Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

TUYỂN TẬP THƠ 1945 – 1975 - Về thăm Phụ Tử Lê Chí pps

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (139.38 KB, 5 trang )

TUYỂN TẬP THƠ 1945 – 1975

Về thăm Phụ Tử
Lê Chí

Về thăm Phụ Tử đêm hôm đó
Bãi cát đìu hiu sóng thở dài
Thốt nốt trơ mình xao xác gió
Súng đồn giặc vọng vọng bên tai
Tôi bước nhẹ nhàng trong lặng im
Hay không, Phụ Tử vẫn im lìm?
Bâng khuâng bỗng nhớ ngày xưa ấy
Buổi sáng quanh hòn xanh cánh chim
Lần theo lối nhỏ đến chùa Hang
Cũng vắng tanh người, chẳng khói nhang
Đang suy nghĩ gì cau nét mặt
Hỡi bà Phật mẫu ngự toà sen?
Đây rồi, chỗ chiếc cầu qua suối
rêu phủ quanh chân, gãy nhịp đầu
vẫn nước rì rào tuôn mát rượi
mà người quen trước đã đi đâu?
Còn kia phiến đá thuở còn thơ
Tôi đến ăn sò những buổi trưa
Giờ hố bom đào sâu nhức mắt
Mấy cành dương rủ gió đong đưa
Tôi đứng ngẩn ngơ giữa bốn bề
Muốn kêu nhưng biết có ai nghe
Ngoài khơi mấy vệt đèn le lói
Lũ giặc chơi vơi giữa sóng đè
Biết nói gì đây Phụ Tử ơi!
Thủy chung, cay đắng bấy nhiêu rồi


Ra đi vẫn nặng lòng thương nhớ
Nghe biển đêm ngày mãi réo sôi
Xa nhau đã biết lòng không nỡ
Một bước nao nao ngoảnh mấy lần
Giục giã chân trời giăng chớp đỏ
Mai về Phụ Tử giữa mùa xuân

Quan san
Quan san
Khổng Dương

Ngựa anh say bước đường dài
Tình em chan chứa ra ngoài thành Nam
Mịt mù cách dặm quan san
Tuần trăng vò võ mây ngàn xa xôi
Ra đi không hẹn một lời
Ngày về không biết còn người năm xưa
Rừng mai lá úa bơ thờ
Hắt hiu khói núi, mịt mờ đồi thông
Hẹn hò thôi cũng bằng không
Hàn huyên nhờ có đông phong thổi về.

Tâm sự
Tâm sự
Khổng Dương

Đây một linh hồn không bến đỗ
Lạc loài theo gió bụi đôi phương.
Chợ đời chán ngắt phường vong bổn,
Tâm sự dồn thêm nặng bước đường

Bốn vách đã cười cho số phận,
Râu mày cũng thẹn với quê hương.
Hờn nung lửa giận căng tim nhỏ,
âm ỉ màu tro khó cháy bừng.
Ngàn vạn hồn tồi bán khách xa
Hỡi ơi, nhìn lại nước non nhà
Máu tươi thấm lệ, hờn chưa xóa
Bước lặng thầm gieo "quốc hận ca"
ôi những linh hồn rơi Tổ quốc
Thương thay! Mình cũng lạc bơ vơ.
Hồn trai ai nỡ cầm, buông giá,
Đem bán mày râu lấy giống thừa



×