây li ng đc rng có nhng lc lng sn xut nh th vn
tim tàng trong lao đng xã hi” 7 ,C.Mác là ngi đã đánh giá rt cao vai trò ca
ch ngha t bn trong lch s. Nhng chính ông li đã đt mt ming st nung đ
vào gia b mt ca ch ngha t bn, hn sâu mt du n không sao ty sch đc,
do nhng nghch lý mà ch ngha t bn gây ra cho loài ngi.
Ca ci vt cht đy p do xã hi t bn sn sinh ra vn không sao bù đp
đc cho ni kh ca thân phn con ngi trong xã hi, đc bit là lp ngi đông
đo nm di đáy ca hình tháp, đc m rng ra cho thân phn nhng con ngi 
các nc chm phát trin ti châu Á, châu Phi, châu M La-tinh. Cho dù có mt s
tht không th chi cãi là đi sng ca ngi nghèo nhiu ni đã đc ci thin
phn nào t s tng lên ca sn phm xã hi mà h góp phn to ra ngày càng nhiu
hn.
Song điu y không sao lp đc cái h sâu ngn cách ngày càng rng ra
gia mt thiu s ngi nm trong tay ngun ca ci to ln ca xã hi vi đi đa s
ngi nghèo kh bng lao đng ca mình đã góp phn to ra ngun ca ci y. Cái
h ngn cách gia các nc giàu và các nc nghèo, gia đô th và nông thôn, gia
các vùng lãnh th vn ngày càng doãng ra. Trong vòng 100 nm, mc tiêu dùng ca
loài ngi nói chung đã tng 16 ln, trong đó, 20% s ngi giàu nht đã tiêu dùng
86%, còn 20% s ngi nghèo nht ch đc có 1,3% trong tng tiêu dùng ca th
gii. Mc tiêu dùng ca ngi dân châu Phi gim 20% so vi 25 nm trc đây.
Nc M có thu nhp bình quân đu ngi cao nht th gii, li là nc có t l
ngi nghèo ln nht trong các nc t bn.
S bt công ghê gm do phân hóa giàu nghèo ngày càng tng gia các loi
quc gia và các hng ngi là vt nh do ch ngha t bn to nên, cng là ni ti
nhc ca con ngi.

6

Cùng vi s tng lên nhanh chóng ngun ca ci vt cht, sc tàn phá môi
trng sng trên hành tinh ngày càng cht hp này cng tng lên theo cp s nhân
Cùng vi s tàn phá môi trng, sinh thái , nhng t nn xã hi có tính toàn cu
ngày càng nhc nhi, mà vic khc phc đã vt quá kh nng ca tng quc gia.

e. Nhng thành tu k diu ca cuc cách mng khoa hc và công ngh đã
ghi nhn nhng ct mc quan trng trên hành trình con ngi tìm đng gii phóng
cho mình. c bit là trong hn ba thp k cui th k XX bc sang th k XXI,
nhng tri thc mà loài ngi có đc đã nhiu hn toàn b nhng tri thc tích ly
trong lch s ca hn 4 triu nm t khi có con ngi trên trái đt. Nhng thành tu
y đã khin cho khoa hc và công ngh không nhng tr thành mt lc lng sn
xut trc tip mà còn thâm nhp vào mi dng hot đng ca con ngi, tr thành
sc mnh bên trong ca mi nhân t tin b, nhân lên gp bi kh nng tim n ca
con ngi. Chính nhng thành tu y đã là nhân t quyt đnh giúp ch ngha t
bn t điu chnh đ có th tn ti và phát trin trc áp lc đu tranh ca giai cp
công nhân và qun chúng lao đng trong xã hi t bn và phong trào gii phóng dân
tc.
Mc du nhng thành qu ca cuc cách mng khoa hc và công ngh đc
phân phi rt bt công và loài ngi ch mi vn dng đc ch mt phn không ln
thành qu đó, song nh Nobert Wiener , vn đc xem là cha đ ca ngành điu
khin hc, đã nhn đnh : “chúng ta đang làm bin đi môi trng ca ta đn tn
gc r đn mc ri ta phi bin đi chính mình mi tn ti đc trong môi
trng đó”. Môi trng đó cha đy nhng yu t bin đng, không n đnh và
không tiên đoán đc. Con ngi phi thng xuyên đánh giá và kim đnh li tri
thc c, gii pháp c đ có nhng tri thc mi, gii pháp mi cho tình hình đã thay
đi, đó là mt đòi hi sng còn.
Th k XXI, th k ca s khai thác nhng tim nng cc ln ca b não
đang m ra mt chân tri mi cho con ngi.

f. Bi kch mà con ngi phi gánh chu chính là trên hành trình gii phóng

cho mình, nhng cái mà con ngi giành đc tuy vô cùng to ln song vn còn
cách quá xa khát vng ca h. Chính vì th, mà đã ny sinh ra không ít nhng nôn
nóng mun “đt cháy giai đon” nhm đy nhanh hn các bc đi đn mc tiêu. Và
h ly ca s nôn nóng duy ý chí mang nng tính cht không tng y là cái giá đt
phi tr ca bit bao tâm huyt và không thiu nhng hy sinh ln lao.
Bi kch càng thm thía hn khi vi nhng trái tim càng đp mãnh lit, cái
đu càng ln nhng suy t, thì cái giá loài ngi phi tr cho nhng nôn nóng ch
quan y li càng ln. ó chính là khúc bi tráng ca con ngi trên hành trình tìm
đng gii phóng cho chính mình. Hành trình y tng vang di nhng “hùng ca”
song cng đy ry nhng “ai ca”. Nhng đó li chính là s tin hóa ca lch s.
Và đó cng là bin chng ca lch s. Trong quá trình tin hóa y, nhng
gìá tr do con ngi to ra s đc bo tn và phát trin. ó chính là vn hóa. Vn
hóa chính là ngn la thiêng chiu sáng hành trình ca con ngi đi tìm nhng chân
tri mi trong s phát trin vô cùng tn ca lch s ngi. ó cng chính là quá
trình t phát trin ca con ngi.


7















Con ngi trong nhn thc ca trit hc và khoa hc hin đi có th vn
tt trong 10 đim sau đây:
* Tác gi ca lch s, đng lc mnh nht ca phát trin
* Sn phm ca chính mình
* S hu c bn nht.
* Vn (t bn) ln nht
* Tài nguyên tái to có tim nng vô tn
* Công ngh cao nht
* S thng nht cht sinh vt và cht xã hi
* S tng hp ý thc, tim thc và vô thc, hu lý và ngoi lý
* S hài hòa nhân cách xã hi và bn sc cá nhân, trí tu sáng
to, tình cm cao c và tâm hn t do
* Mc tiêu t thân cao nht, đu tiên và cui cùng.

















II. CON NGI VIT NAM


8
1. ng bên b bin ông quanh nm sóng v, con ngi Vit nam vn đã
đc th thách. “Có cng mi đng đc đu gió”. Bán đo hình ch S n ngc
đón gióThái Bình Dng vi nhng cung phong phn n bt thng cp đi
không ít nhng ân hu mà thiên nhiên đã hào phóng ban tng. Nhng truyn thuyt
v “con rng, cháu tiên”, Lc Long Âu C đem con lên rng xung bin m mang
b cõi, nhng Sn Tinh Thy Tinh , nhng Thành Gióng…thm đm cht liu hin
thc v sc mnh, khát vng và bn lnh ca con ngi Vit Nam. Con ngi t
thi hang đng xa xa cách đây hàng triu nm đã khai sn, phá thch, ci to đm
ly, đi theo các dòng sông đ tìm đt sng ti các vùng châu th phì nhiêu, vùng
trung du mu m, men theo vùng dyên hi tin dn v phng nam, phát c đp
b, thau chua ra mn, lp vùng đt mi  đng bng sông Cu Long to dng nên
non sông gm vóc ca T quc Vit Nam hôm nay. Con ngi Vit Nam vi bn
lnh ca mình vn gn bó vi cng đng làng xã, vi quê hng đt nc đã to
dng cho mình mt bn sc riêng. Bn sc dân tc và bn sc ca cá nhân tng
ngi. “ã là mt ngi thì phi có cái riêng ca con ngi, không th có con
ngi siêu hình. Không th phá đn v con ngi. Không còn cái riêng ca con
ngi na thì xã hi s mt ht ý ngha, mt c s” 8 . Cái riêng và cái chung y
đu phi đc trân trng nuôi dng và phát trin. Gia đình, làng và nc là cái
nôi nuôi dng con ngi Vit Nam, tính cng đng và ch ngha nhân vn “ngi
ta là hoa ca đt”đã hun đúc nên ct cách ca con ngi Vit Nam và nn vn hóa
Vit Nam. Con ngi ln lên t nn vn hóa y và nn vn hóa y ngày càng phong
phú nh vào s vun đp ca các th h Vit Nam trong trng k dng nc và gi
nc.
Con ngi Vit nam y, vi bàn tay và khi óc ca mình đã to dng nên
đt nc giàu đp ca mình, và chính non sông ca T quc đã hun đúc nên tâm

hn và khí phách ca con ngi Vit Nam, hình thành bn sc cho dân tc mình
trong đó có cái riêng ca tng con ngi, đó chính là bn sc vn hóa Vit Nam

2. Không ch “đng đu gió”, con ngi trên bán đo hình ch S này li
đng vào ngã t ca con đng giao lu quc t, t n  dng xuyên sang
Thái bình Dng.
Cho nên “trin miên binh la” là s phn lch s dành cho dân tc này. êm
dài ca nghìn nm Bc thuc không th tiêu dit sc sng ca dân tc. Sc qut
khi k l và tài thao lc gi nc ca con ngi Vit Nam đã bao ln chin
thng, và dân tc Vit Nam đn th k XI đã dõng dc tuyên b “Nam quc sn hà
Nam đ c, Tit nhiên đnh phn ti thiên th, Nh hà nghch l lai xâm phm, Nh
đng hành khan th bi h.”. “Sách tri” [Thiên th], tht ra là ý chí và khí phách
ca con ngi Vit quyt xác lp ch quyn đt nc và đc lp dân tc. Gi bài
th y, tng truyn ca Lý Thng Kit trên sông Nh nguyt, là bn “Tuyên
ngôn c lp” ln th nht có cái lý rt thuyt phc.
Và thi đi H Chí Minh, đy ti đnh cao truyn thng qut khi y vi
Cách mng Tháng Tám 1945, cuc kháng chin ln th nht vi iên Biên Ph
1954, cuc kháng chin ln th hai vi đi thng Mùa Xuân 1975, đã nói lên sc
mnh và khát vng ca con ngi Vit Nam.


