Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

Một đêm không vội vã với Đà Lạt mộng mơ docx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (321.32 KB, 5 trang )

Một đêm không vội vã với Đà Lạt
mộng mơ
Người ta đến chợ với bạn cũng có, đến với người yêu cũng có mà đến một
mình cũng có. Nhâm nhi chút quà đêm và tự thưởng cho mình một đêm yên
tĩnh trong lòng thành phố thơ mộng.

Thời gian dành cho Đà Lạt được tính bằng tiếng vì sáng hôm sau tôi phải trở lại
Nha Trang. Anh bạn người Đà Lạt đến đón tôi đi ăn tối và hứa sẽ cố gắng đưa tôi
đi xem hết Đà Lạt đêm để biết một chút về cao nguyên xinh đẹp này. Khách sạn
nơi tôi nghỉ nằm gần với Hồ Xuân Hương thơ mộng, từ cửa sổ của ngôi biệt thự
xinh xắn nở đầy hoa này, hoàng hôn đang nhuộm đỏ thành phố dịu dàng.
Chiếc xe thong thả chở tôi tò mò phía sau. May mắn trời đêm không quá lạnh và
không bị mưa vì theo như lời anh thì Đà Lạt đỏng đảnh như cô con gái dậy thì, cứ
nắng đấy rồi lại mưa đấy, vừa chợt mưa xuống rồi nắng lại bừng lên, khiến cho cỏ
cây lúc nào cũng như được nhuốm một màu tươi mới, xanh mướt và hớn hở trong
nắng ấm. Và cũng nhờ có những cơn chợt đến chợt đi chỉ đủ cho những đôi tình
nhân đi bên nhau gần thêm chút nữa làm thắm tươi những cánh hoa đang xòe cánh
lộng lẫy tô đô điểm cho mảnh đất này. Màn sương nhè nhẹ gãi gãi vào đôi má, tôi
khẽ xuýt xoa lạnh dù đã kịp mua cho mình một chiếc áo khoác ở chợ đồ cũ gần
đấy. Cái chợ kể cũng lạ khi bán đủ các loại áo cũ với chất lượng còn khá tốt, từ áo
khoác, áo len cho đến áo áo bò với cái giá rẻ đến bất ngờ. Thời tiết se lạnh ở Đà
Lạt khiến cho những người đến với mảnh đất này lần nào cũng phải ghé qua chợ
để kiếm cho mình một chiếc áo đủ ấm. Áo mặc rồi, quàng chiếc khăn mỏng, thế là
có thể tung tăng khắp nơi mà không ngại những con gió thất thường và những cơn
mưa lạnh nữa.

Đêm trên mảnh đất cao nguyên, ánh trăng vằng vặc soi rõ những con đường thông
reo. Cái thành phố nhỏ như lòng bàn tay này lên lên xuống xuống, uốn uốn lượn
lượn những con đường. Nhà thờ Con Gà nổi tiếng nằm im lìm trong bóng tối,
thảng hoặc đâu đó tiếng gọi nhau của một vài cô cậu học trò đi học thêm về muộn.
Hồ Xuân Hương phủ một lớp sương trắng mờ đục, là là trên mặt hồ. Một bên hồ


vẫn còn đang xây dựng dang dở, phía còn lại đã được quy hoạch thành vương hoa
thành phố. Tôi căng mắt ngó nhìn chiếc cầu nhỏ xinh nối ra bờ hồ mà rất nhiều
nhiếp ảnh đã chụp. Trong ánh sáng nhập nhoạng của trăng và những ánh đèn
đường xa xa, cây cầu đứng im lìm trong đêm với một đôi nhân tình lãng mạn bên
nhau. Rất nhiều cặp vợ chồng mới cưới đã đến với Đà Lạt này để hưởng tuần trăng
mật. Họ đến đây, nghỉ ngơi vài ngày, đi bên nhau, chụp một bộ ảnh cưới và tận
hưởng một kì nghỉ không vội vã.

Những quán cafe vẫn còn sáng đèn. Một li cafe nóng trong quán cafe ấm cúng là ý
tưởng không tồi. Nếu muốn ngắm nhìn toàn cảnh thành phố, có thể ghé thăm
những quán sang trọng trên các nóc khách sạn, còn nếu chỉ đơn giản với những
quán cafe vườn rất đẹp thì khắp thành phố này đâu đâu cũng có. 9h tối, thành phố
đã vắng bóng xe qua lại. Trong gió thoảng hương thông ngai ngái và hương hoa
đang khoe mình trong đêm. Những ngôi biệt thự với hàng rào xinh xắn nở hoa. Đó
có thể là một ngôi nhà bình dị mà cũng có thể là một nhà khách dành cho khách du
lịch thuê ở biệt lập trong vài ngày ở lại Đà Lạt.
Chiếc xe đỗ lại trước một cửa hàng áo len để tôi có thể lựa cho mình một vài chiếc
áo về làm quà cho bạn bè. Áo len Đà Lạt vốn nổi tiếng từ lâu. Tôi kiếm những
chiếc áo kiểu của các nữ sinh Đà Lạt nhưng không có vì những kiểu áo này được
đặt đan theo từng trường, những tà áo dài dịu dàng phất phơ trong gió, những
chiếc xe đạp duyên dáng trên khắp các con phố nhỏ nhắn.

Những gánh hàng trong chợ đêm Đà Lạt thu hút khách từ khắp nơi. Mỗi gánh
hàng có một ngọn đèn thắp bằng dầu lửa, ánh sáng chỉ vừa đủ cho khách thấy
gánh hàng có những món ăn gì để lựa chọn. Khách đến không phân biệt sang hèn,
từ những người lao công quét đường, những bác xe thồ còn chờ khách, vài ba cô
cậu học trò, những vị khách bước ra từ những quán bar nhấp nháy và cả những vị
khách du lịch như tôi lúc này.
Những bậc tam cấp của chợ trở thành những chiếc ghế tự nhiên. Những quán hàng
giản dị, nồi ốc luộc nóng hổi, nồi ngô luộc thơm lừng, những quầy trứng vịt lộn bé

xíu, vài gánh cháo nóng, cá khô, cá mực, bánh chuối bánh khoai…Người qua kẻ
lại xuýt xoa trong cái lạnh, sà vào những hàng quán bình dị ấy, ăn một chút gì đó
cho ấm lòng, hơ tay trên những lò than nóng nhấp nháy mắt cười trong đêm hay
nhâm nhi cốc sữa đậu nóng đặc trưng. Người ta đến chợ với bạn cũng có, đến với
người yêu cũng có mà đến một mình cũng có. Nhâm nhi chút quà đêm và tự
thưởng cho mình một đêm yên tĩnh trong lòng thành phố thơ mộng.

Lang thang gần trọn đêm trên phố, chúng tôi ngồi lại bên một quán sữa đậu nóng,
thưởng thức chút hương vị sữa quyện sương đêm. Đêm Đà Lạt không tiếng xe,
không khói bụi, chỉ có ánh trăng, có hương hoa ngan ngát và nụ cười cô hàng ốc
lấp lóa sau ánh đèn dầu quyến luyến lòng người lữ khách phương xa.

×