Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.71 MB, 4 trang )
Huyền bí thác Dray Nur
Từ độ cao hơn 30m, dòng nước đổ xuống vực sâu tạo nên bức tranh hùng vĩ và huyền
bí như truyền thuyết về sự ra đời của thác.
Cách TP. Buôn Ma Thuột gần 30 km theo hướng về TP. HCM, thác Dray Nur khiến du
khách ngỡ ngàng về "bức tường nước" cao 30m, dài gần 200m, nối 2 tỉnh Đăk Nông và
Đắc Lắk.
Dòng thác mùa khô.
Khác với những ngọn thác khác ở cao nguyên này, thác Dray Nur gắn với hai truyền
thuyết khác nhau, với hai cách giải thích tên khác nhau. Với giải thích Dray Nur - nghĩa
là thác cái, thác vợ - thác gắn liền với mối tình “Romeo và Juliet” của núi rừng.
Chuyện kể rằng, ngày xưa có một đôi trai gái của hai bản khác nhau yêu nhau tha thiết
nhưng do hai bản có xung đột với nhau nên tìm đủ mọi cách ngăn cấm. Không nhận
được sự cảm thông của dân làng, không thể hòa giải xung đột giữa hai bản, vào một
đêm trăng, cả hai đã nhảy xuống sông để trọn đời bên nhau.
Tức giận vì sự ích kỷ của dân làng dẫn đến quyết định sai lầm của đôi trẻ, trời nổi cơn
giông bão, nước cuồn cuộn dâng cao, chia sông thành hai nhánh, ngăn cách đường đi
của 2 dòng tộc.
Truyền thuyết khác lại bắt nguồn từ hang động phía sau thác, nơi được cho là nơi ở
của vua thủy tề. Ngày xưa vua Thủy Tề có một đứa con trai tên là Nur, chàng hoàng tử
rất khôi ngô tuấn tú và rất thích chu du ngắm cảnh.
Một ngày nọ, chàng gặp 2 nàng công chúa, con của vị vua vùng đất mình ngang qua.
Hai nàng rất xinh đẹp nhưng do vua cha mất sớm nên cuộc sống trở nên nghèo khó,
phải đào củ mài mà ăn.
Thương hai nàng vất vả, chàng theo nàng về nhà, làm phép để thạp gạo trong nhà đầy
tràn, và sống hạnh phúc cùng hai nàng.
Một thời gian sau, chàng nhớ vua cha, muốn về thủy cung thăm người. Nhưng công
chúa, vợ chàng lo sợ nếu chồng đi thì sẽ rất lâu, thậm chí không trở về nên tìm đủ mọi
cách giữ chàng, một bước không rời. Không còn cách nào khác, chàng đành hóa thân
thành con dũi vàng, vượt màn nước vào động thăm cha. Người vợ cứ đứng đợi bên
ngoài, đợi mãi, đợi mãi vẫn không thấy Nur trở lại. Từ đó, người dân nơi đây gọi ngọn