9
3. “Vn hóa là si ch đ xuyên sut toàn b lch s ca dân tc, nó làm
nên sc sng mãnh lit, giúp cng đng dân tc Vit Nam vt qua bit bao sóng
gió và thác ghnh tng chng không th vt qua đc, đ không ngng phát trin
và ln mnh, vit nên nhng trang s l lùng bi tính kiên cng trong hon nn,
bi khí phách hào hùng trong gi nc và dng nc”9
Trong phn kt thúc “Tng tp hi ký” ca Võ Nguyên Giáp, có mt đon
đi thoi thú v gia tác gi vi Rôbt Mc Namara, mt trong nhng kin trúc s
ca chin tranh xâm lc Vit Nam :

“Trong cun hi tng ca ngài có mt điu mà tôi cho là đúng. ó là M
đánh Vit Nam mà không hiu gì v lch s, đa lý, vn hóa, phong tc, tp quán v
con ngi Vit Nam, dân tc Vit Nam nói chung và nhng ngi lãnh đo Vit
Nam nói riêng. Chúng tôi có mt nn vn hóa vng bn, có mt hc thuyt quân s
đc đáo và đc th thách trong lch s. Vì vy mà chúng tôi đã thng.
Ông Mc Namara đáp : Vâng, đúng nh vy 10 ”.
Vit Nam là mt nc “vn xng vn hin đã lâu”. “Vn hin”, vn hóa và
hin tài, là nhân t đu tiên phân đnh v th ca mt quc gia đc lp, tip đó mi
đn lãnh th, phong tc và triu đi theo quan đim ca Nguyn Trãi, anh hùng dân
tc, danh nhân vn hóa th gii.
Xut hin cách đây 5 th k, quan đim y hin đi, vì đó là mt hng s
xuyên lch s. Bn lnh và ct cách ca con ngi Vit Nam, sc mnh và v đp
ca con ngi Vit Nam đc hun đúc nên t bn sc và truyn thng vn hóa y.
Tinh hoa ca dân tc, ca con ngi Vit Nam là  đy.

4. Làng xã là mô hình xã hi và vn hóa truyn thng.
a. Nhng giá tr vn hóa ca dân tc ch yu đc hun đúc và gìn gi trong
vn hóa làng. Là mt đn v xã hi và chính tr có chc nng bo v nhng li ích
thit thc ca ngi dân, ca cng đng, làng xã cng là cái cung nhau nuôi dng
vn hóa dân tc. Có khi, nc mt nhng làng thì vn còn. “Còn” trong ý ngha b
máy thng tr xâm lc không sao vn khp và nm cht đc mi sinh hot ca
làng. “Cái làng Vit Nam là ni đã din ra s hình thành ca vn hóa, vn minh
Vit Nam ngay t bui ban đu và hin nay vn là ni mà vn hóa, vn minh Vit
Nam bo lu đc nhiu giá tr truyn thng hn c trên con đng tin lên phía
trc…là vùng vn hóa quan trng vào bc nht [làng ca đng bng sông Hng]
ca nc ta”.11
Th nhng, cng chính mô hình làng xã y li nuôi dng s thin cn và
th cu, mt trái ca tm huân chng bc l rt rõ và không d khc phc. “Trng
thái kinh t t cp, t túc là cái c s ca vn hóa đình tr và bo th ca ta ngày
xa. Vn hóa y gm nhng phong tc tp quán khin cho ngi nhà quê trong bao

nhiêu đi  trong cnh khn cùng ht sc mà vn nhn ni chu đng đc” 12 .

b. H thng làng xã khép kín và t tr vn có tác dng ln trong t chc
chng ngoi xâm, chng li nh hng vn hóa ngoi lai và âm mu đng hóa, bo
v vn hóa truyn thng. ng thi, cng chính h thng y kìm hãm s phát trin
ca sn xut, kìm hãm s giao lu, duy trì nn kinh t gia trng t cung t cp
không sao chuyn ni sang kinh t hàng hóa. Cho nên, mc dù là mt nc có nn
nông nghip phát trin sm, đã tng là mt nc sn xut lúa go và cng đã tng

10
xut cng go, nhng cho đn nay, sn xut nông nghip ca ta vn còn  trình đ
thp so vi nhiu nc trong khu vc và th gii.

c. Lch s dng nc, m nc và gi nc ca ông cha ta là t đt t Hùng
Vng, vùng rng núi và trung du, tin v châu th sông Hng, sông Mã, ri men
theo duyên hi, tin v vnh Thái Lan.
ã đành da vào s cu to hình th ca th liên hoàn núi sông đ m nc
là mt s ràng buc khách quan ca lch s, song ra đn mép nc ca Thái Bình
Dng mà vn không có đc cái can trng xông pha sóng nc, vi hn 3000
km b bin mà không có đc nhng đi thng thuyn vt đi dng thì qu là
“có vn đ”!
Cung cách làm n ca làng tiu nông, li sng tiu nông có đc s cn
cù, nhn ni đi lin vi s an phn mà thiu s táo bo dám mo him phiêu lu
đ lp nghip. “Gic mng tiu nông” ru ng con ngi trong tâm lý an c lc
nghip mà ngi s xê dch đi thay. Ch cn “còn ao rau mung còn đy chum
tng” là đã có th ung dung nhìn ngm s đi. Ngay c khi có nhu cu giao lu,
trao đi “nht cn th, nh cn giang” thì ngi ta vn không quen đc vi cái
cnh “go ch nc sông”. Ngh buôn, ngh th công tuy kim ra tin song vn
không bng đc “nông vi bn”, “cy cày vn nghip nông gia”. Con ngi d
bng lòng vi cái hin có, d tha hip, ngi “rút dây thì đng rng”, t an i

“tránh voi chng xu mt nào”, ngi “sinh s thì s sinh” cho nên ch trng
“cm sôi nh la”, “mt điu nhn là chín điu lành”.

d. Cái đã có, cái hin có vn quen thuc và có uy lc vì nó mang tính n
đnh. c bit là cái đã có ca xã hi c truyn đc trm tích li trong sut chiu
dày lch s, hàng nghìn nm không có my đi thay v k thut sn xut. Cái đã có
to thành mt lp váng dày đc trên mt nc ao tù.
Cái làng tiu nông vi nn kinh t t cung t cp đã đn đ hoàn chnh,
khép kín. Vì vy, các ngành ngh th công dù đt đn đ tinh xo và chim mt t
l khá cao vì phn ln ngi nông dân đu làm ngh ph th công nhng vn là
“ngh ph” và ch là t sn t tiêu  cái ch làng hay ch phiên tháng hp vài ln.
Cho đn th k XVIII vn cha xut hin ni thành th vi t cách là trung
tâm công thng nghip. Thm chí ngay kinh thành Thng Long bui y cng ch là
cái ch phiên ln mà thôi.

e. Li sng đô th theo ý ngha đích thc ca nó cho đn đu th k XX vn
cha hình thành đc  ngay nhng trung tâm gi là đô th ca nc ta.
Tâm lý “trng nông, c thng” vn gi th ch đo trong mi cung cách
ng x dù ngi ta sng  làng quê hay  “k ch”. Cái sc nng ca “đt l quê
thói”, nhìn  khía cnh tiêu cc ca nó, chính là th xing xích v t tng.Tâm lý
“trâu ta n c đng ta” ngn chn s đi mi, vn xa, nhng khát vng gii phóng
cá nhân đ t đt mình vào nhng điu kin mi kích thích và phát huy nng lc
mi, c v s sáng to.
Hng c và tp quán ca làng quê c truyn là nhng b lut thành vn
và không thành vn, mt mt giúp gìn gi bo lu nhng giá tr thun phác và tt
đp ca vn hóa làng xã, nhng mt khác li khuôn mi cá nhân là thành viên ca

