1. Vượt khỏi trần lao việc chẳng thường
Đầu dây nắm vững giữ lập trường
Chẳng phải một phen sương lạnh buốt
Hoa mai đâu dễ ngửi mùi hương .
2. Ngày tháng xoay vần xuân lại thu
Song song tóc bạc đáp lên đầu
Giàu sang nhìn lại một trường mộng
Năm tháng mang theo vạn hộc sầu
Nẻo khổ luân hồi xe chuyển bánh
Sông yêu chìm nổi tợ phù âu
Gặp trường không chịu sờ lên mũi
Vô hạn duyên lành chỉ thế thôi .
3. Đầu sừng dữ tợn quá hung hăng
Vượt suối băng rừng mãi xa dần
Một mảnh mây đen che cửa động
Ai hay bước bước phạm mạ non .
4. Vạn duyên tài đoạn nhất nhàn
Tứ thập chư niên mộng huyễn gian
Trân trọng chư nhơn tá vấn
Na biên phong nguyệt cánh nam thoang .
1
Dịch :
Muôn duyên cắt đứt một thân nhàn
Hơn 40 năm giấc mộng tràng
Nhắn bảo mọi người thôi chớ hỏi
Bên kia trăng gió thênh thang .
5.Bồ đề bổn vô thọ
Minh cảnh diệc phi đài
Bổn lai vô nhất vật
Hà xứ nhạ trần ai.
Dịch :
Bồ đề vốn không cội
Gương sáng cũng không đài
Xưa nay không một vật
Chỗ nào dính trần ai.
6.Một lần buông xuống , một lần cao .
7.Cư trần lạc đạo thả tùy duyên
Cơ tắc xan hề khốn tắc miên
Gia trung hữu bảo hưu tầm mích
Đối cảnh vô tâm mạc vấn thiền .
2
Dịch :
Ở đời vui đạo hãy tùy duyên
Đói đến thì ăn , mệt ngủ liền
Trong nhà có báu thôi tìm kiếm
Đối cảnh không tâm chớ hỏi thiền .
8. Gả thân mộng
Dạo cảnh mộng
Mộng tan rồi
Cười vỡ mộng
Ghi lời mộng
Nhắn khách mộng
Biết được mộng
Tỉnh cơn mộng .
9.Bản lai vô xứ sở
Xứ sở thị chơn tông
Chơn tông như thị huyễn
Huyễn hữu tức không khộng .
3
Dịch:
Xưa nay khong xứ sở
Xứ sở là chơn tông
Chôn tông như thị huyễn
Huyễn có là không không .
10.Thân như điện ảnh hữu hoàn vô
Vạn mộc xuân vinh thu hựu khô
Nhậm vận thịnh suy vô bố úy
Thịnh suy như lộ thảo đầu phô .
Dịch:
Thân như bóng chớp có rồi không
Xuân về hoa nôũ, thu khô héo
Mặc tình suy thịnh nào lo sợ
Thịnh suy như sương mai đầu cỏ.
11. Chẳng nên xét nét người lỗi lầm nhiều hay
ít
Chỉ nên xét chính mình lầm lỗi hết hay chưa.
12.Bất thức tự gia bảo
Tùy tha nhận ngoại trân
Nhật trung đào ảnh chất
Cảnh lý thất đầu nhơn.
4
Dịch:
Báu nhà mình chẳng biết
Lại theo người nhận ngoại trân
Giữa trưa chạy trốn bóng
Kẻ soi gương mất đầu.
13. Bất ưng trụ sắc sanh tâm,
Bất ưng trụ thinh sanh tâm,
Bất ưng trụ hương sanh tâm,
Bất ưng trụ vị sanh tâm,
Bất ưng trụ xúc sanh tâm,
Bất ưng trụ pháp sanh tâm,
Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm
14. Chơn không
Chơn không thể bất biến
Huyễn hữu thường đổi thay
Khói mây bọt bóng nước
Tan họp cuộc vần xoay
Linh lung trăng rọi biển
Xanh biếc núi im lìm
Ngút ngàn mặt bể cả
Thăm thẳm bầu trời xanh
Đường phố xe qua lại
Sông biển thuyền tới lui
5
Dòng đời duyên biến đổi
Bệ đá đạo nhân ngồi .
15.Bổn lai duyên hữu địa
Nhơn địa chủng hoa sanh
Bổn lai vô hữu chủng
Hoa diệt bất tằng sanh.
Dịch:
Xưa nay nhơn có đất
Bởi đất giống hoa sanh
Xưa nay không có giống
Hoa cũng chẳng từng sanh.
16.Cuộc đời qua mắt tôi
Chiếc thân tứ đại khói,
Sinh hoạt thế gian mây.
Thành công khối nước đá,
Thất bại chùm bọt tan.
Nhục vinh bong bóng nước,
Thương ghét hạt sương mai.
Khổ vui trong giấc mộng,
Lành dữ bóng chim bay.
Tháng ngày cái chớp mắt,
Còn mất nước trăng lay.
Chung cuộc cơn gió thoảng,
Viên mãn bầu trời trong.
6
17.Tâm trung tuy kiết ngoại đầu hung
Xuyên hạ tăng phòng danh bất trung
Vị ngộ độc long sanh võ tử
Hốt phùng tiểu thử tịch vô cùng.
Dịch:
Trong tâm tuy kiết ngoài đầu hung
Đất xuyên phòng Tăng tên chẳng trúng
Vì gặp độc long sanh con võ
Chợt nghe chuột nhỏ lặng vô cùng.
18.
Mình ngồi thành thị;
Nết dùng sơn lâm.
Muôn nghiệp lặng an nhàn Thể tánh;
Nửa ngày rồi tự tại thân tâm.
Tham ái nguồn dừng, chẳng còn nhớ châu yêu
ngọc quí;
Thị phi tiếng lặng, được dầu nghe yến thốt
oanh ngâm.
Chơi nước biếc, ẩn non xanh, nhân gian có
nhiều người đắc ý;
Biết đào hồng, hay liễu lục, thiên hạ năng mấy
chủ tri âm.
Nguyệt bạc vừng xanh, soi mọi chỗ thiền hà lai
láng;
7
Liễu mềm hoa tốt, ngất quần sanh tuệ nhật sâm
lâm.
Lo hoán cốt, ước phi thăng, đan thần mới
phục;
Nhắm trường sanh, về thượng giới, thuốc thỏ
còn đâm.
Sách Dịch xem chơi, yêu tánh sáng yêu hơn
châu báu;
Kinh nhàn đọc dấu, trọng lòng rồi trọng nữa
hoàng kim.
14 điều răn của Phật :
1-Kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình
2-Ngu dốt lớn nhất của đời người là dối trá
3-Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
4-Bi ai lớn nhất của đời người là ghen tị
5-Sai lầm lớn nhất của đời người là đánh mất
mình
6-Tội lỗi lớn nhất của đời người là bất hiếu
7-Đáng thương lớn nhất của đời người là tự ti
8-Đáng khâm phục lớn nhất của đời người là
vươn lên sau khi ngã
9-Phá sản lớn nhất của đời người là tuyệt vọng
10-Tài sản lớn nhất của đời người là đạo đức
11-Món nợ lớn nhất của đời người là tình cảm
12-Lễ vật lớn nhất của đời người là khoan
8
dung
13-Khiếm khuyết lớn nhất của đời người là
kém hiểu biết
14-An ủi lớn nhất của đời người là bố thí
9