Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (51.27 KB, 3 trang )
Các triệu chứng tiền
đái tháo đường
Khoảng 41 triệu người Mỹ từ 40 đến 74 tuổi bị tiền đái tháo
đường. Tiền đái tháo đường, như tên gọi của nó, là giai đoạn
sớm, có khả năng hồi phục được, trong tiến triển bệnh của
đái tháo đường type II. Tiền đái tháo đường đôi khi được gọi
là "Rối loạn dung nạp Glucose" (Impaired Glucose Tolerance)
hoặc "Rối loạn đường huyết lúc đói" (Impaired Fasting
Glucose).
Ở bệnh nhân tiền đái tháo đường, mức đường huyết tăng
nhẹ so với bình thường, nhưng không đủ cao để được chẩn
đoán là đái tháo đường. Những người bị tiền đái tháo đường
có nguy cơ rõ ràng phát triển thành bệnh đái tháo đường;
một nghiên cứu của chương trình phòng ngừa đái tháo
đường cho thấy có khoảng 11% người bị tiền đái tháo đường
phát triển thành đái tháo đường mỗi năm trong suốt ba năm
theo dõi của nghiên cứu.
Các bác sĩ thường sử dụng một trong hai xét nghiệm đường
huyết để chẩn đoán đái tháo đường và tiền đái tháo đường.
Xét nghiệm thứ nhất là thử đường huyết lúc đói (FPG -
fasting plasma glucose test), ở xét nghiệm này người ta đo
đường huyết của bệnh nhân vào sáng sớm trước khi ăn. Giá
trị bình thường là dưới 100 mg/dl. Bệnh nhân bị tiền đái tháo
đường có giá trị FPG nằm trong khoảng 100 đến 125 mg/dl.
Nếu đường huyết tăng cao hơn 126 mg/dl thì bệnh nhân sẽ
được chẩn đoán là đái tháo đường.
Xét nghiệm thứ hai là test dung nạp glucose qua đường
uống (OGTT - oral glucose tolerance test). Ở xét nghiệm
này, đường huyết sẽ được đo lần thứ nhất vào lúc sáng sớm