11
cng đng làng xóm, ca h thng thân tc vào nhng li mòn quen thuc ca cung
cách làm n và cung cách sng Chính cái b lut thành vn và không thành vn

ca t chc cng đng làng xã đã giám sát con ngi rt cht, không cho đi chch
khi con đng mòn mà ông cha đã đi, mt “bin tu” ca đip khúc đo đc hc
Khng Mnh “k, thut , vô ci”, ni tip, làm theo, không thay đi mà nhiu bc
thc gi tác đng đn tâm lý xã hi. Mc du mt s thc gi thi xa xa y đã có
nhng t tng, tác phm và vic làm “vt quá bn b Khng Mnh” , có cht
sáng to và tính nhân vn cao c song cng không đ mnh đ chuyn đi đc
tâm lý xã hi y. “Hng c, l làng đã to nên môi trng xã hi và vn hóa,
khuôn thc cho cuc sng ca dân làng”13
Cái xã hi nông nghip lc hu kéo dài trin miên, không my đi thay v
k thut sn xut, không chuyn ni sang sn xut hàng hóa y đã sn sinh và lu
gi nhng nét tiêu cc trong tính cách con ngi Vit Nam, điu y bc l rõ khi
đt nc đi vào giai đon công nghip hóa và hin đi hóa.

g. Cung cách làm n và thói quen ng x ca xã hi tiu nông luyn cho con
ngi li t duy “nng nht cht b” và khuyn khích s “khéo tay, hay làm”, rõ
ràng theo cách nhìn thông thng thì đó là nhng thói quen tt ca con ngi “hay
lam hay làm”, “cn cù, nhn ni”, mt nét ca đc hnh mà các bc cha m mun
rèn dy cho con cháu. Nhng, t mt cách tip cn khác, có th thy rng, cng
chính nét “đc hnh” y s kìm gi con ngi trong khuôn kh c, thói quen c, tp
quán c mà xa l vi s canh tân, không dám vt b thói quen đã thành np sng,
không dám vt b cách làm c , np t duy quen thuc đ vn xa hn, chí ít là
cng đt đc nng sut lao đng cao hn.
Nng sut quá thp ca sn xut nông nghip lc hu “tay làm hàm nhai”,
“vt mi b ming”, “git gu vá vai” không to ra đc thng d, không có đc
tích ly! Vì, ch “nng nht cht b” thì không th có ci tin k thut, đi mi
công ngh. Cách ngh và cách làm y dn đn cái logic ca li ng x “bt bát, mát
mt ” trong s t bng lòng “cm ba bát, áo ba manh, đói không xanh, rét không
cht”, th là đc!
Mt khi mà nng sut lao đng quá thp, ngi ta buc phi t thích nghi, t
an i đi vi mt nhu cu cc k hn hp “tht cá là hng hoa, tng cà là gia

bn”. Chng nhng th, còn t ngy bin đ che lp mt s tht đói nghèo bng
mt trit lý quái g : “sng v m m, ai sng vì c bát cm”. Nhng tht ra đy li
là s phn ánh mt trng thái tâm lý bt lc và t huyn v mt th gii bên kia theo
kiu “sng gi, thác v”.

h. Rõ ràng là, “khéo tay hay làm” thì ch có th dn ti ch ngha kinh
nghim.  cao mt chiu “trm hay không bng tay quen”, tc là tán dng ch
ngha kinh nghim mà khc t s tìm tòi, sáng to và t hc hi nhm nâng cao
hiu bit, đu t cho trí tu. Cung cách y không th không dn đn s bo th, trì
tr, ch tp cho con ngi đi theo mt li mòn quen thuc, c v cho li suy ngh
“c nga quen đng c”.
Chính cái ch ngha kinh nghim y dn đn trit lý “ông by mi phi
hc ông by mt”, cng c vng chc cái trt t “lão quyn” đ duy trì phng
châm “sng lâu lên lão làng”. ó là mt lc cn ghê gm vì nó bóp cht mi khát

12
vng ca lp tr mun thoát ra cnh “ao tù nc đng”. Trit tiêu mi khát vng
chc thng lp bèo dày đc trên mt nc ao tù y đ khi thông dòng chy. Nn
vn minh lúa nc dm chân ti ch trong c chiu dài lch s đã v v, ru ng con
ngi trong “gic mng tiu nông”!

i. Thc dân Pháp xâm chim thuc đa, vic đu tiên h làm là chim đt,
khai thác đn đin, va li dng đc nhân công r mt vn có kinh nghim sn
xut nông nghip không phi mt nhiu công ca đu t đào to ngh, d đt mc
đích thu li nhanh. Vì th, “đi công nghip” cha phi là đim u tiên. Mt khác,
chính Pasquier, toàn quyn ông Dng li hiu rt rõ cái đc đim “làng Vit
Nam”: “mt t chc phc tp nh th, d bo nh th,mt t chc mà trong đó
không bao gi thy có mt viên k mc nào hành đng đn đc c, mt t chc đã
tn ti theo truyn thng t rt xa xa, t chc đó chúng ta không nên đng chm
ti, ko làm dân chúng bt bình, x s ri lon”. Bi vy, cuc đo ln xã hi tiu

nông đu tiên là vic thc dân Pháp xâm lc, du nhp nn vn minh phng Tây
vào Vit Nam, có nhng tác đng, trc ht là  các vùng đô th và khu vc“trc
tr”, còn nói chung, vi cái làng ca nông thôn Vit Nam thì tác đng y cha
nhiu.
Sc sng ca làng quê c truyn tuy b kìm hãm bi nhng tp tc h bi và
tiêu cc ca li sng tiu nông đã trình bày  trên, nhng không vì th mà không
thy đc rng “không mt khúc đng nào là không nhc li s nghip gian
nan tin th ca t tiên ta đ m rng hy vng cho tng lai. Cái vn hóa ca t
tiên ta đã gây dng trong hai nghìn nm đ sinh trng gia nhng điu kin t
nhiên ác lit  x này, tt phi có sinh khí mnh m lm.”.14 Nhn đnh y ca
hc gi ào Duy Anh trong “Vit Nam vn hóa s cng” xut bn nm 1938 đc
chng minh ch my nm sau đó. “Cái sinh khí mnh m lm” y đã bng phát,
trào dâng nh nc v b vi Cách Mng Tháng Tám 1945.

5. Vi Cách mng Tháng Tám, con ngi Vit Nam, dân tc Vit Nam
bc sang mt bc ngot lch s. ây là cuc cách mng xã hi đu tiên trong lch
s đa con ngi Vit Nam vào v th làm ch đt nc đc lp ca mình.
C dân tc bng tnh dy, ào lên nh nc v b, cùng chung vai gánh
nng lch s, bo v nc Cng hòa Dân ch non tr ca mình. Và s th thách ca
lch s tht là khc nghit. C dân tc trin ht gân sc, khí lc đ chng tr s phn
công quyt lit ca k thù, “thà hy sinh tt c ch nht quyt không chu làm nô
l”, “không có gì quý hn đc lp t do”.
Ba mi nm chin đu, t ngày 23.9.1945 Nam b kháng chin, cho đn
đi thng Mùa Xuân ngày 30.4.1975 con ngi Vit Nam ca thi đi H Chí
Minh đã hoàn thành trn ven s nghip gii phóng dân tc, thng nht đt nc.(
y là cha k cuc chin tranh biên gii).

a.Ba mi nm chin tranh, s th thách tht là khc lit. Cái giá phi tr
cho đc lp t do đng nhiên phi là quá ln. K thù đã không t mt th đon dã
man, tàn khc nào.  đi phó vi mt sc mnh vt cht khng khip nh vy, sc

mnh tinh thn ca con ngi Vit Nam cng phi chuyn thành sc mnh vt cht
đ đ đánh bi k thù. Cha bao gi trí tu Vit Nam, khí phách Vit Nam li đc

13
th thách và phát huy đn đnh cao nh vy đ va huy đng đn mc cao nht ý
chí và sc mnh ca c dân tc, va tranh th đc sc mnh quc t tip sc cho
Vit Nam đánh thng k thù. H Chí Minh và nhng hc trò xut sc ca Ngi đã
bit lèo lái con thuyn cách mng vt qua bao thác ghnh đ cp bn thng li.

b. Nhng ri, nhng sai lm phi tr cho h ly ca ch ngha giáo điu
phn Mác, áp đt mô hình lý lun Stalinít và Maoít vào xã hi Vit Nam, làm chm
bc phát trin ca dân tc, khin cho đt nc t đnh cao ca thng li lâm vào s
khng hong b tc. Tuy đã bt dy đc vi i Mi, nhng ba mi nm sau
1975, Vit Nam vn phi chu thân phn ca mt nc nghèo, kém phát trin đ
bc vào qu đo ca th gii mi.
Bài hc y khin cho con ngi Vit Nam tnh ng và ln lên vi ý chí t
lc, t cng dám t mình quyt đnh vn mnh ca chính mình và dân tc mình
vi mt t duy đc lp và sáng to, không cam chu b l thuc và áp đt. C lúc
nào chúng ta đc lp và sáng to, lúc y cách mng thng li, lúc nào nô l giáo
điu chu s áp đt ca bên ngoài, lúc y chúng ta tht bi. Cái cách rung đt,
chnh đn t chc, ci to t sn, công t hp doanh, chng “Nhân vn Giai
phm”… là nhng bài hc đau đn. Nhng ri, thuc đng dã tt, nhng bài hc y
làm cho con ngi ln lên.
Ln lên theo ngha con ngi Vit Nam dày dn và trng thành, thm thía
s cnh báo ca V.I Lênin : “ i vi mt ngi cách mng chân chính thì mi
nguy him ln nht, thm chí có th là mi nguy him duy nht là phóng đi tinh
thn cách mng, là quên mt nhng gii hn và nhng điu kin ca mt s vn
dng có kt qu và tha đáng nhng phng pháp cách mng…Nhng ngi cách
mng chân chính ch s b dit vong [ không phi là hiu theo ngha h b tht bi
bên ngoài, mà là hiu theo ngha s nghip ca h b phá sn bên trong ], nu nh,

nhng lúc đó thì nht đnh h s b dit vong, h mt ht đu óc tnh táo và tng
tng rng bt k trong trng hp nào và trong tt c mi lnh vc hot đng,
cuc cách mng “v đa, th gii, thng li” cng đu có th và cn phi gii quyt
tt c mi vn đ bng phng pháp cách mng”15.
Cùng vi điu đó, con ngi Vit Nam cng thoát ra khi nhng o tng
u tr đ nhn ra rng : ng vng trên li ích ca dân tc, đc lp và ch đng
trong mi quyt sách, sáng to linh hot trong vn dng kinh nghim ca th gii đ
đi ti là bài hc mà hc phí phi tr là máu và nc mt Vit Nam. Bài hc y,
mi ngi Vit Nam đu phi ghi nh nm lòng.

