Đông
Thu đã vỗi vàng đi
Cho đông về lạnh ngắt
Tiếng chim rừng se sắt
Gọi bầy trong h không
*
* *
Chiều đông mây rẽ núi
Khuất dần phía trời xa
Nỗi nhớ em nhớ nhà
Nào em ơi! có biết !
*
* *
Đờng tuần tra anh bớc
Ban trắng tựa vai anh
Gió hát khúc quân hành
Đông lạnh chiều biên giới
11/2010
Trọng Hoàng
Giấc Mơ quê
Êm đềm nh tiếng mẹ ru
Làng quê đội bóng trăng thu dịu dàng
Hoa xoan trắng rụng đờng làng
Nhà ai? cuối xóm rộn ràng vu quy
Bến đõ chiều mỗi lần đi
Đôi bờ sóng vỗ thầm thì tiếng quê
Ai ơi! đi nhớ quay về
Trăng xa, chốn cũ bờ đê vẫn còn
Tình quê nh tấm lòng son
Ao vuông, bèo tím giếng tròn ánh trăng
Xa quê thầm ớc mơ rằng
Thảo thơm ngon bát chè vàng mẹ om
Ngời quê ta sống kiên cờng
Một đời năm nắng ,mời sơng tảo tần
Mùa về rơm lúa đầy sân
Tròn trong hạt gạo trắng ngần má em
Trăng khuya nghiêng bóng liếp rèm
Thoảng hơng cau ngát đêm rằm xốn xang
Gió về gỏ cửa thu sang
Giật mình cuốc gọi ngỡ ngàng tiếng quê
2012
Cha tôi
Ráng chiều nhuộm tím đầu ao
Mình cha lặng bớc dáng hao hao gầy
Cả một đời nặng chữ thầy
Buồn vui bảng,phấn đắp xây cuộc đời
Bến sông có lúc vơi đầy
Kiếp gian truân ấy theo mây về trời
Tóc xanh lâp lánh một thời
Dọc ngang hồng thủy phận đời đa đoan
Bút nghiên cày xới lo toan
Trờng chinh bừng khúc khải hoàn cha đi
Dạ tâm sáng tựa xuân thì
Chữ nhân tâm ấy cũng vì thế gian
Mộng đời ta ớc làm quan
Với Cha tôi! đã không than một lời
Hồn trong rộng tựa biển khơi
Chốn quê nho nhã thảnh thơi với đời
Sớm chiều đối diện bạn chơi
Vung tay, Đập tớng hỏi giời thấu chăng?
Càn khôn có hiểu đợc rằng?
Nhân tình thê thái buồn giăng kiếp ngời
Nhẹ thôi! Cha cứ vui cời
Sớm trà,tối riệu rạng ngời ý thơ
Tình mẹ
Dòng sông cứ cuốn cứ trôi
Ma giăng kín lối mẹ ngồi mẹ khâu
Nông sâu, biển lại nông sâu
Con thơng cho mẹ áo nâu nhuộm bùn
Mẹ từng muối mặn cay gừng
Sắn, khoai hấp độn cơm lng mẹ nhờng
Con đi trên mỗi bớc đờng
Nặng sâu tình mẹ yêu thơng bến bờ
Biết bao đêm mẹ mong chờ
Võng sâu khóe mắt trăng mờ trông con
Thơng con lòng mẹ héo hon
Cả đời bạc tóc dạ còn nặng mang
Mong sao con bớc vững vàng
Chữ tâm gìn giữ huy hoàng con đi
Mẹ ơi ! con nhớ những gì !
Thảo thơm lòng mẹ con ghi suốt đời
Đêm nay biên giới sơng rơi
Thèm hơi ấm mẹ đầy vơi nỗi niềm
Với Chị !
