Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (49.79 KB, 1 trang )
KHÔNG LÀ NGƯỜI ĐƯA TIỄN
Tặng Nguyễn Thị Bảo Châu
Chiều nay em đi Hà Nội
Anh không là người tiễn đưa
Em đi xa, không lời nói
Sài Gòn và anh bỗng mưa.
Biết rằng em đi công tác
Mà lòng anh vẫn cứ lo
Thân gái bơ vơ xứ khác
Lấy ai làm người chở che?
Mà sao em vô tâm quá
Đi xa không nhắn gửi gì?
Nếu chiều nay anh không ghé
Làm sao biết rằng em đi?
Anh vội vàng ra sân bay
Chuyến bay từ lâu cất cánh.
Bỗng nghe tim mình gãy gánh
Âm thầm, mình anh tiễn ai.
Sài Gòn lất phất mưa bay
Lòng anh mưa giăng ngập ngụa
Mưa và anh dường nức nở
Tiễn một người đi phương xa.
Em đi công tác xa nhà
Anh không là người đưa tiễn
Nhưng long anh vẫn thiết tha
Theo em đầu non, cuối biển.
Em đi có người tiễn đưa
Những người em hằng thân thiết
Anh chỉ là người quen biết
(Dù từ lâu yêu đơn phương)
Cớ đâu tiễn em lên đường.