c. Chin thng k thù đã gian kh, chin thng chính mình li càng gian kh
gp bi. ó là bài hc muôn thu song không phi lúc nào ngi ta cng tnh táo
nhn ra. Không him nhng mê đm vào nhng điu quái g mà khi bng tnh ra
đc, không th không t khip s cho chính mình : ti sao li có s mê đm k l
làm vy!
Thì đây, hãy đc li s phê phán “Ch ngha xã hi không tng” ca Ph.
ngghen : “Bin pháp gii quyt nhng vn đ xã hi còn nm kín trong quan h
kinh t cha phát trin, nên phi đcsn sinh ra t đu óc con ngi. Ch đ xã
hi ch biu hin toàn nhng khuyt đim, ty tr khuyt đim y là nhim v ca lý
tính t duy. iu cn thit là phi phát minh ra mt h thng mi hoàn thin hn,

14
đng thi dùng tuyên truyn và nu có th đc, thì dùng nhng thí nghim kiu
mu đ gán h thng y t bên ngoài vào xã hi. Nhng h thng xã hi mi y
ngay t đu đã không th không ri vào không tng;và nó càng đc quy đnh t
m bao nhiêu thì nó càng ri vào o tng thun túy by nhiêu” 16 S phê phán đó
tht là sâu sc. Nhng, oái om thay, có th s dng toàn b lun đim y ca
Ph.ngghen đ phân tích v mô hình xã hi ch ngha đc mnh danh là “ch
ngha xã hi khoa hc” đã đc áp đt trên đt nc ta.
Cuc khng hong kinh t và xã hi trm trng, kéo dài trc i hi VI,

thc cht là cuc khng hong v lý lun xây dng ch ngha xã hi, là s đ v
ca mt mô hình sai lm b áp đt vào mt đt nc va tri qua ngót na th k
chin tranh.
C.Mác đã tng phân tích : “S tha hóa ca con ngi, và nói chung bt c
quan h nào ca con ngi vi bn thân mình, đu ch đc thc ti hóa, ch đc
biu hin  các quan h ca con ngi vi nhng ngi khác” 17. Lý lun sai lm
đc áp đt đã làm tha hóa con ngi, khin cho nhng đu óc sáng to mun tìm
tòi đi mi li b truy chp là không trung thành vi ch ngha xã hi, là thiu vng
vàng, không kiên đnh lp trng vô sn. Thm chí, mt b óc ln ca ng nh
Tng bí th Lê Dun, tng đòi hi s đc lp sáng to trong t duy, không đc sao
chép ca nc ngoài, t Hi ngh Trung ng 6 khóa IV đã c v nhng tìm tòi đi
mi, cng “không đt phá ni đ dày ca bo th, giáo điu, x cng”.18
t nc chm phát trin chính là do con ngi cha vt lên đc chính
mình. Cái cn tính tiu nông đc bin tu và thng hoa trong ch ngha giáo điu
phn Mác li bc l nhng nhc đim c hu ca s trì tr, bo th và giáo điu,
làm thui cht nhng đu óc nng đng sáng to, đánh mt c hi ca phát trin. S
tha hóa còn biu hin  ch ngha c hi “la chiu đón ý, gió chiu nào xoay chiu
y” đ thu v cho cá nhân quyn, danh và li. S tha hóa y càng trm trng khi đã
nm đc quyn lc, dùng cái đc quyn va chim dng đc đ to ra đc li .
S tha hóa s dn đn bin cht hoàn toàn khi có khng hong v lý lun,
v ý thc h. Lúc đã đánh mt nim tin s dn đn tình trng mà V.I Lênin đã tng
ch ra khi lên án s thoái hóa bin cht ca nhng đng viên cng sn đã không còn
tin gì vào lý tng ca mình, ct sao la th quyn uy nm đc đ sn sàng
“ngom mt ming ri chun”. ây chính là s đánh mt con ngi t hi nht.
Tuy nhiên, nh đã nói  trên, trong hành trình ca con ngi đi tìm s gii
phóng cho chính mình, mi bc tin lên đu phi tr giá đt. ó là cái giá ca cuc
đu tranh gia tt và xu, gia thin và ác, gia chính và tà, ánh sáng xua dn bóng
ti. Bao gi cng vy, cái mi phi t m đng đi ti thông qua quy lut ph đnh
ca ph đnh. Trên dòng sông cuc sng, rác ri và váng bn dn lên mt, song
quyt đnh tc đ và hng đi ca con sông vn là sc cun chy t bên di. Dòng

chy càng mnh, nht là  nhng đon nc xoáy, váng bn càng nhiu, tp vào hai
bên b, cng có th làm chm sc nc song không ngn đc dòng sông xuôi v
bin c.
Trong lch s dng nc và gi nc, trên bán đo hình ch S n ngc đón
sóng gió Thái Bình Dng, con ngi Vit Nam “chân cng đá mm”,“t thu
mang gm đi m cõi”, vn “ngàn nn thng nh đt Thng Long”, tâm th cùng
chung ngun ci là mt nét son rc r trong truyn thng vn hóa Vit Nam, đã c
kt h li. Vi bn lnh đc tôi luyn ni đu sóng ngn gió, con ngi Vit Nam

15
t xã Lng Cú Hà Giang mây vn gió núi cho đn xóm t Mi Cà Mâu nh
“ngón chân cái ca T quc cha khô bùn vn dm” hng nm vn bi ln ra bin,
đã vit nên nhng trang tht hào hùng trong lch s dân tc.
Con ngi Vit Nam y, qua tng thi đi lch s, đã luôn ngi sáng lên
nhng khuôn mt tht tiêu biu cho tinh hoa ca đt nc, cái mà ông cha ta gi là
“nguyên khí quc gia” cho “khí phách ca dân tc” t Bà Trng, Bà Triu cho đn
Trn Hng o, Nguyn Trãi, Quang Trung và ngi sáng lên vi H Chí Minh ca
th k XX đy th thách.
Trí tu Vit Nam va phi tp trung vào s nghip đánh gic gi nc song
cng đã hun đúc nên nhng tên tui sáng giá đã làm rng r nn vn hóa Vit Nam
vi nhng Chu Vn An, Tu Tnh, Hi thng Lãn Ông, Nguyn Bnh Khiêm ,
Phan Huy Chú, Lê Quý ôn, Nguyn Du… và nhng Tôn Tht Tùng, Trn i
Ngha, Trn c Tho, ào Duy Anh, T Quang Bu…
Tui tr Vit Nam luôn là ngun sinh lc bt tn ca dân tc, là xung lc
trong mi giai đon lch s, đm đng nhng nhim v nng n nht và luôn xng
đáng vi cha anh mình. T huyn thoi Thánh Gióng cht cha sc bùng phát mnh
m ca sc mnh Vit Nam và ý chí cu nc, khát vng đem sc tr cng hin cho
đt nc đc th hin trong khí phách Trn Quc Ton, Lý T Trng, Kim ng,
Võ Th Sáu và bit bao gng mt tr tiêu biu khác qua các thi k lch s khác
nhau, đã làm rng r truyn thng dân tc trong các cuc chin tranh gi nc và

trong xây dng đt nc.
Sc sông mãnh lit ca con ngi Vit Nam bùng lên mãnh lit trong các
cuc kháng chin cu nc th k XIII, XV, XVIII và các cuc kháng chin đánh
bi các đ quc xâm lc th k XX, trong đó có đi quân cha h nm mùi chin
bi. Sc sng y còn th hin trong nhng trn tr, tìm tòi, th nghim đ bung ra
khai phá con đng đi mi và phát trin đt nc.
ó chính là thiên anh hùng ca và bi ca v đi, nhiu dng cm, nhiu sáng
to, nhiu hy sinh. ó là biu hin ca hn thiêng dân tc, linh khí núi sông, là bn
lnh, ct cách và sc mnh Vit Nam.