Kính tặng chị, cô giáo , Nguyễn Thị Hơng, chủ nhiệm khóa
(1990/1991)
Nghĩa Đồng hai tiếng thân thơng
Tình yêu thầm gọi Thanh Chơng chị về
Nghĩa Đồng với Chị là qêu
Thảo hiền chữ hiếu ngàn bề Chị lo
Sớm muối vừng,chiều mắm kho
Năm sơng, mời nắng chăm lo Con, Chồng
Hỡi Thanh Chơng với Nghĩa Đồng
Đôi vai Chị gánh ,Chị gồng yêu thơng
Đảm việc nớc, giỏi việc trờng
Hai mơi năm ấy đoạn đờng chị qua
Xa quê Ngoại ,Nội vắng cha
Cùng Anh chị sống chan hòa yêu thơng
Chị vun vén,Anh sẻ nhờng
Trọn đời nguyện ớc bạc sơng mái đầu
Tơ giăng ngọn lúa bắc cầu
Tình yêu hạnh phúc cau trầu kết duyên
Chị ơi! sóng vỗ mạn thuyền
Trăm năm Chị vẫn còn nguyên lời thề
19/2/2011
Hạ cuối
Hạ về trĩu nạng lối xa
Chiều nay hối hả cơn ma cuối ngày
Em buồn giơ khẽ bàn tay
Hứng điều dại dột chuỗi ngày mong manh
Thế là thôi! những ngày xanh
Chiều qêu lối cũ vắng anh buồn
Anh nh chớp bể ma nguồn
Em nh bóng thỏ đầu truông đợi chờ
Trăng tà, hạ cuối ngẩn ngơ
3/1997
Viết Cho Em
(viếng vợ một ngời bạn lính)
Thế là em đã ra đi
Phía sau để lại những gì tiếc thơng
Anh về đây một nén hơng
Vọng nơi chín suối xót thơng em nằm
Em ơi! Trăng sáng đêm rằm
Sao em lại bỏ trăm năm hẹn thề
Cỏ hoa nh bỗng tái tê
Mây trời u ám trôi về xót xa
Em ơi! vừa mới hôm qua
Vì đâu nên nỗi cho hoa lìa cành
Em ra đi tóc còn xanh
Thoảng hơng bồ kết để dành cho ai?
Lợc, gơng hờn với trâm cài
Vờn sau nay hết hoa nhài tỏa hơng
Em ra đi dạ còn vơng
Từ nay thôi hết yêu thơng cõi trần
Anh về đây nặng bớc chân
Chiều rơi vàng vọt ngỡ gần mà xa
Quê Em
Mời anh về quê em
Lặng nge dòng Sen hát
Đồng Cơi xanh bát ngát
Trong nắng chiều chơi vơi
Đồng Sen ngát biển trời
Lúa rực vàng đợi gặt
Sông đôi bờ xanh ngắt
Soi bóng chiều thớt tha
Bãi Soi chiều em qua
Ngô mớt xanh nõn lá
Nỗi lòng em rỗn rã
Đợi anh về thiết tha
Đông 2oo9
Tiễn em
(Tặng !)
Em về bên ấy chiều nay
Màn loan phủ bóng nồn say với chồng
Anh về đứng lặng bên sông
Giang tay ôm lấy cơn giông cuối trời
Sông chiều đò đứng chơi vơi
Bờ kia sóng vỗ những lời xót xa
Em về gót nhuộm tím hoa
Phía sau để lại nhạt nhòa lệ cay
Thế là thôi những đắm say
Còn đâu hơi ấm vòng tay thủa nào
Thu Cho Em
Thế là vắng tiếng ve ru
Em giang tay hứng mùa thu dịu dàng
Nắng vơng dạ phút mơ màng
Cầm tay bạn ngắm khăn quàng thắm vai
Em nh giọt nắng ban mai
Trắng thơm tựa đóa hoa nhài ngát hơng
Nắng vàng xe sợi tơ vơng
Dệt mùa thu mới thân thơng diệu kỳ
Thầy cô dìu bớc em đi
Vững vàng tiếp bớc mùa thi đợi chờ
Mua thu xanh những ớc mơ
Tím dòng lu bút trang thơ khép hờ
4/2010
Đừng
Đừng nói lờ từ biệt
Khi còn yêu tha thiết
Anh ơi! Anh có biết?