III. NGUN NHÂN LC

1.Con ngi là ngun lc quyt đnh ca phát trin, song “ngun nhân
lc” không phi là “con ngi”.

a. Con ngi là ngun lc rt quan trng, nhng cái quan trng hn rt
nhiu, có th coi đây là“vn đ ca mi vn đ”: con ngi là mc tiêu ca toàn b
s nghip cách mng, mc đích ti thng ca phát trin. Phát trin là vô ngha
nu không ly con ngi, s gii phóng con ngi, hnh phúc ca con ngi làm
mc tiêu.

b. Nh đã phân tích  trên, trc tip là mt thc th t nhiên, con ngi tr
thành chính mình, “phm trù ngi” đánh du mt ct mc quyt đnh trong lch
s t duy, tách khi “phm trù vt”. Trong th hoàn chnh : “t nhiên-xã hi-con
ngi” trên hành tinh trái đt, thì con ngi là trung tâm và là lý do tn ti ca th

16
hoàn chnh y. Nu xem con ngi nh mt “ngun nhân lc” cng đng ngha h
thp con ngi, đa nó vào “phm trù vt”.
 mt trình đ t duy cn có, không cho phép s nhm ln đ đa đn s

ng x vi con ngi nh vi mt vt. iu này in du n lên ch trng, đng
li, lên nhng quyt sách và gii pháp và th hin rõ mc đích cui cùng ca sn
xut, ca phát trin kinh t là gì.
n gin ch là vì “con ngi là mt sinh vt có ý thc…Ch vì th hot
đng ca con ngi là hot đng t do…con ngi nhân đôi mình không ch v mt
trí tu nh xy ra trong ý thc na, mà còn nhân đôi mình mt cách hin thc, mt
cách tích cc và con ngi ngm nhìn bn thân mình trong th gii do mình
sáng to ra” 19. ng nht “con ngi” vi “ngun nhân lc”, chính là chp nhn
hoàn cnh thc hin s tha hóa ca lao đng và ca con ngi nh C.Mác đã tng
lên án : “hot đng đó thuc v ngi khác, hot đng đó là vic con ngi đánh
mt mình…Cái vn có ca súc vt tr thành chc phn ca con ngi, còn cái có
tính ngi thì bin thành cái vn có ca súc vt” 20, trong lúc chính chúng ta đã
thc hin mt cuc chin đu đ “gii tha hóa”, bng cách tr v cho ngi lao
đng v th “làm ch” .
Làm ch đc đn đâu là tùy thuc vào mc đ và cht lng ca vic
bin hoàn cnh sng ca con ngi, trên danh ngha con ngi làm ch, tr nên
“hoàn cnh có tính ngi ”nh C.Mác yêu cu. Hin thc là vy, nhng v t duy
lý lun thì phi sòng phng. Lý lun mà mù m thì s ch đo thc tin s rt nguy
him. Liu tình trng l m này đã đc nhìn nhn ra sao?

b. Nói nh th không h h thp “ngun nhân lc”, nhân t quyt đnh s
phát trin ca đt nc, trc ht là nhân t quyt đnh ca tng trng kinh t mt
cách bn vng. Ngc li, chính là đ hiu đy đ v ý ngha ca ngun nhân lc.
Hin nay tng trng da phn ln vào khai thác tài nguyên, u đãi vn và
tng đu t công, hàm lng cht xám ca sn phm còn qúa thp do đu t vào
ngun nhân lc và đi mi công ngh còn quá chm. So sánh t l s dng công
ngh cao ca nc ta vi mt s nc ASEAN s thy rõ : Vit Nam : 2%, Thái
Lan : 30%, Malayxia : 51% và Singapore : 73% ! Các báo cáo thng kê ca ta cho
đn nay vn cha đa ra đc chính xác s đóng góp ca vn con ngi. Trong lúc
đó, vt thu ngân sách nm 2005 là nh giá du thô tng 14.000 t trên 20.000 t

vt thu chim 67,6% tng s vt thu trong nm, ngun thu t sn xut kinh
doanh ch chim 43% tng thu ngân sách. Có l vì th, gn đây ngi ta khuyn cáo
s dng ch s mi mang tên “Tng sn lng quc gia thun và xanh” , NNP
(Green net national product) ch không ch s dng GDP. “Thun”, là đòi hi phi
điu chnh tng sn phm sau khi đã khu tr các tài sn ca đt nc b hao ht
trong quá trình sn xut. “Xanh” ngha là phi chú ý đn mc tiêu hao ngun tài
nguyên thiên nhiên trong nc đã b khai thác đ phc v cho tng trng kinh t ,
gn vi s hy hoi môi trng sng ca con ngi khi tính GDP.

c. Báo cáo v phát trin con ngi (Human Development report) đc đánh
giá là “Viên kim cng trên vng min ca C quan phát trin Liên Hip quc
UNDP” nh phát biu ca Mark M. Brown, ngi điu hành UNDP. Sáu nm, và
vi 6 báo cáo, khi sp thôi chc, Brown còn đy t hào mà nói rng “v lng ly

17
ca viên kim cng y càng tng thêm lên”. iu y có phn đúng. Mc du còn
thiu hoàn chnh, có phn phin din nhng “Báo cáo hàng nm v Phát trin con
ngi” là mt c gng rt đáng hoan nghênh.Trong các báo cáo y, vn đ “Phát
trin con ngi  Vit Nam nm 2006 ” cng đã đc đ cp đn tng đi khách
quan, đa li nhng nhn xét b ích, tuy vn còn quá nhiu điu phi bàn. Theo báo
cáo y thì :
Trong 177 nc có s liu, Vit Nam xp th 109, tt mt bc so vi 2005.
Ch s HDI tt hn ch s GDP (PPP)/đu ngi 12 bc (nm 2005 tt hn 16 bc).
Trong 177 nc, có 97 nc th bc HDI tt hn th bc GDP (PPP)/ đu
ngi, có mt nc hai th bc bng nhau là Israel. Còn Buhtan có HDI tt hn
GDP (PPP)/đu ngi 2 bc. Có 79 nc th bc HDI xu hn th bc GDP (PPP)
/đu ngi.
Có th tham kho mt vài con s sau đây đ hiu rõ hn: Nm 2006:
Cuba + 43 bc (2005: + 40 ) Moldova + 33 (2005 : + 33 )
Tajikistan + 34 (2005 : + 36 ) Uzebekistan + 32 (2005 : + 32 )

Albania + 26 (2005 : + 26 ) Myanma + 33 (2005 : + 34 )
Xp loi trung bình là t th 54 đn th 146, Vit Nam th 109.
Nhng nu đi vào c th mt s nc thì s thy có nhng nghch lý trong
th bc ca “thng kê thun túy” ví nh : đ chênh cao nht là Cuba : 43 bc, tip
đó Tajikistan là 36, Myanma là 34, Moldova và Kyrgistan là 33, Uzbekistan là 32,
Albania là 30. Có trng hp tuy giáo dc và y t không quá kém song có l do
GDP/đu ngi đn 10.346USD nên đ chênh rt cao là Nam Phi : -68, còn
Myanma thì vì GDP quá thp nên HDI đc tính hn đn 34 bc!
Nu ch cn c vào ch s HDI đã công b, ngi ta có th an tâm v thc
trng giáo dc và y t ca ta hin nay! Liu điu này có phn ánh đúng ni bc xúc
ca xã hi ta không, hay s bc xúc đó ch là s “st rut” và thiu “tinh thn lc
quan”?

2. T tng sáng láng nht và cao c nht đc C.Mác và Ph ngghen
nêu lên trong “Tuyên ngôn ca ng Cng sn” vit nm 1848 “S phát trin t do
ca mi ngi là điu kin cho s phát trin t do ca tt c mi ngi” mãi mãi
là ánh la vy gi con ngi hng đn lý tng v đi gii phóng con ngi.

a. iu quan trng có ý ngha quyt đnh là tng bc trên hành trình vn
dm y ca loài ngi, nhng mc tiêu c th ca tng chng đng phi hng
vào s thay đi hoàn cnh lch s c th trong đó con ngi sng, đ hoàn cnh y
“có tính ngi” hn, thay vì nhng suy lý thun túy t bin. “T do ca con ngi”
phi là t do ca con ngi c th, đc tng bc thc hin tng thích vi s
thay đi hoàn cnh y bng chính hot đng thc tin ca con ngi nhm ci to
và thay đi hoàn cnh đng thi t hoàn thin mình.

b. Con ngi, hnh phúc ca con ngi, là mc tiêu ca cách mng và
phát trin. “Cách mng” s là s phá hoi cung lon nu nhân danh nhng khu
hiu rt choáng lng ca s la m, đ dày xéo lên thân phn con ngi, nhng con
ngi c th, “con ngi này” nh cách nói cc k hàm súc ca Hegel. Cách mng


18
thc s là cn thit và cao c khi đy lùi và xóa b cái c đã suy tàn nhng luôn
ngoan c bám rit ly cuc sng, ngn chn s ra đi và phát trin ca cái mi.
Bng s xut hin ca “phm trù ngi”, lch s đã vn đng theo quy lut
ca phm trù y. Vi Hegel, đó là quá trình t phát trin ca bn cht ngi. C.Mác
đánh giá cao lun đim ca Hégel “coi s t sn sinh ca con ngi nh mt quá
trình”. Nhng C.Mác coi con ngi là mt thc th tn ti hin thc và vì vy có
kh nng t phát trin. “Con mt tr thành con mt ngi”20, cho nên “s hình
thành nm giác quan là công vic ca toàn b lch s toàn th gii đã din ra t
trc ti nay”21.
C.Mác ch rõ ngun gc ca t phát trin. Nng lc t phát trin y ly t
đâu ? T lao đng! C.Mác gi đó là “kt qu lao đng ca bn thân con ngi”.T
tru tng ca Hegel, C.Mác da vào mnh đt hin thc, gi đnh lao đng di
hình thc mà ch riêng con ngi mi có đc. Nhng, đó phi là lao đông t do,
tc là lao đng tng sáng to ra con ngi và làm cho con ngi phát trin. Cng có
ngha là C.Mác không ch nhìn lao đng trong hình thái tru tng và nói chung mà
nhìn vào biu hin hin thc có tính lch s ca nó.
im ta trit hc ca lun đim con ngi là đng lc và mc tiêu ca
phát trin phài tìm v trong nhng mnh đ y ca Hegel và ca C.Mác v phát
trin và t phát trin.

b. Trong vn đng bin chng, s chuyn hóa gia nguyên nhân và kt qu
là điu din ra thng xuyên. Con ngi, hnh phúc ca con ngi, là mc tiêu ca
sn xut, ca tng trng kinh t và tin b xã hi. Mc tiêu y cng chính là đng
lc. T lun đim ca Hégel v “con ngi là thc th t sinh thành nên chính
mình” có th nhn rõ s vn đng thng nht gia mc tiêu và đng lc.
Soi vào đi sng hin thc, điu y rõ nh ban ngày. Sn xut nông nghip,
đi sng nông dân và cuc sng nông thôn trc “khoán” và sau “khoán” là bng
chng sinh đng. S áp đt mô hình hp tác hóa bc thp ri bc cao đa đn nhng

kt qu tai hi. T cui 1959 đn cui 1960, trong vòng mt nm, 85% h nông dân
min Bc vào HTX bc thp thì sn lng nm 1960 gim mt 1 triu tn thóc so
vi 1959. T 1961 đn 1965, trong 5 nm, 76,7%HTX đc nâng lên bc cao, ri
10 nm tip theo, nhà nc đu t mt s vn khng l cho nông nghip song nng
sut lúa vn tip tc gim. Trong khi đó, mnh đt 5% mà “h gia đình xã viên” còn
đc gi li, không phi đa vào HTX, thì đc khai thác ti đa nhm trang tri
nhng nhu cu ca cuc sng. Không ví d nào có sc thuyt phc hn v đng lc
và mc tiêu ca sn xut khi ngi lao đng có đc quyn “làm ch” trên mnh
đt ca h dù ch 5%!
Khi lng thc tt xung 215kg/ngi vào nm 1980 là đã đn cái ngng
không còn chu đng đc na. Cuc sng phi t m ly đng đi vi “khoán
chui”. Ri “khoán chui” buc phi hp pháp hóa bng ch th 100 ca Ban Bí th
nm 1981.y vy mà cng phi mt hn 8 nm mi chuyn đc t “Ch th 100
ca Ban Bí th” đn “Ngh quyt 10 ca B Chính tr”, tr li quyn t ch sn xut
và kinh doanh cho “h gia đình nông dân” nm 1988, khi đu cho i Mi. Nng
sut lúa đt bình quân lng thc t 215kg/ngi nm 1980, lên 330kg/ngi nm
1989 là kt qu c th ai cng có thy đc.

19
Vi ngn y nm, bng s tht ca đt nc t cuc khng hong kinh t ,
xã hi trm trng và kéo dài đ phi có i Mi, mi thy ht đc tác hi ca t
duy giáo điu đã kìm hãm cuc sng, gây bao c cc cho nhân dân nh th nào.

c. Thc ra thì cuc sng không ch có mt Kim Ngc, bí th tnh y Vnh
Phú b k lut vì dám chc thng cái màn sng h o ca mt kiu sùng kính t
tng chính thng nh mt th tôn giáo ph kín đi sng xã hi.T cuc sng, t
duy và vic làm đi mi vn gian kh và nhn ni tìm đng đi ca mình, nhng
con ngi dng cm và sáng to k tc nhau, tip sc nhau. Sau này, Phm Vn
ng có dp nói đn “cái giá đt phi tr” ca vic “quay lng li vi bit bao s
tht hàng ngày din ra trc mt mình đ lao vào nhng sai lm”. Nhng sai lm

“trong nhn thc và hành đng, trong lý lun và thc tin”. 22
ây chính là bài hc kinh nghim mà hc phí phi tr là s lc hu ca đt
nc so vi nhiu nc trong khu vc và trên th gii, ch nói riêng nhng nc
cùng mt xut phát đim vi ta nm 1975. Bài hc ca sai lm đn mc làm trit
tiêu đng lc ca sn xut, đi ngc li mc tiêu cao c thng xuyên đc rao
ging v lý tng gii phóng con ngi, đem li hnh phúc cho con ngi.
Bài hc đánh mt đng lc ca con ngi ca sn xut do t chìm đm trong
nhng giáo điu x cng đã b cuc sng bác b, song vn còn đ uy lc, khi nhng
giáo điu y vn còn cm tù không ít nhng đu óc. iu này không l, Ph ngghen
đã tng cnh báo : “Mi bc tin mi s tt yu biu hin ra nh là mt s xúc
phm ti cái thiêng liêng, là mt s ni lon chng li trng thái c đang suy đi,
nhng đc tp quán thn thánh hóa”.23

3. Bng đi mi t duy, trc ht là t duy kinh t, con ngi đc xác đnh
là mc tiêu ca phát trin, s xác đnh y đã khi dy đng lc con ngi trong
s nghip phát trin. ó cng là bin chng ca s phát trin.

a. Trên ý ngha y, cn hiu rng “đi mi là vn hóa, vn hóa là đi mi”
. Khi xác đnh con ngi là đng lc và mc tiêu ca phát trin cng có ngha là
xem vn hóa va là mc tiêu va là đng lc ca phát trin. Mà nói phát trin bn
vng thì phi hiu đó là s tng trng kinh t đi lin vi tin b xã hi và bo v
môi trng, nâng cao vn hóa, thc hin dân ch, phát trin con ngi. ó là cách
nhìn vn hóa, nói cách khác, đó chính là cht vn hóa ca s phát trin. Có cái
cht vn hóa đó mi có s phát trin bn vng.

b. Ch có điu, cách nhìn nhn vn hóa là đng lc ca phát trin, c th là
đng lc ca kinh t, là cách nhìn mi đc xác lp gn đây, nhng thp niên cui
th k XX. Trong cách tip cn ca truyn thng vn hóa Vit Nam nói riêng và
phng ông t xa, cách nhìn y quá xa l vi quan đim “vn d ti đo”. o 
đây là “đo ca ngi quân t” ch đ cao “ngha” mà coi khinh “li” vn cho là

ham mun ca k “tiu nhân” ham giàu! Nho, Pht, Lão đu không c v cho mu
ngi bit làm kinh t, càng không đ cao ngi làm giàu cho mình và làm giàu cho
xã hi. Tôn vinh trit lý “an bn lc đo”, ly đó làm thái đ sng ca ngi quân
t trng đo lý, là ngi “có vn hóa”.

20
Tip đó, cái mô hình k hoch hóa tp trung bao cp ly chính tr làm thng
soái, (cho dù chính tr là biu hin tp trung ca kinh t), đi lp vi kinh t th
trng vì cho rng “kinh t th trng” là sn phm ca ch ngha t bn. Trong
chng mc nào đy, cách quan nim nói trên vn còn gây nh hng vi nhng
bin thái mi không kém nng n, đôi khi li nng n hn. Chng hn nh, ch cách
đây không xa, chng mi nm,doanh nhân còn b nghi k và thành kin. n nay
thì đã có khác trong nhn thc, trong ch trng, nhng cn chuyn bin đy đ
trong hành đng.

c. T i Mi, vi vic chp nhn kinh t th trng, hàng lot nhng mnh
đ lý lun phi thay đi, k c mt s vn đ thng đc xem là then cht hoc c
bn. Doanh nhân đc xác nhn là mt nhân vt xã hi mi vi s mnh là ngi
lính xung kích trên “trn đa mi” va đc các nhà đàm phán đ vào WTO bàn
giao, doanh nghip là mt trong ba tr ct ca nn kinh t. “Vn hóa kinh doanh”
tr thành mt đòi hi quan trng trong đi sng kinh t và xã hi.  kinh doanh
mt cách có vn hóa thì doanh nhân phi là ngi có vn hóa, trng vn hóa. Va
ri, vi nhng s kin có ý ngha đc bit ca APEC, vào WTO ….nâng v th ca
Vit Nam lên mt tm cao mi, t báo “Lao ng”, “C quan ca Tng Liên đoàn
lao đng Vit Nam, ting nói ca công nhân viên chc lao đng Vit Nam”s ra
ngày 18.11.2006 chy mt tít ln gia trang nht : “Doanh nghip dng  v trí
trung tâm”.
Chính  đây, ni bt lên vn hóa là đng lc ca phát trin nói chung và
tng trng kinh t nói riêng. Chính cái cht vn hóa y làm rõ hn, c th hn cách
hiu đng lc con ngi trong phát trin.