Em khổ nhờng nào không?
*
**
Mùa trở dạ sang đông
Em thềm chút ấm nồng
Với anh là sức sống
Giữa mùa đông mong manh
*
**
Có lẽ quá yêu anh
đã trao hết ngọt lành
Để giờ em thầm trách
Những tháng ngày bên anh
12/2010
Nỗi nhớ
(Tặng !)
Đã bao mùa thu qua
Rừng bao mùa thay lá
Với anh là tất cả
Một mối tình đã xa
*
* *
Nhng em biết chắc là
Nỗi niềm anh vẫn nhớ
Nghĩ về nhau một thuở
Trong những chiều bơ vơ
*
* *
Lá chiều rơi vô cớ
Nỗi nhớ sao hững hờ
Em dệt chuỗi đơn sơ
Gửi về anh thơng nhớ
Thu 2009
Tiếng thu
Giọt buồn rơi khẽ vào đêm
Mình em tựa cựa bên thềm đợi anh
Đâu rồi náo nức ngày xanh
Em bâng khuâng ngày anh trở về
Yêu anh em nặng câu thề
Đờng xa hoa tím lối về ngát hơng
Anh ơi! nồng cháy yêu thơng
Tim em trĩu nặng lời thơng thủa nào !
Sơng rơi rát lạnh má đào
Tiếng thu khẽ gỏi nơi nào anh ơi?
Em giờ đứng giữa ngàn khơi
Chơi vơi em khóc biển đời không anh
Thu 2010
Thu Và Em
Thu về cho Hạ qua nhanh
Chim vành khuyên hót mỏi cành me xanh
Lối về ngập nắng vàng hanh
Chiều rơi nhẹ bớc không anh ngại ngùng
Nỗi niềm xa phút nhớ nhung
Với thu! Em đã hết cùng với anh
Gió cứ thổi phía mong manh
Khẽ ru một tiếng chim vành khuyên ơi
Nắng chơi vơi ! lá thu rơi !
Tình yêu tựa cánh chim trời vụt bay
Em chìm đắm giữa cơn say
Mơ về chốn ấy tay trong tay mỗi chiều
Cỏ Lau Xa
Gió heo may lại về
Ngời biền biệt ra đi
Để dòng sông lặng lẽ
Đong đầy vơi nỗi nhớ
Rì rầm chảy ngày đêm
Trong tim anh, tim em
Chỉ còn chung nỗi nhớ
ở hai đầu cách trở
ở hai đầu hai đầu xa xôi
Tình trôi dạt em ơi!
Dới ngàn lau cỏ biếc
Thủa nào ta yêu nhau ?
Để bây giờ luyến tiếc
Cho tháng ngày bâng khuâng
Cỏ lau xa có biết ?
Ôi nỗi niềm nhớ thơng
6/1997
Gửi về Mẹ
Tạm biệt mẹ con lên đờng nhập ngũ
Biên giới đang chờ khi Tổ quốc cần con
Dù nơi ấy bình yên hay chiến trận
Không một chút nao lòng vì có mẹ bên con
Đờng hành quân không dấu nỗi đêm dài
Mảnh trăng vắt ngang trời lòng chợt dạ
Chắc quê nhà trăng cùng mẹ thức thâu đêm
Ôi! Tổ quốc đẹp muôn phần mẹ ạ!
Biêng biếc rừng, tim tím những đồi sim
Đẹp tựa trong thơ ấm lời ru của mẹ
Những đêm hè cha đã kể con nghe
Chuyện Thánh Gióng ngày xa đi đánh giặc
Giữ non sông gấm vóc đến bao đời
Con lại bớc theo chiều dài biên giới
Có nỗi nhớ nào hơn nỗi nhớ quê hơng
Có tình thơng nào hơn tình thơng của mẹ
Ôi! Hạnh phúc vô bờ Tổ quốc mến yêu ơi!
…