4. Bài hc kinh nghim ca nhiu nc phát trin cng chính là bài hc
sâu sc nói trên.

a. “Vn hóa dù đc đnh ngha nh th nào, cng tn ti dai dng mt
cách khác thng. Cách đây gn 50 nm, Nht Bn và c đã b bi trn, và cùng
vi s bi trn đó, nhng giá tr, nhng đnh ch cùng nn vn hóa ca h cng mt
ht uy tín. Nhng nc Nht và nc c ngày nay, v phng din vn hóa ca h
vn rt Nht và rt c, không th nhm ln vào đâu đc dù cho cách ng x n
ca h có khác đi bao nhiêu chng na. Thc t là ngi ta ch có th thay đi
thành công ng x nu da trên nn tng c nn vn hóa hin tn. Nht là tm
gng tt nht. Là nc duy nht trong tt c các nc không thuc phng Tây đã
tr thành mt xã hi hin đi, nh các nhà canh tân ca h, cách đây mt trm
nm, đã có ý thc đt s ng x mi đc“Tây phng hóa” trên nn tng nhng
giá tr truyn thng và vn hóa truyn thng ca Nht”24.
ó là mt ví d mang ý ngha biu tng sâu sc ca sc mnh vn hóa
vi đng lc con ngi trong phát trin.

b. Khi bc vào nn kinh t tri thc, ngun nhân lc cng s đòi hi phi
thay đi v cht. ng quên rng b não ca chúng ta có đn mi t t bào thn
kinh và có kh nng nh ti 86 triu đn v thông tin khác nhau, nhng b não ch
s dng 1% lng thông tin mà các c quan khác nhau trong c th báo v, 99%

21
còn li không dùng đn. Vic phát minh chic máy tính bt chc tính nng ca b
não con ngi, mà trong nhiu lnh vc còn vt xa s k diu đó, cho thy tim
nng ca b não y còn nhiu điu bí n. Hng đt phá quan trng ca khoa hc
th k XXI là nhng nghiên cu khám phá v b não con ngi mà nhng thành
tu ca nó to tin đ cho xã hi loài ngi bc vào nn vn minh trí tu. Th k
XXI là th k ca s khai thác nhng tim nng cc ln ca b não s đt ra nhng

vn đ mi v đng lc ca phát trin.

c. Công ngh tin hc và vin thông dn đu mt tp hp các công ngh cao
khác nh công ngh sinh hc , công ngh vt liu mi, công ngh nng lng
mi…vi xu th thâm nhp vào nhau to ra s cng hng, nhân lên gp bi các
thành qu, đc bit là s thâm nhp vào nhau gia cách mng tin hc và cách mng
sinh hc đã khi đng nhng bc đi đó. Vì vy, trong nn vn minh trí tu, s thay
đi v đi nht s là s thay đi v tri thc, v hình thc và ni dung, v ý ngha ca
tri thc, v trách nhim ca tri thc v nhng đc đim ca con ngi có giáo
dc.25 Tt c nhng điu đó càng chng minh vai trò quyt đnh ca con ngi.
“Ngun nhân lc” vi nhng đc đim nói trên, s càng đóng mt vai trò sng còn
ca mi s phát trin, trc ht là phát trin kinh t. Nói giáo dc là chìa khóa ca
phát trin là vì cái l đó. Không đy giáo dc lên ngang tm thi đi là có ti vi
dân tc.

IV. TRUYN THNG VÀ HIN I

1. “Ngi ta là hoa ca đt”.

a. T trong sâu thm tâm thc ca dân tc Vit Nam ta, cách ngh v con
ngi là s biu hin sâu đm v tinh thn nhân vn : “ngi ta là hoa ca đt”,
“mt mt ngi hn mi mt ca”, “ngi còn thì ca còn”, “ngi sng, đng
vàng”, “ngi là vàng, ca là ngãi”, “ngi làm ra ca, ca không làm ra ngi.

b. Tâm thc y thm đm trong tm vóc t duy ca nhng anh hùng hào
kit, tng lp tinh hoa ca dân tc : Nguyn Trãi nói “Vic nhân ngha ct  an
dân”. Trn Hng o đa ra t tng “Khoan th sc dân, ly k sâu r bn gc”.
T th k XII, Nguyn Nguyên Úc tng khuyn cáo : “Sa mình thì cn
thn  trong, lòng run s nh trên bng mng. Yêu dân thì yêu mn ngi di, hãi
hùng nh ci nga nm dây cng sn”. Cách ngh y nht quán vi nhn thc v

vn hóa “…r lòng thng yêu muôn dân đ khp thôn cùng xóm vng không có
ting hn gin oán su, đó là gc ca nhc vy” ca Nguyn Trãi th k XV.
Và ri xuyên sut trong mch t duy ca lch s t tng Vit Nam.
Nguyn Vn Siêu  th k XIX : “Phng chi n thì ngi làm rung thay ta,  thì
ngi làm th thay ta, dùng thì ngi buôn bán trao đi thay ta. Vy thì cái trách
nhim ngi đòi hi  bn ta cng không phi nh”. Vì vy mà “thn Siêu” vn
đc sánh vi “thánh Quát” (Cao Bá Quát) có li tuyên ngôn v vn hóa vn
chng rt dt khoát : “có loi đáng th và loi không đáng th. Loi không đáng
th là loi ch chuyên chú  vn chng. Loi đáng th là loi chuyên chú  con

22
ngi”! Và Nguyn Khuyn dy con : “Các con ni chí cha nên bit. Nghiên bút
đng quên lúa, đu, cà”.

c. n thi đi H Chí Minh, tâm thc y đc k tha và nâng cao cùng
vi nhng thành tu ca vn minh loài ngi mà H Chí Minh đã tip thu và vn
dng nhun nhuyn vào đi sng dân tc. úng là “H Chí Minh sut đi đi tìm
con ngi, thy bn cht tt đp ca con ngi, soi sáng tng bc đi ca con
ngi, dày công dìu dt, bi dng con ngi Vit Nam thành nhng chin s cách
mng, nhng con ngi chân chính”26. H Chí Minh s đc ghi nh “không phi
ch là ngi gii phóng cho T quc và nhân dân b đô h, mà còn là mt nhà hin
trit hin đi đã mang li mt vin cnh và hy vng mi cho nhng ngi đang đu
tranh không khoan nhng đ loi b bt công, bt bình đng khi trái đt này”27.
Ham mun ln nht ca H Chí Minh cng hng v hnh phúc ca con ngi,
con ngi Vit Nam đang khao khát đc lp, khao khát dân ch và t do.
T nhng nm 20 ca th k trc, t tâm th ca con ngi nô l b mt
nc, dân tc b lm than, H Chí Minh đã chm chú theo dõi thân phn con ngi
b đày đa, b xúc phm không ch  nc mình. Trên báo “Ngi cùng kh”, H
Chí Minh đã lên án quyt lit nhng th đon tàn ác ca mi ch đ thng tr, thc
dân đi vi con ngi. Khi t bit th gii này, trong li dn li thì “u tiên là

công vic đi vi con ngi”.28

d. Ct lõi ca t tng H Chí Minh là quan đim v con ngi. Ch ngha
nhân vn H Chí Minh th hin tp trung và nht quán trong s tin yêu con ngi,
nn tng vng chc ca quan đim đi đoàn kt dân tc.Tt c mi con ngi Vit
Nam yêu nc, thng nòi, không phân bit giai cp, giàu nghèo, tìn ngng, tôn
giáo , sc tc, già tr đu có mt trong khi đi đoàn kt y. Chính cái đó “kt thành
mt làn sóng vô cùng mnh m to ln, nó lt qua mi s nguy him khó khn, nó
nhn chìm tt c l bán nc và cp nc”.Trong khi sc mnh k diu đó, có
th có nhng cá nhân nào đó bi ri rt, t loi b mình ra khi, ch không phi tng
lp này hay tng lp kia b loi b, đó nét đc đáo trong ch ngha nhân vn H
Chí Minh. Lúc nào cách mng theo đúng đc t tng y ca H Chí Minh thì
giành đc thng li. Lúc nào đi chch khi t tng H Chí Minh, chu s áp đt
ca ch ngha giáo điu phn Mác, lúc y cách mng vp phi tht bi.

e. Bài hc ln y càng có ý ngha trong giai đon lch s mi, khi Vit Nam
đang ch đng bc mnh trên con đng hi nhp quc t. Vi vic chính thc là
mt thành viên ca WTO, đt nc có điu kin mi đ thc hin mc tiêu ln :
“Xây dng mt nc Vit Nam hòa bình, thông nht, đc lp, dân ch và giàu
mnh, góp phn xng đáng vào cách mng th gii” , “iu mong mun cui
cùng” ca Bác H trong Di chúc.  tin ti mc tiêu đó, khi mà “Vit Nam là bn,
đi tác tin cy ca các nc trong cng đng quc t”, thì trong sc mnh ni lc,
xây dng s đng thun theo tinh thn đi đoàn kt dân tc ca H Chí Minh
chính là lc khi đng ca vic phát huy đn mc cao nht ngun lc ca con
ngi Vit Nam trong và ngoài nc. Tinh thn y đc th hin rõ trong Cng
lnh ca Mt trn T quc Vit Nam:“đoàn kt mi ngi Vit Nam  trong và

23
ngoài nc, không phân bit thành phn xã hi và dân tc, quá kh và ý thc h,
tôn giáo và tín ngng, min là tán thành công cuc đi mi”.

Quán trit ch ngha nhân vn H Chí Minh, chân thành đoàn kt mi con
ngi Vit Nam, theo tinh thn đó, sc mnh Vit Nam s tng lên vi cp s nhân,
đa mt đt nc có hn 80 triu dân, bt lên chim lnh v th mi trên trng
quc t.

2. Mnh và yu.

Mt ngun nhân lc di dào vi 70% lao đng tr trong toàn b lc lng
lao đng ca đt nc là mt th mnh ca Vit Nam. Vn đ là dám nhìn thng
vào ngun nhân lc di dào đó, thy cho ht cái gì là đim ta đ phát huy th
mnh, cái gì là s hn ch cn tp trung tìm gii pháp khc phc.

a. Cn cù, nhn ni, chu thng chu khó là phm cht đáng quý ca con
ngi Vit Nam. Không có phm cht đó, ông cha ta làm sao ci to đc vùng
đm ly thành vùng châu th phì nhiêu ca đng bng sông Hng, sông Mã , thau
chua, ra mn, đào kênh khi rch đ có vùng đng bng sông Cu Long tr thành
va lúa ca c nc. H thng đê sông Hng đc đp lên t s k đn hu k thi
đi đng thau ca thi k vn hóa ông Sn vi hn 3000km đê sông và 1500km
đê bin. Toàn b đt đá đp nên công trình y đu đc vn chuyn bng đôi vai
con ngi. Cng vy, h thng kênh rch  đng bng Sông Cu long đc to
dng t th k XVII mà khi lng đt phi đào nhiu gp 3 ln kênh đào Panama.
C nhìn bà con vùng núi đá ng Vn, Hà Giang điu khin cái cày chìa vôi vi
con bò kéo men theo nhng hc đá, vi hai bàn tay vc tng nm đt b vào các
khe đá đ gieo ht ngô, s thy đc cng đ lao đng mà con ngi phi b ra đ
mu sinh. Tc đt, tc vàng đâu ch là hình nh mang tính biu tng thun túy. ó
chính là sc lao đng nhn ni và quyt lit ca con ngi đ tn ti trong s th
thách khc nghit ca nghèo đói và lc hu!
Phm cht y còn th hin mt thi, khi vi mnh đt 5% còn đc gi li,
ngi nông dân xã viên đã to ra mt sn phm đ đ chi phí cho nhng nhu cu
hàng ngày ca mt gia đình ngoài cái n vi s thóc đc chia t kho hp tác.


b. Khoan hãy nói liu vi phm cht tt đp y, ngun nhân lc Vit Nam
đã đáp ng đc đòi hi ca giai đon phát trin mi cha, hãy nói chính phm cht
tt đp y gn đây thôi, có lúc, có ni, trong chng mc nào đó, do s kéo dài ca
mô hình k hoch hóa tp trung bao cp tràn lan, cùng mt s tác nhân phc tp
khác na, đã b mai mt chng nào.
S xung cp thê thm ca không ít nhng công trình xây dng nói lên cái
gì nu không phi là s xung cp ca cht lng lao đng. Cht lng lao đng
trc tip biu hin phm cht ca ngi lao đng ch không th là gì khác. ng
nhiên, c ch nào, tác nhân gì đã nh hng đn cht lng y s không d dàng
quy kt mt cách đn gin.
S gian di ca mt tng công ty sa nh hng trc tip đn sc khe ca
ngi dân, trc ht là tr em, làm lao đao bao nhiêu h gia đình nông dân nghèo
nuôi bò sa, đang làm bc xúc d lun xã hi. áng bun đó li là mt tng công ty

24
có ting tm, hàng ngày, hàng gi xut hin trên màn hình, ngi đng đu đã đc
phong danh hiu anh hùng lao đng. iu đó nói lên cái gì nu không phi là s
phai nht phm cht đáng quý ca ngi lao đng Vit Nam ?
Ngi ta đã nói nhiu v s li bing thiu nghiêm túc, thiu ch “tín”,
hay vòi vnh, thiu tính k lut, thiu s hp tác ca không ít ngi lao đng Vit
Nam. ó là s tht đau đn phi dám nhìn thng.

c. Li th v giá nhân công r là có, song không nên kéo dài li th đó mà
phi nhanh chóng thy đó là mt đim yu ca ngun nhân lc Vit Nam trong bi
cnh mi ca “mt ngôi sao mi ni trên bu tri thng mi th gii”. Li th nói
trên ch cho phép phát trin nhng ngành ngh s dng nhiu lao đng gin đn và
trung bình. Th nhng, vi nhng ngành ngh có giá tr gia tng ln, đòi hi trình
đ công ngh cao thì ngun nhân lc ca ta hin nay cha đáp ng đc. Cng
chính vì th, trên lnh vc này, kh nng thu hút đu t thp. iu này liên quan

trc tip đn giáo dc, “chìa khóa ca phát trin” đã nói.

3. u t cho giáo dc là đu t cho phát trin, điu y đã đc nói t
lâu, song làm cha đc bao nhiêu. Thc trng lc hu và xung cp ca h thng
giáo dc đang bc l quá rõ, thm chí đánh mt c lòng tin ca dân vào h thng
giáo dc và đào to.

a. Ngành giáo dc phi có quyt tâm cao đ làm mt cuc cách mng trong
giáo dc, trc ht là đi mi trit lý giáo dc t ch giáo dc và đào to ch dành
cho 5% dân s sang nhu cu ca 100% dân s trong mt giai đon phát trin mi
ca đt nc. Liên quan trc tip đn ngun nhân lc, trc mt phi chp nhn c
ch th trng trong đào to đi hc thuc các ngành k thut công ngh và dy
ngh đ huy đng đc mi ngun lc dn sc cho cht lng đào to đáp ng
đc đòi hi ca th trng.

b. Vn đ ca giáo dc đào to tuyt đi không th là ca riêng ngành này.
“Trng hc vn, trng nhân tài, vì đó là nhng ca quý không gì có th thay th
đc ca mt nc, mt dân tc. Có nó thì s có tt c, thiu nó thì cái còn li còn
gì đáng giá” 29 . Giáo dc và đào to b xung cp nh hng trc tip đn cht
lng đào to con ngi, tác đng đn ngun nhân lc ca phát trin đó là h ly
ca nhng sai lm có tính quan đim và đng li ch đo nói chung.
ánh du mt ct mc quyt đnh ca i Mi to ra mt bc ngot ca
đt nc, i hi VI dã tng có s phân tích sâu sc v điu này : “Nhng sai lm
và khuyt đim trong lãnh đo kinh t, xã hi bt ngun t nhng khuyt đim
trong hot đng t tng, t chc và công tác cán b ca ng. ây là nguyên
nhân ca mi nguyên nhân”.
Nhng sai lm và khuyt đim trong giáo dc đào to cng cn tìm v trong
“nguyên nhân ca nhng nguyên nhân đó”. Ch bng cách nhìn y mi tìm đc li
ra cho giáo dc và đào to, li ra cho ngun nhân lc.


c. S lng ca ngi có chc danh giáo s và phó giáo s và hc v tin s
đ đm nhim công tác đào to ti các trng i hc hin nay là rt thp so vi

25
yêu cu và trong tng quan vi các nc trong khu vc. Nhng, cái đáng lo hn là
cht lng ca đi ng này.Cách đào to tin s cng đa đn cht lng đáng ngi,
và trong khá nhiu trng hp là đáng xu h. ã có nhiu nguyên nhân đc phân
tích và phi bày trên mt báo. Nhng đ tìm v “nguyên nhân ca mi nguyên
nhân” thì phi lùi v mt thi quan nim v “đ” và “chuyên” ca cán b, trc ht
là cán b khoa hc.
Thành phn giai cp, ý thc chính tr và trình đ chính tr, mà tiêu chí không
rõ ràng, li đc coi là mt đim quy chiu quyt đnh ca “đ” và nng lc, trình
đ phc v cho ngành chuyên môn đc đm nhim gi là “chuyên”.Trên danh
ngha, c hai đu quan trng nh nhau, song trong thc t tuyn chn, s dng, và
đ bt thì “đ” là chính. Din bin ca tình hình dn đn nhng tùy tin ca vic
chn ngi và dùng ngi vt quá nhng đim quy chiu nói trên, nhng ch
cho t tng “cánh hu”, “bè phái” mà Bác H đã nghiêm khc cnh báo “lôi ngi
này, kéo ngi khác, a ai thì kéo vào, không a ai thì tìm cách ty ra”, cng vì th,
không dám và không mun dùng ngi gii, vì s lòi cái dt ca mình ra nên ch
thích dùng ngi kém mình và bit nnh b. “Th là ch bit có mình, quên c
ng”30. iu này dn đn h qu th nào thì ai cng rõ.
Quan đim thin cn nhum mu “t” khuynh ca ch ngha giáo điu phn
Mác ng là đ cao công nông, trên thc t là mit th công nông, h thp công nông,
đ li h ly dai dng. Phi sòng phng ch ra h ly ca nhng sai lm nói trên,
nguyên nhân lc hu ca ngun nhân lc hôm nay, thì mi có gii pháp c bn và
lâu dài cho “chìa khóa ca phát trin”.
VI. TIN CON NGI, PHÁT HUY CON NGI

1.Kh nng và tim nng ca ngi Vit Nam ta


a. Lch s dng nc, m nc và gi nc đã chng minhkh nng và tim
nng k diu đó. Xin gi ra mt nhn xét ca mt hc gi Pháp : “Lch s c xa
và hin đi cho thy kh nng k l ca đt nc này trong vic tìm ra nhng
gii pháp đc đáo cho nhng vn đ gp phi”31.

b. Vn đ đt ra là bin kh nng và tim nng thành hin thc bng hành
đng. Nói mt cách có tính khái quát và hi tru tng thì đó là trách nhim ca
lch s, là hoàn cnh làm bc l kh nng và tim nng đó. Vi đy đ ý thc thì đó
là trách nhim ca ng lãnh đo, ca ngi lãnh đo. H Chí Minh là tm gng
tiêu biu và sinh đng nht chng minh trách nhim và cách bin kh nng và tim
nng thành hành đng cách mng ca c dân tc và ca tng con ngi c th. Cách
mng Tháng Tám 1945, hai cuc kháng chin chng xâm lc giành li đc lp
thng nht là minh chng hùng hn v bin kh nng và tim nng thành hành đng
ca c dân tc.
Vi tng con ngi, nhng ngi có dp gp, hoc gn gi H Chí Minh,
đu có th nhn đnh đc s thông cm và li khuyên bào ân cn, c th ca Bác
H. H Chí Minh không tic công sc dy ch, dy cách làm vic, cách sng cho
nhng sng cnh mình, nâng h lên. Sc cm hóa ca H Chí Minh đi vi nhiu
ngi, k c vi k thù, là điu nhiu ngi bit hoc chng kin.

×